Our First Love Story [update chap 18+19 part 2 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Put your story text here...Chapter 18 - And now Taengoo knows too...

(Part 1)

Tại trường của Seohyun,

No POV

Như mọi ngày, Seohyun bước ra khỏi cổng trường và đi ra bến xe buýt với một số người bạn nhưng điều bất ngờ của ngày hôm nay là YoonA lại đến đón cô.

Yoong vẫn đang mặc trên mình bộ đồng phục; ngay khi thấy bóng Seohyun, cô nàng đã nhảy lên và vẫy tay theo một cái cách mà có lẽ sexy nhiều hơn là phấn khích.

"Chào Seohyunie!" Yoong nở một nụ cười cực kỳ đáng yêu, đến mức thậm chí những cô bạn của Seohyun còn muốn "đổ gục" trước vẻ đẹp thiên thần của YoonA.

Sau khi chào tạm biệt mọi người, Seohyun liền quay sang YoonA. "Cậu làm gì ở đây thế?"

"Mình muốn gặp cậu" Yoong nói trước khi cầm lấy tay của Seohyun. "Muốn đến nhà mình hôm nay không? Mình có phim mới."

"Mình không biết nữa, có lẽ mình phải về nhà"

"Đừng lo, mình sẽ gọi xin mẹ cậu" Yoong cầm tay Seohyun đưa qua đưa lại. "Đi đi mà... Chúng ta đã không gặp nhau từ chủ nhật rồi còn gì... Mình nhớ cậu!"

Mặc dù đã 16 tuổi nhưng Seohyun vẫn còn là một cô gái rất hồn nhiên và ngây thơ. Phần lớn thời gian Seohyun dành cho việc học và tập piano, mãi cho đến vài tháng gần đây... kể từ khi gặp YoonA.

"Được rồi, để mình gọi mẹ!" Cuối cùng Seohyun cũng đồng ý.

Seohyun chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với những chuyện hẹn hò vớ vẩn, thứ mà những bạn bè cùng trang lứa với cô hàng ngày hàng giờ cứ như phát cuồng lên vì chúng. Chính cô cũng phải bất ngờ không hiểu tại sao mình lại yêu YoonA. Sau lần đầu tiên gặp nhau, họ đã bắt đầu hẹn hò và cũng chính từ đó, hai trái tim đã ngày càng xích lại gần nhau hơn... như bây giờ.

Seohyun cũng không hiểu nổi tại sao YoonA lại có thể làm cô cảm thấy hạnh phúc đến như vậy. Họ luôn cười một cách rất thoải mái khi ở bên nhau. Ngay cả Sunny - chị gái Seohyun - cũng bắt đầu dạy cho cô cách làm aegyo... phòng khi cần đến nó...

Seohyun và YoonA cùng đón taxi về nhà. Đã lâu rồi họ chưa có thời gian ở bên nhau nhưng dù sao đi nữa, Seohyun cũng đã quá quen với căn nhà này, và cả với ba mẹ của Yoong.

"Seohyunieee! Cháu khỏe không?" Bà Kwon chào bạn gái của YoonA bằng một cái ôm thật chặt. Không cần phải nói cũng biết mẹ YoonA thích Seohyun như thế nào - một cô gái thông minh, lễ phép và xinh đẹp...

"Hy vọng là cháu không làm phiền bác!" Seohyun nói một cách từ tốn.

"Dĩ nhiên là không rồi! Bác rất vui được gặp cháu! Cháu ở lại ăn tối chứ? Cháu phải ở đấy!" Seohyun thậm chí còn không có cơ hội từ chối lời mời.

"Sao mẹ vui thế?" Yoon hỏi.

"Yuri mang Sica về và giờ thì Seohyun cũng đến chơi... Ta rất vui khi cả hai đứa con dâu tương lai đều đang ở đây!"

"Mẹ ơi... làm ơn đi!"

"Gì chứ? Ta không thể nghĩ về tương lai được à?"

"Được rồi, được rồi. Tụi con sẽ đi tìm cái gì đó để ăn trong lúc xem phim."

"Oh... để mẹ làm cho mấy đứa vài cái sandwich. Mang một ít lên cho chị con luôn"

"Con không vào phòng Yuri đâu!"

"Sao thế?"

"Yuri đang ở cùng Sica unnie mà"

"Thì sao?"

"Con chắc là mẹ không muốn biết đâu!" YoonA cười một cách tinh quái trước khi ngồi xuống ghế.

Vừa lúc đó, Yuri bước vào bếp. "A... chào Seohyun! Mẹ ơi, Sica sẽ ở lại đây ăn tối đó!"

"Thật à? Thế thì tuyệt quá! Bạn gái của hai đứa sẽ ở lại đây ăn tối... Trời ơi... Ta cảm động quá!"

"Làm ơn đi mẹ ơi!"

"Tụi con có muốn ăn sandwich không?"

"Huh... Cảm ơn mẹ. Tụi con vừa ăn xong" Yuri nói trước khi rời khỏi bếp.

Bên ngoài biệt thự nhà họ Kim,

Fany's POV

Tôi bắt gặp Taeng đang lẻn ra khỏi nhà ngay sau khi vừa từ trường về. Cậu ấy bảo tôi là muốn sang nhà Yuri để bàn việc gì đó và bắt tôi ở nhà... Nhưng dĩ nhiên là tôi nằng nặc đòi đi theo.

"Tại sao không chịu ở nhà hả?" Taeyeon cằn nhằn khi chúng tôi trên đường đến nhà Yuri.

"Thì tại lâu rồi mình chưa đến nhà Yuri, mà Sica bảo với mình cậu ấy cũng đang ở đó. Chúng ta sẽ lại hát karaoke!!!" Tôi nhảy cẫng lên đầy sung sướng.

Taeyeon chụp lấy tay tôi và bắt tôi phải im lặng. "Cậu ngừng điên đi có được ko!"

Tôi muốn trêu Taeyeon một chút nữa nhưng vì lúc này đây, cậu ta đang nắm chặt lấy tay tôi, mà tôi thì lại không muốn phá hỏng giây phút tuyệt vời này.

Chúng tôi đến nhà Yuri, cũng như mọi lần, Taeng đi vào một cách tự do... để rồi bắt gặp ngay Yuri. Khi vừa thấy Taeng, Yuri trợn tròn mắt, cậu ta đang sốc? Thật sự là đang rất sốc.

"Taengoo... cậu... cậu đang làm gì ở đây thế?" Yuri lắp bắp; thái độ này... rõ ràng là cậu ta không hề muốn sự có mặt Taeyeon ngay lúc này.

"Cậu bị sao thế?"

"À kkk.... Kkhhhôôông có gì.... Huh.... Đi đi nào... lên phòng tớ" Yuri kéo chụp lấy tay Taeng và kéo ngay cậu ấy lên phòng.

Tôi vẫn còn sốc khi đứng nhìn Yuri lôi Taeyeon đi, mãi cho đến khi có một giọng nói quen thuộc gọi tên Taeng. Tôi thề là tôi đã thoáng thấy cả người Yuri rung lên khi nghe giọng nói ấy.

"Taeyeon unnie!"

Tôi quay lại và thấy Seohyun, đang đi xuống... bên cạnh YoonA.

"Oh Seohyun, em đang làm gì..." Taeng định bước xuống lầu nhưng cậu ta bất chợt khựng lại khi thấy điều gì đó. Mắt cậu ấy mở to hết cỡ và cố gắng nở một nụ cười trước khi quay sang Yuri.

Tôi không thể nghe họ đang nói với nhau những gì nhưng Taeng đang rất kích động. Cậu ấy cứ liên tục nhìn sang Seohyun rồi lại quay về Yuri như thể hai người đó đang tranh luận nhau về một vấn đề nào đó.

Yuri's POV

Sau khi xuống thông báo với mẹ về Việc Sica sẽ ở lại ăn tối, ngay khi tôi vừa đặt chân lên cầu thang thì cửa bất chợt mở ra. Và ôi không... đó là người duy nhất mà tôi không hề muốn có mặt ở đây lúc này! Kim Tae Yeon!

Đây là một trong những lần hiếm hoi mà não tôi có thể hoạt động nhanh đến như thế. Tôi ngay lập tức hiểu ra vấn đề và dĩ nhiên, tay chân tôi cuống hết cả lên.

"Taengoo... cậu... cậu đang làm gì ở đây thế?" Tôi cố trở nên bình tĩnh nhưng nó không dễ chút nào.

"Cậu bị sao thế?" Cậu ta nhìn tôi một cách đầy nghi ngờ... điều đó làm tay chân tôi càng trở nên lúng túng hơn trước.

"Kkk.... Kkhhhôôông có gì.... Đi đi nào... lên phòng tớ!" Tôi nhanh chóng chụp lấy tay Taeng và kéo cậu ta lên phòng.

Có một thứ nhất định không thể để cậu ta thấy. Tôi đã dấu cậu ta điều này được khá lâu và tôi nhất quyết không thể để cậu ta biết ngay bây giờ... nhất là khi tôi đang ở đây.

Nhưng toàn thân tôi như đông cứng lại theo đúng nghĩa đen của nó, khi tôi bất chợt nghe giọng con bé gọi Taeng. Sao mà tôi xui thế hả trời?

"Taeyeon unnie?" Con bé gọi. Tại sao... trời ơi tại sao chứ???

Seohyun và YoonA bước ra khỏi bếp và đang đi về phía Tiffany.

Một cách tự nhiên, tôi thả tay Taeng ra và thầm mong có một người nào đó sẽ đến cứu tôi... bất kỳ ai cũng được.

Taeyeon quay lại và nhìn thấy cô em họ của cậu ta. "Oh Seohyun, em đang làm gì..." cậu ta bước được 2 bước xuống cầu thang trước khi chết cứng người.

Tôi nhắm mắt lại và hít thật sâu, chuẩn bị đón nhận cơn bão sắp ập tới.

"Yuri..." Taeng nói thầm một cách bình tĩnh nhưng tôi biết là cậu ta đang cố nén lại. "Cậu... cậu có thể cho mình biết em gái cậu đang làm cái quái gì không?"

Tôi nhìn YoonA và đứa em của tôi chỉ đang đứng cạnh Seohyun... không có dấu hiệu gì lạ cả. "Gì chứ? Bọn nó đang nhìn chúng ta, có gì đâu!" Tôi giả bộ như không có gì. Dĩ nhiên tôi hiểu tại sao Taeng lại gần như muốn đau tim vì cái cảnh tượng trước mắt.

"Và nói cho mình biết... YoonA đang cầm cái quái gì trong tay thế hả???" Taeng quay lại và liếc nhanh sang Seohyun một lần nữa, trước khi nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi cũng quay sang YoonA và cố nở một nụ cười với nó, chỉ để làm Taeyeon bình tĩnh hơn một tí. "Nghe nè..."

"Tại sao... tại sao em cậu... lại nắm tay Seohyun bé nhỏ của tớ hả???"

"Nghe mình nè... trên danh nghĩa là tụi nó đang nắm tay nhưng... thực ra... điều đó là hoàn toàn bình thường" Tôi chỉ có thể lẩm bẩm vài câu, mặc dù nó chả có nghĩa gì cả.

"Kwon Yuri... cậu đã làm gì hả??"

"Unnie, chị ổn chứ?" YoonA hỏi Taeng.

Taeyeon nhìn chằm chằm vào tôi với một ánh mắt hình viên đạn trước khi quay sang 3 cô gái đang đứng như trời trồng không hiểu gì. "Không, không có gì đâu!" Cậu ta giả vờ cười để trấn an họ nhưng giọng nói thì vẫn còn run.

"Sao hai cậu không vào bếp ăn chút gì đó đi?" Tôi cố đẩy họ đi.

"Tụi em đang làm sandwich để ăn khi xem phim" Tay phải YoonA chìa đĩa sandwich ra ... trong khi đó, tay trái thì lại bận... nắm tay Seohyun >"<.

"Hai... hai đứa định đi xem phim à?" Taeng hỏi.

"Không, tụi em xem phim trong phòng thôi!"

"Cái... cái gì? Tắt đèn hả?" Taeng thậm chí còn kích động hơn trước. Tôi không biết là cậu ta có thể kích động đến mức đó... Taengoo quá nhạy cảm...

"Huh... dạ?"

"Chị không sao chứ unnie?" Seohyun hỏi Taeng. "Mồ hôi chị đang toát ra kìa!"

"Không... không sao... đừng lo... Em lên xem phim đi..."

Seohyun và YoonA nhìn nhau không hiểu chuyện gì trước khi cả hai cùng lên phòng YoonA. Taeyeon và tôi cố cười một cách bình thường khi chúng nó đi ngang qua.

"Xem phim... trong phòng tối... chỉ có hai đứa à?" Taeyeon lẩm bẩm khi cả hai đứa vừa đi khỏi tầm mắt.

"Hai người làm sao thế?" Fany hỏi.

"Kwon Yuri, lên phòng ngay" Taeyeon hét lên trước khi tôi kịp trả lời Tiffany.

Tôi gượng cười với Fany trước khi đi theo Taeyeon.

Chapter 18 - And now Taengoo knows too...

(Part 2)

Fany's POV

Tôi chả hiểu được chuyện gì đang xảy ra khi chúng tôi ở trước sảnh cùng với YoonA và Seohyun. Tôi đi theo hai người họ vào phòng Yuri. Khi chúng tôi vào thì Sica đang ngồi trên salong tạp chí.

Cậu ấy cũng khá ngạc nhiên khi thấy chúng tôi.

"Được rồi... mình đang nghe đây?" Taeyeon nói ngay khi cửa vừa đóng lại.

Yuri đi đi lại lại quanh phòng một cách đầy lo lắng. Tôi ngồi xuống cạnh Sica và cả hai đều đang âm thầm quan sát.

"Chúng nó đang hẹn hò" Yuri thông báo. Tôi vẫn chưa hiểu họ đang nói về việc gì.

"..."

"Chuyện gì đang xảy ra thế?" Sica hỏi thầm tôi. Tôi nhún vai và quay lại nhìn Taeng đang đứng đó, bất động như một bức tượng.

"Cậu có sao không thế?" Yuri bước đến và vỗ vào vai Taeng.

"Từ... từ lúc nào?" Taeng hỏi.

"Mình cũng không rõ... có lẽ ngay lần đầu tiên tụi nó gặp nhau. Mình không muốn giấu cậu nhưng... cậu biết đó..."

"Oh..." Giờ thì Sica đã bắt đầu hiểu chuyện. Chỉ còn mỗi mình tôi là không biết cái quái gì đang diễn ra ở đây.

"Sao? Sao? Cậu biết điều gì à?" Tôi hớn hở hỏi cậu ấy.

"Seohyun và YoonA. Họ đang nói về tụi nó."

"Cái gì? Chúng nó thì sao?" Tôi hỏi lại nhưng rồi lại tự đi đến kết luận. "À... hiểu rồi..."

"Bắt đầu rồi" Sica thở dài. Tôi không hiểu ý cậu ta nhưng khi Taeng bắt đầu làm loạng cả lên, thậm chí còn hơn trước thì tôi đã hiểu những gì Sica định nói.

"Trời ơi... em tôi... nó vẫn còn là một đứa trẻ... Mình phải làm gì đây?????" Taengoo đi qua đi lại với vẻ mặt rất lo lắng.

"Bình tĩnh, có gì to tát lắm đâu!" Yuri cố làm cho tình hình trông có vẻ sáng sủa hơn, nhưng cậu ta không đủ thuyết phục để có thể làm được điều đó.

"Không có gì to tát hả? Ý cậu là việc chúng nó đi cùng nhau nắm tay và hôn nhau như thế là không có gì to tát á???? Kwon Yuri!!! Nó là đứa em bé nhỏ ngây thơ của mình đó..."

"Từ từ đã nào!!! Ai nói là chúng nó hôn nhau? Chúng ta còn chưa thấy mà... Cho đến giờ mình chỉ thấy tụi nó nắm tay thôi... Đừng có tưởng tượng quá lên thế..." Giờ thì đến lượt Yuri nổi giận.

Nói thật, tôi bắt đầu không hiểu trở lại khi cuộc đối thoại giữa họ bắt đầu. Họ trông như hai người mẹ đang nổi điên lên vì hai đứa con gái. Nó thật sự rất vui nhưng tôi vẫn cảm thấy lo lắng cho họ. Họ quá cẩn thận. Không tốt, không tốt chút nào.

"Seohyun bé nhỏ của mình... không phải là bây giờ... nó còn quá nhỏ..."

Mặc dù tôi đang hứng thú với cuộc nói chuyện của họ nhưng rồi cũng quyết định giải quyết vấn đề. Jessica thở dài. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu ấy nhìn thấy Yul kích động đến vậy.

"Taengoo, em ấy cũng đâu còn nhỏ nữa đây, em ấy chỉ nhỏ hơn cậu có 2 tuổi thôi mà" Tôi nói.

"Trước đến giờ nó chỉ thích mỗi keroro... từ khi nào nó lại có hứng thú với mấy chuyện hẹn hò như vầy chứ?"

"Điều đó là hoàn toàn tự nhiên thôi mà... nó đã trưởng thành hơn rồi. Trước sau gì việc này cũng sẽ xảy ra thôi" Tôi đứng dậy và kéo Taeng ngồi xuống ghế.

"Nhưng"

"Nhìn vấn đề một cách tích cực hơn đi Taeng à! Em ấy đang hẹn hò với YoonA. Có thể sẽ là một gã lông bông nào đó mà ta không hề biết, nhưng đằng này lại là Yoong. Cậu phải cảm thấy may mắn vì điều đó" Tôi vuốt nhẹ đầu cậu ấy. "Cậu không thấy hai đứa rất dễ thương khi ở bên nhau sao? Đừng lo, đó chỉ là một tình yêu hoàn toàn trong sáng thôi mà!"

"Trong sáng... phải rồi" Yuri tự lẩm bẩm một mình... nhưng cũng đủ lớn để mọi người đều nghe thấy.

Tôi vẫn tiếp tục vuốt tóc Taeng trong khi cậu ấy vẫn tiếp tục chìm đắm trong cái suy nghĩ quá khích của chính mình.

"Dù sao đi nữa, tại sao hai cậu lại ở đây?" Yuri hỏi chúng tôi, dẹp chuyện hẹn hò sang một bên.

"Huh... Mình không biết... Mình chỉ đi theo Taeng thôi!" Tôi đẩy nhẹ cậu ấy. "Cậu bảo có gì cần nói với Yuri mà?"

Taeng ngừng suy nghĩ và đứng dậy. "Hmmm uh... chuyện riêng thôi!" Cậu ấy nói với Yuri. "Ờ, hai cậu có thể đi ra ngoài một chút không?"

Jessica đang ngồi trên salong bỗng quay sang ném một cái nhìn ác quỷ vào Taengoo. Cậu trả lời của Sica đã quá rõ... không cần phải hỏi thêm.

"Không không... hai cậu có thể ngồi đây, bọn mình sẽ đi chỗ khác. Haha" Yuri cười trừ với Sica và kéo cổ Taengoo sang phòng khác.

"Wow... Yuri sợ cậu thật đấy. Sao cậu có thể làm được điều đó?" Tôi hỏi Sica khi cả hai chúng tôi đã bị bỏ lại một mình trong phòng.

"Mình không biết... Tự nhiên nó thế thôi. Cậu cũng không tệ với Taeyeon nhỉ? Giờ cậu ta trông như một chú cún nhỏ. Khác hẳn so với một kẻ điên khùng và tàn bạo trước đây!"

"Yeah... nhưng ước gì mình có thể làm được điều gì đó cho mối quan hệ giữa cậu ấy và ba" Tôi thở dài.

"Nó vẫn chưa có gì tiến triển sao?"

"Uh, hiện giờ họ đang sống trong cùng một nhà. Mình hy vọng rồi đây nó sẽ khá hơn một chút. Mình chỉ muốn họ nói chuyện với nhau. Nó khó hơn mình nghĩ, Sica à!"

"Dù sao đi nữa thì đó là Taeyeon... bình thường cậu ấy cũng đã ít nói rồi"

"Đúng vậy... chả bù với Yuri NHÀ CẬU" tôi trêu cậu ấy.

"Bắt đầu rồi đó!" Sica cảnh cáo tôi.

"Thôi nào, cậu không định kể gì cho mình sao? Ai cũng biết là hai người đang hẹn hò mà!! Ý mình là TẤT CẢ MỌI NGƯỜI đó!"

"Đều do tên ngốc ấy!" Cậu ta lại thở dài một lần nữa. "Mình đã dặn cậu ta phải giữ bí mật. Vậy mà..."

"Dễ thương mà. Mình ghen tỵ với cậu đó Sica-ahhhhhh" Tôi ôm lấy tay Sica và bắt đầu rên rỉ.

"Aish... thôi đi" Cậu ta đẩy tôi ra. "Mình ghét nhìn cậu như thế"

"Không nhưng chính xác là kể từ khi nào?"

"Từ khi nào cái gì?"

"Từ khi nào hai cậu chính thức trở thành couple??? Phải có gì đó thì băng của Ice Princess của chúng ta mới tan thế chứ" Tôi nháy mắt với Sica.

"Chả có gì cả"

"Chả phải cậu nói với mình là Yuri hẹn cậu tuần trước sao? Cậu vẫn chưa kể mình nghe vụ đó đó!"

"Mọi thứ đều tốt đẹp" Cậu ta đáp gọn lỏn. Tôi biết tỏng là cậu ta đang muốn kể cho tôi phát điên lên được. Cậu ta chỉ muốn tôi năn nỉ thôi.

"Sica-ahhhhh kể cho mình đi mà... Sica-ahhhhh" Tôi năn nỉ cậu ta bằng tất cả aegyo mà mình có được.

"Được rồi, được rồi. Mình kể. Nhưng làm ơn dừng cái aegyo vớ vẩn của cậu lại đi... Một mình Yuri làm thế là quá đủ đối với mình rồi..." Cậu ta lại tiếp tục phàn nàn.

Jessica bắt đầu kể cho tôi về cuộc hẹn lãng mạn của cậu ấy với Yuri.

.

.

.

Trong một phòng khác,

Yuri's POV

"Cậu có chuyện gì muốn nói với mình?" Tôi hỏi Taeng sau khi lôi cổ cậu ấy ấy sang phòng khác. Tên ngốc ấy nghĩ mình là ai chứ... cậu ta dám bảo Sica đi chỗ khác... Thiệt là điên khùng hết sức.

"Mình cần cậu giúp... về chuyện Tiffany"

"Việc gì?" Tôi hỏi lại một cách hớn hở.

"Giọng cậu làm gì mà... ham hố thế?"

"HUH?"

" Sao cũng được... Mình muốn hẹn hò với cô ấy... Cho nên làm ơn giúp mình đi!"

"Không đời nào!"

"Gì hả?"

"Trời đất ơi Taengoo!!!" Tôi nhảy lên và ôm chầm lấy Taeng, vuốt vuốt đầu cậu ta. "Cuối cùng thì cậu cũng đã lớn rồi à! Aigoo, cậu sẽ hẹn hò cơ đấy!!! Tuyệt vời làm sao?"

"Làm ơn đi.. đây là lần đầu tiên đó..."

"Phải không đó? Cậu chưa chính thức hẹn hò với Sunye lần nào à? Cả hai cậu chỉ đơn giản là ở cạnh nhau thôi á?"

"Sao cũng được... giờ cậu có giúp mình hay không đây?" Cậu ấy tỏ ra khó chịu.

"Dĩ nhiên rồi! Cậu tìm đúng người rồi đó. Mình là cao thủ trong mấy vụ hẹn hò này mà"

"Thật không đó?"

"Hey! Mình đang hẹn hò với Ice Princess đấy nhá!"

"Yeah... thật là đáng sợ..."

"Vậy giờ mình có thể làm gì cho cậu đây?"

"Mình không biết phải làm gì với cậu ta vào thứ bảy tuần này cả... tụi mình nên đi đâu, nên ăn gì... tất cả mọi thứ!"

Dễ thương quá, Taeyeon bé nhỏ đang lo lắng cho cuộc hẹn sắp tới của cậu ấy. "Được rồi, trước hết, hãy chọn một địa diểm nào đó..."

"Một địa điểm... ?"

"Fany thích gì? Cậu ấy thích đi đâu?"

"Mình không biết..."

"Được rồi" Dĩ nhiên là Taeyeon không biết gì rồi. Cậu ấy còn tệ hơn tôi trong mấy cái vấn đề hẹn hò như thế này.

"Cậu ta khá là ồn ào nên mình nghĩ cậu ấy sẽ thích mấy nơi đông người đó." Taeng nói một cách hết sức ngây thơ. Cái vẻ mặt bất lực của cậu ta thật là dễ thương.

"Có thể đằng sau sự ồn ào đó, cô ấy là một người cực kỳ lãng mạn" Cũng như Sica.

"Mình không lãng mạn một chút nào, sao mình có thể làm được??? Kwon Yuri!"

"Nghe nè... Mình nghĩ tốt hơn hết là cậu nên nghe theo những gì trái tim mách bảo đi!"

"..."

"Cái gì?"

"Thật vớ vẩn..."

"Mình chỉ nghĩ là sẽ không có bất kỳ một kế hoạch nào gọi là hoàn hảo nào dành cho cậu, đặc biệt là CẬU đó. Fany hiểu cậu quá rõ, nếu cậu chỉ cố làm theo một kế hoạch nào đó, cậu ấy sẽ thấy ngay. Đó là lý do mình bảo cậu nên làm theo cảm giác của mình"

"Mình nên bắt đầu từ đâu? Kinh nghiệm của cậu chả giúp được gì cả" Cậu ấy cằn nhằn.

"Được rồi... vấn đề ở đây là cả hai cậu phải vui và tận hưởng từng giây từng phút của ngày hôm đó. Hãy nghĩ về một nơi nào đó có thể làm cậu ấy vui đi. Cái chính là phải VUI đó. Cậu không muốn có một cuộc hẹn chán ngắt với Fany đúng không?"

"Vui à... được rồi"

"Cậu làm được không?"

"Chắc chắn rồi... không vấn đề gì"

"Tốt" Tôi vuốt đầu cậu ta. "Hmm... chuyện với Sunye sao rồi?"

"Chúng mình đã nói chuyện với nhau... ổn hơn rồi" Tôi ghét phải nhìn cái vẻ mặt thoáng buồn của cậu ta mỗi khi nhắc đến Sunye.

"Đừng có lúc nào cũng cảm thấy tội lỗi... cậu không phải thế..."

"Mình biết... chỉ là mình... mình đã hứa với cô ấy..."

"Đó không phải là trách nhiệm của cậu. Một người bạn, cậu ấy chỉ là một người bạn và cậu nên biết rõ giới hạn cho mối quan hệ này là gì. Tất cả những gì cậu cần nghĩ bây giờ chỉ là Tiffany mà thôi!"

"Mình biết... Tin mình đi, mình biết mà. Mình đã có quá nhiều áp lực từ Sungmin rồi... Anh ta thật sự làm người ta phải bực mình, anh ta sẽ không bỏ cuộc đâu"

Việc nhắc đến tên Sunye làm cho Taeyeon buồn và ân hận bao nhiêu thì khi nhắc đến Sungmin ánh mắt cậu ta như chứa bấy nhiêu sự giận dữ.

"Mình không thích Sungmin... Anh ta có cái gì đó rất đáng sợ, gần giống với Gyuri"

"Oh Gyuri... Cô gái đó đáng sợ thật. Cẩn thận đó, dường như cậu ta rất rất rất thích cậu!" Taengoo cảnh báo tôi như thể tôi chưa tự hiểu được điều đó vậy.

"Cậu ta không giống Jess tuyệt vời của tớ"

"Cái gì?" Taeyeon có vẻ không hiểu tôi đang nói gì, nhưng tôi mặc kệ cậu ta, chẳng buồn giải thích.

"Cậu ta hôn rất giỏi đấy... Nhắc mới nhớ, có lẽ chúng ta nên về lại phòng. Sica đang đợi tớ... bởi vì bọn tớ... cậu biết đấy..."

"Không, mình không biết mà mình cũng chả muốn biết, giữ lại cho riêng cậu đi. Cảm ơn!" Cậu ta nói trước khi bước thẳng ra khỏi phòng như thể cái điều tôi sắp nói là kinh tởm lắm vậy.

.

.

.

Yuri's room,

Fany's POV

"..." Tôi như chết lặng trước câu chuyện Jessica vừa kể. Cuộc hẹn của cậu ta với Yuri quá tuyệt vời. Tôi không biết là Yul lại có thể lãng mạn đến thế. Sica thật là may mắn mà!

"Đó là chuyện hèn hò của tụi mình!" Sica kết thúc. Trong khi kể, cậu ta cứ liên tục mỉm cười. Tôi có thể thấy rõ là hiện giờ cậu ta đang vui đến mức nào.

"Điều đó thật là... WOW"

"Mình biết, thật có khó để tin là cậu ta có thể làm được như thế đúng không? Nhưng biết đâu Taeyeon cũng như thế thì sao?"

"Thực sự... Mình không muốn như vậy. Lúc này tụi mình vẫn chưa hoàn toàn thoải mái với nhau. Mình muốn tụi mình có một cuộc hẹn thật vui vẻ... Chỉ cần cậu ta vui là được. Còn lãng mạn thì để sau này cũng được."

"Không nghe, không nghe!" Sica nói và đưa hai tay bịt tai lại.

Tôi cầm gối đánh túi bụi vào cậu ta thì cửa bất chợt mở ra. Yuri và Taeyeon đã quay lại.

"Về thôi Fany"

"Về rồi à?"

"Ừ... Mình nghĩ là hai người họ còn nhiều việc phải làm. Nhanh lên!" Cậu ta giục tôi.

Tôi nhìn Yuri đang mỉm cười thẹn thùng còn Sica thì như vẫn không hiểu chuyện gì. Tôi ôm Sica trước kia cùng Taeng ra về.

Yuri's POV

Cuối cùng thì tôi cũng được ở một mình với Jessica. "Taeyeon nói gì thế?" Cậu ấy hỏi tôi khi tôi vừa ngồi xuống bên cạnh.

"Vài sự giúp đỡ."

"Cậu ta nên đi hỏi YoonA!" Cô ấy trêu tôi.

"Ya! Mình đâu có tệ thế chứ" Tôi phụng phịu.

"Thật á? Giờ thì cả thế giới đã biết chuyện của chúng ta, mình phải phạt cậu như thế nào đây?"

"Cậu thật sự muốn biết à? Mình đang có một ý tưởng tuyệt vời đây!"

"..."

"Cái gì à? Mình biết là cậu cũng muốn nó mà!" Tôi cười một cách gian xảo.

"Nhưng lần cuối cho hôm nay đấy nhá! Mình vẫn không tin được là cậu có thể ép mình làm việc đó trên xe được..."

"Mình không có ép cậu... tại cậu không cản mình lại, nó hoàn toàn khác nhau đó!"

"Dù gì thì cũng là lần cuối đó!" Sica giận dữ nói.

"Được rồi, được rồi!" Tôi nói trong khi kéo cô ấy lại gần mình.

Không cần phải kể thêm về những gì chúng tôi sắp làm. Tôi chỉ muốn nói... Sica là người sở hữu nụ hôn tuyệt nhất thế giới. Chỉ mới có vài ngày kể từ khi chúng tôi chính thức là một couple và giờ thì tôi đang tận hưởng từng giây từng phút để được ở bên cô ấy. YoonA đã nói với tôi ngay từ đầu là trước sau gì chúng tôi cũng sẽ quấn chặt lấy nhau; và có lẽ nó đã đúng. Ngay cả khi đang ở trước mặt mọi người, tôi cũng khó mà rời được cô ấy nửa bước.

Sớm muốn gì Taengoo bé bỏng của tôi cũng sẽ như vậy thôi. Điều này hẳn là thú vị lắm đây.

Biệt thự nhà họ Kim,

Fany's POV

Taengoo đang lo lắng về điều gì đó mà tôi không rõ. Khi chúng tôi về nhà, một lần nữa cậu ấy lại muốn trốn mình trong phòng, giống hệt như khi ba mẹ cậu ấy vừa trở về. Bác gái đang trong bếp chuẩn bị bữa tối, vì thế tôi bắt Taeng phải xuống giúp bà.

"Tại sao mình phải làm thế? Mẹ mình có thể tự nấu mà!" Cậu ấy càm ràm.

"Bà rất muốn được ở bên cậu... cậu xuống đi... chẳng lẽ cậu không muốn ở cùng mẹ mình sao?"

"Mình-Mình không biết phải nói gì với mẹ hết..."

"Rồi sẽ có mà... miễn là cậu cố gắng"

"Fany..."

"Đi mà... cứ coi như là làm vì mình đi!"

Tôi biết điều này rất khó cho Taeng. Thậm chí đó có là mẹ cậu ấy đi chăng nữa thì cũng đã một thời gian dài họ không ở bên nhau theo đúng nghĩa của một mối quan hệ mẹ - con rồi. Tôi hoàn toàn hiểu sự khó xử của cậu ấy lúc này.

"... Được rồi nhưng... Cậu đi với tớ nha... Chỉ là... nó quá không thoải mái nếu tớ ở một mình với bà."

Rất nhiều lần tôi thấy Taeng dễ thương đến nỗi chỉ muốn ôm lấy cậu ta... hay thậm chí là hôn cậu ta nhưng mỗi lần như thế, tôi đều cố kìm chế cảm xúc của bản thân mình, bởi vì trông nó có vẻ hơi kỳ cục.

Nhưng lần này, tôi không thể kiềm chế được. Taeyeon quá đáng yêu... và một lần nữa tôi lại muốn nó phát điên lên được. Thực tế thì đây cũng không phải lần đầu tôi ôm Taeng, nhưng đối với cậu ấy, mọi thứ giờ đây đã hoàn toàn khác. Tôi thật sự bất mờ với cái cách mà chúng tôi thân mật và gần gũi với nhau như hiện giờ.

Tôi nắm lấy tay cậu ta và chúng tôi cùng xuống đi xuống bếp. Bác gái nhìn thấy chúng tôi, rồi khuôn mặt bà bỗng tươi hẳn lên, nó vẫn như thế mỗi khi bà nhìn thấy Taeng.

"Tụi con giúp bác nấu bữa tối nha?"

"Oh bác tự làm được mà; hai đứa cứ chơi đi"

Taeyeon lặng lẽ đến bên bác ấy và cầm lấy con dao trong tay bà. "Con sẽ cắt cà rốt" Cậu ấy nói.

Bác gái vẫn đứng yên chưa hết sốc. "Taeng rất thích cắt... Bác cứ để cậu ấy làm" Tôi cười.

Cả ba người chúng tôi nấu ăn cùng nhau; và cho dù Taeyeon không nói nhiều trong suốt khoảng thời gian đó nhưng tôi có thể thấy được sự cố gắng của cậu ta. Tôi thật sự rất tự hào về Taeng.

Taeyeon bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn, cho đến khi bố cậu ấy về. Ngay khi nhìn thấy ông, nó như thể có một làn gió lạnh tràn vào căn bếp.

"Oh... có thật là con gái ta đang nấu ăn không đó?" Ông nói ngay khi nhìn thấy Taeyeon.

"..." Lạnh lùng... Taeng lại trở nên lạnh lùng như trước.

"Nhân tiện, con có nhớ Min Sungmin không?" Ông hỏi.

Taeng nhìn lên, vẫn không nói gì.

"Có một dự án mới và chúng ta có thể sẽ làm việc với công ty của họ. Vì con biết anh ta nên ta nghĩ con cũng muốn làm dự án đó"

"Con không có hứng"

"Anh ta thật sự rất thông minh đấy, hai đứa có thể làm việc cùng nhau"

"Không" Cậu ấy đáp một cách lạnh lùng. Taeyeon ngay lập tức dừng những gì cậu ấy đang làm và bỏ đi.

"Tayeon, bữa tối sắp xong rồi đó!" Tôi nói với cậu ta.

"Mình không đói!" Cậu ấy nói trước khi bước ra khỏi bếp.

Bác gái lo lắng nhìn Taeyeon bước đi trước khi quay sang giận dữ với chồng mình vì đã phá hỏng giây phút hiếm hoi mà cuối cùng bà cũng có được với con gái của mình.

Tôi nhanh chóng chạy theo và thấy Taeng đang đi ra khỏi nhà. "Cậu đi đâu thế?"

Taeyeon nhìn tôi giận dữ và qua hơi thở của cậu ấy, tôi biết được là cậu ta đang thật sự... thật sự rất giận. "..."

Tôi từ tốn nắm lấy tay cậu ta, cố làm cho Taeng bình tĩnh trở lại. "Lên phòng cậu đi, được chứ?"

Taeng lặng lẽ gật đầu trước khi bước theo tôi. Ngay khi vừa vào phòng, cậu ấy đã nhảy phốc lên giường và với tay mở một bản nhạc cổ điển.

"Mình không biết là cậu lại thích nhạc cổ điển đấy!" Tôi hỏi trước khi ngồi xuống cạnh cậu ta.

"Ừ, nó làm mình cảm thấy thoải mái hơn"

"Tại sao tự nhiên cậu lại muốn thư giãn chứ?"

"..."

"Taeyeon..."

"Chưa bao giờ đủ... tất cả mọi thứ mình làm... chưa bao giờ là đủ cả!"

"Cậu đang nói về việc gì?"

"Cậu có nghĩ Sungmin thông minh được vậy không? Anh ta thật sự tốt đến thế sao?"

"Tại sao cậu lại nói về Sungmin? Vì những gì ba vừa nói à?"

"Không phải là vì Sungmin... là vì mình và cái cách mà ông ta không bao giờ chịu thừa nhận mình"

"Ai?"

"Ba mình"

"Taeyeon..."

"Ông ta không bao giờ thừa nhận bất kỳ thứ gì mình làm... Chưa bao giờ"

"Cậu phải biết là ba mẹ cậu rất tự hào về cậu"

"Sungmin là một thiên tài... một đứa con hoàn hảo, một doanh nhân thành đạt, một người yêu lý tưởng!" Cậu ấy nhìn thẳng vào mắt tôi khi nói đến hai từ "người yêu"

Mặc dù trông có vẻ khá lạnh lùng và mạnh mẻ, nhưng tận sâu bên trong, Taeyeon vẫn là một cô gái yếu đuối, vẫn muốn được nghe những lời khen từ ba mẹ mỗi khi đạt được thứ gì đó, hay chi ít là vẫn muốn được ba mẹ ôm vào lòng và dỗ dành. Thật khó để một ai đó xa lạ có thể tin được rằng một con người tuyệt vời và thành đạt ngay khi còn rất trẻ như Taeng lại đang phải đối mặt với nguy cơ bị trầm cảm. Ngay cả chính tôi, người đã sống cùng với cậu ấy được vài tháng, cũng hãy còn sốc khi nghĩ về điều này.

"Có thể cậu không tin mình nhưng, mình nghĩ cậu giỏi hơn anh ta nhiều" Tôi cười một cách âu yếm.

Taeng bất chợt nhìn thẳng vào mắt tôi và trước khi tôi kịp hiểu điều gì đang xảy ra thì cậu ta đã kéo tôi vào lòng và vòng tay ôm chặt lấy tôi. "Taeyeon"

"Chúng ta có thể như thế này thêm một chút nữa được không?" Cậu ấy hỏi trước khi siết chặt cái ôm thêm một tí.

Mặc dù tư thế của chúng tôi lúc này có thể không được phù hợp cho lắm, tôi đang nằm trên cậu ấy, nhưng rồi tôi cũng chả buồn... hay nói chính xác hơn là không muốn ý kiến. Tôi không thể tin được là ngay cả trước khi chúng tôi chính thức hẹn hò với nhau, chúng tôi đã có thể tiến gần đến nhau như thế này... tiến gần... phải, tiến gần cả về thể xác lẫn tâm hồn. Không còn bất kỳ sự thẹn thùng nào khi cậu ấy ôm chặt tôi trong vòng tay như thế này, và ngay cả những lần chúng tôi nói về ba mẹ cậu ấy cũng đã thoải mái hơn rất nhiều.

Thật khó để tin được có một ngày chúng tôi lại gần nhau đến thế, nhưng đây chính xác là những gì tôi đã từng mong đợi... Với cuộc hẹn đầu tiên của chúng tôi, tôi chỉ muốn chính mình tiến gần Taeng thêm một bước nữa.

Chapter 19 - Kiss, Kiss, Kiss and Kiss

(Part 1)

The Kwon Residence,

Yuri's POV

.

.

.

Sáng nay mẹ gọi tôi dậy khá sớm, phải nói là quá sớm đối với một ngày thứ bảy như thế này. Bà gọi cả tôi và YoonA xuống ăn sáng. Rồi ba mẹ tôi cùng ngồi vào bàn và bắt đầu nói bằng một giọng rất nghiêm túc - kế hoạch của họ cho kỳ nghỉ cuối tuần.

"Hai đứa phải ở nhà một mình vào cuối tuần này" Ba tôi thông báo.

Mẹ tôi trông có vẻ rất lo lắng. "Nhưng đừng lo, tủ lạnh có đủ thức ăn, mẹ sẽ gọi cho 2 đứa 5 tiếng một lần để chắc chắn là mọi thứ vẫn ổn."

"Mẹ à, tụi con lớn rồi mà, mẹ đừng lo"

"Ta lo cho đứa con gái bé bỏng của ta!" Bà nói rồi quay sang YoonA.

"Yuri, con phải chăm sóc em cẩn thận đó!"

"Con biết rồi mà!"

Rồi bà tiếp tục dặn dò chúng tôi về những thứ khác. Đây không phải là lần đầu tiên chị em tôi phải ở nhà một mình vào cuối tuần, nhưng cứ mỗi lần như thế là bà lại lo cuống cả lên.

Không lâu sau đó, ba mẹ tôi bắt đầu lên đường. Họ phải lên máy bay để đi dự đám cưới một người bạn nên hai chị em tôi bị bỏ lại một mình. Chưa gì trong đầu tôi đã nảy ra ý tưởng cho kỳ nghỉ cuối tuần trong căn nhà lớn này. Dĩ nhiên, cái kế hoạch ấy không thể thiếu cái tên JESSICA được.

Tôi bắt đầu mơ mộng về cái kỳ nghỉ cuối tuần ngọt ngào mà chúng tôi sắp trải qua. Thực ra là tôi chỉ nghĩ về một buổi sáng đẹp trời, chúng tôi sẽ đi bơi... Sica mặc bikini... và chỉ có tôi mới được ngắm; không giống như trên bãi biển nơi mà những đứa con trai hư hỏng khác có thể thoải mái ngắm nhìn body tuyệt vời của Sica. Lần này nó chỉ dành cho tôi mà thôi! HAHAHA!

Tiếc là niềm vui và trí tưởng tượng của tôi lại không kéo dài được bao lâu. YoonA nhanh chóng nhắc lại nghĩa vụ của tôi trong những ngày cuối tuần này. Tôi phải coi chừng nó. Và bởi vì nó không biết lái xe... cho nên nghĩa vụ của tôi là phải trở thành một tài xế riêng bất đắt dĩ, xem chừng cái nghĩa vụ này rất là cao cả và đương nhiên là nó làm tôi cảm thấy phiền.

"Em đã có kế hoạch gì cho cuối tuần này chưa?" Tôi hỏi.

"Em định đi chơi với Seohyun, unnie chở em xuống phố chiều nay được không?"

"Em có muốn ở nhà không? Chúng ta sẽ có một kỳ nghỉ thật đẹp ở nhà. Em nghĩ sao?"

"Em không thích ở đây với unnie... Em rất muốn nhưng mà không được."

"Không phải chỉ có chị, đồ ngốc. Em có thể mời Seohyun nếu em muốn. Em không muốn trải qua kỳ nghỉ cùng Seohyun sao? Em ấy sẽ ngủ lại. Đây là cơ hội của em đó!"

YoonA nghĩ một lúc về lời đề nghị của tôi. "Em phải thừa nhận... đây là một ý tưởng tuyệt vời đó unnie."

"Dĩ nhiên rồi. Unnie sẽ gọi cho ba mẹ Seohyun giùm em, chắc chắn là họ sẽ không từ chối đâu!"

"Nhưng nếu chỉ ở đây không thôi thì hơi chán đó..."

"Đằng nào thì em cũng đâu biết phải làm gì ở ngoài đâu. Đi dạo quanh nhà cũng vui chứ bộ!"

"Em sẽ gọi cho Seohyun"

"Nói với em ấy là chiều này unnie sẽ đến đón em ấy!"

Sau khi chắc chắn rằng YoonA sẽ không đòi tôi phải chở đi lòng vòng vào cuối tuần này, tôi liền gọi cho Sica baby. Như mọi lần, tôi lại quên kiểm tra đồng hồ. Tôi luôn gọi cho cô ấy vào lúc quá sớm, nếu không thì cũng quá trễ, và luôn luôn như vậy, cô ấy trả lời tôi trong tình trạng ngái ngủ.

"KWON YURI..."

"Mình biết, mình biết, công chúa bé nhỏ của mình đang ngủ nhưng hôm nay mình có lý do!"

"10s... nói đi"

"Ba mẹ mình đi vắng cuối tuần này và cậu đến nhà mình nha"

"Không"

"Sao thế? Lúc nào cậu cũng không..."

"Nguy hiểm lắm"

"Cái gì?"

"Ở một mình với cậu suốt 2 ngày là quá nguy hiểm... Mình không muốn liều."

"Cậu đang nói nghiêm túc đó hả? Mình sẽ không làm gì cậu đâu mà... mình hứa, mình sẽ kiếm chế mà, hứa đó!"

"Lúc nào cậu cũng nói thế"

"Dù gì đi nữa chúng ta cũng phải tự kiềm chế thôi; YoonA và Seohyun cũng sẽ ở đây. Đi mà, một kỳ nghỉ cuối tuần cùng nhau, sẽ vui lắm đó. Có thể Fany và Taeng cũng sẽ đến luôn" Tôi cố gắng thuyết phục cô ấy.

"Để mình ngủ thêm một tiếng nữa đã!" Sica kỳ kèo.

"Mình sẽ đến nhà cậu vào khoảng 11 giờ, mình cũng phải đi đón Seohyun nữa"

Sica định gác máy thi tôi chợt nhớ ra một điều rất quan trọng. Việc này rất cần thiết, nếu không toàn bộ kế hoạch của tôi sẽ phá sản. "JESSICA! Nhớ mang theo bikini đó nha!" ~.~

"Huh?"

"Mình thấy trời hôm nay đẹp lắm, chúng ta có thể bơi. Vì vậy nhớ mang theo bikini nha, okay???"

"Được rồi. Giờ thì để mình ngủ!" Cậu ấy nói trước khi cúp máy.

Giờ thì kỳ nghỉ cuối tuần sẽ là một khoảng thời gian tuyệt vời!!! Tôi thích cái cảm giác thức dậy buổi sáng với những điều tốt như thế đang chờ tôi. Ước gì ngày nào cũng như hôm nay.

The Kim Residence,

Fany's POV

.

.

.

Ngày cuối tuần mong đợi cuối cùng cũng đã đến. Tối hôm qua tôi đã rất hồi hộp đến nỗi không tài nào chợp mắt được. Tôi cũng chả hiểu tại sao mình lại như thế nữa, ý tôi là những ngày qua chúng tôi đã sống cùng nhau, và đã trở nên rất thân thiết với nhau rồi. Nhưng rồi cái ý nghĩ về việc sẽ cả hai đứa chúng tôi sẽ có trọn vẹn một ngày để hẹn hò vẫn cứ mang đến cho tôi một cảm giác rạo rực khó tả; nó nguyên vẹn hệt như lần đầu tiên chúng tôi hiểu được tình cảm của nhau vậy.

Sau khi thức dậy, tôi đi xuống bếp và thấy Taeyeon đã chờ sẵn ở đó. Cậu ấy vừa ăn vừa đọc báo. Một mình.

Chúng tôi khẽ mỉm cười khi nhìn thấy nhau. "Morning Taengoo"

"Morning Nấm yêu"

Tôi không thấy hai bác đâu cả. Thường thì bác gái sẽ dậy rất sớm, thậm chí đó có là cuối tuần đi chăng nữa.

"Hai bác đâu rồi?" Tôi hỏi.

Taengoo cầm lấy mẫu giấy nhắn tin trên bàn và đưa nó cho tôi, tin nhắn của ba mẹ cậu ấy. Họ phải đi dự đám cưới nên sẽ không ở đây vào cuối tuần này. Có nghĩa là... tôi sẽ ở đây một mình cùng với Taeyeon... Và tệ hơn nữa là ngay sau buổi hẹn này... chúng tôi sẽ lại về cùng một nhà, thậm chí là ở cùng một phòng... Và một mình ư?

Sự căng thẳng trong tôi thậm chí còn nhiều hơn trước sau khi nghe cái tin này.

Chúng tôi ăn bữa sáng trong im lặng, không hề đề cập gì đến cuộc hẹn sắp tới. Taeyeon ăn xong trước tôi và bảo tôi đi chuẩn bị sau khi ăn xong. Mặc dù nó không quá rõ ràng nhưng hình như Taeyeon cũng có chút gì đó căng thẳng. Tôi hy vọng là mình có thể giấu được nó tốt hơn cậu ấy.

Sau bữa sáng, tôi vào phòng, tắm và thay đồ. Taeyeon không nói là chúng tôi sẽ đi đâu vì thế để chắc ăn, tôi chỉ mặc chiếc quần short Denim với áo thun.

Taengoo đang đợi tôi trong phòng khách... không biết có phải do hoàn cảnh làm mọi thứ đều trở nên đặc biệt hay không... mà ngay lúc này đây, trông cậu cậu ấy cực kỳ quyến rũ.

Trước khi ra khỏi nhà, Taengoo đưa cho tôi một bông hồng. Tôi không để ý; cậu ấy bất chợt rút nó ra và đưa cho tôi. Thậm chí Taeng còn không dám nhìn thẳng vào mắt tôi lúc ấy. Dễ thương thật, cậu ta đang xấu hổ!

"Cậu bảo cậu muốn quà mà..."

"Mình chỉ đùa thôi, cậu không cần phải làm thế"

"Không có gì đâu... đằng nào mình cũng hái nó trong vườn chứ không có đi mua!" Cậu ta ra vẻ đắc thắng trước khi bật cười to lên một cách vô cùng khoái chí.

"YA! Kim Tae Yeon!" Tôi đánh cậu ta. Mặc dù Taeng đang trêu tôi nhưng không hiểu sao tôi vẫn cảm thấy rất hạnh phúc vì cậu ta đã nhớ đến câu nói của tôi.

Chúng tôi lên xe và khi tôi hỏi Taeng về địa điểm mà chúng tôi sắp đến, cậu ấy trông có vẻ hơi ngần ngại khi nói ra nơi ấy.

"Lotte World"

"Thật á?" Tôi nói vô cùng hớn hở nhưng điều đó lại làm Taeng lại hiểu theo một chiều hướng khác.

"Cậu không thích nó đúng không? Nó đơn giản và vớ vẩn quá à? Mình biết mà... Mình biết đây là một ý kiến tồi mà... aigoo..."

"Tuyệt lắm Taengoo, mình thật sự rất thích Lotte World đó"

"Nói thật đi, chúng ta vẫn có thể đổi kế hoạch được mà. Mình sẽ làm bất cứ thứ gì cậu muốn"

"Không, đây thật sự là một ý kiến tuyệt vời mà. Trời hôm nay rất đẹp nên đi chơi Lotte World chắc sẽ vui lắm đây! Perfect Taengoo-ah!" Tôi cố thuyết phục cậu ấy.

Taeyeon vẫn trông có vẻ rất lo lắng nhưng rồi cũng thoải mái hơn trên suốt đoạn đường còn lại. Tôi không biết làm cách nào để thuyết phục cậu ta là tôi rất thích Lottle World. Như đã nói với Sica, tôi không hy vọng rằng buổi hẹn hò này sẽ mang lại những điều lãng mạn. Sau những gì chúng tôi đã trải qua kể từ khi hai đứa gặp nhau, tất cả những gì tôi muốn lúc này chỉ là để cả hai được vui vẻ. Chỉ cần chúng tôi ở cạnh nhau, cùng cười với nhau... đối với tôi đã là quá đủ cho lần hẹn đầu tiên nay.

Chapter 19 - Kiss, Kiss, Kiss and Kiss

(Part 2)

Lotte World,

Fany's POV

.

.

.

Trời hôm nay đẹp thật. Không biết cậu ta có kiểm tra thời tiết trước khi lên kế hoạch cho cuộc hẹn này không. Nói thế thôi, chứ tính Taeng thì tôi lạ gì, chắc là không chu đáo đến mức đó đâu. Điều đầu tiên làm tôi chú ý ngay khi bước vào công viên là thái độ của Taeng. Cậu ta trông có vẻ khá lạc lõng. Thực ra trước đây cậu ấy cũng đã từng như thế này vài lần; Taeng thường không thoải mái khi có quá nhiều người xung quanh. Những lúc như thế cậu ấy sẽ thu mình lại, và đó cũng là lý do cho đến tận bây giờ cậu ấy vẫn rất rất ít nói khi ở trường.

Nghĩ đến đây, không hiểu sao lòng tôi lại cảm thấy một thoáng gì đó rất vui; Taeng thật sự đã rất cố gắng cho cuộc hẹn này và cho dù nó có kết thúc như thế nào đi nữa thì chỉ cần như thế này thôi cũng đã quá đủ để tôi cảm thấy hạnh phúc với chính mình.

"Cậu có chắc là muốn chơi ở đây không đó? Nếu nó chán quá thì chúng ta có thể đi chỗ khác" Taeng nói với giọng đầy hối lỗi. Tôi đã nói với cậu ta cả ngàn lần trên xe rằng Lottle World là một nơi tuyệt vời nhưng cậu ấy vẫn cứ lo lắng như thế.

"Nó tuyệt lắm, thật mà!" Tôi cố trấn an Taeng một lần nữa. "Đi nào, chơi thôi!" Tôi nắm lấy tay cậu ta và chạy thẳng đến trò roller coaster.

Ngày hôm nay tôi đã phát hiện ra một điều thú vị khác - Taeyeon cực kỳ mất kiên nhẫn khi phải xếp hàng.

"Sao mà lâu quá vậy?" Cậu ấy ca cẩm chỉ sau... 1 phút chờ đợi.

"Thì nó vốn như thế mà!" Tôi đáp gọn lỏn.

"Mà tại sao hôm nay có nhiều người quá vậy? Họ không còn gì khác để làm hay sao mà đến đây?" Taeng vẫn cứ tiếp tục như thế.

"Taeyeon..."

"Không nhưng mà... aish... chậm chạp quá đi mất... Cậu nghĩ chúng ta có nên đưa tiền cho họ không?"

"Ai?"

"Mấy người này nè... để họ cho chúng ta chơi trước" Tệ nhất là... cậu ấy lại đang rất nghiêm túc khi phát ngôn ra câu này.

Tôi chả biết nói gì hơn nên chỉ liếc cậu ta với một ánh mắt đầy đe dọa. "..."

"Gì chứ?"

"Mình không muốn trả lời đâu, Taeyeon!"

Cậu ấy nhìn tôi với đôi mắt cún con và bắt đầu xị mặt ra vì bị la.

Cuối cùng cũng đến lượt chúng tôi. Ca cẩm, nôn nóng được chơi một hồi vậy mà khi đến lúc này thì Taeng lại cuống cả lên. "Nói mình nghe... cái này chắc chắn chứ? Mình sẽ không bị rơi ra ngoài đúng không?" Dễ thương thật! Một Taeyeon độc đoán lại hay nổi loạn như thế mà lại đi sợ cái roller coaster vớ vẩn chỉ đáng hù trẻ con này.

"Lần cuối cùng cậu đến đây là khi nào thế?" Tôi hỏi.

"Mình cũng không nhớ nữa..." Taeng lí nhí trả lời.

"Thật á?"

"Mình... Mình không hay đến những công viên giải trí như thế này..."

Thật ra tôi đã đoán ra điều này từ trước. Không chỉ tại ba mẹ cậu ấy quá bận mà còn do chính bản thân cậu ấy cũng muốn tự mình tránh xa khỏi những chốn đông người. Vì thế chuyện này cũng chả có gì là quá ngạc nhiên.

"Đừng lo Taengoo-ah, không sao đâu. Nhưng nếu cậu sợ thì mình cho phép cậu nắm tay mình đó!" Tôi nói rồi nháy mắt với Taeng.

Cậu ấy trợn tròn mắt rồi đưa tay phải ra... nó đang lồng vào tay tôi. "Đồ ngốc, mình nắm tay cậu nãy giờ rồi!" Cậu ấy cười. Tôi hoàn toàn quên mất rằng chúng tôi đã nắm tay nhau kể từ khi tôi kéo cậu ấy vào hàng chờ.

"Cậu lợi dụng mình từ nãy đến giờ!" Tôi đùa nhưng có lẽ giọng tôi hơi lớn quá mức cần thiết.

Taeng lấm lét nhìn quanh và rồi nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi biết cậu ta đang rất muốn la tôi nhưng chắc tại chúng tôi đang hẹn hò nên cậu ta phải làm ra vẻ tử tế... Cuối cùng cậu ấy cũng bỏ qua.

Taengoo ngồi trên roller coaster là một điều cực kỳ thú vị. Cậu ta không những hét lên như thể không có ngày mai mà còn làm những vẻ mặt rất ư là quái đãng. Sau đó, cậu ấy lại ra sức ngăn cản, không cho tôi mua những bức ảnh đó nhưng chắc chắn rồi...... còn lâu mới ngăn được tôi.

Chúng tôi chơi hết trò này đến trò khác mà không biết chán nghỉ rồi một tí để nếm thử tất cả các loại đồ ăn, từ kẹo mềm cho đến bánh ngô kẹp xúc xích nướng. Sau đó, chúng tôi còn chụp ảnh cùng nhau. Ban đầu thật không dễ để chụp được một bức ảnh của Taeng, nhưng về sau cậu ta thậm chí còn tỏ ra phấn khích hơn cả tôi.

Sau khi thử qua tất cả các trò chơi cảm giác mạnh, chúng tôi đến Magic Island và đi vào ngôi nhà ma. Tôi yêu cầu Taeng bỏ qua cái ngôi nhà rùng rợn ấy nhưng cậu ta lại trêu tôi... vì thế, để chứng minh là tôi không hề sợ, tôi đồng ý bước vào.

"Nói mình nghe, sao cậu cứ nhất quyết đòi vào đây vậy hả?" Tôi hỏi cậu ta một lần nữa trước khi đi vào.

"Yuri khuyên mình nên chơi trò này. Cậu ấy bảo lần đi chơi Lottle World với Sica, họ cũng vào đây và đây là trò yêu thích của cậu ấy... nhưng chả giải thích tại sao"

"Thật không? Sica vào đây á? Yuri lúc đó chắc phải thuyết phục cậu ấy dữ lắm!"

"Dù sao đi nữa thì cậu cũng bảo cậu không sợ mà! Vậy thì cậu vào trước đi!" Taeng đẩy tôi ra trước.

"YA! Dừng lại đi!" Tôi nhanh chóng chạy ra sau và ôm chặt tay cậu ấy. Taengoo không nói gì mà chỉ cười ngặt ngẽo. "Có gì vui đâu mà cậu cười, im lặng và đi vào đi!"

"Không thể tin được là cậu sợ đến mức đó. Đằng nào thì cũng có phải là ma thật đâu!" Cậu ấy trêu tôi.

Tôi vừa dơ tay định đập cho cậu ta một phát vì cái tội ồn ào, nhưng bất chợt có thứ gì đó ôm lấy cổ chân tôi. Một cách tự nhiên, tôi bắt đầu hét toáng cả lên, quên hết mọi thứ xung quanh. Giọng của tôi to đến nỗi Taeng phải đưa tay bịt cả hai tai theo cái kiểu như cậu ta vẫn thường nói là để không phải đi thay màn nhĩ. Tôi không biết mình đã nhắm mắt và la như thế trong vòng bao lâu, nhưng khi nhận ra mình đang được ôm chặt bởi một vòng tay vô cùng ấm áp, tôi mới bắt đầu mở mắt ra.

"Cậu hết sợ chưa?" Taeng hỏi tôi bằng một thứ giọng trầm, ấm áp và đầy ngọt ngào.

Tôi chợt nhận ra thái độ mà Taeng vẫn thường làm - luôn bình tĩnh và có phần xa cách. Cậu ta luôn quan sát mọi thứ từ xa như thể mình không quan tâm, nhưng rồi cuối cùng lại luôn xuất hiện bên cạnh tôi, bất cứ khi nào tôi cần đến một vòng tay che chở. Tôi đang phát hoảng lên chỉ vì một thứ không đâu vào đâu nhưng Taeng vẫn ở đó, bênh cạnh để an ủi tôi.

"Mình... không sao..." Tôi nói với một chút xấu hổ vì đã la quá to.

"Mình thấy mọi người cũng bắt đầu la toáng lên khi nghe giọng cậu. Tệ thật, cậu thậm chí còn đáng sợ hơn mấy con ma trong đó nữa." Cậu ta vừa nói vừa đưa tay che miệng.

Lần này, thay vì cãi lại, tôi chỉ cười ngượng ngùng và nắm chặt tay cậu ấy hơn nữa. Khi chúng tôi đi hết căn nhà tôi mới bắt đầu hiểu được tại sao nơi đây lại là trò yêu thích nhất của Yuri tại Lottle World.

Mỗi khi có thứ gì đáng sợ tôi đều nép mình vào vòng tay của Taeng và nếu như nó thật sự rất đáng sợ thì chính Taeng sẽ là người ôm lấy tôi cho đến khi nào tôi bình tĩnh trở lại mới thôi. Tôi biết thừa là phản ứng của Sica còn tệ hơn tôi rất nhiều mỗi khi nhắc đến ma nên chắc chắn là cậu ấy cũng đã phản ứng theo cách tương tự như những gì tôi đang làm với Taeng, la toáng lên và ôm chầm lấy Yuri kêu cứu. Mà Yuri thì còn trông đợi thứ gì hơn thế! >"<

Không có gì bất ngờ khi Yuri lại thích nơi đây đến vậy... chỉ là tôi không thể tin được cậu ta lại khuyên Taeng chơi trò này và ngay chính Taengoo cũng hoàn toàn không hiểu tại sao Yuri lại muốn cậu ta kéo tôi vào đây.

Khi chúng tôi đã bước ra khỏi khu nhà ma, tôi cố gượng cười mặt dù rõ ràng là chả có gì vui sau tất cả những thứ kinh khủng ấy; nhưng rồi tôi lại thấy Taeng cười rất tươi... vì thế tôi cũng muốn cho cậu ấy hiểu là tôi cũng đang rất rất hạnh phúc, ngay lúc này đây, trong vòng tay ấm áp của cậu ấy.

"Giờ cậu muốn làm gì nào? Chỉ mới có 5 giờ thôi!" Taeng hỏi.

Tôi nghĩ một lúc, chúng tôi đã chơi gần hết những trò chơi trong công viên rồi mà tôi thì quá lười để đi đến một khu giải trí khác. "Hmmm mình ra biển đi!!!" Tôi đề nghị.

"Bây giờ à?" Taeng nhìn đồng hồ.

"Trời vẫn còn đẹp mà. Mình chỉ muốn đi dạo thôi"

"Cậu có muốn ăn thứ gì trước không?"

"Mình đã ăn đủ cho cả ngày hôm nay và ngày mai rồi!"

"Được rồi, vậy thì chúng ra ta biển!" Cậu ấy nói trước khi cầm lấy tay tôi rồi cả hai cùng nhau đi ra bãi đỗ xe.

The Kwon Residence,

Yuri's POV

.

.

.

Tôi biết việc mời Sica đến đây vào cuối tuần không phải là một điều sai lầm. Chúng tôi có đặt một ít gà rán và pizza để cắm trại cạnh hồ bơi. Không có gì tuyệt hơn việc nằm dài trên ghế, uống một ly cocktail không cồn, ăn cánh gà và chờ đợi một cách kiên nhẫn để được thấy bạn gái mình khoe body trong bộ bikini đầy quyến rũ. Đó thật sự là một giấc mơ đẹp và tôi thì đang đắm mình một cách trọn vẹn trong chính giấc mơ đó.

Seohyun cũng rất vui khi được bơi lội thỏa thích cả một ngày dài, điều này làm cho cái nhiệm vụ giám sát em ấy và YoonA cũng trở nên dễ thở hơn cho tôi rất nhiều. Chỉ có một điều duy nhất là... tôi không thể có một không gian riêng tư với Sica.

Tôi đang nằm nghỉ và nhấm nháp ly cocktail của mình khi bất chợt nghe tiếng Sica hét lên. "YA Kwon Yuri! Đừng ăn hết cánh gà chứ!"

Tôi nhìn lên, cặp kiếng gần như rớt xuống khi tôi nhìn thấy cô ấy. Jessica đang mặt một bộ bikini màu đỏ chói... Cô ấy quá HOT, thực sự là rất HOT, đến nỗi tôi không thể đành lòng rời mắt khỏi cô ấy dù chỉ một giây.

"Unnie, làm ơn đừng có tỏ ra thèm thuồng như thế chứ. Xấu hổ quá đi!" YoonA chọc tôi.

"Em im đi!"

Jessica ngồi trên chiếc ghế cạnh tôi và như thể giấc mơ của tôi không thể đẹp hơn được nữa khi cô ấy nhờ tôi thoa kem chống nắng lên lưng... Ông trời đúng là thương tôi mà!

YoonA nhìn tôi, cố nhịn người. Tôi bất chợt cảm thấy hồi hộp và hai tay như có hơi rung lên. Thật khó để làm điều này khi đứa em bé bỏng của tôi và cô bạn gái ngây thơ của nó đang quan sát.

"Kwon Yuri, nhanh lên đi!" Sica nói.

Tôi hít thật sâu và đặt tay lên lưng cô ấy. Đúng như những gì tôi đã từng tưởng tượng, cô ấy có một làn da mềm và mịn. Và một lần nữa, nó lại khiến tôi muốn cô ấy hơn bao giờ hết.

Jessica ăn một ít trước khi nhảy xuống hồ cùng với YoonHyun.

"Xuống đây Yuri, mình sẽ dạy cậu bơi"

"Không mình ở trên này được rồi"

"Mình là một giáo viên tuyệt vời đấy. Và nếu như cậu có chìm, well... Mình sẽ hô hấp nhân tạo cho"

Tôi cười trước khi đáp lại một cách thẳng thừng. "Mình không cần phải giả vờ chết đuối mới được cậu hô hấp nhân tạo, honey à!" Tôi nháy mắt.

"Tụi em không muốn nghe đâu!" YoonA xen vào.

Jessica cười ngặt ngẽo với câu nói của YoonA và quay sang mỉm cười với tôi. Rồi cả hai bắt đầu té nước lên khắp người tôi.

"Dừng lại!!! Trời ơi, đồ ăn!!! Pizza ướt hết rồi nè..." Tôi la lên nhưng họ vẫn chưa chịu dừng.

Sau khi cả hai bình tĩnh trở lại, tôi lại tiếp tục nằm xuống và quan sát họ chơi. Cảnh tượng trước mắt làm tôi không khỏi cảm thấy hạnh phúc trong lòng. Tôi không chỉ có được một cô bạn gái trên cả tuyệt vời mà hiện giờ cô ấy còn đang rất thân với gia đình của tôi.

Cũng may là Taeng đang hẹn hò với Fany. Nhờ vậy mà cậu ta không biết được Seohyun đang ở đây, khoác lên mình một bộ bikini, và cuối cùng là ở lại đây luôn tối nay. Hôm nay tôi rất vui nên điều duy nhất mà tôi không muốn là nhìn thấy Taeyeon phát điên lên vào lúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro