Xe đạp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đây là cái gì thế"- Tae Jin

"Là một con quạ à.."- Dom

"Ông già à, ông nói cho chúng tôi coi chiếc xe đạp của Jay cơ mà. Chứ chúng tôi chẳng hứng thú gì với con quạ này đâu"- Dom

Sau vài ngày dài nài nỉ ông thì ông cũng đồng ý sẽ giúp đỡ về việc xe đạp ,nhưng chiếc xe đạp hiện giờ lại biến thành con quạ bằng nhôm.

"Ta nhớ đến thằng nhóc Kazuma thằng bé thích con quạ, do vậy ta mới làm con quạ này bằng chiếc khung xe bị hỏng đó thôi"- Shimano

"Nói vậy ông đã biến chiếc xe của Jay thành con quạ này rồi sao"- Tae Jin

"Hả ,thật ư ?"- Dom

"ÔNG ĐIÊN RỒI. Làm sao có thể như thế chứ hả, ông già quá lẩm cẩm rồi trời ơi"- Dom , Tae Jin

"Cái xe của chú.."- Jay

Nhìn mặt tên Jay thôi là cũng hiểu cậu ta bất ngờ như nào rồi . Đột nhiên chiếc xe của người chú mà mình luôn yêu quý ,chiếc xe luôn ở bên mình từ bé bị biến thành con quạ thì bố ai mà không bất ngờ được.

"..."- Jay

"Sao ông lại làm thế hả ông già kia ?!"- Tae Jin

"Những nỗi nhớ xưa cũ đó, những ám ảnh của tên nhóc đó với chiếc xe đạp là một điều không tốt"- Shimano

Cậu định mãi dùng chiếc xe đó dưới cái bóng của tên nhóc Mahyun đó sao. Cậu định làm như vậy đến bao giờ đây.

________________________
"Hãy chế tạo cho cháu một chiếc xe mới đi ạ ,xin ông đó"- Jay

Cậu ta vẫn không từ bỏ à cậu ta có từ bỏ một thứ đó là cái bóng của chú Jo Mahyun. Dáng vẻ hiện giờ của cậu ta khiến ông chợt nhớ lại lúc Kazuma vừa mất và cậu bạn thân của Kazuma ,Jo Mahyun đã đến gặp ông để nhận chiếc xe đạp theo lời hứa thay cho cậu bạn thân của mình.

"Momoko!"- Shimano

"Dạ"- Momoko

"Eh..um.."- Jay

"haha.."- Momoko

"Momoko ,hãy chuẩn bị lò rèn và tạo ra một chiếc khung xe thật tuyệt cho tên nhóc này nào"- Shimano

"Dạ, là Momo làm sao ?"- Jay

Cậu ta có vẻ đang không tin vào tai mình khi một người chỉ mới mấy ngày trước còn liên tục lạnh lùng từ chối ,hôm nay đã đồng ý một cách ấm áp. Và còn không tin vào việc cô cháu gái của ông là Momoko sẽ nhận nhiệm vụ làm chiếc xe đạp cho cậu nữa.

"Có gì ngạc nhiên đâu ,con nhóc sau này sẽ kế nghiệp ta thôi . Do vậy tay nghề của nó thì khỏi bàn."- Shimano

"Sao ạ ? Bảo cháu làm một chiếc xe mới cho Jay kun sao"- Momoko

"Cháu đã học được của ta nhiều điều rồi mà. Cháu cũng đã chế tạo nhiều bộ khung xe cho khách hàng theo yêu cầu rồi mà"- Shimano

"Nhưng mà ông ,đây là.. Chiếc xe này khá quan trọng với Jay kun làm sao cháu có thể làm được đây ?"- Momoko

"Momo à"- Shimano

"Dạ"- Momoko

"Ta cũng đã có tuổi rồi do vậy ta không còn được nhanh nhạy như xưa nữa, giờ ta cũng không thể chế tạo được những chiếc khung tinh xảo như xưa rồi. Giờ là thời gian của cháu ,cháu phải thay ta làm việc này, tất cả là nhờ cháu đó Momo."- Shimano

Momoko nhẹ cắn môi rồi nghĩ về ông ,dạo gần đây có vẻ ông đã khó khăn hơn trong việc làm khung . Hiểu được vậy nên Momoko vội đồng ý.

"Cháu hiểu rồi ,cháu sẽ cố gắng hết sức mình"- Momoko

"Tất cả là nhờ em đó.."- Jay

"Vâng"- Momoko

_________________
"Đúng là bộ khung cũ của chú anh Jay không hợp với anh ấy.. A ,chị Y/n !!"- Momoko

Em đi vào đúng lúc mọi người đang bàn luận về bộ khung cũ của chú Jo Mahyun. Các cậu thắc mắc sao em lại ở đây hả ,vì em được Momoko nhờ đến để cùng em ấy làm bộ khung mới cho Jay.

"A..ừm.. Chị đây"- Y/n

"Hả ,Y/n sao cậu lại ở đây"- Shelly

"À..tớ được Momo chan nhờ giúp em ấy trong việc làm bộ khung mới cho Jay ấy mà.."- Y/n

"Đây là bản thiết kế chiếc xe trước kia ông chế tạo cho chú ấy !!"- Momoko

Sau đó là một cuộc hội thoại dài về việc làm thế nào để cho Jay có một bộ khung tốt nhất . Em chẳng mấy quan tâm mà chỉ đứng xem mọi người thôi và đợi mọi người cần sự giúp đỡ từ mình thôi.

___________
London

"Hai đứa kia không biết đang làm gì ,đi qua Nhật lâu vậy rồi mà không thấy báo lại gì cả"- Owen

Noah và Harry thì đang đập sắp chết cái máy trò chơi do cả hai chơi thua và hết tiền để ăn uống thậm chí là chẳng còn tiền để về Anh Quốc.

"Chắc phải kêu họ quay lại Anh thôi ,còn tìm Y/n nữa chứ"- Owen

"Owen"- ?

Anh nhẹ nhìn lại ,cái vẻ mặt điển trai đó ,mái tóc vàng và đôi mắt xanh hút hồn người khác đó làm em dễ dàng có tình cảm thì cũng dễ hiểu thôi mà.

"Là Hàn Quốc à ,thứ vị nhỉ . Nếu thắng được tôi thì tôi sẽ chấp nhận điều kiện bên đó"- Owen

"Tuy vậy tôi nghĩ là cậu ta không có cửa đâu"- Owen

________________
"Được rồi đó ,tuy vẫn chưa hoàn thiện được hết nhưng đạp thử coi nó hoạt động có tốt không cũng được rồi"- Momoko

Sau vài ngày em và Momoko làm việc cật lực thì cũng đã hoàn thiện được chín mươi phần trăm chiếc xe.

"Đây là chiếc xe có bôn khung thiết kế phù hợp với anh Jay nhất rồi. Tuy vậy anh vẫn cần phải thử để coi nó có phù hợp với anh không đã ,có gì em còn chỉnh lại ,giờ anh có thể đạp thử một chút."- Momoko

Em đứng gần Momoko nhìn dáng vẻ bất ngờ của ba tên người Hàn mà mỉm cười.

"Xe em làm nhìn đẹp quá trời ,anh cũng muốn có một cái"- Tea Jin

"A.. Thật ra là không chỉ có mỗi em làm đâu ạ ,nhờ có chị Y/n mà em mới làm được chiếc xe như vậy"- Momoko

Momoko nhẹ mỉm cười rồi nhìn em đang quay matwjd đi để che vẻ mặt ngượng ngùng của mình.

"Chị giúp có một chút thôi mà ,em đâu cần nói vậy Momo-chan"- Y/n

"Nhìn bộ khung này sao anh thấy nó hơi cũ nhỉ , em chế tạo nó như thế nào vậy"- Dom

"Thì mới ra lò mà cũng đã chỉnh sửa gì đâu"- Tae Jin

"chiếc xe dành cho anh à ,anh sẽ thử nó"- Jay

Thấy mọi việc có vẻ ổn thì em liền muốn về phòng và đi ngủ chứ chẳng muốn làm thêm gì sau những ngày mệt mỏi vì chiếc xe đạp của cậu ta nên liền nói với Momoko

"Momo chan ,chị đi về phòng đây có gì khó khăn thì cứ vào phòng gọi chị nhé"- Y/n

_____________
"Cứ mang đi như thế này liệu có ổn không nhỉ ở sân bay thì hành lý có giá trị hay bị mất trộm đó. Theo tôi biết được thì năm ngoái thôi đã có 10000 chiếc xe đạp bị mất trộm đó..."- Tae Jin

"Cậu ăn gì mà nói gở thế hả ,có im đi không ,nói nữa là ăn đòn đấy"- Shelly

Chẳng hiểu book vé kiểu gì mà em lại phải về Hàn cùng chuyến với Shelly và mấy tên ồn ào này đây đúng là mệt.

"Ông à liệu anh ấy có làm chủ được chiếc xe đó không ,cháu có thể.."- Momoko

"Yên tâm cháu không phải nghĩ nhiều ,ta cũng quan sát cậu ấy rồi . Đây là chiếc xe cháu làm cho cậu ấy ,do đó những lo nghĩ của cháu thì ông hoàn toàn hiểu ,mong muốn đó của cháu thì.."- Shimano

"Ngày trước khi ta làm chiếc khung xe cho tên nhóc đó ta cũng đã có ý nghĩ như cháu.. Hãy đi cùng họ đi ,ta mong cháu có thể làm được điều mình thích ,khi còn trẻ cháu có thể làm mọi điều mình mong muốn mà. Hãy sống vớ ước mơ của mình ,đừng sợ hãi trước bất kì điều gì nha cháu."- Shimano

Ông mỉm cười rồi dặn dò cô cháu gái của mình.

"Cảm ơn ông"- Momoko

"Thôi đến giờ khởi hành rồi"- Dom

"Mà Jay cậu ta đâu rồi nhỉ ?"- Tae Jin

"Anh chị à ,đợi em với"- Momoko

Em và mọi người nhìn lên Momoko với vẻ khó hiểu nhưng đột nhiên tên Dom nói.

"Momo em cho anh chị những gì mà nhiều vậy, đâu cần phải mang nhiều đó cho anh chị đến thế đâu"- Dom

"Không phải đâu ạ ,đây là hành lý đó. Anh chị hãy cho em đi cùng về Hàn Quốc với ạ"- Momoko

"Hả.."

"Em nói gì thế ,em đến Hàn theo anh á"- Tae Jin

"Vâng em muốn đến đó để giúp anh Jay có thể làm quen tốt nhất với chiếc xe ,hãy để em giúp cho anh chị thực hiện mơ ước của mình ở giải đấu chung kết League of Street Hàn Quốc"- Momoko

"Chào chú, cháu quay về Hàn đây"- Jay

"Cậu hãy chiến thắng ở giải đấu đó nha"- Kaneshiro

"Được"- Jay

"Vậy là Momo và Y/n cũng qua Hàn để giúp đỡ cho Jay sao, giờ thì chỗ này chẳng còn lại ai rồi... Buồn muốn chết"- Kaneshiro

Sau đó mọi người đều đến sân bay và lên máy bay để về Hàn vì em ở khoang thương gia nên chẳng thể nói chuyện cùng cô bạn Shelly được ,cơ mà khoang thương gia thoải mái lắm luôn ,em vừa đặt lưng xuống là đã thiếp đi từ đầu cho đến khi máy bay đáp xuống.

"Ưm.. Đến Hàn rồi"

____________________________
Ehehe ,nay đăng trễ nên tui ghi dài hơn nha mà dài quá mấy cậu có thấy rối hong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro