Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Cô không khóc, vì quá nỗi đau quá lớn khiến cô không thể khóc được..

Tại sao cuộc đời lại để cô vui vẻ trên 9 tầng thiên đường, rồi lạinhẫn tâm ném cô xuống địa ngục đau khổ..

Tại sao lại để cô yêu hắn 1 cách chân thành, để giờ cô nhận ra rằng,hắn với cô thật sự không hợp nhau....

Cô bắt 1 chiếc taxi:

"Cô gái, cô đi đâu!!"

"Biển!!"

Tae xuống xe taxi, cô nhìn biển, chà, biển đẹp quá, đẹp thật đấy,nhưng biển có gió, và gió không dành cho cô.

Gió vô tâm, và cô vô tình. Gió nhẹ nhàng còn cô mạnh mẽ. Gió ngạomạn còn cô kiêu ngạo. Gió khó tính còn cô ngang bướng, cô và giókhông hề hợp nhau, vì gió là Baek, còn cô là Cỏ....

Cô ở dưới đất, cô chỉ ngước lên nhìn hắn, mong chờ hắn ghé qua, mangcho cô niềm hạnh phúc.

Trăng kia, biển kia, cô đã thật sự thua rồi.!!!

Thua tình yêu của bản thân dành cho hắn, và thua 1 cô gái đã từng bỏrơi hắn...... Tae hít 1 hơi thật sâu, cô đứng dậy, tiến về phía trước.

Biển, thật sự khiến cô yên lòng....

Cô đi tiếp, tiếp tục đi....Nước kia làm cô mát thật....

"Này, cô làm gì vậy Kim tiểu thư!!"

1 bàn tay kéo cô lại, thất thần lo lắng nhìn cô, Tae ngước lên, ngạc nhiênnhìn người trước mặt...

"Sehun, sao anh lại ở đây???"

"Tôi vừa đưa khách hàng đi tham quan gian hàng của công ty ở khu thươngmại, lúc ra thấy cô trông rất khác thường, tôi sợ có chuyện gì nên đitheo, không ngờ dự cảm của tôi đúng thật...."

"Dự cảm???" Tae nhìn Sehun, tròn xoe mắt...

"Tôi biết ngay mà Kim tiểu thư, dù có chuyện buồn gì đó, nhưng cònchủ tịch Kim, cô không thể để ông ấy sống một mình được"

"Anh nói gì vậy??? Tại sao tôi lại phải để bố tôi 1 mình??"

"Chẳng phải cô định...."

Sehun ngạc nhiên, Tae kia không định tự tử ư???

"A, haha, không đâu, tôi chỉ định ngâm mình 1 lát thôi"

Tae cười, nụ cười buồn rượi.

Bỗng có tiếng chuông điện thoại của Tae vang lên, cô đưa điện thoạilên, ngạc nhiên

"Là Suzy!!"

Thấy Tae có điện thoại, Sehun vội tránh đi

"Alo"

"Là tôi, Suzy!"

"Tôi biết!"

"Tôi muốn nói chuyện với cô!"

"Chuyện gì?"

"Tôi sẽ nói luôn qua điện thoại. Cô nghe cho rõ đây, tôi muốn trong vòng2 ngày, cô lập tức li hôn với Baek!"

"Tại sao cô biết tôi và Baek kết hôn vớinhau???" Taeyeon ngạc nhiên!.Tay cầm điện thoại của cô run run....

"Dĩ nhiên là tôi biết, tôi và Baek thân nhaunhư vậy mà!"

Bên đầu dây bên kia, Suzy cười, nụ cười đểu giả....

"Tại sao tôi phải nghe lời cô??"

"Cô không biết à? Baek không hề thích cô, cảBuyn gia cũng không hề muốn lấy cô làm dâu, chẳng qua vì ông bố yêu quí của côđã đến quì trước mặt Buyn gia cầu xin, vậy đấy!!"

Taeyeon buông thõng điện thoại xuống đất, châncô run lên, cô quì xuống dưới đất....

Vậy mà trước giờ cô vẫn kiêu ngạo trước mặtBaek, vậy mà từ khi kết hôn, đến điện thoại cô còn không thể gọi điện về thăm bốcô, vậy mà mỗi khi bước chân vào cửa nhà Buyn gia, cô đã...kiêu hãnh đến vậy.....

Taeyeon ngồi xuống cát, nước biển đánh vào bờ,như đánh vào sự bất hiếu của cô....

"Alo, alo, Taeyeon, cô còn nghe không đấy!!"Suzy kêu lên sốt ruột, cô ta đang mau chóng muốn Taeyeon rời bỏ Baek...

"Còn chuyện gì nữa!!"

Taeyeon đứng dậy, cầm điện thoại lên, khẽ hít1 hơi thật sâu, vờ bình tĩnh nói chuyện với Suzy....

"Còn chuyện gì nữa ư? Còn nữa, vừa nãy, Baekđã đưa tôi đi, vốn là mua nhẫn cho tôi, nhưng tôi thấy tủi thân cô, nên đã dặnBaek mua thêm cho cô 1 đôi. Nhưng thật lạ, vừa nhắc đến mua nhẫn, Baek đã cáugiận, nên tôi không nói thêm nữa. Taeyeon, nghĩ đến hoàn cảnh gia đình cô, tôithật thấy thương cho cô, vì vậy tôi mới gọi điện cho cô!"

"Hừ, vì gia đình tôi, thì tôi sẽ không li dị vớiBaek!!"

"Vậy nếu tôi bí mật công khai chuyện Baek, àkhông, cả Buyn gia là ma cà rồng, vậy cô sẽ làm gì???"

Suzy mỉm cười, cô ta đã sử dụng đến tuyệtchiêu cuối cùng....
Taeyeon ớn lạnh cả người, cô ta...Suzy...cô ta...côta thật quỉ quyệt....

"Cô...cô muốn gì??" Taeyeon lắp bắp....

"Tôi muốn cô làm cho Baek tưởng cô phản bộianh ấy! Nếu cô làm được, tôi sẽ giúp cô qua mặt Baek, trở lại thành người!!"

"Cô đã biết tôi là ma cà rồng???"

"Baek nói!!"

Suzy lẳng lặng trả lời, trên thực tế, mọi câunói của cô ta, chỉ là nói dối, cô ta biết do suy đoán, duy chỉ có bố củaTaeyeon đến cầu xin Buyn gia, đó là sự thật....

Taeyeon cúp máy, cô cười...nụ cười thật xót xa....

"Kim tiểu thư, nước đây, lúc nãy cô nói chuyệnđiện thoại nên tôi đã đi mua nước cho cô, trà tam thảo, rất tốt để người ta bìnhtâm trở lại!!"

"Cảm ơn anh!!"

"Kim tiểu thư, cô có chuyện gì buồn ư?? Có thểtâm sự với tôi cho nhẹ lòng. Con người Sehun tôi tuy khô khan, nhưng những vấnđề trong cuộc sống tôi trải qua rất nhiều, cô hãy nói cho tôi biết, có khi tôilại có thể giúp cô ^^~"

"Sehun này, anh đã bao giờ yêu 1 người chưa?Yêu đến nỗi có thể khiến bản thân bị mọi người ghét bỏ, chỉ vì yêu người đó!"

Taeyeon lên tiếng, giọng nói của cô khàn khàn,Sehun ngồi cạnh cô, nhìn lên mặt trăng, mỉm cười nói:

"Kim tiểu thư, cô nghĩ Oh gia chúng tôi có nhiềukẻ thù không?"

"Dĩ nhiên, thương trường là chiếc trường, gâythù chuốc oán là chuyện không tránh khỏi, tôi đã từng bị 1 công ty bắt cóc khicòn nhỏ vì công ty của bố tôi cướp mất hợp đồng lớn của công ty đó!"

"Đúng vậy, vậy để sống trong thương trường, cầntính cách thế nào??"

"Độc đoán, thủ đoạn và tàn nhẫn!! Nhưng...saoanh lại hỏi tôi chuyện này?"

"Thương trường cần độc đoán, thủ đoạn và tànnhẫn để kiếm được lợi nhuận, trong tình yêu cũng vậy, độc đoán, thủ đoạn, tànnhẫn để có thể có được tình cảm!"

"Tôi không hiểu ý của anh lắm, Sehun!" Taeyeonquay ra, thắc mắc nhìn anh ta....

"Tôi có yêu 1 người con gái, yêu hết mực, yêubản thân, yêu vô cùng, nhưng tôi đã để cô ấy ra đi!"

"Tại sao?"

"Tại vì cô ấy yêu tôi, tôi yêu cô ấy, nhưngchúng tôi không hợp nhau, tôi độc đoán, lạnh lùng, cô ấy cũng lạnh lùng, tàn nhẫn,và rồi cô ấy gặp được 1 người cô thích cô ấy, người đó quan tâm cô ấy, và tôiđã để cô ấy ra đi!"

"Anh nghĩ rằng cô ấy có hạnh phúc không?"

"Không, dĩ nhiên cô ấy sẽ không hạnh phúc, vìcô ấy cũng yêu tôi, nhưng không có gì là mãi mãi, tình yêu là vĩnh cửu, còn ngườiyêu thì không bao giờ, trừ phi người ta chết khi cả 2 đang yêu nhau, thì ngườiyêu đó là vĩnh cửu!"

"Vĩnh cửu, từ đó thật xa vời!!" Taeyeon ngướcnhìn lên, thở dài....

"Kim tiểu thư, bây giờ đã muộn rồi, tôi nghĩcô sẽ đưa ra quyết định đúng đắn, cô nên trở về, chắc hẳn Buyn Baekhuyn rất lolắng cho cô!"

"Tôi sẽ không về Buyn gia, Sehun, phiền anhđưa tôi về Kim gia được không?"

Taeyeon đứng dậy, cô đã quyết định rồi, cô rấtyêu Baek, và cô sẽ làm theo tình yêu cô dành cho Baek....

"À, còn nữa, Sehun, chắc anh cũng biết tôi cóchuyện gì, vì vậy, tôi nhờ anh 1 chuyện được không?...."

"Được, bất kì điều gì tôi có thể làm!!" Taeyeonđứng trước cửa Kim gia, Dì Kim từ trong nhà chạy ra khi nhận đượcđiện thoại của cô:

"Tiểu thư, cô đã về rồi, 6 tháng qua côkhông ghé qua 1 lần, làm già này lo lắng quá!! A, vị đây hẳn là cậuchủ Buyn"

Bà Kim mở cổng, nhanh nhảu nói, nhìn quaSehun, bà ta vui vẻ nhận định, nhìn thái đội vui mừng của nhữngngười đã sống cùng cô 17 năm qua, Tae trong lòng có dịu lại....

Taeyeon nhìn mọi thứ xunh quanh, thật quenthuộc....

"Sehun, anh có thể đợi tôi được không? Tôimuốn lên nói chuyện với bố!"

"Tôi sẽ đợi, Kim tiểu thư cứ bìnhthản...."

"Ủa, vậy đây không phải là cậu chủ Buynư???"- Bà Kim vừa bê trà ra, vội vàng hỏi, Tae quay lại nhìn bà trìumến, nhẹ nhàng trả lời:

"À, đây là Sehun, anh chồng của em chồngcháu!"

"Anh chồng của em chồng cháu, vậy là gìhả tiểu thư??"

Bà Kim thắc mắc, Taeyeon mỉm cười lắcđầu rồi đi lên, đúng là gia đình, chỉ có gia đình mới khiến cô an tâmđến vậy...

"Cộc cộc!!"

"Vào đi!!"

Tiếng của bố cô từ trong phòng đọc sáchvang lên, cô biết ngay mà, bố cô không thể bỏ thói quen làm việc khuyatrong phòng đọc sách này, kể cả khi cô về nhà chồng.

Taeyeon mở cửa bước vào, căn phòng nàyvẫn vậy, vẫn như cũ kể từ khi cô đi. Bố cô đang ngồi gần kính thiênvăn, quay lưng lại với cô.

Taeyeon mỉm cười, tự nhiên đi đến gầnbố, đặt tay lên vai ông làm ông giật mình quay lại, ánh mắt ông sánglên, rạng rỡ.

"Taeyeon, con đã về thăm ông già này ư?"

Taeyeon mỉm cười gật đầu, cô đỡ bố côđứng dậy và đi ra bàn ngồi.

"Bố, Taeyeon đã nhắc bao nhiêu lần rồilà đừng làm việc khuya quá!"

"Chà, quên chuyện đấy đi, ông già nàynhớ rồi, con yên tâm, nào, giờ hãy nói cho ta nghe, ở Mạc gia, bọn họđối xử với con có tốt không?"

"Rất tốt bố ạ" Taeyeon mỉm cười miễncưỡng trả lời ông...

"Vậy là tốt rồi, nhưng Taeyeon, ta thấycon gầy đi nhiều đấy!"

Không gầy làm sao được, 2 tháng qua cãinhau với Baekhyun, ngồi ăn cơm hắn cứ lạnh lùng, vô tình nhìn cô, làmcô ăn không ngon....

"À, do là Taeyeon lười ăn mà. Thấy bốkhỏe như vậy, Taeyeon thật sự yên tâm ở bên Mạc gia!"

"Taeyeon, hôm nay Baekhyun có về cũng conkhông? Ta xin lỗi vì đã bắt con đi kết hôn đột ngột như vậy, đến mặtcon rể ta còn không được biết, Taeyeon à, chuyện của công ty đã đượcgiải quyết rồi, nếu bị bắt nạt, con hãy về đây lúc nào cũngđược...."

"Bố....!!!"

Taeyeon nghẹn ngào, cô khóc òa lên ômchầm lấy bố cô, ông Kim vốn đã thấy ưu tư muộn phiền trong ánh mắtcon gái, nay thấy con gái mình trước giờ chưa bao giờ khóc từ khi vợông ra đi, nay lại khóc òa lên uất ức như vậy, thật khiến ông khôngkhỏi đau xót....

Nước mắt ông Kim lăn dài, ông vuốt tócđứa con gái bé nhỏ của mình, vỗ lưng, an ủi cô....

"Bố à, Taeyeon muốn trở về mãi mãi, cóđược không?"

"Taeyeon, con nói gì vậy? Mạc gia đó đốixử tệ với con sao?"

Ông Kim ngạc nhiên hỏi Taeyeon, cô ngướcmặt lên, mỉm cười lắc đầu, cô ôm chầm lấy bố, khẽ nói:

"Chỉ là Taeyeon không muốn chung sốngcùng người mình không thích thôi, con đã đưa người con thật sự thíchvề đây!!"

Taeyeon đứng dậy lau nước mắt, kéo bốxuống phòng khách:

"Sehun, anh lại đây, đây là bố em!!"

Taeyeon đổi cách xưng hô với Sehun, nhằmtạo vẻ thân mật:

"Xin chào chủ tịch Kim, cháu là Sehun!!!"

"Ồ, đây chẳng phải là cậu chủ Oh củatập đoàn thực phẩm Oh thị ư?"

"Vâng, cháu là Oh Sehun, con trai trưởngcủa Oh gia!!"

"Vậy ư? Mời cậu chủ Oh ngồi xuống!!"

Taeyeon đỡ bố ngồi xuống đối mặt Sehun,trong lòng cô thấp thỏm mong Sehun có thể thuyết phục bố cô.

"Cậu chủ Oh, cậu và Taeyeon nhà tôi, làloại quan hệ gì vậy?"

"A, thưa chủ tịch Kim, cháu và Taeyeon làngười yêu ạ!!"

"Cậu có biết Taeyeon đã kết hôn rồikhông?"

"Cháu biết, và cháu cũng biết cô ấykhông hề yêu người đó!"

Taeyeon vừa nghe thấy Sehun nói "không hềyêu người đó!", cô cúi đầu, thoáng buồn....

"Vậy cậu có đảm bảo, sau khi Taeyeon lihôn, cậu sẽ đối xử tốt với con bé chứ!"

"Cháu xin thề!!"

Sehun giơ tay lên vội thề, nhưng ông Kim đãra dấu không cần, ông quay sang cầm tay Taeyeon, mỉm cười:

"Taeyeon, ngày mai đã là sinh nhật con rồi,ngày mai con đã 18 tuổi, có thể làm mọi việc được rồi! Ta chúc conhạnh phúc!"

Ông Kim nhắc đến sinh nhật làm Taeyeonlàm cô sực nhớ ra, đúng rồi, mai là sinh nhật cô, và có lẽ mai làngày đáng sợ nhất cuộc đời cô....

"Đã muộn rồi, chuyện này tính sau đi, Taeyeon,hãy để Sehun ở lại với ta, ta có chút chuyện muốn nói, con hãy vềBuyn gia đi!"

Taeyeon đứng dậy, lễ phép cúi chào bố,có lẽ ông muốn suy nghĩ thêm. Cô đi qua Sehun, khẽ nói nhỏ với anh:

"Sehun, cảm ơn anh!!"

Taeyeon đi ra ngoài, ngồi lên xe của Kimgia, trở về Mạc gia.... Là vila của Buyn gia, thiết kế của Hunder, nhà thiết kếngười Ý cô yêu thích....

Taeyeon lòng nặng trĩu, khẽ bước vào Buyn gia:

"Cô chủ, cô về rồi!"

1 người giúp việc cúi xuống chào Taeyeon,Taeyeon mỉm cười, à, bây giờ cô đang là Cô chủ Buyn, vậy mà mới 10phut vtrước,cô vẫn còn đang nghĩ cô là tiểu thư Kim, Kim Taeyeon kiêu ngạo ngút trời....

"Cạch!!"

Taeyeon hít một hơi thật sâu, mở cửa phòng bướcvào, múi thuốc lá nồng nặc phòng làm cô khẽ ho:

"khụ, khụ....!!"

Nghe thấy tiếng ho của Taeyeon, Baek vội dậpthuốc, hắn đóng cửa hành lang, bước vào tươi cười, hắn đã về nhà từ hai tiếngtrước nhưng Taeyeon không ở nhà, vốn là hắn muốn đợi Taeyeon về để quyết địnhnói thẳng tình cảm cho cô, tặng cô chiếc nhẫn hắn đã mất công chọn....

Baek biểu cảm tốt, thần khí bình thường cànglàm Taeyeon thấy lo lắng, từ khi kết hôn thì đây là lần đầu tiên cô thấyBaekvui vẻ như vậy, cô sợ những điều cô sắp nói sẽ động đến lòng tự trọng củaBaek, có thể Kim gia và cô sẽ gặp sóng gió lớn, nhưng cô không thể, còn chút ngạokhí khi ở bên Baek, cô không thể, ở cùng người không yêu cô, và cô không thể....đểBaek gặp nguy hiểm.
-----------------------------------------------Hoi Uoc -------------------------------------
"Sehun, anh nói sẽ giúp tôi bất kì chuyện gìanh có thể đúng không?"

"Thật!!"

Sehun quay sang nhìn Taeyeon quả quyết, chẳnghiểu sao ánh mắt đó lại khiến Taeyeon tin tưởng.

"Anh...có thể giúp tôi....li dị Baek được không?"

"Cái gì??" Dĩ nhiên không có gì ngoài dự đoáncủa Taeyeon, Sehun vô cùng ngạc nhiên.

"Có gì mà phải ngạc nhiên cơ chứ, kết hôn ở tuổi18, quá vô lí, hơn nữa tôi lại là con người tự do, đâu thế nào gò ép mình bên cạnh1 người không có tình cảm cơ chứ!!"

Triệu Tuần quay sang, nhìn thẳng vào mắtTaeyeon để chắc chắn là cô không nói dối, Taeyeon cúi đầu, quay đi, mắt cô giờđây đang đỏ hoe, làm sao mà để Sehun nhìn được cơ chứ!

"Cô....cô không có tình cảm với Baekư???Taeyeon, Sehun tôi cũng là người từng trải, nhìn qua tôi cũng biết ai có tình cảmhay không rồi. Taeyeon, ánh mắt cô nhìn Baek, quá thật là tình yêu đó, cô có biếtkhông?"

Sehun an ủi Taeyeon, anh ta biết chắc Taeyeonđang có chuyện gì đó giận Baeknên mới như vậy.

"ANH THÌ BIẾT CÁI GÌ CHỨ??"

Bỗng Taeyeon khóc òa, cô gào lên đau đớn, cô đứngdậy, chỉ thằng tay vào biển, hét lên tuyệt vọng:

"Tại sao? Tại sao lại để tôi yêu hắn? Tại sao?Tại sao lại để tôi yêu 1 người đã bắt bố mình quì xuống cầu xin cơ chứ??? Tạisao tôi lại yêu 1 người không quan tâm tôi cơ chứ!!! Tại sao tôi lại yêu 1 ngườivì thương hại nên mới mua cho tôi 1 món quà an ủi cơ chứ!!! TẠI SAO??? OH SEHUN,ANH NÓI ĐI, TẠI Sao???"

Taeyeon vừa khóc, vừa nấc lên, bàn tay mềm mạicủa cô túm chặt lấy cổ áo Sehun, cô khóc, khóc vì tuyệt vọng....

****
"Taeyeon, nghĩ gì mà thừ người ra vậy? Cô địnhnói chuyện gì thì nói đi!"

Giọng nói chờ đợi của Baekvang lên làm cô giậtmình, cô chợt quay về thực tại, cô mỉm cười chua xót rút từ trong túi ra 1 tậphồ sơ, cô đưa cho Baek:

"Anh xem đi!!"

"Cái gì vậy???"

"....."

"Cái gì nhỉ???"

Taeyeon im lặng làm Baek tò mò, hắn vui vẻ mởtập hồ sơ ra.....

Baek nhăn mặt, lông mày nhếch lên, đôi mắt mởto hết cỡ nhìn Taeyeon, còn cô, cô vẫn đang cúi đầu xuống, không dám nhìn mặt hắn:

"Cái gì đây???" Baek tức giận, đập mạnh tập hồsơ xuống trước mặt Tae.

"Đơn li dị!!" Taeyeon run người, cô vừa nói nhữnglời khiến cô đau lòng nhất ,cô vừa nói những lời khiến người cô yêu tổn thươngnhất....

"Tôi không mù hay không đủ thông minh để khôngbiết đó là cái gì!!! Tôi muốn hỏi là tại sao lại đưa cho tôi!!!"

"Tôi....tôi muốn li dị!"

"Tại sao???Hừ, hay là cô cảm thấy hết cái gọilà hứng thú kiến trúc của Hunder ở cái nhà này rồi? Cô nói đi, tôi sẽ thuêHunder của cô về, xây hàng trăm cái biệt thự cho cô ngắm, cô vừa ý rồi chứ! Tôikhông chấp nhận. Suzy nói đúng, trong mắt Kim gia nhà cô đi đâu cũng chỉ có tiền,tiền, và tiền. Sao, muốn li dị tôi để lấy nửa tài sản của tôi ư???"

Baek cáu giận, hét ầm lên, hắn đập vỡ mọi thứtrong phòng, gào lên tức giận, chiếc răng nanh của hắn đã nhe ra đến dễ sợ.Móng tay của hắn cũng trở nên sắc nhọn bất thường. Nhưng trái hẳn với Baek,Taeyeon chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt tuyệt vọng, vừa nghe đến Suzy, Taeyeon đã khẽmỉm cười, cô cười đến đau đớn cả trái tim mình, thắt lại đến nghẹt thở. Dù gì,cô cũng muốn chấm dứt chuyện này, cô là người tự do, và cô yêu 1 con chim bị nhốttrong lồng, cô không thể lúc nào cũng quanh quẩn bên cái lồng để trò chuyện, thểhiện tình cảm với con chim được. Con chim kia chính là Baek, còn cái lồng chínhlà những rào cản để trái tim cô chạm được vào tình yêu của hắn, rào cản củaSuzy, rào cản ngạo khí của cô và Kim gia....

"Sao, giờ anh mới nhận ra à? Anh thật là ngâythơ! Đúng, tôi thèm tiền đấy, vì thèm tiền nên tôi mới bước chân vào Buyn gia đểbị coi khinh từ em gái anh đến lũ ma cà rồng thấp kém kia. Sao? Anh có gì nào?Tiền ư? Ừ tôi muốn tiền đấy, muốn đến phát sợ, phát điên khi phải lấy 1 con macà rồng lập dị, bất tài, vô dụng như anh!! Phát điên lên vì sự vô tâm của anh,phát sợ về tình cảm của anh dành cho ai đó khác. Sao!! Sao nào? Anh định làm gìtôi? Cắn tôi, hút máu tôi? Anh định vi phạm lời nguyền của tộc ma cà rồng ư?Hay anh định thuê người giết tôi!! Anh nói đi, nếu cần, tôi sẽ chết ngay trướcmặt anh!!!"

Taeyeon tức giận, cô đứng dậy đập bàn gàothét, cô nhìn hắn đau xót, cô nói những lời đau xót, và cô, cô đã yêu hắn 1cách đau xót.

Còn hắn?? Hắn yêu cô? Không, hắn không yêu cô!Vì hắn còn chẳng thể tin tưởng cô. Tiền, đã bao giờ cô mở mồm xin tiền hắnchưa? Đã bao giờ cô làm trái lời hắn???Đã bao giờ cô làm chuyện có lỗi với hắn???Chưa!!! Vậy mà Suzy kia thèm tiền của hắn, bỏ rơi hắn, nói dối hắn, vậy mà....hắnchọn ai???

Baek bất ngờ nhìn Taeyeon, vốn dĩ hắn không địnhnói những lời làm cô đau lòng hay bức xúc đến thế, nhưng niềm kiêu hãnh của hắnđã giết chết tình cảm của hắn, hắn không thể hiểu người con gái đáng yêu, ngâythơ ngày nào trước mặt hắn nữa???

"Anh xem đi rồi kí, tôi không lấy 1 xu nào củaanh cả. Vì tôi đã yêu người khác, dĩ nhiên là tốt hơn anh vạn lần, giàu hơn anhvạn lần.Hẹn gặp lại ở tòa!"

Taeyeon vội vã cầm cặp lên, nói nhanh với hắn,cô muốn chạy ra ngoài, chạy khỏi đây để khóc, cô không thể khóc trước mặt hắnđược, hắn sẽ biết cô yêu hắn mất, hắn sẽ coi thường cô mất, và...hắn sẽ vô tâm vớicô mất...

"Cô mà đi, Kim gia sẽ gặp đại nạn"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro