501-510 Hôn lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

501

Ba Lương Thần ngẩng đầu, quét cái bụng còn rất bằng phẳng của Cảnh Hảo Hảo một vòng, chậm rãi rũ mi mắt, trầm mặc không lên tiếng.

Lương Thần biết đây là ý tứ ba mình ngầm đồng ý, thích hợp chen miệng, nói: “Gần đây Hảo Hảo có thai trong người, không thể quá mức bận rộn, gần đây mẹ cũng không có chuyện gì, cho nên hôn lễ Hảo Hảo......”

Lương Thần cố ý nói tới đây, dừng một chút.

Mẹ Lương Thần lập tức liệt cười toe toét, không cần nghĩ ngợi nói: “Hôn lễ mẹ đến chuẩn bị, Hảo Hảo cứ chờ làm cô dâu thôi. Đúng rồi A Thần, người hầu bên con từng chăm sóc phụ nữ có thai chưa? Lhông được, liền mang mẹ Lý qua đi, bà ấy từng chăm sóc vài phụ nữ có thai, có vẻ chuyên nghiệp...... Đúng rồi, Hảo Hảo, bác nói với con này, phụ nữ lần đầu tiên mang thai, chuyện chú ý đặc biệt nhiều......”

Mẹ Lương Thần, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, bùm bùm không gián đoạn bắt đầu nói cho Cảnh Hảo Hảo biết chuyện chú ý của phụ nữ có thai.

......

Mười giờ tối, Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo rời đi nhà cũ.

Trước khi đi, mẹ Lương Thần mang một nửa sản phẩm dinh dưỡng trong nhà lên trên xe Lương Thần, mãi cho đến cóp sau không đóng được, mới bỏ qua.

Lương Thần tự mình mở cửa xe ra cho Cảnh Hảo Hảo, sau khi anh ngồi lên xe, hạ cửa kính xe xuống, nói xin lỗi với những người đứng ở bên ngoài, sau đó chậm rãi từ từ chuyển xe, lái ra nhà cũ.

Cảnh Hảo Hảo nhìn bóng đêm không ngừng xẹt qua ngoài cửa sổ, có chút không thể tưởng tượng, chính mình thế lại cứ như vậy gặp mặt ba mẹ Lương Thần.

Cô vẫn nghĩ đến, gia đình như vậy, tuyệt đối sẽ có quan niệm dòng dõi, sẽ phản đối cô qua cửa.

Vốn cô còn đang vì đột nhiên mang thai, luyến tiếc phá bỏ đứa nhỏ này, lại sợ hãi lo lắng tương lai đứa nhỏ này danh bất chính ngôn bất thuận, hiện tại hết thảy đều giải quyết dễ dàng, tâm tình Cảnh Hảo Hảo mạc danh kỳ diệu trở nên tốt hơn rất nhiều, xoay qua, nhìn Lương Thần, lên tiếng nói: “Người nhà của anh, đều rất tốt.”
Lương Thần làm chú rể tương lai, câu môi cười cười, nghiêng đầu, tầm mắt đối diện với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, về sau bọn họ, cũng đều là người nhà của em.”

Người nhà.

Hai chữ này, cách bây giờ, đã gần mười một năm, đối với cô mà nói, được coi như một loại tồn tại rất xa lạ.

Nhưng buổi tối khi cô ngồi ở trên bàn cơm nhà cũ của nhà họ Lương, nhìn món ngon đầy bàn, chung quanh xúm lại cùng một chỗ, mỗi một gương mặt thân thiết mà lại chân thành, cô đột nhiên phát hiện, mỗi người trong gia đình lớn này đều là hạnh phúc như vậy.

Qua không bao lâu nữa, cô sẽ trở thành một thành viên trong hạnh phúc đó. 

Có một loại cảm xúc không thể nói nên lời, ở đáy lòng của cô, kích động lên, như là đang hướng tới, hoặc như là đang khát vọng.

......

Nhà cũ nhà họ Lương.

Phòng sách.

Lương Chu Thiên ngồi ở trước bàn học, quét văn kiện trước mặt một lần, ngẩng đầu, nói với Lương Viễn - con lớn nhất trước mặt: “Chuyện lần này, cần phải làm tốt, có trợ giúp cho tương lai tiền đồ của con.”

“Đã biết, ba.” Sắc mặt Lương Viễn trấn định lễ độ đáp một câu, liền nói: “Nếu như không còn chuyện gì, con đi ra ngoài trước.”

“Chờ một chút.” Lương Chu Thiên ngẩng đầu, nhìn Lương Viễn nói: “Đối tượng A Thần muốn kết hôn, con đi tra một chút, chỉ cần là gia đình trong sạch, hôn sự bọn họ, con liền hỗ trợ coi chừng một chút, thân thể mẹ con không phải đặc biệt tốt, không thể quá mức mệt nhọc, con lại là người từng trải, huynh trưởng như cha, liền giúp đỡ bọn chúng một chút.”

“Dạ.” Lương Viễn lên tiếng, sau đó lại mở miệng nói: “Nhìn ra được, lão tam rất thích cô gái kia.”

502
“Cho nên, sẽ không ngăn trở hôn sự bọn họ, xuất thân tốt xấu không có quan hệ gì, nhà chúng ta cũng không dựa vào xuất thân nhà gái để giành lợi ích tốt nhất, chỉ cần gia đình trong sạch, phẩm hạnh không thành vấn đề, là có thể, nhà chúng ta tuyệt đối sẽ không xuất hiện chuyện kết hôn lại ly hôn, cho nên mới cố ý bảo con đi điều tra một chút, cô gái này có đáng tin hay không.”

“Con hiểu được, ba, vậy con ra ngoài trước.”

Lương Chu Thiên nhẹ nhàng gật gật đầu, Lương Viễn yên lặng đi ra khỏi phòng.

......

Sau khi ra mắt ba mẹ, Lương Thần liền chính thức bắt đầu thật sự để cho người ta đi chuẩn bị hôn lễ của bọn họ.

Đương nhiên, Lương Thần còn muốn điện thoại đến tổ phim, dừng vai diễn của cô trong bộ phim [ Mẫu thể thiên hạ ], hơn nữa xuất ra một khoản tiền bồi thường, một lần nữa an bài một nữ diễn viên khác trong công ty giải trí TS  đảm nhiệm nhân vật của Cảnh Hảo Hảo, diễn xuất bù lại.

Bởi vì Cảnh Hảo Hảo có thai, mỗi ngày thím Lâm và nhóm người hầu đều bị vây trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu ở mức độ cao, từ chiếu cố cẩn thận Cảnh Hảo Hảo lúc trước, biến thành cực kỳ cẩn thận.

Chuyện hôn lễ, thật sự như là Lương Thần nói vậy, hoàn toàn không cần Cảnh Hảo Hảo bắt tay vào xử lý chút nào, nhiều nhất chính là cô xem qua một chút, chọn một vài kiểu loại mình thích.

Mẹ Lương Thần, cách mỗi một ngày đều sẽ đến biệt thự Lương Thần một chút, cùng tản bộ với Cảnh Hảo Hảo, hoặc là cầm một vài thứ hôn lễ, cho Cảnh Hảo Hảo chọn lựa một chút.

Lương Thần cố ý phân phó thư ký Tô mua một chút sách báo trong thời gian mang thai ở trong tiệm sách, gì mà [sổ tay chuẩn bị cho người mẹ tương lai], [bách khoa mang thai], [bách khoa nuôi con], trở thành bộ sách anh và Cảnh Hảo Hảo phải xem mỗi ngày.

Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo đều là người lần đầu làm ba làm mẹ, cho dù nhà cũ nhà họ Lương rất nhiều người từng trải, nói cho bọn họ rất nhiều công việc hạng mục chú ý, nhưng sau khi hai người xem sách xong, lại còn nghiêm túc ghi lại cặn kẽ những hạng mục cần phải chú ý lần nữa.

Đương nhiên, công việc hạng mục chú ý này, có đủ loại, đủ kiểu, đương nhiên khó tránh khỏi sẽ có xuất hiện thời gian khác nhau, lúc đó Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần sẽ thảo luận với nhau, sau đó kết quả cuối cùng, trên cơ bản đều là, loại này trực tiếp lấy hay bỏ, có cần hay không.Lương Thần không phải người trong vòng giải trí, mặc dù hôn lễ làm rất lớn, cũng chỉ là cho người thân và bạn bè của mình chứng kiến.

Cảnh Hảo Hảo trong vòng giải trí, nhưng cũng không có nghĩ mượn dùng hôn lễ để nổi tiếng, cho nên hôn lễ của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo, nhìn như khiêm tốn, lại cực kì xa hoa. b

Thẩm Lương Niên là từ trong miệng Từ Dung, biết được tin tức Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo kết hôn.

Ngày đó, Thẩm Lương Niên và Từ Dung ở Golden Age uống rượu, lúc Từ Dung nói cho Thẩm Lương Niên biết tin tức này, ngữ khí có chút không xác định, cho nên đợi sau khi Từ Dung thốt ra, liền theo bản năng nhìn về phía Thẩm Lương Niên, biểu tình trở nên có chút xấu hổ.

Trong nháy mắt Thẩm Lương Niên nghe được tin tức kia, ngón tay run nhè nhẹ một chút, sau đó liền sắc mặt bình tĩnh bưng ly rượu trên mặt lên, chậm rãi uống một ngụm, ngữ khí nói ra đến chính mình nghe cũng cảm giác xa lạ: “Vậy sao?”

“Ừ.” Từ Dung lên tiếng, cúi đầu, không có hé răng.

Một lát sau, Thẩm Lương Niên hỏi: “Khi nào?”

“Ngày 21 tháng 5, còn khoảng một tuần lễ.”

“Gấp như vậy sao.”

“Đúng vậy, nghe nói là đã mang thai, kết hôn vì có con.”

Thẩm Lương Niên gật gật đầu, không có hé răng, sau đó thần thái, cũng không có biến hóa gì quá lớn.

Chỉ là, uống một ly tiếp một ly rượu.

503

Ung thư dạ dày của anh, cấm kỵ cay độc, cấm hết thảy thứ kích thích.

Cho nên, rượu cay độc vào bụng, làm cho Thẩm Lương Niên cảm giác trong dạ dày truyền đến một loại cảm giác đau nóng.

Thật lâu sau, Thẩm Lương Niên mới lên tiếng, hỏi: “Hiện tại cô ấy thế nào?”

Từ Dung trầm mặc bưng ly rượu lên, uống một ngụm rượu, có chút hỏi một đằng nói một nẻo nói: “Lúc trước gửi thiệp mừng cho tôi, hiện trường hôn lễ, ở ngay biệt thự giữa sườn núi của Lương Thần. Hôn lễ đối ngoại rất bề bộn, nhưng tôi từng đi hiện trường một lần, rất xa hoa, Cảnh Hảo Hảo......”

Từ Dung nói tới đây, dừng một chút, quay đầu, nhìn Thẩm Lương Niên nói: “Thoạt nhìn rất tốt, sở hữu hết thảy bộ phim đã diễn cũng ngừng lại, bồi thường tiền là A Thần đưa thay cô ấy, hiện tại cô ấy ở trong biệt thự, được rất nhiều người chiếu cố trước sau, ngay cả uống nước, cũng là hai ba người hầu bận rộn, sợ nóng sợ lạnh, thoạt nhìn dễ hư như một công chúa, càng quá phận là, A Thần không cho hút thuốc bên trong thì thôi, bên ngoài cũng không cho, xác thực mà nói, chỉ cần bước vào cửa biệt thự của cậu ta, liền cấm hút thuốc, giữa trưa tôi ở nhà bọn họ ăn cơm, đồ ăn làm đến rất dinh dưỡng, hương vị nhẹ, vừa thấy chính là cố ý chuẩn bị cho phụ nữ có thai Cảnh Hảo Hảo này.”

Nói nhiều như vậy, Từ Dung mới ngừng lại được, sau đó còn nói: “Lương Niên, cô ấy rất tốt.”

Cô gái từng đứng bên cạnh anh, anh đã nói muốn yêu quý cả đời, hiện nay phải gả cho người khác làm vợ.

Từng chút của cô, mỗi tiếng nói cử động của cô, anh đều rõ như lòng bàn tay, hiện tại cô trôi qua có tốt hay không, còn phải trải qua người khác truyền lại.

Thẩm Lương Niên ngồi ở trên vị trí, cảm thấy đau đớn trong dạ dày càng ngày càng mãnh liệt, anh cố nén, ngồi ở trên sô pha, sau một lúc lâu, mới gật gật đầu, nói: “Rất tốt là tốt rồi.”

Thật sự, rất tốt, là tốt rồi.

Cuộc đời này không có nguyện vọng gì, chỉ hy vọng người con gái anh thực có lỗi, người con gái anh yêu kia, trôi qua rất tốt.

Thẩm Lương Niên nâng tay lên, lau mặt, sau đó đứng lên: “Tôi toilet một chuyến.”Từ Dung không nói gì, ánh mắt nhìn Thẩm Lương Niên, lộ ra vài phần thổn thức.

Bước chân Thẩm Lương Niên có chút lảo đảo chạy đến trong toilet, hai tay anh chống trên bục rửa mặt, nhìn chính mình trong gương, đã muốn gầy yếu rất nhiều, sắc mặt lại rất tái nhợt, đột nhiên liền cảm thấy trong dạ dày quay cuồng một trận, sau đó cúi người, dùng sức nôn mửa lên.

Rượu uống vào, bị ói không còn một chút, ói đến cuối cùng, Thẩm Lương Niên rõ ràng nhìn thấy trong bồn màu trắng, có màu đỏ tươi.

Đỏ như vậy, lại chói mắt như thế. 

Đập vào mắt Thẩm Lương Niên, khiến anh sững sờ hồi lâu, sau đó vội vàng vươn tay, mở vòi nước, rửa sạch sẽ trong bồn sứ.

Thẩm Lương Niên nhìn bồn sứ trắng noãn, lúc này mới cảm thấy đáy lòng kích động, hơi ổn định một chút.

Cái chết, xin bước chân của mày, đến chậm đi một chút.

Để cho tôi nhìn thấy người con gái kia, thật sự hạnh phúc, rồi lại dẫn tôi đi.

Thẩm Lương Niên cũng không có về phòng bao, mà là trực tiếp bước chân run rẩy đi ra Golden Age, ngồi ở trong xe của mình, ôm dạ dày, ghé vào trên tay lái, chậm rãi hưởng thụ đau đớn, chờ đợi đau đớn qua đi.

Dạ dày đau đớn như vậy, thật ra anh rất quen thuộc.

Đó là chuyện rất nhiều năm trước, lúc đó Cảnh Hảo Hảo, sẽ không tự tay nấu một nồi cháo nhừ, sẽ cưỡi xe đạp, ở  sáng sớm ngày đông giá rét, gánh gió lạnh qua lại một tiếng, mua cháo anh thích ăn nhất về.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đông lạnh đến đỏ bừng, tay nhỏ bé đều nứt da ra, cô lại không để ý chút nào, cười hì hì bưng cháo cho anh, bảo anh ăn nhân lúc còn nóng.

504

Lúc ban đầu, anh nhớ rõ, anh thấy cô ngủ ở trong phòng rét lạnh, bán đất quê nhà đi, sau đó an bài cho cô một cái điều hòa.

Đó là tài sản còn sót lại cha anh để lại cho anh, anh không chút chần chờ và dừng lại.

Lúc đó, anh là không hề giữ lại bỏ ra cho cô như vậy, giống như cô, vì tình yêu của bọn họ, vì tương lai của bọn họ, cam tâm tình nguyện, không oán không hối.

Nhưng sau lại, sau lại rốt cuộc là làm sao vậy?

Anh không có kích tình, anh luôn cảm thấy Cảnh Hảo Hảo như là một phần trên thân thể của mình, dứt bỏ không xong, lại đần độn vô vị, anh không dành tốt nhất, kinh hỉ nhất, cảm động nhất cho cô.

Nhưng cô thì sao? Vẫn đều là một ngày tiếp một ngày, luôn đối đãi với anh như ban đầu.

Lúc đó, bọn họ bần cùng như vậy, anh vì để cho Cảnh Hảo Hảo trôi qua ngày tốt nhất, nỗ lực không ngừng.

Sau đó, anh xác thực thành công, anh kiếm tiền, anh có thể cho Cảnh Hảo Hảo trôi qua ngày tốt đến lúc trước bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nhưng Cảnh Hảo Hảo lại muốn kết hôn, chỉ làchú rể không phải là anh.

Rốt cuộc là từ lúc nào, anh bắt đầu yên tâm thoải mái hưởng thụ giao ra của Cảnh Hảo Hảo, mà chính mình, lại trở nên giống như trong vô số đàn ông bên trong thành phố này, trong nhà có một, bên ngoài có một?

Hốc mắt Thẩm Lương Niên trở nên có chút ướt át, chậm rãi vươn tay, sờ soạng trong túi nửa ngày, lấy ra chiếc nhẫn đính hôn anh từng tặng cho cô kia.

Kim cương ở dưới vô sô ngọn đèn ngoài cửa sổ xe chiếu xuống, khúc xạ ra ánh sáng chói mắt.

Tình yêu kia, là anh cô phụ trước tiên, cho nên, cuối cùng, người không đi ra được nhất, cũng là anh.

Thật lâu sau, Thẩm Lương Niên mới khiến tâm tình của mình bình ổn một chút, chậm rãi khởi động xe, chuyển vòng quanh thành phố Giang Sơn không có mục tiêu, cuối cùng liền bất tri bất giác đi tới biệt thự Lương Thần.

Anh ở ngoài hàng rào sân sau biệt thự Lương Thần, nhìn thấy bên trong đã muốn dựng một nửa vũ đài, nhìn thấy sân cỏ cắt sửa, nhìn thấy chung quanh chất đầy hoa hồng mới, nhìn thấy trên màn hình lớn, có ngọn đèn bảy màu không ngừng lóe lên.

Ngày 21 tháng 5 bọn họ sẽ kết hôn.Một ngày rất đặc biệt.

521, anh yêu em.

Hơn nữa, còn là kết hôn vì con.

Đọc như thế nào, liền cảm thấy tuyệt vời như thế ấy.

Lương Thần từng vào lúc anh và Kiều Ôn Noãn chọn áo cưới, trào phúng nói anh, có thể lấy được Kiều tiểu thư, là phúc khí tốt cả đời của anh.

Hiện tại anh, giữ nguyên trả lại những chữ này cho anh.

Có thể lấy được Cảnh Hảo Hảo, là phúc khí cả đời Lương Thần anh ta.

Phúc khí này...... Là thật sự phúc khí.

Hảo Hảo, anh mong ước em hạnh phúc.

......

Ngày 17 tháng 5, cách hôn lễ của bọn họ, còn có bốn ngày.

Một ngày này là ngày kiểm tra thai lần thứ hai của Cảnh Hảo Hảo.

Làm như vậy vì, xem một chút thân thể Cảnh Hảo Hảo có vấn đề hay không, có thể bởi vì hôn lễ mà mệt nhọc, làm thương tổn đến đứa nhỏ hay không.

Một ngày này là thứ năm, sáng sớm, thời tiết liền trở nên đặc biệt nóng bức, Lương Thần cố ý gọi điện thoại cho Tô Tiểu Tả, nói cho bọn họ hôm nay anh không đi công ty, muốn theo Cảnh Hảo Hảo khám thai.

Anh nói keo kiệt không chút nào, giống như ước gì người toàn thế giới đều biết anh muốn kết hôn, anh sắp làm ba.

Lương Thần ăn xong bữa sáng, trước đi ra ngoài khởi động xe, bật máy điều hòa lên, hạ nhiệt độ bên trong xe xuống thích hợp nhất, sau đó mới trở lại trong phòng, đón Cảnh Hảo Hảo đi ra ngoài, đưa cô lên xe, liền vội vàng chỉnh điều hòa bên trong xe cao thêm một ít, liên tục hỏi Cảnh Hảo Hảo vài lần: “Có thích hợp không?”

505

Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần gần đây chung đụng thật rất tốt, đứa nhỏ trong bụng, cũng thực làm cho hai người kéo gần lại không ít khoảng cách, Cảnh Hảo Hảo không giống như trước đây vậy, đặc biệt kháng cự Lương Thần.

Lương Thần từ sau khi Cảnh Hảo Hảo mang thai, cả người gần như thay đổi thành một người khác, anh từng thuộc là loại chuyện gì cũng muốn an bài cho thím Lâm đi làm, hiện tại là tự thân tự lực thì thôi, còn mỗi một lần lúc làm, đều sẽ hỏi Cảnh Hảo Hảo “Cảm thấy như thế nào?”

Hỏi hơn, Cảnh Hảo Hảo khó tránh khỏi cảm thấy phiền, giống như hiện tại, Lương Thần chỉnh nhiệt độ, chỉnh nửa ngày, chẳng những không ra cửa lớn, còn vẫn luôn hỏi không thôi, Cảnh Hảo Hảo gật đầu đến có chút phiền, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, có chút căm tức nói: “Rốt cuộc anh đã xong chưa không nhìn thấy tôi gật đầu à, vẫn hỏi hoài, có phiền hay không.”

Lương Thần chưa từng tận tâm hết sức hầu hạ một phụ nữ như vậy, kết quả còn bị ganh tỵ, anh không phải sợ cô không thoải mái ư? Nhìn một chút, hiện tại là thái độ gì, sao anh lại thích một người phụ nữ như vậy chứ, cả ngày ra vẻ đáng thương hầu hạ cô trước sau, cô lại còn ghét bỏ anh, Lương Thần nghĩ rằng, sao mình lại uất ức bản thân mình như vậy, nhất thời liền nghiêm mặt, nhỏ giọng nghiến răng nghiến lợi nói thầm một câu: “Thái độ gì vậy!”

Cảnh Hảo Hảo không có nghe rõ Lương Thần nói cái gì, xoay qua nhìn về phía anh.

Cô còn chưa có mở miệng nói chuyện, vừa rồi Lương Thần còn uất ức chính mình, liền lập tức không cảm giác  được mình có bao nhiêu uất ức, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Được rồi, anh chính là rất phiền!”

Cảnh Hảo Hảo bị Lương Thần chọc cho phốc xuy nở nụ cười.

Lương Thần nhìn ý cười của Cảnh Hảo Hảo, đáy lòng liền nghĩ, chính mình thật sự là càng sống càng lùi, lại bị một phụ nữ ăn gắt gao, nhưng trên mặt lại cam tâm tình nguyện biểu hiện ra một bộ dáng bị ăn gắt gao, giẫm chân ga, chở Cảnh Hảo Hảo thật cẩn thận ra khỏi cửa lớn biệt thự.

......

Mặc dù thứ năm là ngày đi làm, người trong bệnh viện vẫn đặc biệt nhiều.

Lương Thần đã hẹn số chuyên gia trước, bởi vì trên đường kẹt xe, lúc đến, đã qua số.
Đợi khoảng mười phút, mới đến phiên Cảnh Hảo Hảo.

Là một loạt kiểm tra.

Giày vò xuống dưới, đã là một hai tiếng sau.

Lương Thần nhìn thấy người chung quanh đều thật cẩn thận dìu phụ nữ có thai, anh cũng lập tức học người bên ngoài dìu Cảnh Hảo Hảo, đi đến nơi nhận đơn xét nghiệm.

Đợi khoảng nửa tiếng, y tá hô tên Cảnh Hảo Hảo.

Lúc xét nghiệm, Cảnh Hảo Hảo chạy tới chạy lui ở vài nơi, Lương Thần sợ mệt đến cô, cho nên trực tiếp để cho Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên vị trí nghỉ ngơi, anh đi cầm đơn, tìm bác sĩ hỏi tình huống.

Trước khi Lương Thần đi, còn cố ý để lại cho Cảnh Hảo Hảo một lọ nước khoáng, phân phó cô đừng đi loạn, sau đó mới có chút lo lắng rời đi.

Lúc Lương Thần đi vào phòng chẩn đoán, phía trước có một phụ nữ có thai đang ở nghe bác sĩ hội báo, cho nên anh ở ngoài cửa, kiên nhẫn đợi trong chốc lát, đợi sau khi phụ nữ có thai rời đi, Lương Thần mới đi vào. 

Bác sĩ có thể tiếp đãi phụ nữ có thai có chút nhiều, cảm giác có hơi mệt, nâng tay lên, xoa xoa cái trán, đi trước rót một ly nước uống, mới hỏi Lương Thần ngồi ở một bên: “Đơn xét nghiệm đâu?”

Lương Thần đưa đơn xét nghiệm lên.

Bác sĩ tiếp nhận, nhìn cẩn thận một lần, sau đó nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái: “Cơ thể mẹ thoạt nhìn thực khỏe mạnh, có chút thiếu máu rất nhỏ, bổ máu nhiều là tốt rồi.”

“Vậy thai nhi thì sao?”

506

“Thai nhi?” Bác sĩ hoài nghi nhìn thoáng qua Lương Thần, biểu tình có chút kỳ quái nói: “Anh không phải vội tới kiểm tra thân thể cho phu nhân anh, xem thử thích hợp mang thai hay không ư? Trước mắt, thân thể phu nhân của anh, các phương diện đều không có vấn đề gì lớn, rất thích hợp mang thai.”

Biểu tình Lương Thần hơi cứng ngắc một chút: “Không phải, phu nhân của tôi không phải mang thai sao?”

“Mang thai?” Bác sĩ nở nụ cười một chút, lắc xét nghiệm ở trước mặt Lương Thần, nói: “HCG của phu nhân anh thuộc loại trong phạm vi bình thường, sao có thể mang thai chứ? Có thể là các người nhầm rồi đi.”

Lương Thần nhíu nhíu mày, lấy xét nghiệm lần trước của Cảnh Hảo Hảo ra, đưa cho bác sĩ, bác sĩ nhìn trong chốc lát, nói: “Dưới tình huống bình thường mà nói, hcg cao là tượng trưng mang thai, nhưng có chút thức ăn hoặc thuốc, cũng có khả năng tạo thành hiện tượng giả mang thai của phái nữ lúc ấy, cho nên phản ứng phu nhân anh xuất hiện lúc trước, rất có thể là ăn thức ăn hoặc thuốc có hàm chứa kích thích gì đó, mới có thể xuất hiện kết quả kiểm tra như vậy.”

Cho nên...... thật ra, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có mang thai?

Sau khi trong đầu Lương Thần tiêu hóa xong vấn đề này, giây tiếp theo, nhanh chóng lóe lên chính là một đêm kia, Cảnh Hảo Hảo từng ở trong phòng ăn, nói những lời kia với mình.

“Tôi cũng không phải dùng đứa nhỏ trong bụng tôi làm lợi thế để bức anh kết hôn với tôi, thật ra, tôi một chút cũng không muốn gả chính mình cho anh, tôi chưa từng hứng thú gì với hai loại anh và Lương phu nhân này.”

“Nếu có thể, Lương Thần, tôi giống như trước kia, vẫn hy vọng có thể vĩnh viễn rời xa anh, tôi tuyệt đối không hy vọng trong bụng tôi sẽ có tồn tại đứa nhỏ này hơn bất cứ ai.”

Tâm Lương Thần hung hăng rơi xuống một chút, còn chưa kịp vì đứa nhỏ này hoàn toàn không tồn tại mà cảm thấy mất mát, đáy lòng lại trước một bước hiện lên một tầng sợ hãi và kích động.

Nếu Cảnh Hảo Hảo biết cô hoàn toàn không có mang thai, vậy phản ứng đầu tiên của cô, có thể là lập tức hủy bỏ hôn lễ này với anh không?Sắc mặt Lương Thần, nháy mắt trở nên trầm mặc xuống. 

Không được, đùa gì thế, sao có thể hủy bỏ hôn lễ, anh nằm mơ cũng muốn cưới cô làm vợ......

Lương Thần nuốt nuốt nước miếng, trong đầu, mơ hồ có rất nhiều loại ý tưởng, cuối cùng, anh mới chậm rãi âm thầm hạ một quyết định dưới đáy lòng.

Anh muốn giấu diếm chân tướng này, anh muốn trước cưới Cảnh Hảo Hảo làm vợ, anh muốn cho quan hệ giữa anh và cô, nhận được bảo hộ của pháp luật.

Chỉ cần anh và cô kết làm vợ chồng, quan hệ giữa bọn họ liền ván đã đóng thuyền, trong bụng cô không có đứa nhỏ, nhiều nhất anh sẽ gánh vác tất cả trách nhiệm với người nhà cũ, nói là anh sợ bọn họ phản đối anh cưới Cảnh Hảo Hảo, cho nên mới nghĩ ra biện pháp như vậy.

Về phần chỗ cô...... Anh có thể làm như cái gì cũng không biết...... Quạ đen như vậy, cô cũng không thể toàn trách anh, cũng không thể nói ly hôn liền ly hôn, kể từ đó, anh và cô còn có thể tiếp tục cùng một chỗ......

Chỉ cần thời gian đủ lâu, anh tin tưởng, anh có thể khiến cho cô cam tâm tình nguyện làm vợ anh, sinh cho anh một đứa nhỏ.

Lương Thần thu liễm tất cả tinh thần, nhìn bác sĩ trước mặt, thần thái lạnh nhạt: “Bác sĩ, tôi muốn phiền toái anh một chuyện, có thể giúp tôi in thêm một phần đơn xét nghiệm nữa không? Chỉ là, giúp tôi sửa chỉ số HCG một chút......”

......

Lương Thần cầm đơn xét nghiệm đã được sửa đổi qua, đi ra từ phòng chẩn đoán, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo im lặng ngồi ở trên vị trí khi anh rời đi, đang khe khẽ nói chuyện với người phụ nữ mang thai bên cạnh cái gì đó

507

Cũng không biết nói đến chuyện vui vẻ gì, Cảnh Hảo Hảo cong môi, cười cười nhợt nhạt.

Lương Thần đứng ở tại chỗ, nắm đơn xét nghiệm, nhìn chằm chằm trong chốc lát, chậm rãi kéo môi một cái, mở bước chân đến gần.

Cảnh Hảo Hảo nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu, nhìn thấy Lương Thần, lập tức đứng lên: “Kết quả kiểm tra thế nào?”

Lương Thần trước gật đầu một cái với người phụ nữ có thai mới vừa nói chuyện phiếm với Cảnh Hảo Hảo, mới lấy đơn kiểm tra ra đưa cho Cảnh Hảo Hảo, sau đó vươn tay, giống như vừa rồi, xem cô thành một phụ nữ có thai, thật cẩn thận dìu đỡ, vừa đi, vừa nói: “Kết quả kiểm tra rất không tệ, chỉ là bác sĩ nói dinh dưỡng thân thể em hơi có chút theo không kịp, sau khi về nhà, em phải bồi bổ nhiều một chút, người rất gầy.”

Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng xem không hiểu rốt cuộc các hạng số liệu trên đơn xét nghiệm đại biểu cho cái gì, chỉ là thấy chỉ số hcg rất cao, biết chính mình là thật mang thai, cho nên cứ dựa theo những dặn dò Lương Thần nói thay bác sĩ, nói: “Đã biết, về nhà tôi khẳng định hội sẽ uống canh bổ thím Lâm làm.”

......

Tuy rằng chuyện hôn lễ, hoàn toàn không có phiền toái đến Cảnh Hảo Hảo, nhưng Cảnh Hảo Hảo vẫn bởi vì chính mình lại cứ như vậy lập gia đình, tâm tình trở nên có chút phập phồng không yên, chất lượng giấc ngủ buổi tối cũng không tốt.

Trên đường Lương Thần lái xe mang theo cô trở về, cả người cô có chút buồn ngủ.

Gió lạnh bên trong xe đang mở đến thấp nhất, nhưng vẫn hơi lạnh một chút, Lương Thần xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo sắp đi vào giấc ngủ, dừng xe ở ven đường, cầm mền, nhẹ nhàng đắp lên trên người Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo còn chưa có hoàn toàn đi vào giấc ngủ, đã nhận ra khác thường, mở to mắt, mơ mơ màng màng liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, ngữ khí có chút lười biếng hỏi: “Đến sao?”

“Chưa.” Lương Thần trở về một câu, sửa sang mền tốt, sau đó lúc kéo thân thể về, vừa vặn quét đến cục dẫn chính đối diện ngã tư đường, ánh mắt Lương Thần dừng một chút, nghiêng đầu, mở miệng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, buổi chiều hôm nay hoặc là ngày mai, chúng ta rút ra thời gian, trước lĩnh chứng nhận đi.”“Không phải nói ngày kết hôn sẽ lĩnh chứng ư?” Cảnh Hảo Hảo có chút nghi hoặc nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Lương Thần, buồn ngủ tiêu tán không ít.

“Ngày cưới, phải là ngày hoàng đạo, lĩnh chứng thì lúc nào cũng được, không cần thiết phải là ngày hoàng đạo. Huống chi, ngày kết hôn đó, chuyện nhiều như vậy, anh sợ em mệt mỏi, cho dù không suy nghĩ cho chúng ta, cũng phải suy nghĩ một chút cho đứa nhỏ trong bụng, cho nên, vẫn là lĩnh giấy chứng nhận trước đi.”

Cảnh Hảo Hảo suy nghĩ một chút, gật gật đầu, nói: “Được rồi.”

Dừng một chút, Cảnh Hảo Hảo liền nói: “Ngày mai đi, hôm nay ngây người ở bệnh viện lâu như vậy, có chút mệt, buổi chiều không muốn đi ra ngoài.”

Trên mặt Lương Thần, lập tức nở nụ cười, mặt mày đều bay lên theo, đáy lòng vốn khẩn trương, cũng rơi xuống theo.

Không chờ được ngày 21 lĩnh chứng, chuyện Cảnh Hảo Hảo không có mang thai này, cho dù ngoại trừ anh, cũng không có người khác biết, nhưng anh vẫn cảm thấy, đây hết thảy giống như là một quả bom hẹn giờ, sợ khi nào đó sẽ thật sự nổ mạnh.

Cho nên những thứ hôn thú này, có thể sớm, liền sớm. 

......

Cảnh Hảo Hảo là người vòng giải trí, bạn bè trong giới của cô có hạn, cho nên, hôn lễ chỉ mời vài người đặc biệt thân thiết.

Tuy rằng, không có cố ý truyền bá, nhưng tin tức cô kết hôn vẫn để lộ ra ngoài.

Không ít người thổn thức, Cảnh Hảo Hảo thật sự là một người phúc khí, đi một Thẩm Lương Niên đồng khổ, đến đây một Lương Thần tốt hơn.

508

Không ít người thổn thức, Cảnh Hảo Hảo thật sự là một người phúc khí, đi một Thẩm Lương Niên đồng khổ, đến đây một Lương Thần tốt hơn.

Đương nhiên, những lời thổn thức này, cũng rơi vào trong tai Kiều Ôn Noãn.

Kiều Ôn Noãn là ở trong toilet quán cà phê dưới lầu công ty giải trí TS nghe được tin tức này, tấm ngăn toilet, là chế tạo từ gỗ, hiệu quả cách âm rất kém cỏi, mấy nữ minh tinh bình thường trong công ty giải trí TS, ở nơi này dùng ngữ khí hâm mộ ghen tị, đánh giá hôn sự của Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần.

“Thật sự rất không ngờ, Cảnh Hảo Hảo - nữ minh tinh hạng ba như vậy, không có gì khác biệt với chúng ta, lại có thể có một ngày gả vào hào môn làm quý phu nhân.”

“Cho nên nói, phụ nữ đều phải là bụng không thua kém, nghe nói là đã mang thai, kết hôn vì con.”

“Đó cũng là Lương Thần muốn kết hôn, bó lớn nữ minh tinh mang thai muốn leo lên, nhưng có bao nhiêu người sau khi không công sinh đứa nhỏ, không chiếm được một chút ưu việt, một nữ minh tinh Hongkong, trước đó không lâu sinh cho một phú hào ba đứa con trai, cuối cùng không phải vẫn là kết cục huyên náo chia tay ư.”

“Mặc kệ nói như thế nào, chính là Cảnh Hảo Hảo mệnh tốt......”

......

Giọng nói đó dần dần biến mất không thấy, Kiều Ôn Noãn ngồi ở trên bồn cầu, cả người sững sờ hơn nửa ngày, mới chậm rãi đứng lên.

Cảnh Hảo Hảo quả nhiên rất phúc khí...... Sau khi mang thai đứa nhỏ, liền có thể kết hôn vì con, mà cô thì sao?

Người cô yêu, đang suy nghĩ hết mọi biện pháp, trốn tránh cô khắp nơi.
Chỉ là...... bắt đầu từ giờ phút này, cô nghĩ, sau khi Thẩm Lương Niên nhìn thấy cô lần nữa, cũng sẽ không dám không chút lưu tình đẩy cô ra đi?

Kiều Ôn Noãn lấy lại bình tĩnh, đẩy cửa toilet ra, đứng ở trước bồn rửa tay, chậm rãi rửa sạch sẽ tay của mình, sau đó đối diện gương, nhìn cô gái sắc mặt tái nhợt bên trong, nhìn trong chốc lát, liền mở túi xách mang theo bên mình ra, bắt đầu chậm rãi trang điểm.

Kiều Ôn Noãn trang điểm rất cẩn thận, chưa đến chốc lát, một gương mặt tinh điêu ngọc trác, liền sinh ra dưới tay cô ta.

Kiều Ôn Noãn đối diện gương chuyển trái phải hai vòng, phát giác không có gì khác thường, lúc này mới nhấc túi xách của mình lên, chân thành đi ra quán cà phê, lên xe của mình.

Kiều Ôn Noãn lái xe, vòng quanh trong trí nhớ của mình những nơi Thẩm Lương Niên sẽ đi, tìm từng nhà, cuối cùng, cô là gặp được Thẩm Lương Niên ở cửa “Lưu Quang Tuế Nguyệt”.

Sau khi công ty Thẩm Lương Niên bán trao tay, chỉ phụ trách một phần nghiệp vụ rất ít, đêm nay đúng lúc cùng nhau ăn cơm, uống rượu với một khách hàng cũ.

Trước kia anh, uống rượu ngàn chén không say, giống như là uống nước lạnh, hiện tại anh, chỉ uống hai ly, liền cảm giác được trong dạ dày truyền đến nóng rát.

Anh vẫn cố nén đau đớn, nói đông nói tay với khách hàng cũ, thật vất vả chấm dứt, anh đứng ở dưới đèn nê ông của “Lưu Kim Tuế Nguyệt”, khách sáo bắt tay tạm biệt khách hàng cũ, nhìn xe của khách hàng cũ dần dần lái đi, anh mới ôm bụng, sắc mặt tái nhợt xoay người, đi vào “Lưu Kim Tuế Nguyệt”.

Ở trong không gian toilet nhỏ hẹp, anh cúi người, ói ra hồi lâu, rốt cục ổn định thích hợp được một chút, anh mới kéo cửa ra, như là người không có việc gì đi ra, không khác gì bình thường, súc miêng, rửa tay, sau đó rời đi. 

Cả người thoạt nhìn, thực không tệ, hoàn toàn không giống như là bộ dáng bị ung thư, lúc sinh mệnh đã sắp đếm ngược.

Chỉ là, vào lúc anh lại đi ra cửa “Lưu Quang Tuế Nguyệt” lần nữa, trước mặt chận một người.

Kiều Ôn Noãn trang điểm tinh xảo, thoạt nhìn giống như cô gái từng trên màn hình, vinh quang xinh đẹp.

509

Cô nhìn thấy anh, lập tức xông lên trước, kéo lấy cánh tay anh, như là sợ hãi anh sẽ biến mất bất cứ lúc nào, lực đạo trên tay có chút lớn: “Lương Niên, em chờ anh thật lâu.”

Thẩm Lương Niên nở nụ cười ha ha, nhìn dung nhan xinh đẹp của Kiều Ôn Noãn, cánh môi nhẹ nhàng mím lại, nói: “Kiều Ôn Noãn, cô nói cô có phải là không tự trọng trời sinh không, cứ thích dán lên trên thân người khác như vậy?”

Thẩm Lương Niên trong trí nhớ, vĩnh viễn cũng không phải là bộ dáng lạnh bạc như thế này, cho dù lúc đó, toàn bộ đáy lòng anh đều là Cảnh Hảo Hảo, nhưng dối đãi với cô vẫn ôn nhuận như ngọc, nói chuyện chưa từng không tốt như thế, đáy mắt Kiều Ôn Noãn hiện lên một tầng sương mù: “Lương Niên, trước kia anh không phải nói chuyện với em như vậy.”

Trước kia?

Thẩm Lương Niên có chút lười nhác tựa vào trên cửa thủy tinh của “Lưu Quang Tuế Nguyệt”, ánh mắt trở nên có chút hoảng hốt, ngữ khí trở nên có chút buồn bã: “Cô cũng biết, đó là trước kia.”

Giây tiếp theo, ánh mắt Thẩm Lương Niên, trở nên có chút lạnh lẽo, thẳng tắp nhìn Kiều Ôn Noãn, biểu tình có chút nghiêm túc nói: “Kiều Ôn Noãn, tôi nói với cô lần cuối, tôi và cô, cả đời cũng không thể trở lại trước kia, trước kia sở dĩ tôi cùng một chỗ với cô, chỉ thuần túy là vì chơi đùa một chút, hiện tại tôi chơi đã, cũng chơi chán, nhìn thấy cô, tôi liền ngán, cho nên, cô thật sự không cần không mặt mũi lì lợm dán lên người tôi như vậy.”

Kiều Ôn Noãn nắm chặt hai tay, nước mắt nơi đáy mắt lung lay sắp đổ, cô hít thật sâu một hơi, hơi hơi ngẩng cằm, nói từng chữ một: “Cảnh Hảo Hảo ngày 21 tháng 5 sẽ kết hôn, nhưng lại là kết hôn vì con, Thẩm Lương Niên, chẳng lẽ anh còn ở nơi này hy vọng xa vời, cô ta sẽ trở về tìm anh?”
Thẩm Lương Niên nở nụ cười, cảm thấy Kiều Ôn Noãn có chút không thể nói lý, trực tiếp đứng thẳng thân thể, muốn chạy lấy người.

Kiều Ôn Noãn đi theo phía sau anh: “Anh phản bội cô ta, cô ta và anh hoàn toàn không có khả năng, cho dù anh đợi đến dài đằng đẵng, cô ta cũng sẽ không còn bất kỳ giao nhau gì với anh nữa.”

Thẩm Lương Niên không nói gì, chỉ bước chân đã nhanh hơn rất nhiều.

Kiều Ôn Noãn chạy chậm một đường theo phía sau Thẩm Lương Niên: “Anh nói anh và em không thể trở về lúc trước được, anh cho là anh và cô ta có thể trở lại trước đây sao? Lương Thần có tiền hơn anh, có quyền hơn anh, cái cũng tốt hơn, Cảnh Hảo Hảo cô ta đã sớm yêu anh ta, nếu không sao cô ta lại có thể gả cho anh ta, anh đối với cô ta mà nói, chỉ là quá khứ, ý tứ của quá khứ, anh có hiểu hay không? Chính là, ý tứ rốt cuộc không thể quay về, anh có hiểu hay không, Thẩm Lương Niên?”

Thẩm Lương Niên mở cửa xe, trực tiếp ngồi xuống, hung hăng đóng sầm cửa xe, sau đó khởi động động cơ.

Giây tiếp theo Kiều Ôn Noãn cũng dùng sức kéo cửa xe ra, nhìn Thẩm Lương Niên đã muốn nhấn ga, chuẩn bị vọt xe ra ngoài, dùng hết toàn lực quát: “Thẩm Lương Niên, anh thật sự nghĩ, Cảnh Hảo Hảo mang thai ư?” 

Thẩm Lương Niên hung hăng giẫm phanh xe dưới chân lại, cả người xoay qua, nhìn Kiều Ôn Noãn, ánh mắt lạnh như băng như tuyết.

“Cô ta là vì mang thai, mới có cơ hội gả cho Lương Thần đi? Đơn giản mà nói, chính là kết hôn vì con, nếu không có đứa nhỏ, người nhà họ Lương khẳng định sẽ không để cho cô qua cửa? Lương Niên, nếu người nhà họ Lương biết, Cảnh Hảo Hảo cô ta hoàn toàn không mang thai, người nhà họ Lương sẽ nghĩ cô ta như thế nào? Sẽ cảm thấy cô ta dùng đứa nhỏ vọng tưởng trèo cao đi? Đến lúc đó, anh cảm thấy hôn lễ ngày 21, còn có cơ hội có thể tổ chức ư?”

Thẩm Lương Niên liền đột nhiên nhảy xuống từ trên xe, nâng tay lên, nắm lấy áo của cô ta, trực tiếp xoay người cô ta đặt ở trên xe, trong ánh mắt nhìn chằm chằm cô ta, quay cuồng tức giận nồng đậm: “Kiều Ôn Noãn, tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám làm bậy với Cảnh Hảo Hảo, tôi khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô.”

“Em cũng đã có thể thừa nhận với truyền thông em là tiểu tam, còn có cái gì em không dám làm? Thẩm Lương Niên, em nói cho anh biết, sở dĩ Cảnh Hảo Hảo sẽ xuất hiện mang thai, vẫn là bởi vì anh!”

Mi tâm Thẩm Lương Niên hung hăng nhíu lại, cánh tay đè nặng bả vai Kiều Ôn Noãn hung hăng dùng sức.

Kiều Ôn Noãn cảm thấy bả vai mình đau đớn giống như sẽ vỡ vụn bất cứ lúc nào, cô đau đến lệ trong mắt chậm rãi chảy xuôi ra, nhưng cô nhìn thấy ánh mắt Thẩm Lương Niên hận không thể muốn bầm thây vạn đoạn mình, nở nụ cười khanh khách: “Lương Niên, thuốc cảm anh đưa cho Cảnh Hảo Hảo, thật ra là thuốc an thai, phụ nữ không mang thai uống thứ này, sẽ tạo thành kỳ sinh lý hỗn loạn, còn có thể khiến cho progesterone và hcg hơi cao, thuốc kia là em  chuẩn bị cho chính mình uống, muốn dùng mang thai uy hiếp anh cưới em, nhưng..... thực đáng tiếc, anh vẫn không cho em cơ hội, em chỉ có thể mang thuốc kia cho Cảnh Hảo Hảo dùng...... Em chỉ là ôm tâm lý may mắn, muốn nhìn một chút bộ dạng sau khi Cảnh Hảo Hảo mang thai, có thể sẽ bị Lương Thần buộc đi xoá sạch đứa nhỏ, nhưng em không nghĩ tới, Cảnh Hảo Hảo thật sự là rất phúc khí, Lương Thần lại muốn kết hôn với cô ta......”
Cùng với Kiều Ôn Noãn phun ra từng chữ, sắc mặt Thẩm Lương Niên trở nên càng ngày càng tái nhợt.

“Thẩm Lương Niên, thật ra, anh cũng không thể trách em nha, anh nhìn một chút đi, hiện tại em vì anh, cái gì cũng không còn, bất luận kẻ nào trên đường cái nhắc tới Kiều Ôn Noãn, đều là Kiều tiểu tam, người phụ nữ hạ tiện, không biết xấu hổ, những từ này giống như tên của em, em yêu anh yêu đến cuối cùng, em lại đổi lấy cái giá lớn như vậy, em không cam lòng, cho nên Thẩm Lương Niên, em không có khả năng cứ như vậy buông tha anh, anh chán ghét em, đúng không? Anh chán ghét em, em cố tình sẽ gắt gao cột vào một chỗ với anh, trừ phi anh giết em, nếu không, anh đừng mơ tưởng cả đời này có thể vứt bỏ em, em nói cho anh biết, Thẩm Lương Niên, em muốn gả cho anh, em muốn làm vợ của anh, nếu anh không kết hôn với em, em sẽ đi nói cho người nhà họ Lương, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không có mang thai, em sẽ làm cho cả đời này cô ta và Lương Thần đều không có khả năng ở cùng một chỗ...... Cảnh Hảo Hảo thật đáng thương, đúng không? Đầu tiên là bị anh phản bội, sau đó lại ở cùng Lương Thần, không chiếm được danh phận gì, thật ra, cô ta còn đáng thương hơn em, đúng không?” 

Thẩm Lương Niên chỉ cảm thấy trong ngực mình, như là một đoàn lửa đang nhanh chóng thiêu đốt, càng cháy càng ác liệt.

Anh nhìn gương mặt điểm xinh đẹp cười tươi như hoa của Kiều Ôn Noãn, đột nhiên liền nắm lấy đầu cô ta, hung hăng đụng lên xe: “Tôi muốn giết cô, giết cô! Kiều Ôn Noãn, tôi muốn giết cô......”

Kiều Ôn Noãn không giãy dụa, cũng không né tránh, chỉ tùy ý Thẩm Lương Niên đập đầu mình vang bốp bốp, thẳng đến khi cô cảm giác được cái ót của mình, có cảm giác sềnh sệch tản mát ra mùi máu kích thích, Kiều Ôn Noãn mới cong môi, nhẹ giọng nói: “Thẩm Lương Niên, hết thảy chuyện này, anh không thể hoàn toàn trách em, lúc trước nếu anh không theo em lên giường, không cho em càng lún càng sâu với anh, sau đó sẽ phát triển thành như vậy ư? Cảnh Hảo Hảo, em, chuyện cho tới nay, hai chúng ta đến trình độ như vậy, đều là anh làm hại.”

Còn ngược... Hehe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro