Lời kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào cậu cậu.

Hôm nay là hai tháng một ngày từ ngày đầu tiên mình đăng Khoảng cách, và cũng là ngày mình quyết định kết thúc Khoảng cách. Thêm nữa, là lần đầu tiên mình chính thức chào hỏi các cậu. Ừm, mình không biết xưng hô thế nào cho hợp nên cứ cậu, mình cho thân thiện nhé.

Mình biết phần này một là để cảm ơn các cậu, hai là để lảm nhảm linh tinh. Các cậu có thể đọc lời cảm ơn, bỏ qua lảm nhảm. =))

Đầu tiên, mình quyết định viết phần cảm ơn này bởi hai lý do.

Một là, cảm ơn các cậu đã kiên nhẫn đi cùng mình tới bây giờ. Mình cũng không nghĩ là Khoảng cách sẽ được mọi người yêu mến đến vậy, vì mình cũng đã ghi ở đầu là giọng văn của mình không hợp truyện buồn thảm, sầu thương đâu. Cái này là mình nói thiệt chứ không phải khiêm tốn =)) Vì đây không phải lần đầu tiên mình viết fic, chỉ là lần đầu tiên viết cho Seonho và Guanlin. Trước mình đã viết nhiều cũng đã thử nhiều thể loại rồi, nhưng mà cứ tới truyện buồn là mình chịu. Truyện buồn của mình chính là kiểu được chương đầu hơi hơi u sầu, bắt đầu từ chương hai lại có tình tiết cười cười, vui vẻ luôn được. Giọng văn của mình cũng thay đổi nhiều, cuối cùng thành thể loại nhàn nhạt, như kể chuyện qua ngày, chứ không được thiết tha đâu. Nên là cảm ơn các cậu đã chịu đựng mình vậy nhé =))

Hai là, mình cũng đã thử hỏi mấy bạn mình biết xem có cách nào cảm ơn các cậu chân thành hơn chút không, nhưng ai cũng bảo là nhận take request. Nhưng mà mình không nhận được take request, vì ba lý do. Thứ nhất là thói quen của mình là viết couple nào phải tìm hiểu nhiều về couple đó nên couple mình viết hạn chế lắm, không nhận được nhiều. Thứ hai là trình độ viết oneshot của mình chỉ đem đi tự viết chơi, đem đi tặng thì kỳ. Thứ ba là vấn đề plot. Mình không thích plot lạ, mình chỉ thích những plot bình dị, bình thường liên quan tới cuộc sống hàng ngày, câu chuyện nho nhỏ xinh xinh, nhân vật bình thường, cuộc sống đời thường thôi, nếu có plot lạ thì mình chịu, phải là thật sự thích thì mình mới ưng được :A: Vậy nên, mình chỉ có thể viết ra những lời cảm ơn này, mong các cậu cảm nhận được là mình rất cảm ơn cũng rất vui vì mọi người đã theo dõi Khoảng cách và cùng chia sẻ với mình suy nghĩ về Khoảng cách, về hai em. Và cách để cảm ơn các cậu tốt nhất hiện tại mà mình nghĩ được là mình sẽ cố gắng để viết nhiều fic hơn, chăm chút nội dung hơn và ra đỡ lười nhác hơn (nếu dòng đời còn xô đẩy mình tới với nhau) =))

Mong sau này được các cậu chia sẻ và góp ý nhiều hơn nữa 'A'

Yêu và thương các cậu nhiều.
.
.
.
.
.
Thứ hai, đây là phần lảm nhảm của mình =))

Một, mình sẽ nói một chút về ý tưởng của Khoảng cách. Thiệt ra có thể nói Khoảng cách sinh ra từ các cậu, mình chỉ là người góp thêm một chút ít công sức thôi. Trước Panseon, mình có ship couple. Couple mình ship đầu tiên hai người bây giờ đã ba mươi tuổi, gần mười năm sau khi tách nhóm dường như không gặp nhau chính thức bao giờ, chỉ có tới năm thứ sáu, mới nhắc được nhau trên báo chí một chút. Ừ, nhưng mà mình vẫn ship, ship điên cuồng là đằng khác. Có thể coi đó là thanh xuân của mình, tín ngưỡng của mình. Vậy nên, thiệt đến lúc mình ship Guanlin và Seonho, mình không bị sự xa cách hiện tại của hai em làm ảnh hưởng lắm. Tất nhiên là mình cũng có những suy nghĩ, những lo lắng nhưng cũng có những tin tưởng.

Có cậu từng nói với mình Guanlin và Seonho trong đây giống như những gì cậu ấy nghĩ. Thiệt sự không phải trùng hợp đâu, tất cả những gì mình viết trong này, một phần là của mình, một phần là của các cậu. Trước khi viết, mình đọc rất nhiều, để nhận lấy những hoang mang của các cậu, lo sợ của các cậu. Và mình dùng tin tưởng của mình để trả lời các cậu. Mong là không làm mọi người thấy mình quá bao đồng lại quá tự tin =)) Mình cũng cảm ơn các cậu nữa, thiệt sự một phần nếu không có các cậu, cũng sẽ không có Khoảng cách của hiện tại đâu.

Hai, mình sẽ chia sẻ một chút về những tình tiết trong fic của mình.

Mình là một đứa bị cuồng kết cấu vòng tròn và tư tưởng xám. :A:

Nếu ai đọc cả Anh đào và Khoảng cách sẽ thấy mình rất hay cho mở đầu và kết thúc cùng địa điểm, hoặc cùng tình huống, hoặc tình tiết xảy ra với người này, sau đó lại xảy ra với người kia hoặc là hay nhắc đi nhắc lại mấy chuyện cũ. Nhưng mà viết thế thì người đọc sẽ hơi mệt, với hơi thấy quen quen, kiểu không hiểu sao tình tiết này cứ như gặp ở đâu rồi hay phải nhớ tình tiết cũ để nối với tình tiết này. Ai mà nhớ được mới hiểu hết được những gì mình muốn nói. Mình xin lỗi các cậu nhiều. Nhưng mà mình không sửa được cái này, nó thuộc về vấn đề tư tưởng nên khó thay đổi, thiệt =)))

Còn về tư tưởng xám, đó là kiểu tư tưởng không ai xấu không ai tốt hoàn toàn, ai cũng có mặt này mặt kia nên nếu các cậu tìm kiếm một nhân vật toàn xấu, toàn tốt, toàn dễ thương hay toàn dễ ghét trong fic mình thì không có đâu. Nói một cách đơn giản thì nhân vật mình xây dựng, dù lớn hay nhỏ thôi cũng có điểm hơi xấu một tẹo, hơi người một tẹo, mà con người ai cũng sẽ có tham sân si mạn nghi và ác kiến, có hư vinh, có ích kỷ, có sai lầm, có lạc lối, cũng sẽ có sửa sai, cũng sẽ có lúc quay đầu là bờ, quay lưng là bến. Ừm, đây cũng là vấn đề thuộc về tư tưởng =))) Nên nếu ai không đồng quan điểm với mình thì mình chịu thôi, định mệnh ta không thuộc về nhau rồi 'A'

Ba, về một số từ hay lặp lại.
Mình có một số từ rất rất thích và rất rất hay dùng. An yên, cho tới tận cùng, mãi về sau, cùng nhau, song hành, nắm tay nhau, mười đầu ngón tay, khéo môi cong, mắt cong như nửa vầng trăng, bình yên, chậm rãi trưởng thành, thiên trường địa cửa, phồn hoa, ...nhiều nhiều lắm. Mình thích nên mình hay dùng lắm, Không biết có làm khó chịu các cậu không, ừm, cái này thì mình có thể sửa đi một chút, không thuộc vấn đề tư tương đâu 'A'

Bốn , mình sẽ in Khoảng cách thành ficbook. Mình chỉ in số lượng nhỏ thôi để làm kỷ niệm cho mình với bạn mình mà in ficbook in offset mới đẹp. Chỗ mình hay in offset hồi trước toàn phải in năm cuốn mới nhận, thế là mình sẽ thừa ra một cuốn. Mình muốn tặng give away cho một trong số các cậu nhưng không biết làm sao để give away. Nếu có ai đọc tới dòng này thì giúp mình góp ý với, tại để vậy cũng bị thừa, hơi phí :A:

Năm , cảm ơn các cậu đã đọc tới đây.

Mình nói nhiều rồi xin được kết thúc.

Hẹn gặp lại các cậu sau. 'A'

À, hôm trước có cậu hỏi mình là mình còn fic nào không với mình có viết fic mới không, mình cũng xin chút đất để quảng cáo dạo là mình mới viết hai fic mới, ừm, nội dung thì bình dị đời thường thôi, plot không lạ đâu nên các cậu có thể xem qua, nếu thấy hợp thì chúng mình lại chia sẻ tiếp với nhau.

Mình viết lúc 5h sáng mà wt update mãi không up được nhưng giờ chắc cũng chưa muộn để chúc các cậu ngày mới vui vẻ đâu ha 'A'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro