#47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phác Chí Huân anh xem cái này có vừa với anh không?" Tôi nói khi chắc chắn anh đã nhìn theo túi đồ trên tay mình từ khi mới bước vào nhà. Và cũng có thể là chỉ chờ đợi câu đó, anh rất nhanh mà đi qua chổ tôi, đem túi đồ cầm lên xem qua xem lại

"Anh không có thích màu hồng, nhìn yếu đuối muốn chết" Phác Chí Huân hơi nheo mắt, đem túi đồ trả về chổ của tôi sau đó trở về chổ cũ bên kia ngồi xuống

Tôi đem cái tạp dề trong cái túi ra ngoài, cố làm cho nó trông thật hấp dẫn trước mặt anh

"Tôi đã chọn nó cho anh vì lần trước anh nói rằng tạp dề của mình đã cũ rồi"

"Nhưng đâu nhất thiết em phải mua màu hồng cơ chứ"

Xem anh ấy phản bác kia kìa. Chẳng lẽ bây giờ tôi phải đem hết tủ quần áo lúc trước khi dọn tới đây của anh ấy ra để chứng minh sự lựa chọn màu sắc của mình là đúng hay sao?

"Thành thật chút, tôi thấy anh rất thích nó"

Tôi đi qua bên kia đem tạp dề cẩn thận đeo vào cho anh sau đó vòng tay ra đằng sau buột sợi dây ở thắt lưng lại. Hơi thở anh rất nóng phả vào cổ của tôi làm tôi có chút ngứa ngáy

"Và tôi cũng thấy anh rất hợp với nó. Hợp hơn khi đây là thứ tôi chọn cho anh"

"Lại Quán Lâm à. . ."

"Dẹp cái ánh mắt cảm động đó ngay và sau đó anh phải đi nấu bữa tối hoặc là đi vào phòng mở ví ra và đưa tiền thuê phòng tháng này cho tôi"

"Nhưng anh không có tiền"

Tôi hơi nhếch khóe miệng lên, cố làm cho mình hung hăng hơn một chút

"Đó là việc của anh"

Tôi thấy anh hơi đảo mắt sau đó hơi do dự tiến về phía tôi. Tôi giơ tay đón lấy anh khi anh bỗng dưng ôm lấy mình

"Anh chưa nói hết"

"Còn gì nữa à?"

Anh nuốt nước bọt, hít sâu một hơi sau đó mới nhỏ giọng rót từng chữ vào tai tôi

"Anh có thể làm hai việc đó cùng một lúc"

Haiz. Tôi cá là ý kiến đó của anh ấy không tồi chút nào đâu

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro