track 01. arabesque

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy là anh đã sẵn sàng về mặt tiền nong?" Trịnh Vĩnh Khang hỏi bằng cái giọng uể oải đặc trưng của nó. Cái thứ giọng khi vừa thức giấc, miệng còn thấy chua và nhạt thếch. Nhưng nó chỉ giả vờ thế thôi. Nó hoàn toàn tỉnh táo. Như bao giờ cũng vậy.

Trương Chiêu gật đầu.

"Bao nhiêu?"

Hắn nhẩm lại trong đầu. "Ngót ba lăm nghìn tệ tiền mặt, cộng thêm một số thứ có thể rút từ ATM nào đó. Tao biết thế không phải là nhiều, nhưng chừng này là đủ. Tạm thời thế đã."

"Không tồi," thằng nhóc tên Khang nói. "Tạm thời vào lúc này."

Hắn lại gật đầu.

"Em đoán đây không phải là quà của ông già Noel nhân dịp Giáng Sinh đấy chứ?"

"Ừ, mày đoán đúng," hắn đáp.

Thằng Khang cười và nhìn quanh. "Em đoán chắc anh đã bắt đầu từ ngôi nhà lợp kính phía Tây kia, đúng chứ? Con mẹ nó anh liều quá đấy, Trương Chiêu."

Hắn không nói gì. Nó biết rõ tiền đấy là của ai, cần gì phải hỏi han dài dòng. Nó chỉ muốn hành hắn thôi.

.

.

.

Vào dịp sinh nhật lần thứ mười lăm của mình, hắn đã trốn khỏi nhà, đến một tỉnh xa lắc và sống trong một góc của thư viện nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro