Chương 71: Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ khủng hoảng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con người là loài động vật kì lạ, khi đã nuôi dưỡng một thói quen về sau sẽ rất khó thay đổi.

đối với Thượng Quan Ngưng kết hôn cùng Cảnh Dật Thần được một thời gian ngắn, nhưng anh không ở nhà chỉ mới hai ngày cô đã cảm tháy trong nhà vắng ngắt.

Cô đã từng một mình sinh sống hơn bốn năm cũng không có cảm giác như vậy.

Cũng may mỗi ngày cô đều rất bận kiểu cảm giác khó chịu mờ nhạt này rất nhanh bị cô xua tan.

Chiều hôm đó, cô đang ở bộ phận PR học tập phải đối phó như thế nào với các mối quan hệ cố nguy cơ xấu, di động liền vang lên.

"Là Tiểu Ngưng sao?"

Tuy rằng đã hơn bốn năm Thượng Quan Ngưng chưa từng nghe lại âm thanh này, giờ phút này chỉ thoáng qua là có thể biết được ai, cô đi ra ngoài.

Cô dùng giọng bình tĩnh nói: "Là tôi, chú."

Người gọi đến là em trai Thượng Quan Chinh, chú của Thượng Quan Ngưng, Thượng Quan Hành.

"Cháu gần đây khoẻ không? Thời gian thật dài chú không có nhìn thấy cháu, không biết cháu lớn lên hình dáng ra sao rồi đoán chừng càng ngày càng đẹp!"

"Tôi rất khoẻ." Giọng Thượng Quan Ngưng như cũ nhàn nhạt.

Thượng Quan Hành nghe ra âm thanh cháu gái nói cũng không nhiệt tình, không khỏi có chút xấu hổ, ông ta biết là vì chuyện của khoa học kĩ thuật Lập Ngữ năm đó đã tổn thương đến cháu gái.

Nhưng ông rất nhanh lấy lại tinh thần, không mặn không nhạt hỏi han mấy câu, liền nói: "Tiểu Ngưng này, gần đây nếu rảnh hãy ghé nhà chú một chuyến, thím cũng rất nhớ con, đến lúc đó làm mấy món con thích ăn cùng nhau gặp gỡ."

Thượng Quan Ngưng không chút nghĩ ngợi từ chối: "Không cần gần đây công việc tôi rất nhiều, sau này hãy nói sau."

Thím cô căn bản không có khả nắng nhớ cô, vừa nghĩ là cô liền biết.

Cô nói xong đang muốn ngắt điện thoại, lại nghe Thượng Quan Hành vội vàng nói: "Tiểu Ngưng, con đừng cúp máy, Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ đang gặp khó khăn, con nhất định phải giúp chú mới được!"

Ông ta biết, chỉ cần nhắc tới Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ,Thượng Quan Ngưng nhất định sẽ không đứng ngoài quan sát.

Thật đúng, Thượng Quan Ngưng im lặng một lúc, sau đó hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

Thượng Quan Ngưng nghe được đầu bên kia lặng lẽthowr phảo một cái, lại không chịu nói rõ, mập mờ: "Con tối nay đến nhà chú, chú sẽ nói chi tiết, nói trong điện thoại không được rõ ràng."

Giờ phút này chân mày Thượng Quan Ngưng nhíu thật chặt.

Lửa giận bùng bùng trong lòng tựa như sẽ tràn tanh bành, nhưng cô vẫn dùng âm thanh tĩnh táo nói: "Được!"

Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ không chỉ đơn giản là đặt theo tên của mẹ cô, hơn nữa từng có rất nhiều tâm huyết của mẹ. Tuy rằng, hiện tại Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ và cô đã không còn quan hệ nhưng cô vẫn không thể nhìn nó gặp chuyện không tốt.

Tan việc, cô trực tiếp lái xe đến nhà Thượng Quan Hành.

Vừa đến của, chú cô Thượng Quan Hành lập tức nhiệt tình chào đón, tím cô thì bận rộn mở nước tría cây, pha trà.

Thượng Quan Ngưng không hề có cảm giác thoải mái ngược lại dâng lên một loại dự cảm xấu.

Hai người này nhiệt tình quá... Rồi, nhất định có thể sử dụng gì đó ở cô.

"Tiểu Ngưng này, nhanh đến ngồi, thím cố ý mua anh đào còn thích ăn!" Thím Phương Như cười nói dịu dàng, nhìn thật giống với người thân của cô.

Thượng Quan Ngưng không dao động, cô đã sớm biết được tài nagw biến hoá sắc mặt của thím, lúc này nhất định xem cô giống như con gái, nếu phát hiên cô không có giá trị lợi dụng sẽ rất nhanh chóng đuổi cô ra khỏi cửa.

Cô vào phòng khách ngồi xuống ghế salon, thản nhiên nói: "Thím không cần bận rộn, tôi không ở quá lâu."

"Làm sao vậy, phải ở chỗ này ăn tối mới được! Không phải cháu thích ăn cá Salmon sao? Thím đã cho người đi mua sẽ nhanh trở về!"

Phương Như một tay kéo cô lại tựa như rất sợ cô bỏ đi.

Thượng Quan Ngưng mặt không biến sắc đem cánh tay mình rút về, quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Hành: "Chú, Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ rốt cuộc làm sao, bây giờ vẫn chưa muốn nói?"

Thượng Quan Hành nhìn cô một cái, môi giật giật nhưng vẫn còn chút xấu hổ không nói nên lời.

Phương Như ở bên cạnh nôn nóng, một mặt đầy nước mắt lau dứt khoát, một mặt khóc kể Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ sự việc gần đây.

Thượng Quan Ngưng biết bà đang diễ trò, nhưng vẫn yên lặng nghe bà ta nói, bà ngoằng ngoèo lòng vòng một lúc, mới nói rõ đầu đuôi.

Hoá ra, Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ nghiên cứu phát triển sản phẩm mới smart phone, chủ yếu nhắm vào nguồn thị trường là những người trẻ tuổi, lấy tính năng chụp ảnh cùng pin khủng là yếu tố quyết định, hiện tại di động mời Thượng Quan Nhu Tuyết làm người đại diện. Mặc dù Thượng Quan Nhu Tuyết kêu gọi không ít người sử dụng nhưng lại không phải hãng nổi tiếng, lượng tiêu thụ vẫn không lạc quan.

Hơn nữa gần đây, khoa học kĩ thuật LOVE là công ty con của Quý thị đề xuất LOVE cho ra nhãn hiệu smart phone mới, bề ngoài thời thượng mẫu mã đeph mắt mà giá cả còn hợp lí, cho nên mẫu di động của Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ có lượng tiêu thụ xuống dốc, những linh kiện nhập về của giai đoạn trước nghiên cứu coi như bỏ.

Chỉ là "phòng bị dột gặp mưa liên tục", Khoa học kĩ thuật Lập Ngữgặp khó khăn ngay thời khắc quyết định, công ty khác trả lương cao hơn khai thác cả đoàn nghiên cứu của bọn họ.

Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ tựa như chỉ trong một khoảng khắc rơi vào đình trệ.

Thượng Quan Ngưng nghe xong, chân mày nhíu lại.

"Chú, công ty thiếu đi bộ phân nghiên cứu, chỉ sợ một cô gái như tôi không thay đổi được gì, hay là chú lần nữa tuyển dụng những người mới tốt hơn vào bộ phận này."

Thượng Quan Hành bản thân là một kĩ sư, ông ta biết về nhân viên Khoa học kĩ thuật nhiều hơn cô. Hơn nữa, sự án nghiên cứu phát triển điện thoại di động là một chiến lược sai lầm, Thượng Quan Hành nên tự mình chịu trách nhiệm.

Thượng Quan Hành thở dài, suy nghĩ một chút rồi mới mở miệng nói: "Tiểu Ngưng, chỉ sợ con không biết, tổ nghiên cứu của công ty chúng ta là bị người khác cố ý khoét đi. Người đó nói.... chỉ cần con cùng hắn ăn bữa cơm, nhờ một chút hắn sẽ trả lại tổ nghiên cứu cho chúng ta còn có thể đánh bại hãng di động LOVE."

Trong lòng Thượng Quan Ngưng chợt lạnh, cô cũng biết hôm nay bọn họ đối xử với cô nhiệt tình như vậy căn bản là có mục đích.

Bọn họ như thế đã dễ dàng đem cô bán đi!

Dựa vào cái gì?!

Cô kìm nén cơn giận, chẫm rãi đứng lên, cầm túi xách đi ra ngoài.

"Đây là chuyện của các người, không liên quan đến tôi, các người dùng năm trăm vạn liền đuổi tổi rời khỏi Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ đã nói không có dây mơ rễ má gì với tôi!"

Thượng Quan Hành thấy cô muốn đi, lập tức ngồi không yên, nói: "Đay là yas của cha con không phải một mình chú quyết định."

Thượng Quan Ngưng đang bước đi chân nhất thời cứng lại.

"Mặc kệ là ý của ai cũng đã không còn liên quan gì đến tôi, tôi không cần vì các người lại hy sinh chính mình."

Có người ác ý cướp đi tổ nghiên cứu Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ, muốn chỉ mặt gọi tên cô tán gẫu, ăn cơm, cô sẽ không ngây thơ cho rằng người này tốn nhiều công sức như vậy đơn giản là thích ăn cơm với cô!

Thượng Quan Hành vất vả mới gọi được cô đến, như thế nào lại có thể để cho cô đi. Hắn rõ rằng biết nhược điểm của Thượng Quan Ngưng, mở miệng nói: "Tiểu Ngưng, con không chịu nhìn mặt mũi chú thì cũng nên nhìn mặt mũi mẹ con, Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ là một tay chị ấy sáng lập không lẽ con trơ mắt nhìn nó sụp đổ biến mất trên thế giới này?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro