Chương 800: Bốn người chúng tôi đều rất mạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chủ nhân của đại não vẫn còn sống?" Hàn Phi đã nghe qua rất nhiều nhắc nhở của hệ thống, nhưng lần này là chấn động nhất.

Căn cứ theo tin tức mà hắn đã biết có thể suy đoán, số 2 hiện tại hẳn là chỉ còn lại có một bộ não tàn tạ, nhưng nó đã sống sót theo cách này.

Tiếng gầm của thần linh phát ra từ trong máu thịt, bên ngoài tòa nhà chọc trời có tiếng sấm rền vang, mưa xối xả trút xuống, thần linh đang ngủ say dường như đang đẩy nhanh tốc độ thức tỉnh!

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Mỗi một mảnh vụn não rank D đều có năng lực đặc biệt của mình, cái thì có thể bảo lưu kí ức, cái thì có thể tạo ra ảo giác, cái lại có thể sao chép linh hồn. Tất cả năng lực của không thể nhắc đến đó đều được phân chia ra bên trong các mảnh vụn não khác nhau! Sau khi nhận được sự chấp thuận của nó, bạn sẽ có xác suất sử dụng năng lực đặc biệt gắn liền với từng mảnh vụn não đó!"

" Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã được mảnh vụn não chấp thuận!"

"Gửi hồn, một trong những năng lực độc quyền của mảnh vụn não rank D: Nó có thể bóc tách một phần linh hồn và ký ức của bạn ra, trở thành một cá thể hoàn toàn mới! Có điều hãy chú ý khi sử dụng! Việc bóc tách trong thời gian dài có thể khiến nó không thể dung hợp lại với bạn nữa!"

Khi đưa ra lựa chọn, Hàn Phi đã được cậu bé số 2 chấp thuận, trong lòng hắn cũng rất cảm động: "Số 2 không hổ là đứa trẻ có chỉ số thông minh cao nhất, còn chưa tiếp xúc nhiều đã nhìn ra được mình là người đáng tin cậy rồi."

Một bộ phận ý chí của thần linh còn chưa tiêu tan, nhưng Hàn Phi đã được mảnh vụn não chấp thuận, mảnh vụn não đó cũng không còn bị tầng lầu ràng buộc nữa. Bức tường máu thịt phủ khắp tầng 25 bắt đầu khô héo, trong tầm nhìn của Hàn Phi nở ra những bông hoa thịt.

"Cậu đã nhìn thấy vận mệnh của bọn họ, tất cả các con đường đều dẫn đến tuyệt vọng, bọn họ vĩnh viễn cũng đừng bao giờ nghĩ đến việc thoát ra ngoài!" Giọng nói của thần linh lơ lửng bất định, một lượng lớn máu tươi rơi xuống. Tầng 25 hoàn toàn rơi vào bóng tối, bất kỳ ánh sáng nào ở đây cũng đều sẽ bị nuốt chửng.

"Nếu không thoát được ra ngoài chúng ta sẽ tốc điện thờ của ông lên, ăn sạch sẽ cống phẩm của ông, dùng bài vị của ông làm thành ghế, ngày nào cũng ngồi lên nó, còn không thay quần nữa." Sự việc đã đến bước này có sợ hãi cũng vô dụng, vì thế Hàn Phi căn bản không để tâm đến những gì thần linh nói.

Cẩn thận cầm mảnh vụn não của số 2, hắn quay người lại.

Trước mặt Hàn Phi là một vùng tối đen như mực, nhưng hắn có thể cảm giác được có một người máu me đầm đìa đang đứng ở bên trong, thời khắc này đang đứng đối diện với hắn.

"Anh bị số 2 kéo ra khỏi kí ức của tôi, thằng nhóc này cậy mình có IQ cao, ngấm ngầm thay đổi, rót vào người tôi một vài thứ." Hàn Phi giơ mảnh vụn não hổ phách màu đỏ lên: "Trên thế giới này thần duy nhất có thể dốc hết sức giúp đỡ mình, là chính mình."

Mảnh vụn não bị chạm vào, càng trở nên tươi sáng hơn, ký ức bị phong ấn bên trong mảnh vụn, giống như khối băng trôi nổi dưới dòng sông thời gian, trong suốt như pha lê, nhưng lại có thể biến mất không còn dấu vết bất cứ lúc nào.

Lần này tiếng cười điên cuồng không chiếm cứ cơ thể của Hàn Phi. Trong ấn tượng của hắn, đây chính là tiếng cười điên cuồng tỉnh táo nhất.

Hắn có thể cảm nhận được có bàn tay cùng chạm vào mảnh vụn não với hắn, ký ức còn sót lại về số 2 đã dẫn bọn họ đến bên cạnh một cánh cửa mệnh nào đó.

Đẩy cửa đi vào, một con quái vật được ghép lại từ tứ chi tàn tạ xuất hiện trước mắt Hàn Phi. Viện trưởng trong kí ức của hắn và số 2 rất giống nhau, chỉ là hai mắt bị khoét mất, không có thần vận.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện cấm kỵ cốt lõi tầng 25. Trong mắt của số 2, viện trưởng cũng có trí óc cực kỳ thông minh là một tồn tại vô cùng mạnh mẽ, cho nên cấm kỵ trong ký ức do bạn tưởng tượng ra đã trở thành dáng vẻ của viện trưởng. Có lẽ bạn có thể thử điều khiển nó bằng mảnh vụn não."

Không suy nghĩ nhiều lắm, Hàn Phi cầm mảnh vụn não tiến đến gần "viện trưởng".

Khi hổ phách màu máu chạm vào hốc mắt trống rỗng của "viện trưởng", Hàn Phi phát hiện ra năng lực bình thường gắn liền với mảnh vụn não – Gửi hồn đã tự động được kích hoạt.

Cậu bé số 2 dường như muốn để một trong hai người Hàn Phi và tiếng cười điên cuồng rời khỏi bản thể, để điều khiển thể xác của "viện trưởng". Nhưng điều hắn không ngờ tới là, năng lực gắn liền với mảnh vụn não căn bản không thể khơi gợi được linh hồn của Hàn Phi và tiếng cười điên cuồng.

Mặc dù tính cách và trải nghiệm của hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau, nhưng ở một mức độ nào đó, bọn họ cũng là một thể thống nhất không thể tách rời.

Năng lực bình thường của mảnh vụn não gửi hồn được kích hoạt, tiếng cười điên cuồng không bị chút ảnh hưởng nào, còn tất cả những cảm xúc tiêu cực và ác ý trong kí ức của Hàn Phi thì lại rất nhanh bị khơi dậy. Sợi xích của cô nhi viện màu máu trói buộc ở chỗ sâu trong tâm trí đột nhiên đứt gãy, linh hồn tượng trưng cho ác bị bóc tách ra khỏi ý thức của Hàn Phi.

Trong hốc mắt của "viện trưởng" bắt đầu ngưng tụ ác ý và sát ý, trước khi năng lực gửi hồn hoàn thành, "viện trưởng" mở đôi mắt đỏ như máu của mình ra.

Ánh mắt này rất giống với Hàn Phi, nhưng lại tràn đầy tà ác.

"Viện trưởng" chậm rãi vặn vẹo cái cổ, vô số tia máu dính với cơ thể. Từ trên cao nhìn xuống Hàn Phi, ông ta dùng giọng nói cực kỳ âm hiểm, nói với hắn: "Hồn ác, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Hồn ác đã từng bị Cánh Bướm tách ra bị ảnh hưởng bởi năng lực gửi hồn, và ngoài ý muốn, trời xui đất khiến lại tách ra khỏi tâm trí của Hàn Phi lần nữa.

Khi nghe thấy đối phương gọi mình là hồn ác, Hàn Phi lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra: "Kế hoạch của số 2 hình như gặp chút vấn đề, tiếng cười điên cuồng vẫn ở trong mình, nó chỉ là hút ra hồn ác của mình thôi."

Xoa xoa thái dương, Hàn Phi ngẩng đầu nhìn về phía hồn ác đang khống chế "viện trưởng": "Anh có thể thông qua thân thể kia, ảnh hưởng toàn bộ tầng 25 không? Nếu như có thể, tôi muốn xây dựng tầng này thành khu vực an toàn."

"Làm thì làm được, nhưng tại sao tôi phải nghe lời anh?" Trong mắt viện trưởng lóe lên tham vọng và tà ác triệt để: "Chỉ bởi vì tôi là hồn thiện? Nên bị người khác tùy ý điều khiển hay sao? Hơn nữa anh là hồn ác, không chừng trong lòng đang có ý đồ xấu xa nào đó."

"Đại ca, trông tôi có chỗ nào giống hồn ác vậy?" Hàn Phi cảm thấy rất oan ức. Người có ba hồn, nhưng hắn cứ luôn bị chính hồn ác của mình coi là hồn ác, đến nói lý cũng không được: "Nếu như anh cảm thấy tôi là hồn ác, vậy anh hãy nhìn về phía sau lưng tôi đi, hãy cẩn thận cảm nhận, xem tôi là hồn gì?"

"Viện trưởng" nhìn về phía sau Hàn Phi, trên người mọc ra vô số sợi tơ vận mệnh.

Từ từ, viện trưởng bị hồn ác thao túng tựa hồ phát hiện ra gì đó, đột nhiên lui về phía sau một bước: "Quỷ máu me đầm đìa này là ai?"

"Đây là một con người của tôi, hoặc có thể nói là chúng tôi." Hàn Phi rất thích nhìn bộ dạng bị dọa đến sợ hãi của hồn ác.

"Hóa ra anh ta mới là hồn ác thật sự, thật là khiến người ta khiếp sợ." Từ từ vuốt ve thể xác này, dã tâm trong mắt viện trưởng lắng xuống một chút: "Anh ta là hồn ác, vậy thì có thể chắc chắn tôi là hồn thiện rồi..."

"Người anh em à, mau chóng để cảm giác của anh lan tràn khắp tầng này đi, chúng ta phải nhanh chóng đón mọi người qua đây." Hàn Phi ở bên cạnh không ngừng thúc giục.

"Đừng giục nữa, tôi đã làm rồi." Dã tâm trong mắt viện trưởng dường như đã tiêu tán hết, anh ta thậm chí còn liếc mắt. Trước mặt là tà ác tuyệt đối, hồn ác cũng có thể trở nên rất hiền lành.

Tia máu ẩn chứa bên trong cơ thể viện trưởng bò ra bốn phía xung quanh, ý thức bám vào mảnh vụn não của thần linh đã tiêu tán, hiện tại tầng này tầng đã hoàn toàn là do hồn ác quyết định.

"Thật là một kẻ độc ác, vì để tế luyện ra thể xác kinh khủng này, ý chí ban đầu điều khiển thể xác này không biết đã giết biết bao nhiêu người, oán khí và hận ý của bọn họ toàn bộ xoắn lại với nhau. Khó tin hơn nữa là, mọi thứ dường như đã được tính toán chính xác, tất cả oán niệm đều sẽ cân bằng lẫn nhau, để người điều khiển có thể sử dụng ít khí lực nhất để áp chế nhiều linh hồn nhất."

Sự trưởng thành của viện trưởng còn xa mới tới cực hạn, nó vẫn còn có thể tiếp tục nuốt chửng để khuếch trương. Nếu so sánh tòa nhà chọc trời với cơ thể của thần linh, mảnh vụn não của số 2 chính là đang cưỡng ép biến tầng 25 thành vết thương bị nhiễm trùng, chỉ cần thần linh chủ động dọn dẹp, vết thương này sẽ không ngừng lan rộng.

Sau nửa giờ, Hàn Phi nhận được nhắc nhở từ hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý, bạn đã phát hiện cấm kỵ là Viện trưởng!"

"Viện trưởng, là cấm kỵ do không thể nhắc đến tạo ra: Khi bị máu thịt của ông ta bao trùm bên trong, có thể phát huy thực lực của hận ý, nhưng ông ta chỉ có thể hoạt động trong phạm vi bao phủ của máu của mình."

Cùng lúc đó, viện trưởng do hồn ác điều khiển cũng hoàn thành lột xác cuối cùng, cơ thể của ông ta trở nên méo mó và đáng sợ hơn, còn có thể tan biến vào bóng tối bất cứ lúc nào.

"Được rồi, tầng này đã hoàn toàn do chúng ta định đoạt." Hồn ác không kìm được phát ra tiếng cười kiêu ngạo, anh ta rất thích cảm giác mạnh mẽ này, càng thích cảm giác giẫm lên và kiểm soát vận mệnh của kẻ địch.

"Đi thôi, chúng ta đi đón bạn bè đi." Hàn Phi chỉ còn một giọt máu đứng ở giữa, phía trước hắn là Đại Nghiệt cao hơn năm mét, toàn thân tỏa ra khí tức thảm họa, phía sau mơ hồ là một con quỷ toàn thân đẫm máu mang theo khí tức vô cùng điên cuồng, bên cạnh hắn là viện trưởng đáng sợ làm từ vô số tứ chi tàn tạ.

Mấy người chỉ là đi ngoài hành lang đã có cảm giác vô cùng hắc ám xâm lấn, bầu không khí quỷ dị và kinh khủng này rất khó có thể miêu tả, như thể bốn người bọn họ có thể đại diện cho toàn bộ tuyệt vọng của thế giới.

"Anh có thể cách xa tôi ra một chút được không?" Chỉ còn một giọt máu, Hàn Phi sợ không cẩn thận sẽ bị hồn ác chạm vào và kết thúc trò chơi luôn.

"Làm sao vậy?" Viện trưởng bị hồn ác kiểm soát cúi đầu nhìn Hàn Phi, thân thể cao lớn của anh ta dẫn dắt bóng tối của cả tầng lầu: "Tự ti rồi sao? Không sao, một người nho nhỏ như anh cũng rất đáng yêu."

Khóe miệng khẽ co giật một cái, trong đầu Hàn Phi bật lên công tắc diễn xuất bậc thầy: "Ha ha, tôi không cần thiết phải tự ti với chính hồn ác của mình chứ."

Mấy người đi qua hành lang, rất nhanh đã trở lại căn nhà nơi Quý Chánh đang ở.

Khi Hàn Phi mở cửa ra, mấy người trong nhà đều sợ hết hồn. Ai có thể nghĩ rằng hắn lại đưa cấm kỵ của tầng 25 tới tận cửa chứ.

Đơn giản giải thích qua một chút, ánh mắt của Quý Chánh nhìn Hàn Phi như nhìn quái vật, y không chỉ là chấn kinh, mà còn hoàn toàn không thể lý giải nổi.

"Mau hành động thôi, thần linh có thể thức tỉnh bất cứ lúc nào, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa."

Bây giờ tầng 25 là tầng an toàn nhất, nhưng chờ khi thần linh hoàn toàn thức tỉnh, thì tầng đầu tiên muốn phá hủy chính là tầng 25.

Ai cũng đều hiểu điều này, mọi người phân chia công việc, bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch.

Quý Chánh và Lý Nhu lấy thẻ thang máy để xuống tầng đón các nạn nhân, trong khi Hàn Phi thì lợi dụng sự kiểm soát tầng lầu của hồn ác, để lần lượt bắt những tên sát nhân biến thái trốn ở đây. Hắn cố gắng thử kích hoạt nhiệm vụ trên người bọn họ, thực sự không thể kích hoạt nhiệm vụ thì giết chết luôn, tích lũy tội danh cho Đại Nghiệt.

Dưới sự phối hợp của hồn ác, Hàn Phi chỉ dùng một giờ đã dọn dẹp sạch sẽ tầng 25. Trong tay hắn có thêm bốn lá quỷ bài, tích lũy được 14 tội danh cho Đại Nghiệt, điều quan trọng nhất là bản thân hắn cũng đã thuận lợi lên level 26.

Trong Cuộc sống hoàn hảo, cứ mỗi 10 level sẽ là một ngưỡng. Chờ sau khi đạt đến level 30, Hàn Phi đã có thể chuyển nghề nghiệp ẩn thứ ba, còn có thể mở khóa vật phẩm mới hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro