Chương 270: Cửa hàng thú cưng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gặp nhau rồi á?"

Đầu óc Hoàng Doanh trống rỗng, hiện tại càng thêm khâm phục Hàn Phi, đối phương ở nơi đầy quái vật và oán niệm này còn có thể sống phất lên như diều gặp gió, thật sự là không phải người thường.

"Bỏ đi, sau này có cơ hội sẽ giới thiệu lại để hai người quen nhau, chúng ta trở về tòa Block 1 trước." Hàn Phi xua xua tay, sau đó kéo Hoàng Doanh hai chân đang mềm nhũn trở về tòa Block 1.

Hắn sử dụng chìa khóa quản lý tòa nhà để lại, mở cửa phòng 1041 ra: "Anh Hoàng, sau này đây là phòng của anh, anh có thể để tất cả vật phẩm nhiệm vụ ở đây."

"Phòng của anh?" Vừa vào đã tặng nhà, Hoàng Doanh cũng bị sốc trước sự hào phóng của Hàn Phi.

"Nếu anh cảm thấy không thoải mái khi sống trong nhà này, em có thể đổi nó cho anh bất cứ lúc nào."

"Nơi này cũng khá tốt." Hoàng Doanh bước vào nhà và mở túi đồ đã được mở rộng đến giới hạn: "Anh kiếm cho em một số kỹ năng khá tốt ở chợ đen trong thế giới tầng cạn của Cuộc sống hoàn hảo, chắc em có thể dùng đến."

Nói rồi, anh ấy đưa cho Hàn Phi các cuốn sách kỹ năng và bản tóm tắt thông tin.

"Phiên bản nâng cao leo núi tự do", "Kỹ năng và phương pháp lặn", "Bạo phá nhập môn", "Sinh tồn trong tự nhiên là Chinh phục môi trường khắc nghiệt", "Các nguyên tắc cơ bản của liên lạc vô tuyến", " Thâm nhập chiến trường và hoạt động đổ bộ"...

Nhìn vào các quyển sách kỹ năng, Hàn Phi cảm thấy Hoàng Doanh dường như đã học được bài học lần trước, không còn chuẩn bị những quyển sách liên quan đến thần học và tâm linh nữa, lần này dường như anh đang chuẩn bị cho Hàn Phi trở thành một người binh đặc chủng tác chiến.

Những quyển sách kĩ năng đó, cảm giác hữu dụng, nhưng lại không hữu dụng, giờ đến lượt Hàn Phi bối rối.

Tất cả các kỹ năng trong trò chơi Cuộc sống hoàn hảo cần phải tự mình học nhập môn mới được, chỉ sau khi nhập môn mới có thể sử dụng điểm kỹ năng để tiến hành nâng cấp.

Sau khi lựa chọn rất lâu, cuối cùng Hàn Phi cũng chọn các kỹ năng như sơ cứu, leo núi, lặn và chế tạo công cụ cơ bản.

Sau khi đọc xong các quyển sách này, hắn phải thử hết mới có thể hiểu được hết các kĩ năng, để có kĩ năng nhập môn.

Tuy nhiên, so với người chơi trong game bình thường, Hàn Phi có một lợi thế rất lớn, nhiệm vụ ở thế giới tầng sâu, không ai tranh đoạt với hắn, hơn nữa phần thưởng nhiệm vụ cũng vô cùng phong phú, cho nên giai đoạn sau hắn sẽ không thiếu điểm kỹ năng.

Trong tương lai, có thể hắn sẽ trở thành một diễn viên thành thạo nhiều ngành nghề khác nhau.

Khi Hàn Phi đang học các kỹ năng, Hoàng Doanh giống như một con kiến cần cù, liên tục lấy ra các đạo cụ nhiệm vụ khác nhau từ ô vật phẩm của mình.

Anh ấy là một người rất chu đáo và đã sắp xếp trước tất cả các hạng mục nhiệm vụ.

Sau khi bản beta của Cuộc sống hoàn hảo công khai, anh có thể nhanh chóng nâng cấp với các đạo cụ và vật phẩm nhiệm vụ này, trực tiếp bỏ qua các bước trong nhiệm vụ, ngay cả studio game chuyên nghiệp nhất cũng không thể so sánh với anh.

Thấy Hoàng Doanh còn đang bận rộn trong nhà, Hàn Phi cũng không làm phiền, hắn triệu tập những cư dân của tòa nhà Block 1 và tòa nhà Block 2 tình nguyện rời đi để chuẩn bị ra ngoài lần nữa vào đêm nay.

Bác sĩ trong Ngõ Súc Sinh đã lôi kéo rất nhiều kẻ ngoại lai bên ngoài, những kẻ đó đa phần sống trong các tòa nhà xung quanh, bọn chúng sau đó toàn bộ đều bị thương, bây giờ chính là thời điểm loại bỏ chúng tốt nhất.

Hàn Phi luôn có cảm giác khẩn trương, bảy ngày sau hắn có thể đã vào tòa nhà chết chóc rồi, trong khoảng thời gian này nhất định phải giúp Từ Cầm phục hồi vết thương, sau đó tìm một vài vật nguyền rủa mới được.

Chờ sau khi người đông đủ, Hàn Phi từ trong ô vật phẩm lấy ra mặt nạ súc sinh đạo, hắn cầm dao tái sinh đi đến tầng bốn.

"Anh Hoàng, đồ đạc đều lôi hết ra chưa? Em phải tiễn anh lên đường rồi."

Nghe thấy giọng nói của Hàn Phi, Hoàng Doanh rùng mình một cái, anh biết hắn không có ác ý, nhưng vẫn không khỏi sợ hãi.

Nhìn qua bóng dáng của Hàn Phi, Hoàng Doanh nhìn thấy những người hàng xóm đứng sau lưng hắn, hai má khẽ co giật, anh thật sự không thể tưởng tượng được hắn trong hiện thực lại là một ngôi sao nổi tiếng.

"Chẳng lẽ đây mới là diễn viên?"

Các ngôi sao thần tượng giả tạo đều mặc áo khoác lộng lẫy, bước trên thảm đỏ, xung quanh là các fan cầm gậy phát sáng và ra hiệu cổ vũ, rồi mọi người hô vang tên anh trai như sóng thần.

Các diễn viên thực tế đều đeo mặt nạ, tay cầm chuôi dao, đứng trong vệt máu, xung quanh đều là yêu ma quỷ quái, kiểu hình dáng gì cũng có, sau đó tất cả họ đều có khuôn mặt hung dữ và nhợt nhạt, cố gắng hết sức để kìm nén sự điên cuồng và khát máu trong mắt mình.

Trên mặt miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, bắp chân Hoàng Doanh đã bắt đầu run lên, khung cảnh này cho dù có trải qua bao nhiêu lần anh cũng không thể nào quen được, anh hiện tại không biết là bản thân mình không bình thường, hay là Hàn Phi không bình thường nữa.

"Tranh thủ lúc chưa open- beta, càng sớm càng có thể đem nhiều thứ hữu dụng xuống, sau này sẽ không bao giờ có cơ hội này nữa đâu." Hàn Phi nói xong liền đóng cửa lại, dùng năng lực thiên phú hồi hồn đối với Hoàng Doanh.

Khi bảng thuộc tính trở lại bình thường, Hoàng Doanh đã không còn ở trong nhà.

Hàn Phi hơi yếu ớt hít sâu một hơi, sau đó hắn đeo mặt nạ thú bước ra khỏi phòng.

"Xuất phát."

Đoàn người xuống lầu, vừa đi ra khỏi cư xá Hạnh Phúc, Hàn Phi liền để cho bác sĩ thú y ra khỏi đàn tế.

Bác sĩ thú y bị nhân cách bác sĩ mê hoặc, ra tay với Từ Cầm trong Ngõ Súc Sinh, gã giỏi việc khống chế những động vật đã qua may vá, thuộc oán niệm khá đặc biệt.

Nhìn thấy mặt trời trở lại, bác sĩ thú y còn chưa mở miệng nói đã nhìn thấy oán niệm xung quanh, gã lập tức mất ý tưởng chống cự.

"Nhà anh ở đâu?" Giọng nói lạnh lùng của Hàn Phi từ dưới chiếc mặt nạ dã thú, nghe rất đáng sợ.

"Tôi mở một cửa hàng thú cưng, nhưng nếu bây giờ quay lại, tôi sẽ bị giết." Bác sĩ thú y vẫn giữ được vài phần tỉnh táo, gã thành thật trả lời câu hỏi của Hàn Phi.

"Sẽ bị giết?"

"Cửa hàng đó đúng là do tôi mở, nhưng hiện tại chủ nhân của tiệm là một con quái vật làm bằng xác chết vật nuôi, nó đã thoát khỏi sự khống chế của tôi, còn thích... coi con người như thú cưng." Bác sĩ thú y như nghĩ về điều gì rất kinh khủng: " Tôi phải vất vả lắm mới trốn thoát khỏi đó."

Trước đây khi Hàn Phi đi đến Ngõ Súc Sinh, đã từng đi ngang qua cửa hàng thú cưng đó, lúc đó cả Huỳnh Long và Khóc đều cùng phát ra cảnh báo, không để cho Hàn Phi tới gần.

"Chủ nhân mới của cửa hàng thú cưng là do anh chế tạo ra à?"

"Đúng vậy."

"Nó có điểm yếu gì không?"

"Tên đó..." Bác sĩ thú y suy nghĩ rất lâu mới mở miệng: "Khi tôi khâu tim của nó đã cố tình để lại sơ hở, da nó rất khỏe, nhưng tim nó rất mỏng manh, chỉ cần trái tim bị phá hủy, sức mạnh của nó sẽ bị suy giảm rất nhiều. Có điều sức sống của nó rất ngoan cường, rất khó để giết nó hoàn toàn."

Bác sĩ thú y mô tả con quái vật rất đáng sợ, điều này đã thành công khơi dậy sự hứng thú của Hàn Phi.

Sau khi lập kế hoạch, Hàn Phi cho tất cả những người hàng xóm vào đàn tế của Khóc trước, sau đó hắn ôm đàn tế bước ra đường một mình.

"Đều kinh doanh trên cùng một con phố, ra vào đều chạm mặt nhau, lần này qua đó nói không chừng mình còn có thể kết thêm bạn mới."

Hàn Phi ôm lấy đàn tế đi trên con phố u ám lạnh lẽo, từ khi nào, hắn đã có cùng hơi thở với thành phố này, như thể hắn được sinh ra ở đây vậy.

Sau khi thoát khỏi một vài "người" lạ hỏi đường, Hàn Phi đi một đoạn đường dài cuối cùng đã đến trước cửa cửa hàng thú cưng.

Cửa kính mở ra ngoài, trên cửa dán hình nhiều thú cưng trông rất dễ thương.

"Có ai ở đây không?"

Ôm đàn tế, Hàn Phi bước vào cửa hàng.

Không gian bên trong của cửa hàng thú cưng này rộng hơn nhiều so với nhìn từ bên ngoài, một số căn phòng bên trong đã được cạy ra, cửa các phòng trống và ổ khóa dường như đã được tháo ra.

Có rất nhiều lông động vật còn sót lại trên mặt đất, nhiều lồng khác nhau được chất thành đống ở các góc, nhưng tất cả các lồng đều trống rỗng và không có gì bên trong.

Cảm giác thật kỳ lạ khi dùng giày giẫm lên lông động vật.

Hàn Phi tiếp tục đi vào trong, nhẹ nhàng mở cửa dẫn vào phòng sau.

Bên tai có tiếng chó sủa yếu ớt, nhưng khi Hàn Phi nghe theo âm thanh đó, đồng tử dưới mặt nạ co rút lại ngay lập tức.

Chiếc lồng bên trong cửa hàng thú cưng không chứa đầy động vật, mà là một tàn hồn sắp tiêu tan.

Vén tấm vải đen che chuồng lên, tiếng chó sủa, mèo kêu bên tai, nhưng trong mắt Hàn Phi không có mèo hay chó, chỉ có các tàn hồn và chấp niệm.

Họ bị nhốt trong lồng, mất đi sự tỉnh táo, như thể họ thực sự coi mình như những con vật cưng bị giam cầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro