Prologue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái chỗ khốn nạn này như mê cung vậy!

Hắn lê chân trên sàn nhà, máu ở vết thương trên vai hắn rỉ ra, thấm đậm cả một vùng áo. Hắn vừa đi vừa chửi thầm. Hắn chửi nhà vua vì đã sai hắn đến đây. Hắn chửi cái chốn chết tiệt này. Hắn chửi luôn cả mấy tên đồng đội, mà theo hắn, là những kẻ ăn bám vô dụng.

[Thủ lĩnh! Thủ lĩnh ở đâu rồi!!]

[Tên khốn nạn hèn nhát! Quay lại đâ-]

Từng tiếng hét vang lên một cách thầm lặng trong đầu hắn. Nhưng hắn cố tình lơ đi. Cái phép thuật liên lạc Hyza Forbin này thật phiền toái. Vì vậy hắn ngắt kết nối. Thế là tâm trí hắn lại được yên tĩnh. Lúc này không phải lúc tuân theo luật lệ gì cả. Hắn là một Felton cơ mà. Về đến kinh thành hắn sẽ nghĩ ra một lý do nào đó. Còn trước mắt thì hắn phải sống. Cái lũ vô dụng kia, muốn chết đâu thì chết, hắn mặc xác.

Sau một hồi chật vật, hắn cũng lết tới được căn phòng gần nhất. Đó là một nơi bụi bặm và tối tăm. Với ánh sáng le lói phát ra từ ấn chú Felta Cir trên bàn tay, hắn lọ mọ đến cuối căn phòng và chui tọt vào trong hốc tủ.

"Recurv! Ha- Urgh" - Hắn rên lên trong đau đớn. Thực ra, hắn định dùng phép thuật hồi phục. Nhưng với pháp lực đã cạn kiệt, thì đó là điêu không thể. Nên hắn chỉ chẳng biết làm gì cuộn tròn dưới gầm bàn và tiếp tục lầm bầm chửi rủa.

Két két két!

Cánh cửa phòng từ từ mở ra. Bất giác, hắn lấy áo choàng cuốn chặt vào tay, che đi ánh sáng phát ra từ Felta Cir. Nếu tên Quỷ đó tìm được hắn lúc này thì coi như hắn đi tong.

Cộp, cộp!

Tiếng chân bước lại gần hơn. Hắn chui sâu hơn vào góc, tim đập thình thịch. Hắn sợ! Nếu lúc này phải quỳ gối xin tha mạng thì hắn cũng làm.

"Có ai ở đây không?"

Tiếng nói quen thuộc vang lên làm hắn thấy nhẹ nhõm. Từ từ chui ra khỏi hộc tủ, hắn đứng dậy, ưỡn ngực, cố gắng giữ tư thế hiên ngang.

"Thì ra là ngươi hả? Tên phế vật này! Làm ta giật mình. Sao? Còn đợi gì nữa? Không mau đưa ta-"

Hắn đứng chết chân tại chỗ, không nói thêm được lời nào. Phía trước mặt hắn, vẫn là khuôn mặt quen thuộc ấy. Nhưng trên đó điểm một nụ cười điên dại làm hắn thấy lạnh sống lưng.

Có gì đó không ổn.

Ngay lập tức, hắn rút từ thắt lưng ra một tấm Bùa Khói, tính đường chạy trốn.

"Hagan! Fenores!" - Tên kia đọc thần chú

Lá bùa trên tay hắn bốc cháy.

Hắn rờ tay vào thắt lưng lần nữa.

"Hagan! Fenores!"

Đống bùa còn lại của hắn bỗng tan biến trong làn lửa.

"Ngươi... sao ngươi dám" - Hắn nghiến chặt răng. Rủa thầm lên chó má khốn khiếp kia. Phải như hắn còn chút pháp lực, thì hắn sẽ cho tên kia thấy một Felton mạnh mẽ như thế nào.

Phập! Một nhát kiếm đâm xuyên qua ngực hắn làm máu tươi bắn tung tóe.

"MÀY! ĐỒ KHỐN NẠ- ARGHHH"

Tiếng rên của hắn chuyển thành tiếng gào đau đớn khi thanh kiếm đâm dần sâu vào ngực. Vang lên bên tai hắn, một giọng nói thì thầm. Nhẹ nhàng nhưng pha lẫn tiếng cười man rợ.

"Không. Không. Không. Mày nhầm rồi...Ha ha....Chính mày mới là đồ khốn....Ha ha ha...... Loại như mày không đáng làm Felton. CHẾT ĐI!!! HAGAN! FENORES!"

Hỏa diệm bùng lên nuốt trọn cơ thể hắn. Tiếng hét của hắn bé dần rồi tắt hẳn, cũng là lúc cơ thể của hắn rơi bộp xuống đất. Ấn chú Felta Cir trên tay hắn len lói rồi tắt sáng, và thân xác cháy thui của hắn chìm vào bóng đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro