CHAP 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ khi nhóc Yoongie chào đời, Yoona một tay chăm sóc nhóc con vào ban đêm, mỗi ngày Yoona luôn sắp xếp công việc để có thời gian dành cho Seohyun và Yoongie, trừ khi công việc quá nhiều thì Yoona mới nhà tới mẹ và bác Lee giúp đỡ

"Oa oa oa...."

"Oa....Yoongie có phải là đói bụng?"

"aigoo...nhóc con này lại.... !" Thấy Yoona cau mày nói, Seohyun nhìn gương mặt Yoona cũng đủ biết nhóc Yoongie đã làm gì

Có cần em giúp không?

Thôi Yoong tự làm được, nhóc quậy này chỉ biết hành hạ ba nhóc làm những việc thế này thôi – trước đây Yoona rất là ghét những thứ dơ bẩn, nhưng từ khi có nhóc Yoongie thì với Yoona mấy thứ ấy thì bình thường, chỉ có điều mỗi lần xử lý chúng Yoona điều nhăn mặt

Seohyun thích nhất nhìn dáng vẻ Yoona giúp con thay tả, Yoona ôm Yoongie trong ngực, động tác của Yoona có chút vụng về, nhưng lại êm ái cực kì.

Bình thường là Yoona rất thô lỗ, lần đầu tiên làm ba, chăm sóc đứa trẻ như vậy, cả ngón tay cũng không dám dùng sức, chỉ sợ sơ ý một chút đem Yoongie dập đầu đụng.

Yoona để Yoongie nằm trên trên ghế sofa, còn Yoona đứng ở bên sofa, cầm cái tả giấy trong tay, từ từ hạ xuống, mặc vào cho con.

"Yoongie, cười với ba một cái nào?" đổi tã mới rồi, tiểu Yoongie cảm giác thư thái, cũng không khóc thút thít nữa, chỉ chớp con mắt đen nhánh tròn to nhìn Yoona, Yoona trêu chọc nói.

Càng nhìn nhóc Yoongie, Yoona càng thấy nhóc có nét gì đó giống Seohyun, mà cũng không hẳn là giống Seohyun không, còn giống cả Yoona nữa. càng ngày Yoongie càng bụ bẫm, cho nên mỗi ngày đi làm Yoona chỉ muốn giải quyết hết việc nhanh chóng để về nhà ôm hôn nhóc con.

Mặc cho Yoona trêu chọc, nhóc Yoongie sau đó lại nhìn Yoona, ngây ngô, chính là không cười.

"Chắc là Yoongie đói bụng rồi, nên không cười với Yoong thôi!" Seohyun đi về phía Yoona nói, "Mau đưa con cho em! Con đói bụng rồi!" nhìn đứa bé trong ngực, Seohyun lộ ra bộ mặt dịu dàng nói, cô thích nhất là được ôm Yoongie!

Yoona nhìn khuôn mặt tươi cười của cô, trong ánh mắt ấy tràn đầy hình ảnh nhóc con, khiến cho lòng Yoona hết sức khó chịu, chỉ thấy giờ phút này, cô đã kéo áo ngủ lên, lộ ra bộ ngực đẫy đà.

Nhẹ nhàng ôm Yoongie từ trong ngực của Yoona, một khoảnh khắc kia, lòng Seohyun, giống như mới vừa ăn một miếng bơ, tan trong miệng ngọt đến tận trong ngực, đó chính là cảm giác hạnh phúc."Tiểu Yoongie, nhanh ăn đi! Ăn nhiều một chút, tương lai phải cao hơn papa!" nhìn cái miệng nhỏ dụi vào ngực cô, còn tay nhỏ bé gạt chướng ngại vật ra, sau đó bú "Chụt chụt". Nhìn bộ dáng như vậy, Seohyun mỉm cười hạnh phúc nói.

Nhìn hai mẹ con nhiệt tình như vậy, nhìn nhóc Yoongie bá đạo chiếm nơi thuộc về sở hữu của mình,Yoona đau khổ ê ẩm. Chỉ là, ghen tuông như vậy ngay cả Yoona cũng cảm thấy mình có chút không giải thích được, mình đã là ba vậy mà lại đi ghen với con!

"Da Yoongie thật mềm mại, tay nhỏ bé cũng đẹp, trắng trẻo lại còn có mùi thơm sữa!" tình mẫu tử trong Seohyun phát tác, bắt lấy bàn tay nhỏ bé của nhóc con, hôn không ngừng, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Lúc này tiểu Yoongie đã buông ngực mẹ ra, mắt to đen nhánh nhìn khuôn mặt tươi cười của mẹ, cũng không nhịn cười toe toét, "Yoong.... mau nhìn, Yoongie cười với em kìa!"Seohyun nhìn Yoongie cười với mình, trong lòng kích động, vội vàng kêuYoona tới.

Yoona ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ thấy quả thật nhóc con đang cười với cô ấy, cái miệng nhỏ nhắn cười toe toét, bộ dáng kia nhìn rất là đáng yêu, Yoona không nhịn được đưa tay muốn ôm, ai ngờ, Yoongie nhìn Yoona một cái, lập tức không cười, nhưng sau đó mỉm cười toe toét và tiếp tục vùi vào trong ngực của mẹ, miệng nhỏ ngậm lấy đầu vú . . . . .

"...."

Yoona cùng Seohyun nhìn nhau,sau đó cả hai cùng cười , không ngờ Yoongie còn nhỏ như vậy thế nhưng lại có khả năng hạ nhục Yoong lớn!

"Haizz....thật là..... người tắm cho con, thay tả cho con đều là ba đó nghe chưa? Con làm sao lại...." Yoona bức xúc nói, thật muốn đánh cái mông nhỏ của nhóc con, dạy bảo thật tốt một chút.

"Yoong này...... bình thường con trai đều luôn thân với mẹ...." Seohyun nhìn sắc mặt của Yoona vội vàng an ủi.

"Vậy em sinh con gái cho Yoong đi!" Yoona thốt lên, nhưng mà đây cũng chỉ là lời nói lúc tức giận thôi.

"Em cũng muốn sinh con gái, nhưng...."

"Có thể sinh Yoong cũng không cho sinh! Không thể em phải chịu đau đớn này!" Yoona ngắt lời cô, nghiêm túc nhìn cô, nói. Ánh mắt nhu hòa mà chân thành tha thiết....

Seohyun hiểu ý tứ của Yoona, cười cười, "Cũng không phải rất đau, nhưng mà..... Có một con trai là đủ rồi, Yoong chơi cùng con nhiều, thì con cũng sẽ tốt với Yoong thôi....còn về sau hẳn tính tiếp" Seohyun nhu hòa cười nói, đưa tay sờ mặt của Yoona, đang muốn rút lại, lại bị Yoona bắt được, môi mỏng hôn thật mạnh lên mu bàn tay của cô một cái.

Lúc này, tiểu Yoongie lại quay đầu nhìn Yoona, Yoona phát hiện ánh mắt của nhóc con này, cũng đang nhìn mình, "Sao hả, ba hôn vợ của mình cũng cần con trông nom sao?" hơi thả tay Seohyun ra, Yoona nhìn chằm chằm tiểu Yoongie thở phì phò nói.

"Ha ha....Yoong...." Seohyun nghe lời nói có vẻ chua ngoa của Yoona, cười ra tiếng.

Tiểu Yoongie nhìn thấy hình dáng hung hăng của papa, bị dọa sợ nhìn mặt mẹ, sau đó lại ngoan ngoãn bú sữa mẹ, cũng không dám nữa kháng nghị rồi.

----------------------

Trong bồn tắm to như vậy, được đổ đầy nước ấm, tiểu Yoongie trần truồng, trên cổ được khoác lên một cái vòng bơi lội nhỏ, sau đó bị bỏ vào trong nước.

"Bơi đi! Yoongie cũng biết bơi!" Seohyun nhìn Yoongie mới vừa xuống nước, không hào phóng liền đạp chân, mừng rỡ hô. Nhìn Yoongie giống như con vịt nhỏ bơi qua bơi lại trong bồn tắm, Seohyun chỉ cảm thấy thật thần kỳ.

Nhóc Yoongie thì rất thích nước, vừa bơi vừa mừng rỡ cười, dáng vẻ vui mừng này, làm người ta cũng không nhịn được cảm thấy vui vẻ. Đứng ở bên bồn tắm, Yoona cũng toét miệng cười.

"không có việc gì sẽ để cho con tập bơi lội, rèn luyện nhiều như vậy, sẽ có lợi cho sự phát triển...." Yoona cúi người xuống nói với Seohyun.

"Ừ, nhìn con cũng rất thích đó!" Seohyun tán đồng gật đầu, ánh mắt lại rơi vào tiểu Yoongie đang vui sướng bơi lội trong bồn tắm kia, chỉ cảm thấy sinh mạng thật thần kỳ....

Tắm rửa cho Yoongie xong, Seohyun lại cho uống sữa một lần nữa, sau đó nhóc Yoongie chìm vào giấc ngủ rất nhanh chóng

Yoong....em cũng đi tắm đây, Yoong trông con giúp em

Nhóc con ngủ rồi, để Yoong giúp em nào baby

Trong phòng tắm, cửa sổ đóng kỹ,Yoona đứng bên cạnh vòi hoa sen, cầm vòi hoa sen tỉ mỉ đưa về phía cô.

"Hyunie à, em có biết là em thế này là kích thích Yoong lắm không hả !" Yoona đưa bàn tay ra nhẹ nhàng chà xát trên bụng cô.

"A.... Yoong...." một chỗ nào đó bởi vì Yoona đụng vào, giống như bị điện giật, Seohyun khổ sở ngâm ra tiếng, cúi đầu thì chỉ thấy bàn tay của Yoona đang giúp cô tắm....

Phải chết tâm, Yoona chỉ vô ý đụng vào, vậy mà làm cô có phản ứng, Yoona cũng cảm thấy phản ứng của Seohyun, nhìn vẻ mặt hơi vểnh lên của cô, hàm răng cắn môi, dáng vẻ ẩn nhẫn, Yoona càng làm tới....đã lâu không có cảm giác này, sau khi kết thúc, thân thể Seohyun, tóc đã được Yoona lau khô, ôm trở về giường, vô lực nằm xuống, khuôn mặt cô bắt đầu hồng lên, trong đầu đều là hình ảnh mới vừa nãy Yoona phục vụ cô....

Chỉ là lấy tay nhưng khiến cho cô hưởng thụ vui vẻ....


-----------------------------------------------------

Ba năm sau, một sáng sớm tràn ngập ánh nắng.

Seohyun mở mắt, theo bản năng nhìn sang bên phải một chút rồi mỉm cười.

Không có bất ngờ gì xảy ra, Yoongie của hai người lúc này đang ngoan ngoãn nằm ngủ trên ngực Yoona , cánh tay nhỏ bé mập mạp ôm lấy cổ Yoona. Hai đứa trẻ một lớn một nhỏ vẫn đang say giấc.

Cô duỗi thẳng lưng một cái, đi qua hôn lên mặt hai cha con họ mỗi người một cái rồi hai người kia đồng loạt nhíu mày, cô bật cười suýt nữa cười ra tiếng. Cô đắp lại chăn cho họ rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng đi chuẩn bị bữa sáng.

Yoona bị tiếng sột soạt trên ngực làm thức giấc. Yoona không có mở mắt, đem nhóc con đang bò trên bụng mình bắt lấy rồi ôm chặt, cảm giác được con giãy dụa thì Yoona nhíu mày, khẽ mở mắt ra cúi đầu nhìn con. Nhìn thấy hai mắt nhóc con nước mắt lưng tròng, trong lòng Yoona mềm nhũn nên buông cánh tay ra rồi kê dưới đầu, cưới híp mắt nhìn Yoongie lại bò lên bụng mình lần nữa, ngồi phía trên và lại không an phận giãy dụa.

Qua mấy phút đồng hồ, Yoona bị nhóc con hành hạ đến sắc mặt trắng bệch, một tay giơ ra tóm lấy nhóc Yoongie kia, ép về phía trước rồi kẹp dưới cánh tay mình nói: "Yoongie, sáng sớm dậy con lại ngứa da rồi đúng không?"

Yoongie đối với ba rất bất mãn, khẽ nhướng máy cố nhíu một cái rồi hướng ra cửa bắt đầu gọi: "Mẹ ~"

Yoongie chưa gọi xong hai tiếng "mama" đã bị Yoona nhanh chóng bịt miệng, sau đó hướng cậu bé trợn mắt: "Không cho gọi viện binh. Đàn ông phải có phương pháp giải quyết của đàn ông. Đồng ý với lời ba thì mở to mắt ra nhìn đi."

Yoongie rất phối hợp mở trừng hai mắt, và bàn tay to đang bịt lấy miệng cậu nhanh chóng rời đi. Cậu bĩu môi, trong mắt nhoáng cái đã tràn đầy nước.

Yoona nhìn con bộ dáng đáng thương phải chịu ủy khuất lớn thì đau lòng, giơ tay lên giúp con lau nước mắt, ôm con rồi hôn một lần từ đầu đến chân. Yoona nghe tiếng cười không ngừng của Yoongie mới một lần nữa đặt con trên bụng mình, nhóc con lại cao hứng phấn chấn giày xéo dạ dày Yoona. Yoona cắn răng nói: "Yoongie, nếu không phải con có đôi mắt to tròn xinh đẹp giống hệt vợ ba, ba đã dạy dỗ con vô cùng vô cùng tốt."

Đáp lại lời Yoona nói là Yoongie của chúng ta nhấc mông lên rồi ngồi mạnh xuống bụng Yoona, Yoona mãnh liệt hít vào một hơi, sau đó nghe thấy giọng nói êm ái.

"Im YoonHyun, tại sao con lại khi dễ ba mình rồi hả?"

Yoona trên mặt lập tức mỉm cười, trong khi tiểu Yoongie trong mắt nhanh chóng hiện lên tia bối rối. Cậu quay đầu, xoay người, cực kỳ cứng nhắc từ trên bụng Yoona bò xuống rồi xiêu xiêu vẹo vẹo chậm chạp đi đến trước mặt Seohyun. Trước khi cô kịp nói ra một câu nữa, thằng bé đã vươn tay, làm nũng: "Mẹ, ôm một cái."

Seohyun thở dài, nhẹ nhàng ôm lấy con. Thấy Yoongie trực tiếp đem mặt chôn ở cổ mình thì không đành lòng nói thêm gì nữa. Cô ngồi xuống giường, hai tay đặt lên bụng chồng mình xoa xoa: "Yoong không thể lúc nào cũng chiều con như thế được. Yoong đau lắm à?"

Yoona cúi đầu khẽ cười, đứng dậy đem cả hai mẹ con ôm vào lòng: "Không sao đâu. Hai cái mông tròn của Yoongie mềm mại lắm ý."

Seohyun trừng mắt lườm chồng một cái: "Yoong lúc nào cũng chọc Yoongie....."

Yoongie nghe được lời nói của Seohyun thì không ngừng đật đầu, tỏ vẻ tán thành.

Yoona cười lớn, nhận lấy con từ trong ngực Seohyun, hôn mạnh lên hai cái má bầu bĩnh của con nói: "Có sao thì nói vậy thôi, phải biết chấp nhận sự thật đúng không nhóc con" Nói xong trực tiếp ôm con đi vào phòng vệ sinh.

Seohyun lắc đầu cười cười rồi thu dọn phòng. Khi đi ngang qua phòng vệ sinh, nghe được hai cha con nhỏ giọng nói chuyện.

Con nói: "Ba, ba thật lợi hại!"

Cha nói: "Tất nhiên, như thế mới có thể nắm được phương hướng trong tay."

Seohyun nghi ngờ đẩy của nhìn, cảnh tượng trước mặt làm cô choáng váng không thể cất nổi lên lời.

Hai đứa trẻ một lớn một nhỏ đem hẳn đồ chơi vào phòng vệ sinh, đùa giỡn nào có chịu làm vệ sinh cá nhân

IM YOONA.....IM YOONHYUN .....NHANH LÊN KHÔNG HẢ?


Nhìn thấy cô, hai đứa trẻ rất nhất trí lộ ra nụ cười sáng lạn.

Hyunie, Yoong yêu em.

"Mẹ, con cũng yêu mẹ."

10 phút nữa còn không bước xuống nhà thì biết thế nào rồi đúng không? – Seohyun nghiêm giọng nói

Cả Yoona và tiểu Yoongie xanh mặt và răm rắp nghe theo, nhanh chóng kết thúc trò chơi đấu súng nước.



Ban ngày, Seohyun vừa trông con vừa viết kịch bản. Một năm trước đây kể từ khi kịch bản của cô được chuyển thể thành phim chiếu bóng đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi, từ đó nghề nghiệp của cô là biên kịch. Nhưng hiệu lực của cô là ở công ty Im thị của chồng mình nên công việc, thời gian công tác, địa điểm làm việc của cô vô cùng thoải mái. Trừ hội nghĩ mỗi tuần một lần thì trên căn bản cô làm việc ở nhà. Thật ra thì Yoongie căn bản không cần người trông nom, thằng bé hiểu chuyện, ngoan ngoãn, trừ việc làm những đồ chơi bằng điện chạy trong nhà chia năm xẻ bảy thì không có bất kỳ ham mê tiêu cực nào.

Yoona mua cho nhóc toàn những máy bay điện, ô tô điện siêu đẹp, cực hoàn hảo. Bất quá làm cho hai vợ chồng tặc lưỡi hít hà chính là thỉnh thoảng có một, hai món đồ chơi bị Yoongie tháo dỡ ra hoàn toàn. Nếu như tâm tình vui vẻ thì cậu nhóc sẽ lắp lại như cũ, hơn nữa còn hoàn toàn giống với hình dáng ban đầu của vật đó. Vì thế mà hai người cảm thấy, con mình khi lớn lên nhất định sẽ là một kỹ sư cơ giới.

Sáu giờ tối, Yoona đúng giờ về nhà ăn cơm. Sau khi ăn cơm xong Yoona đi rửa bát, Yoongie đứng trên cái ghế nhỏ giúp ba úp bát. Một lớn một nhỏ phối hợp với nhau tương đối ăn ý.

Khi lần đầu thấy con cầm chén, Seohyun thực sự kinh hãi một phen, muốn ôm con lên thì lại nghe thấy giọng Yoongie lên: "Mẹ, ba nói, là siêu nhân thì phải học làm việc nhà. Vì thế sau này ăn cơm xong thì ba rửa bát, con úp bát."

Seohyun nghe xong thì cảm động vô cùng, hai mắt đỏ hồng. Chồng cô, con cô thật tuyệt vời, cô cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này.

Buổi tối, Seohyun tắm rửa cho con xong rồi ôm con lên giường, kể chuyện xưa cho con nghe. Yoongie tựa cả người vào trong ngực cô, rất an tĩnh nghe chuyện, bộ dáng thật là ngoan ngoãn.

Yoona xử lý xong công việc thì trở về phòng ngủ, thấy con nằm trong ngực vợ đã ngủ rồi. Seohyun đưa tay lên miệng suỵt, ra hiệu Yoona đừng lên tiếng. Yoona gật đầu, nhẹ nhàng ngồi lên giường, véo véo hai má con, rồi giảm thấp giọng nhẹ nhàng nói với Seohyun: "Hyunie, chúng ta sang phòng bên bàn bạc chính sự đi."

Seohyun đỏ mặt, lườm Yoona một cái: "Yoongie còn chưa ngủ say. Yoong chờ một chút đi."

Yoona có chút ủy khuất nhếch miệng, nhìn cô trong chốc lát sau đó nằm vào trong chăn nhìn trần nhà ngẩn người. Yoona phải nghĩ ra biện pháp đuổi cái chướng ngại vật này đi mới được.

Ngày thứ hai sau khi ăn cơm tối xong, Yoona không có giống mọi ngày đi vào phòng làm việc mà chủ động yêu cầu trông con. Seohyun mừng rỡ đáp ứng, đi vào phòng làm việc an tâm viết kịch bản.

Trong phòng ngủ, Yoona đem con đặt ở trên thảm, còn mình ngồi ở bên cạnh, rồi móc từ trong một cái túi ra hai cái mô hình máy bay, đặt ở giữa hai cha con. Nhìn hai ánh mắt c Yoongie sáng ngời, Yoona cúi đầu cười cười nói: "Yoongie , chúng ta cùng nhau chơi một trò chơi có được không?"

Yoongie hai mắt nhìn chằm chằm mô hình máy báy xinh đẹp có chút không yên lòng đáp: "Trò chơi gì ạ?

Yoona bóp bóp khuôn mặt mập mạp của con nói: "Trò chơi của siêu nhân."

Nghe được đến chữ "siêu nhân ", Yoongie đem tầm mắt chuyển về trên mặt ba, đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy khốn hoặc.

Yoona cười nói: "Yoongie không phải luôn muốn làm siêu nhân hay sao? Bây giờ chúng ta sẽ chơi một trò chơi mà siêu nhân thích nhất, đó là đánh cuộc. Bây giờ có hai chiếc máy bay, ba con mình thi nhau xem ai tháo dỡ nhanh hơn. Người thua sẽ phải đáp ứng người thắng cuộc một yêu cầu. Thế nào?"

Yoongie nghiêng đầu suy nghĩ một chút nói: "Yêu cầu gì ạ?"

Yoona gật đầu tán thưởng, nhóc con còn biết hỏi trước yêu cầu cơ đấy. Yoona hắng giọng một cái nói: "Nếu như ba thắng, bắt đầu từ hôm nay con phải tới phòng riêng của mình ngủ. Siêu nhân chân chính không thể ngủ cùng với ba mẹ được."

Yoongie nhướn mày trầm tư một chút rồi gật đầu nói: "Nếu con thắng, ba mua cho con thêm vài mô hình máy bay và sữa nữa nha."

Yoona cười to hai tiếng nói: "Được, ba đồng ý."

Mấy phút đồng hồ sau, Yoona hai tay khoang trước ngực, người tựa vào thành giường, nhìn con trai vẻ mặt như đưa đám ở đối diện, cười giống như hồ ly tinh gian ác.

"Yoongie, con thua rồi nhé."

Nhóc Yoongie hít hít lỗ mũi, quật cường nhìn ba sau đó đứng lên, vặn vặn hai tay nói nhỏ: "Ba, nhất định là tối nay con phải sang phòng riêng ngủ sao? Con có thể ngủ cùng mẹ một đêm nữa, ngày mai bắt đầu có được không?"

Yoona nhìn con lắc đầu nói: " Siêu nhân không nói hai lời,nói lời phải giữ lời."

Nhóc Yoongie quệt mồm, cúi đầu đứng im một lúc rồi nói: "Vậy ba lấy hộ con cái gối đi."

Yoona nhổm người dậy, vươn tay với lấy cái gối nhỏ đưa cho con.

Yoongie nhận lấy gối rồi ôm vào trong ngực, cửa phòng ngủ liền mở ra. Thấy người đang đi tới, đôi mắt nhóc nháy mắt tràn đầy nước.

Seohyun vốn đang cười, tự nhiên nhìn thấy bộ dáng Yoongie buồn rầu, nước mắt giàn giụa thì lập tức cứng đờ cả người, ngồi xuống bên cạnh con, kéo vào lòng đau lòng hỏi: "Yoongie, sao thế?"

Yoongie một tay ôm gối, một tay ôm cổ Seohyun, tựa vào trong ngực cô hít hít mũi, nghẹn ngào nói: "Mẹ, bắt đầu từ hôm nay con sẽ ngủ riêng."

Seohyun sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Yoona.

Yoona mím môi, cúi đầu tránh ánh mắt cô.

Seohyun xoa xoa tóc con nói: "Yoongie vẫn còn nhỏ, chờ con lớn hơn một chút thì mới ngủ riêng."

Yoongie nhìn Yoona một cái, sau đó lắc đầu nói: "Mẹ, con cùng ba đánh cuộc bị thua, siêu nhân dám đánh cược dám chịu thua. Con sẽ mơ tới mẹ." Nói xong trong mắt cậu lại hiện nước, hôn lên má Seohyun một cái, quay lại đi tới bên Yoona, ôm cổ Yoona rồi hôn Yoona một cái, sau đó xoay người ôm cái gối nhỏ đi ra cửa.

Seohyun mắt đỏ hoe nhìn nhóc con thân hình nhỏ bé cô đơn vô hạn mở cửa rời đi, nước mắt chảy ra. Yoona vẻ mặt cũng căng thẳng, thầm nghĩ cái tiểu Yoongie chết tiệt kia không biết đã học được tiết mục tuyệt hảo này ở đâu làm song mũi Yoona cay cay.

Seohyun cho con ngủ xong trở lại phòng, nhìn Yoona đã nằm ở trên giường, Seohyun lên giường thì lập tức bị Yoona ôm lấy đặt dưới thân. Khi Yoona bận rộn vứt bỏ những chướng ngại vật giữa hai người, cô hỏi: "Yoong cùng con đánh cuộc gì thế?"

Yoona dừng lại động tác trên tay, mím môi chỉ chỉ hai cái máy bay trên thảm.

Seohyun nhướn mày hỏi: "Tháo dỡ máy bay?"

Yoona gật đầu.

Seohyun có chút kinh ngạc nói: "Yoongsao lại có thể thắng con được?"

Yoona trầm mặc, cúi đầu xuống nhậm lấy một trái anh đào, khàn khàn nói: "Yoong đã tập tháo dỡ trước rồi."

Cả người một trận run rẩy, Seohyun một lát sau mới suy nghĩ cẩn thận lời Yoona nói. Sau khi Yoona vào trong cơ thể cô thì đồng thời cô không khỏi tội nghiệp cho nhóc con ngây thơ, vô tư của mình.

Tại sao Yoongie lại có một người cha đầu óc đen tối, vô sỉ như vậy chứ? – Seohyun đánh mạnh vào người Yoona – Đồ đáng ghét, không bao giờ có lần sau nữa đâu nha Im Yoona đáng chết

Hyunie....cho Yoong xin lỗi mà. Để Yoong qua phòng đem nhóc con sang ngủ cùng chúng ta được chưa baby – Yoona cúi xuống hôn nhẹ lên trán Seohyun trước khi rời đi.

Cuộc sống của gia đình nhỏ cứ thế diễn ra mỗi ngày, nhóc Yoongie cuối tuần sẽ được ông bà nội đón về Im gia, thế nhưng mỗi lần nhóc con sang nhà ông bà nội là mỗi lần Seohyun kêu khổ, bởi vì đứa trẻ lớn của cô vô cùng bá đạo. Và hôm nay là cuối tuần.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro