0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một đêm sấm sét mưa to, cánh cửa sắt to lớn đột ngột mở tung ra, mưa gió bên ngoài ập vào phòng một cách điên cuồng, một người đàn ông bước vào hiên nhà với chiếc áo choàng lụa đen bị gió mưa và nước thấm ướt. Những giọt nước rơi dọc theo góc quần áo của anh trên tấm thảm trơn màu đỏ sẫm trải trên mặt đất.

"Dohyeon phải đóng cửa lại chứ."

Nhìn thấy mưa rơi vào nhà, nó gần như làm ướt một góc được trang trí tinh xảo của ngôi nhà này, đây là phong cách retro mới được cải tạo ngày hôm nay. Han Wangho có chút không hài lòng với điều này nhưng chỉ nhẹ nhàng nhắc đến nó. Bên trong quán bar, anh giơ tay búng ngón tay, cánh cửa nặng nề di chuyển đóng lại một cách nhẹ nhàng, thậm chí những giọt nước mưa vừa rơi trên thảm cũng lập tức khô đi. Đột nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều, Han Wangho ngân nga vui vẻ ở quầy bar như thể anh hài lòng với kiệt tác của mình.

"Đời người thực sự rất ngắn ngủi, nhưng cũng chính vì ngắn ngủi mà họ mới kiên cường đến vậy".

Park Dohyeon vẫn đứng ở trước cửa, ngẩng đầu nhìn Han Wangho, trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên một vòng đau đớn: "Anh ơi, em muốn trở thành một con người."

Han Wangho ngưng ngâm nga giai điệu trong miệng, không nhìn Park Dohyeon mà chỉ quay người lấy một chai whisky từ tủ rượu phía sau, rót cho mình một ly rượu. " Anh có thể làm gì được chứ."

Park Dohyeon cười khổ nói: "Em còn phải kết liễu Choi Hyeonjoon bao nhiêu lần nữa đây?"

"Đó là nhiệm vụ của em, sứ giả của âm giới." Han Wangho nhìn người em trai trước mặt và nhẹ nhàng lắc đầu.

"Vậy ít nhất đừng để em gặp lại Hyeonjoon."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro