6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Perth buông mình trên sofa gần quầy phục vụ thong thả nhâm nhi ly vodka. Quán anh dạo nay yên tĩnh lạ thường. Ấy, không phải là do khủng hoảng kinh tế mà khách vắng đi đâu nhé. Cái yên tĩnh mà Perth đang nghĩ tới phải nói là yên ổn mới đúng.  Anh áp bàn tay lên mặt như cảm nhận hơi ấm và làn da mịn màng của một bàn tay bé nhỏ vẫn nằm yên trong túi áo anh mỗi buổi chiều đầy gió, nhưng cũng tràn ngập ánh nắng len lỏi trên mái tóc đen bông nhẹ, làm cho đôi mắt thủy tinh trong suốt thêm lấp lánh vẻ sáng ngời thạch anh.

Nhưng sau những ngày trời yên biển lặng thì kiểu gì cũng mưa gió ầm ầm!!

Và kia kìa, giông bão bắt đầu kéo đến hỏi thăm sức khỏe Perth rồi đấy !

chuông gieo

Một cô gái đẩy cửa bước vào quán .

Dáng quen quen.

( Không. Không thể nào! Làm gì có chuyện áo len hồng, váy hồng, giầy búp bê hồng mà mũ cũng hồng nốt thế kia?!? ) " Perth dụi mắt như thể vừa ăn trọn cả viên sỏi "bay" vào mắt. Rồi theo nguyên lý bảo toàn shock, miệng anh từ từ mở ra và dừng lại ở biên độ cực đại mà không có dấu hiệu trở về vị trí cân bằng ( tức là ngậm vào ).

Onze nhìn quanh quất quán rồi dừng ánh mắt ở gần quầy bar. Bình thường thì con bé chỉ thích ăn mặc gọn gàng nhanh nhẹn thoải mái là chính không quá cá tính nhưng cũng không thể nữ tính như thế này. Con bé bước lại chỗ Perth với một dáng điệu nhẹ nhàng đến khó chấp nhận. Và vẫn với vẻ thục nữ đó, con bé ngồi xuống ghế đối diện anh, giọng như gió thoảng khi hồn anh vẫn chưa về lại với xác.

- P' Perth , em có chuyện muốn nói.

- ... ( lại còn  P' Perth . Bình thường Onze sẽ gọi léo nhéo anh zai này ! Anh zai ơi cơ )

- Đừng nhìn em thế mà!

Onze cúi xuống má hồng lên. Và Perth thì vẫn còn trong thảm cảnh chưa để đâu hết choáng.

- Có... có chuyện gì thế em gái?

Giọng Onze hơi chùng xuống, đôi mắt nhìn vào hai bàn tay đan chéo nhau trên bộ váy điệu đà. Chưa bao giờ, Perth dám nghĩ con bé lại có ý định ăn mặc như-thế-này.

- Em biết, trước giờ em phá P' Perth nhiều. Em cũng không xinh đẹp dễ thương. Nhưng có một điều, em muốn nói... Em . . . Em yêu P' Perth.

Giờ thì cái định luật chết tiệt kia còn áp dụng luôn cho hai con mắt anh. Và trong ít nhất năm phút, Perth hóa đá dù hôm nay khá là ấm áp. Thì đã bảo giông bão tới thật rồi mà.

Onze vẫn cúi mặt xuống, tay vê vê lọn tóc ngắn được chải ôm sát với khuôn mặt búp bê tròn trĩnh ( hôm nay thôi .

Perth cân nhắc từng từ.

- Onze , nghe anh nói này.

- Dạ.

- Em biết anh luôn coi em là em gái đúng không? Và anh trai thì không thể yêu em gái của mình được.

- Tại sao ? Tại sao lại không được? Em không phải là em ruột P' Perth . Em luôn giúp P' Perth . Em cũng luôn ở bên P' Perth . Tại sao P' Perth không yêu em?

Dòng nước mắt pha lê lăn dài trên đôi má đỏ hồng. Perth thấy nhói đau. Chưa bao giờ Perth muốn làm ai khóc, lại càng không phải là người mà anh coi như người thân, cho dù có hay trêu chọc phá bĩnh anh. Nếu là trước kia vì không muốn thấy người mình coi là người thân đau lòng anh sẽ đồng ý lời tỏ tình ấy . Nhưng anh giờ chỉ yêu có một người. Perth không thể...

- Anh cám ơn em nhiều lắm. Nhưng tình yêu không chọn lựa được . Em biết mà , anh sẽ không bao giờ yêu em. Anh luôn coi em là em gái ngoan nhất của anh . Anh cũng đã yêu người khác em gái ạ. Hiểu cho anh zai, nhé!!

- Yêu người khác ???? P' Perth nói mình đã yêu người khác ???? P' Perth nói mình đã có người yêu???? P' Perth nói dối

Nhóc ngẩng lên, nhìn Perth với đôi mắt đỏ hoe ướt đẫm. Perth thương con bé, nhưng anh không yêu nó. Đó là sự thật. Perth không muốn em gái anh đau khổ . Perth luôn muốn cô vui vẻ yêu đời.

- Anh nói thật !

- Ai ???? Người đó là ai ????

- . . .  Là Chimon . Anh yêu Chimon .

- Tại sao? Tại sao lại là P'Chimon ? Em không tin! P' Chimon là con trai! Anh không hiểu sao? anh ấy là anh trai em . Là anh ruột của em . Chẳng lẽ em không bằng anh ấy ? Em Không giống P'Chimon sao?

- Em là em. Chimon là Chimon . Cho dù em với Chimon có là anh em sinh đôi thì anh vẫn chọn Chimon . Nhờ em gái mà anh quen Chimon , anh cảm ơn em gái nhiều. Nhưng ở bên Chimon , anh mới thấy vui, mới hạnh phúc. Chỉ Chimon mới cho anh zai là chính anh. Giờ anh chỉ nghĩ đến Chimon thôi. Với anh, Chimon mới là quan trọng nhất. Dù Chimon có là con trai, có lẽ, anh đã yêu Chimon rồi. Anh xin lỗi. Anh không thể yêu em gái.

.

.

.

- Xong!!!!

- . . .

Onze đứng phắt dậy, trước ánh mắt ngạc nhiên của anh. Con bé thản nhiên lôi trong túi áo ra một thứ gì đó rồi ấn nút off. Vẻ bi thương quị lụy trên khuôn mặt tan biến cùng dòng nước mắt. Và với nụ cười nửa miệng quen thuộc, nó đặt tay lên vai anh.

- Anh zai ! Làm tốt lắm . Không lệch 1 ly so với những điều em gái nghĩ luôn Đúng là em yêu anh zai. Nhưng cái tình yêu ấy nó chỉ bé bằng con cá sấu nhà anh zai thôi. Cái em cần em làm xong rồi. Giờ em đi nhé. Bai anh. Yêu anh zai!!!

Perth đứng chết trân nhìn con nhóc bước nhanh ra khỏi cửa, hòa vào dòng người tất bật trên phố, không quên vứt lại cho anh điệu cười nổi da gà. "Chết tôi rồi!!!". Perth bàng hoàng nhận ra thứ-gì-đó mà con em cầm là cây bút ghi âm mà anh tặng hồi sinh nhật. Perth biết kiểu gì nhóc ấy cũng dùng cái máy để uy hiếp ối người. Nhưng anh làm sao nghĩ anh chính là nạn nhân đầu tiên thế này? Á, mà sao Perth quên được em gái yêu quái của mình kia đường hoàng là đội trưởng trong đội kịch trường? Cuộc đời anh xem ra đến hồi nan giải rồi! Mà Cái đó tính sau! Giờ lo là lo lỡ nhóc quỉ nhỏ kia mà cho Chimon nghe mấy câu ấy thì anh chỉ có cách gặp lại người mình yêu trong giấc mơ mà thôi mất . Mà còn kinh khủng hơn, nó còn mục đích gì khác nữa thì có trời mà đoán nổi!! Mồ hôi như mưa trên khuôn mặt ông chủ trẻ tuổi làm cho mấy cô nàng phục vụ nhìn anh ngơ ngác theo .

" Ting! Đi đón thỏ bông!!!"

Thông báo trong máy réo lên làm Perth giật mình trở về thực tại . 4h . Đến giờ đón người anh yêu tan học . Perth khổ sở ném cái tâm trạng đau đớn kia vào lại đầu, tóm vội chìa khóa xe trên mặt bàn, dặn lại bà chị quản lý rồi phóng xe đi. May cho anh, Milo cách trường cậu học có chút xíu . Mong là hôm nay đến muộn 2 phút không có tên nào không có mắt bắt cóc thỏ con của anh đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro