Chăm Chimon bị bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy nay Chimon không đi học, hắn bứt rứt trong người lắm. Không biết là vì thiếu cậu hay là hắn không thể bắt nạt cậu

"Má nó, sao mấy nay không đi học chứ"

Hắn thật là khó chịu không chịu nổi rồi, liền lết cái thân đẹp trai qua tận lớp Chimon để gặp Phuwin hỏi về tình hình của cậu

"Này Phuwin" Hắn nói vọng vào

"Hả, anh gọi tôi có việc gì vậy"

"Thằng Chimon đâu, sao mấy nay tao không thấy nó đi học"

"À Chimon bị ốm nên xin cô nghỉ vài hôm"

Có thật là nghỉ vài hôm không trời...Cũng cả tuần rồi đấy chú vài hôm gì

"Sao nó ốm" Hắn hỏi

"Cậu ấy đi làm quá sức nên hôm bữa đâm ra ngất xỉu trong lớp phải đưa xuống phòng y tế, giáo viên bảo cậu ấy nghỉ đi khi nào khỏe thì học lại"

"Cái gì cơ, nó ngất xíu á?" Perth nghe thế liền lớn tiếng hỏi

"Đúng rồi, mà sao anh lo cho nó quá vậy?"

"Kệ tao, nhiệm vụ của mày bây giờ là đưa địa chỉ nhà nó cho tao"

Phuwin tự hỏi tên này có được bình thường không vậy, tự nhiên không thấy cậu cái liền giãy đành đạch lên tìm nhà người ta cho bằng được. Đúng là chả hiểu nỗi tên thiếu gia này mà

"Chiều nay nếu anh rảnh thì thôi đưa anh qua nhà Chimon nhé, sẵn tiện đường tôi đi làm luôn"

"Ừ, miễn sao đưa tao tới nhà nó là được" Nói rồi hắn bỏ đi

"Perth ơi mày làm sao thế này, đáng lí ra mày phải vui vẻ khi nó nghỉ học chứ, đằng này lại khó chịu thế hả" Và hàng tá câu hỏi trong đầu hắn về Chimon

"Alo, bắc quản gia, bác dặn tài xế chiều nay không cần đến đón tôi đâu, chiều nay tôi đi ăn với bạn nên chắc sẽ về trễ"

Hắn cúp máy cũng là lúc tiếng chuông ra về. Hắn liền tức tốc chạy qua lớp Phuwin để thúc em đưa hắn qua nhà Chimon

"Mày lẹ cái chân lên coi Phuwin, ăn gì chạy chậm thế" Hắn ở ngoài sau miệng liên tục hối thúc Phuwin chạy xe nhanh lên

"Anh từ từ thôi, đường xá xe nhiều như thế, tôi với anh còn đang đi học, bộ anh muốn 2 đứa bị công an hốt à" Phuwin nhức đầu lắm rồi, hắn lảm nhảm mãi chắc 1 hồi em tông vào trong lề đường luôn quá

Đi được 15p thì em Phuwin cũng dừng lại trước một con hẻm rồi nói

"Chimon ở trong khu nhà trọ cuối dãy, số phòng là 133, giờ tôi đi làm đây" Phuwin vừa dứt câu thì liền phóng xe chạy đi. Tên này thật đúng là phiền phức mà

Hắn nghe theo lời Phuwin mà đi xuống khu trọ cuối dãy. Hắn tự hỏi sao cậu có thể ở cái nơi này được chứ, nó hoang tàn kinh khủng luôn. Sau một lúc thăm dò thì hắn cũng mò được phòng của cậu, hắn liền gõ cửa hỏi xem cậu có nhà không. Thấy không ai trả lời mà cửa phòng còn không khóa nên hắn mạng phép mở cửa đi vào. Cảnh tượng hắn thấy hiện giờ là thân hình nhỏ bé đang thở gấp do cơ thể cậu nóng cao rồi

Hắn thấy thế liền chạy đi tìm thau nước ấm để chườm cho cậu. Hắn từ từ cởi áo cậu ra

"Đệch mịa, con trai mà sao da nó trắng dữ vậy, lại còn mịn mà ngực lại còn nở nang nữa chứ" Hắn nhìn cơ thể của em mà trong đầu không khỏi khen ngợi. Thật sự là Chimon quá ngon rồi

"Ưm..." Một lúc sau thì Chimon cũng tỉnh dậy, thứ cậu thấy đầu tiên chính là gương mặt điển trai của Perth. Nó làm cậu giật mình thật đấy...

"P-Perth, sao anh lại ở đây"

"Tại mấy nay không thấy mày đi học, không có ai bắt nạt nên tao chán ấy mà" Perth thản nhiên trả lời

"À..." Hóa ra hắn đến đây chỉ vì muốn bắt nạt cậu thôi sao? Tim cậu bỗng nhói lên một nhịp, cảm giác hụt hẫng làm sao...

"Mày dậy rồi thì ăn cháo đi, tao có mua cho mày" Khi nãy tiện đường nên Perth bảo Phuwin chở hắn đi mua cháo cho Chimon nên bây giờ mới có cháo mà ăn chứ hắn làm gì biết nấu:)))))

"Em cảm ơn, anh để đấy đi tí em ăn"

"Cháo ăn nóng mới ngon chứ, mày lề mề nó nguộc rồi lết thân đi hâm lại à, rảnh thế" Perth bắt đầu càm ràm cậu rồi

Không để cậu kịp nói câu nào thì hắn đã nhanh tay chặn miệng cậu bằng cách đút 1 muỗng cháo đầy vào miệng cậu. Điều này làm cậu đỏ hết cả mặt

"Mặt mày đỏ như quả cà chua rồi kìa Chimon" Perth thấy thế liền trêu chọc cậu

"Chắc đó giờ mới được người đẹp trai như tao chăm nên đấm ra ngại hả. Haha, ăn đi cho mau khỏe rồi còn để cho tao bắt nạt mày chứ" Hắn cười khoái chí rồi nói tiếp

"Anh để đấy đi, em tự ăn được mà" Cậu ngại không có chỗ chui rồi trời ơiiii

"Mày im lặng mà lo ăn đi, không mày mềm mình mày với tao đó" Hắn hâm dọa cậu. Nói chứ cậu sợ bị đánh lắm chứ. Cậu ngốc thật đó, hắn trêu như vậy rồi mà còn tin cho được, người cậu ốm thế này đánh 1 cái nhẹ cũng khiến cậu đâu nữa, đánh cậu bầm mình chắc cậu đi trầu ông bà luôn rồi...

Hai đứa chí chóe với nhau được 1 lúc thì Perth cũng phải đi về do ba cậu gọi có việc gấp

"Thôi tao về, ráng khỏe đi để tao bắt nạt mày chứ tao chán lắm rồi" Perth nói xong liền quay sang mang giày rồi đi về

"Anh về cẩn thận nha" Chimon vẫy tay chào Perth rồi cũng đi vào trong nhà, gió bên ngoài bây giờ lạnh lắm, không vào nhà sớm có nước cậu nghỉ thêm 1 tuần nữa cho coi

Tại biệt thự nhà hắn

"Thưa ba con mới về"

"Về rồi hả con, ngồi xuống ghế đi" Nét mặt ông vẫn thế, vẫn bình thản nhưng không hiểu sao hắn lại sợ vẻ mặt bình thản đấy của ông

"Ba gọi con về có việc gì ạ"

"Con biết Lin mà đúng không?"

Giới thiệu sơ sơ về Lin thì cô là thanh mai trúc mã của Perth, cả 2 từ bé đã rất thân thiết. Lin từ bé rất mít ướt và mong manh nên Perth lúc nào cũng bảo vệ cô, từ đấy sinh ra tình cảm Perth dành cho cô...Bảo Perth không thích ai là vì Perth đơn phương cô từ lâu rồi. Có 1 lần Lin phải cùng gia đình ra nước ngoài định cư, lúc đấy Perth đã 15t rồi. Perth lúc trước là 1 cậu trai ngoan hiền chứ không hổ báo như bây giờ nhưng từ khi Lin rời đi hắn đã bị mắc kẹt trong nỗi nhớ nhung cô khiến cho hắn ngày càng cọc cằn và đâm ra cái tính xấu như bây giờ

"Vâng ạ"

"Lin cuối tuần này sẽ về Thái định cư, con bé mới về nên lạ nước lạ cái, có gì con thu xếp dành 1 ngày đưa con bé đi chơi nhé"

"Nhưng mà..."

"Ta tưởng 2 đứa là thanh mai trúc mã với nhau chứ, khi bé còn có đứa nào đấy tên Perth đòi cưới Lin cơ mà sao giờ chập chừng thế" Ông nhìn biểu cảm của Perth liền trêu hắn

"Dạ được ạ" Hắn nghe thế liền đồng ý

Hỏi tại sao hắn lại chập chừng chứ, chẳng phải hắn đơn phương cô sao? Đúng là hắn đơn phương cô thật, nhưng từ khi cô rời bỏ hắn thì hắn đã có 1 khoảng thời gian stress cực kì, hắn lúc nào cũng nhớ cô, chỉ mong cô đừng rời bỏ hắn. Hắn muốn nói lời tỏ tình với cô nhưng bây giờ đã không kịp nữa. Từ đó tính xấu của hắn cũng bắt đầu bộc lộ ra bên ngoài. Hỏi hắn còn tình cảm với cô không? Đương nhiên là còn chứ. Khi nghe tin cô về nước thì hắn nửa vui nửa không, vui vì người thương của hắn trở về còn không vì hắn đang cố cắt đứt đoạn tình cảm dở dang mà hắn cho rằng sẽ mãi thành đôi, đột nhiên bây giờ cô trở về, có khi nào quá khứ năm xưa lại ùa về không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro