16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cả hai trò chuyện với nhau, em lại ngồi vào bàn tiếp tục công việc học hành của mình. Còn anh, thì xuống sân quản lý những tên đàn em bên dưới. Perth cũng không phải gọi là quá hà khắc với người khác, nhưng nếu chống đối lại anh, e là sẽ có những thứ bản thân ta cũng không thể tưởng tượng nổi. Trong lúc tập, anh vô tình đi ngang qua chỗ tập mộc nhân, do góc khuất nên một nhóm người không để ý đến. Cũng vì thế, mà anh lại nghe những thứ không nên nghe.

- Tụi mày có thấy đại ca mình đem thằng nhóc gì về, nhìn nó cũng được lắm đó chứ.

- Mày đừng có mà nói những lời như vậy, đại ca biết được là mày không xong đâu.

- Sợ gì chứ? Nó có ở đây đâu. Tưởng là đại ca là hay lắm hả? Tao không vì anh ta có quyền, tao đã không theo anh ta rồi.

Perth xuất hiện trước mặt tên đó, làm tên đó phải lùi lại trúng vào mộc nhân ở đằng sau. Khuôn mặt của anh bây giờ hiện rõ vết nhăn do nhíu mày lại, ánh mắt giận dữ nhìn người đã nhắc đến em.

- Ra đây đấu với tôi một trận.

- Đại ca... Em...

- Nhanh!

Cả sân vì nghe tiếng gằn giọng của anh, mà dừng lại cả việc tập luyện. Ngay cả First và Ohm, mà cũng chỉ dám đứng bên ngoài mà xem chuyện gì xảy ra. Cả hai vào giữa sân, tên đó cởi áo thun của mình ra, đem cho người đằng sau. Ngay cả Perth cũng thế, anh cởi áo sơ mi của mình ném xuống đất, làm lộ tấm lưng vững chãi có hình xăm con sói ở đằng sau.

- Cậu thắng tôi, thì cậu ở lại. Còn không, thì biết rồi đấy.

Tiếng bắt đầu cũng được phát ra, cả hai lao đầu vào nhau như đang giành lấy mồi ngon trước mắt. Trong trận đấu chỉ có mỗi một mình tên đó ra đòn, còn anh thì chỉ đỡ và né, khiến cho mọi người ở bên ngoài phải thắc mắc. Đến khi tên kia hơi kiệt sức, Perth liền ra những đòn quyết liệt khiến cho người kia ngã sòng soài ra đất. Tiếng hò hét cũng thế mà càng ngày càng lớn, nhưng chỉ là bên phe anh.

Chimon đang ngồi đọc sách ở trong phòng, em nghe tiếng ồn lớn ở bên ngoài, đã làm em phải tò mò mà ra ngoài ban công nhìn. Em chăm chú nhìn hai người lao vào nhau, chẳng ai chịu nhường ai cả. Bạn nhỏ nhìn sơ qua, em cũng đoán được ai sẽ là người thắng rồi. Và đúng như những gì em nghĩ, Perth là người thắng.

Anh đứng đó nhìn đàn em mình nằm ở dưới đất, mặt đầy những vết bầm, nó cũng sưng lên không ít. Còn anh, thì chỉ bị bầm nhẹ ở bả vai do lúc nãy bị đánh trúng. Tên đó chống tay ngồi dậy, đầu dập liên tục xin được tha cho cái mạng này.

- Đại ca... Đại ca tha cho em... Em không dám nói thế nữa đâu.

- Nếu tao nói, tao không tha. Thì sao? Cả gan dám nói tới người của tao, thì phải có gan chịu. Ngay từ đầu, tao đã nói không được giở trò gì với em ấy, còn nếu có thì đừng để tao biết. Đây cũng là do cái miệng của mày, những người còn lại nhớ cho rõ ngày hôm nay. Nếu xảy ra chyện này nữa, thì biết rồi đấy. Mang nó đi!

- Đại ca... Đại ca... Làm ơn tha cho em đi... Đại ca.

Chimon đứng ở ban công nhìn những gì xảy ra, em rất muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra với người kia. Với lại, lúc nãy em có nghe thì như nhắc đến ai đấy, điều đó làm cho bạn nhỏ suy nghĩ rất nhiều.

Buổi tối hôm đấy vẫn diễn ra như bình thường, em vẫn là người ăn trước, còn họ sẽ ăn sau. Ăn xong, thì em lại đi ngủ, nhưng có nhắm mắt cỡ nào cũng không ngủ nổi. Chimon cứ ôm gấu bông ôm qua ôm lại, rồi lại ngồi dậy rồi nằm xuống, lại không nhịn được mà đi ra ngoài. Em chính xác là qua phòng anh, trên tay còn cầm theo một chai thuốc xoa bóp.

Perth vừa mới tắm xong, anh ngồi ở trên giường bóp lấy vai vài cái. Anh không đau vì bị vết bầm trên vai, chỉ là thấy cơ thể hơi mỏi. Đang ngồi bóp vai, thì anh nghe tiếng gõ cửa, thắc mắc vì không biết ai đang ở ngoài đấy.

- Ai vậy?

- Em ạ! Chimon đây ạ!

- Xinh đẹp sao?

Perth nghe tiếng em ở bên ngoài liền đứng dậy chạy ra cửa, nhưng vì quá hấp tấp mà chân này đá chân kia, mãi một lúc mới đứng ngay ngắn lại được. Cánh cửa vừa mở ra, là anh đã hỏi em trước.

- Xinh đẹp chưa ngủ sao?

- Em mang thuốc xoa bóp qua cho chú. Hồi chiều, em có thấy chú với người kia ở dưới sân đấu.

- Cảm ơn em!

Perth định mang chai thuốc vào trong, nhưng mà lại không thể lấy chai thuốc từ tay người kia. Anh ngơ ngác nhìn lấy bạn nhỏ, em nói thầm vừa đủ cả hai nghe.

- Để... Để em xoa bóp cho chú.

Não của Perth dường như ngưng hoạt động, anh còn chưa kịp tiếp thu được điều gì, là em đã kéo anh vào trong phòng rồi. Bây giờ một người đứng, còn một người thì ngồi trên giường. Em đứng trước mặt anh cầm chai thuốc, cả hai cứ nhìn nhau một lúc lâu mà chẳng có động tĩnh gì.

- Chú!

- Tôi... Tôi nghe!

- Chú không cởi áo ra, làm sao em xoa bóp cho chú được.

Thì ra từ nãy tới giờ là em đứng đợi anh cởi áo, nhưng vì anh lại ngồi im như pho tượng, nên em phải mở lời trước. Perth nhanh nhẹn cởi cái áo ngủ ra, để nó sang một bên giường. Bạn nhỏ trèo lên giường, quỳ gối ở tư thế thẳng đằng sau lưng anh, bắt đầu đổ thuốc ra tay rồi thoa đều lên tấm lưng kia. Bàn tay nhỏ của em cứ thế mà lần lượt xoa chỗ này, rồi lại tới chỗ kia. Bàn tay em bóp nhẹ lấy vai anh, nhấn đều để cho anh thoải mái.

Em ở đằng sau, anh ở đằng trước, nên cả hai chẳng thấy được người kia có ngại hay không. Chimon lúc nãy còn đòi bóp vai cho người ta, giờ người ta cởi áo ra cho em xoa bóp, thì má của em lại hơi đỏ ửng lên. Perth cũng chẳng khá hơn, bàn tay em cứ lả lướt trên người anh, làm cho anh muốn ngồi im cũng không được mà nhúc nhích cũng không xong. Trong lúc xoa bóp, em đã nhìn thấy hình xăm con sói ở sau lưng anh, nó khiến em để ý đến. Em không phải sợ, chỉ là cảm thấy nó có gì đó rất cuốn hút em. Trong phòng bây giờ lại im lặng đến lạ, đến khi giọng nói nhẹ nhàng của em cất lên.

- Lúc chiều chú đánh nhau với người kia vì điều gì thế?

- Chẳng có gì đâu, lặt vặt ấy mà.

- Vì em sao?

Perth quay ngoắc người lại, làm cho người đằng sau lưng cũng phải giật mình. Anh nắm lấy tay em kéo lại gần mình, giọng điệu có phần hơi gấp gáp một chút.

  - Ai nói gì với em sao?

  - Không ai nói gì với em cả. Chỉ là, em đã đoán qua mấy lời chú nói với người kia. Chú phản ứng như này, có phải người kia đã nói gì về em phải không? Chú nói cho em biết được không?

- Không! Tôi không muốn lặp lại những điều không tốt cho em nghe. Xinh đẹp, tôi nghe những lời đó đã cảm thấy đau lòng lắm rồi, nên tôi cũng chẳng muốn em nghe đâu.

Perth cụng trán mình vào trán em, xoa mấy lọn tóc ở phía sau gáy bạn nhỏ. Em không kiềm nỗi lòng mình, mà ôm chặt lấy anh, cảm xúc bây giờ của em khó tả quá.

- Chú... Em không biết họ nói gì em, nhưng chú vì em mà vai bị đau như này. Thì có đáng không?

- Em muốn biết câu trả lời của tôi là gì không?

Chimon ngước nhìn anh gật nhẹ đầu. Perth hôn nhẹ lên mu bàn tay em, rồi từ tốn trả lời.

- Thưa xinh đẹp, câu trả lời của tôi chính là đáng. Em có quyền được nhận những điều hơn thế, và tôi sẽ là người làm điều đó. Em có quyền làm những thứ em thích, không ai được đụng đến em. Đơn giản, là vì em có Perth này ở bên cạnh.

Em nhìn thẳng vào mắt anh, bao nhiêu sự chân thành đều có ở trong đấy. Má của em đã hồng, nay càng đỏ do những lời anh nói ra, đứa nhỏ này cũng vì quá ngại mà không biết phải trả lời như thế nào. Em chỉ biết ôm lấy anh, để che đi sự ngại ngùng này. Perth nhìn em ngại cũng chỉ cười, rồi xoa đầu em. Bây giờ mà nói thêm câu nào, chắc em không dám nói chuyện với anh nữa.

  - Ngủ nha em, khuya rồi. Tôi đưa em về phòng ngủ nha.

- Em ngủ chung với chú đêm nay được không?

- Em... Em nói gì cơ?

Perth như không tin vào tai mình, hỏi lại thêm một lần nữa.

- Em nói cho em ngủ chung với chú đêm nay nha. Được không ạ?

- Được... Được. Em ngủ dưới đất, không phải. Em ngủ trên giường, còn tôi ngủ dưới đất.

- Không cần đâu ạ! Chú ngủ trên giường cùng với em.

Trước khi để cho anh định hình lại, thì em đã kéo anh nằm xuống cùng với mình rồi. Do phòng của anh không có gấu bông, nên em quay qua ôm lấy anh. Perth mới đầu còn chưa biết nên làm gì, giờ đã cũng dang tay ôm lấy xinh đẹp ở bên cạnh mình rồi. Trước khi ngủ, anh còn nghe tiếng chúc ngủ ngon từ người kia nữa. Perth đêm nay, chắc chắn là sẽ ngủ rất ngon cho mà xem.

_________________
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui nha.
Mọi người bình chọn giùm tui nha.
🖤💛🌓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro