36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Perth lúc này đã mua xong đồ ăn vặt cho em, anh nhanh đi lên lầu vì không muốn bạn nhỏ phải chờ đợi quá lâu. Nhưng khi bước vào thì lại chẳng thấy ai, chỉ thấy điện thoại của em nằm lăn lóc dưới sàn. Anh đi lại nhặt nó lên, bước nhanh vào chỗ phòng xăm. Joong với Dunk cũng vừa mới chuẩn bị dụng cụ xong, bắt gặp anh đang lóng ngóng tìm gì đấy.

- Perth , tìm gì vậy?

- Tôi tìm Chimon . Em ấy đâu rồi?

- Chẳng phải lúc nãy, nhóc còn ở ngoài sao?

"Rầm"

Chỉ vừa mới dứt câu, họ đã nghe tiếng gì đó phát ra trong phòng khá mạnh, lập tức chạy vào bên trong xem. Đập vào mắt họ, là hình ảnh đấm đá của em với tên kia. Đồ đạc bị đổ hết xuống sàn, một mớ hỗn độn ở xung quanh, chẳng còn có thể nhận dạng được đó là gì nữa.

Chimon đá mạnh vào bụng ông ta một cái, khiến ông ta ngã về đằng sau. Nhưng rất nhanh, tên đó đã đứng dậy lấy bình hoa ở trên bàn định giáng xuống vào đầu em, nhưng không thể làm được. Perth nắm lấy người ông ta vật xuống, làm cho cơ thể va chạm mạnh không thể ngồi dậy. Anh quay sang bạn nhỏ một tay ôm lấy eo em giữ lại, còn một tay thì vuốt ve má em dỗ dành.

- Xinh đẹp, có tôi ở đây rồi. Không sao nữa rồi em.

- Hức... Perth ơi!

Khi được vòng tay quen thuộc ôm lấy, bạn nhỏ như trút hết mọi sự khó chịu vào không trung, ôm chầm lấy anh thút thít. Lồng ngực, hơi ấm và vòng tay này chính là thứ mà em muốn dựa dẫm vào ngay lúc này. Perth hôn lên đỉnh đầu em, vỗ lưng cho em bình tĩnh lại.

- Đã có chuyện gì thế? Xinh đẹp nói tôi nghe đi.

- Chú... Hức... Ông ta chính là người đánh mẹ em và là người...

- Được rồi! Tôi hiểu ý của xinh đẹp rồi.

Chẳng cần quá nhiều lời, anh cũng biết đây chính là người đã khiến em chịu đựng rất nhiều thứ, kể cả thể xác và tâm lý. Perth nhìn trừng mắt nhìn người đang nằm dưới đất, ông ta nuốt nước bọt thầm cầu nguyện cho bản thân. Tên đó biết, anh là một người không đơn giản, đã thế em còn là người của anh nữa. Nhưng mà, sự vô liêm sỉ đã ăn sâu vào trong từng sợi lông tơ của người kia, liền buông ra vài câu chẳng lọt lỗ tai.

- Chà! Đáng lý ra mày phải cảm ơn tao vài câu. Vì nếu như tao không để mày chạy, thì giờ mày có đứng được ở đây nữa không? Cũng có được địa vị... Á!

Chưa kịp nói hết câu, Joong đứng ở đằng sau bước lên giẫm mạnh vào tay ông ta. Dunk cũng chẳng phải vừa gì, vờ ngã mà đạp thẳng lên bụng một cái, nhưng cũng đủ làm cho phải ngậm miệng lại. Ánh mắt của anh bắt đầu trở nên khác thường khi nghe những lời kia, những mạch máu hiện rõ trong con ngươi, tay cũng siết chặt eo em một cách bất thường. Chimon cũng cảm nhận được sự chặt chẽ của nó, em hơi hoang mang nhìn anh.

Perth bế em đi ra khỏi phòng, ra hiệu cho cả Joong và Dunk đi theo sau. Anh để em qua phòng xăm bên cạnh, cho em ngồi lên giường, rồi còn căn dặn họ chăm sóc em giúp anh. Khi anh tính bước ra cửa, Chimon đã nắm tay anh kéo lại. Perth cúi xuống hôn lên khóe môi em, nơi có một vết thương nhỏ đã xuất hiện ở trên đấy.

- Xinh đẹp, để dọn sạch bọ cho em. Nếu không, là nó sẽ khiến em phải khó chịu đấy.

Em biết ý của anh là gì, cũng biết con bọ mà anh nhắc đến là ai. Chimon để anh đi sang phòng bên cạnh, còn mình thì ngồi đợi. Tên kia đang chống bàn ngồi dậy, thì lại bị đạp ngã úp mặt xuống sàn, vì quá tức giận mà chửi thề.

- Má nó!

- Nhớ mẹ mày rồi à?

Khi thấy anh, tên đó khúm núm lại, trông giống y một con rùa rụt cổ. Perth cởi áo khoác của mình ném xuống đất, rút con dao ngay lưng quần ra, vừa xoắn tay áo vừa nói

- Lúc nãy mày dùng tay nào để đánh em ấy?

- Tay... Tay?

- Mà cũng không cần đâu. Dù sao thì, chỗ nào của mày sẽ được nếm qua lưỡi dao sắc nhọn này của tao.

Chưa kịp để tên kia phản ứng, Perth hướng thẳng mũi dao vào lòng bàn tay của ông ta, khiến tên đó la lên thất thanh. Tiếng la vang vọng tới tận phòng ở bên cạnh, cũng đủ hiểu nó đau đớn tới cỡ nào.

- Cho dù mày có trả bằng cái mạng này, thì cũng không đủ những gì, mà mày đã gây ra cho xinh đẹp của tao đâu.

Mũi dao được rút ra đâm thẳng xuống chân ông ta, cứ thế từng bộ phận trên cơ thể đều có một vết sâu hoắc, nhìn vào chỉ biết nhăn mặt. Tên kia cũng đã không còn thở từ lúc nào, có lẽ là không chịu nổi nữa, nhưng đó là những gì mà ông ta phải trả. Chất lỏng màu đỏ chảy khắp người chỗ tên đó nằm, một ít bắn lên áo và mặt anh.

Perth gấp con dao lại vắt ngang hông, rồi đi qua phòng bên, để cái xác nằm trổng trơ dưới đất. Khi thấy anh Chimon liền chạy tới, nhìn thấy trên người đầy thứ kia, mặt hơi nhăn lại. Anh liền giải thích.

- Không phải của tôi! Mà là của bọ.

Chimon rút ra trong người mình cái khăn tay, dùng nó để lau đi thứ đang dính trên mặt anh.

- Đừng để những thứ này của bọ dính trên người chú nó bẩn lắm.

- Được, đều nghe lời em.

- Về nhà đi, em muốn về nhà rồi.

Anh đưa em ra xe, để lại chỗ kia cho Joong với Dunk xử lý. Họ cũng muốn để cho họ riêng tư, nên đồng ý dọn giúp mà chẳng cần thù lao gì cả. Khi về đến nhà, Chimon đã kéo anh đi lên phòng, để cho hai người ngồi ở đằng kia ngơ ngác. Không chỉ họ, mà ngay cả anh cũng không biết tại sao em lại gấp gáp đến thế.

Khi cả hai đã ở trong không gian riêng, bạn nhỏ nhón chân lên kề môi mình sát với môi anh, một nụ hôn sâu sắp diễn ra. Perth một tay ôm eo em, một tay đóng cửa lại, sẵn chốt luôn cửa để không một ai vào phá. Hai tay em choàng qua cổ người đàn ông đang điên cuồng dây dưa môi lưỡi với mình, những ngón tay xen vào những lọn tóc sau gáy, chợt anh đẩy vai anh ra.

- Chú cởi áo ra đi.

- Hả? Cởi... Cởi áo?

- Dạ! Nó dính cái này.

Anh nhìn xuống chỗ mà chỉ, em không thích chất lỏng đỏ đang dính trên áo. Perth nghe lời cởi áo, miệng cười ngại, chắc là đang nghĩ ngọi cái gì rồi. Chimon lại chủ động hôn lấy môi anh, đẩy gáy anh sát lại, cả hai không có một kẽ hở nào.

- Ưm... Lại giường.

Perth bế em lại giường nằm, anh đè lên người em, chống tay sang hai bên bạn nhỏ. Hai cái lưỡi quấn chặt lấy nhau, nó làm loạn trong khoang miệng của đối phương, mê mẩn đến nỗi không thể dứt ra. Anh nhìn thấy hốc mắt ươn ướt của bạn nhỏ, đầy sự mơ màng và cuốn hút, khiến cho anh không thể nào ngừng lại được. Đến khi cả hai thở không thông, hai cánh môi sưng lên, lưỡi tê dần đi mới lưu luyến tha cho nó.

- Chồng, ôm em đi.

Giọng nũng nịu kia lại phát ra, thứ làm cho Perth phải răm rắp nghe theo, mà bình thường anh cũng đã nghe lời em rồi. Nhớ lại vết thương ở trên khóe môi của bạn nhỏ, anh xót xa.

- Lần sau có chuyện gì cứ nói tôi, tôi không muốn em bị thương đâu.

- Dạ! Nhưng mà, chú đã làm gì ông ta vậy? Em ở phòng bên cạnh mà còn nghe tiếng la rất lớn nữa.

- Tôi làm nhiều thứ lắm. Nhiêu đó tôi còn nghĩ là chưa đủ, so với những gì ông ta đã gây ra cho em đâu.

Anh hôn lên khắp mặt em, anh thật sự sẽ không để yên tới những người đụng tới xinh đẹp. Bạn nhỏ cũng chẳng hỏi gì nhiều, em chỉ cần biết là anh đã xử lý tên đó thay em, trả lại những gì mà ông ta đã làm lúc trước. Khoảng khắc được anh vỗ về, được anh ôm trọn vào lòng, em cảm thấy lòng mình nhẹ đi rất nhiều. Chimon ngồi dậy cởi áo của mình xuống, quay lưng lại để lộ ra hình xăm cùng với vài dấu hôn đêm hôm qua, bạn nhỏ hí hửng khoe với anh.

- Đẹp không chú? Sói trắng xăm lên nhìn đẹp lắm luôn.

- Đẹp thật!

- Đấy, em nói rồi mà.

Em cảm nhận được sự ấm nóng phả vào vai mình, thì ra là anh đang hôn lên hình xăm của em. Mà cũng không đúng, anh là đang hôn hết tất cả chỗ trên lưng bạn nhỏ.

- Không phải nói cái này, mà chính là em. Chimon của tôi, em thật sự rất xinh đẹp.

Perth mê mẩn trước vẻ đẹp của em, thuần khiết nhưng cũng mạnh mẽ và kiên cường. Hai tai bạn nhỏ đỏ lên khi nghe anh khen, dù không phải là lần đầu, nhưng em vẫn cứ ngại ngùng như thế. Chimon dựa lưng vào lồng ngực anh, bàn tay nhỏ đan vào bàn tay lớn kia nắm chặt.

- Sói trắng có lời này muốn gửi đến sói xám. Sói xám có muốn nghe không ạ?

- Lời gì thế?

- Sói trắng nói cảm ơn đến sói xám, vì đã giúp sói trắng chống lại những người hung dữ ngoài kia. Luôn bảo vệ sói trắng. Thương sói xám lắm, Chimon thương Perth nhiều lắm. Perth đưa tay em lên, đặt một nụ hôn lên mu bàn tay trắng trẻo kia, phát ra giọng đầy cưng chiều.

- Em có muốn biết sói xám trả lời như nào không?

- Như nào vậy ạ?

- Sói xám nói, sói trắng là người của sói xám. Không ai được làm gì, không để bị ức hiếp. Có sói xám ở đây, lúc nào cũng sẵn sàng chống lưng cho sói trắng. Sói xám rất thương sói trắng, tôi thương em Chimon , thương xinh đẹp của tôi rất nhiều.

____________________
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tui nha.
Mọi người bình chọn giùm tui nha.
🖤💛🌓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro