Chương 9: Explanation

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lomon thức dậy sau giấc ngủ vì ánh sáng ban mai bắt đầu chào từ phía sau tấm rèm cửa phòng anh.Ngoài trời mưa vẫn rơi,phải mất một lúc anh mới nhận ra cơ thể mình vẫn đang được Yihyun ôm chặt.  Đêm qua không có chuyện gì xảy ra nữa, họ chỉ ngủ trong vòng tay nhau, nhưng điều đơn giản đó lại khiến anh thấy hạnh phúc.Lomon nhìn vào khuôn mặt của vợ mình, người vẫn đang ngủ khá say trong vòng tay của mình. Lông mi của cô ấy lộ rõ ​​hơn khi cô ấy ngủ.  Thỉnh thoảng ngón trỏ của anh ấy từ từ lần theo khuôn mặt, cố gắng ghi lại các chi tiết trên khuôn mặt cô bằng chính đôi tay của mình.
Cảm thấy ai đó chạm vào mặt mình, Yihyun bắt đầu cố gắng mở mắt.  Lomon vẫn nhìn vào mặt cô với nụ cười khắc khoải trên khuôn mặt.  Khi cô mở mắt, nụ cười của anh mở rộng và không nói một lời, anh hôn nhẹ lên trán cô trước khi nói ..
     "Buổi sáng" trong giọng nói khàn khàn của anh.
Yihyun chớp mắt vài cái để tiêu hóa chuyện vừa xảy ra.  Cơ thể của cô vẫn nằm trong vòng tay của Lomon, người giờ đang mỉm cười nhìn cô dịu dàng.  Mặt cô nóng lên, nhưng khi mùi hương của Lomon và mùi mưa từ bên ngoài quyện lại, lòng cô dịu lại, đáp lại nụ cười của anh và nói...
         "Buổi sáng.."
Lomon mỉm cười khi nghe câu trả lời của cô, với thời tiết này anh chỉ muốn nằm trên giường với Yihyun trong vòng tay của mình.
         "Anh lười...."  Lomon nói trong khi ngả đầu xuống gối.
         "Em cũng vậy .."
        "Chúng ta nên làm gì khi ở trên giường thế này?"  -Anh nói với một giọng đầy ẩn ý.
Yihyun nhéo nhẹ vào bụng anh một cái không đau nhưng cũng đủ để đe dọa.
        "Đừng có biến thái ..."
Anh bật cười trước phản ứng đáng yêu của cô..
     "Em nghĩ như vậy hả??? ..."  - vừa nói vừa véo mũi cô một cách chậm rãi.
      "Nghĩ gì???????"
Cô mặt đỏ bừng bừng quay đi chỗ khác tránh ánh nhìn của Lomon,người đang cười hết sức xảo quyệt,có vẻ như con thú trong lòng anh sắp trồi dậy..

      "Hãy nói về chúng ta, Hyun?"  Anh vừa nói vừa ngẩng đầu lên khỏi gối một lần nữa và đặt nó bằng một tay để nhìn cô.
        "Ý anh là về chúng mình?"  Cô vẫn không hiểu hướng nói của Lomon.
       "Thân phận của chúng ta quả thật là vợ chồng trong mắt tôn giáo và luật pháp, nhưng trong mắt em, anh là ai?"  - hỏi mà không rời mắt khỏi Yihyun.
Yihyun bối rối trước câu hỏi.Cô chưa bao giờ nghĩ về điều đó.  Tuy nhiên, gần đây nhìn thấy cách ang chú ý tới mình khiến cô tự hỏi chính mình, cô đối với Lomon là ai, không phải người đàn ông này đang có bạn gái rồi sao? nhưng tại sao anh ta lại không yêu cô ấy???
       "Trước khi em trả lời câu hỏi của anh,anh phải trả lời câu hỏi của em trước.  Anh nghĩ em là ai? Và mối quan hệ giữa anh và cô gái kia như thế nào ? "  Yihyun hỏi với đôi mắt nhìn thẳng vào mắt Lomon.
À, Lomon vừa mới nhớ ra.  Anh ta quên thảo luận về Sowon với người phụ nữ này.Không phải quên mà anh muốn tìm một lúc nào đó thích hợp để nói chuyện với cô và có lẽ bây giờ mọi chuyện trong lòng sẽ được giải quyết....
     "Em muốn nghe câu trả lời nào đầu tiên? Anh nghĩ em là ai?  Hay về bạn gái kia của anh?"  Lomon nghiêm túc hỏi.
    "Về cô gái đó đầu tiên,anh đã hứa sẽ giải thích nhưng đến giờ vẫn chưa nói gì."  Yihyun nói, tay bây giờ đã đưa lên mặt anh, vuốt nhẹ mái tóc che mắt người đàn ông.
      "Anh đang đợi đến lúc thích hợp sẽ nói,cô gái đó tên là Sowon, anh đã hẹn hò với cô ấy được 2 năm.  Đó là bạn học đại học của anh.Hẹn hò, thành thật mà nói, vì cô ấy xinh đẹp, là hoa khôi trường và... "-Lomon có vẻ do dự khi tiếp tục nhưng Yihyun có thể đoán được.
        "đã làm?" Lomon chỉ gật đầu trước câu hỏi đó
         "Ừm, anh đang hẹn hò, anh không yêu cô ấy nhưng....."  Lomon một lần nữa gác lại lời nói của mình và ko dám đối mặt với cô.Yihyun,người đã hiểu thói quen khi nói dối của Lomon ,cuối cùng cũng ôm má người đàn ông và nói ..
        "Mon,sao cũng được... Dù là gì đi nữa, đừng nửa vời.  Em sẽ hiểu cho những gì anh đang nói nếu nó là sự thật. "  Yihyun nói chắc nịch.
        "Anh và cô ấy đã quan hệ vài lần.  Cho đến cuối cùng 6 tháng trước khi cô ấy xuất cảnh, anh phát hiện ra cô ấy có thai ".  Lomon nói mà bây giờ vẫn không dám nhìn cô
Nghe thấy từ 'có thai' khiến Yihyun muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh,nhưng người đàn ông đã siết chặt vòng tay của mình .
        "Chờ đã, đừng hiểu lầm , anh vẫn chưa nói xong mà . "
        "Cô ấy có thai nhưng không phải với anh.  Cô ta khẳng định đó là con anh mặc dù cô ta cũng đã ngủ với nhiều người đàn ông khác. Cô ấy bị sảy thai đã đổ lỗi cho anh , vì vậy anh cảm thấy có lỗi và ở bên cô ấy.Vì vậy, ngày hôm đó, cô ta thực hiện thỏa thuận với anh,anh nghĩ mình phải có trách nhiệm với cô ấy.Nhưng tất cả đều không phải,Anh là một tên ngốc... chỉ mới phát hiện ra nó gần đây.Khi anh biết sự thật đó,Yihyun à ,thề rằng anh đã rất nhẹ nhõm. "
         "Nhẹ nhõm tại sao?"  Yihyun tò mò hỏi.
          "Thật nhẹ nhõm vì anh không phải chịu trách nhiệm với người phụ nữ đó và cuối cùng anh cũng có thể biến em thành người phụ nữ thực sự của anh, lời nói của em đồng thời trả lời câu hỏi của anh về việc em là ai trong mắt anh."  Lomon vẫn nói với ánh mắt dịu dàng của mình.
Nghe những lời của anh không hiểu vì sao lại có một cảm giác nhẹ nhõm bao trùm lấy trái tim cô.
     "anh chia tay với cô ấy rồi à?"  Yihyun hỏi muốn khẳng định vị trí của mình, nếu cô ấy là người phụ nữ duy nhất mà Lomon muốn thì Sowon không nên ở trong cuộc đời anh ấy nữa.
     "Anh không thể chia tay với cô ấy."  Câu trả lời của Lomon thành công khiến trái tim cô chìm nghỉm.
     "Không phải anh không muốn chia tay mà là không thể.  Anh thực sự muốn chia tay với cô ấy nhưng không may cô ta có điều gì đó mà anh cảm thấy kỳ lạ , công ty của anh đang bị đe dọa.  Cô ta không hành động bây giờ bởi vì tất cả những gì cô ấy biết là anh và em chỉ là trên giấy.  Có một hiệp ước giữa chúng ta. "  -Lomon nói mà không rời mắt khỏi Yihyun,người đang cố gắng tiêu hóa những lời nói đó.
        "Hyun ahh,Anh đã rất nghiêm túc khi nói rằng anh thích em. Anh đã rất nghiêm túc khi nói rằng anh sẽ coi em như vợ của tôi.Anh thực sự muốn bảo vệ em khỏi gia đình bị nguyền rủa của em.  Vì vậy, hãy để anh, hãy cho phép anh trở thành người đàn ông của em. "
    Yihyun vẫn im lặng nhìn Lomon, đôi mắt của người đàn ông ấy lóe lên một sự dịu dàng và ấm áp mà cô chưa bao giờ nhận được từ chính gia đình mình.  Trong vài tháng qua, Yihyun đã cởi mở với người đàn ông này rất nhiều, cũng chú ý như Lomon đối với cô, và rất thoải mái với sự hiện diện của người đàn ông này.
Nghe câu nói của Lomon rằng sẽ biến cô ấy trở thành một người phụ nữ thực sự trong cuộc đời của một người đàn ông có thể khiến tim cô đập nhanh.  Điều này có nghĩa là cô ấy cũng có cảm xúc giống như người đàn ông có mùi hương cơ thể sảng khoái như mùi mưa chạm đất khô?  Mùi hương yêu thích của cô ấy.
Tôi không biết, nhưng điều Yihyun biết chắc là cô ấy muốn thử.  Cố gắng đi cùng với anh chàng này,Cố gắng phát triển cùng anh ấy.
     
Lomon vẫn chờ câu trả lời của Yihyun.  Dù câu trả lời của cô là gì, anh cũng sẽ chấp nhận.
        "Mon...." Yihyun gọi, người vừa thức dậy sau cơn mơ mộng.
         "Huh?"  Lomon nhẹ nhàng trả lời.
        "Chúng ta sẽ bắt đầu từ từ, phải không?"
Câu nói có thể khiến nụ cười của Lomon ngày càng mở rộng và không cần chờ đợi, anh đã chuyển ngay những lời chưa nói qua một nụ hôn khẽ lên môi cô. Lomon muốn nói rằng anh ấy thích cô ấy đến nỗi anh ấy không thể ngăn mình hôn cô ấy.
Yihyun rất ngạc nhiên khi môi anh chạm vào môi cô, nhưng khi cô cảm nhận được một cái chạm nhẹ trên tay mình, cô cũng nhắm mắt lại và hôn lên lưng anh.Nụ hôn ban đầu nhẹ nhàng, trở nên nồng nàn một chút.  Anh bắt đầu liếm môi cô với một chút sức lực, cô cũng vậy đáp lại với cùng một niềm đam mê.  Đây là lần đầu tiên đối với Yihyuncô có thể cảm thấy anh là một chuyên gia trong lĩnh vực này vì bây giờ cô dường như bị sự đụng chạm của Lomon mê hoặc.

Lomon đang ở trên người Yihyun, đôi môi của họ vẫn quyện vào nhau không có dấu hiệu buông ra.  Trong phòng trước đây chỉ nghe thấy tiếng hạt mưa rơi từ bên ngoài, giờ được thay thế bằng tiếng táp từ hai đôi môi vẫn đang đập vào nhau.  Cho đến khi cuối cùng anh dùng lưỡi của mình, cái lưỡi không xương không thương tiếc khám phá những thứ trong miệng cô lúc này đã bắt đầu rên rỉ khàn khàn với bàn tay vẫn đang năm tóc anh.Vài phút sau anh phá vỡ nụ hôn của họ để người phụ nữ có thể cung cấp oxi cho mình.Trán của họ đan vào nhau, cố gắng lấy lại hơi thở và nhịp tim đập nhanh,anh dịu dàng nhìn cô .Khi nhịp thở của Yihyun bắt đầu trở lại bình thường, lần này đến lượt cô kéo cổ anh, để môi hai người gặp lại nhau.
Họ tiếp tục phiên của mình cho đến khi mặt trời bắt đầu có dấu hiệu lặn.  Không có làm gì hơn cả.  Anh biết cô vẫn chưa sẵn sàng cho điều đó.  Anh ấy chỉ phải biết ơn vì cô đã cho mối qua hệ mày một lối đi
      'Từ từ như thế này, ...'Cô nghĩ khi anh đã để lại dấu vết trên cổ cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro