Chương 20: Takatsuki Makoto Thách Thức Hầm Ngục Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là lần đầu tiên tôi bước vào hầm ngục kể từ khi đến thế giới này.

Đã 1 năm rưỡi rồi.

Phải mất khá nhiều thời gian.

Thực lòng tôi muốn thách thức thật nhiều hầm ngục càng sớm càng tốt.

Nhưng một Pháp Sư Tập Sự solo trong hầm ngục và sau đó bị bao vây bởi lũ quái vật...chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến tôi ớn lạnh.

Cảm giác như thể điều ước của tôi đã được thực hiện và tôi hơi xúc động.

"Thật ấn tượng..." (Makoto)

"Uwaa, đẹp quá." (Lucy)

Lucy tiếp tục sau những gì tôi lên tiếng.

Một thời gian sau lối vào hang động đơn giản đó, giờ đã có một hầm ngục nơi sàn, tường và trần nhà được làm bằng pha lê.

Tôi tưởng tượng ra một cái hang tối tăm, nhưng sự mong đợi của tôi đã bị phản bội.

Một ánh sáng mờ ảo được phát ra từ toàn bộ hầm ngục, và nó tạo nên một khung cảnh huyền bí.

"Hooh, đây là nghệ thuật." (Fujiwara)

"Cậu cũng thấy điều này hiếm gặp phải không, Fuji-yan?" (Makoto)

"Ừm, những hầm ngục bình thường có bầu không khí rùng rợn hơn-desu zo. Dù sao thì điều đó cũng không tệ." (Fujiwara)

Đây là hầm ngục đầu tiên của tôi, nhưng có vẻ như chúng tôi đã tình cờ gặp được một hầm ngục hiếm.

"Nơi này chắc hẳn được tạo ra bởi một Pháp Sư mạnh mẽ. Kẻ thù xuất hiện đều là những cá thể ma thuật." (Nina)

"Hửm? Cá thể ma thuật?" (Makoto)

Điều đó thật rắc rối.

Cá thể ma thuật đúng như tên gọi, những sinh vật được tạo ra bởi ma thuật.

Nổi tiếng nhất là Golem.

Cá thể ma thuật có khả năng kháng ma pháp cao.

"Liệu ma thuật của tôi có tác dụng không...?" (Makoto)

Tôi cảm thấy mình sẽ không thể gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho các cá thể ma thuật.

"Makoto, vui lên đi! Tôi sẽ thổi bay chúng bằng ma thuật của mình!!" (Lucy)

"Ma thuật của Lucy trong hầm ngục...nghe có vẻ đáng sợ." (Makoto)

Tôi có cảm giác như tất cả chúng tôi sắp bị đốt cháy thành tro.

"Có chuyện gì với anh vậy! Tôi đang cố gắng an ủi anh đó." (Lucy)

"Bây giờ, hãy bình tĩnh lại." (Fuji-yan)

Fuji-yan làm trung gian.

"Aaa, kẻ địch tới rồi." (Nina)

Nina-san chỉ điểm.

Những con quái vật gỗ hình người đang đến từ nơi đó.

"Mộc Golem?" (Makoto)

"Phải. Từ những thông tin chúng tôi thu thập được trước đó, hầm ngục này có vẻ như là tổ của chúng." (Nina)

"Nếu là Mộc, chúng ta có thể đốt chúng bằng Hoả! Đây là lúc tôi tỏa sáng." (Lucy)

"Oi, đồ ngốc kia, dừng lại ngay." (Makoto)

Tôi bịt miệng Lucy đang khoanh tay lại và bắt đầu niệm chú.

"Hngh?! Anh đang làm gì vậy, Makoto?" (Lucy)

"Có vẻ như Nina-san sẽ đánh bại chúng vì chúng ta." (Makoto)

"Fufufu, hai người cứ thoải mái đi-desu zo." (Fujiwara)

"Tôi đi đây ~ ." (Nina)

Trong khi chúng tôi đang nói chuyện, Nina-san nhảy ra và lao vào nhóm quái vật.

Có phải cô ấy vừa nhảy khoảng 10 mét mà không lấy đà?

"Nina-san, thật tuyệt vời..." (Lucy)

Lucy há to miệng.

Nina-san thực hiện một cú đá vòng tròn.

Một tiếng *bang!* nghe như tiếng một chiếc ô tô bị đâm và con Golem bị hất bay đi.

Golem được ném bay đập vào tường và vỡ thành từng mảnh.

Kẻ thù không chỉ đứng đó chờ bị đánh bại.

Chúng vây quanh Nina-san như thể đang cố gắng trấn áp cô ấy.

"Không đi giúp cô ấy có được không?" (Makoto)

"Không không, không sao đâu." (Fujiwara)

Tôi hỏi Fuji-yan, nhưng bạn tôi có vẻ mặt nhàn nhã.

"Hah!" (Nina)

Nina-san bước xuống đất với đầy khí thế và *bùm!* thứ gì đó giống như sóng xung kích lan ra xung quanh.

Những con Golem xung quanh bị thổi bay.

"Đó là...Thổ Ma Pháp?" (Makoto)

Tôi thấy Nina-san đang kết hợp các kỹ thuật vật lý của mình với ma thuật.

Một loại trò chơi ma thuật kiểu như vậy à?

"Hở?! Đó là ma thuật á?" (Lucy)

Lucy thốt ra một giọng ngạc nhiên.

Tại sao Pháp Sư lại không để ý thế?

"Nina-san cũng có thể sử dụng ma pháp vô niệm..." (Lucy)

Có vẻ như cô đang bị sốc.

Tuy nhiên tôi không nghĩ cô cần bận tâm đến điều đó. Tôi nên vặn lại.

"Nina-dono không sử dụng ma pháp vô niệm đâu.", nhưng Fuji-yan đã nói điều đó trước tôi.

"Hở? Thật sao?" (Lucy)

"Bằng cách thực hiện một hành động cụ thể, ma thuật sẽ tự động kích hoạt - đó là kết quả quá trình luyện tập của cô ấy. Cú dậm xuống đất của cô ấy tạo ra một làn sóng chấn động." (Makoto)

"Điều đó hoàn toàn đúng. Tôi rất ấn tượng vì cậu biết đấy." (Fujiwara)

Fuji-yan nói với vẻ ngưỡng mộ.

Dù sao thì tôi cũng là một Pháp Sư. Tôi nghĩ người ta có thể biết chỉ bằng cách nhìn, nhưng...Lucy-san dường như không để ý chút nào.

"V-Vậy thì! Tôi có thể bắt chước điều đó được không?" (Lucy)

Cô nghĩ mình có thể giảm thời gian niệm chú 3 phút bằng thứ này à?

"Cô có thể bao phủ mình trong Đấu Khí không?" (Makoto)

"...Hở?" (Lucy)

Các kiếm sĩ và đấu sĩ gọi Đấu Khí theo cách mà các Pháp Sư chúng tôi gọi là Mana.

Họ rõ ràng đang bao bọc nó trên cơ thể hoặc vũ khí của họ.

Các Trung Cấp Kiếm Sĩ trở lên đều sử dụng nó, nên Jean chắc chắn cũng vậy.

Tôi đã giải thích điều đó với Lucy.

"Phong Đao của Jean cũng cùng loại." (Makoto)

"Hở? Đó không phải là một ma pháp vũ khí à?" (Lucy)

"Đó cũng là một loại ma thuật." (Makoto)

Thay vì ma thuật, nó giống một kỹ thuật sử dụng Đấu Khí hơn.

"Nina-dono đã luyện tập cùng một kỹ thuật hàng chục nghìn lần dưới sự chỉ đạo của một bậc thầy Đấu Khí, đó là điều mà cô ấy đã từng càu nhàu." (Fujiwara)

"Quả đúng vậy. Khó khăn trong việc đạt được các kỹ năng cả về thể chất và ma pháp không thua kém gì ma thuật." (Makoto)

"...T-Tôi hiểu rồi." (Lucy)

Cô không thể chọn con đường dễ dàng được, Lucy-san.

Tôi muốn trở thành một ma kiếm sĩ nên tôi đã điều tra lĩnh vực đó khá kỹ.

Điều tôi học được là nếu tôi sử dụng Đấu Khí với lượng mana của mình, tôi sẽ hết xăng sau 5 phút.

Tôi biết được rằng tôi có thể cường hóa cơ thể của mình để ít nhất có thể vung kiếm nếu tôi bao bọc mình trong Đấu Khí, nhưng tôi đã từ bỏ việc sử dụng nó theo cách đó.

"Tôi xong rồi." (Nina)

5 phút.

Với sức mạnh vô địch của Nina-san, lũ Mộc Golem đều bị vỡ tan thành từng mảnh.

"Thật điên rồ." (Makoto)

Vậy ra đây chính là sức mạnh của hạng Bạc.

"Nina-san, điều đó thật tuyệt vời." (Lucy)

Lucy vỗ tay.

"Làm tốt lắm, Nina-dono." (Fujiwara)

"Điều này thật dễ dàng." (Nina)

Nina-san thậm chí còn không đổ một giọt mồ hôi nào vì điều này.

"Những tên này được làm lại trong hầm ngục nên sau một thời gian, chúng sẽ xuất hiện trở lại. Chúng ta nên tiến lên nhanh chóng." (Nina)

"Tôi cảm thấy như chúng ta không cần thiết ở đây nhỉ?" (Makoto)

"Nào nào, đừng nói thế nữa. Có thể có một kẻ thù khác ở đây." (Fujiwara)

"Tôi tự hỏi..." (Makoto)

Hầm ngục rất đơn giản và thường là một chiều.

Có những đường hầm ở đây và ở đó nơi quái vật xuất hiện.

Một làn sóng quái vật vô tận?

Nina-san dễ dàng đối phó với chúng, nhưng số lượng khá nhiều.

Để đề phòng, tôi tạo ra nước bằng Tinh Linh Ma Pháp mà tôi có được gần đây và thử tấn công, nhưng hiệu quả của đòn tấn công chống lại kẻ thù rất tệ.

Thay vì 10 mũi tên băng, một cú đá của Nina-san nhanh hơn.

"Điều này là không thể đối với Makoto và tôi." (Lucy)

"Phải. Tôi không thể đánh bại chúng bằng ma thuật của mình và cô không thể bắn liên tiếp, vì vậy hai ta sẽ bị áp đảo bởi số lượng của chúng và thua cuộc." (Makoto)

Hãy coi đó là bài học cho tương lai.

"Mặc dù vậy, những con số thật nực cười." (Lucy)

Lucy, người không thực sự làm gì cả, có vẻ buồn chán.

"Việc tạo ra nhiều Golem này và điều khiển chúng sẽ đòi hỏi khá nhiều mana. Có khả năng thứ đóng vai trò là nguồn năng lượng của hầm ngục này khá có giá trị." (Fujiwara)

Fuji-yan có vẻ đang vui vẻ.

"Nina-san, cô đã điều tra được bao xa rồi?" (Makoto)

Tôi nói chuyện với Nina-san.

Cô ấy vừa đánh bại một nhóm quái vật.

"Có một cầu thang đi xuống xa hơn từ đây, nên hãy đến đó." (Nina)

Và đúng như cô ấy nói, có những cầu thang lớn dẫn xuống ngay cuối con đường này.

Cầu thang tiếp tục đi một lúc, nhưng kẻ thù không xuất hiện ở giữa.

Sau khi đến cuối cầu thang, chúng tôi đến một không gian rộng mở và có thể nhìn thấy một cánh cửa lớn.

Có vẻ như chúng ta đang ở gần phần sâu nhất của cơ sở này.

"Vấn đề là ở cái thứ ở trước cửa." (Makoto)

"Phải." (Fujiwara)

Cảnh báo Nguy Hiểm Cảm Tri đã ồn ào được một lúc rồi.

Có một con quái vật to lớn như Griffon trước khi nằm xuống đó.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro