Chương 32: Takatsuki Makoto Đến Thành Phố Laberintos

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi đã có một bữa tối xa hoa trên Phi Thuyền, Lucy và tôi có phòng riêng.

Tôi luôn ngủ trên sàn của khu vực nghỉ ngơi trong bang hội.

Đây là một bước nhảy xa hoa đến mức tôi không thể bình tĩnh được!

"Tôi không thể ngủ được." (Makoto)

Tôi tỉnh táo và không thể ngủ được nên quyết định ra ngoài hóng gió đêm một chút.

Boong tàu vào ban đêm không có đèn và tối đen như mực.

Tôi nghe nói rằng đó là vì nếu họ đặt đèn lên, quái vật có thể tấn công.

Có một số lính canh đang canh gác trên boong.

Họ có vẻ là Thú Nhân chim, nhưng tôi tự hỏi liệu họ có thể nhìn thấy trong bóng tối không?

Cảm ơn bạn đã làm việc chăm chỉ trong ca đêm của bạn!

Tôi tựa người vào lan can tàu và nhìn xuống từ con tàu. Trời tối đen như mực và khiến tôi nghi ngờ liệu chúng tôi có thực sự đang bay trên bầu trời hay không.

Không có thành phố xung quanh, không có ánh sáng.

"Nó khác với Nhật Bản phải không?"

"Fuji-yan à." (Makoto)

Người xuất hiện phía sau tôi chính là chủ nhân của con tàu này.

Trên tay anh ấy có một chai rượu trông có vẻ đắt tiền.

"Hay là chúng ta uống một ly trước khi ngủ nhé?" (Fujiwara)

"Vậy một chút thôi." (Makoto)

Fuji-yan hoàn toàn thích rượu.

Chúng tôi ngồi ngay trên boong và rót đồ uống tùy theo ánh trăng.

"Trên thế giới này, mặt trăng và các vì sao rất đẹp vào ban đêm." (Fujiwara)

"Ở Tokyo, chúng ta không thể nhìn thấy ngôi sao nào cả." (Makoto)

Nhưng ngay cả trong thế giới này, thực tế cũng không có cơ hội để nhàn nhã ngắm sao.

Khi nghĩ về điều đó, tôi có thể nói rằng những khoảnh khắc này rất quan trọng.

"Nhưng, ở thế giới này, vầng trăng xinh đẹp này được cho là dấu hiệu của sự xui xẻo. Thật là một điều bí ẩn." (Fujiwara)

"Nguyệt Ma Pháp rốt cuộc không phổ biến lắm." (Makoto)

Từ bên trong bảy nguyên tố, Nguyệt được cho là cai trị cái chết và bóng tối.

Không có một người nào học Nguyệt Ma Pháp trong Thần Điện.

"Không chỉ có thế. Nguyệt Quốc của lục địa này, Raphloaig, rốt cuộc đã bị diệt vong. Là một đất nước bị nguyền rủa." (Fujiwara)

"Nếu tôi nhớ không lầm thì đó là vì 1.000 năm trước, họ đã phản bội con người và gia nhập phe ác quỷ? Theo lịch sử là vậy." (Makoto)

"Nguyệt Vu Nữ vào thời điểm đó, được mệnh danh là Phù Thủy Tai Họa, dường như đã giật dây từ phía sau." (Fujiwara)

"Vì thế nên không ai sử dụng Nguyệt Ma Pháp cả." (Makoto)

Thuỷ Ma Pháp là ma thuật yếu nhất.

Tinh Linh Ma Pháp là ma thuật bị lãng quên.

Nguyệt Ma Pháp là ma thuật đáng ghét.

Nhân tiện, thứ mạnh nhất là Thái Dương Ma Pháp.

"Tôi mừng vì kỹ năng của mình không phải là Nguyệt Ma Pháp." (Makoto)

Tuy nhiên, Ám nguyên tố là hệ mà tôi hơi ngưỡng mộ.

"Tôi nghe nói gần đây Nguyệt Vu Nữ đã bị Thái Dương Hiệp Sĩ Đoàn khuất phục." (Fujiwara)

"Hở? Họ đi xa đến thế à?" (Makoto)

Cho dù Nguyệt Vu Nữ quá khứ có độc ác đến đâu thì Vu Nữ hiện tại cũng không có tội gì.

"Gần đây số lượng quái vật ngày càng gia tăng, và tin đồn về sự hồi sinh của Đại Ma Vương cũng có rất nhiều tin đồn đáng lo ngại. Chắc hẳn họ muốn xoa dịu nỗi bất an của người dân." (Fujiwara)

"Người bị lợi dụng để đạt được 'sự nhẹ nhõm' này chắc chắn không cảm thấy tuyệt vời về điều đó." (Makoto)

Trong khi trò chuyện, chúng tôi đang nhấm nháp rượu một cách chậm rãi.

Loại rượu này cực kỳ dễ uống.

Nó hoàn toàn khác với những loại rượu rẻ tiền ở các xe bán đồ ăn.

"Những con quái vật mạnh mẽ đang xuất hiện ở Laberintos, và nó dường như đang trở nên hung bạo hơn ở đó. Xin hãy cẩn thận, Takki-dono." (Fujiwara)

"Khó khăn là Tầng Trung và Tầng Hạ. Tôi sẽ dành thời gian phiêu lưu ở Tầng Thượng." (Makoto)

"Takki-dono, cậu hành động như thể mình là kiểu người suy nghĩ an toàn nhưng lại làm những điều liều lĩnh. Nó làm tôi lo lắng." (Fujiwara)

"Thật sao?" (Makoto)

"Một mình đối mặt với Cự Nhân đó không phải là điều mà tôi cho là bình thường-desu zo." (Fujiwara)

"Chà, nó đã có kết quả tốt." (Makoto)

"Xin đừng quá liều lĩnh ở Laberintos." (Fujiwara)

Nói xong, chúng tôi uống xong rượu.

Aaa, tôi hơi say rồi.

Rượu có tỷ lệ cồn cao hơn rượu bia, nếu tôi nhớ không lầm.

"Nhân tiện..." (Makoto)

Trong khi rót ngụm thứ hai, tôi thử hỏi điều gì đó mà tôi đang thắc mắc.

"Mọi chuyện giữa Nina-san và Chris-san thế nào rồi?" (Makoto)

"Phụtttt!" (Fujiwara)

Fuji-yan phun rượu ra.

"Nina-san hiền lành đó khá nóng nảy khi có Chris-san ở bên. Đây là lần đầu tiên tôi gặp Chris-san nên tôi không biết nhiều về cô ấy, nhưng có vẻ như cô ấy rất thích cậu, Fuji-yan." (Makoto)

"Chà...cả hai chắc chắn có tình cảm tốt với tôi." (Fujiwara)

Quaoo! Thật đàn ông.

Anh ấy dễ dàng thừa nhận điều đó.

"Nhờ kỹ năng của tôi, tôi thậm chí không thể giả vờ như mình không nhận thấy." (Fujiwara)

Với đôi mắt nhìn về phía xa, anh ấy uống cạn ly rượu trong một hơi.

"Tôi hiểu rồi, một kỹ năng quá mạnh cũng có nhược điểm riêng của nó nhỉ." (Makoto)

Với kỹ năng có thể đọc được suy nghĩ của họ, bạn không thể trở thành một nhân vật ngu ngốc.

"Vậy cậu thích ai?" (Makoto)

"C-Cậu thật sự đang lôi chủ đề ra đây... Họ đều là những người bạn quan trọng-desu zo. Còn cậu thì sao, Takki-dono? Lucy-dono thế nào rồi?" (Fujiwara)

"Làm sao?" (Makoto)

"Fumu, nhờ vào kỹ năng của tôi, tôi có thể hiểu được cảm xúc của cậu, Takki-dono, nên nó hơi nhàm chán." (Fujiwara)

"Xin lỗi nhé." (Makoto)

Rượu đã hơi ấm.

[Thủy Ma Pháp: Lãnh Hoá]

"Thật tiện lợi." (Fujiwara)

"Muốn tôi làm mát nó không?" (Makoto)

"Không, tôi thích thế này hơn." (Fujiwara)

"Tôi hiểu rồi." (Makoto)

Chúng tôi im lặng và thời gian trôi qua như thế.

Nhưng nhìn mặt trăng phản chiếu trong ly rượu và tận hưởng cuộc hành trình trên bầu trời thì khá tuyệt.

"Takki-dono, tôi nghĩ mối quan hệ của cậu với Sasaki Aya-dono rất tốt." (Fujiwara)

"Hở?" (Makoto)

Điều đó thực sự không thể tin được.

Sasaki Aya.

Một trong số ít người bạn thân của tôi trong lớp.

Dù sao bây giờ đó cũng là một người bạn đã ra đi.

"Không...không có gì-desu zo. Xin lỗi." (Fujiwara)

"Hừmm, đúng là uống rượu với Sa-san thế này sẽ rất vui." (Makoto)

Khi tôi chơi game với Sa-san, cô ấy thường nói rằng cô ấy muốn đi đâu đó thật xa.

Tuy nhiên, tôi không nghĩ chúng tôi sẽ đến một dị giới.

"...Chúng ta đã đi khá xa rồi." (Fujiwara)

"...Phải." (Makoto)

Cuối cùng, chúng tôi tiếp tục uống đến khuya cho đến khi mở được một chai khác.


◇◇


"Chúng ra đã đến ~ ."

Nina-san đến đánh thức tôi.

Đầu tôi đau quá.

Nhưng đã lâu rồi tôi mới có được niềm vui lớn như vậy.

Tôi loạng choạng bước ra ngoài với cơn say thứ hai liên tiếp.

Uuu, ánh nắng chói chang.

"Makoto ~ , nhìn kìa!!" (Lucy)

"Hựuu, nhưng tôi chỉ có thể nhìn thấy rừng và núi thôi." (Makoto)

Phong cảnh có thể nhìn thấy từ Phi Thuyền rất đẹp, nhưng đó là một cảnh tượng xanh tươi vượt xa.

"Nhìn kia kìa." (Lucy)

Tôi trừng mắt nhìn vào nơi cô đang chỉ bằng [Tầm Nhìn Xa].

Aaa, tôi chắc chắn có thấy một chi tiết nhỏ về thứ có vẻ là một thành phố.

"Quaoo, đó là Thành phố Mê Cung. Đây có phải là lần đầu tiên hai người đến đó không?" (Fujiwara)

"Đây là lần đầu tiên của tôi. Đó là một thành phố mà tất cả cư dân đều là mạo hiểm giả phải không?" (Makoto)

"Không, không phải vậy. Đó là một thành phố có liên quan đến các mạo hiểm giả. Số lượng mạo hiểm giả thách thức Laberintos đã tăng lên, các thương gia cung cấp vật phẩm và chỗ ở cho họ tập trung lại, các thành viên Giáo Hội đến để chữa lành vết thương cho họ, và một chi nhánh của Hiệp hội Mạo hiểm giả đã được thành lập để giải quyết vấn đề đó." (Lucy)

"Hiện tại đây là Hiệp hội Mạo hiểm giả lớn nhất ở Thủy Quốc, Rozes." (Nina)

Đối với những mạo hiểm giả của lục địa này, đó là một hầm ngục có thể được gọi là cánh cổng dẫn đến thành công.

Thành phố mạo hiểm giả được tạo ra một cách tự nhiên ở lối vào hầm ngục.

"Chúng ta hãy dừng lại ở đây. Chúng ta có thể bị nhầm là quái vật nếu đột nhiên dừng lại ngay trên đầu thành phố." (Fujiwara)

"Hiểu rồi. Vậy thì hãy đi xuống." (Makoto)


◇◇


Phi Thuyền được hạ xuống ở nơi chúng tôi có thể nhìn thấy lối vào thành phố.

Có một cánh cổng đơn giản ở lối vào.

Không có thành lũy như ở Makkaren.

"Hãy lộ mặt tại bang hội." (Makoto)

"Đúng rồi, chúng ta sẽ thu được rất nhiều thông tin." (Lucy)

"Tôi hiểu rồi. Tôi có một cuộc đàm phán cần thực hiện, vì vậy chúng tôi sẽ đi theo con đường riêng của mình." (Fujiwara)

"Tôi sẽ làm vệ sĩ cho Goshujin-sama." (Nina)

Fuji-yan và Nina-san sẽ làm thương nhân à.

"Takki-dono, buổi tối hãy gặp nhau ở một nơi tên là Hero Bar. Đây là quán bar lớn nhất thành phố nên tôi nghĩ cậu sẽ biết ngay thôi." (Fujiwara)

"Hiểu rồi. Vậy thì, gặp sau." (Makoto)

Tôi vẫy tay và chúng tôi chia tay nhau.

Giờ thì, đi thôi!

"Waaaa, bộ quần áo đó thật dễ thương." (Lucy)

Lucy bồn chồn nhìn quanh và kiểm tra hàng hóa ở các quầy hàng trên phố rồi nói với tôi về điều đó.

"Oi, trước tiên hãy tìm kiếm bang hội." (Makoto)

"Eee? Chúng ta đi tham quan một chút nhé." (Lucy)

'Cô là một mạo hiểm giả phải không?!', đó là điều tôi muốn vặn lại, nhưng đó lại là điều mà một người đàn ông không nổi tiếng sẽ nói.

Hãy hành động sao cho không làm tâm trạng của Lucy bị ảnh hưởng.

Không phải là tôi biết về Fuji-yan, người gần đây rất nổi tiếng.

May mắn thay, chúng tôi đã tìm thấy bang hội ngay sau khi đến trung tâm thành phố.

Ở thành phố có rất nhiều tòa nhà này, Hiệp hội Mạo hiểm giả đang tỏa ra một bầu không khí riêng.

Nó giống như một pháo đài.

"Quá nhiều người." (Lucy)

Có rất nhiều người ở bên trong.

Điều đang thịnh vượng là khu vực nơi họ đánh giá những con quái vật đã bị thảo phạt.

Họ ở gần hầm ngục nên chắc chắn phải có rất nhiều quái vật được mang đến đây.

"Ờm, Takatsuki Makoto-san, Lucy Walker-san; một tổ đội gồm hai người, phải không? Cả hai đều là hạng Sắt."

Cô lễ tân xinh đẹp nhưng không thân thiện chút nào.

Ngoài ra, tôi cảm thấy cô ấy hơi mệt.

Chắc cô ấy phải làm việc nhiều lắm.

"Vâng, vậy là chúng tôi đã hoàn tất việc đăng ký vào Hiệp hội Thành phố Mê Cung. Không cần phải nộp đơn trước khi đi thám hiểm. Cả hai có thể tự do khám phá Laberintos. Bang hội của chúng tôi sẽ mua những con quái vật bị săn được. Có câu hỏi nào không?"

"Không có. Còn cô thì sao, Lucy?" (Makoto)

"Không có gì! Giờ thì đi thôi, Makoto!" (Lucy)

Lucy đang phấn khích.

Thành thật mà nói thì tôi cũng vậy.

Có những mạo hiểm giả ở đây và ở đó trong thành phố này, và các cửa hàng, cửa hàng vũ khí và áo giáp đều được thiết kế riêng cho các mạo hiểm giả. Các cửa hàng vật phẩm và thực phẩm, có rất nhiều món ăn thịnh soạn mà các mạo hiểm giả sẽ thích.

Tất nhiên, cũng có rất nhiều rượu.

Có những mạo hiểm giả vừa ăn uống vừa nói chuyện ầm ĩ.

Hiệp hội Mạo hiểm giả Makkaren cũng rất sôi động, nhưng lần này hơi khác một chút.

Lần này giống như một lễ hội.

Không khí lễ hội đang tràn ngập khắp nơi.

Ngay cả như vậy...

"Trước tiên hãy tìm một nơi để ở." (Makoto)

"Eee? Chúng ta có thể làm điều đó sau. Trước tiên hãy kiểm tra hầm ngục!" (Lucy)

"Oi oi, không có kế hoạch gì à...?" (Makoto)

"Yoo, cô gái. Đó quả là một bộ trang phục thú vị."

"Nếu muốn đi vào hầm ngục, cô không cần phải đi cùng thằng nhóc đó, chúng tôi có thể đưa cô đi."

"Bao nhiêu cho một đêm?"

Những giọng nói kinh tởm đang phát ra từ phía sau chúng tôi.

Khi tôi quay lại, tôi thấy những mạo hiểm giả có vẻ ngoài hoang dã đang đứng đó và cười toe toét.

Aaa, vì tôi thường xuyên ở cùng với Lucy-san nên tôi quên mất chuyện đó nhưng...Lucy-san mặc đồ mỏng nên cô rất nổi bật.

Chúng tôi có vài kẻ gây rối.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro