Chương 54: Takatsuki Makoto Trò Chuyện Với Công Chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mạo hiểm giả Makkaren, Takatsuki Makoto, đừng bắt Công chúa Noel phải đợi!"

Không cần phải gọi tôi bằng tên đầy đủ mỗi lần. Tôi nghe rõ rồi mà.

"Tôi có cần phải đi không?" (Makoto)

Tôi thử hỏi đồng đội của mình.

"Tất nhiên là anh phải làm thế!" (Lucy)

"Takatsuki-sama, anh không được phạm sai lầm bất cẩn." (Nina)

"Cố gắng hết sức nhé ~ ." (Aya)

Sa-san đang nhai miếng thịt bò nướng vẫy tay với tôi.

Chết tiệt, coi chuyện này như thể đó là việc của người khác vậy.

Tôi bước những bước nặng nề về phía nơi tụ tập của đội hiệp sĩ và nhóm quý tộc.

Tôi có cảm giác bàn ghế và đồ ăn hoàn toàn khác so với ở Tửu Quán Anh Hùng.

Những chiếc bàn được thiết kế cầu kỳ, những chai rượu trông xa hoa và những món ăn tinh tế xếp thành hàng. Tôi có thể lấy một ít được không?

"Này, Takatsuki-kun." (Sakurai)

"Aaa, Sakurai-kun. Tôi được gọi đến đây vì lý do nào đó." (Makoto)

"Tôi đã nói về Takatsuki-kun với Công chúa Noel, và cô ấy nói rằng cô ấy rất muốn nói chuyện với cậu." (Sakurai)

Vậy đó là lỗi của cậu!

Tôi nhìn cậu với ánh mắt bực bội và cậu ấy đã nói 'xin lỗi xin lỗi' và hối lỗi với tôi. Và rồi, tôi được đưa đến trước mặt thiếu nữ thanh lịch.

Bên cạnh cô là ông già đã quản lý sự kiện này được một thời gian.

Nếu tôi nhớ không lầm thì là cố vấn Tể Tướng à?

"Ngươi là Takatsuki Makoto à. Hừm, đó không phải là trang phục nên mặc trước mặt Công chúa đâu."

"..."

Ông già này đang nói gì sau khi đột nhiên gọi tôi đến đây vậy?

"Chức Nghiệp của ngươi là gì?"

"...Pháp Sư Tập Sự." (Makoto)

Tôi là Tinh Linh Sứ, nhưng ngay cả khi tôi có kỹ năng thì nó cũng không được chấp nhận là Chức Nghiệp.

Vì vậy, tôi nói ra Chức Nghiệp được ghi trong Sách Linh Hồn của mình.

"Ngươi nói Tập Sự à?! Ngươi không phải là một trong những đồng đội đến cùng với những anh hùng từ dị giới sao?! Nghĩ đến một thường dân thấp hèn như ngươi là—"

"Robert, ta đã gọi cho anh ấy. Lùi lại."

"Vâng, tôi xin lỗi."

Ông già tên Robert miễn cưỡng lùi lại một bước.

Tôi không nghĩ mình có thể thân thiết với gã đó.

"Hân hạnh được gặp anh, Makoto-sama. Tôi là Công Chúa Thái Dương Quốc, Noel Highland. Sự giúp đỡ của anh trong chiến dịch thảo phạt những con Kỵ Long là một thành tựu to lớn." (Noel)

Giọng nói trong trẻo của cô giống như một nhạc cụ và nó truyền qua tai tôi một cách dễ chịu.

Cô có mái tóc vàng xinh đẹp và đôi mắt xanh to.

Một nàng Công chúa được vẽ trong tranh đang ở ngay trước mặt tôi.

"Tôi là Takatsuki Makoto. Cảm ơn rất nhiều. Nhưng Sakurai-kun đã tự mình đánh bại những con Kỵ Long." (Makoto)

"Đó không phải sự thật. Nhờ có Takatsuki-kun mà không có một thương vong nào cả." (Sakurai)

Sakurai-kun đến từ bên cạnh.

"Ôi trời, hai người hợp nhau thật đấy." (Noel)

Noel-ojousama luôn mỉm cười.

Nụ cười của cô thật quyến rũ, thậm chí nó còn khiến tôi tự hỏi liệu nó có thực sự chứa Quyến Rũ hay không.

Tôi nghe nói rằng cô là một trong những người có ảnh hưởng nhất đến từ đất nước lớn nhất lục địa này, nhưng cô là người thẳng thắn hơn tôi tưởng tượng rất nhiều.

"Cuối cùng thì tôi cũng sẽ gửi lời cảm ơn chính thức đến anh. Lần này chỉ là để chào hỏi thôi." (Noel)

"Ờm, tôi rất vinh dự được nói chuyện với ngài." (Makoto)

Không ổn, tôi thậm chí còn không biết phải nói gì.

Sakurai-kun! Cứu pé với!

Tôi liếc nhìn bạn cùng lớp của mình.

"Công chúa Noel, cậu ấy là một Pháp Sư tài giỏi. Còn việc mời cậu ấy đến vương quốc với tư cách là khách thì sao?" (Sakurai)

Không được! Đó không phải là điều tôi đang hỏi, Sakurai-kun.

Đọc bầu không khí dùm cái!

"Thật hiếm khi Ryousuke-sama nói điều đó. Nhưng anh ấy là công dân của Thủy Quốc Rozes. Chúng ta sẽ bị Sofia-sama mắng đấy biết không? Đúng không, Sofia-sama?" (Noel)

Geh, giờ cô nhắc đến chuyện đó, cô ấy thực sự đang ở đây.

Tôi liếc nhìn một chút thì thấy Công chúa Rozes, Thủy Vu Nữ, Công chúa Sofia đang đứng đó.

"Đúng, anh ấy là một phần của Thuỷ Quốc. Hân hạnh được gặp anh, Takatsuki Makoto. Cảm ơn anh đã làm việc chăm chỉ trong dịp này." (Sofia)

"..."

Cô gái này, cô đã quên tôi rồi sao?

Chà, không đời nào một Công chúa có thể nhớ được khuôn mặt của những người cô chỉ gặp một lần.

Tôi có nên nói 'hân hạnh được gặp ngài' ở đây không? Trong khi tôi đang nghĩ vậy, hiệp sĩ bên cạnh cô hét vào mặt tôi.

Aaa, là cái gã này.

Đã được một thời gian rồi.

"Thật xấc xược! Ngươi đang diện kiến Công chúa Sofia đấy! Quỳ xuống!"

À, đứng trước mặt Công chúa có sai không?

Tôi liếc nhìn Công chúa Noel.

"Hôm nay là một ngày không có hình thức", Công chúa Noel mỉm cười nói.

Hừm, thật là nhân từ.

Công chúa Noel có rất nhiều sự linh hoạt.

Công chúa Sofia không hề nở một nụ cười nào khi tiếp tục.

"Không sao đâu, Takatsuki Makoto. Ta nghe nói anh là một Pháp Sư mẫu mực. Ta sẽ ban cho anh Thần Hộ Nữ Thần. Bọn ta sẽ chào đón anh với tư cách là một Pháp Sư của Thủy Quốc đáng kính." (Sofia)

Hả? Người phụ nữ này đang nói gì vậy?

"Hãy biết ơn lòng vị tha của Công chúa Sofia! Ta sẽ vắt kiệt sức của ngươi kể từ hôm nay."

Hiệp sĩ kiêu kỳ ở bên cạnh cô ấy đang nói gì đó.

...Nó đang làm tôi bực mình.

Cơn giận của tôi 2 năm trước đang quay trở lại.

"Cảm ơn nhưng đéo nhé." (Makoto)

"...Cái gì?"

Hiệp sĩ của Công chúa Sofia tiến lại gần.

"Đồ khốn, ngươi có hiểu được vị thế của chính mình không?"

"Takatsuki Makoto, anh không hài lòng về điều gì thế?" (Sofia)

Aaa, những người này...

Nói một cách trơ tráo tất cả những điều đó.

"2 năm trước, khi tôi tuyệt vọng cầu xin để trở thành tín đồ của Thuỷ Nữ Thần, cô thậm chí còn không thèm liếc nhìn tôi lấy một cái, vậy mà lần này cô lại bảo tôi trở thành đồng minh của cô à? Nói vậy đéo biết xấu hổ sao?" (Makoto)

Không, đấy không phải nó.

Những người này là Vương Tộc, quý tộc và tất cả những thứ đó, vì vậy họ rất quan trọng.

Đó là lý do tại sao việc họ hành động theo bất cứ cách nào họ muốn là điều đương nhiên và sẽ không phải là một ý kiến hay nếu chống lại họ ở đây.

Nhưng vẫy đuôi ở đây và trở thành cấp dưới của họ...không phải là điều tôi mong đợi.

"...Có lẽ nào anh..." (Sofia)

Công chúa Sofia dường như đã nhớ ra điều gì đó.

"Đồ khốn! Dám hỗn xược với Công chúa Sofia! Đừng nghĩ rằng ngươi có thể ở lại Rozes!"

Hiệp sĩ bên cạnh cô đang đe dọa tôi một cách trắng trợn.

"Vậy thì tôi sẽ rời đi. Không đời nào tôi lại làm việc vì một lũ như các người được." (Makoto)

Aaa, tôi đã nói rồi.

(Ôi trời, Makoto, cậu khá nóng tính nhỉ.) (Noah)

Tôi thiếu kinh nghiệm, Nữ Thần-sama.

"Ồ, Takatsuki-sama. Nếu anh không có nơi nào để đi, anh luôn được chào đón ở Highland đấy." (Noel)

Công chúa Noel mỉm cười yêu cầu.

Công chúa Sofia ở bên cạnh đang tỏ vẻ không hài lòng.

"Takatsuki-kun...nếu cậu gặp rắc rối gì, hãy nói với tôi bất cứ lúc nào." (Sakurai)

"Ừm...cảm ơn nhé, Sakurai-kun." (Makoto)

Tôi nhẹ nhàng cúi đầu trước Công chúa Noel và Sakurai-kun.

Và không thèm chạm mắt với Công chúa Sofia và hiệp sĩ bên cạnh cô, tôi rời khỏi nơi đó.

Hừmm, tôi đã làm rối tung mọi thứ lên ở đó à?


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro