Phai chang em da quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn biết đã hết ước mơ tình anh nơi đây vẫn nhớ, nhớ ngày em trao anh nụ cười duyên dáng.

Tháng ngày êm đềm nhanh quá giờ em ra đi thật xa, để lại tim anh nỗi đau khắc sâu.

Nụ hôn khi xưa say đắm bên nhau..., mà giờ đây đôi môi anh thấy giá băng...!

Tim anh mãi không phai nhòa hình bóng em...!

Hỡi người ơi! phút gần bên nhau em đã quên hãy về bên anh đi người yêu dấu ơi...!

Này người yêu ơi anh cần em cớ sao lại bỏ đi thật xa..., tháng ngày buồn cô đơn anh nhớ thương em nhiều hơn...!

Vẫn biết đã hết ước mơ tình anh nơi đây vẫn nhớ, nhớ ngày em trao anh nụ cười duyên dáng.

Tháng ngày êm đềm nhanh quá giờ em ra đi thật xa, để lại tim anh nỗi đau khắc sâu.

Nụ hôn khi xưa say đắm bên nhau..., mà giờ đây đôi môi anh thấy giá băng...!

Tim anh mãi không phai nhòa hình bóng em...!

Hỡi người ơi! phút gần bên nhau em đã quên hãy về bên anh đi người yêu dấu ơi...!

Này người yêu ơi anh cần em cớ sao lại bỏ đi thật xa..., tháng ngày buồn cô đơn anh nhớ thương em nhiều hơn...!

Bao nhiêu năm tháng qua để lại trong anh nỗi nhớ đếm bao nhiêu sao mà chẳng thấy bóng em...!

Vì sao ơi nói với em từng ngày anh vẫn mong chờ, chờ ngày hạnh phuc đến với chúng ta

Woh...oh..., woh... oh oh...!!!

Hỡi người ơi ! phút gần bên nhau em đã quên hãy về bên anh đi người yêu dấu ơi...!

Này người yêu ơi anh cần em cớ sao lại bỏ đi thật xa..., tháng ngày buồn cô đơn anh nhớ thương em nhiều hơn...!

Hỡi em dấu yêu hãy về...!

Người yên dấu hãy về...!

Hãy về...!

Phải chăng em đã quên..!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhac