pham nhan tu tien 1851-1853

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1851 : Hoá Linh Chi Chiến (thượng)

 

 

 

Hàn quang trong mắt Hàn Lập chợt lóe, thân hình trở nên mơ hồ. Hơn mười sợi ngân tơ bỗng nhiên chớp lên, xuyên thủng qua thân ảnh hắn nhưng lại giống như xuyên qua hư ảnh. Trên đỉnh đầu Hàn Lập chợt lóe ngân quang. Một hư ảnh kim sắc ba đầu sáu tay phiêu phù hiện ra, chính là kim thân pháp tướng của Hàn Lập. Sau đó sáu bàn tay đồng thời chuyển động, mỗi cánh tay lại bắn ra một đạo kim sắc quang trụ phảng phất như đã thực chất.

 

“ Ầm ầm ầm” ba tiếng nổ nặng nề vang lên.

 

Tam sắc điện hồ uy năng cực lớn, nhưng dưới sự oanh kích của sáu đạo quang trụ thì chớp lên một cái, rốt cục cũng tán loạn rồi biến mất.

 

Ở trong lôi quang, quái thú chuẩn bị công kích lần thứ hai thì Phong Lôi Sí chớp động, thân ảnh Hàn Lập biến mất tại chỗ.

 

Oành! Dường như cùng một lúc, một đạo nhân ảnh phiêu phù hiện ra bên ngoài hai mươi trượng. Giờ phút này, vẻ tươi cười trên mặt Hàn Lập đã biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt lạnh lùng, hàn quang trong mắt chớp động.

 

“ Xem ra các hạ vẫn có ý định động thủ. Cũng tốt, để ta tiễn đạo hữu một đoạn đường, coi như là kết thúc ân oán giữa ta và ngươi”.

 

Vừa dứt lời, Phạm thánh pháp tướng chói lòa kim quang, trong nháy mắt ngưng đọng thành Kim Thân chi thể. Hàn Lập nhanh chóng vỗ đầu một cái, Thiên Linh Cái trên đỉnh đầu mở ra, một Nguyên Anh đen nhánh từ bên trong chui ra, chợt lóe hóa thành một cỗ hắc khí chui vào trong Kim Thân.

 

Ngay lập tức, sáu mắt của Kim Thân đều mở to, sáu cánh tay chuyển động. Trong lòng các bàn tay đều hiện ra một chiếc Cự nhận kim sắc, đồng loạt được huy động.

 

Vù vù hai tiếng xé gió vang lên, kim sắc kiếm khí dày đặc phun ra ngút trời.

 

Tiếp theo Kim Thân chớp động, bản thể liền hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp đánh về phía quái thú trong không trung.

 

Lôi quang quái thú thấy vậy gầm lên một tiếng giận giữ, vô số lôi cầu màu bạc hiện ra xung quanh thân thể nó. Đồng thời hai cánh khẽ vỗ, lông vũ dày đặc như những mũi tên kịch liệt bắn ra, hóa thành những đạo điện hồ màu lam, trực tiếp bắn tới.

 

Ngân lôi cầu cùng Lam điện hồ có thanh thế kinh người nhưng trong nháy mắt bị đánh cho thất linh bát lạc dưới sự công kích của vô số kiếm khí kim sắc.

 

Kim Thân chỉ chớp động một cái, đã đến bên cạnh Lôi Thú, sáu lưỡi Kim Nhận liền hóa thành sáu cái Xa luân kim sắc, lớn có nhỏ có điên cuồng bay tới.

 

Mắt thấy lôi điện không có hiệu quả, hung quang trong mắt Lôi thú lóe lên, hai cánh tay cũng thiểm động hào quang, hiện ra một cây Phủ và một cây Trùy.

 

Một tiếng kêu đinh tai nhức óc chợt vang, Phủ và trùy múa may biến ảo. Một vòng Xích màu vàng kim kỳ lạ hiện ra, từng đạo kim sắc điện hồ bắn ra quẩn quanh, không chút sợ hãi nghênh đón sáu đoàn kim quang.Trong phút chốc, kiếm khí tung hoành, lôi điện đan xen,. rốt cục cũng giao tranh cùng một chỗ. Nhất thời khó có thể phân cao thấp.

 

Thấy Lôi thú không cách nào làm gì được Hàn Lập, Ngư điếm chủ không khỏi kinh hoàng. Người khác thì không nói còn hắn rất hiểu rõ sự lợi hại của Lôi thú. Đừng xem con thú này phát ra những lôi điện nhìn như bình thường đó mà nhầm. Trên thực tế, uy năng của mỗi một đạo điện hồ có thể giệt sát một Luyện hư kỳ tu sĩ.

 

Trong tầng ba của Địa Uyên, có mấy tên Chấp Pháp Đội may mắn đuổi kịp hắn, hắn có thể khu động pháp lực một kích mà giết chết, chính là sử dụng thần thông lôi điện của Lôi Thú.

 

Bất quá ngay cả kinh hãi thì sắc mặt hắn vẫn không đổi, ngược lại xoay chuyển tròng mắt. Bàn tay giấu trong tay áo thầm bấm niệm pháp quyết. Sau khi hít sâu một hơi, sau lưng hắn vang lên một thanh âm muộn hưởng, một đạo ngũ sắc quang hoa lóe lên, hóa thành hư ảnh Khổng Tước khổng lồ.

 

“ Ngươi là người của Ngũ Quang tộc!” Hàn Lập chứng kiến cảnh này thì có chút ngoài ý muốn.

 

“ Hắc hắc, có phải hay không thì đạo hữu thử một chút chẳng phải biết ngay hay sao?” Ngư điếm chủ cười lạnh một tiếng. Dưới sự biến hóa kịch liệt của Khổng Tước hư ảnh. Một biển trời linh quang ngũ sắc diễm lệ dị thường từ xa điên cuồng quét tới. Nơi nó đi qua thiên hôn địa ám, cả bầu trời run rẩy như muốn sụp đổ, thanh thế bức người.

 

Cùng lúc đó, hơn mười cây tế trâm trong suốt đang phiêu lơ lửng trong không trung một lần nữa rung lên, điên cuồng bắn ra rồi quỷ dị biến mất trong hư không.

 

Hàn Lập thấy thế thì sắc mặt trầm xuống, hai mắt thiểm động lam quang. Trên người lóe lêntử quang, từ trong thân thể một đạo hư ảnh xanh biếc bay ra, vừa kịp chắn sau lưng.

 

Phốc phốc những tiếng động liên tiếp truyền đến. Hơn mười tia Ngân tơ lóe lên từ phụ cận trong hư không, mãnh liệt bắn ra liên tiếp đâm vào trong hư ảnh màu xanh nhưng giống như là đâm vào cây khô không chút tác dụng.

 

Sau khi linh quang trên người lục ảnh thu lại, mới hiện ra hình dáng thật sự, một “ Hàn Lập” hiện ra với làn da màu bích lục, bên trên trải rộng những hoa văn tử sắc. Dĩ nhiên lại là Linh khu Chi Tiên do Hàn Lập tu luyện.

 

Linh khu này hàng năm được Hàn Lập dùng thần bí lục dịch nuôi dưỡng, đã có tu vi Hợp thể Sơ kỳ, hơn nữa đã đến cảnh giới Sơ kỳ đại thành, có giấu hiệu tiến giai Trung kỳ cảnh giới. Hơn nữa, bởi vì là thân thể của Chi tiên, Linh khu sau khi tiến giai cảnh giới Hợp thể, lại sinh ra nhiều loại thần thông không thể tưởng tượng nổi, có thể nói là một trong những chiêu bài sát thủ của Hàn Lập. Hàn Lập không chút do dự dùng thần niệm thả ra, là có ý định thử một chút uy lực của nó trong thực chiến.

 

Lúc này Linh khu này dưới sự công kích của Ngân tơ, trước ngực chớp động những tia sáng bạc, hơn mười cây ngân châm cắm vào thân thể lộ ra ngoài một nửa. Nhưng khiến người ta giật mình chính là, tại chỗ chúng đâm vào da thịt, mơ hồ tản mác ra khí vị tanh hôi. Hóa ra đám Ngâm châm này đều chứa kịch độc, hơn nữa vẫn còn đang giãy dụa không dứt, tựa hồ muốn tiếp tục đâm vào thân thể Linh khu.

 

Nhưng vẻ mặt “ Hàn Lập” màu bích lục không chút biểu cảm, hừ lạnh một tiếng. Lồng ngực bỗng hiện ra yêu văn tử sắc, da thịt biến thánh một mảnh xám trắng, những Ngâm châm kia không cách nào tiến thêm một chút nào, phảng phất như đâm phải Tinh cương. Chẳng những vậy “ Hàn Lập “ còn cúi đầu xuống, há phồm phun ra một luồng hương khí kỳ dị. Một màn kinh người xuất hiện, sau khi hương khí đi qua thì màu đen nhánh tại nơi lồng ngực bỗng nhanh chóng biết mất không thấy, đồng thời hơn mười cây Ngân châm trên đó run lên bắn ra khỏi lồng ngực, sau đó bị quang hà bao vây, “ Hàn Lập” một hơi đem nuốt trọn.

 

Tại nơi xa, ngay cả khi có dự liệu trước nhưng chứng kiến một màn quỷ dị như vậy, Ngư điếm chủ không thể không sợ hãi. Bất quá sau khi sự bối rối qua đi, chẳng những hắn không thu hồi pháp thuật mà còn tăng nhịp độ bấm niệm pháp quyết, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra.

 

Ngũ sắc quang hải vốn xoay chuyển một trận, lại hiện ra vô số phù văn đồng thời điên cuồng chuyển động, mơ hồ kết hợp tạo thành một Cấm chế, phô thiên cái địa bay đến đỉnh đầu Hàn Lập.

 

Thấy tình hình như vậy, Hàn Lập thực sự rất ngạc nhiên. Hắn tu luyện Kinh Trập quyết, đồng thời có Ngũ sắc Khổng Tước chân huyết, tự nhiên có sự hiểu rõ sâu sắc về Ngũ sắc thần quang của Ngũ Quang tộc. Nhưng sự đáng sợ của thần quang trước mắt bất đồng với các thần quang khác rất lớn, tựa hồ lớn hơn vài lần. Nếu không phải hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc của Ngũ sắc Khổng Tước thì đã nhận lầm rằng đây là hai loại thần thông khác nhau. Không trách được nam tử khô gầy đối mặt với tồn tại cao hơn một cấp mà vẫn không chút do dự lựa chọn xuất thủ, chỉ tính riêng Ngũ sắc thần quang đáng sợ như vậy, tồn tại Hợp thể trung kỳ với tu vi bình thường không thể nào là đối thủ của hắn.

 

Tu sĩ Hợp thể trung kỳ bình thường nếu bị Ngũ sắc quang hải đảo qua, bị cấm chế trong đó vậy khốn, thật đúng là không có cách nào để dễ dàng thoát thân.

 

Nhưng sau khi Hàn Lập ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Ngũ sắc quang hải, vẻ kinh ngạc trên mặt biến mất, thay vào đó là một tia cười lạnh, Linh khu ở bên cạnh lóe lên, giống như hợp nhất với thân thể Hàn Lập, rồi biến mất.

 

Mà bản thể Hàn Lập đột nhiên hướng dưới đất lăn một vòng, quanh thân Ngũ sắc quang hoa lóe lên, biến thành một con Ngũ sắc Khổng Tước dài mấy trượng. Lúc đó, Ngũ sắc quang hải của Ngư điếm chủ đã bao trùm cả hư ảnh Khổng Tước và bản thể vào bên trong. Nhưng một khắc sau đó, một tiếng cười dài từ trong Ngũ sắc quang hải phát ra, Ngũ sắc Khổng Tước cử động hai cánh, từ trong quang hải bay ra. Tựa như tầng tầng cấm chế ẩn chứa trong Ngũ sắc quang hải không có chút tác dụng nào với nó. Tuy thần quang của Ngũ sắc Khổng Tước mà hắn phát ra không lợi hại bằng của Ngư điếm chủ, nhưng nếu dùng nó để tự vệ thì thật đơn giản.

 

“ Ngũ sắc biến thân! Ngươi cũng là người của Ngũ Quang tộc? Không đúng, nếu là người Ngũ Quang tộc, từ thánh giai trở lên ta không thể nào không nhận ra! Chẳng lẽ là…Được, được, bất kể ngươi có phải là người do các lão gia hỏa kia phái ra hay không, cho dù tiêu hao hơn trăm năm pháp lực ta cũng muốn đánh chết ngươi ở chỗ này “. Ngư điếm chủ có chút giật mình, lẩm bẩm mấy tiếng, nhưng sau đó sắc mặt trở nên càng khó coi, thậm chí có chút dữ tợn, đáng sợ, dường như nhớ đến một sự tình khiến hắn cực kỳ thống hận.

 

Vừa dứt lời khô gầy nam tử nhấc cánh tay hung tợn chỉ về nơi xa. Cuồn cuộn Ngũ sắc quang hải bốn phía bỗng phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, hướng trung tâm mà bay tới, hóa thành một Ngũ sắc quang cầu. Ngay lập tức, Quang cầu này xoay tít một vòng, lại một lần nữa huyễn hóa ra một hư ảnh Ngũ sắc Khổng Tước. So với hư ảnh Khổng Tước của Hàn Lập thì đúng là một trời một vực.

 

Nhưng hư ảnh này không lập tức công kích Hàn Lập mà ngược lại, dưới sự huy động của hai cánh, nó thuấn di biến mất. Một khắc sau đó, Ngũ sắc quang hải dưới chân Ngư điếm chủ quay cuồng một trận, hư ảnh Khổng Tước lại phiêu phù hiện ra. Hắn mỉm cười, đạp chân xuống hư ảnh, hai bàn tay tự hướng vào người liên tục phát chỉ, hơn mười đạo quang hoa lóe lên rồi biến mất vào trong thân thể.

 

Một màn quỷ dị xuất hiện, thân hình khô gầy nam tử nhất thời tan rã từ dưới chân đến đầu. Sau một lát, cơ thể nguyên vẹn lại sát nhập hoàn toàn vào hư ảnh Khổng Tước. Mà Khổng Tước vốn chỉ là hư ảnh, kêu một tiếng tiêm minh, từ trong thân thể liều mang phun ra Ngũ sắc phù văn tạo thành pháp trận, thân hình khổng lồ như vậy nhưng trong chốc lát hóa thành thực thể.

 

Đồng thời một cỗ khí tức đáng sợ của Hợp thể hậu kỳ tu sĩ ào ạt tuôn ra từ thân thể Ngũ sắc Khổng Tước. Nguyên khí tại trăm dặm phụ cận bị cỗ khí tức này ảnh hưởng, vốn không thể nhìn thấy được giờ lại hóa thành muôn vàn những sợi tơ sáng, ồ ạt hướng về Ngũ sắc Khổng Tước mà trút vào.

 

Tu vi của Khổng Tước to lớn tiếp tục cuồng trướng, thẳng đến trạng thái Hợp thể Hậu kỳ đỉnh phong. Hai cánh vỗ một cái, làm cho hư không mơ hồ dao động một trận, vô số phù văn phập phù hiện ra từ bốn phía, uy năng dường như không thể chống đỡ.

Chương 1852: Hoá Linh Chi Chiến (Hạ)

 

 

 

Hàn Lập tận mắt thấy cảnh này thì không khỏi hít vào một hơi lạnh.

 

Ngư điếm chủ không chỉ phóng xuất ngũ sắc thần quang lợi hại vô cùng, bây giờ thân thể cùng pháp tướng Khổng Tước hợp hai làm một, tu vi trực tiếp bạo tăng lên hai cấp.

 

Thần thông này không khỏi quá mức kinh người.

 

Thì ra là vào điều này, chẳng trách đối phương luôn luôn trấn định. Lúc này đừng nói chuyện Hợp Thể trung kỳ tu sĩ có thể đánh chết khô gầy nam tử mà có thể tự bảo vệ bản thân mình hay không còn khó nói.

 

Trong lòng Hàn Lập kinh ngạc nhưng tự nhiên không chút sợ hãi.

 

Đối phương đã thi triển ra đòn sát thủ, tự nhiên nhất quyết muốn phân sinh tử với hắn. Cho dù bây giờ hắn có ý dừng tay thì Ngư điếm chủ cũng tuyệt không đáp ứng.

 

"Được, rất tốt! Nếu là như thế Hàn mỗ cũng muốn xuất ra một vài thứ, mới có thể để đạo hữu không coi thường."

 

Thanh âm băng lãnh bỗng truyền ra từ giữa không trung, theo đó thần quang Ngũ Sắc Khổng Tước do Hàn Lập biến thành đột nhiên tỏa ra một vầng kim quang bao lấy toàn bộ thân thể. Tiếp theo kim quang chói lòa , trong khoảnh khắc một vật khổng lồ vụt xuất hiện giữa không trung.

 

Rõ ràng là một con kim sắc Cự Viên toàn thân kim quang sáng lạn, hai mắt phảng phất như hai cái chuông đồng!

 

Trong khoảnh khắc Hàn Lập thay đổi khẩu quyết hóa thân thành Sơn Nhạc Cự Viên, chính là biến thân lợi hại nhất trong Kinh Trập biến hóa mà hắn nắm giữ.

 

Cự Viên do hắn biến thành thân cao không dưới trăm trượng, tứ chi to thô như cột đình khổng lồ, hai tay phảng phất như hai cái quạt hương bồ thật lớn, từ trên không chút khách khí một kích nện xuống Ngũ Sắc Khổng Tước.

 

"Phanh phanh" hai tiếng!

 

Tiếng bạo nổ vang lên phát ra dưới Cự chưởng, đồng thời cự lực phảng phất hai tòa núi nhỏ mạnh bạo áp xuống.

 

Ngư điếm chủ tự nhiên kinh hãi, không kịp suy nghĩ nhiều, ngũ sắc thần quang ngoài thân quay tròn liền chuyển, trong nháy mắt hình thành một quầng sáng ngũ sắc trực tiếp nghênh đón cỗ cự lực.

 

Ngũ sắc thần quang huyền diệu dị thường, theo lý có thể dễ dàng hóa giải cự lực vô hình kia.

 

Nhưng Hàn Lập khi đã hóa thân thành Cự Viên, bản thân hắn đã có được một loại thiên phú đại thần thông, chính là cự lực của Sơn Nhạc Cự Viên danh chấn trong vạn linh, cương mãnh vượt xa sự tưởng tượng của Ngư điếm chủ.

 

Chỉ nghe "Oanh" "Oanh" hai tiếng tiếng nổ phát ra, quầng sáng ngũ sắc chấn động kịch liệt một trận. Có hai chỗ trê đó lõm sâu vào, hào quang lóe lên một trận đồng thời phát ra âm thanh như xé rách tấc tấc vỡ vụn.

 

Ngư điếm chủ hoảng hốt, Khổng Tước to lớn tự nhiên sẽ không đứng yên tại chỗ chịu công kích, không chút do dự vỗ hai cánh một cái.

 

Nhất thời ngoài thân chợt lóe ra các quang trận ngũ sắc, thân thể Ngũ Sắc Khổng Tước khổng lồ chợt hóa thành một vùng sáng rồi không thấy tung tích.

 

Kim sắc Cự Viên thấy thế thì hai mắt lóe lên tia sáng lam, hai chân đột nhiên đạp một cái, thân hình khổng lồ nhoáng lên, chợt lóe vào trong không trung không thấy tung tích.

 

Sau một khắc, không gian tại không trung một nơi khác cách bọn họ mấy trăm trượng dao động một hồi, thân hình Ngũ Sắc Khổng Tước loáng một cái hiện ra.

 

Nhưng cơ hồ cùng lúc tại không trung phía trên đỉnh đầu nó chợt lóe kim quang, thân thể Cự Viên khổng lồ cũng đồng thời hiện ra.

 

Vẻ mặt nó đầy dữ tợn, hai tay nắm chặt thành quyền hung hăng lần nữa đánh xuống phía dưới.

 

Trong nháy mắt, quyền ảnh trùng trùng vụt xuất hiện, phát ra âm thanh sắc nhọn ào ào cuốn tới Ngũ Sắc Khổng Tước. Quyền ảnh kim sắc dập dồn cuồn cuộn như sóng vỗ, hơn phân nửa hư không dường như nhuộm thành một màu vàng óng, đồng thời vùng không gian giữa song quyền cũng bị uốn cong rung lên dữ dội, dường như mạnh mẽ bị xé rách ra.

 

Ngũ Sắc Khổng Tước tuy hình thể thật lớn nhưng phản ứng cực nhanh. Trong tiếng sắc nhọn, ngũ sắc linh quang ngoài thân xoay tròn một trận rồi bỗng nhiên ngưng tụ thành vô số quang thuẫn diễm lệ tại bốn phía. Mỗi mặt thuẫn chỉ cỡ một thước nhưng tầng tầng lớp lớp đem toàn bộ thân thể linh cầm bao phủ ở trong.

 

Kim sắc quyền ảnh thoạt nhìn không thể đỡ nhưng vừa đánh tới tầng phòng hộ do thuẫn bài hợp thành thì bề mặt va chạm tạo thành một tràng âm thanh bạo liệt, quyền ảnh chỉ có thể đánh nát non nửa bộ phận thuẫn bài rồi tán loạn tiêu thất.

 

Không chỉ như thế, Ngũ Sắc Khổng Tước lại hót lên một tiếng sắc nhọn, số quang thuẫn còn lại chợt lóe, biến thành ngũ sắc phi kiếm bất tận, mỗi thanh đều tỏa ra hàn quang dày đặc, bộ dáng sắc bén vô cùng.

 

Ngũ sắc phi kiếm mới vừa thành hình khẽ rung lên kích bắn mà ra.

 

Vù vù những tiếng xé gió, toàn bộ phi kiếm dồn dập hóa thành các đạo ngũ sắc kiếm quang, như tia chớp bắn tới thân thể khổng lồ của Cự Viên, trong nháy mắt tưởng như phải nhất định xuyên thủng, tạo thành vô số lỗ hổng trên thân thể đối phương.

 

Kim sắc Cự Viên thấy quyền ảnh vô hiệu thì sắc mặt giận dữ, lại nhìn ngũ sắc kiếm quang phô thiên cái địa kéo tới liền rống giận, hai nắm quyền to lớn cuồng đấm ba cái vào ngực.

 

Nhưng quỷ dị chính là sau mỗi một âm hưởng, tầng kim quang ngoài thân Cự Viên liền đột nhiên dày đặc gấp bội.

 

Ba tiếng qua đi, không chỉ cả bộ lông người Cự Viên như con nhím dựng thẳng tắp mà còn có ba tầng sáng kim sắc tỏa ra bên ngoài thân.

 

Ba tầng sáng không chỉ ngưng đặc dường như thực thể mà còn có vô số kim văn trải rộng trong đó, có vẻ huyền diệu vô cùng.

 

Công pháp này chính là Hàn Lập sau khi tiến giai Hợp Thể trung kỳ, dựa theo Kinh Trập Quyết học được đại thần thông phòng hộ của biến hóa Sơn Nhạc Cự Viên, luận uy năng không chút nào kém bí thuật “Kim Cương Quyển" trong truyền thuyết của phật môn.

 

Khi ba tầng sáng kim sắc vừa mới thành hình thì ngũ sắc kiếm quang tựa như lưu tinh dồn dập trảm mạnh lên.

 

Trong nháy mắt kiếm khí tung hoành, quầng sáng kim sắc trở nên chói mắt, đồng thời còn có hồi hồi tiếng ông minh phát ra bên trong.

 

Uy năng của Ngũ sắc thần quang biến thành phi kiếm đích thực không phải nhỏ!

 

Kiếm quang tại trong không trung đều lưu lại từng vệt sáng bạc nhàn nhạt, như vạch phá trời cao trảm đến kim sắc quầng sáng, nhất nhất đem bên trong kim sắc phù văn một trảm diệt.

 

Khi ba tầng sáng tan đi thì hơn phân nửa kiếm quang đều tán loạn, vẫn còn hơn trăm đạo ngũ sắc kiếm quang chợt lóe, cuồng bạo trảm lên bản thể kim sắc Cự Viên.

 

Có điều Khổng Tước khổng lồ lại vô cùng ngạc nhiên, trợn tròn hai mắt như muốn rớt ra khỏi tròng!

 

Chỉ thấy bộ lông của Kim sắc Cự Viên lưu chuyển như một lớp gai nhọn kim sắc. Những ngũ sắc kiếm quang vừa bắn tới thì giống như chém phải cái gì đó không thể phá vỡ, trực tiếp bắn ngược ra hoặc chợt lóe lên rồi tán loạn đi.

 

Không mảy may gây thương tổn Cự Viên!

 

Mà kim sắc Cự Viên lại không hề có ý dừng lại, hừ lạnh một tiếng. Hai mắt chợt lóe hung quang đồng thời hai vai nhoáng lên. Hai cánh tay lông lá vung lên, không ngờ phân nửa cánh tay lại tiêu thất trong hư không.

 

Sau một khắc, Ngũ sắc Khổng tước chỉ cảm thấy không trung hai bên cạnh thân dao động. Hai thủ chưởng kim sắc như tia chớp lóe mà ra, dường như muốn nắm lấy hai cánh Khổng Tước.

 

Khổng Tước khổng lồ rùng mình nhưng không lộ vẻ hoang mang, trái lại hừ lạnh một tiếng. Hai cánh dài chừng hai ba mươi trượng khẽ rung lên, ngũ sắc linh quang bỗng nhiên biến ảo thành hai thanh Cự nhận ngũ sắc, mặt ngoài chói sáng vô cùng. Giống như thần binh lợi khí mà thổi tóc qua cũng đứt, tàn bạo trảm ngược về hai thủ chưởng kim sắc.

 

Hai kim sắc thủ chưởng tựa hồ không chút sợ sệt Cự nhận do hai cánh Ngũ Sắc Khổng Tước biến thành, chỉ là mười ngón co rụt lại một cái biến thành song quyền ánh vàng rực rỡ, chợt lóe đánh lên hai Cự nhận.

 

"Oanh" "Oanh" hai tiếng tiếng nổ kinh thiên động bạo phát ra!

 

Tại chỗ hai thanh Cự nhận cùng song quyền đụng chạm bộc phát ra hào quang chói mắt, phảng phất hai vầng thái dương nhỏ chói lòa hiện ra.

 

Toàn bộ thân thể Ngũ Sắc Khổng Tước chấn động, bắn ngược trở ra như diều đứt dây, một hơi bay ra hơn trăm trượng mới giương hai cánh miễn cưỡng ngừng thân hình, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.

 

Cự Viên kim sắc chỉ chấn động nửa thân trên vài cái rồi ổn định thân hình, rõ ràng một kích vừa rồi Cự Viên đại chiếm thượng phong.

 

Bất quá điều này cũng không có gì kỳ quái. Sơn Nhạc Cự Viên chính là lấy nhục thân cường đại mà dương danh trong đông đảo các chân linh. Ngũ Sắc Khổng Tước tuy không chút thua kém Sơn Nhạc Cự Viên nhưng lấy ngũ sắc thần quang để vang danh thiên hạ, còn đơn độc tỉ thí khí lực thì thúc ngựa cũng theo không kịp Sơn Nhạc Cự Viên.

 

Mà Cự Viên thừa dịp thân hình Ngũ Sắc Khổng Tước bất ổn, trong miệng gầm nhẹ một tiếng. Thân hình khẽ động giống như một mũi tiễn bắn thẳng đối phương nhưng trên đường lại đột nhiên liền mơ hồ, biến mất quỷ dị không thấy tung tích.

 

Lúc này Ngũ Sắc Khổng Tước vừa ổn trọng thân hình. Vừa thấy hành động của Cự Viên xa xa thì trong mắt lộ rõ vẻ kinh sợ. Ngoài thân đột nhiên đại phóng hào quang, từng tòa ngũ sắc pháp trận thần bí dị thường từ trong trong cơ thể tuôn ra, phảng phất như muốn thi triển đại thần thông nào đó.

 

Bất quá động tác so với Cự Viên rõ ràng chậm hơn đôi chút.

 

Kim quang chợt lóe, thân thể khổng lồ của kim sắc Cự Viên quỷ mị xuất hiện gần trong gang tấc trước mặt Ngũ Sắc Khổng Tước. Vánh tay hơi mơ hồ, đơn quyền kim sắc mang theo một loạt tàn ảnh đánh tới thân thể Khổng Tước, động tác cực nhanh khiến người muốn tránh cũng không thể.

 

Một tiếng trầm đục vang lên, tuy có ngũ sắc quang trận bên ngoài thân ngăn cản một chút nhưng Ngũ Sắc Khổng Tước vẫn bị một đạo cự lực khủng khiếp đánh thẳng lên trên người.

 

Ngũ Sắc Khổng Tước rít gào một tiếng sắc nhọn, thân thể phảng phất như sao băng bắn thẳng xuống phía dưới, đồng thời dưới sức ép vô hình của đạo cự lực, nhất thời tứ chi vô pháp nhúc nhích mảy may.

 

Kim sắc Cự Viên không hề có ý dừng tay, hai tay hư không một trảo, kim quang loạn thiểm trong tay. Ba mươi sáu thanh kim sắc tiểu kiếm hiện rồi nhoáng lên, trong nháy mắt biến ảo ngưng kết thành một kim sắc cự kiếm dài hơn mười trượng.

 

Trên mặt hiện vẻ dữ tợn, thân hình Cự Viên lại lần nữa chợt lóe, mang theo một chuỗi tàn ảnh đuổi theo Ngũ Sắc Khổng Tước đang rơi xuống.

 

Kim sắc Cự kiếm trong tay khẽ động một cái. Vô số kiếm quang thô to tuôn ra như cơn lốc đem Ngũ Sắc Khổng Tước cuồng quyển mà vào.

 

"Oanh" một tiếng!

 

Thân hình Cự Viên thoáng dừng ở giữa không trung, thân thể Ngũ Sắc Khổng Tước dưới kiếm quang điên cuồng chém tới thì hung hăng đập trên mặt đất tạo thành một cái hố có sâu rộng kinh người.

 

"Hảo, hảo, đây là các hạ bức ta. Đừng trách Ngư mỗ liều mạng cùng ngươi. Ngư tử thì võng phá!"

 

Hàn Lập chưa rõ ràng có chém trúng đối phương hay không thì chợt nghe phía dưới truyền tới tiếng gầm nhẹ vô cùng kinh hộ của Ngư điếm chủ!

Chương 1853: Phá không dị biến

 

 

 

Hàn Lập khẽ động, ánh mắt chợt lóe rốt cuộc cũng thấy rõ ràng tình cảnh bên trong hố to phía dưới.

 

Chỉ thấy Ngũ Sắc Khổng Tước nằm thẳng, móng vuốt hướng lên trời, tuy rằng linh vũ trên người hỗn độn, bộ dáng tựa hồ bị trảm rụng không ít, nhưng rõ ràng vẫn chưa thực sự tổn hại quá lớn.

 

Hơn nữa ngay sau đó, từ miệng Khổng Tước phun ra tiếng người tựa hồ đang phát ra chú ngữ huyền ảo.

 

Tầng tầng ngũ sắc quang trận ngoài thân Khổng Tước xoay quanh, sau một trận vù vù lại hướng tới một nơi trên tầng trời nhanh chóng hội tụ.

 

Hàng trăm quang trận nhỏ quay tròn ngưng tụ thành một ngũ sắc quang trận đường kính mấy trăm trượng.

 

Từng trận phạm âm thật lớn từ trong trận truyền ra, đồng thời cũng tản ra linh quang ngũ sắc cực kỳ kinh người.

 

Hàn Lập thấy thế thì trong mắt chợt lóe hàn quang, song thủ cực lớn của Cự Viên đột nhiên hợp lại trước người.

 

Sau khi kim quang chợt lóe, hai thanh kim sắc cự kiếm ở nháy mắt nhập lại thành một.

 

Lúc này Cự kiếm dài chừng ba bốn mươi trượng chớp động kim quang, thân kiếm mơ hồ có một con Giao long màu xanh ở trong bay múa, bộ dáng kinh người giống như tùy lúc đều có thể nhất phi trùng thiên (1).

 

Một tiếng "Trảm" bỗng phát ra từ trong miệng Cự Viên!

 

Cự kiếm nhoáng lên một cái lập tức bắn tới phía trước.

 

Trong phút chốc, một đạo kiếm quang mờ ảo trảm xuống, chợt lóe liền biến thành hơn trăm trượng, ở giữa phong lôi hung hăng trảm lên phía trên quang trận.

 

"Phốc" một tiếng!

 

Thanh quang chợt hiện nơi cự đại quang trận, giống như tờ giấy mỏng bị bạo liệt xé rách, nhưng sau một cái quay cuồng, ngũ sắc quang hà chớp động thì lập tức khôi phục như lúc ban đầu.

 

Một trảm vừa rồi dường như không chút hiệu quả đối với quang trận này.

 

Trong mắt Cự Viên hiện một tia ngoại ý nhưng lại cười lạnh một tiếng, cự kiếm trong tay rung lên, không có chút do dự lại một lần nữa chém xuống.

 

Với sự lịch duyệt của Hàn Lập tự nhiên rất rõ ràng, quang trận này tuyệt không phải không thể hư hao, chỉ cần trảm nhiều liền có thể công phá.

 

Đạo thanh quang thứ hai tuy thanh thế lớn hơn lần trước nhưng vừa ly khai cự kiếm thì đồng thời, tiếng chú ngữ trong miệng Ngũ Sắc Khổng Tước phía dưới đột nhiên dừng lại, tiếp theo giương một móng vuốt hướng về hư không điểm một cái.

 

Nhất thời một tiếng quái thanh thống khổ bỗng truyền ra từ một địa phương khác.

 

Hàn Lập rùng mình, xoay chuyển ánh mắt lướt qua hướng phát ra tiếng hô.

 

Chỉ thấy bên kia, con lôi thú đang cùng Phạm Thánh kim thân giao chiến quyết liệt, giờ phút này thần tình lại tỏ ra vẻ thống khổ.

 

Bên ngoài thân Lôi Thú tiếng sấm nổi lên, tam sắc điện hồ tuôn ra, cả thân hình được một tầng lưới lôi quang bao phủ, thân hình lại vừa động, lại trực tiếp từ bỏ trận chiến với kim thân, hóa thành một đoàn lôi quang ba màu tiến thẳng đến quang trận thật lớn.

 

Hàn Lập tuy chưa rõ con thú này hành động ra sao nhưng cơ hồ theo bản năng cũng rống to một tiếng, một quyền đầu đầy lông lá liền hướng lôi quang hung hăng đánh một kích.

 

Đồng thời Ma Anh điều khiển Phạm Thánh kim thân, cũng thét dài một tiếng rồi hóa thành một đoàn kim quang, nhanh như chớp mau chóng đuổi theo.

 

"Oanh" một tiếng!

 

Một kích của Cự Viên đánh vào hư không, tuy cách xa trăm trượng nhưng vô số các kim sắc quyền ảnh lớn nhỏ bỗng xuất hiện ở phía trước lôi quang, như tia chớp đánh vào phía trước thân hình của lôi thú.

 

Lôi thú giận dữ "Gầm" một tiếng, ngay cả khi nó có lai lịch lớn, nhưng bị Cự Viên dụng toàn lực đánh một kích cũng không thể đón đỡ, lưới lôi quang hộ thể vừa chạm vào một chút đã quyền ảnh bị phá hư, thân hình theo đó chấn động mà bay ra ngoài.

 

Chỉ một lát trì hoãn này, Phạm Thánh kim thân liền nhanh chóng đuổi theo, Kim Nhận trong tay lưu chuyển một trận, biến ảo thành một Cổ kính kim sắc sáu mặt, nhoáng lên một cái, sáu đạo cột sáng kim sắc phun ra, liền hùng hổ hướng về lôi thú.

 

Tiếng bạo liệt nháy mắt phát ra, lôi thú bị cột sáng đánh trúng thân hình nhất thời không thể ổn định, lại bị chấn bay đi, thống khổ gầm nhẹ vài tiếng, tựa hồ bị một chút thương thế.

 

Phía dưới, Khổng Tước khổng lồ do Ngư điếm chủ biến thành thấy vậy không khỏi khẩn trương. Trong miệng phát ra một tiếng thét chói tai, giống như đang liều mạng thúc giục lôi thú.

 

Một tiếng "tiêm minh" thê lương từ trong miệng lôi thú phát ra, lôi quang sau lưng nó đại phóng, tiếp theo ngay sau đó một màn kinh người xuất hiện.

 

Sau lưng lôi thú "Phốc"" Phốc"" phốc" ba tiếng, lại đột nhiên hiện ra ba đôi cánh màu vàng, bạc, lam. Sáu chiếc cánh đồng thời chớp vỗ một cái. Nhất thời phát ra một tiếng sấm, bỗng nhiên từ bên trong tam sắc điện hồ chớp động, quỷ dị biến mất.

 

Phạm Thánh kim thân phát ra một cột sáng theo sau, không ngờ nhất thời lại đánh vào hư không.

 

Hàn Lập thấy cảnh này thì tròng mắt co rụt lại, cơ hồ theo bản năng lập tức xoay chuyển ánh mắt nhìn vào cự đại quang trận ở phía dưới, hơn nữa trên trán hắc quang chợt lóe, một con mắt đen thui quỷ dị hiện lên.

 

Con mắt vừa động, một cột sáng màu đen theo đó phun ra, lập tức cũng nhập vào hư không biến mất.

 

Quang trận cự đại trên không chợt phát ra một tiếng sấm, thân ảnh của lôi thú có ba đôi cánh ngay trong tiếng sét đánh hiện ra.

 

Nhất thời một cột sáng màu đen cũng theo hư không bắn ra, khoảng cách gần như thế, ngay cả lôi thú sau khi biến thân sử dụng thần thông thuấn di kinh người mà căn bản không thể tránh.

 

Mắt thấy cột sáng màu đen chợt lóe, ngưng tụ đánh lên trên mình lôi thú nhưng cự đại quang trận lại bỗng nhiên phát ra một tiếng vù vù, ngũ sắc linh quang đại phóng, cột sáng màu đen lại quỷ dị rẽ ngoặt một cái, lướt qua sát sạt bên cạnh lôi thú.

 

Lôi thú ngay sau đó cũng không chút do dự, hai cánh mở ra, một đầu chui vào bên trong quang trận.

 

Hàn Lập không khỏi ngẩn ra.

 

Toàn cảnh hết thảy nhìn như phức tạp nhưng trên thực tế chỉ tốn thời gian một nhịp hô hấp!

 

Ngũ Sắc Khổng Tước ở phía dưới hố to thấy vậy, lại phát ra một tiếng thanh minh mừng rỡ, ngũ sắc linh quang bên ngoài thân giống như thủy triều tuôn tới cự đại quang trận, thậm chí hai cánh cùng bản thể cũng hóa thành một đoàn linh quang tiến nhập vào trong đó.

 

Trong khoảnh khắc, phía dưới hư không ngoài một quang trận thật lớn mơ hồ không còn thấy vật gì!

 

Quang trận lại bắt đầu biến hóa, sau khi phát ra một tiếng gầm rú, hào quang đại phóng, phun ra liên tục mấy chục cột sáng ngũ sắc to thô.

 

Mỗi cái đều to chừng một người ôm, trực tiếp phun nhập sương mù trắng mịt trên trời cao rồi biến mất.

 

Hàn Lập dừng một chút, chợt phát hiện có tám mươi mốt cột sáng.

 

Còn chưa chờ hắn có phản ứng thì tám mươi mốt cái cột sáng cùng lúc phun ra vô số ngũ sắc phù văn đi ra, ầm ầm chuyển động.

 

Nhất thời một ngũ sắc cột sáng cực lớn từ trong trung tâm quang trận hiện ra, chợt lóe lên rồi lập tức nhập vào không trung biến mất một cách quỷ dị.

 

Ngay sau đó không gian tại chỗ cột sáng biến mất truyền ra dao động mãnh liệt.

 

Một lỗ thủng màu bạc trống rỗng lộ ra ở phía trên quang trận!

 

Ban đầu bất quá nắm chỉ bằng nắm tay nhưng chớp động một cái, liền biến thành hơn trượng, một cỗ linh khí tinh thuần tới cực điểm từ giữa tuôn ra.

 

"Ồ, đây là..."

 

Hàn Lập cảm nhận được cỗ tinh thuần linh khí này, lại mơ hồ có một loại cảm giác quen thuộc giống như đã từng quen biết, tâm niệm lướt qua cực nhanh, bỗng nhiên nhớ tới linh khí tinh thuần này cực kỳ tương tự nơi Quảng Hàn giới.

 

Hắn nhìn kia vùng hư không đang không ngừng thành lỗ thủng lớn, trong nháy mắt đột nhiên có cảm giác không ổn xuất hiện trong lòng. Không lưỡng lự vung một tay lên, kim sắccự kiếm trong tay được huy động.

 

"Vù Vù" tiếng xé gió nhất thời mãnh liệt!

 

Vô số kim sắc kiếm quang lớn nhỏ cỡ bàn tay, điên cuồng bắn tới lỗ thủng màu bạc kia, một bộ liều mạng muốn phá hư lỗ thủng này.

 

Nhưng chuyện tình khiến Hàn Lập trong lòng trầm xuống đã xảy ra!

 

Mặc cho kim sắc kim quang cuồng phong bão táp lướt qua lỗ thủng màu bạc, nhưng hư không phụ cận chỉ vặn vẹo một chút,dường như không chút hiệu quả.

 

Hơn nữa không chỉ thế, lỗ thủng bỗng nhiên một tiếng vang thật lớn, tiếp theo một cột sáng màu bạc phun ra từ trong đó. chợt lóe lên rồi trực tiếp tiến nhập vào đại quang trận phía dưới.

 

Quang trận nổ vang, lập tức hào quang chói lóa, các loại phù văn ào ạt tuôn ra, đồng thời cả tòa quang trận điên cuồng khuếch trương ra bốn phía.

 

Cột sáng màu bạc bỗng nhiên dừng một chút, hơn nữa lỗ thủng màu bạc lóe lên rồi lập tức biến mất, đại quang trận đã cuồng tăng thập bội, từ giữa phát ra ngũ sắc linh quang. Cơ hồ trải rộng hơn phân nửa hư không phía dưới, làm cho người ta giống như đặt mình vào một vùng đại địa ngũ sắc, thật sự cực kỳ diễm lệ.

 

Cùng thời gian, theo trong lòng quang trận truyền ra quái dị thanh âm của liễu phụ và và ấu nhi khóc nỉ non, khiến người vừa nghe lập tức tinh thần hốt hoảng, lâm vào ma chướng.

 

Hàn Lập nghe thì sắc mặt đại biến.

 

Nhưng hắn không phải bị ảnh hưởng bởi thanh âm này quái dị, mà là tại nơi khóc nỉ non truyền ra, trong nháy mắt bỗng có cảm giác sởn gai ốc trong lòng, mạng cho hắn một cảm giác nguy hiểm.

 

"Không ône!"

 

Hàn Lập thầm kêu một tiếng, thật sự ngưng trọng lại. Tâm niệm vừa động, thân ảnh Phạm Thánh kim thân ba đầu sáu tay nhoáng lên một cái, chợt lóe lên rồi không thấy bóng dáng tại chỗ, nhưng lập tức kim quang chợt lóe, quỷ dị hiện thân ngay tại một chỗ bên cạnh Hàn Lập.

 

Tiếp theo nó không nói hai lời, sáu cánh tay cùng chuyển động, trong sáu bàn tay lại tạo ra từng đoàn kim quang quay tròn không ngừng, lại đồng thời hợp lại trước ngực. Nhất thời sáu đoàn kim quang hợp làm một thể, lại hóa thành một kim sắc lốc xoáy.

 

Cùng lúc đó, sáu mắt trên ba đầu kim thân lưu chuyển hào quang, ba loại chú ngữ hoàn toàn khác nhau từ trong ba cái miệng trùng điệp truyền ra.

 

Trong lốc xoáy nổi lên tiếng sấm chớp, có tiếng phạm âm từ trong truyền ra, chợt lóe lên liền biến lớn thành mấy lần, vừa bay vừa xoay tròn, ở giữa có thể mơ hồ chứng kiến nhiều điểm tinh quang tựa như linh quang.

 

"Đi"

 

Cự Viên một bên bỗng nhiên hét lớn một tiếng bằng tiếng nhân tộc.

 

Kim thân sau khi nghe được, lập tức cầm kim sắc lốc xoáy trong tay hướng quang trận hung hăng mà đi.

 

Phong lôi thanh nổi lên, nguyên bản kim quang hơn một trượng rời tay, lập tức đón gió cuồng trướng lớn lên, trong nháy mắt liền biến lớn hơn mười trượng, hơn nữa còn đang cuồn bạo to lên hơn lên.

 

Tại thời khắc tiếp xúc với ngũ sắc quang trận, lốc xoáy lại hóa thành một vùng biển kim sắc đường kính trăm trượng, lốc xoáy mơ hồ lộ ra cự lực vô hình, thậm chí làm cho hư không phụ cận đều mơ hồ vặn vẹo.

 

Đây chính là Hàn Lập sau khi tiến giai Hợp Thể trung kỳ, lần đầu tiên thao túng Phạm Thánh kim thân toàn lực thi triển Động Tuyền kim quang, uy lực to lớn thậm chí còn có thể vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

 

Sau một tiếng trầm đục đất rung núi chuyển , kim sắc lốc xoáy liền hung hăng đụng vào trung tâm đại quang trận!

 

 

Chú thích: (1) Nhất phi trùng thiên: Một bước lên trời.

 

Thành ngữ này lấy tích từ một tể tướng nói với một vị vua: ở đất Sở có con chim ba năm không hót, vừa hót là vang trời. Con chim ấy ba năm không bay, vừa cất cánh là vọt thẳng trời xanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro