pham nhan tu tien 1877-1881

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1877-1878: Thiếu niên cùng cự hán

Tầng tầng sóng âm từ trên hư không tỏa ra giống như biển thét sóng gầm dữ dội. Không trung đang vặn vẹo trong nháy mắt lại phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Nhất thời trên tầng Ma chướng, phập phù hiện ra mấy dải sáng như những dòng sông bạc thật dài. Tiếp theo ở âm ba không ngừng cuồn cuộn lan tỏa, lại một trận thanh âm thanh thúy như tiếng pha lê vỡ vang lên.

Những dải sáng bạc kia lại nhanh chóng bạo mở, tạo thành những tia sáng chiếu ra khắp bốn phương tám hướng, tiếp theo cả không trung như hoàn toàn vỡ tan.

Ma khí đen thùi giống như nước bị vỡ đê tràn ra, thoáng chốc rồi tuôn xuống, nháy mắt hình thành một vùng Ma hải tối đen. Cũng bằng tốc độ không thể tưởng tượng nổi cuồng bạo lan khắp bốn phương tám hướng.

Chi chít những con Ma dơi hỗn loạn vỗ cánh bay ra từ trong đó, chúng điên cuồng phát ra những tiếng thét chói tai.

Ngoài thân đám này không ngừng lưu chuyển huyết quang. Từ xa nhìn lại, từ trong Ma Hải giống như có vô số đoàn huyết diễm tỏa ra, nhắm ra bốn phía kích bắn mà đi.

Càng kinh người chính là, lúc này chỗ sâu trong ma chướng đã hóa thành một cái hắc động thật lớn, mơ hồ truyền ra thanh âm gầm nhẹ nhưng khiến người sợ hãi. Dường như có thêm những đám ma thú muốn chen chúc tiến vào Linh Giới.

"Không ổn, Ma tộc đã xâm nhập Linh Giới. Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, lập tức truyền tống trở về!" Ở xa xa, rốt cục kim giáp đại hán theo đã tỉnh táo lại sau khi ma chướng bạo mở, thanh âm kinh hoàng chưa phát hoàn toàn đã bị nén thấp tới cực điểm, hướng sang lão giả nói.

"Lập tức truyền tống, lập tức trở về!" Lão giả thấp bé cũng hoảng sợ trong lòng, vội phân phó một tiếng, tiếp theo hai tay lập tức kháp quyết, đánh ra từng đạo pháp quyết vào một pháp trận nhỏ dưới chân.

Vài tên hắc giáp vệ sĩ đứng phía sau cũng cuống quít, thân hình chớp lên tới bên cạnh lão giả, đồng thời thi pháp phụ trợ.

Nhất thời chiếc Phi Chu kim sắc lập tức cúi mũi thuyền, truyền ra những thanh âm vù vù. Đồng thời hàng trăm phù văn hiện ra lưu chuyển phía dưới, bắt đầu hình thành một cái quang trận màu nhũ bạc.

Phi Chu chớp động ở trong quang trận, bắt đầu phát ra các tia kim quang chói mắt, giống như có thể lập tức truyền tống mà đi.

Một cái Kim Chu khác thì sớm đã khởi động. Đứng ở trên kim chu, kim giáp đại hán thấy thế thì thở dài một hơi, vẻ mặt trở nên buông lỏng.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một thanh âm hùng hậu, từ trên không rừng rậm mà bọn họ đang ẩn nấp truyền xuống:

"Không tồi, vừa tiến vào Linh Giới đã phát hiện hai tu sĩ Luyện Hư kỳ. Vừa lúc để cho bản tôn giả hoạt động tay chân!"

Đại hán cùng lão giả nghe mà cả kinh, đồng thời nhìn lại chỗ truyền ra thanh âm. Chỉ thấy trên trời cao cách hai chiếc Kim Chu hơn ba mươi trượng, không biết từ khi nào đã có một thiếu niên đen đúa xấu xí thấp bé đang lơ lửng.

Kẻ này khuôn mặt dữ tợn, hai mắt xanh biếc, sau lưng có một đôi cánh dơi còn lớn hơn thân hình tới ba phần, thoạt nhìn có bảy tám phân tương cùng đám Ma dơi nhưng trên thân lại phát ra khí tức cường đại hơn tới cả trăm ngàn lần.

"Không ổn, là Ma tộc cao cấp!"

Đại hán cùng lão giả thoáng đã nhận ra thân phận thiếu niên xấu xí, trở nên kinh hãi thất sắc.

Vừa rồi hai người vẫn chú ý đến biến hóa kinh người của ma chướng, đối phương tới gần như vậy mà bọn họ không cảm ứng được chút hành tung.

Bất quá dù sao cũng là tồn tại Luyện Hư kỳ. Cơ hồ khi giật mình, cả hai lại không chút do dự đồng thời ra tay.

Một người vỗ vào sau ót. Nhất thời hơn mười thanh tiểu kiếm ngân sắc kích bắn ra, khẽ rung lên thì liền hóa thành mười mấy đạo ngân hồng điên cuồng trảm tới.

Người kia thì giơ đơn chưởng lên. Một chiếc vòng ngũ sắc bắn ra, chớp động một cái liền biến thành vô số ảnh hoàn ngũ sắc, đồng thời đem hai chiếc kim chu bao phủ vào trong.

Hai người vừa ra tay một công một thủ nhịp nhàng, hiển nhiên từng liên thủ đối địch không chỉ một lần.

Đối với bọn hắn, không cần đánh bại Ma tộc cao cấp trước mắt, chỉ cần ngăn cản công kích của đối phương một thoáng là đủ.

Nhưng thiếu niên có cánh trên trời cao lại âm trầm nhếch miệng, lộ ra đám răng nanh nhỏ sắc nhọn, không thèm tránh né mười mấy đạo ngân hồng linh quang kinh người mà chỉ khẽ há mồm.

Từ miệng hắn phun ra những luồng âm ba kim sắc, tản ra một chút đã đem mười mấy đạo kiếm quang quấn vào trong.

Dị biến xuất hiện!

Mười mấy đạo kiếm quang gào thét một tiếng rồi ngân quang ngoài thân chợt tắt, nhanh chóng trở thành những tiểu kiếm như cũ. Tiếp theo lắc lư trong âm ba, từ trên không rơi xuống.

Kim giáp đại hán thấy thế thì sắc mặt không còn chút máu.

Liên hệ với hơn mười kiện bổn mạng pháp bảo khổ tu mấy ngàn năm đã mất, hắn chưa còn kịp thi pháp tao túng phi kiếm trở về thì ở phía trên không, cánh dơi sau lưng thiếu niên đột nhiên vỗ một cái.

Tiếng sấm nổ mạnh nổi lên!

Thiếu niên thân hình thoáng mơ hồ rồi quỷ dị biến mất tại chỗ, chớp lên rồi hiện ra cách hai chiếc kim chu gần trong gang tấc, không chút do dự tung song quyền đánh tới hoàn ảnh đầy trời.

"Oanh"" Qanh" hai tiếng. Chỉ một kích mà hai quyền đầu được bao phủ bởi huyết quang nhàn nhạt lại đánh cho đám ảnh hoàn dày đặc kia tán loạn.

Thiếu niên lại vỗ cánh một cái, thân hình liền như tia chớp xuất hiện sau lưng đại hán, một tay thoáng mơ hồ, liền quỷ dị xuyên thủng qua lưng đối phương.

Kim sắc chiến giáp vốn cứng cỏi dị thường mà không thể chống được mảy may.

"A "

Mấy tên hắc giáp vệ sĩ trên cùng Kim chu thấy cảnh này thì hồn phi phách tán, bộ dáng cả đám như muốn độn quang chạy trốn.

Thiếu niên xấu xí cũng không quay đầu. Một cánh dơi vỗ lên, một đạo quang nhận hắc sắc lớn tới cả trên trăm trượng xuất hiện. Tốc độ cực nhanh, chợt lóe qua một vòng.

Các hắc sắc giáp sĩ hét thảm một tiếng, nhanh chóng bị hóa thành từng đoàn huyết vũ rơi xuống, ngay cả Nguyên Anh cũng bị trảm diệt.

Tiếp theo thân hình thiếu niên lại nhoáng lên, liền hóa thành một đoàn huyết quang hướng bay tới chiếc Kim chu còn lại.

Hắn chưa tới mà một cỗ huyết tinh khí đã xông vào mũi.

Lão giả thấp bé căn bản không kịp phản ứng, sắc mặt nháy mắt không trở nên tái nhợt.

Nhưng vừa kịp lúc này, truyền tống pháp trận đột nhiên chợt lóe bạch quang. Chiếc Kim chu trong sát na đã được truyền tống đi.

Huyết quang do thiếu niên biến thành bắn vào khoảng không, hào quang chợt tắt liền lần nữa khôi phục chân diện.

Hắn nhìn truyền tống quang trận trên còn sót lại không trung, trên mặt không khỏi hiện một tia ảo não. Một cánh dơi run lên, nhất thời một đạo cự phong đem tàn dư của quang trận quét sạch không còn.

"Ha ha, Bức Liệt, chỉ là hai gã Luyện Hư kỳ Nhân tộc mà ngươi cũng không thể lưu lại. Khiến ta ở một bên còn phải cố gắng xem một hồi hí kịch a!" Bỗng nhiên một tiếng cười to thô kệch từ sau một gốc đại thụ truyền ra, ngữ khí tràn ngập vẻ châm chọc.

"Mông Man, là ngươi! Ngươi tới lúc nào. Không phải Lôi Ngưu nhất tộc thuộc nhóm thứ hai mới được vào Linh Giới sao? Hừ, nếu những người đó nếu không có Pháp khí truyền tống, sao có thể chạy trốn trong tay bổn tôn giả" Thiếu niên xấu xí nghe vậy thì giận dữ, đưa ánh mắt quét qua cự thụ kia.

Chỉ thấy cây đại thụ nhìn bình thường đột nhiên vặn vẹo một chút, lại quỷ dị biến thành một cự hán thân cao năm sáu trượng, cả người da thịt xanh biếc.

Cự hán này trên đầu có một đôi sừng sắc nhọn, trên mặt được bao phủ bởi một lớp lông vàng, một tấm bì giáp hắc sắc thật lớn bao bọc lấy thân hình hắn, sau lưng có một một đôi đoản phủ kim sắc, đang dùng trào phúng ánh mắt nhìn thiếu niên.

Thấy thiếu niên hung tợn trừng lại nhưng hắn vẫn cười dữ tợn, không chút hoang mang trả lời:

"Vừa mới không lâu, Lôi Ngưu tộc chúng ta đã nhận được lệnh của thánh tổ đại nhân, cùng Ma Bức Tộc các ngươi sẽ là nhóm đầu tiên tiến vào Linh Giới. Hiện tại của ta tộc nhân cũng đã phá giới mà vào."

Nói xong lời này, ngưu đầu ma nhân thản nhiên hướng một tay về xa xa trên trời cao điểm một cái.

"Có chuyện này!" Thiếu niên được gọi lại Bức Liệt cả kinh, vội vàng lướt trở lại.

Chỉ thấy cái động lớn đen ngòm kia đã vỡ tan, tỏa ra ma khí cuồn cuộn. Ngoài những đóa huyết sắc quang diễm bên ngoài thì có còn một con trâu rất lớn màu xanh dài tới mười trượng.

Cự ngưu này ngoài hình thể kinh người thì trên thân còn phủ đầy những ngân sắc hoa văn quái dị, gây cho người ta một cảm giác cực kỳ thần bí.

"Hừ, nếu là mệnh lệnh của thánh tổ đại nhân thì không nói. Bất quá bản tôn sẽ không hành động cùng đám Man Ngưu chậm chạp các ngươi. Với tốc độ của Huyết Bức nhất tộc chúng ta, chỉ cần mấy ngày là có thể quét sạch mọi tu sĩ nhân tộc chung quanh. Khi đó thánh tổ đại nhân có thể trực tiếp kiến tu Ma thành " Thiếu niên hừ một tiếng phẫn nộ.

"Ồ, điều của Bức tôn giả nóicũng là ý của ta. Bằng thực lực huyết bức nhất tộc các ngươi, có thể diệt sạch đám tồn tại nhân tộc cấp thấp. Bất quá đụng tới cứ điểm Nhân tộc khó chơi một chút thì các ngươi chỉ là vật hi sinh mà thôi, há lại có thể so sánh với Lôi Ngưu nhất tộc chúng ta." Cự hán cười lạnh một tiếng nói.

"Vậy sao, chờ xem ba ngày sau, tộc nào chúng ta sẽ tiêu diệt tu sĩ Nhân tộc nhiều hơn!" Thiếu niên giận dữ nói.

"Hảo, Mông mỗ đáp ứng, nếu tộc nào thua thì thu hoạch nơi tam thành Linh Giới sẽ giao cho tộc còn lại" Trong mắt Ngưu đầu cự hán chợt lóe hàn quang nói.

"Kích chưởng vi thệ!" Hai hàng lông mày thiếu niên dựng thẳng lành lạnh nói, cánh dơi sau lưng vỗ một cái, thân hình liền xuất hiện gần cự hán. Chìa một chưởng chớp động huyết quang vỗ tới.

Cự hán cười âm trầm, một bàn tay như cái quạt bồ lớn đưa tới vỗ một cái.

"Phanh"phanh" phanh".

Ba tiếng trầm đục!

Hai thủ chưởng một lớn một nhỏ tiếp xúc, nháy mắt bộc phát ra kỳ quang hai màu xanh hồng, thân hình hai người đều tự chớp lên vài cái, liền như gặp phải độc xà bắn ra.

"Ngũ Bức đâu!" Thiếu niên vừa ổn định thân hình trên hư không, liền quát một tiếng chói tai đầy sát khí!

"Tham kiến Đại thống lĩnh!"

Vừa dứt lời, trong hư không phụ cận truyền ra dao động nhộn nhạo, năm con Huyết Ma Dơi hình thể to lớn dị thường giống như một trận cuồng phong hiện ra.

Những con Cự Bức này mở hai cánh dài hơn mười trượng, hình thể lớn đến mức đáng sợ cực kỳ.

"Đi, trước tiên bắt lấy vài phàm nhân nhân tộc!" Thiếu niên phân phó một tiếng.

Chương 1879: Quần ma sơ hiện

"Vâng, đại nhân" Năm con Cự Bức đồng thời mở miệng nhận mệnh. Hai cánh liền vỗ một cái, hóa thành năm luồng khinh phong biến mất.

Ngưu đầu cự hán thấy thế thì cười lạnh một tiếng, một tay vừa lật, trong tay đột nhiên có một cái Tù Và màu vàng kim, đưa lên miệng dùng sức khẽ thổi.

Nhất thời một tiếng trầm thấp thương tạp truyền ra vang vọng, khắp bầu trời tràn ngập khí tức man hoang nói không nên lời.

Đám cự ngưu màu xanh đang lẫn trong bầy Huyết Bức, vừa nghe thì đều mở hai mắt màu đỏ, miệng phun bạch khí đồng thời phát ra tiếng gầm nhẹ. Trong hắc khí cuồn cuộn chạy thẳng đến hội tụ quanh cự hán.

Tiếng tù và trong miệng cự hán biến đổi, trầm thấp một chút rồi phát ra tiếng boong boong sắc bén. Sau đó thân hình hắn vừa động, liền hóa thành một đạo ngân quang hướng phía xa bay đi.

Ở phía sau hắn, số lượng Lôi Ngưu tính bằng đơn vị hàng nghìn hóa thành một vùng thủy triều, với khí thế không thể đỡ nổi cuồn cuộn đi theo.

Thiếu niên xấu xí thấy cảnh này thì khóe miệng run rẩy một chút, nhưng lập tức cũng phát ra một tiếng tiêm minh.

Đám Huyết Bức vừa nghe thì cũng xôn xao một trận, tiếp theo như nhận được mệnh lệnh. Ào ào hóa thành hơn mười đám huyết vân, nhằm bốn phương tám hướng ầm ĩ bay đi.

Số lượng Huyết Bức lớn gấp Lôi Ngưu mấy chục lần, dù hóa thành hơn mười nhưng mỗi đội đều có trên vạn con Huyết Bức.

Trong đó lại có hai đội Huyết Bức ngông nghênh theo đuổi theo phương hướng mà đám Lôi Ngưu vừa đi. Dường như không chút lo lắng rằng sẽ bị đối phương phát hiện.

Mà thiếu niên thì thu hai cánh, cũng hóa thành một đạo huyết quang nhập vào trong một vầng huyết vân lớn nhất, chợt lóe không thấy bóng dáng.

Ma khí vẫn tuôn ra bốn phía trên trời cao, sau khi hai chủng ma thú rời đi thì nơi đây trở về yên tĩnh không một tiếng động.

Bất quá sau thời gian cạn một tuần trà. Ma khí kịch liệt quay cuồng một trận, bên trong truyền ra những tiếng vù vù xé gió. Lại hiện ra một đám mãng xà cực lớn toàn thân đen thùi dài ngắn không đều. Dài thì ngoài trăm trượng mà nhỏ cũng cỡ hai ba mươi trượng.

Hơn nữa trên trán Cự Mãng có một con mắt màu đỏ tươi, đúng là một đám tam nhãn ma mãng hiếm thấy.

Số lượng Cự Mãng tuy kém xa Huyết Bức cùng Lôi Ngưu, chỉ có năm sáu ngàn con nhưng khi tụ cùng một chỗ. Không ngờ lại tản mát ra khí tức đáng sợ còn vượt cả hai chủng ma thú kia.

Trên lưng một con ma mãng thể hình lớn nhất hơn ba trăm trượng vượt trội, có một gã Ma tộc cấp cao mang mặt nạ đen thùi, mặc thanh giáp.

Hắn khoanh tay mà tay, lạnh lùng hướng sang bốn phía đánh giá, Tựa hồ vì không thấy bóng dáng hai chủng ma thú trước mà tròng mắt hơi co rụt như có chút bất ngờ.

Đột nhiên hắn giẫm vào Ma mãng dưới chân một cái.

Con Ma mãng này lập tức dựng nửa thân trên, miệng phát ra tiếng lôi minh trầm thấp, theo sau trên trán nó chợt lóe huyết quang, tức thời mọc ra hai cái sừng đỏ như máu cực kỳ cổ quái. Đồng thời trên lưng cũng vặn vẹo một trận, tiếp theo mọc ra một đôi cánh màu xanh.

Đám Tam Nhãn Ma Mãng thấy thế thì thân hình chớp động ma khí, cũng ngẩng đầu rống vang, giống như đang chiêm ngưỡng vương giả của chúng.

Chỉ có thanh giáp Ma tộc kia vẫn đứng bất động trên đỉnh đầu Cự Mãng, hai mắt chiếu ra tia sáng cực kỳ băng hàn.

"Bất quá chỉ vạn năm không thấy, con bổn mạng thần mãng này của Vệ huynh lại tiến giai, chỉ sợ hiện giờ đã ngang với một tồn tại thánh giai sơ kỳ rồi!"

Lúc này chợt một thanh âm nam tử lanh lảnh truyền ra. Tiếp theo một cỗ ác phong cuốn tới, một con Quái trùng dài tới hơn hai trượng từ trong hắc khí hiện ra.

Quái trùng này từ đầu đến đuôi đều được bao phủ bởi những chiếc gai tua màu tím, trong miệng lộ ra răng nanh, chân trước như lưỡi dao thật lớn, bộ dáng giống như một con bọ ngựa thật lớn.

Mà trên người cự trùng cũng có một tiểu nhân cao ba tấc đang đứng.

Tiểu nhân này nhìn bất quá chỉ bảy tám tuổi, trên đầu có một bím tóc nhỏ hướng lên trời, thân mặc một bộ đạo bào màu lục nhạt. Trên đầu vai còn cắm ba thanh kim sắc tiểu kiếm, hai con mắt phân minh trắng đen rõ, có vẻ cực kỳ đáng yêu.

"Nguyên lai là Hồn Châu huynh. Mấy năm trước ta vô tình có được một gốc linh dược quý hiếm, cấp cho bổn mạng linh mãng ăn vào thì nó mới có thể đột phá đến cảnh giới trước mắt. Chỉ mấy năm nay không gặp mà một thân tu vi của đạo hữu ngày càng tinh thuần!" Ánh mắt đầy hàn quang của thanh giáp Ma tộc đảo qua đứa ấu đồng, thanh âm lạnh như băng nói.

"Vì hành trình lần này tới Linh Giới, bổn vương đã chuẩn bị nhiều năm, tu vi tự nhiên cũng đột phá một chút" Ấu đồng cười ha hả trả lời.

"Nếu tộc nhân của Hồn đạo hữu đã tới thì hãy cùng hành sự chăng, cho dù phụ cận nơi đây có thứ gì khó chơi, cũng tuyệt không thể ngăn cản lưỡng tộc chúng ta liên thủ" Thanh giáp Ma tộc thản nhiên đề nghị.

"Bổn vương cũng có ý đó. Đám hài tử. Đều đi ra cho ta!" Ấu đồng nghe vậy thì vui vẻ ra mặt đáp ứng, tiếp theo quay đầu hướng về ma khí quát một tiếng chói tai!

Vừa dứt lời, trong Ma Hải lại vang lên tiếng động vù vù, ban đầu còn nhỏ nhưng sau một lát liền giống như sóng dữ mãnh liệt.

Hằng hà sa số ma trùng chi chít từ trong hắc khí tuôn ra.

Đám ma trùng này tuy thể hình nhỏ hơn nhưng có bộ dáng giống hệt con bọ ngựa cực lớn dưới chân Ấu đồng kia. Số lượng lại đông đúc phô thiên cái địa. Liên miên không dứt trào ra từ trong ma khí, sau thời gian một bữa cơm mới chấm dứt.

Lúc này ma trùng cơ hồ trải rộng khắp tầng trời thấp, từng đôi cánh tím ngắn chấn động. Số lượng chừng bảy tám chục vạn. Đàn ma trùng khổng lồ như thế. Từ xa nhìn lại thì cho dù tu sĩ Hợp Thể cũng tuyệt phải hoảng sợ!

Thanh giáp Ma tộc lại coi như thường, trong miệng quát khẽ một tiếng. Đám Tam Nhãn Cự Mãng vây quanh ào ào kích bắn xuống mặt đất. Linh quang chớp động liền quỷ dị nhập vào trong đất, không thấy bóng dáng.

Còn hắn thì dùng mũi chân điểm một cái, Cự Mãng dưới chân liền hóa thành một đạo thanh quang bắn xuống mặt đất.

Ấu đồng thấy thế thì cười hắc hắc, trong miệng phát ra một tiếng thét dài. Trùng đàn cực kỳ đáng sợ được nghe thì xôn xao một trận. Sau đó hóa thành một đám trùng hải khổng lồ đuổi theo.

Thời gian kế tiếp lại có những đàn ma thú khác nhau, liên tiếp từ trong ma khí lao ra. Những đám này đều do Ma tộc cao cấp cầm đầu dẫn dắt, cực kỳ hứng thú tràn ra các phương hướng khác nhau.

Theo hành động của chúng thì xem ra không có mục tiêu cố định.

Chừng mười ba đợt ma thú triều bay đi, trời cao cuồn cuộn ma khí rồi khôi phục sự bình lặng.

Nhưng sau nửa canh giờ, trong ma khí lại truyền đến động tĩnh. Bên trong mơ hồ truyền ra từng trận trống đánh trầm thấp, tiếp theo tiếng gầm rú nổi lên. Khắp ma hải trở nên quay cuồng, từng đạo điện hồ màu bạc chợt lóe lên cùng tiếng sấm nổ ầm vang.

Đồng thời không gian kịch liệt dao động, ở chỗ sâu tiếp tục truyền ra ma khí. Ma hải rộng lớn lại uốn khúc rồi mở rộng hơn tới ba phần.

Tiếp theo từ bên trong bắn ra hàng trăm ma vật vô cùng khổng lồ.

Đám này toàn thân đen nhánh, ngoài thân minh ấn những phù văn màu bạc lóng lánh thật lớn. Chúng có hình những cự tháp hình tam giác. Nguyên cái đáy đã to chừng trăm dặm. Kịch liệt dao động phá giới mà đến, giống như một tòa thành nhỏ từ trên trời giáng xuống.

Bất quá đám khổng lồ này hàng lâm không phải dễ. Mỗi tòa tháp vừa hiện ra trong nháy mắt, đồng loạt bị các đạo điện hồ màu bạc trong ma khí không ngừng cuồng kích, khiến chúng xoay tròn vặn vẹo như muốn tan ra.

Có điều đám phù văn ở ba mặt của cự tháp chớp động một hồi, đã triệt tiêu hết thảy công kích, sau đó trong tiếng nổ ầm ầm đã rơi xuống trên mặt đất.

Nơi chúng hạ xuống, không kẻ là đồi núi hay là ao hồ rừng rậm, nháy mắt đều bị biến mất.

Thanh thế cực kỳ kinh người!

Chừng hơn nửa canh giờ sau, đám cự vật mới nhất nhất rơi xuống hết.

Tiếp theo tiếng gầm rú lại vang lên!

Trên vách đá của cự tháp hình tam giác, phù văn màu bạc chớp động rồi một cánh cửa cực lớn màu bạc cũng xuất hiện, sau đó mới chậm rãi mở ra.

Từ trong cự tháp truyền ra tiếng trống trận cùng những tiếng ầm vang. Tiếp theo những chiếc Chiến chu một cột đen thùi từ cánh cửa cực lớn trong chen chúc mà ra.

Các chiến chu dài hơn mười trượng được một tầng hắc quang bao phủ, ở hai bên thành thuyền có minh ấn một đám pho tượng ma thần dữ tợn dị thường, đồng thời có mấy chục lưỡi dao rất dài, sắc bén sắc bén dị thường mọc ra.

Xuyên thấu qua hắc quang, mơ hồ có thể thấy được bên trong có năm sáu tên Ma tộc mặc hắc y hoặc thanh giáp. Cả một đám cầm trong tay lưỡi dao sắc bén ngồi ngay ngắn.

Đám chiến chu xoay quanh bay lượng trên không, vây quanh cự tháp.

Mà sau khi các cự tháp thả ra trên trăm chiến chu màu đen thì từng đội Ma tộc giáp sĩ mặc hồng giáp, sau lưng có mọc hai cánh bay ra. Trong tay bọn họ hoặc cầm trường mâu hoặc cung tên.

Linh quang nơi cánh cửa lại chợt lóe, lại thêm vô số đạo kinh hồng màu sắc khác nhau kích bắn ra.

Độn quang chợt tắt, một đám bộ dáng giống hệ nhân tộc hiện ra giữa không trung.

Những người này nam có nữ có phục sức khác nhau, có trường bào đoản bào, thậm chí còn có kẻ trực tiếp ở trần.

Nhưng trên người đám này quay cuồng ma khí, trong mắt lóe ra hàn quang. Có mấy người lập tức nhoáng lên rồi thân hình chấn động. Răng rắc loạn hưởng một hồi liền biến thành bốn cánh tay cùng cái đầu thứ hai, gương mặt dữ tợn đáng sợ giống như quỷ quái.

Sau khi biến thân thì đám ma nhân này cực kỳ hưng phấn, lưỡng thủ giương lên trời cao phát ra những tiếng gầm nhẹ. Không gian tràn ngập mùi máu tanh, giống như khó có thể nhẫn nại ý giết chóc.

Chương 1880: Ma triều mãnh liệt

Một số kẻ còn chưa biến thân, vừa thấy bộ dáng đồng bọn như thế thì phân nửa đều dùng ánh mắt xem thường quét qua.

Còn có một số người, tuy bộ dáng bình tĩnh nhưng khi đưa mắt nhìn bốn phía thì trên mặt mơ hồ hiện vẻ kích động.

Trong đó có mộ lão giả tóc đỏ mũi ưng, nhìn cảnh sắc xanh biếc xa xa thì thần sắc phức tạp, lại dùng thanh âm thấp không thể nghe thấy tự nói hai câu:

"Không ngờ khi lão phu sinh thời lại một lần nữa được thấy những thứ này. Như thế dù chết trận nơi đây cũng không gì tiếc nuối."

"Sa huynh, sao ngươi lại bi quan như thế. Không phải Thánh tổ đại nhân đã sớm truyền lệnh. Lần này rất khác biệt với những thánh tế trước kia. Có thể nói thánh tộc có cơ hội chiếm cứ hoàn toàn Linh Giới. Nếu lập được công lớn trong thánh tế, liền có thể xin lưu lại nơi đây. Đối với những tu sĩ phi thăng lên Ma giới từ Nhân giới như chúng ta, có thể là cơ hội ngàn năm một thuở."

Thanh âm của lão giả tóc đỏ tuy cực thấp nhưng đã bị một lão giả thân mặc hắc sắc ma bào nghe thấy. Lão này lưng mang một cái đai kim sắc, cười hắc hắc nói.

"Lời này của Tam Dương huynh rất đúng! Ta đã phi thăng đến Chân Ma giới thì cũng là một thành viên của thánh tộc. Bất quá sau đại chiến, nếu có thể ở lại Linh Giới thì thật là thiên đại cơ duyên." Thần sắc lão giả tóc đỏ vừa động gật đầu.

Một số người đang xì xào bàn tán thì lúc này trong cự tháp bỗng truyền ra tiếng vang ầm ầm, tiếp theo tiếng bước chân cực kỳ nặng nề nối tiếp truyền ra.

Bốn phía chợt lóe ngân sắc phù văn, từ giữa đi ra một đội ma vật chưa bao giờ thấy qua.

Đám ma vật này da thịt xám trắng khô nứt, toàn thân không có một cọng lông tóc nào, giống như quái vật do các khối nham thạch tạo thành, miễn cưỡng nhìn ra hình người nhưng trên đầu vai có mọc bốn cánh tay thô to. Mỗi lần bước đi là khiến mặt đất phụ cận đều bị rung lên, nguyên cả một đám có sức nặng kinh người.

Thạch Ma cao chừng hơn mười trượng. Từ trong mỗi tòa cự tháp đi ra đông đúc tới cả ngàn tên, chúng thành thành thật thật xếp từng hàng bất động phía trước tháp.

Nhưng khi một gã ma vật gầm nhẹ. Toàn thân Thạch Ma chớp động hào quang màu xám tro, thân hình nhìn như cứng rắn dị thường lại biến thành bùn đất nhão, ào ào nhập vào mặt đất không thấy bóng dáng.

Một lát sau, toàn bộ mặt đất trong phạm vi ngàn dặm bỗng nhiên chấn động, tiếp theo ở nơi nào đó chợt ầm ầm toác ra.

Hoàng quang chớp động trong tiếng tiêm minh, tức thời những dãy tường đất đột ngột hiện lên liên miên không dứt. Sau thời gian uống cạn một tuần trà thì một bức tường thật lớn dài chừng trăm dặm mọc lên từ mặt đất.

Tường này cao tới trăm trượng mặt ngoài thô sơ dị thường, lại không ngừng có đất cát rơi xuống, một bộ lắc lư như sắp đổ.

Nhưng vào lúc này, phía trước chớp động linh quang. Những Thạch Ma màu xám trắng đột ngột chui lên từ dưới đất. Bốn cánh tay huy động, không ngừng chụp về phía tường đất.

Một màn kinh người xuất hiện!

Từng cột sáng to như cái bát bắn tới, ầm ầm đánh vào các nơi trên tường đất.

Trong phút chốc, những tiếng phốc phốc nổi lên!

Cột sáng đánh vào đâu là quang hoa xám trắng nở rộ rồi lan tràn bốn hướng xung quanh. Linh quang màu xám trắng cuốn qua chỗ nào, đất cát xốp vụn nơi đó lại biến thành thiết thạch cứng rắn màu xám trắng.

Như vậy là đám Thạch Ma này có được thần thông hóa đất thành đá.

Kể từ đó, dưới vũ điệu của đông đảo cánh tay Thạch Ma, trong khoảnh khắc tường đất dài tới cả trăm dặm liền hóa thành tường thành không chê vào đâu được.

Ở phương hướng còn lại cũng có tiếng gầm rú không ngừng, một đám Thạch Ma khác cũng dùng thủ pháp tương tự dễ dàng xây nên một bức tường thành khác.

Ngắn ngủi trong một canh giờ, hết thảy không gian trong phạm vi mấy vạn dặm đều bị thạch tường thành vây lại.

Lúc này, trong các cự tháp hình tam giác lại bay ra các đàn quỷ ảnh mơ hồ bị hắc khí bao phủ.

Đám quỷ ảnh lướt nhẹ như gió thoảng, giống như là vô hình chi thể. Nhất nhất bay đến tường thành rồi thân mình dán vào trong đó. Trên vách tường bỗng hiện ra một đám pháp trận lớn nhỏ không đều. Kiểu dáng giống hệt nhau, như là cùng một người ấn ký vào.

Làm xong hết thảy, các quỷ ảnh lại chui ra trên tường thành, không quan tâm tới đám Ma tộc khác mà như ong vỡ tổ quay trở về trong cự tháp.

Liền như vậy theo thời gian, một đại thành sừng sững dựng lên ở phía dưới ma hải.

Lấy trăm tòa cự tháp làm trung tâm, đám Thạch Ma không biết mệt mỏi kiến tu, nhất nhất dựng lên thêm một số kiến trúc kiểu dáng kỳ lạ.

Cũng có một số Ma tộc cấp cao chậm rãi bố trí những cấm chế huyền diệu. Từng tầng cấm chế dao động, không lâu sau liền bao phủ toàn đại thành.

Bỗng tòa cự tháp gần trung tâm đại thành nhất chợt lóe linh quang, lại quỷ dị khai mở ra.

Tiếng vang ầm ầm nổi lên, một tế đàn thật lớn màu đỏ thẫm giống như dùng máu tươi tưới lên chậm rãi dâng cao tại nơi đó.

Bốn phía tế đàn minh ấn những văn tự cổ đại không thể hiểu được, lúc này có thể cảm nhận được một cỗ huyết tinh khí nồng đậm xộc thẳng vào mũi.

Càng thêm quỷ dị chính là, có một đại nhân ảnh cả người bị một tầng huyết quang bao phủ đứng thẳng tắp ở trung tâm tế đàn.

Vừa thấy nhân ảnh này xuất hiện, không kể Ma tộc cảnh giới bốn phía hay là đám có thân phận cao cấp đều cung kính quỳ xuống thi lễ.

Những Ma tộc ở chỗ xa hơn thấy bộ dáng những kẻ khác như vậy, tự nhiên cũng giật mình quỳ thấp người khúm núm.

"Bái kiến Huyết Quang Thánh Tổ!"

Một lát sau, một thanh âm thẳng hướng lên chín tầng mây vang vọng khắp tòa đại thành không dứt.

Có điều nhân ảnh trong huyết quang trên tế đàn lại thờ ơ, chỉ dùng ánh mắt thản nhiên quét bốn phía một chút, hai mắt liền nhíu lại nhìn Ma Hải trên trời cao.

Ánh mắt vô cùng chói lóa, giống như hai ánh tàn nguyệt lưu lại trên không khiến người không thể quên. Đột nhiên một cánh tay vừa nhấc, một bàn tay tinh oánh lộ ra tùy ý phất một cái.

Ầm ầm một tiếng kinh thiên động địa.

Ma hải trên cao giống như bị một bàn tay vô hình khổng lồ trên trời hung hăng trảo xuống. ma khí lại kịch liệt cuồng động. Hào quang chợt lóe rồi một cây Ô trượng đầu quỷ thân giao, quanh thân trải rộng hoa văn quỷ dị, trực tiếp từ chỗ cao rơi xuống tế đàn.

Ánh mắt Huyết ảnh chợt lóe, bàn tay tinh oánh co lại, năm ngón tay thoáng động.

Tức thời Ô trượng lớn tới cả hơn trăm trượng lưu chuyển phù văn xung quanh, ngay khi đang rơi chợt thu nhỏ chỉ còn hai trượng, hạ vào trong tay Huyết Quang Thánh Tổ.

Đưa ô trượng giơ ngang trước người, trong miệng huyết ảnh truyền ra pháp chú trầm thấp khó hiểu. Lại do dùng ngôn ngữ bản thổ Ma tộc niệm ra, càng khiến người ta có cảm giác thần bí khác thường.

Theo chú ngữ, Quỷ đầu trên Ô trượng chợt mở đôi mắt màu bạc, tiếp theo há mồm phun ra một vùng những phù văn đen nhánh. Chúng đón gió nhoáng lên, liền hóa thành từng đóa cự hoa hắc sắc, trôi nổi ra các nơi.

Một lát sau, các đóa cự hoa liền trải rộng mỗi góc đại thành.

Lúc này hai tay Huyết quang thánh tổ chà xát ô trượng, nó liền hóa thành một đạo ô quang quỉ dị.

Ô quang chớp động, từ trong tỏa ra những vòng sóng linh lực lan ra bốn phương tám hướng.

Các hắc sắc cự hoa gặp phải sóng âm thì phốc phốc nở ra, hóa thành những vùng ma khí đen như mực tán loạn đi.

Trong nháy mắt, cả tòa đại thành đều bị ma khí khôn cùng bao phủ vào trong.

Đám Ma tộc đang cúi lạy, thân trong ma khí thì thần sắc đại chấn, vô luận pháp lực hay thể lực đều khôi phục nhanh hơn nửa so với bình thường.

“Trong ba ngày, phải kiên tu cho hoàn thành ba tòa Thánh thành khác rồi chỉnh đốn. Chờ bảy ngày sau khi mọi người thủ đến đông đủ, lập tức tiến tới cứ điểm lớn nhất và gần nhất của nhân loại tu sĩ." Hai tay Huyết quang lão tổ chắp sau lưng, gương mặt chớp lên một trận huyết quang lành lạnh nói.

"Cẩn tuân pháp chỉ!"

Bị ma khí bao phủ trong đại thành, vô số Ma tộc cấp cao trăm miệng một lời hoan hô.

Cũng là một màn tương tự diễn ra ở các địa phương có Ma chướng của nhân yêu lưỡng tộc.

Trong đó tại chỗ ma chướng lớn nhất, gần một tòa thành trì của Nhân tộc kiến tu dựa vào một cây đại thụ vĩ đại dựng thẳng lên trời xanh. Vài tu sĩ Hợp Thể đứng ở trên một tòa lầu các ở một nhánh đại thụ, trên cao nhìn xuống ma hải cuồn cuộn vô bờ xa xa, sắc mặt đều trầm tĩnh dị thường.

...

Tại một địa phương ở ngoài Thiên Nguyên Thánh thành khoảng ngàn dặm, có hai gã tu sĩ một tăng một đạo đang thao túng một cái gương đồng cùng một cái bát tròn, bắn ra hàng vạn đạo sáng mờ ảo, tùy ý đánh chết một đám ma vật đầu rắn thân ngựa.

Nhưng bỗng phía chân trời xa xa truyền đến một trận tiêm minh nổi giận, một cơn ma phong với tốc độ không thể tưởng tượng nổi cuồn cuộn mà đến.

"Đi, cao giai Ma tộc sắp tới" Đạo sĩ thấy cảnh này lập tức quát một tiếng.

Tiếp theo hắn không chút do dự cùng tăng nhân chợt lóe linh quang ngoài thân, hóa thành hai đạo kinh hồng hơn mười trượng dài kích bắn mà đi, phương hướng bỏ chạy chính là Thiên Nguyên Hoàng Thành.

...

Trên một vùng bình nguyên khô vàng hoang vắng của Yêu tộc, hai đám đại quân đang liều mạng chém giết.

Một bên là một bầy sói u âm tới cả mười vạn con, bên kia là đàn ma sư màu lam nhạt tới cũng tới vạn con.

Các cự lang thân dài tới mấy trượng, trong mắt chớp động xanh biếc u quang nhưng chỉ là yêu thú cấp thấp.

Đám ma sư lam sắc thì hình thể lớn hơn, đỉnh đầu có một chiếc sừng ngắn cỡ hơn tấc đen thùi, trong miệng thỉnh thoảng phun ra hỏa cầu nhũ băng công kích đối thủ.

Mà ở trên không trung của thú chiến, mấy ngàn con ưng khổng lồ màu trắng cùng một đám song đầu phi xà đang tranh đấu cực kỳ thảm thiết.

Bạch ưng huy động một đôi cương trảo, ngân hồ quấn quanh cùng phát ra tiếng lôi minh. Còn song đầu phi xà thì há mồm, từng đoàn nọc độc dị thường bắn ra khắp nơi.

Thỉnh thoảng song phương đều có yêu thú từ không trung rơi xuống, nhưng một khi ngã vào chiến đoàn trên mặt đất thì nháy mắt đã không còn hài cốt.

Chương 1881: Ma tới dưới thành

Ở hơn nghìn dặm phía sau chiến đoàn, lại có một số Yêu tộc Hóa Hình cùng cao giai Ma tộc. Bọn họ vẫn chưa ra tay mà lặng lẽ nhìn đại chiến phía dưới, chỉ là kềm chế lẫn nhau mà thôi.

Trên một vùng biển, ở phía gần một thành thị cô độc trên một tọa cự đảo đang cuồn cuộn hắc khí mênh mông vô bờ.

Ở trong hắc khí không ngừng chớp lên vô số ma ảnh, phảng phất như ẩn dấu thiên quân vạn mã trong đó.

Bỗng nhiên ở một chỗ sâu trong đáy biển quanh cự đảo, truyền ra một tiếng huýt như rồng ngâm, vang vọng cả không trung.

Tiếp theo cuồng phong gào thét cùng sóng dữ mãnh liệt trên mặt biển, một con thú màu xanh thể hình lớn tới cả vạn trượng từ đáy biển nổi lên.

Con thú khổng lồ này toàn thân gồ ghề, được phủ kín bởi rong biển màu xanh cùng đá vụn. Căn bản nhìn không ra tướng mạo sẵn có nhưng hai con mắt đục ngầu trợn lên, lạnh lùng nhìn lướt qua hướng hắc khí xa xa, cái miệng khổng lồ giống như vực sâu không đáy liền há ra.

Tiếng nổ ầm ầm truyền ra, cả vùng biển chợt chấn động dữ dội.

Một đạo lam sắc quang hà từ cái miệng khổng lồ tuôn ra, sau đó nhoáng lên một cái đã hóa thành một cơn lốc lam sắc phô thiên cái địa, ùn ùn cuốn tới hắc khí dọc theo mặt biển.

Trong hắc khí có số lượng ma thú tính bằng đơn vị hàng nghìn, nhưng khi cơn lốc gần như thiên địa chi lực thổi quét qua thì không chút lực chống cự, thân bất do kỷ mà bị hút vào.

Thậm chí do một lượng lớn nước bị cái mồm khổng lồ kia hút vào, mực nước biển lại hạ thấp xuống.

Cái đầu thật lớn đem vô số ma thú như vậy nhất nhất nuốt. Hai mắt nhắm lại rồi chậm rãi chìm xuống đáy biển.

Nháy mắt mặt biển liền lần nữa trở nên gió êm sóng lặng, giống như tầng ma khí mênh mông cuồn cuộn căn bản chưa từng xuất hiện.

Trên một tòa tháp ở cự đảo xa xa có một bóng người thân hình cao lớn, đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú hết thảy!

***

Thiên Uyên thành!

Hàn Lập khoanh chân ngồi trong tầng tháp cao nhất, song thủ kháp quyết. Trước người trôi nổi một cái hồ lô kim sắc cùng một bộ Vạn Kiếm Đồ tỏa ra kim quang. Hai mắt hắn khép hờ yên lặng như đang quan sát một tác phẩm nghệ thuật.

Bỗng nhiên ánh mắt mở ra, pháp quyết trên tay biến đổi, một ngón tay điểm vào phía trên hồ lô kim sắc.

Tức thời hồ lô rung lên rồi chợt lóe linh quang, hiện ra một đám phù văn ngũ sắc diễm lệ cực kỳ.

Tiếp theo một trận thanh âm vù vù truyền ra!

Hồ lô mở ra rồi quang hà chợt lóe. Từ bên trong ào ào bay ra năm thanh phi kiếm có màu sắc khác nhau gồm kim, hoàng, thanh, hồng, lam.

Mỗi thanh chỉ dài hơn tấc nhưng tinh oánh thiểm thước, tản ra sắc màu có vẻ thần bí vạn phần.

Hàn Lập liền bắt kiếm quyết. Măm thanh phi kiếm ông ông một trận thanh minh, liền chia nhau kích bắn lên hướng trời cao, tự biến ảo thần thông.

Chỉ nghe "Phốc" một tiếng muộn hưởng. Thanh phi kiếm màu đỏ đậm cuồn cuộn hỏa diễm, lại biến thành một con hỏa xà dài hơn trượng bay múa không ngừng.

Mà phi kiếm lam sắc thì bay quanh, liên tiếp có thủy khí màu lam tán phát ra. Nơi hư không phụ cận, phút chốc hình thành những đám mây mù lưu chuyển, khó còn thấy được bản thể của nó.

Bất quá thanh thế kinh người nhất vẫn là hoàng sắc phi kiếm.

Kiếm này rung động biến thành hơn mười trượng, đồng thời bên ngoài lưu chuyển linh quang, hiện ra tầng tầng vật hoàng sắc cứng rắn. Từ xa nhìn lại giống như một thạch kiếm thật lớn màu vàng đất. Nó bay múa khiến hư không phụ cận đều vù vù không thôi, uy lực rõ ràng cực kỳ kinh người!

Về phần kim sắc phi kiếm cùng thanh sắc phi kiếm, ngoài hào quang chói mắt thì chưa có biến hóa gì lớn.

Năm thanh phi kiếm truy đuổi bay múa trên không trung, có vẻ linh tính kinh người!

Hàn Lập với ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng khác thường nhìn về phía chúng, thúc dục đám phi kiếm bay múa một hồi thì kháp kiếm quyết.

Năm thanh phi kiếm nhất thời lần nữa trở về trạng thái cũ, gào thét một tiếng rồi bị kim sắc hồ lô hút vào.

Lúc này Hàn Lập mới xoay chuyển ánh mắt, lại rơi vào tấm Vạn Kiếm Đồ bên cạnh, thần sắc có vài phần ngưng trọng.

Ngay sau đó hắn liền nâng tay, liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết. Chúng chợt lóe rồi nhập vào trong kiếm đồ không thấy bóng dáng.

Kiếm đồ lập tức truyền ra từng trận tiêm minh, tiếp theo mặt trên đại phóng kim quang. Vô số tiểu kiếm minh ấn trên đó dần dần vặn vẹo chớp động.

Bắt đầu là hơn mười thanh nhưng về sau thì trên trăm thanh rồi tới hơn một ngàn.

Chỉ trong chớp mắt, các tiểu kiếm trên kiếm đồ liền như sống lại.

Hàn Lập quát khẽ một tiếng, há miệng phun ra một đạo linh khí mênh mông, cũng chợt lóe nhập vào trong kiếm đồ.

Vạn Kiếm Đồ tức thời bộc phát ra một cỗ sát khí chi âm sắc nhọn. Vô số đạo kiếm ảnh kim sắc tựa như thủy triều tuôn ra. Trong khoảnh khắc, đám kiếm khí kỳ hàn bức người này liền đem cả tòa đại sảnh bao phủ lại.

Thần sắc Hàn Lập vừa động, trên trán chợt lóe hắc quang. Phá Diệt Pháp Mục hiện ra, những tia hắc quang u tối lưu chuyển không ngừng, một cỗ thần niệm chi lực khổng lồ từ giữa con mắt bạo phát ra, cũng thoáng chốc nhập vào trong Vạn Kiếm Đồ.

Trong phút chốc, đại sảnh chợt lóe trên vạn kiếm ảnh kim sắc, bị thúc giục mà động, từ từ chuyển động vây quanh hắn.

Mới hiện thì chậm chạp nhưng cơ hồ chỉ sau một nhịp hô hấp, các kiếm ảnh liền linh hoạt tự nhiên, bay lượng khắp nơi ở đại sảnh, mơ hồ hình thành một kiếm trận khổng lồ.

Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe rồi biến đổi pháp quyết. Hắn đang muốn điều động pháp lực khổng lồ thúc giục kiếm ảnh thì đột nhiên Vạn Kiếm Đồ rung lên, lại phát ra âm thanh trầm thấp, linh quang chợt tắt mà trở nên ảm đạm.

Vô số kiếm ảnh kim sắc đang bay múa nơi nơi trong đại sảnh liền gào thét một tiếng, ào ào trở nên mơ hồ không rõ, cuối cùng chợt lóe tán loạn tiêu thất.

Cơ hồ cùng lúc đệ tam hắc mục trên trán Hàn Lập cũng chợt lóe không thấy .

Sắc mặt hắn hơi đổi, nhìn vào Vạn Kiếm Đồ thì chân mày nhíu lại.

Kim sắc hồ lô kia là hắn thu được trong cấm địa Quảng Hàn Giới, có thể là Pháp khí của tiên nhân lưu lại. Hắn đương nhiên không dám coi khinh, vẫn chậm rãi nghiên cứu.

Tuy luyện chế phương pháp pháp khí này hoàn toàn khác biệt so với Nhân giới cùng Linh Giới. Hơn nữa tựa hồ phi kiếm chưa luyện chế hoàn thành. Cũng may hiện giờ hắn đã nắm giữ Kim Triện văn cùng Ngân Khoa văn, do vậy vẫn hiểu rõ vài phần trong đó.

Kết quả hắn dựa theo những điều tự lĩnh ngộ, vận dụng một số tài liệu ngũ hành thuộc tính quý hiếm, rốt cục miễn cưỡng luyện chế hoàn toàn bộ bảo vật này.

Ban đầu trong hồ lô đơn thuần chỉ là phi kiếm kim thuộc tính. Có điều hiện tại Hàn Lập đã luyện chế ra một bộ phi kiếm ngũ hành.

Luận uy lực của chúng, đương nhiên không thể so sánh với bảo khí của chủ nhân ban đầu, nhưng khẳng định cũng không dưới Linh bảo bình thường.

Bất quá, bộ tiểu kiếm này tuy không tồi nhưng đối với thân gia hiện tại của Hàn Lập thì không có bao nhiêu tác dụng.

Hắn tính nghiệm chứng bảo vật này, khi thấy không có vấn đề sẽ ban cho đám môn hạ đệ tử.

Về phần dị tượng vừa rồi do tấm Vạn Kiếm Đồ hiện ra, cũng là Hàn Lập linh cảm trong bí thuật ngoại tộc. Dùng một phương pháp đặc thù tiến hành tế luyện kiếm khí kinh người ẩn chứa trong đó một phen, như vậy có thể thao túng chúng như pháp bảo bình để công địch.

Kiếm khí trong kiếm đồ chính là của Chân tiên giới, nếu có thể khu động hoàn toàn thì uy lực to lớn cỡ nào có thể nghĩ.

Cho dù là Hợp Thể tu sĩ, thân trong vạn kiếm khí cũng tuyệt không thể may mắn chạy thoát.

Nhưng đáng tiếc phương pháp quá tốn thời gian. Lúc trước hắn đều dùng phần lớn thời gian để tu luyện tăng tiến pháp lực, đến giờ mới tế luyện xong có một nửa. Hơn nữa bởi kiếm khí là vật tiêu hao. Theo số lần sử dụng thì từ từ Kiếm Đồ sẽ bị hủy đi.

Mà hắn cũng chưa tìm hiểu thấu đáo kiếm quyết ẩn chứa trong Vạn Kiếm Đồ. Cho nên sau này dù tế luyện hoàn thành, nếu không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ thì tuyệt sẽ không vận dụng.

Hiện tại Hàn Lập điều khiển Vạn Kiếm Đồ thất bại. Tâm niệm chuyển động, đang cân nhắc thử thêm một lần thì đột nhiên thần sắc vừa động, bàn tay hướng phía sau một trảo.

"Vù" một tiếng, một đoàn hỏa quang từ đại môn kích bắn tới, chợt lóe rồi rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Năm ngón tay hợp lại, hỏa quang bạo mở rồi trong hỏa diễm truyền ra thanh âm dồn dập của Hải Đại Thiếu .

"Sư tôn, vừa rồi Trưởng lão hội phái người tới mời lão nhân gia đi Quan Thiên Thai. Tựa hồ Ma tộc đã tới thành, hơn nữa còn có cao giai Ma tộc xuất hiện."

"Cao giai Ma tộc... cũng tốt, xem như tới kiến thức một lần đi!"

Hàn Lập nghe vậy kinh ngạc nhưng trên mặt vừa hiện sát khí, lại tự thì thầm vài tiếng.

Chỉ thấy tay áo bào rung lên, đem Kim Hồ Lô cùng Vạn Kiếm Đồ thu lại. Đồng thời ngoài thân hắn lóe lên kim quang, hóa thành một đạo kim hồng kích bắn mà đi.

Kim hồng từ trong tháp phi độn ra, liền hướng Thiên Uyên thành bên cạnh.

Với độn tốc nháy mắt vượt qua nghìn dặm, nửa canh giờ sau đã thấy những bức tường thành hùng vĩ cao lớn.

Giờ phút này không trung bên ngoài tường thành cuồn cuộn ma khí, không thấy một tia dương quang, tựa hồ bị người dùng pháp lực quảng đại che khuất vầng kiêu dương.

Phía dưới ma khí truyền đến từng trận tiếng trống thúc giục lòng người. Mà trong Thiên Uyên thành cũng là tiếng kèn liên tiếp phập phồng, trong mỗi cự tháp hoặc chạy hoặc bay ra các đội giáp y lực sĩ cùng tu sĩ.

Trong tay đám này cầm binh khí hoặc Pháp khí, trực tiếp bay ra như đã sớm chuẩn bị phòng thủ. Cả một đám thần sắc cực kỳ ngưng trọng.

Trên một bức tường thành thật lớn có một tòa tế đàn, theo tiếng gầm rú có một pháp trận từ từ hiện lên.

Lúc này trên đài cao có những khối viên bàn cực lớn hoặc là những cột trùy thẳng tắp, chung quanh còn có bảy tám tu sĩ vận trường bào thúc thủ mà đứng.

Trừ cái đó ra, trên không quầng sáng thật lớn đang bao phủ Thiên Uyên thành, giờ phút này lại chiếu ra vạn đạo quang hà, một tòa cung điện bạch ngọc phập phù hiện ra.

Chung quanh cung điện có vô số ngân sắc phù văn quay cuồng, hơn nữa có những thân ảnh chớp lên, mơ hồ có thể thấy vô số giáp sĩ đang đứng sừng sững.

Mà trên đỉnh tòa bảo tháp cao nhất trong cung điện, có một chiếc gương kim sắc đường kính mười trượng cổ kính được khảm ở đó.

Giờ phút này tấm gương chiếu ra hào quang chói mắt, hóa thân làm một vầng thái dương kim sắc, chiếu rọi hơn phân nửa Thiên Uyên thành.

Không kể lực sĩ hay là tu sĩ Nhân tộc, nháy mắt khi kim quang chiếu lên thân thể thì tinh thần lập tức phấn chấn, trong lòng nảy lên dũng khí không hiểu, lòng tin khắc địch chợt gia tăng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro