Chương 80: Người chăn ngựa chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ti U quốc tam vương gia Phù Nguyên Hạo, là một ngốc tử vương gia.

Tính tình tàn bạo không chịu nổi, vui đá người, giận đánh người, hắn thú về chính thất phu nhân, cũng chỉ là một tiểu nữ nhân có sáu tuổi, vẫn sống sờ sờ, lại bị tam vương gia Phù Nguyên Hạo đánh chết.

Bởi vì tiểu nữ nhân kia là nữ nhi của quan cửu phẩm, thánh thượng Phù Ngạo Thiên lập tức trấn an người kia, thăng chức cho người đó lên hàng quan thất phẩm, lúc này mới có thể đem chuyện áp chế xuống.

Chính là, việc tàn bạo như vậy, chỉ trong một đêm truyền khắp toàn bộ Thịnh kinh.

Làm cho ác danh của Phù Nguyên Hạo truyền xa ngàn dặm, thời điểm hắn muốn tái thú, kinh thành lại không ai dám can đảm đem nữ nhi của mình đưa đến phủ đệ của tam vương gia.

Vì thế, thánh thượng Phù Ngạo Thiên vô cùng tức giận, tính toán ở thời điểm tuyển tú chọn cho hắn một nữ nhân tốt lên làm kế thất, lại không nghĩ rằng phu nhân của Qúy Đông Minh Quách Ngọc Kỳ kia lại vào cung cầu kiến hoàng hậu, hướng hoàng hậu đựa ra việc hôn nhân, làm cho Qúy Như Yên trở thành kế thất của tam vương gia.

Có Quách Ngọc Kỳ sau lưng thúc đẩy, lại có thể giải quyết được phiền não của thánh thượng, hoàng hậu tự nhiên cũng đồng ý.

....

Hạo vương phủ

....

Phù Nguyên Hạo trong tay cầm roi ngựa, hung hăng đánh xuống một nam tử gầy yếu.

"Cẩu nô tài! Ngựa mà bản vương thích nhất như thế nào lại chết, nhất định là ngươi đánh chết nó! Bổn vương bắt ngươi phải đền mạng!".

Vừa nói, một tay cầm roi ngựa lại dùng hết sức đánh xuống.

Nam tử gầy yếu gương mặt phẫn nộ: "Vương gia! Con ngựa kia là do vương gia tự tay đánh chết, như thế nào lại có thể nói là nô tài đây?".

"Ai nha! Mạnh miệng có phải hay không, cự nhiên còn dám cãi lại bổn vương! Bổn vương hôm nay liền đánh chết ngươi, xem ngươi như thế nào còn có thể mở miệng!".

Nói xong Phù Nguyên Hạo liền tiến lên bắt lấy nam tử kia, ba ba ba đánh xuống mười mấy cái tát.

Đánh đến trên gương mặt nam tử kia đều xưng lên, miệng ứa ra máu, răng cũng là bị đánh bay vài cái.

"Vương gia.... Thật không phải nô tài làm...".

Nam tử vẫn như trước, không cầu tha thứ, tiếp tục làm sáng tỏ trong sạch của mình.

"Còn tranh luận! Bổn vương hôm nay liền đánh chết cẩu nô tài ngươi! Đánh chết ngươi!".

Nói xong, Phù Nguyên Hạo nắm tay hướng người chăn ngựa đánh tới.

"Không phải nô tài làm!".

Hạo vương mặc dù ngốc, nhưng đối với võ nghệ rất có thiên phú, tập võ vài năm, không tính là vũ kỹ cao, nhưng thể chất so với người bình thường cường tráng hơn vài phần.

Người chăn ngựa vẫn kiên quyết làm sáng tỏ sự việc, nhưng cũng không làm cho Hạo vương tha thứ, ngược lại làm cho Hạo vương lửa giận ngút trời.

Xuống tay vô cùng độc ác.

Đúng vậy, đối với người bình thường, chắc chắn sẽ bỏ qua cho hắn.

Đáng tiếc, người trước mặt hắn đây, cũng không phải là người bình thường, mà là một cái ngốc tử vương gia.

Huống chi còn có khuynh hướng bạo lực, lúc trước nếu không phải người chăn ngựa tham tiền lương cao, hắn cũng sẽ không đến Hạo vương phủ làm việc.

Vốn tưởng rằng ở vương phủ làm người chăn ngựa, sẽ không phát sinh ra chuyện gì, cũng không nghĩ tới hôm qua Hạo vương tự tay đánh chết hảo mã, hôm nay lại tìm đến hắn gây khó dễl

Oan khuất này, thật sự không có chỗ để tố cáo!

Hạo vương đối với người chăn ngựa quyền đấm cước đá, một bên thống hận, một bên giống to: "Bổn vương đánh chết cẩu nô tài nhà ngươi! Cự nhiên dám chống đối bổn vương, bổn vương thấy ngươi sinh mệnh quá dài! Đánh chết ngươi!".

Người chăn ngựa giống như một bao cát, bị Hạo vương đánh đến mặt mũi bầm dập, đánh thêm vài cái nữa dường như mới có thể làm cho hắn bớt giậnl

Thẳng đến khi hắn không còn thở, Hạo vương vẫn như trước không dừng tay, tiếp tục đối với người chăn ngựa đánh chửi.

Người chăn ngựa chết, cực kỳ thảm thiết!

Mặt đất tràn đầy huyết đỏ, tại chuồng ngựa này mùi máu cực kỳ nồng đậm.

Trong chuồng mấy con ngựa có chút bất an cứ đi qua đi lại, mà phía sau Hạo vương mấy thị vệ cũng không có tiến tới ngăn cản, cơ hồ cứ nửa tháng, sẽ có người chết ở trong tay Hạo vương.

Thịnh kinh nhưng năm gần đây, ác danh của Hạo vương chính là ngày càng lan xa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro