Chương 1: Quân Hôn Cường Sủng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô Thiển Vũ chậm chạp mở mắt, cô cảm giác toàn thân bất lực, thân thể mềm nhũn.

Đây là tình huống như thế nào, Cố Thiển Vũ mông lung một giây.

Cô thử giơ cánh tay một cái, nhưng thân thể mềm giống như mì sợi, cuối cùng Cố Thiển Vũ chỉ có thể từ bỏ.

Thân thể hơi bình phục một chút mang lại cho cô cảm giác khác thường, Cố Thiển Vũ bắt đầu tiếp thu kịch bản thế giới này.

Đây là một nơi tôn trọng lực lượng quân sự, mặc dù người lãnh đạo tối cao của quốc gia là Tổng thống, nhưng người nắm giữ quyền lực là nam chính Tịch Duyên.

Tịch Duyên là chỉ huy quân đội tối cao, tuổi còn trẻ đã đạt quân hàm thiếu tướng, ở thế giới này có quyền lợi một không hai.

Chủ nhân thân thể Cố Thiển Vũ đang chiếm tên là Hải Đường. Cô ấy là vợ Tịch Duyên.

Cha Hải Đường là phó quan của cha Tịch Duyên, vì cứu Tịch lão tướng quân oanh liệt hy sinh, cho nên Lão tướng quân vì đền bù Hải Đường, liền một lòng muốn cô ấy gả cho Tịch Duyên.

Hải Đường vô cùng thích Tịch Duyên, coi là gả cho Tịch Duyên là bắt đầu của hạnh phúc.

Nhưng mà gả cho hắn ta cũng vô ích, bởi vì Tịch Duyên căn bản không có chạm qua Hải Đường, bọn họ kết hôn hơn 1 năm nay cũng không có viên phòng.

Tịch Duyên không riêng gì không thích Hải Đường, hắn ta biến thái có bệnh thích sạch sẽ làm hắn ta không muốn để bất kỳ người phụ nữ nào lại gần.

Đương nhiên nữ chính Thẩm Tích Tích không trong phạm vi "bất kỳ người phụ nữ nào".

Từ khi gặp phải Thẩm Tích Tích, Tịch Duyên già mồm bệnh lập tức liền tốt lên, không chỉ không ghét cùng phụ nữ tiếp xúc, ngược lại giống như chó đói lâu không thấy bánh bao thịt, một đêm bảy lần còn con mẹ nó ăn không no.

Làm vợ Tịch Duyên danh chính ngôn thuận, Hải Đường tất nhiên rất hận Thẩm Tích Tích, cho nên thường xuyên tìm Thẩm Tích Tích gây phiền phức.

Hải Đường càng như vậy, Tịch Duyên càng chán ghét cô ấy, bắt đầu bức bách Hải Đường ký đơn ly hôn.

Bời vì đối với Tịch Duyên còn si mê, Hải Đường từ đầu đến cuối không chịu từ bỏ thân phân nữ chủ nhân Tịch gia.

Lại thêm Tịch lão tướng quân rất thích Hải Đường, thậm chí uy hiếp nếu ly hôn thì đoạn tuyệt quan hệ cha con.

Cho nên coi như Tịch Duyên không nguyện ý, cùng không dám tùy tiện ép Hải Đường ly hôn, chỉ là thái độ đối với cô ấy ngày càng không tốt, thỉnh thoảng nói móc Hải Đường một phen.

Thế giới này quay quanh Tịch Duyên cùng Thẩm Tích Tích, đương nhiên sẽ không bởi vì nữ phụ Hải Đường, mà để Thẩm Tích Tích danh không chính ngôn không thuận làm tiểu tam.

Ngay lúc quan hệ của Tịch Duyên và Hải Đường lâm vào bế tắc, đối thủ một mất một còn của Tịch Duyên, đại boss nhân vật phản diện, đem Hải Đường cùng Thẩm Tích Tích bắt đi.

Tịch Duyên không có khả năng nhìn người mình thích bị bắt đi mà mặc kệ, hắn ta tự mình dẫn người từ trong tay đại boss cứu Thẩm Tích Tích ra.

Hải Đường không có mệnh nữ chính, cô ấy chết trong trận xả súng.

Mà cái chết của Hải Đường do một tay Tịch Duyên tạo thành. Cô ấy bị Tịch Duyên kéo qua đỡ đạn cho Thẩm Tích Tích.

Cha của mình vì cứu cha Tịch Duyên làm chết, cô ấy không được Tịch Duyên tôn trọng, ngược lại bởi vì một người phụ nữ mà khó dễ lăng nhục cô ấy.

Càng đáng buồn chính là, Tịch Duyên vì cứu người mình thích, đem cô ấy hại chết, Hải Đường không oán hận mới kỳ quái.

Cho nên nguyên chủ có hai nguyện vọng, thứ nhất cô ấy không muốn chết, càng không muốn vì Thẩm Tích Tích cản đạn.

Thứ hai, cô ấy muốn đem đôi cẩu nam nữ kia ngược đến chết đi sống lại, để bọn họ ném một chút khổ sở giống mình.

Đối với nguyện vọng của Hải Đường, Cố Thiển Vũ biểu thị có thể hiểu được, nhưng cũng biểu thị nhiệm vụ có chút khó khăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro