phan 12 Han la con cua chu toi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trả lời: Hắn là con của chú tôi

________________________________________

Phần 77

Phần 77

Sơn bây giờ thường qua chỗ chúng tôi chơi lắm ,Hắn luôn luôn bên cạnh chúng tôi ,trong những giờ nghỉ trên lớp .

Một buổi chiều sau khi tan giờ thể thao .Sơn qua luôn nhà chúng tôi chơi .

Tôi thấy hắn đã ngả mình theo chiều gió .

Hình như hắn cũng muốn mình lột xác trở thành một con người đàng hoàng ngoan ngoãn .Quần áo bây giờ hắn đã thay đổi gần như giống chúng tôi .

Hắn không còn mặc những chiếc quần gin lắm túi hay đeo dây xích nhì nhằng ...Chắc hắn hiểu được rằng ,phong cách ăn mặt luôn là ấn tượng đầu tiên của những ánh mắt thiện cảm .

Sơn bảo chúng tôi :

-Đúng là ăn mặc đồ hiệu ,vừa nhẹ nhõm vừa lịch sự và còn đẹp trai trẻ trung nữa chứ ? Anh Tuán và Quang thật là sành điệu đấy .

Tôi ngạc nhiên với Sơn .dạo này hắn đã đổi thay cả cách trò chuyện nữa .

Tôi bảo :

-Anh biết đấy ,Nếu mình ăn mặc cao bồi quá ,Ánh mắt những người tò mò thì thích thú ...Nhưng ánh mắt những người cẩn thận thì lại quay ra soi mói và để ý đến mình ,Phải không Sơn .Tốt nhất ăn mặc làm sao cho tiện lợi và phù hợp là được anh à ...Còn nữa mái tóc anh cũng luôn chỉn chu cho đẹp ,Chịu khó vuốt gôm thì mái tóc lúc nào cũng đẹp và mọc đều lắm .

-Thật vậy hả Quang ?...

Sơn trố mắt hỏi tôi :

-Vậy mà anh cứ nghĩ là vuốt gôm chỉ tổ làm cho bụi nó bám bẩn thôi .

Tôi thấy hắn nói thật là thiếu khoa học ,tôi nói :

-Anh thấy nó mất việc thôi ,Chứ trong các loại keo vuốt ,đều có chất nuôi dưỡng da đầu và kích thích chân tóc cho khỏe và óng mượt đó Sơn à ...Nhưng khi dùng anh phải để ý xem loại nào hợp với tóc của mình ..Nhớ đừng có mua nhầm keo rởm đó anh Sơn ...

-Haaa...S

ơn cười vẻ vô tư đã nở trên khuôn mặt của hắn .

Rồi hắn bảo tôi :

-Đúng là trước đây anh chỉ thích ,áo quần thật bụi ,cách sống thì muốn phong trần bụi lấm ,tình cảm thì muốn đánh nhanh thắng nhanh ...Ai thời gian đâu mà đọc sách báo hay nghe nhạc kia chứ ?

Tôi cười và bảo :

-Vậy từ nay anh cố gắng tu tỉnh lại mình đi ...Tuổi trẻ ai không ham muốn chơi bời ...Nhưng chơi cái có ích thì mới giữ gìn được anh à...Em hỏi thật nha...Anh đã chơi ma túy chưa hả ..?

-Oh ...

Sơn ngạc nhiên bảo tôi :

-Chắc hai người nghĩ anh chơi ma túy hả ?Không đời nào Quang à...Trông anh vậy thôi ?Nhưng anh cũng hiểu Ma túy là kẻ đưa mình vào ngõ cụt nhanh nhất mà ...

Tôi cũng nghĩ như hắn . Nhìn Sơn cũng bình thường thôi ,Môi hồng mắt sáng ,nụ cười của hắn khi sảng khoái thì híp tịt lại như sợi chỉ ...

Khiến cho người đối diện thi thoảng cũng phải cười theo .

Tôi bảo :

-Anh biết đó ,Nếu anh là dân chơi ma túy thì xin tránh chúng tôi nghe Sơn ...Còn nữa ...Bệnh xã hội đó ...Anh là tên chơi bời trác táng ...Có khi nào ...Gặp tụi con gái hư hỏng ,Rồi ham hố nóng sốt có thể bị đổ bệnh không Sơn ?

Hắn trầm trồ với tôi :

-Hai người đúng là có kiến thức tự vệ ...Khá lắm ,Nhưng Quang không hiểu người ta sản xuất bao cao su để làm gì hả ...haaa...

Hắn cười như chế nhạo tôi vậy ? Tôi liền bảo Sơn :

-Trong những cơn mê ,ai mà làm chủ được mình chứ ?Điều anh nói thì chỉ có xác mình được sự thật của bác sĩ thử máu thôi anh à ...

-Oh...

Hắn bước tới bên ghế tôi ngồi hắn nói nhỏ :

-Chắc vì vấn đề đó làm em nghi ngại ...Thì ngày mai chúng mình đi thử máu Quang nhé ,Thú thật anh chưa một lần xét nghiệm đâu em à ...

Sơn lại hiểu theo chiều hướng khác ,Hắn vẫn nghĩ tôi đang thèm khát hắn ,Và hắn muốn chứng tỏ cho chúng tôi hiểu ,về sự minh bạch trong dòng máu của hắn là tin tưởng tuyệt đối .

Tôi nghĩ -đây cũng là cơ hội để cho tình bạn của chúng tôi biết nhau ...Tránh những đáng tiếc trong cuộc sống đang dăng đầy những mời gọi của tình yêu và tình người này .

Tuấn trong buồng tắm đi ra .Thấy Sơn nói vậy ,

anh bảo :

-OK vậy chiều mai chúng ta đi lấy máu xét nghiệm luôn thể nhé ?Như vậy cũng yên tâm Sơn à .Tụi mình cũng chưa xét nghiệm bao giờ đâu ?

Sơn thấy anh Tuấn nói vậy ?Hắn bảo thêm :

-Em cũng thấy lo lắm đấy anh Tuấn ạ.Nhưng em nói trước cho dù kết quả có như thế nào ..Anh em mình hãy giữ gìn cho nhau nhé ?

Tôi thấy Sơn nói như có vẻ hơi hoang mang ,tôi động viên hắn :

-Anh Sơn à ...Điều mình muốn biết để mà giữ gìn và nếu có bị làm sao thì còn biết mà phòng chống ?Anh biết không ?Tuy thuốc không chữa được bệnh đó ,nhưng cuộc sống có chất lượng cũng làm con người ta kéo dài được khá lâu đó anh à ...Nhưng nhìn anh thì có lo gì kia chứ ?

-Đúng rồi Quang à ...Bệnh tật thì ai mà biết trước được ...Anh mong mình không phải trả giá cho sự lêu lổng ngu ngốc của mình ?

-Haaa...

Anh Tuấn cười rồi bảo :

-Sơn đừng lo lắng gì nữa ...Tùy cơ mà ứng biến ,Bây giờ khoa học và khí công học đẩy lùi bệnh đó ưu việt lắm rồi ...

Chúng tôi ngồi ăn bữa cơm chiều thân mật .Sơn ăn ngon lành lắm ,Hắn bảo với chúng tôi :

-Em thường ăn cơm bụi thôi Tuấn à ,Thành thử bữa thất bữa thường ,Nhiều khi đói thì làm gói mì tôm là xong ...Còn các cuộc chơi thì chăm hơn chăm học .Lâu lắm em mới thấy cái món rau cải luộc này lại có vị ngon thế nhỉ ?

-Đó là bài của anh Tuấn đấy Sơn ơi ...?

Tôi trêu hắn :

-Anh Tuấn muốn cho anh thật đói ,rồi ăn gì mà không ngon kia chứ ?Anh biết câu chuyện Trạng Quỳnh rồi đó ...Món ăn hoa đá ...Làm nhà vua ăn cơm rau muống luộc còn khen nức nở đấy thôi ..hi...

......................

Hôm sau ,Chúng tôi rủ nhau tới bệnh viện .Nơi tư vấn về các bệnh của đàn ông ...Buổi chiều rất may là thưa khách ...Khi chúng tôi tâm sự muốn khám về sức khỏe và chất lượng dòng máu của mình .

Bác Sỹ đa khoa bảo :

-Các cháu cứ yên tâm ,ai cũng như vậy thôi ?cuộc sống cần nhất phải biết về sức khỏe của mình .Khối người đã chết nhanh vì không hiểu biết đấy .

Khi lấy máu xong ,chúng tôi cảm ơn bác sĩ và ra về .Tôi và Tuấn đi bên Sơn mỗi người đều có nỗi lo riêng canh cánh ,Chả phải nói ra nhưng phong cách nói chuyện đã lãnh đạm hời hợt .

Anh Tuấn cười rồi bảo :

-Ô hay ...Cứ như là mắc bệnh với nhau hả ?Thôi mọi người vui đi chứ ..Hôm nay Tôi lại muốn ăn lẩu dê nè trời ...Haaaa.

Tôi biết anh đang nói đùa tôi ý tứ về đêm nọ ...

Tôi bảo :

-Thôi anh à ...Để ba hôm nữa lấy kết quả ...Mình sẽ ăn mừng héng ...Và nếm thử cái món Ngọc Dương nghe Sơn ...Mỗi người ăn một quả thui ...không lại chết vì bức xúc à...

-Hiiii...Sơn đã phì cười ,hắn nói theo tôi :

-Được đó ...Mong sao bầu trời mãi mãi cao đẹp và đầy hương thơm Quang à ...Anh là phải ăn hai quả mới đã ...Ngon lắm đó ...?Em chưa biết thui à .

Tuấn đưa chúng tôi và một quán phở .Anh bảo :

-Bây giờ đói rồi ,chúng mình ăn phở thôi Sơn à ...Mình thích ăn phở bò với quẩy lắm ,Vừa thơm ngon lại đủ hương vị .

Mỗi người một tô phở bò tái ,và ăn chung một chục chiếc quẩy .

Bữa ăn cũng đủ cho chúng tôi chan chứa mồ hôi và rã tan nỗi lo sợ hãi ....

Sơn bảo chúng tôi :

-Chủ Nhật này ,về nhà ...Em đón Tuấn và Quang sang nhà em chơi héng ...

Anh Tuấn nhìn Sơn rồi bảo :

-Ồ ..tiếc quá ..Chủ nhật tụi anh lại phải dự Sinh nhật Vinh rồi Sơn ạ .

-Vinh ở lớp nào hả anh ?

-Vinh là bạn học thời phổ thông của anh ,Hắn đang chơi thân với tên Bằng học ở lớp E đó ..

-Tên Bằng đội trưởng đội bóng của lớp E hả Tuấn ?Hắn mặc áo số 4 phải không ?

-Ừa đúng rồi ...Hắn cũng thích Tên Vinh lắm đấy ...Vinh học bên Quân sự em à .

-Oh chán nhỉ ? Em muốn chúng ta qua nhà chơi cho ba má em mừng .Ba má em sẽ rất vui khi em có những người bạn ngoan như vậy anh à ...

Tôi thấy hắn có vẻ chân thành ,nên bảo Sơn :

-Để lúc khác đi Sơn ,Hay hôm đó ...Sơn đi dự sinh nhật với tụi này ,Xong chúng ta lên trường luôn nhé ,Đi đêm càng mát ...

Sơn nhìn Tuấn ,chờ đợi .chắc hắn còn ngại với người yêu của tôi ,Anh thấy ý của tôi muốn như vậy anh bảo :

-Nếu có thể được ,Thì Sơn đi cho vui ,Trước lạ sau quen mà

-Oh...Được rồi ..Em sẽ tới cho vui ,Để quen biết thêm mấy người bạn của anh .

Chúng tôi lại vù xe bay trên đường ,buổi chiều nắng đã nhạt ,Khi về tới nhà trọ thì trời đã xóa gần hết ánh sáng của ban ngày .

Sơn bảo :

-Thôi em về đây ?Mai lại gặp nhau héng ...Chúc anh và Quang vui vẻ .

-Chào Sơn nhé,Nhớ đừng lo lắng gì cả ?

Anh Tuấn chào hắn xong .Rồi quay sáng hỏi tôi :

-Em mệt không Quang ...Hôm nay lấy máu nhiều như thế mà .

-Oh...Anh này ...Có thấm tháp gì đâu ...Em bình thường thôi ?Chắc anh mệt hả ?

-Không mệt em à...Chỉ tại nỗi lo vẩn vơ nên nó mới thấy hơi mệt .Tên Sơn này còn mệt hơn chúng ta đó em à ...

Anh mỉm cười rồi ghé vào tai tôi nói thầm :

-Chủ nhật này mình sẽ cho Sơn một vở diễn cực hay em nhé ?

-Sao anh biết là hay hả Tuấn ?

-Anh thấy nếu máu của chúng ta và hắn đều an toàn ...Sơn sẽ tấn công em dữ dội lắm đó...Nhưng em nhớ không cho hắn đọc nhật ký của em đó ..và cả cái giấy chứng nhận của ba má nữa .Khi nào thật cần thiết mới cho hắn xem Quang à ...

Tôi nhìn anh đang vui tủm tỉm ?Cái trò gì nhỉ ?Sao anh lại biết là sẽ hay ?Và còn khảng định với tôi ...Nếu kết quả máu an toàn thì vở kịch mới diễn ra tốt đẹp .

Tôi nhìn chàng trai thiên thần của mình ...Đang còn nét tươi của nụ cười đắc ý..,Tôi bảo anh :

-Anh vào tắm trước đi ? Em lấy quần áo xong ,thì vào cùng tắm nhé....

Phần 78

Phần 78

Sáng thứ tư ,Chúng tôi nôn nóng đi lấy kết quả xét nghiệm .

Cả ba đứa đều bỏ trốn tiết cuối với lý do nhức đầu .

Sơn là người nôn nóng nhất ,Chỉ qua có ba ngày thôi ,nhưng nhìn hắn hốc hác quá .Tôi mỉm cười trong bụng ...Đúng như người ta bảo ...Cái gì cũng đều phải có giá của nó chứ ?

Sau lần thử máu này chắc hắn sẽ chả dám chiếm giải nhất trên con đường tình dục của trường chúng tôi nữa .

Tôi trêu Sơn :

-Cái gì anh cũng giỏi nhất ...Sao hôm nay Anh lo gì hả Sơn ?Đã sống hết mình trong bến tình hoan lạc ,Có chết cũng phải cười chứ ?

Sơn quay sang nhìn tôi và bảo :

-Liệu đó Quang héng ,ở đời ai là người yêu cái chết chứ ? nhưng nếu là số phận thì ai chả muốn chết ngay...Chứ sống mà như chết ,có khác gì kẻ đang thấy khổ đau nó nghiền nát thân thể của mình ...?

Anh Tuấn cười rồi bảo :

-Sơn nói phải lắm ,Nhưng theo anh nghĩ ...Em là người biết tự vệ ,chắc là không sao đâu ?Trong quan hệ tình dục ,Ai là người tỉnh táo ,sẽ chiến thắng được nó mà ...

Sơn gật đầu như biết ơn lời động viên của Tuấn .Hắn bảo :

-Em cũng mong là như vậy Tuấn à ...Trong túi em ,lúc nào mà không có phòng bị áo mưa ? Em chỉ lo ...Nếu nó lây qua đường miệng bằng những nụ hôn cháy bỏng ?Thì cũng như là toi đời rùi anh ơi ...?

Thấy Sơn nói lời buồn như vậy ,tôi tham gia nói chêm vào :

-Nhưng ở các nụ hôn kia ,nếu không có cắn xé gì cho máu chảy ,thì không làm sao đâu anh Sơn à.Vả lại em thấy anh đâu có quan hệ với gái làm tiền chứ ?Toàn bọn con gái hư hỏng ở trường thì khỏi lo ,chúng nó cũng chỉ muốn tìm hiểu cho bớt tò mò thui à ...

Sơn gật đầu nhẹ nhàng và hơi yên tâm ,Hắn nói nhỏ :

-Đúng đó Quang à...Cũng may mắn cho anh chưa phải là đứa hư hỏng nặng ...Cầu chúa ,Hy vọng tất cả chúng ta đều tốt đẹp .

Nắng nhạt mùa đông như nhảy múa trong ánh mắt sợ hãi của Sơn .

Anh Tuấn quay sang nhìn hắn anh bảo :

-Thôi bây giờ thế này ..Anh cá với Sơn nhé ...được không nào ?

Sơn khoái chí thấy anh Tuấn nổi máu cờ bạc với hắn .

Vốn có tính máu mê cờ bạc số đề ,hắn bảo :

-Ok Anh muốn cá thế nào vậy ?

-Anh cá là tất cả chúng ta đều Âm Tính đó ...Em dám cá không ?

-Ok ...nhưng nếu không may ...Cho ai... Anh mất gì nào ..5 triệu nhé ?

Thấy Sơn nói vậy ? Tôi hiểu hắn còn hoang mang cao độ lắm ...Anh Tuấn cười và bảo Sơn :

-Cá như vậy anh đâu có tiền nhiều thế .Bằng cả tháng của hai đứa ăn tiêu đó Sơn à...Thôi anh bảo nhé ..Một bữa lẩu dê thật đã đời héng ? Em chịu không Sơn ?

Sơn mỉm cười rồi bảo :

-Bé tí anh ui ...Thôi như vậy cũng được ,ai thua phải bỏ túi ra khao đóa ...

Một giờ sau ,chúng tôi đã tới trung tâm tư vấn .Bác sĩ chuyên khoa lại còn đang tiếp khách ...Trời ạ ...khi không lại phải ngồi chờ .Chúng tôi ai cũng nóng ruột .

Sơn rủ Tuấn ra ngoài hút thuốc lá ,Đã lâu anh bỏ thuốc ,nhưng hôm nay do căng thẳng thần kinh ,nên anh nghe hắn ra ngoài uống trà và hút thuốc .Mình tôi ngồi chờ .

Chúa ơi ...Thời gian hôm nay sao dài thế nhỉ ?Giữa cái mong manh của hy vọng thật sự quá căng thẳng .

Tôi ngồi chờ mà thấy sốt ruột quá ,Tôi lầm bấm đếm thời gian bằng những lượt người được gọi vào gặp bác sĩ ...Còn ba người...Thật là lâu ...Cái người kia sao lâu vậy ?Mong sao họ tới lấy kết quả thử máu như chúng tôi cho thật nhanh...

Còn hai người ...Tôi đành thả suy nghĩ của mình vào những tháng ngày kỷ niệm ...Tôi lại nhớ tới Khang ...Cầu chúa ,Tôi mong sao cho tất cả đều tốt đẹp .Nếu tôi có mệnh hệ nào thì ...khổ lây cho Khang và anh Vũ và Vinh và Tuấn nữa ...Cái người này sao vào lâu thế hả trời ...Chắc anh ta lại tư vấn về giới tính trục trặc hay sao ...?

Còn một người ...Trời ơi ...Tôi như ngồi trên ổ kiến lửa vậy ?

Tôi ngẩng mặt nhìn lên trần nhà ,thầm khấn trời khấn phật ,khấn chúa ...Khấn tất cả những người có quyền uy phù hộ cho chúng tôi ....

Tôi nghĩ tới Tuấn .Anh thật sự là thiên thần hộ mệnh của tôi .Tôi thoáng vu vơ nghĩ rằng ...Nếu anh bị Dương Tính ...Hay gì gì...đi chăng nữa thì tôi mãi bên anh ,cho dầu cuộc sống có rút ngắn lại cùng anh ...

Sơn và Tuấn đã trở lại ..Anh thấy mặt tôi buồn bã và hơi xanh anh bảo :

-Quang ...Em làm sao vậy ? Em lo lắng gì thế ...Hay là mệt hả Quang ơi ...?

Sơn nhìn tôi rồi bảo :

-Trông cặp môi kìa ...Nhợt nhạt quá vầy Quang ? Bình tĩnh đi ...Không có gì đâu ...Như anh SƠN Đây này ,anh cứ xác định cho mình cái điều xấu nhất ...Như vậy dễ an ủi hơn ...

Tôi bảo với hai người :

-Em hơi lo lắng thôi hai anh ơi ,Nhưng anh Sơn chớ nói xui như vậy ?Em vừa cầu khấn thầm với trời phật ...Xin người mở lòng từ bi cho chúng ta...

-Nào mời ba cháu vào trong này ...

Khi cô y tá ra mời ,chúng tôi đã bớt bồn chồn lo lắng .Khi vào tới phòng của vị bác sĩ đáng kính ...Ông chỉ ghế cho chúng tôi và bảo :

-Bác chúc mừng các cháu nhé ...Cả ba chàng sinh viên đều âm tính và máu đều tốt lắm ...

Sơn nói như reo lên :

-Oh...Chúng cháu cám ơn bác sĩ nhé ...Trời ơi ...thế là được sống rồi ...

Sơn ôm chầm tôi chặt lắm ,hắn bảo như người vừa được tha án tử hình :

-Quang ơi ...Anh hết lo rồi ...Trời ơi ...Cả ba ngày nay anh ăn ngủ đâu có ngon miệng ,Lúc nào cũng lục tìm quá khứ với các trò chơi nguy hiểm .

Rồi hắn kéo Tuấn lại bên tôi .Cả ba đứa đều mừng rỡ ,Tôi ứa lệ ...Vậy là lời cầu nguyện của tôi đã được các đấng quyền uy nâng đỡ ...

Anh Tuấn bảo tôi :

-Vui mới phải chứ em ?Chúng Mình không làm sao thì hạnh phúc và may mắn lắm rồi ...

Anh nhìn cả tôi và Sơn rồi anh nói :

-Chúng ta chưa ra cám ơn bác sĩ đó ...Bác ấy là chân tay của ông trời đó các em ơi ...Nhìn bác ấy đang chê cười tụi mình kìa...

Sơn bước vội ra bắt tay bác sĩ rối rít .Tôi và Tuấn tới sau ,Ông là người am hiểu niềm vui của chúng tôi .

Vừa bắt tay chúng tôi ,ông bảo chúng tôi ngồi ghế ...Ông nói :

-Bác biết tâm sự của ba anh em rồi..Từ nay chớ có quan hệ lung tung nữa hiểu chưa ? Và đặc biệt các cháu xin nhớ ...Cho dù là ai ...Thì không được quên mang theo capot để tự vệ đó...Khoa học là vậy ? Chúng ta không làm được khoa học ,nhưng phải học và hiểu khoa học...và làm theo lời của nó ...Nhớ phải sống thật làng mạnh đó các cháu ơi ...

Sơn gật đầu lia lịa ...cảm ơn rối rít ,Khi chia tay vị ân nhân của chúng tôi .Sơn cố tình dúi vào túi bác sĩ để biếu hai trăm ngàn .

Ông nhất định không nhận ,Anh Tuấn nói với ông :

-Thưa bác sĩ ,đây là vấn đề tế nhị .Chúng cháu biếu bác như là mời bác liên hoan một bữa trưa với chúng cháu thôi bác ơi ...Lúc nữa anh em chúng cháu đi ăn mừng đó ...Một bữa lẩu dê là do cháu thắng cuộc ...Bác cầm lấy và chia sẻ với chúng cháu héng...

Bác sĩ nhân từ sau khi nghe Tuấn nói như thế ...Ông bảo với chúng tôi :

-Thôi được ,bác chia vui cùng các cháu vậy ?Mong các cháu mãi mạnh khỏe nhé ...Thôi các cháu về đi .

Cầm ba tờ kết quả trong tay Tuấn đưa cho Sơn một tờ ,Anh nói :

-Em cầm của em đi Sơn .Đây mới là lòng can đảm của em đó .Nếu em đưa cho ba má xem ,chắc họ còn mừng hơn em kia đấy ...Thôi chúng ta đi về nhé .

Ba chúng tôi đi về .Trời đã đứng bóng rồi ,chả ai thấy đói gì cả ,có lẽ mọi người đang vui .Khi về tới phố trọ .Sơn nháy mắt bảo tôi :

-Bây gờ mình vào quán lẩu nhé Quang ?

Tôi gật đầu .Sơn bảo với Tuấn và tôi :

-Hôm nay anh em mình ngồi lai rai tới chiều anh Tuấn nhé ..Em đang đói cồn cào à ...

Nhìn thấy chúng tôi tới chủ quán vui vẻ rồi bảo :

-Mấy cậu này hôm nay được điểm cao trong lớp hay là trúng lô đề vậy hả ?Vui quá nhỉ ?

Tôi thầm cám ơn khoa học ,đã xác minh và chắp cánh cho chúng tôi có hướng đi tới trong cuộc sống đầy chông gai và đau khổ

Sơn gọi chủ quán hầm cho mỗi người một cặp thần dược ,hắn thầm thì :

-Hôm nay mình uống rượu thuốc bắc cho thơm mùi dân tộc anh Tuấn nhé ?

Nhìn thấy Sơn vui vẻ quá và đang yêu cuộc sống quá ?Thiên thần của tôi khẽ nghiêng mái đầu thật điệu, nhìn tôi rồi anh bảo hắn :

-tùy em thôi ,hôm nay em là chủ bàn tiệc mà ...

Nguồn: http://www.hihihehe.com

ti vi, sản phẩm, giải trí, thư giãn, âm thanh, xem phim, rạp chiếu phim, tủ lạnh, máy giặt, tiện nghi, máy hút bụi, gia đình, điều hòa, lò vi sóng, avatar, hạnh phúc, sắm tết, mái ấm, máy lọc không khí, gala cười, 3D, thời trang, laptop, máy tính, dịch vụ, mua bán, rao vặt, mỹ phẩm, sức khỏe, quà tặng, giày dép, nước hoa

sakaji

Xem thông tin

Gửi tin nhắn cho sakaji

Tìm tất cả bài viết được gửi bởi sakaji

Thông tin

#77

11-04-2009, 08:54 AM

sakaji

HiHiHe

Thăm nhà

Tuổi: 19

Tham gia: Apr 2009

Địa chỉ: Ha Noi

Bài viết: 122 | Thanks: 0

Thanked 6 Times in 1 Post

Trả lời: Hắn là con của chú tôi

________________________________________

Phần 79

Phần 79

Chiều thứ bảy chúng tôi cùng bên nhau trở về thành phố .Tâm tư ai cũng thấy vui vẻ .Sơn phấn khởi nhiều lắm ,Hắn bảo với chúng tôi :

-Bây giờ chúng ta về nhà em chơi nhé anh Tuấn ? Rồi chiều tối mai mình hẹn qua nhà Vinh mừng sinh nhật hắn ,được không vậy ?

Anh Tuấn ,nghĩ ngợi một chút rồi hỏi tôi :

-Quang thấy sao ,bây giờ vào nhà Sơn chơi ,sau đó mình về nhà ,em đồng ý chứ ?

Sơn thấy Tuấn hỏi tôi như vậy ? Chắc trong lòng hắn cũng thấy hơi lạ lùng ,bởi hắn thấy anh Tuấn chiều tôi quả là quá mức.

Tôi ngồi sau bảo với anh :

-Như vậy cũng tiện lắm anh à ,Mình cứ qua nhà Sơn một chút ,Thứ bảy thì chả cần vội vàng gì ...

Rồi tôi quay sang hỏi Sơn :

-Có ngại ba má anh không hả Sơn ?

-Oh...Có gì mà ngại hả em ,Anh rất tin, gặp anh Tuấn và em ,ba má anh cũng mừng vui đó Quang à ,Vì chúng mình đều như những sinh viên ngoan ngoãn và chăm học mà.

Anh Tuấn cười rồi bảo Sơn :

-Sơn không được nói gì tâng bốc chúng tôi quá đâu nhé ? Nếu làm tụi tôi ngại ,lần sau không tới thăm nhà Sơn nữa đâu .?

-Vâng ,anh và Quang khỏi lo ,Chắc ba má em vui lắm đấy Tuấn ơi ...

Qua những lần tâm sự .Chúng tôi biết ba má Sơn là người có quyền chức lắm,Má hắn làm sếp ở một cơ quan đầu não bên thương binh xã hội .

Còn ba hắn ,Ông là xếp của ủy ba thành phố .Cả hai người đều bận nhiều với công việc .Họ cũng rất tự hào có Sơn ,Một đứa con trai duy nhất và như một thanh niên có triển vọng .

Tất nhiên mấy cái thú ham hố tình dục của hắn ,cha mẹ nào mà biết được chứ ? Họ luôn cầu mong con trai của mình -không nghiện hút là được .

Với chức quyền trong tay họ chỉ cần Sơn kiếm được một mảnh bằng đại học.Rồi công việc của hắn sau này ,xin vào đâu làm việc mà chẳng được .Nhiều lần Sơn nói với tôi :

-Nếu sau này Tuấn và Quang thích xin vào làm việc nơi nào ..Thì Sơn sẽ giúp đỡ cho toại nguyện .Vì năng lực của bố mẹ Sơn ,xin việc cho con cháu không khó ,Tât nhiên quan trọng là chúng ta đều phải ngoan cho khỏi ảnh hưởng uy tín của các bậc lãnh đạo quyền uy ...

Tuấn và tôi chỉ gật đầu ,cám ơn hắn ...Không biết hắn nói như vậy có ý gì không nhỉ ?

Nhưng trước mắt tôi và Tuấn thấy ở hắn có nhiều điểm bắt đầu thân thuộc .Chúng tôi nghĩ hắn đang cảm thấy cô đơn .Khi chơi với chúng tôi hắn đều cảm nhận được tình cảm của con người mới là quan trọng .

Cái xấu xa nhất của con người là lòng đố kỵ và lợi dụng .

Ở điểm này .Tôi và Tuấn không bao giờ thèm tính đến .Quan điểm sống của chúng tôi là ...Mình không ăn của ai -thì đừng để ai lợi dụng mình...Có thế thôi ...Còn Khi đã thân mật với nhau ,cho dù có phải hy sinh mọi thứ ...Thì vật chất kia nó sẽ như là thứ tình cảm giao tiếp với nhau ...Chứ đâu có phải là lợi dụng nữa...

Sơn điện thoại báo cho ba má hắn biết là hắn có bạn tới chơi .Khi chúng tôi về tới trước cổng căn biệt thự sang trọng .Cổng vửa mở đã thấy má Sơn ra đón ...

Bà vui vẻ bảo :

-Ồ ...Mấy cháu học cùng với Sơn tới chơi đó hả ?

Bà vừa nói vừa nhìn chúng tôi và cả Sơn nữa .Tôi biết ánh mắt của bà đang ngạc nhiên vì sự ăn mặc của cả ba đứa đàng hoàng ,dáng dấp thư sinh và lịch sự ...

Chúng tôi gật đầu đáp lễ và chào bà .Sơn thấy trong phòng khách có người liền hỏi má hắn :

-Nhà mình có khách hả má ?

-Ừa ...Có hai người bạn của ba con trong ủy ban tới chơi đó ...Các con vào đi ...

Chúng tôi bước vào phòng khách .Thật là sang trọng .chả kém gì những phòng khách hiện đại của tây âu cả .Mấy cây cảnh thế bày trong phòng thật đẹp bên cạnh những bộ sa lông quí phái và mấy bức tranh khảm trai to lớn đẹp mê hồn .

Điều tôi ngạc nhiên là thấy hai vị khách tới chơi nhà Sơn hôm nay lại chính là ba má của anh Vũ .Nhìn thấy tôi Má anh Vũ reo lên :

-Ồ ..Quang đó phải không con ...?

-Dạ con chào hai bác ạ ...Tôi khoanh tay chào ba má anh rồi quay sang chào ba Sơn :

-Thưa bác trai ..Chúng cháu là bạn của anh Sơn tới thăm hai bác ạ .

Anh Tuấn cũng khoanh tay và chào theo tôi ,Ba anh Vũ bảo :

-Trời ơi ...Quang đó hả ? mấy tháng nay không thấy con về nhà chơi thế hả ? học hành sao rồi ,có vất vả không con ?

Tôi cám ơn hai bác và bảo :

-Con bận quá ,thật là có lỗi với hai bác ? Hai bác có khỏe không ạ .?

Má anh Vũ Tới bên tôi ,bà xoa đầu rồi nói nhỏ :

-Má có nhiều quà để phần con đó ,Sáng mai qua nhà lấy nghe Quang ?

Rồi chợt nhớ ra điều gì ...Bà bảo tôi :

-Sang tuần anh Vũ trở về ...Con xin phép về nhà rồi đi đón anh nhé ...Ủa mà con biết chưa hả Quang ?

-Dạ thưa vâng ạ ...Tuần trước con đã chát với anh Vũ .Anh có nói là về hẳn đó má ơi ...Con và anh Tuấn sẽ đi đón cùng ba má nhé ..

Má Sơn đã ở trong phòng ăn bước ra ,bà bảo :

-Trời ...Vậy là con nuôi của anh chị ba đây hả ?Tôi đâu có biết ?Thằng Sơn vừa cho tui hay là hai đứa cháu đây ngoan lắm đó anh chị à ...

BA anh Vũ nói :

-Thưa anh chị Hai ...Cháu nó kết nghĩa huynh đệ với thằng Vũ đó ...Chúng ngoan và chăm học lắm ...Vậy lại chơi với cháu Sơn nhà mình ...Anh chị Hai khỏi lo gì nữa ...Rồi ông bảo chúng tôi :

-Cố gắng học và ngoan ngoãn giúp đỡ bạn nghe các con .?

Chúng tôi gật đầu vâng lời .Sơn đã ra ,và xin phép các bậc phụ huynh cho chúng tôi vào phòng của hắn .

Ba Sơn nói :

-Cuối cùng... quả đất xoay tròn đó Sơn ạ ...Chúng bay quen nhau toàn là con cháu của các bác đây cả .Con cố học hỏi anh em héng .Thôi các con đi vào phòng chơi đi .

Chúng tôi chào mọi người rồi vào phòng của Sơn ,Căn phòng khép kín đủ đầy tiện nghi ,đẹp và sang trọng như căn phòng của Tuấn vậy .Khi ngồi ở phòng ăn nhỏ nhắn tôi hỏi Sơn :

-Không ngờ ba má anh Vũ lại quen với ba má anh Sơn nhỉ ?

Sơn mỉm cười đỏ mặt nhìn tôi và bảo :

-Ba anh đã nói đó thôi... Quả đất tròn ,Quang à ...Ba má anh Vũ Đang nhờ má anh thu xếp cho anh Vũ một chỗ làm việc trong thành phố đó .Má anh vừa nói vậy ?

Tuấn hơi đỏ mặt ,anh chợt nhớ tới những lời tôi vừa nói với má anh Vũ .Tuấn hỏi :

-Sao em chát với Vũ ...Một tin quan trọng như thế mà anh không hay biết nhỉ ?Tính dấu anh đó hả Quang ?

-Hi....Đâu có ...Người ta là anh kết nghĩa của chúng mình đó Tuấn ơi ...Thú thật em thấy buồn lòng và thương anh Vũ quá ,nên chưa nói với anh thôi .Em đang tính khi nào Vũ về thì rủ anh đi đón ,nói sau cũng được mà ...

Rồi tôi kể cho Tuấn và Sơn nghe tâm sự buồn của anh Vũ ...

...Vốn là chỗ thân quen ,ba má của Thu Hà <tên vợ của anh Vũ >....là Việt kiều bên Mỹ ...Họ có nhiều vốn lắm ... Cho nên thời kỳ vừa rồi về Việt Nam kinh doanh bất động sản .Nhờ sự giúp đỡ của ba má anh Vũ nên giấy tờ nhà đất đều giải quyết nhanh chóng và thuận lợi .Bên có con gái ,bên có con trai .lại là chỗ thâm giao thời còn trẻ ..Ba má Thu Hà ...Quyết định nhằm anh Vũ cho con gái của họ ...Thế Rồi phỏng vấn ...Thế rồi kết hôn ...Thế Rồi làm thủ tục đoàn tụ ...

Anh Vũ là dân đồng tính ,Nhưng trước chữ hiếu của tấm thân con trai ,anh phải chấp nhận cuộc sống an phận với đời .

Ở đó ước đây ...ở đây ước đó ...Như người xưa đã dạy ,đứng núi nọ -trông núi kia đó thôi ...

Sang bên đó sống, Vũ mới chợt nhận ra một điều ...Cuộc sống cô đơn và thực dụng quá...Trong quan hệ hàng ngày ...Nếu không coi thương trường là chiến trường thì anh sẽ là người thua cuộc ..Các cuộc vui ,các cuộc thăm hỏi ...Đều có những con toán xếp đặt trong đó ...Ôi Việt Kiều ...Biết bao nhiêu là giả dối ...Người Việt ...Nhìn Người Việt ...Như muốn bon chen giành giật cuộc sống kinh tế của nhau .

Không bà con không thân thích ...Vũ sống như đời thừa....vậy ?

Buồn hơn là ở người vợ mới cưới của anh .Thị là kẻ ham hố tình dục đến mê muội ...Lấy phải anh... Như hoa tươi gặp trời mưa ...? Rồi nảy sinh những dối gian tình cảm ...Trước thì còn dấu diếm sau thì gần như công khai ...Rồi thị cách ly sống độc thân cho thoải mái ...Đmặc cho Vũ ôm nỗi cô đơn héo gầy...

Ba má anh xót xa ...Thôi đanh là do kiếp vận .Họ đã đề nghị anh Quay trở về.

Quê hương dẫu là nghèo khó ,nhưng mới là vòng tay nồng ấm ....Có cha ,có mẹ ,có tình ,có nghĩa để nuôi nấng tâm hồn những đứa con hiếu thảo lành hiền ...

Còn ở cái chốn phù hoa kia...Muôn ngàn giả tạo ...Làm sao mà sống được ,nếu như anh không thay màu đổi sắc điêu ngoa VÀ thực dụng như nó .

Bây giờ ,Anh đã ly dị xong ,và tuần sau thì trở về .Mình cùng đi đón Vũ nhé ,anh Tuấn ơi .

Tôi kể xong đôi mắt buồn ứa lệ .Tuy lệ không rơi ra ngoài ...nhưng nó rơi vào trong lòng những xúc cảm buồn thê buồn thảm ...

Sơn nghe xong ,hắn bảo :

-Vậy hả ,Thật là quá lắm ...Nhưng cũng tại cô vợ của anh ta thui à ...

Tuấn nở một nụ cười héo hắt ,anh bảo với chúng tôi :

-Thì tại tính dục của Gay đó thôi ...Khi nằm bên con gái ,cứ như mất tiều vậy đó ...? Mình sao mà trách được họ chứ ? Việc này Vũ không không nên trách vợ của mình quá ...Vì anh ta đâu có yêu vợ ...mà ghen cơ chứ .? ..haaa....Buồn ơi ...

Sơn cười rồi bảo với chúng tôi :

-Đã như vậy ,hôm này cho cả Sơn đi nữa anh Tuấn nhé ,Ba đứa đi chung một xe ...đón Vũ ?

-Ok ...

anh Tuấn nhìn hắn bảo như vậy ,rồi anh hỏi Sơn tiếp :

-Vậy em phải hối thúc ba má em giúp cho Vũ có chỗ làm tốt nghe Sơn ?

-Haaa....

Sơn cười rồi bảo :

-Anh với Quang khỏi lo ,em làm được mà .Sơn đỏ mặt rồi bảo nhỏ với chúng tôi :

-Khi nãy má em hỏi em trong phòng ....Là tai sao em ốm gấy thế ...Hi lúc nào má cũng hỏi vậy thôi ? Em nói nhỏ cho má là phải đi khám sức khỏe cùng với mấy anh em tụi mình .Chắc là do lấy máu nhiều quá ,cho nên mới ốm như vậy ? Em đưa kết quả cho bà ,rồi bảo máu của chúng mình đều tốt lắm ,má em phấn khởi quá ,bà cho em một tập để bồi dưỡng đó ...Chục triệu đó anh Tuấn ơi ...haaa.

Sơn cười vui vẻ và bảo thêm :

-Má em còn bảo là sức khỏe như vậy là má yên tâm lắm ,bả còn đòi giữ tờ kết quả đó để ngày mai nhờ bà bạn của mình làm bác sĩ đọc lại cho má em nghe ...

Thôi bây giờ mình ăn cơm nghe anh Tuấn ?

-Sơn à...

Anh Tuấn ôn tồn ra vẻ người lớn lắm ,anh nhìn Sơn âu yếm rồi bảo :

-Tụi anh về nhà ăn cơm với ba má anh thôi ,họ đang chờ cơm đó em .Để bữa khác chúng mình lại ăn chung nhé .Bây giờ tụi anh phải về đó ...?

khi chúng tôi chào Sơn...Hắn kéo tôi ra một góc rồi nói nhỏ :

-Quang à...Anh có lá thư này gửi cho em ...Cầm nha

Nói xong hắn nhét vào ba lô của tôi .

Tôi bảo :

-Anh sơn ,em mở ra đọc ngay được không ?

-Oh...Không được ,về nhà hãy đọc Quang à ?

-Nhưng em nói trước ...Nếu là thư thì em đón nhận ,còn nếu là tiền ...Thì em giận anh đó Sơn à .

Sơn hơi đỏ mặt ,hắn cố mỉm cười nói nhỏ với tôi :

-Đừng cho anh Tuấn biết nhé Quang ...Tiền hay tình đều nằm trong cái nghĩa của con tim sáng trong em à...Anh chỉ mong em vui thôi ...?Một chút quan tâm tới em Quang à..?

-Em nói rồi đấy ...? Thôi chúng em về anh nhé ?

Chúng tôi xuống phòng khách chào mấy vị tiền bối rồi ra về. Họ đang trò chuyện vui vẻ ,Ba Sơn bảo :

-Anh em chơi với nhau ,nhớ giúp đỡ Sơn nghe các cháu .?

Chúng tôi vâng lời gật đầu rồi ra cổng ...

Khi về tới nhà .Tôi đã kể cho Tuấn nghe về lá thư của Sơn trao cho tôi ...

Khi mở ra...Trời ạ...Đúng như tôi đoán ...Hắn đã để ba triệu trong phong bì đưa cho tôi .Tôi bảo :

-Em biết ngay mà .Khi hắn khoe má hắn cho chục triệu ...Em đoán trúng , tên này có ý với chúng mình nên mới kể ra như thế ? Bây giờ làm sao hả anh ?

Tuấn nhìn tôi cười ha hả :

-haaa...Có chi mà em lo chớ ,giả lại nó lúc nào mà chả được ...

Rồi anh ôm tôi vào lòng nói thêm :

-Ngày mai chúng mình sẽ cho hắn diễn vui một vở kịch vui ...Quang nhé ...?

Anh thầm thì nói bên tai tôi .Tôi buồn cười lắm ,cái đầu cứ gật gật...

khi chúng tôi còn đang ôm nhau cười ,thì ba của anh đã tới bên tự lúc nào ...Ông cười to bảo :

-Hai tên quỉ này ...Lại nghĩ ra trò quậy gì đấy hả ?

Trời ơi ...Ba anh giỏi quá ,sao ông biết và đoán hay như vậy ?

tôi hỏi ba anh :

-Ba ơi ...Sao ba đoán hay vậy nhỉ ?

-haaaa..Ông cười lớn rồi bảo :

-Còn nhìn Tiểu quỉ đi ,Cái tai của nó vừa vẫy vẫy đó thôi ,Có gì mà không lộ kia chứ ?

Trời ơi ...Cho tới hôm nay ...Tôi mới biết ,Thiên thần của tôi còn có biệt tài ...vẫy tai nữa chứ....

Tôi hỏi anh :

-Oh hay quá ...Anh vẫy được tai hả Tuấn ?...Sao anh lại dấu em ?

Tuấn đỏ lừ khuôn mặt nói :

-Tật xấu mà em .Chả ai biết anh vẫy được tai ngoài ba má anh thôi .Hôm nay cả em cũng biết rồi nè ...

-Vậy anh vẫy cho em coi đi Tuấn ? Một lần thôi ?

-Được ...Nhưng cấm cười anh đâu nhé ?

Nói xong anh thả tâm tư vào khuôn mặt ,đỏ rạo rực .cái tai bên phải như tuân lệnh của anh .nó nhẹ nhàng vẫy vẫy ...

Haaaa..Tôi thích quá reo lên :

-Ba ơi...Con cám ơn ba nhé ...Không ngờ anh Tuấn giỏi quá ba héng ...

Ba anh cười rồi bảo :

-Thôi đủ rồi ..Các con qua phòng ba ăn cơm đi... kẻo má tụi bay chờ lâu ,lại la lên bây giờ đó ...

Nguồn: http://www.hihihehe.com

ti vi, sản phẩm, giải trí, thư giãn, âm thanh, xem phim, rạp chiếu phim, tủ lạnh, máy giặt, tiện nghi, máy hút bụi, gia đình, điều hòa, lò vi sóng, avatar, hạnh phúc, sắm tết, mái ấm, máy lọc không khí, gala cười, 3D, thời trang, laptop, máy tính, dịch vụ, mua bán, rao vặt, mỹ phẩm, sức khỏe, quà tặng, giày dép, nước hoa

sakaji

Xem thông tin

Gửi tin nhắn cho sakaji

Tìm tất cả bài viết được gửi bởi sakaji

#78

11-04-2009, 08:55 AM

sakaji

HiHiHe

Thăm nhà

Tuổi: 19

Tham gia: Apr 2009

Địa chỉ: Ha Noi

Bài viết: 122 | Thanks: 0

Thanked 6 Times in 1 Post

Trả lời: Hắn là con của chú tôi

________________________________________

Phần 80

Phần 80

Sinh nhật Vinh ,Vì là chỗ quen thân của tình bạn cũ .

Tôi và Tuấn phải qua đó thật sớm . Gần bảy giờ tối chúng tôi đã có mặt .

Chúng tôi mua tặng Vinh một đôi Gấu bông nhỏ nhắn và xinh xắn vô cùng .

Vinh vui lắm ...Hắn cười giòn tan và niềm nở .

Ra đón chúng tôi có cả tên Bằng với nụ cười mãn nguyện trên môi tươi thắm .Bằng bảo chúng tôi :

-Dạo này biết hai người bận bịu ,nên chúng tôi không muốn quấy rầy và qua thăm hỏi được .?

Anh Tuấn nhìn hai người mỉm cười bảo :

-Chúng tôi bận ..Hay là hai người bận rồi quên chúng tôi luôn hả ?

Vinh chống chế cho người tình của hắn .Hắn liếc nhìn tôi rồi nói :

-Không lẽ có bồ rồi mà còn rỗi thời gian hay sao ?Thôi mời hai người vào nhà đi rồi nói chuyện tiếp cho vui ?

Chúng tôi vào căn phòng khách của Vinh .

Chà ...Đúng là thêm một bàn tay ,nên căn phòng của Vinh ngăn nắp và thơ mộng hẳn .

Mấy giỏ phong lan đang nở hoa trước gió .Một bình bông hoa hồng trắng muốt ,có cắm một đôi bông hồng vàng đang e ấp khoe màu riêng của mình .

Tôi nói với Tuấn :

-Anh thấy hai tên này lãng mạn không ?Cứ như hai bông hoa vàng kia là màu của trăng sao vậy ?

-Kìa...em xem...Lại một đôi cá vàng bơi lửng lơ kia nữa ...Đích thực là của tên Bằng mua rồi ...Đẹp quá ...

Chúng tôi ngồi vào bàn . Bằng và Vinh mang nước tới .

Bằng hỏi chúng tôi :

-Hai người uống nước hay uống bia vậy ?

-Bia thì khoan đã ...Anh Tuấn bảo Bằng như vậy .

Rồi anh hỏi Vinh :

-Thế nào rồi trung úy ...?

Vinh đỏ mặt nhìn Tuấn ...Rồi Vinh hỏi lại :

-Sao tên này vẫn chưa bỏ được cái thói .Hỏi một câu thành ra muôn câu nhỉ ?Hì....Thế nào là sao vậy hả Tuấn ?

Anh Tuấn vẫn còn mang tâm tư lấn áp tên bạn thân từ thuở học phổ thông ?

Anh không ngờ Vinh đã chững chạc rất nhiều và rất tự tin trong câu nói của hắn .Tôi thấy buồn cười quá ...

Tôi đành phân giải Thay cho người yêu của tôi :

-Vinh à ..ý của anh Tuấn luôn muốn giành cho Vinh cách trả lời thoải mái đó .Nếu em trả lời ở góc độ nào thì cũng ok mà ..Phải không vậy ?

Bằng mỉm cười rộng rãi ,hàm răng trắng muốt của hắn đều tăm tắp ,làm cho ánh sáng cũng thấy chói chang khi soi vào khuôn miệng đa tình ấy .Hắn nói với chúng tôi :

-Thấy ghê quá Quang ơi ..Hai người bênh nhau không rời nửa bước ...Tôi thay mặt Vinh trả lời Tuấn nhé ...Bây giờ chúng tôi đang rất ...Rất vui đó Tuấn à...Nếu hai người Vui mười ...thì tụi tôi vui tới bảy hay tám phần đó ...

Tuấn ngồi nâng ly nước lên uống ,Anh bảo với mọi người :

-Thôi ..Chấm dứt chiến tranh nhé ..Bây giờ tôi muốn biết là Vinh còn mời ai nữa không vậy ?

Như chợt nhớ ra điều quan trọng Vinh bảo :

-Ồ ...Tuấn nói là có một người nữa tới chơi mà ..Hắn đâu rồi hả ?

Tôi cười và đáp thay anh Tuấn :

-Còn Sơn nữa đấy ?...Bạn mới của chúng mình ,Nhưng hắn nói tám giờ tối mới qua nhà .Như vậy là có năm người hả Vinh ?

-Vâng ...Vậy chỉ còn chờ Sơn tới là chúng ta bắt đầu ...Bây giờ chúng ta xuống chuẩn bị đồ ăn nhé anh Quang ...?

Tôi và Vinh vào trong chuẩn bị đồ ăn .Còn anh Tuấn và Bằng lo trang trí cho chiếc bàn Sinh nhật của Vinh thật đẹp .

Khi bên cạnh Vinh ,làm bếp .Tôi tỏ chút quan tâm rồi hỏi hắn :

-Vinh ơi ...Hai người tới đâu rồi ...Có hòa hợp không hả ?

Vinh mỉm cười ,vừa ngượng vừa thích thú bảo tôi :

-Anh Bằng được lắm anh Quang à .Nói chung thứ bảy nào chúng em cũng bên nhau hết đó ...À ..em hỏi Quang nha ...Tại sao ...Bằng như vậy ...mà anh lại chê hắn nhỉ ...Hi...lại để con tim chết mê với tên Tuấn như điếu đổ ?

Chúa ơi ...Tên Vinh này vẫn còn ngơ ngẩn trước con đường tình ái quá .

Hắn biết Tuấn mãi là thiên thần độ mạng của đời tôi rồi còn gì nữa.Tên Bằng ư ?

Nếu không có anh Tuấn ,thì làm sao đời tôi có thể nổi bật và bước chân được vào con đường có cuộc sống phù hoa thơ mộng chứ ?

Vả lại anh Tuấn của tôi được lắm mà ...So sánh với Bằng ư...?Có ai có thể so sánh với Tuấn của tôi cơ chứ ?

Tôi mỉm cười rồi nói nhỏ với Vinh :

-Vinh ơi ...Vinh chê và ghét anh Tuấn ở điểm nào thế hả ?

-Oh..Anh biết rồi còn gì ...Cái quá khứ của chúng mình mới có một năm mà ...Tuấn mà anh thích hả ...? bây giờ em công nhận là đẹp trai và phong độ hơn trước ...Nhưng hắn vẫn còn cái tính ngạo mạn lắm mà Quang ơi ...Liệu có tin nhau suốt đời được không ?

Tôi đỏ mặt khi Vinh nói như vậy Tôi hỏi tiếp :

-Vậy còn tên Bằng thì sao nào ?Vinh thử nói xem ?

Hắn đỏ mặt ..Rồi thầm thì ,giọng thật thà lắm :

-Bằng của em hả ,hơn Tuấn nhiều lắm anh à .Chiều cao thật mẫu mực ,phong cách thật lý tưởng và cách nói chuyện hết sức ga lăng...Hôm đầu gặp ở nhà anh ...Em đã trúng tiếng sét của Bằng rồi anh à...Hai người không biết hả ?

Đúng rồi ,làm gì mà chúng tôi chả biết chứ ? Tên này vẫn ngốc nghếch như thuở nào vậy ?Tôi cũng mừng thầm cho Vinh ,đã gặp một chân tình hòa hợp .Tôi hỏi tiếp :

-Thế cái chuyện đó ra sao ?Hắn có yêu Vinh không vậy ?

-Oh...Cái chuyện này nọ ...đó hả anh.? Ngay đêm đầu tiên chúng em đã cùng bay rồi mà...Tuyệt lắm ,Hắn làm tình thì chả ai thể tuyệt vời hơn được ...?Chân thành và đắm say ...Quang ơi ...cho em hỏi nhé ...Tại sao có lần anh Bằng mời gọi ...Quang đã tính dùng dao để cắt bỏ thằng nhỏ thân yêu của Bằng hả ?

-Hi...Bằng kể cho em nghe hả ?

Tôi giật mình hỏi lại .

-Đó ..Anh ấy có nói anh ấy thích khuôn mặt của anh có cặp mắt và đôi môi tuyệt vời lắm .Cho nên không cưỡng nổi bản thân của anh ấy ?

Tôi gật đầu và nhớ cái lần tên Bằng đưa thằng bé ra dụ dỗ tôi .Tôi mỉm cười bảo với Vinh :

-Khi người ta yêu nhau và quyết định một thuyền một bến ,Thì người yêu của mình là nhất đó Vinh à ?

-Đúng vậy anh Quang nhỉ ...

Hắn đỏ mặt rồi trêu tôi :

-Nếu bây giờ anh đòi đổi tên Tuấn với anh Bằng của em ...Em không chịu đâu ?

Tôi đã thầm cám ơn thượng đế ,đã thổi làn gió tình yêu tinh khiết vào tâm hồn của Vinh ..

Tôi bảo hắn :

-Bây giờ em bắt đầu biết yêu là gì rồi đó Vinh à...

.................

Tám giờ rồi ,Sơn đã tới ..Trên tay hắn mang một hộp quà tặng Vinh và một bó hoa hồng đỏ thắm .Chúng tôi đón chào Sơn bằng một niềm vui tình bạn .

Là một người đang đơn côi ,Khi Sơn đã bước vào cái thế giới riêng của chúng tôi ,chắc hắn đã hiểu ,lòng chân thành luôn làm cho con người ta thân thiết và quí mến nhau ...

Sơn thầm thì với tôi :

-Tên Vinh này có chiếc mũi xinh quá Quang à ...

Tôi véo nhẹ vào đùi Sơn nói nhỏ :

-Người ta có người ngồi bên cạnh rồi đó ,Có ngắm nhìn ai thì nên thận trọng đó anh Sơn à...

Hắn gật đầu ,và ánh mắt thì cứ nhìn khắp mọi nơi.

Khi hát chúc mừng sinh nhật xong ,Vinh thổi tắt 19 ngọn nến lung linh...Bằng đã đứng lên đến bên Vinh rồi ôm vào vai hắn .

Bằng nói với chúng tôi :

-Chúc mọi người đã tới dự sinh nhật của Vinh ngày hôm nay .Riêng Vinh Anh chúc chàng sĩ quan trẻ ,đẹp trai luôn có một tương lại thật mĩ mãn ..và có một tình yêu như ý đi theo con đường của em nhé Vinh ?

Mọi người vỗ tay vui vẻ ,Tuấn hô lên :

-Phải thực hành thôi Bằng ơi ...Hai người hôn nhau đi nào...Chúc hương vị tình yêu ,luôn là dòng mật ong ngọt ngào tình cảm ...Nào ...hôn ...đi ...

Chúng tôi vỗ tay vui vẻ khi hai người hôn nhau ,Vinh đỏ lừ khuôn mặt ,Hắn nói vui :

-Cái tên Tuấn này thiệt tình là vớ vẩn ...

Mỗi người ăn một chút bánh sinh nhật rồi qua bàn uống bia rượu ...Không khí tưng bừng lắm .

Sơn thì cứ bám bên tôi và nhìn tôi say đắm .Tôi biết ...Từ hôm có kết quả máu ,hắn càng tự tin hơn bao giờ hết ,Hắn biết và hy vọng ...Trái tim non nớt của tôi ...sau khi đã biết gia thế của nhà Sơn ,Thì không có lý do nào để tôi chối từ tình yêu của hắn.

Chúng tôi chưa cho Sơn biết được cuộc sống của chúng tôi đã kết chặt lứa đôi như thế nào ...

Sơn thầm thì bên tai tôi :

-Nhìn con trai hôn nhau ,anh không biết có thích không Quang nhỉ ?

Tôi nói thầm thật nhỏ :

-Anh đã từng bóc bánh rồi mà ?

-Nhưng đó là tụi con gái ...Còn con trai ...Anh chưa được thử đó ...

Sơn đỏ mặt nói tiếp thật nhỏ :

-Hay là Quang cho anh hôn thử nhé ?

Tôi cấu nhẹ vào đùi Sơn và bảo :

-Không bao giờ đâu Sơn à...Em có Tuấn rồi đó thôi ?

Hắn chả buông rời tôi và bảo :

-Tình yêu mà em ...Có cái gì ràng buộc đâu kia chứ .thêm hay bớt một hai người thì ảnh hưởng gì đâu ?

-Là anh nghĩ như thế ...Bởi vì anh chưa yêu ai đó Sơn à...Khi mà anh đã yêu ai ?Người đó phản bội lại chân tình của anh ?Thì anh thấy sao ?

-Nhưng đó là tình yêu nam nữ ,còn tình trai thì phải khác chứ ?Anh khát thèm em và cả anh Tuấn lắm đấy Quang à...ước gì ...Cả ba chúng mình chơi chung với nhau ...Như ba ông Táo đó...

Hi ...Tên này vớ vẩn quá nhỉ ....?Hắn thấy tôi càng từ chối thì hắn càng xông lên ...

Nhưng suy cho cùng ,hắn đâu có tội gì chứ ?Chúng tôi thì vẫn là cá thể tự do kia mà ...

Hắn đâu có biết cái giấy chứng nhận chung sống của tôi và Tuấn ...Cho nên hắn còn muốn cả hai đứa chúng tôi nữa đó ...Chứng nào tật đấy ...Với tên này ...phải cho hắn một bài học mới được ...Tôi nghĩ thầm và cười một mình.

Sơn thấy tôi đỏ mặt và mỉm cười ...Làm cho hắn lại tưởng tôi đã bị gục ngã trước lời tỏ tình của hắn .

Chúng tôi ăn uống và ca hát ....không khí say xưa và tràn trề nụ cười .Bữa tiệc gần kết thúc ,Bỗng anh Tuấn bảo với chúng tôi :

-Thôi bây giờ cho mình xin phép về nhà nhé...Bởi muời giờ khuya ,mình bận chút công chuyện ...Mọi người cứ vui vẻ nha ?

Rồi quay sang với Sơn anh bảo :

-Sơn ơi ...khi nào về trường ,em đưa Quang về nhà giúp anh được không ?

Sơn phấn khởi lắm...Nhưng hắn chợt cố nén cảm xúc của mình ...Hắn hỏi nhỏ giọng lưỡng lự :

-Thế anh không về trường đêm nay hả Tuấn ?

-Anh bận chút việc của má anh mà ... Có lẽ sáng mai anh lên ...Nhờ em như vậy ...Có được không Sơn ?

Sơn nghiêng cái cổ thon dài và đáp lễ :

-Anh bảo gì mà em chẳng chịu chứ ...?Thôi anh về đi kẻo má anh mong ?Yên tâm nhé anh Tuấn ?

Trong những lời nói ngọt ngào ngoan ngoãn đó ,có bao nhiêu phần trăm thật thà nhỉ ...?

Tuấn đỏ mặt khi chạm vào ánh mắt của tôi .Tôi biết anh đang nghĩ gì rồi ,Tôi nói thêm :

-Anh cho em gửi lời xin lỗi má nhé ?

Tuấn nghiêng đầu chào mọi người rồi ra về .

Vinh và Bằng không trách móc gì cả ,Tôi biết tâm tư chúng nó bây giờ đang khát thèm không gian yên tĩnh của riêng mình .

Tôi bảo Sơn :

-Mình cũng chuẩn bị về thôi anh ,Hơn mười giờ rồi đó ?

Chỉ chờ tôi bật đèn xanh thôi ...Sơn đã mỉm cười rồi bảo :

-ỪA ..Mình xin phép về thôi Quang ơi ...

Bằng cùng Vinh tiễn chúng tôi một đoạn ,Vinh hứa sẽ lại lên thăm chúng tôi .

Trời Sài gòn về khuya se lạnh .nhưng trên các nẻo đường xe cộ vẫn còn nhộn nhịp lắm ....

Tôi ngồi sau Sơn ...Thấy hắn cứ tủm tỉm cười mừng thầm ,Hắn bảo tôi :

-Nếu Tuấn không về tối nay ..Hay là Quang sang ngủ với anh một đêm màu hồng nhé .Có được không ?

-Ồ ...Em xin lỗi .Vì ở nhà có mấy con cá cảnh ,phải cho nó ăn đó Sơn à...

-Nếu vậy ...Anh có thể ngủ bên nhà em đấy Quang à ?

Tôi không nói gì ...Còn Sơn chắc hắn tưởng tôi đã đồng ý .

Hắn đưa bàn tay lại đằng sau lưng và bảo tôi :

-Quang bắt tay anh đi nào ?

Tôi đành lòng phải nắm vào bàn tay đầm ấm của Sơn ,nửa như từ chối ,nửa như mời gọi .Tôi không muốn hắn phải phân tán tư tưởng trên quốc lộ muôn vàn hiểm nguy .

Hắn kéo tay về rồi thầm thì :

-Anh cám ơn em Quang à...Chắc đêm nay anh hạnh phúc lắm....

Ph ần 81

Khi dắt xe vào trong nhà xong,Sơn ôm tôi thật chặt .Tôi biết trứoc màn kịch sẽ diễn ra như vậy .Tôi liền bảo hắn :

-Anh Sơn à...Gượm chút đã ,em muốn nói chuyện với anh .?

Khi ngọn lửa tình yêu đã bị gió cản lối ...con tim sẽ mất sự hưng phấn rất nhiều , Sơn cũng đành kìm nén cảm xúc để nghe lời nói của tôi ,

Hắn hỏi :

-Quang hỏi gì ..Anh nghe nè.?

Tôi lấy chiếc phong bì có mấy triệu mà anh đưa cho hôm quá ,Tôi bảo :

-Anh làm như thế là anh khinh em đó Sơn à. Ba má anh tuấn đâu có để chúng em thiếu thốn gì ...Mong anh nhận lại ,em xin cám ơn lòng tốt của anh nhé ?

Sơn buồn lòng và nói với tôi :

-Quang lại khách khí với anh đấy thôi ...Có phải anh vô duyên lắm không vậy ?

Tôi cười rồi nói :

-Anh đẹp trai và có duyên lắm chứ ,Nhất là phong cách ăn mặc và kiểu dáng đi đứng của anh, em thấy lãng mạn lắm Sơn ơi ...

Hắn thấy như được thôi thúc bởi thế mạnh của mình .

Hắn nói nhỏ với tôi :

-Vậy Quang chiều anh nhé...

Tôi chưa kịp nói gì Sơn đã bồng bế tôi vào căn buồng trong của chúng tôi .Hắn thật khỏe và có cánh tay chắc nịch .

Khi đã nằm trên giường trong hơi thở vội vã của Sơn

Tôi phải vờ vĩnh bảo nhỏ với Sơn :

-Từ từ đã anh Sơn à...Em muốn uống nước quá ...

Hắn đã cởi xong áo ,nghe tôi nói vậy ,Sơn bảo :

-Em cứ nằm đấy anh ra ngoài mang vào cho em uống nhé ...

Khi Sơn ra ngoài rồi .Tôi vội nháy máy điện thoại nhắn tin cho Tuấn .lúc này anh đang ngồi chờ tin nhắn ở quán bà Sáu Béo ...Từ đó về nhà của chúng tôi ,Chừng 10 phút đấy thôi .

Trời ơi ...Tôi lo quá ,Tôi phải nhắn tới cả 3 lần cho chắc ăn ...Y như là tin báo Bão khẩn cấp vậy ...?

Khi Sơn mang nước vào ...Trời ạ ,hắn làm nhanh quá ...Tôi thấy Sơn đưa nước cho tôi và cởi chiếc quần dài của hắn .Rồi hắn cởi quần áo của tôi .

Hắn thì thầm :

-Đêm nay cho anh vào bến mộng của tình trai nhé Quang ơi ...

Tôi chợt bảo :

-Sơn ơi ...Nếu anh muốn như vậy ..Anh ra tủ rót một cốc rượu nhỏ vào đây ...Em đang muốn uống đó,có như thế em mới có thể quên Tuấn của em được...

Sơn thấy tôi nói phải quá ,hắn đi như bay ra tủ rượu ,rót một cốc rượu thật to ...Mang vào cho tôi ...Trời ơi...còn có hai phút nữa thôi ...Sao Tuấn lâu về quá nhỉ ...?

Tôi cố nhâm nhi uống để kéo dài thời gian .Còn lại bao nhiêu tôi đưa cho Sơn .Sơn đưa một hơi hết sạch và nuốt vội vã .

hắn bảo :

-Quang ơi ..Anh muốn quá em à...

Rồi hắn cởi phăng nốt chiếc quần mong manh trên cơ thể tôi và hắn...Khi Hắn định ngả người vào giường của tôi ,thì anh Tuấn đã đẩy cửa bước vào ...

Anh nói như quát ,như điên như dại :

-Dừng lại ...Thôi ngay cái trò bỉ ổi đó đi Sơn ...

Sơn đang cơn hưng phấn ,chợt thấy anh Tuấn xuất hiện ,Ngực áo anh phanh ra trong cơn nóng bực tức ...

Sơn đâu có Sợ chúng tôi cơ chứ ..Hắn cứ để y nguyên tấm thân a đam mà bước gần bên Tuấn ,hắn nói như van xin :

-Em yêu anh và Quang mà anh Tuấn ...Mong anh chấp nhận và rủ lòng thương với em ...Em muốn hôn anh quá rồi ...Tuấn ơi ...Cho em chơi chung nhé ...

Hắn nói rồi ngửa khuôn mặt mình chờ đợi anh hôn,bàn tay hắn đình ôm vào vòng eo của Tuấn .

Anh nắm chặt tay Sơn rồi bảo :

-Không có chuyện đó đâu Sơn...Mong em hãy hiểu cho anh Và Quang ...Đâu phải các anh không biết thương xót cho những nỗi cô đơn của người khác ...Nhưng hai đứa chúng anh đã nguyện thề bên nhau suố đời rồi mà ...Xin em đừng làm cho cuộc sống éo le và phức tạp nhé ..Sơn ơi ...

Anh nới xong liền nắm tay Sơn vào buồng rôi bảo hắn :

-Em mặc quần áo lại đi ,rồi chúng ta nói chuyện ....

Vở kịch đã được hạ màn thật hoàn hảo .Tôi cho Sơn đọc nhật ký của tôi .khi thấy giọng văn của tôi tả về anh Vũ ...Sơn hỏi nhỏ :

-Có phải anh Vũ Sắp về nước đó hả Quang ơi ....

-Ưà..phải đó anh Sơn à...Anh Vũ Đa tình lắm ,Nhưng là với tình trai như tụi em thôi anh à...

Tôi cười rồi lấy ảnh Vũ Sơn xem .Phải công nhận anh Vũ là người chụp rất ăn ảnh ....ở ngoài đời ,anh cũng đẹp trai lắm ..Nhưng lên ảnh thì nó như được nhân lên bội phần ..có lẽ nó dấu diếm được cái chiều cao bất mãn của anh ...vì anh cũng giống tôi chỉ cao chừng 1m 67 hay 1m 68 gì đó...

Tôi bảo Sơn :

-Anh ấy cũng được lắm anh Sơn à ,buồn nỗi là ...thấp hơn anh cả chục phân đó.

-Ồ...Nhưng ai biết ý của người ta đâu ...Tôi là người vô duyên nhất đó thôi ...Xin chơi chung mà mấy người đâu có chịu ...

Anh Tuấn lấy tờ giấy chứng nhận của chúng tôi ra cho hắn xem ...Và đôi dây chuyền của chúng tôi nữa...Hắn trố mắt ngạc nhiên khi đọc những lời hứa trong bản cam kết...Và đọc tên chúng tôi trên hai mặt dây chuyền ...Anh Tuấn nói thêm :

-Mong Sơn đừng mơ mộng hão huyền mà tự dày vò bản thân mình nữa..Nếu Sơn đồng ý ...Chúng tôi sẽ giúp Sơn đến với anh Vũ ..nhé...Được không Sơn ?

-Nếu vậy em xin cảm ơn anh trước nhé ,Nhưng cứ đợi hôm này mình ra sân bay đón Vũ ,Còn phải thăm dò hắn đã anh héng...

-ừa ..cứ thỏa thuận như thế nhé Sơn .

Tôi không ngần ngại bảo Sơn :

-Anh cứ đọc cuốn nhật ký này của em thì anh sẽ hiểu thôi Sơn à...Thật ra tình yêu mà không có thủy chung thì con người ta mãi mãi phải kiếm tìm thôi .

-Đúng rồi ...Sơn nói với tôi :

-Nhưng trước đây anh luôn nghĩ tình trai thì thoải mái và tung tăng như cá như chim mà em ...

anh Tuấn phì cười :

-Đứng rồi đó Sơn à...Như cá như chim ,nhưng là chim liền cánh ,và cá chung đôi ...haaaaa

Sơn cười theo anh rồi nói :

-Sao anh không nói ngay mấy hôm trước ,làm em cứ muốn chơi chung với anh và Quang đó Tuấn à ...

Anh Tuấn nhìn Sơn rồi bảo :

-Em muốn ăn chung hay ngủ chung cũng được còn chơi chung ...thì xin em hãy thận trọng nhé ...

Sơn gật đầu ngoan ngoãn và bảo :

-Bây giờ em đã biết hai người này nọ với nhau như vợ chồng rồi ..Thì em đâu thế nữa Tuấn à...Cho em xin lỗi anh và Quang nhé...

Tôi bảo với Sơn :

-Anh Sơn à...Người ta có câu...Đánh nhau rồi mới nhận anh em ...Bây giờ nếu anh với anh Vũ mà thành đôi ..thì anh em một nhà rồi đó thôi ...hi...

Tất cả chúng tôi cùng cười vui vẻ ...Sơn nói tiếp giọng lẳng lơ :

-Hôm nay ..hai người gài bẫy tôi ...Tôi bắt đền đó ...Bây giờ không như những người khác muốn nhìn hai người hôn nhau .Tôi muốn hai người phải hôn tôi liền bây giờ đó anh Tuấn à ...

Tuấn gật đầu nhân nhương anh bảo :

-Lại đây anh tặng em một lần để nhớ nhé Sơn...

Anh hôn một bên má ,tôi hôn một bên ,Nụ hôn chỉ thoáng qua thôi ,mà cả ba chúng tôi cùng đỏ mặt vui vẻ ...

Khi Sơn ra về rồi ...Tôi bảo Tuấn :

-Anh làm em hú hồn à ...chỉ chậm mấy phút thì em đã nằm gọn trong vòng tay của Sơn rồi đó ...

anh vuốt tấm lưng trần của tôi thân ái rồi nói :

-Anh căn giờ kỹ quá mà...Chỉ tai anh ngốc tới lúc nhận tin nhắn xong mới trả tiền chủ quán ..mất tới cả 5 phút đó em à...

-Đó ...Anh nói chỉ tới ly rượu là anh đã nắm được Sơn ở ngoài phòng khách ,Thế mà uống xong rồi vẫn chẳng thấy anh đâu ...Khi hắn chuẩn bị lên giường ..anh kêu đúng lúc quá héng...haaaa....

Tôi cười thích thú ..Anh chọc lét tôi rồi bảo .:

-Biết thế tôi đặt camera...Rùi về chậm thì hay hơn..Cho người ta cười thoải mái héng....Hiiii...

-Trời ...Anh tính bán đứng em đó hả ..Thiệt là ma cô quá thôi ...Liệu đó anh à...

Tôi đấm nhẹ lứng cho anh ,Rồi ngồi lên tấm lưng trắng muốt tình yêu của chúng tôi ...

Bàn tay mười ngón của tôi đan soắn vào các thớ thịt của Tuấn ...Tôi nhẹ nhàng mát xa cho người yêu của mình ...

Chưa đêm nào chúng tôi thấy thú vị như đêm nay ...

Nguồn: http://www.hihihehe.com

ti vi, sản phẩm, giải trí, thư giãn, âm thanh, xem phim, rạp chiếu phim, tủ lạnh, máy giặt, tiện nghi, máy hút bụi, gia đình, điều hòa, lò vi sóng, avatar, hạnh phúc, sắm tết, mái ấm, máy lọc không khí, gala cười, 3D, thời trang, laptop, máy tính, dịch vụ, mua bán, rao vặt, mỹ phẩm, sức khỏe, quà tặng, giày dép, nước hoa

sakaji

Xem thông tin

Gửi tin nhắn cho sakaji

Tìm tất cả bài viết được gửi bởi sakaji

Thông tin

#82

12-04-2009, 09:56 PM

sakaji

HiHiHe

Thăm nhà

Tuổi: 19

Tham gia: Apr 2009

Địa chỉ: Ha Noi

Bài viết: 122 | Thanks: 0

Thanked 6 Times in 1 Post

Trả lời: Hắn là con của chú tôi

________________________________________

Ph ần 82

Trên đường ra phi trường đón Vũ .Tôi và Tuấn cùng đi vơi Sơn .Anh Tuấn ngồi ghế trên ngang hàng với tài xế .

Còn tôi ngồi bên Sơn .

Quốc lộ bây giờ rộng và đẹp quá ...Cả thành phố nườm lượt người xe qua lại .Tiết trời mùa đông nhưng vẫn còn ấm áp ,chả khác gì mùa thu .Chúng tôi ăn mặc như tụi con trai con nhà bình dân vậy .Vì ai cũng lo nếu mặc đẹp quá ,mà gặp Vũ ,Sẽ làm má anh mủi lòng thương cảm ....mất vui.

Sơn ngồi bên tôi ,hắn thầm thì nói :

-Anh không ngờ ...Nhật ký của Quang Viết hay quá ...Em có thể viết tiểu thuyêt được đó Quang à...

Tôi mỉm cười và bảo với Sơn :

-Anh nói quá rồi đấy Sơn à ...? Viết tiểu thuyết như các nhà văn hả ...? Em Đâu có đủ vốn liếng của cuộc sống để mà xây dựng cốt truyện ?...Tôi cười khi thấy Anh Tuấn đang mỉm cười và hơi đỏ mặt khi nghe Sơn nói như thế ...

Tôi nói tiếp :

-Em mong sao ,cuốn nhất ký giúp cho anh hiểu được chúng em thôi Sơn à...Đó là bí mật của đời em mà ...Anh thấy em có đáng ghét không Sơn ...?

-Ồ...Không đâu em à ..

Sơn cười rồi nhìn tôi rồi bảo tiếp :

-Anh nghĩ người ta bảo <Hồng nhan bạc phận >Đóa mà ...Em có khác chi ...Bông hoa Gay ? ...Tất cả mọi người thích em ...Mở đầu từ cái suy nghĩ đơn giản nhất ...Chắc em biết chứ ?

-Ồ...Hay quá ...Sơn ơi ..Anh nói đi ,em chưa được nghe ai đánh giá về em đâu Sơn à...Có lúc em cứ nghĩ ...Tại mình đa tình ...Hay ...Tại nhan sắc nó làm cho em thành con người như vậy nhỉ ?

-Những thứ đó chỉ là một phần đóng góp cho tính cách của em mà thôi ...Anh nói cho em biết ..Bởi tình yêu con trai ..Tuy dễ mà khó ...Em từ nông thôn lên thành phố ...Ông trời lại ban cho em một tấm nhan sắc tuyệt vời ...Ánh mắt ,làn môi và dáng dấp của em ...Đều khiến cho mọi người muốn ôm hôn em đó ...Rồi tất cả đều muốn đến với em ...vì họ đều nghĩ ..Em là người nhà quê ...Chân chất và lành lặn ...Và rất dễ chinh phục ...Ngay cả anh cũng nghĩ như vậy ...Khi muốn đến với em ...?

-Thật thế hả anh ?

Tôi sững sờ khi Sơn đưa ra cái lí do thật là cay nghiệt đó ...

Trời ơi ...Có lẽ đúng thôi ...Vì các chàng trai thành phố đều nghĩ ...Dân quê điều đầu tiên là thật thà chất phát ,điều thư hai là trình độ hiểu biết kém ,cho nên dễ bị sa đà ...trước những cơn dông của phù hoa đô thị ...Điều thư ba nữa là ...Tấm thân của trai gái nhà quê đều trong trắng trinh nguyên...Bởi do kinh tế văn hóa trình độ thấp ...Thì làm sao mà thác loạn được chứ ...?

Sơn thấy tôi suy tư ,Anh bảo tiếp với tôi :

Ánh mắt của trai gái thành thị đều nghĩ là như vậy mà ...? Quả thực em đã là người như thế ...? Ngày xưa ...Khi mà em khát thèm Khang ngay từ cái ngáng chân định mệnh tuy ngang tàng nhưng hấp dẫn ...Rồi em a dua theo hắn ..chơi trò ú tim với Vũ ...Để cho mắc vào lưới tình ,gậy ông đập lưng ông của Vũ ...Rồi tới Vinh ...Cũng chỉ là do cái thông cảm của tình bè bạn cùng lứa tuổi ...Rồi với Tuấn ...Em hoàn toàn ngã gục trước lời đề nghị của anh ấy ...Bởi Tuấn đã cho em tất cả niềm tin để được sống thật với con tim của mình ...

-Ồ...Cám ơn anh nhé Sơn ơi ...Lúc nào em cũng cảm thấy tội lỗi với anh Tuấn ...Khi đến với những người trên ,Em đều có suy nghĩ đơn giản tình trai nó như là cuộc chơi đùa của cơn gió tình cảm thôi Sơn à...

-Đó ...Chính vì vậy mà anh mới nhảy vào trồng cây si trước cửa con tim của em và anh Tuấn đấy..Quang à...Nếu anh biết hai người đã đủ đầy cả tình riêng và ý chúng của gia đình ..Thì anh đâu có như vậy ..Bây giờ nghĩ lại ...Xấu hổ quá đi thôi ...Và cả cái tối được diễn kịch với hai người đó ..Anh là thằng khờ ..trong mắt em và Tuấn đúng không ?

Tôi bật cười khúc khích...Tôi không nói gì ,nhưng Tuấn của tôi cũng mỉm cười khoái chá ..Vì anh là kẻ viết ra nội dung của vở kịch để thử thách niềm tin với Sơn đó thôi ....

Tôi hỏi Sơn :

-Anh thấy anh Vũ thế nào ...Được không Sơn ?

-Haaa...Anh biết em sẽ hỏi về điều này đấy ...Ngốc ơi ...không lẽ em không biết là tại vì sao mà anh cùng đi đón Vũ ...hay sao ...Hiiii..,

-Chết đó nha...Em và Tuấn hy vọng là như vậy .Ít nhiều thì tình trai cũng sẽ giúp cho hai người đỡ khổ đau khi tình cảm đang rạn vỡ trong con tim của mình ...Sơn à ..Anh Vũ ...đa cảm lắm đó ...

-Nếu như trong nhật ký của em miêu tả ,Thì anh cũng đang cần một bàn tay yêu chiều và tình cảm đấy Quang à...Chỉ lo ...Người ta chê anh thui à ...

-Hiiii..Anh yên tâm đi ...Em đã biết trước là anh Vũ sẽ ok ...Về kỳ này...Anh ấy đang chông chênh tình cảm lắm ...Anh cố giúp chúng em nha Sơn ....

................

Vũ đã ra ngoài với chúng tôi ...Trời ơi ...Đi Mỹ ..mà ốm vậy hay sao ...Da anh hơi tái xanh ,thân người thì mỏng manh quá ...Có lẽ anh đã đau khổ và khóc rất nhiều...

Khi gặp má anh ...Anh đã ôm chầm và nức nở như một đứa trẻ ...Tôi biết ...Anh đang trách người mẹ của mình bằng những giọt lệ uất ức ...Giá như anh can đảm nói ngay giới tính của mình cho ba má anh hay ...Thì đâu có để cho tình đời dang dở chứ ?

Má anh ôm con khóc nức nở :

-Con của má đây Sao ...? Trời ơi ..Sao con tôi ốm quá vậy ...? Cũng tại má mà ra Vũ ơi ...Má xin lỗi con...

Anh Tuấn đỡ má anh rồi nói :

-Bác à...Có gì về nhà hãy nói ...Bác làm anh Vũ Khổ thêm đó ...

Ba anh nói nhỏ :

-Tuấn nói phải lắm đó ...Bà thì vẫn vậy ...Thương con không đúng lúc rồi ...Bây giờ con nó về nhà ,nguyện vẹn như thế là hạnh phúc rồi ...Thôi ta ra xe đi...

Ông nói xong cùng chúng tôi ra ngoài .Anh Vũ đi bên chúng tôi .Sơn đẩy xe cho anh...

Vũ vỗ vai Tuấn rồi bảo :

-Hai người vui vẻ chứ Tuấn ?

-Dạ...Vui lắm anh Vũ ơi ...Sống Bên Quang ..Thì buồn làm sao được chứ ?

Vũ gật đầu ,và chợt hỏi Sơn ;

-Bạn đây là ...

Tuấn bảo với Vũ :

-Đây là Sơn ...Bạn của tụi em đó ...Còn đây là anh Vũ đó ...Sơn ơi ...Hai người bắt tay làm quen chút nha ?

Sơn dừng xe đẩy lại .Vũ đưa cho tôi ôm hộ anh hai bó hoa của chúng tôi và ba má anh mới tặng .

Bắt tay Sơn anh nói :

-Mình rất vui làm quen với Sơn ?

Sơn bắt tay anh ,Rồi hắn tự tin khoác cánh tay dài qua vai anh Vũ ...Hắn cao lớn hơn anh mà ...Hắn nói nhỏ giọng tình cảm :

-Em mong anh Vũ Không chê Sơn nhé ?

Cả hai người nhìn nhau và hơi đỏ mặt .Chúng tôi đã làm tư tưởng trước cho cả Vũ và Sơn rồi mà ...

Tình trai quả thật rất khó gần để mà yêu nhau ... khi mà con người ta cứ phủ che quanh mình những bộ áo quần gợi cảm và phong cách nam tính ...

Nhưng khi đã tìm và hiểu nhau thì lại dễ dàng và thật nhanh chóng thân thiết ...Cái vỏ bọc kia ...lại là bức tường để che chắn các con mắt soi mói của xã hội ....

Tôi bảo :

-Hai người vui thì chúng tôi cũng vui rồi đó ...Bây giờ Tuấn và Quang lên xe với hai bác nhé ...Hai người đi chung một xe ...

Anh Vũ thấy tôi bố trí đúng quá ...Nhưng anh không muốn là kẻ vồ vập ,anh bảo chúng tôi :

-Làm như thế có ngại cho hai người không hả Tuấn ? Hả Quang ? Chúng mình chưa nói được với nhau mà ?

Tuấn cười tủm tỉm anh bảo Vũ :

-Làm theo Quang đi anh Vũ à...Anh mà để cho Sơn của chúng em buồn ...Thì chúng em không chơi với anh nữa đó ...

Anh Vũ và cả Sơn đều đỏ mặt Vũ liền nói giọng thật quan tâm với Sơn :

-Anh hy vọng Sơn đồng ý đi chung với anh chứ ?

Sơn cười thật thích thú ..Hắn buông câu nói đầy nam tính và tự tin :

-Rất hân hạnh ...Xin mời anh lên xe .

Chúng tôi về tới nhà thì trời đã chiều .Má anh Vũ bảo tôi xuống phụ má làm cơm ..Tuấn vui vẻ dọn dẹp bàn ăn và xếp đặt bàn ghế ...

Thi thoảng xuống bê thức ăn lên ,anh lại nháy mắt với tôi ,và huýt những điệu sáo môi quen thuộc .

Anh bảo nhỏ :

-Anh Vũ đang vui lắm đó ...Quang à ...

Má anh cười bảo tôi :

-Quang à...Má thấy hình như anh Vũ cũng quí thằng Sơn ...Như con hôm nào vậy đó ...?

-Dạ ...Tôi đáp với má :

-Sơn nhìn thế thôi ,nhưng quí anh Vũ lắm má à ... Cũng may cho ảnh ?Con sắp này bận học ,Không tới nhà thường xuyên được ...Hai bác cứ coi Sơn như con héng ...? Có được không ạ...?

-Ồ...Thì má của Sơn đang lo cho Vũ việc làm đó con à ...Ba má cứ nhận tất cả tụi bay làm con luôn cho rồi ..Cả Tuấn ,cả Khang nữa ...Chúng bay chơi với nhau tình cảm hơn cả ruột thịt mà ..Có được không hả Tuấn ...?

Tuấn cười vui vẻ ,Anh lại gần ôm nhẹ đôi vai của má anh Vũ ...Anh hôn vội bà vào một bên má ,chả khác gì ở nhà anh thường hôn má của mình vậy ?

Tuấn bảo :

-Má nhận tất tụi con...Không nuôi nổi đâu má ơi ...?

Bà chân thật mắng yêu anh :

-Ba má anh ...Tuấn ơi ...Tụi bay cứ ừ đi...Ba má nào để cho Đói chứ ...?

Vũ và Sơn đã vào phòng ăn từ lúc nào ...Anh thấy Tuấn đang làm nũng má của mình anh bảo :

-Mấy người lại định tranh cướp tình cảm của má tui hả ?Tui không nhường đâu đó NHA ?.

Chúng tôi cùng cười ..Anh Vũ bảo với chúng tôi :

-Nếu được như vậy thì năm nay má phải mua nhiều bánh trưng ăn tết lắm đó .

Má anh cười rồi bảo :

-Có bây nhiêu đây thôi ...mà con trai tui cứ lo đói hoài ...hả Vũ ?

-Ồ...Má và mọi người chưa biết đó thôi Vì Tết năm nay cả Khang cũng về đó má ?

-Vậy hả con ...? Bao giờ thì Khang về thế ?

Vũ cười vui vẻ ,anh ném niềm vui và câu nói vào đôi mắt mở rộng của tôi đang chăm chú lắng nghe và chờ đợi ...

-Đúng ngày 25 âm lịch thì Khang xuống máy bay ...Hắn về nghỉ đông ...Chừng 20 ngày thôi má à ...Tuấn và Quang biết chưa vậy ...?

Tôi hơi chững lại ? Sao Khang không cho tôi biết nhỉ ? Hay hắn mới quyết định về nghỉ đón tết ở quê nhà ?

Tôi bảo với Vũ :

-Em không hay biết gì cả anh Vũ à ..? Có khi nào anh nói xạo không vậy ?

-Haaa...Anh cười tươi như thuở nào ...

Anh nhìn tôi và nói :

-Hôm kia anh mới biết đó Quang à...Chắc là hắn mới có chương trình của nhà trường ...Mai anh bảo nó điện thoại cho em héng ?

Bữa cơm đón Vũ thật chan hòa tình cảm .Nhìn thấy người xưa trở lại vui như thế ...Tôi cũng yên tâm .

Tôi nhìn Sơn ,Khi thấy hắn cứ bước một bước hai chung lối với Vũ ,trong căn nhà chật hẹp .Tôi thoáng thấy lòng mình nhẹ nhàng và buồn cười lắm ...

Khi Ba anh nâng ly chúc sức khỏe rồi cười bảo với má anh :

-Bà thấy không ...?Thằng con trai bà cứ như trẻ con vậy đó ...?về chưa được một ngày mà tôi thấy nó đâu có khác gì ngày xưa ...

Tôi thoáng đỏ mặt và đoán già đoán non ..Khi Sơn mang đồ của Vũ lên Phòng ...Không biết hai người đã hôn nhau để mở màn cho thủ tục chào hỏi chưa nhỉ ...?

Hi...Mình tệ quá ...Cứ nghĩ chuyện của thiện hạ ...

Ngồi bên Tuấn ,tôi thấy anh cũng rất vui ,anh bảo tôi :

-Năm nay anh Khang về quê ăn tết ...Chúng mình phải đi chơi cho thật đã Quang à...

-Vâng ..Em nghĩ chắc vui lắm đó ...?

Tôi tự hỏi lòng mình ?

Không biết Khang của tôi có thay đổi nhiều không ?

Khang có cao lớn nữa không ?

Khang đã có cô nào vừa ý với tình yêu của hắn không ?

Và Khang có còn lãng mạn như thưở nào không nhỉ ..?

Nguồn: http://www.hihihehe.com

ti vi, sản phẩm, giải trí, thư giãn, âm thanh, xem phim, rạp chiếu phim, tủ lạnh, máy giặt, tiện nghi, máy hút bụi, gia đình, điều hòa, lò vi sóng, avatar, hạnh phúc, sắm tết, mái ấm, máy lọc không khí, gala cười, 3D, thời trang, laptop, máy tính, dịch vụ, mua bán, rao vặt, mỹ phẩm, sức khỏe, quà tặng, giày dép, nước hoa

sakaji

Xem thông tin

Gửi tin nhắn cho sakaji

Tìm tất cả bài viết được gửi bởi sakaji

#83

12-04-2009, 09:57 PM

sakaji

HiHiHe

Thăm nhà

Tuổi: 19

Tham gia: Apr 2009

Địa chỉ: Ha Noi

Bài viết: 122 | Thanks: 0

Thanked 6 Times in 1 Post

Trả lời: Hắn là con của chú tôi

________________________________________

Ph ần 83

Tôi và Tuấn được chú tôi Cử ra Sân bay đón Khang .Trong lòng tôi thấy mừng vui khôn kể ..Chúng tôi xa nhau đã gần một năm rồi .

Không biết Khang có nhớ tôi không nhỉ ?Còn đối với Hắn ,Tôi thấy rất nhớ và thương hắn vô cùng .

Trong tất cả những người tôi quen ở trên thành phố .Có lẽ em tôi là người có cuộc sống tình cảm gia đình thê thảm nhất .Má mất sớm...Tuy ba cố gắng dành tất cả tình cảm cho con .Nhưng cũng đâu thể bằng mọi người có gia đình vuông tròn trong cuộc sống được .

Tôi nhớ ngày xưa khi mỗi lần hỏi về thím tôi .Khang là đứa rất lì nó không bao giờ cho tôi biết ...Lần nào tôi hỏi thì nó đều chỉ tay lên bầu trời rồi bảo :

-Quang lên trên trời mà hỏi ...?

Rồi ánh mắt của nó chững lại và niềm vui trên khuôn mặt thì lụi tắt ...

Bây giờ khi xa nhau một thời gian dài như vậy ?Mong sao chó cái tính hồn nhiên của em tôi vẫn như thuở sinh viên tràn đầy mơ mộng ...

Tôi ôm một bó hoa nhỏ ,và cùng Tuấn đứng ở cửa ngoài phòng xuất cảnh .Sân bay ầm ĩ tiếng cười tiếng nói và chen chúc bước chân và rối mù ánh mắt, bởi các sắc màu của áo quần chen nhau nhộn nhịp .

Anh Tuấn bảo tôi :

-Khang sắp ra rồi đấy em à .Đúng chuyến máy bay từ f răng fưộc này đó ...Chắc hắn đang chờ xin dấu nhập cảnh hay tìm hành lý để ra ngoài ...

Tôi gật đầu rồi nói với Tuấn :

-Họ về ăn tết đông quá anh nhỉ ? Không biết Khang có nhớ nhà lắm không ?

Tuấn thấy tôi hỏi vừa bâng quơ ,vừa tản mạn .anh biết tôi đang hồi hộp gặp người em họ thân yêu của mình .

Anh cười bảo :

-Cái đó phải hỏi người ta ...Chứ anh đâu có phải là Khang nè....

Tôi đỏ mặt quá ,như một kẻ ăn vụng bị người ta bắt gặp ...Tôi mỉm cười gượng gạo :

-Thì anh hiểu rõ đến từng giờ hạ cánh của máy bay mà ...Vậy em mới hỏi chứ...

Tuấn cười hì hì ,Rồi anh nói như reo :

-Khang ra kìa...Em ...?

Tôi nhìn theo anh ...Đúng rồi ...Khang đã trở lại ...Hắn đó ....Chà ....biết nói sao nhỉ ?

Tuấn cầm tay tôi rồi Giơ hai cánh tay chúng tôi lên cho Khang nhìn thấy .Hắn đã nhìn thấy chúng tôi và giơ tay chào lại .

Hắn mặc bộ đồ mới lạ .và mô đen lắm .Chắc là bộ đồ của sinh viên bên đó .Chiếc quần may loại vải dày dặn màu xám nhạt ,có dán mấy kiểu túi may trên bắp vế ,lầm cho đôi chân như cột trụ khỏe mạnh .Còn thân hình Khang ,bên trong ,hắn mặc một chiếc áo xuân thu cổ tròn dài tay và có những dòng kẻ ngang hơi đậm rất đẹp ,còn bên ngoài vẫn khoác một chiếc ghi lê để giữ cho thân hình khỏi bị lộ liễu cái vẻ cường tráng của cơ thể ...

Gần một năm .hắn không cao lên là mấy ,Nhưng màu da của Khang ...Thì chỉ có dân bên Tây âu mới được mịm màng và trắng như vậy ....

Tiến đến bên chúng tôi Khang rộn ràng :

-Hê lô Quang...Lớn ghia vậy nè...

Hắn chào rồi bước lại bên tôi ,giữ nhẹ mái đầu tôi và hôn vào một bên má của tôi .Hắn giữ đầu tôi chắc hắn muốn nụ hôn của hắn khỏi bị thất lạc hay sao nhỉ ?Tôi thầm mỉm cười và nghĩ ...Tên này vẫn hồn nhiên như trước .

Hôn tôi nhẹ nhàng xong .hắn tới bên Tuấn hắn chào :

-2222...Tuấn ....Thế nào ...? Cuộc sống tốt đẹp chứ ? Hắn nói xong ôm Tuấn vào lòng .mái đầu Khang áp vào má của Tuấn .

Tuấn hơi bất ngờ ,anh đỏ mặt và nói :

-Thanks Khang nhé ...? Vẫn như ngày xưa anh à ....?

Nói xong Tuấn cầm bó hoa từ tay tôi đưa cho Khang ,anh bảo :

-Chúc mừng anh đã bay về an toàn nhé ...Bây giờ chúng mình chụp vài kiểu ảnh ở sân bay nghe Khang ?

-Ok ...hai người cùng tôi ra ngoài cửa chụp vài cảnh cho thoáng nhé ...

Khang nói như vậy .

Anh Tuấn đẩy xe hành lý ,để cho tôi đi bên hắn và trò chuyện cho thoải mái .

Hắn hỏi tôi :

-Nhanh quá ,đã gần một năm rồi ..Tôi cứ nghĩ gặp Quang hôm nay phải cao lớn hơn tôi đó ....haaa...

Biết hắn đang trêu mình tôi nói :

-Tôi mà cao nhanh như vậy ?chắc là xấu hổ lắm đó ...Thôi đành ôm phận ...Bất mãn với chiều cao Khang à ...

Hắn bẹo má tôi rồi bảo :

-Biết Là Quang hay chấp nhận rủi ro mọi điều mà ....Thôi thấp một tý ...Nhưng chui rào ở quê ,vào bẻ trộm trái cây mới lẹ héng....

-Hi...Tôi cười vì giọng têu tếu thân quen ...Tôi bảo Khang :

-Mình chụp ảnh xong về nhà luôn nhé ...Chắc chú mong Khang lắm đó ...

..............

Chú tôi phấn khởi nhìn thấy Khang trở về trắng trẻo và hồng hào hơn trước ,Ông hỏi thăm ba má và gia đình của Huyền bên đó và tình hình cuộc sống của Khang .

Chúng tôi ăn cơm vội vàng ở nhà chú tôi rồi chúng tôi xin phép về luôn .

Tôi nói :

-Thưa chú ....Khang vừa đi máy bay hơn chục giờ còn mệt .Chúng con xin phép qua nhà Tuấn để cho Khang và chú trò chuyện rồi Khang đi nghỉ sớm đi ...Mai mốt chúng con lại sang chơi ạ.

Khang cười vui bảo với chúng tôi :

-Sáng mai ,hai người sang đây cùng với Khang đi chơi chợ ...và mua hoa nhé ?

Tuấn cười vui lắm anh nhìn hắn bảo :

-Đúng đó .ngày mai 26 tết rồi ,em đang tính mình phải đi chợ sớm ,nếu gặp cây mai nào ưng ý thì mua luôn anh Khang à ...Sáng mai chúng em sang đón anh nhé .

Khang nở nụ cười trắng hồng của khuôn mặt ,để chào tiễn chúng tôi ,ánh mắt của hắn sáng long lanh muôn ngàn tia nhấp nháy .

Hắn nói với tôi :

-Ngày mai sang nhé ...Anh nhỏ ...? Mai sang khang có quà cho hai người ...Toàn socôla hảo hạng ...Ăn vào mau lớn lém đóa à...

Tôi lặng lặng xấu hổ anh Tuấn nói thêm :

-Quang đang mong ăn kẹo socôla của Đức lắm ...haaa...Đành phải chờ tới mai vậy ...? Thôi chúng em về héng ...?

Tôi véo tai anh rồi bảo :

-Trời ạ ....cả người nhà cũng chơi lại tùi nà...

Anh cười ha hả rồi nổ máy ,đưa tôi về nhà ...

Hôm sau ,chúng tôi đi chơi chợ Hoa...Bao nhiêu là cây cảnh đẹp và lạ mắt .Nhưng điều đầu tiên là cả ba chúng tôi phải chọn cho gia đình một cành Mai Thật đẹp về dáng ,tươi về Sắc ,và lắm nụ ít hoa ...để làm sao cho tới ngày tết thì hoa nở càng nhiều càng đẹp .

Loanh quanh mãi thì Tuấn cùng Khang quyết định mua hai cây mai có thế trồng trong chậu rất đẹp ,Bông và nụ rất nhiều ,dáng cây như có tán khỏe mạnh và đúng như mong muốn của những người yêu hoa.

Tuấn phấn khởi lắm .chúng tôi thuê xích lô chở về nhà ...Vừa đi Khang vừa nói :

-Không ngờ Tuấn tinh thông về loại hoa mai này quá vậy ?

Tuấn cười rồi bảo :

-Tết sắp đến rồi mà anh ,Cây mai này anh trang trí ở phòng ngoài gần bàn uống nước là đẹp nhất ,vì nó tiện và gần gũi cho ánh mắt thưởng thức ....của mọi người ,Khang à ...Ngày mai chúng ta đi mua thêm mấy loại khác nhé ...Như mua thêm hoa cúng bày trên bàn thờ tổ tiên ,và mua thêm mấy một bình bông đặt trên bàn uống nước...

Chúng tôi về nhà và mang theo chậu mai lớn và đẹp lắm ...AI cũng hỏi thăm là mua bao nhiêu thế ,và hỏi là mua ở đâu ...Tết mà ...Ai cũng cần hỏi cho biết giá ...Vì Hoa và quả ngày tết ...luôn là hàng vô giá .

Buổi tối khi vừa ăn cơm xong ,Đang xem chương trình ti vi nói về thời sự trong nước ...Bỗng có tiếng vỡ loảng xoảng ở dưới phòng bán hàng của má Tuấn ...Linh cảm chẳng lành ...Anh và tôi vội vàng chạy Xuống ...

Tết mà ...Bọn ăn cướp chúng cũng thèm khát tiền lắm .và chúng thường nhằm vào cơ hội giáp tết để khoắng của .

Tuấn chạy nhanh xuống thấy má anh bị bọn chúng đánh ngất nằm ở dưới chân quầy .Chúng không thấy chìa khóa nên vội đập tủ kính để vơ vét số trang sức mà má anh bày làm hàng mẫu ...

Một thằng to béo đáng vội vã ôm số vàng hắn vừa vơ vét để ....chạy ra ngoài cửa .anh Tuấn đuổi kịp ...Một tay anh bóp mạnh vai thằng béo đau điếng nrồi để rơi túi vàng xuống đất ...

Tay Tuấn túm cánh tay hắn giật ngược lại thật mạnh ...Rồi anh nhảy cao người tung một cước hiểm vào đùi của tên béo ,Hắn như bị gãy xương đùi nên ngã gục trước cửa ra vào ...

Một tên cướp khác đang chờ đồng bọn trên chiếc xe máy nổ sẵn ...Nó muốn tẩu thoát cùng đồng bọn ...Nên đã rút súng bắn xả vào Tuấn ...

Đoàng ...Đoàng ..

Hai tiếng nổ vang lên làm cả khu phố nhốn nháo .Tên cướp bắn Tuấn thấy tình hình không thể cứu nổi đồng bọn của nó .Nó liền lao đi một mình trốn chạy ,trong dòng xe và người hối hả ...

Bà con xung quanh đã kịp tới bắt gọn và trói tên béo đang nằm như con lợn trước cửa ...

Tiếng nổ oan nghiệt đã găm vào cơ thể của người yêu tôi .Tôi chạy tới nơi thì anh đã ngã gục ..Tôi luống cuống xé ngay chiếc áo lót của mình để băng vào dòng máu đang chảy trên ngực anh ...Trời ơi ...Máu chảy ra nhiều quá ...Tôi không thể ngăn dòng máu tươi loang lổ kia được ...Tôi gọi to thảm thiết và rối rít :

-Anh Tuấn ...Tuấn ơi ...Đừng làm em sợ nhé ...Em nè ...Quang đây ...Tuấn ơi ...

Giọng tôi lạc loài trong sầu đau ,tôi la lên :

-Má ơi...ba ơi ...Gọi cấp cứu nhanh lên ...Anh Tuấn chết mất nè....anh chảy máu nhiều quá ..

Tôi cuống quít gọi tên anh ...Một lát sau ....Khi má và ba anh tới nơi kêu la khóc lóc cùng tôi ...Trời ơi ...Tết đến nơi rồi mà sao nỗi buồn lại xảy ra đau đớn quá .

Má anh Khóc tức tưởi ...

Tuấn bỗng nhiên từ từ mở mắt ,tất cả chúng tôi mừng vui reo lên :

-Ô tỉnh lại rồi ...Tuấn ơi ...

Chỉ có mỗi ba anh thì nức nở kêu lên :

-Con trai ơi ...hức ...hức...con đừng phụ ba phụ má mà bỏ đi nhé con ơi ...ơi trời ơi ...

Ông rống lên như tiếng voi cha tìm con giữa khu rừng rậm rạp.

Má anh bảo :

-Tuấn ơi ...hức hức...Ba má nè con ...hu....Con mệt lắm không ? xe bác sĩ sắp tới rồi đó ...Cố ráng lên con à ...hu..hu...

Anh mở mắt to ,nhìn khắp lượt ,hình như anh đã dồn hết công lực của mình để gặp gỡ lần cuối với người thân ...Tuấn bảo tôi :

-Quang ơi....Anh thấy mệt mỏi lắm ...hình như không xong rồi ...em tha lỗi cho anh nhé ...Dù anh không còn nữa ...Thì xin em hãy sống theo lời dặn của cơn mơ hôm nào ...Nhớ đó ...Chớ có hủy hoại tấm thân em à ...Còn ba ,còn má của anh ....anh nhờ cậy ở nơi em đó Quang ơi ....hức hức ...Anh nức nở và quằn quại ...

Tôi khóc và đau đớn theo anh ...bao nhiêu nước mắt chảy theo lời trăng trối của anh ...

Tôi nói :

-Tuấn ơi ...Đừng bỏ em và ba má mà ra đi như thế ...,Ngày mai mình còn đi chợ tết mua sắm nữa mà ....Trời ơi ...hu hu...

Anh mở mắt lần nữa rồi thều thào :

-Ba ơi ...Má ơi...Con thấy tâm can con lạnh quá ...Rét quá....Nếu con chết rồi ...Ba má hãy coi Quang như con hồi còn sống nhé...

Nước mắt của Tuấn chảy theo từng lời trăng trối ...cuối cùng anh bảo :

-Ba má và Quang hãy tha lỗi cho con...Con không muốn chết đâu ...Nhưng bây giờ con đành phải chịu mang tội là đứa con bất hiếu ....cướp công ba má nè...

anh chăng trối trong khổ đau tức tưởi ...Rồi anh nghẹo đầu từ từ và chết đi để lại khuôn mặt thanh thản ....

Ba anh gầm lên :

-Tuấn ơi....sao lại cướp công cướp của của ba má như vậy hả con ơi ...

Má anh thì ngất sỉu ...Còn tôi thì đau lòng quá ...tôi gục đầu vào ngực anh mà oán trách trời cao ...sao nỡ bày chuyện đời cay nghiệt ...

Nguồn: http://www.hihihehe.com

ti vi, sản phẩm, giải trí, thư giãn, âm thanh, xem phim, rạp chiếu phim, tủ lạnh, máy giặt, tiện nghi, máy hút bụi, gia đình, điều hòa, lò vi sóng, avatar, hạnh phúc, sắm tết, mái ấm, máy lọc không khí, gala cười, 3D, thời trang, laptop, máy tính, dịch vụ, mua bán, rao vặt, mỹ phẩm, sức khỏe, quà tặng, giày dép, nước hoa

sakaji

Xem thông tin

Gửi tin nhắn cho sakaji

Tìm tất cả bài viết được gửi bởi sakaji

#84

12-04-2009, 09:57 PM

sakaji

HiHiHe

Thăm nhà

Tuổi: 19

Tham gia: Apr 2009

Địa chỉ: Ha Noi

Bài viết: 122 | Thanks: 0

Thanked 6 Times in 1 Post

Trả lời: Hắn là con của chú tôi

________________________________________

Ph ần 84

Khi công an đến khám nghiệm hiện trường ,thì cũng lại là lúc tất cả bạn bè của chúng tôi đến đông đủ ...

Cao xanh... ngập đầy tiếng khóc, lời than ...

Vũ đến và mếu máo khổ quá ,Hắn nấc trong khổ đau :

-Tuấn ơi ...Mày không dậy ngáng chân tao nữa đi nè ...hay mày lại đây búng tai tao nữa đi ...Tao không đuổi mày để búng lại đâu...Hu..Hu...

Tôi đau lòng quá ...Nước mắt chảy hoài mà không cạn ...Rồi tới má anh Vũ ...Bà khuỵu xuống bên tôi mà gào lên đau đớn :

-Tuấn ơi ...Con vừa nhận lời làm con của má đấy thôi ...Sao chưa báo hiếu chút gì cho má, mà con đã vội bỏ đi mãi mãi rồi con ơi ...Hu...Trời ơi ....Sao nỡ giết con tôi ...

Anh Vũ phải dìu mẹ mình vào bàn ngồi ...Trời ơi Tôi khổ quá ...Khi thấy cả bầu trời tiếc thương cho cuộc đời ngắn ngủi của Tuấn .

Khi má tôi và anh hai tôi tới ...Bà ôm chặt tôi mà nức nở :

-Hu...Hu...Khổ thân con tôi quá Tuấn ơi ...Sao con vội bỏ ba bỏ má và chúng bạn mà đi như vậy ...con ơi ...hu...Trời cao ơi ...sao không bắt mấy mạng già này thay thế cho con chúng tôi ...Nó còn trẻ như vậy ...Sao đã lìa trần ...Hu...ới trới cao đất dày ơi ...

Anh hai tôi dìu má ,anh nói với tôi giọng thật nhỏ :

-Em phải bình tĩnh đó Quang à...Số phận đành chịu thôi ...Nhưng công việc lo toan cho Tuấn ,Em phải nhờ bạn bè và mọi người giúp đỡ đó..Anh đặt tay và vỗ nhẹ vào lưng tôi nói thêm :

-Cứng rắn lên em à ...

Khi pháp y tới khám nghiệm tử thi ...Là lúc mà tôi thấy đau lòng nhất ...

Khang đã ở bên cạnh và sắn sóc cho tôi ...Họ đòi mang anh đi viện để mổ tử thi ...Nhưng gia đình không muốn vậy .Và cuối cùng họ cùng phải mổ và khám nghiệm ngay tại nhà của Tuấn ....

Tôi thương xót ,anh đã chết trong đau đớn bằng đạn độc ...Bây giờ lại nát thân trong dao mổ ...Tuấn ơi ...em khổ quá ...Nhìn thấy anh bỏ đi trong tình cảnh thương tâm như vậy ...Em như đứt đi từng khúc ruột trong lòng ...

hu...hu...Giá như ...Anh chết như trong cơn mơ thuở nào để rồi hai chúng mình cùng thả xác thân nổi trôi trên mặt sông êm ái...Hu..hu...bây giờ ....làm sao mà em chết theo anh được đây ....Tôi nức nở bật lên thành lời :

-Tuấn ...ơi ..Em đau lòng quá ...

Một bác sĩ bảo :

-Tội nghiệp ...thằng em nó thương anh quá ...Khóc sầu não quá nhỉ ?

Tất cả các bác sĩ khám nghiệm và công an .họ đều nghĩ tôi là em trai của Tuấn .Nên họ nói như vậy ....

Má anh thì đâu còn tỉnh táo nữa ...Ba anh thì cũng đã phải vươn lên và cố gắng giải quyết công việc để nhanh chóng thực hiện chuyện đưa người yêu tôi nhanh chóng trở về miền đất lạnh ...

Tất cả những công việc lễ nghi an táng ...ba anh Vũ và Chú tôi lo lắng ...

Còn công việc nội trợ thì có má anh Vũ và má tôi ...

Mọi người phân công nhau cố lo cho đám tang của Tuấn thật trọn vẹn ...

Buổi sáng hôm sau ,Thầy Kiên và Dũng Cũng từ xa mới đến ...Cùng một lũ sinh viên của trường ...Họ đến chia tay Tuấn của Tôi .

Ai cũng nhìn khuôn mặt anh lần cuối , qua mặt kính của chiếc quan tài ...Anh nằm đó mắt nhắm như đang mải mê trong giấc ngủ vĩnh cửu ...Bao nhiêu tiếng gọi ,Bao nhiêu tiếng khóc ...chả thể làm cho anh tỉnh giấc trở lại được nữa ...

Tên Dũng mếu máo bảo tôi :

-Nghe anh nhắn tin ,em cứ tưởng anh Tuấn lại đùa trêu trong dịp tết ...Hích ...khi em hỏi lại anh Bằng ..Thì mới hay...đất dưới chân em đang sụt lở...hu...Quang ơi ...Em thấy thương Tuấn quá ...

Anh Kiên động viên Dũng :

-Xem em kìa...Khóc mà không chịu nhìn Quang đây ...Ốm quá rồi ...sao em còn xúc động nữa làm chi...Dũng ...ơi ...hự ..

Anh cũng không giữ được giọt lệ của mình khi rơi vào vai Dũng ...

Khang của tôi , thì luôn ở bên tôi ,Hắn thật sự vững tâm như cục đá ...Mọi công việc trong nhà .hắn cũng với ba anh Tuấn thu xếp nhanh nhẹn ...Vậy mà hắn vẫn luôn không để rời ánh mắt trông chừng tôi ...Hắn luôn nói với tôi giọng tưởng chừng như vô cảm :

-Quang bây giờ ...Làm cái gì phải suy nghĩ cho chín chắn nhé ...Người chết thì không muốn chết ...Cái số đã vận vào rồi ....Thì đành chịu thôi ?...Nhưng người sống thì phải ...cố mà lo nốt những ước mơ của người chết chưa làm được ...Nhớ không Quang ...

-Hu...Nhưng tôi khổ quá Khang ơi...Chả thiết sống nữa ...

khang bóp nhẹ vào vai tôi bảo tiếp :

-Muốn chết thì đợi ông trời đến mang đi ...Quang à ...Khờ quá ...Vậy còn ba má của Tuấn và ba má của Quang đó thôi ...Con người sinh ra đâu có phải từ kẽ nứt kẽ nẻ của trái đất như tôn ngộ không ?...cho nên cuộc sống của con người đầy vai trách nhiệm đó ...Chớ có tự mình hủy hoại thân thể ...mà thiên hạ họ cười chê ...

-----------------

Đám tang của Anh chở đầy hoa trắng ...Tình yêu của tôi lẻ loi đi về nơi miền hoang đất lạnh ...Tôi chẳng biết làm sao...Khi mà ông trời đã cố tình không trao cho tôi một vòng tay vĩnh cửu ...

Đã bao lần tôi nghĩ ,là sẽ sống bên anh cho tới ngày đầu bạc ...Cả anh cũng vậy ?AI ngờ ....đâu ...cánh cửa tuổi 20 chưa kịp mở ...mà anh đã vội phụ tình tôi ...

...Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi ....

Vĩnh biệt anh...Tôi hứa sẽ cố gắng trong cuộc sống để sau này thay anh mà chăm sóc cho ba má anh khi tuổi già ...

Cái tết đầu tiên tôi đón xuân một mình ở nhà Tuấn ...Buồn dăng khắp bầu trời ...Sầu vương đầy màu khói ...Nước mắt thì cạn dòng mất rồi ..tâm lực tưởng chừng như thoi thóp ...

Chúa ơi ....May cho tôi quá .lúc này Khang luôn ở bên cạnh tôi ...Hắn lo đèn nhang cho anh Tuấn và lo lắng cơm nước cho gia đình ...Cả Vinh Và anh Vũ nữa ...Vinh thì chiều nào cũng mua đồ ăn mang sang cho má anh Tuấn ...Lúc nào mắt hắn cũng đẫm lệ ...

Cái tết sao đắng ngắt làn môi và xám lạnh ánh mắt ....

Sau cái tang của anh được một Tuần ...Thì ba má anh nói với tôi và Khang :

-Quang à ...Ba Tuấn bảo với tôi :

-Tuấn mất đi vội vã quá ,Ba nghĩ từ nay con cứ ở với ba má nhé ...Con ở luôn cắn phòng của Tuấn ...Còn đây ...

Ba anh lấy ra môt cuốn nhật ký của Tuấn đưa cho tôi :

-Của Tuấn viết đó con à ,Khi nào rảnh con đọc nhé ...Đọc để hiểu được chân tình của nó dành cho con đó ..

Nói với tôi xong ông bảo với Khang :

-Con về tết mà lại không được nghỉ ...?Thôi đã vậy thì cứ ở đây với hai bác cho vui cửa vui nhà ...

Khang cảm ơn rồi nói với ba má Tuấn :

-Thưa hai bác ...Cháu muốn đưa Quang sang nhà vài hôm cho tiện ạ...Vì từ ngày về anh em cháu chưa có nói chuyện gì ...Qua bên nhà cháu .cháu cần dặn dò Quang một số công việc mà cuộc sống cần phải vậy ạ ? buổi trưa hàng ngày chúng cháu lại sang đây với hai bác ...thưa hai bác như vậy có được không ạ ?

-Được đó Khang ...Nhưng khi nào cháu đi sang bên kia rồi ...Thì bác sẽ nói chuyện với ba cháu ...cho quang sang đây luôn héng...

-Dạ được ạ...bấy giờ chúng cháu xin phép về nhà ...hai bác nghỉ thôi ...

Tôi chào ba má anh rồi bước theo Khang .

Tay tôi ôm cuốn nhật ký của Tuấn ...Không biết anh viết những gì trong đó nhỉ ?

Tôi có thấy anh viết hồi nào đâu ?

Và anh viết văn có hay không vậy ?

Chúa ơi ...Tôi đã từng tự hào vì Tuấn của tôi hào hoa và đa tài ...Vậy mà hôm nay tôi mới được biết cái tài cuối cùng của đời anh ...mà tai anh chưa được nghe con tim tôi đánh giá ...

Về tới nhà ...khang dắt xe vào rồi đóng cửa xong .

Ngôi nhà trước đây đối với tôi rất thân quen ....Hôm nay,khi bước quay trở lại đi bên hắn ...

Tự nhiên tôi như người xa lạ .Hắn nhìn tôi tình tứ .

Bàn tay phải Khang bẹo vào má tôi ,hắn nói nhỏ :

-Đã lạ nhà rồi hả ? Trông kìa...Nhà của người ta mà cứ như con gái đi lấy chồng ...về thăm nhà cũ ấy ...

Khang vừa nói vừa tình tứ trêu tôi ..

Hắn làm tôi tự nhiên thấy tủi phận quá ...Tôi đâu thể hồn nhiên như ngày nào được nữa...

Ai đã cướp mất linh hồn của tôi ?

Tôi đứng như trời trồng giữa phòng khách ,Nước mắt ở đâu lại tuôn về xối xả ...Tôi khóc lóc như cơn mưa chiều hạ ;

-Hu...Hức...hức ..Tôi khổ quá Khang ơi....hức...

Hắn bước lại ôm tôi vào lòng ...hắn nói như nựng tôi :

-Tôi xin lỗi ...Tôi ngu ngốc ...Đã gợi lại cảm xúc ngày xưa của đôi ta...Quang ơi ...Khóc nữa đi ...Khóc cho vợi bớt nỗi niềm của bước chân khi ngã quị...

Được thể ...Tôi gục đầu vào Ngực của hắn mà nức nở ..Còn đôi bán tay Khang thì bóp nhẹ khắp vai và lưng của tôi ,hắn nói thì thầm ...Giọng nghẹn ngào :

-Có Khang về rồi đây ...Quang ơi ...Xin đừng buồn

Nguồn: http://www.hihihehe.com

ti vi, sản phẩm, giải trí, thư giãn, âm thanh, xem phim, rạp chiếu phim, tủ lạnh, máy giặt, tiện nghi, máy hút bụi, gia đình, điều hòa, lò vi sóng, avatar, hạnh phúc, sắm tết, mái ấm, máy lọc không khí, gala cười, 3D, thời trang, laptop, máy tính, dịch vụ, mua bán, rao vặt, mỹ phẩm, sức khỏe, quà tặng, giày dép, nước hoa

sakaji

Xem thông tin

Gửi tin nhắn cho sakaji

Tìm tất cả bài viết được gửi bởi sakaji

#85

12-04-2009, 09:58 PM

sakaji

HiHiHe

Thăm nhà

Tuổi: 19

Tham gia: Apr 2009

Địa chỉ: Ha Noi

Bài viết: 122 | Thanks: 0

Thanked 6 Times in 1 Post

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro