CHƯƠNG 2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Trung tâm Thiện Kiến Thành

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Nơi này chính là trung tâm Thiện Kiến Thành à? Quả nhiên trông khí phách hệt như ngoài thành. Nếu thật sự có tòa thành dành cho các thiên thần thì hẳn sẽ trông đẹp đẽ tráng lệ như thế này.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Tao thấy gọi đây là đền thờ thì đúng hơn thành trì. Đình đài lầu các san sát, chất chồng lên nhau như muốn xuyên qua bầu trời.

Đế Thích Thiên: Nơi cao nhất ở trung tâm Thiện Kiến Thành chính là Thần Điện của những người đứng đầu Thiên Nhân – Thập Thiên Chúng.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Thập Thiên Chúng... Thiên Nhân có đến mười vị vua à?

Đế Thích Thiên: Những chuyện hệ trọng sẽ do Thập Thiên Chúng cùng thương thảo, nhưng người duy nhất có quyền quyết định tất cả là Thiện Pháp Thiên đại nhân. Những nơi cao ở dưới Thần Điện kia là nơi ở của quý tộc Thiên Nhân, càng đi ra ngoài chính là trung tâm phố xá sầm uất nơi chúng ta đang đứng, bình dân thì càng ở xa hơn nữa.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Hả? Nơi này mà là phố xá sầm uất á? Chỉ toàn thấy lầu các xây bằng gạch trắng toát, chẳng giống Heian gì cả. Người qua lại cũng mặc quần áo đơn giản mỏng manh, chẳng như con người toàn mặc đồ phức tạp bảo thủ.

Đế Thích Thiên: Nghe nói ở cố thổ Đao Lợi Thiên, Thiên Nhân chúng ta trực tiếp gặp nhau dưới hình dạng Linh Thần Thể, không bị thân xác ràng buộc. Sau khi đến Quỷ Vực, Thiên Nhân mới có thể xác, bắt đầu học cách khoác trang phục, phải nói không ít tiền bối không quen với việc này.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Các ngươi thật sự là còn cởi mở hơn cả quỷ tộc ấy!

Đế Thích Thiên: Ha ha, Thiện Kiến Thành bốn mùa như xuân nên tất cả mọi người đều thích mặc đồ mỏng ấy mà.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Mấy món ăn ngươi mua này là gì vậy, ta chưa từng thấy bao giờ.

Đế Thích Thiên: Các quầy hàng ở vùng này đều phụ trách cung cấp quân nhu cho Dực chi Đoàn, chốc nữa ta sẽ mua lại hết những vật liệu ở đây. Tỳ Mộc Đồng Tử và Tửu Thôn Đồng Tử, nếu muốn nếm thử thì xin tự nhiên, đừng khách sáo.

Đế Thích Thiên: Trừ cái gói bên tay phải kia nhé.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Ngươi nói chậm quá, vào mồm nó hết rồi.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Ối ối ối! Cay quá! Cayyyyyy!!

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Lục phủ ngũ tạng như bị thiêu đốt ấy! Không ngờ Thiên Nhân lại thích món này!

Đế Thích Thiên: Ngược lại mới đúng, khẩu vị của tộc Thiên Nhân đều rất thanh đạm. Đây là ớt quỷ mà A Tu La thích nhất, nếu đưa cho Thiên Nhân khác ở Thiện Kiến Thành thì chỉ ngửi mùi thôi chắc đã ba hồn bảy vía lên mây rồi.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Ui... cay quá! Đây là vũ khí bí mật của tên kia hay gì vậy? Đúng là ranh ma! Sao hắn không tự mình đến lấy?

Đế Thích Thiên: Tỳ Mộc Đồng Tử, ngươi uống cái này đi.

Luyện Ngục Tỳ Mộc Đồng Tử: Hử? Ực ực ực... Đây là gì vậy? Vừa ngọt vừa mát, uống vào là không còn cay nữa.

Đế Thích Thiên: Đây là canh hạt sen nấm tuyết bỏ thêm đường phèn, mỗi ngày một bát sẽ giúp thanh tâm an thần. A Tu La phụ trách thống lĩnh quân sự của Dực chi Đoàn, ta thì phụ trách quân nhu hậu cần, tất cả đều do ta tính toán. Nếu hắn đến đây thì chủ quán sẽ không được tự nhiên cho lắm. Ông chủ, giúp tôi gói lại tất cả thịt khô, quân lương và ớt quỷ nhé, chốc nữa sẽ có người đến lấy.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Dọc đường đi, ta thấy người qua lại đều mang vẻ mặt vừa lòng thỏa ý, giống như tín đồ cung phụng thần phật.

Đế Thích Thiên: Tuy chúng ta vẫn luôn xảy ra chiến tranh liên miên với quỷ tộc nhưng tộc Thiên Nhân vốn không thích giết chóc, chúng ta thờ phụng tinh thần hòa hợp. Nghe nói ở cố hương Đao Lợi Thiên, suy nghĩ của Thiên Nhân đều kết nối thành một chỉnh thể. Ở Biển nơi ấy, thế giới tinh thần của Thiên Nhân nối liền với nhau, mọi người đều hiểu thấu lòng nhau, vì vậy vĩnh viễn không có tranh đấu.

Đế Thích Thiên: Tuy hiện nay đã rơi vào Quỷ Vực nhưng chúng ta đều hy vọng đây chỉ là một bài kiểm tra của Đao Lợi Thiên dành cho chúng ta. Thiên Nhân hy vọng sau khi chết đi, Linh Thần Thể sẽ trở về Đao Lợi Thiên, đoàn tụ cùng người xưa.

Quỷ Vương Tửu Thôn Đồng Tử: Vì vậy kiến trúc nơi này mới không ngừng hướng lên cao sao?

Đế Thích Thiên: Đúng vậy, đó chính là tín ngưỡng của chúng ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#onmyoji