CHƯƠNG 342

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--Dịch : Autumnnolove--

🍉🍉🍉🍉🍉

CHƯƠNG 342

Sức ảnh hưởng của Cốc gia ở Hương Cảng không lớn bằng Tổ gia, nhưng cũng là một gia tộc nhà giàu có danh tiếng lâu đời. Nhà họ cũng có thờ cúng một đại sư phong thủy riêng trong nhà, nhưng thời gian gần đây đại sư phong thủy kia có chút chuyện phải đi xa, thật sự không thể trở về kịp. Cho nên lúc này họ mới nghĩ tới chuyện mời đại sư phong thủy trẻ tuổi của Lạc gia đến xem phong thủy cho họ. Dù gì họ cũng đều nghe nói tuy đại sư phong thủy lần này trẻ tuổi nhưng lại là người rất được ưu ái trong số những người trẻ tuổi ở Lạc gia. Năng lực và thiên phú còn muốn lợi hại hơn cả nhưng đại sư phong thủy lão làng của Lạc gia. Vả lại mới vừa rời khỏi đảo, sẽ nhận rất nhiều cuộc hẹn xem phong thủy, cho nên Cốc gia mới quyết định đặt cuộc hẹn. Mời đến xem phong thủy âm trạch* một chuyến, cũng không phải xem phần mộ tổ tiên Cốc gia, mà là xem âm trạch nhà mẹ của vợ Cốc Phong – trưởng tộc Cốc gia hiện tại.

(*Âm trạch: Là đất dùng để chôn người chết, còn gọi là mồ mả. Phong thủy cho rằng, nếu người chết được chân vào một nơi đất tốt về phong thủy thì sẽ truyền được phúc đức cho con cháu đời sau.)

Quan hệ giữa Cốc Phong và Tổ Tiêu rất tốt, cho nên Lạc Ninh đã được Tổ Tiêu giúp đỡ nhận được mối làm ăn với Cốc gia. Quản gia Cốc gia đã đi đón đám người Lạc Nguyệt Phượng, lần này nhóm Lạc Ninh tới trước. Khi Lạc Nguyệt Phượng nhìn thấy Lạc Ninh duyên dáng yêu kiều, xinh đẹp khí chất xuất trần, đứng giữa đám đông làm cho người ta không thể không để ý, trong lòng bà ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Tất nhiên Cốc gia đã thông báo với bà ta từ trước, lần này họ cũng có mới Lạc Ninh tới xem âm trạch. Còn cố ý hỏi xem bà ta có để ý không. Chắc chắn Lạc Nguyệt Phượng để ý, nhưng không hề biểu hiện ra mặt. Bởi vì chuyện Tổ gia trước đó, nếu bà ta không đồng ý, sẽ khiến người ta cảm thấy bà ta sợ hãi không dám "ứng chiến". Vì thanh danh và rèn luyện, Lạc Nguyệt Phượng không thể lùi bước, chỉ có thể cắn răng mà nhận, nói rằng không ngại có Lạc Ninh tham gia.

Ngoài ra, bà ta càng không thích xuất thân của Lạc Ninh hơn. Đúng vậy, tối qua người đàn ông trung niên đã điều tra được lai lịch và hoàn cảnh gia đình của Lạc Ninh rồi. Lạc Nguyệt Phượng hoàn toàn không ngờ rằng Lạc Ninh lại là đứa con hoang ở bên ngoài của Lạc Dực Thừa, sự tồn tại của mấy mẹ con Lạc Ninh mang đến cảm giác khó chịu và không thoải mái cho hai mẹ con bà ta.

Lúc Lạc Nguyệt Phượng biết được xuất thân của Lạc Ninh, bà ta lập tức hiểu ra vì sao ngay từ ánh nhìn đầu tiên đã không thích Lạc Ninh, thậm chí còn có cảm giác thù địch. Cũng cảm thấy năng lực phong thủy huyền thuật của Lạc Ninh bá đạo là chuyện bình thường. Dù sao người chú út kia của bà ta chính là thiên tài có ngộ tính cao nhất và thiên phú mạnh nhất trong mấy trăm năm qua ở Lạc gia.

Chính vì thân phận của Lạc Ninh, nên càng khơi dậy bản tính hiếu thắng của Lạc Nguyệt Phượng. Cho dù là con gái của chú út thì thế nào, Lạc gia cũng chẳng thừa nhận. Đúng lúc bà ta có thể mượn chuyện lần này, chèn ép đứa con gái ruột Lạc Ninh này của chú út, để cho những trưởng lão trong tộc biết rằng họ không hề chọn sai.

Xét về phương diện xem tướng, Lạc Nguyệt Phượng khá thạo, nhưng bà ta càng am hiểu xem phong thủy nhà ở - phần mộ và một vài pháp thuật huyền bí. Lần này Lạc Ninh tự dâng mình tới cửa, bà ta sẽ cho đối phương được toại nguyện.

--Editor: Autumnnolove--

Cốc Phong cười nói: "Nếu cả hai vị đại sư đều đã tới rồi, vậy chúng ta cùng xuất phát đi đến chỗ cần đến".

"Được", Lạc Ninh và Lạc Nguyệt Phượng đều không có ý kiến gì.

Lạc Nguyệt Phượng và những người Lạc gia khác đi cùng một chiếc xe, bên này Lạc Ninh và Lục Tuân vẫn là bạn đồng hành của nhau. Lái xe khoảng một tiếng, đoàn người đến được phần mộ tổ tiên của nhà thông gia Cốc gia.

Mặc dù vợ của Cốc Phong không được sinh ra từ gia đình quyền quý, nhưng cha mẹ và anh trai lại đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở một số cơ quan ban ngành. Lần này bởi vì người nhà liên tục gặp phải sự cố, Cốc Phong lại khá tin vào phong thủy, bèn hỏi thử đại sư phong thủy của gia đình. Ông ấy cho rằng có thể phần mộ tổ tiên xảy ra vấn đề, sau đó Cốc Phong mới đề nghị nhà vợ mời đại sư phong thủy tới xem phong thủy âm trạch của phần mộ tổ tiên. Người thân nhà vợ trước đó cũng chẳng tin tưởng mấy chuyện này, nhưng người nhà cứ xảy ra chuyện không ngừng, có vẻ rất không bình thường, cho nên mới tiếp thu ý kiến của Cốc Phong.

Người đi cùng lần này chính là anh hai của vợ Cốc Phong, Mân Quảng Bình. Năm nay Mân Quảng Bình khoảng chừng năm mươi tuổi, thoạt nhìn rất có khí chất bề trên, địa vị của Mân Quảng Bình ở Hương Cảng không thấp. Nếu ông đã đồng ý mời đại sư phong thủy tới xem theo lời em rể thì cũng sẽ mang thái độ nghiêm túc.

Sau khi cả đoàn lên núi, ông ta chỉ vào một khu nghĩa trang được xây dựng tương đối khang trang, "Đây là phần mộ tổ tiên của gia đình chúng tôi".

Ông ta lại nhìn Lạc Ninh và Lạc Nguyệt Phượng, nói: "Làm phiền hai vị đại sư xem thử, có phải phần mộ tổ tiên nhà chúng tôi có vấn đề gì hay không".

Mặc dù Mân Quảng Bình cảm thấy hai vị đại sư phong thủy này quá trẻ nhưng cũng không có nảy sinh tâm lý xem thường. Dù gì có bản lĩnh thật sự hay không, chẳng mấy chốc là có thể nhìn thấy rồi.

Lạc Ninh và Lạc Nguyệt Phượng gật đầu, "Được!".

Hai người họ lần lượt bước lên, quan sát xung quanh phần mộ tổ tiên Mân gia. Một lúc sau, Lạc Nguyệt Phượng lên tiếng trước: "Tôi xem xong rồi".

Bà ta biết Lạc Ninh có một chút năng lực. Nếu để Lạc Ninh nói trước, rất có thể Lạc Ninh sẽ nói ra hết những gì bà ta muốn nói, thế thì bà ta sẽ rơi vào thế lép vế. Cho nên bà ta mới cố ý cướp lời Lạc Ninh, xử lý vấn đề của Mân gia trước.

Lạc Ninh cảm thấy không thành vấn đề, còn lịch sự bày ra tư thế mời, "Vậy mời dì nói trước đi!".

Ánh mắt của tất cả những người ở đây đều tập trung trên người Lạc Nguyệt Phượng. Mọi người muốn xem thử, rốt cuộc người được o bế nhất ở Lạc gia hay nghệ sĩ kiêm đại sư phong thủy Lạc Ninh giỏi giang hơn. Thật ra đa số vẫn cho rằng có lẽ Lạc Nguyệt Phương sẽ nhỉnh hơn một chút ở phương diện này, nói gì đi chăng nữa người ta cũng xuất thân từ dòng dõi phong thủy.

Lạc Nguyệt Phượng giơ tay chỉ vào một trong những ngôi mộ, "Chỗ đó có vấn đề".

Mọi người cùng đi qua xem xét, lập tức nhìn thấy một đoạn cây to hình như bị gió thổi mạnh mà đổ rạp trên ngôi mộ, còn có một nhánh cây trực tiếp cắm vào vị trí ngôi mộ. Chỉ cần là người hiểu một chút về phong thủy, đều biết tình trạng này chắc chắn là không tốt.

Ngọn núi cách bờ biển không xa, đúng lúc có một cơn bão với sức gió rất mạnh đổ bộ vào ba tháng trước, xô ngả rất nhiều cây cối trên núi. Khi đoàn người lên núi, cũng bắt gặp rất nhiều cây cối ngã tứ tung ngang dọc.

Lạc Nguyệt Phượng lấy ra một chiếc la bàn và đi tới, cây kim trên la bàn lập tức chuyển động loạn xạ. Bà ta nói: "Cái cây này là nguyên nhân, ngôi mộ tổ tiên này của nhà các vị bị va chạm và tổn thương, cho nên mới dẫn đến các thành viên trong gia đình liên tục xảy ra chuyện".

Mân Quảng Bình hỏi: "Cái này không có con người nhúng tay vào đúng không?".

Lạc Nguyệt Phượng trả lời: "Thoạt nhìn không có yếu tố con người ở đây".

"Gia đình các vị hơi xui xẻo một chút, bão lớn làm cho cây ngã lên phần mộ tổ tiên, lại có một đoạn cây đâm thẳng vào ngôi mộ, tạo thành thám đầu sát*".

(*Thám đầu sát: Nhà ở phía sau nhà đối diện trên cao nhất có mái hiên. Nhìn từ xa tòa nhà này phần trên là cổ, phần dưới là thân giống như mất đầu. Phạm phải thế này con cái hư hỏng, làm ra chuyện bất lương, dính dáng đến pháp luật.)

Mân Quảng Bình nghe nói không có yếu tố con người thì thở phào nhẹ nhõm.

"Thế có thể hóa giải hay cứu vãn gì không?", đây là chuyện Mân Quảng Bình quan tâm nhất.

Gương mặt thanh cao của Lạc Nguyệt Phượng nở một nụ cười tự tin, "Nếu đổi lại là người khác, chắc chắn phải dời mộ của các vị đi mới có thể hóa giải được".

"Nhưng Lạc gia của tôi có một phương pháp đặc biệt để hóa giải những thế sát âm trạch giống như thám đầu sát này, nếu tôi bố trí lại phong thủy ở phần mộ tổ tiên của nhà các vị thì có thể hóa giải".

Vấn đề của Mân gia có lẽ sẽ khó xử lý đối với những đại sư phong thủy khác, nhưng không phải là vấn đề nan giải đối với bà ta, đúng lúc bà ta am hiểu chuyện này.

Cốc Phong hỏi tiếp: "Sau khi bố trí xong thì bao lâu sẽ nhìn thấy hiệu quả?".

Lạc Nguyệt Phượng trả lời: "Hôm nay tôi có thể bố trí phong thủy luôn, sau khi bố trí xong thì những người trong gia đình các vị sẽ không xảy ra chuyện nữa. Nhưng vận may bị tổn thương rồi, cần phải từ từ khôi phục". Bà ta lại chủ động nhắc tới Lạc Ninh, hỏi: "Đại sư Lạc Ninh thấy sao?".

Lạc Ninh mỉm cười: "Cách nhìn của tôi và dì không giống nhau. Nhưng mà dì cứ bố trí phong thủy hóa giải cho Mân gia trước đi, nếu dì có thể xử lý thì tôi cũng sẽ không tự làm mình mất mặt".

Trong lời nói còn ẩn chứa một ý nghĩa khác, nếu Lạc Nguyệt Phượng không xong thì Lạc Ninh lại ra tay. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro