Kiệt muốn xuống bếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đây, em cho anh đấy!"

Ngải Tuyết đưa cho Kiệt, Kiệt tự nhiên múc ăn, ừ, không tệ lắm.

"Bà xã, cái đó ăn không được, ăn cái của em đi." Kiệt đem dĩa trứng trên tay đưa Ngải Tuyết, đi tới bên cạnh lấy thành phẩm của mình bỏ vào thùng rác.

"Ông xã, không sao mà, nhìn cũng rất ngon, chủ yếu là anh bỏ công làm nên em rất cảm động!" Ngải Tuyết ôm anh thật chặt, một giây cũng không muốn buông ra.

"Sau này anh sẽ làm cho em ăn, trước tiên em dạy cho anh, miễn là làm sao có được động tác thuần thục như em đó?" Kiệt nhướng mi.

Có phải bảo bối của anh trước kia rất khổ sở hay không, vì trong tiềm thức của anh, chỉ có chịu khổ mới có thể làm tốt được việc nhà. [ Giangthuy: em cũng chịu khổ lắm này anh =)) ]

"Dĩ nhiên, tài nấu nướng của em là hạng nhất đấy, nhưng lâu rồi không có dịp trổ tài, nên có thể bị quên một chút ít." Ngải Tuyết đắc ý cười to.

Tâm tình Kiệt rất tốt, tình cảm quả thật phải trải qua nhiều thăng trầm. Một tay vòng qua ôm eo cô.

"Bà xã, sau này mỗi sáng anh sẽ làm bữa sáng cho em."

"A." Ngải Tuyết đưa miếng trứng tới bên miệng anh.

Kiệt mở miệng, để cô bỏ thức ăn vào khoang miệng, bộ dạng ưu nhã làm Ngải Tuyết phải nhìn đắm đuối.

"Ông xã, ngon không?"

Kiệt không lên tiếng, cầm lấy đũa ăn sạch trứng trong đĩa, quay sang tỏ vẻ nghi hoặc nhìn cô.

"Bà xã, trước kia em có nấu cho người khác ăn à?"

"Ừ, đã từng nấu cho các trưởng bối, ở La Mã thì nấu cho Tử Hiên và Thang Tiệp ăn!"

"Sau này cấm em nấu cơm cho con trai ăn, trưởng bối cũng không được!" Kiệt bất mãn mặt nhăn mày nhó.

"Bá đạo!"

"Em mới biết anh bá đạo sao?Anh đối với người khác còn bá đạo hơn, đâu phải em không biết!" Kiệt cười ôn hòa, để đũa xuống ôm hông của cô tiện đà ngắt một cái.

"Con mèo mập, lên cân cho anh xem."
[Giangthuy: mị thấy đàn ông nào nói câu này thì cảm thấy rất yêu... ]

"Ghét, phụ nữ sợ nhất là đàn ông của mình nói mình mập, hừ, đàn ông các anh chỉ thích người đẹp thon thả trẻ trung chứ gì?" Ngải Tuyết muốn sốc với anh, đánh bốp vào tay anh, miệng vểnh lên.

"Nói bậy, anh thích thịt hơn, không thích xương, có thịt buổi tối sờ thoải mái hơn." Kiệt ngượng ngùng sờ chóp mũi.

"Em phải làm bà vợ quản nghiêm anh mới sợ hả." Ngải Tuyết đỏ đến mang tai, ngắt lỗ tai anh.

"Buông tay, lỗ tai của anh sắp bị em kéo đứt rồi, nếu đứt rồi sẽ khó nhìn lắm, không phải em sẽ bị thiệt thòi sao?" Kiệt cố ý nhe răng trợn mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro