Chương 194.3 + 194.4: Đánh Quý Xuyên VS Tào Tháo đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

"Còn có thể đi đâu? Đương nhiên là tìm Quý Xuyên, để anh ta đến đưa bàn về chỗ cũ!"

Nếu là trước kia, Tiếu Bảo Bối còn có khả năng muốn biết Quý Xuyên muốn làm gì.

Nhưng bây giờ thì không!

Cô đang có thai, chẳng lẽ muốn đứa bé cùng cô gặp uất ức như thế ư?

Không!

Cô sẽ không để cục cưng của mình chịu thiệt thòi.

"Good!" Nghe được phải đi tìm Quý Xuyên gây phiền toái, vốn là còn chút ỉu xìu, đang suy nghĩ có nên lấy cớ đi toilet để báo cáo với Kiều Thiếu việc phu nhân muốn gặp Quý Xuyên không.

Dù sao, lúc A Vĩ đi theo Tiếu Bảo Bối đến Tiếu thị, yêu cầu hàng đầu của Kiều Trác Phàm là nếu Tiếu Bảo Bối gặp mặt Quý Xuyên hoặc có ánh mắt gì bất thường thì nhất định phải báo cáo ngay.

Cũng không phải Kiều Trác Phàm không tin Tiếu Bảo Bối mà anh cảm thấy, Quý Xuyên vốn không phải là một người an phận.

Bây giờ Tiếu Bảo Bối trở lại Tiếu thị làm, Quý Xuyên nhất định sẽ mượn danh nghĩa tới quyến rũ bảo bảo nhà anh.

Nếu có bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào, Kiều Trác Phàm nhất định sẽ bóp chết từ trong trứng nước.

Nhưng bây giờ nghe được Tiếu Bảo Bối muốn tính sổ với Quý Xuyên, A Vĩ không quản nhiều như vậy nữa.

Sau khi về nước, đã bao lâu rồi anh chưa đánh người, bao lâu rồi chưa nghe mùi máu?

Hiện tại, tay của anh thật ngứa ngáy đến mức không chịu được.

Dù hôm qua đã được đánh mấy cái nhưng hai người kia đều là phụ nữ, đánh vài cái đã ngất đi.

Bây giờ thì không giống!

Đây là đàn ông, hơn nữa còn là tình địch của Kiều Thiếu. Lúc này, dù A Vĩ đánh người này thịt nát xương tan, A Vĩ tin rằng Kiều Thiếu cũng sẽ không có ý kiến!

Nghĩ đến cảm giác sung sướng đó, lòng A Vĩ giống như trong nháy mắt dậy sóng.

—— tuyến phân cách ——

"Cốc cốc..." Khi tiếng gõ cửa vang lên, Quý Xuyên đang sửa sang lại tài liệu trên bàn làm việc.

Đây đều là tài liệu cuộc họp hôm nay cần đến, phải xử lý xong mới được.

Anh ta vốn định sắp xếp xong mới ra mở cửa, ai nghĩ tới người ngoài cửa ngay cả thời gian ngắn cũng không chờ. Khi anh ta còn chưa phản ứng kịp, người nọ đã một cước đạp cửa chính ra.

Tiếng vang kia rất lớn, không chỉ khiến Quý Xuyên trong phòng làm việc kinh ngạc, mà có lẽ những nhân viên bên ngoài cũng bị kinh động.

Nhiều người lặng lẽ thò đầu ra, hướng về phía bọn họ nhìn ngó.

Dưới cái nhìn tò mò của nhóm nhân viên, Tiếu Bảo Bối mang theo A Vĩ, nghênh ngang tiêu sái bước vào phòng làm việc của Quý Xuyên.

Cuối cùng, A Vĩ còn trực tiếp đem khóa trái cửa, ngăn chặn những ánh mắt hiếu kỳ bên ngoài.

"Bảo bối, em đây là..." Quý Xuyên nhìn thấy Tiếu Bảo Bối đương nhiên là vui vẻ.

Dĩ nhiên, nếu có thể, anh ta còn muốn cùng Tiếu Bảo Bối gặp mặt nhiều hơn.

Đặc biệt là hai ngày trước nghe được Tiếu Bảo Bối sẽ trở lại làm việc, Quý Xuyên đã để mình thư ký qua chỗ Tiếu Bảo Bối.

Bởi vì anh ta nghe nói, lần trước Tiếu Bảo Bối đến làm, những bí thư kia đều không nghe lời cô, tài liệu Tiếu Huyên giao cho cô đưa, việc in tài liệu cũng muốn cô tự mình làm.

Nhưng có lẽ anh ta không biết, thật ra thì đưa tài liệu là ý kiến của cha Tiếu vì muốn Tiếu Huyên thấy rõ, năng lực của bảo bối nhà bọn họ không kém chút nào so với Tiếu Huyên. Về phần in tài liệu, những tài liệu kia là bí mật, tốt nhất không nên qua tay quá nhiều người, sợ tiết lộ ra ngoài.

Dĩ nhiên, đối tượng họ lo lắng chính là mẹ con Tiếu Huyên và Quý Xuyên.

Quý Xuyên không biết gì cả, còn rất là nhiệt tình vì Tiếu Bảo Bối sắp xếp. Nhưng anh ta không ngờ, ngay cả cửa phòng làm việc thư ký cũng chưa vào, liền bị Tiếu Bảo Bối đuổi ra ngoài.

Sau đó Quý Xuyên còn nghe nói có một người đi theo bên cạnh Tiếu Bảo Bối.

Bởi vậy, Quý Xuyên cũng không lỗ mãng, vội vàng chạy tới hẹn gặp Tiếu Bảo Bối như trước. Nào ngờ hôm nay Tiếu Bảo Bối lại chủ động tìm tới cửa!

"Quý Xuyên, đem những thứ trong phòng làm việc tôi trở về chỗ cũ đi. Nếu không, anh đừng trách tôi không khách khí!"


Chương 194.4: Đánh Quý Xuyên VS Tào Tháo đến

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

Tiếu Bảo Bối vừa vào cửa, liền mở miệng nói ra những lời này.

Một câu nói đơn giản, khiến Quý Xuyên trong lúc nhất thời không trả lời được.

"Bảo bối, rốt cuộc em đang nói gì vậy? Những thứ trong phòng làm việc em là cái gì?"

Quý Xuyên rất buồn bực, anh ta lại làm gì sai ư? Tại sao hôm nay Tiếu Bảo Bối vừa đến lại giống như nhìn thấy kẻ thù giết cha vậy?

"Quý Xuyên, thân là đàn ông mà dám làm không dám nhận? Anh đã giả bộ như vậy thì tôi cũng sẽ không nương tay!" Tiếu Bảo Bối nói xong, đột nhiên hướng A Vĩ bên kia vung tay lên.

A Vĩ vốn đang đứng sau lưng Tiếu Bảo Bối, lập tức lách ra, từng bước một tiến lại gần Quý Xuyên.

Thấy người đàn ông cao to, cường tráng từng bước tiến tới mình, cúc hoa Quý Xuyên không hiểu sao lại đột nhiên căng thẳng...

"Bảo Bối, anh đã làm gì, em nói anh biết đi!" Quý Xuyên vốn không rõ chuyện này rốt cuộc là như thế nào, tại sao Tiếu Bảo Bối lại có dáng vẻ căm hận anh ta như vậy?

"Nói anh biết? Được, anh A Vĩ, anh nói cho anh ta biết rốt cuộc anh ta đã làm sai điều gì!"

Tiếu Bảo Bối vừa dứt tiếng, A Vĩ lập tức cười nói: "Tốt! Tôi nhất định sẽ tính sổ với anh ta thật tốt!"

Hơn nữa, những uất ức năm đó Kiều Thiếu phải chịu năm đó đều phải tính toán rõ ràng!

Chỉ chốc lát sau, bên trong phòng làm việc liền truyền ra âm thanh gào khóc: "A, đừng đánh bên này!"

"Vậy đánh chỗ nào? Bên này?" Nói xong lời này, A Vĩ vừa đánh xong má trái của Quý liền chuyển sang má phải.

Sau đó, Quý Xuyên càng kêu la thảm thiết.

Anh ra nhiều lần muốn đưa tay cầu cứu Tiếu Bảo Bối.

Nhưng bất đắc dĩ là chỉ cần ánh mắt hoặc tay anh ta mới vừa có ý định hướng đến Tiếu Bảo Bối, quả đấm của A Vĩ sẽ tiếp tục vung tới.

Cuối cùng, Quý Xuyên từ bỏ ý định cầu cứu Tiếu Bảo Bối.

Cả quá trình, A Vĩ đánh rất sảng khoái, đợi đến lúc kết thúc, khuôn mặt Quý Xuyên đầy vết ứ đọng, lời nói cũng có chút mơ hồ không rõ.

"Quý Xuyên, tôi nghĩ hiện tại anh biết rồi chứ? Lát nữa nhớ đến phòng làm việc chuyển đồ đi. Nếu trước khi tan sở vẫn còn thì tôi không ngại lại tính sổ với anh lần nữa đâu!" Tiếu Bảo Bối nói xong liền nhanh nhẹn rời đi.

Thấy Tiếu Bảo Bối đã cất bước, A Vĩ cũng đuổi theo sát.

Anh cũng không quên, Kiều Thiếu dặn dò anh phải luôn theo sát phu nhân. Dù đang chìm đắm trong cảm giác sảng khoái, A Vĩ cũng không quên mệnh lệnh của Kiều Trác Phàm.

Chỉ là trước khi đi, A Vĩ còn không quên đạp thêm một cước vào đùi Quý Xuyên...

Lúc này A Vĩ mới vui vẻ rời bước.

Nhưng bọn họ vốn không biết, mãi cho đến lúc này Quý Xuyên vẫn không rõ rốt cuộc mình đã làm sai điều gì.

—— tuyến phân cách ——

"Anh A Vĩ, tôi cảm thấy chuyện hôm nay có chút kỳ lạ!" Sau khi Tiếu Bảo Bối từ phòng làm việc của Quý Xuyên ra, vừa đi vừa lẩm bẩm.

A Vĩ ở phía sau, vừa lau mồ hôi vừa đáp lại: "Có gì kỳ lạ?"

Hiện tại Kiều Thiếu không chỉ để A Vĩ anh đến bảo vệ Tiếu Bảo Bối mà còn có nhiệm vụ quan trọng khác là khiến cô vui vẻ!

Nếu cảm xúc của phu nhân không tốt, Kiều Thiếu truy cứu trách nhiệm thì anh sẽ gặp phiền toái.

"Theo lý thuyết, Quý Xuyên hẳn không phải là người dám làm mà không dám nhận!"

"Vậy cô nói anh ta phải là hạng người gì? Tôi cảm thấy có lẽ anh ta muốn lừa gạt cô nên không dám thừa nhận!"

"Không đúng. Dù nhân phẩm Quý Xuyên không tốt, nhưng bình thường những chuyện anh ta đã làm thì vẫn dám thừa nhận! Nhưng biểu hiện hôm nay..."

Bị A Vĩ đánh một trận như vậy, Quý Xuyên vẫn không nói đến chuyện sẽ đem bàn làm việc dời đi.

Chẳng lẽ, thật sự không phải anh ta đặt bàn làm việc vào phòng cô?

Ý nghĩ này mới lóe lên trong đầu Tiếu Bảo Bối không tới mấy giây đã bị lời nói của A Vĩ dẹp tan mọi nghi vấn.

"Haiz, nếu cô biết anh ta là hạng người gì thì ban đầu cũng không bị anh ta lừa dối nhiều năm như vậy..." Còn làm Kiều Thiếu nhà chúng tôi chờ đợi nhiều năm như thế.

Lời cuối cùng đương nhiên A Vĩ không nói ra.

Có vài thứ, để Kiều Thiếu tự mình nói ra thì tốt hơn.

Những lời này của A Vĩ rõ ràng lấy được sự tin tưởng của Tiếu Bảo Bối.

Cuối cùng, Tiếu Bảo Bối không hề suy nghĩ về Quý Xuyên nữa mà tiếp tục hăng hái chiến đấu với đống tài liệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro