Tập 56 - I Do! (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi được luật sư thông báo tin vui, Cheer đặt ngay chuyến bay gần nhất về Mỹ, việc đầu tiên cô muốn làm đó là cùng Ann đăng kí kết hôn. Tất nhiên rồi! Trong đầu cô bây giờ chỉ một hình ảnh duy nhất là cùng chị ký tên ở toà thị chính, cùng chị trở thành "Wives" hợp pháp. Tâm can cô gái trẻ vô cùng háo hức từ lúc đặt vé máy bay.

Từ nhà ra tới sân bay quốc tế, Ann nhìn Cheer tíu tít lăn xăn nắm tay chị bước đi, làm cái gì cũng có sẵn nụ cười trên môi, niềm vui vươn vãi cả ra ngoài không gian. Ann chỉ có cười trừ và thuận bước theo bên cạnh cô vợ trẻ, bạn nhỏ đang rất vui và chị chính là chìa khoá của niềm vui đó. Gọi là ở phía sau để thấy em rõ hơn trong trường hợp này rất đúng, Ann có thể quan sát rõ ràng nhất tính nết của Cheer từ trước và sau khi thay đổi như hiện tại. Thầm biết rằng chị đã gặp được đúng người, chẳng cần phải nói gì nhiều chỉ đơn giản là những cái nhíu mày, nét mặt không vui một chút là cô gái này đã có thể như hôm nay. Tự tin sánh đôi và tay trong tay cùng chị tới cùng.

Cheer hớn hở như một đứa trẻ khi bước qua cổng kiểm tra an ninh, đôi mắt cô sáng rực với niềm háo hức không thể che giấu. Cô liên tục quay lại nhìn Ann, đôi mắt lấp lánh như muốn xác nhận rằng mọi chuyện thực sự đang diễn ra, rằng họ đang thực sự trên đường để hợp pháp hoá tình yêu của mình. Ann mỉm cười dịu dàng, cái cách mà Cheer luôn cần có sự xác nhận ấy khiến chị cảm thấy trách nhiệm và cũng tràn đầy yêu thương. Khi cả hai đã yên vị trên máy bay, Cheer không thể ngừng nói về những kế hoạch tương lai ở Hà Lan. Ann lắng nghe, không nói nhiều nhưng đôi mắt chị ánh lên niềm hạnh phúc. Trong lòng, Ann thầm biết rằng tình yêu của họ không đơn giản và con đường phía trước không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Nhưng nhìn vào cách Cheer hăng say vẽ lên một tương lai tươi sáng, chị biết rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ.

Máy bay cất cánh, đưa họ trở về Mỹ vùng đất đầy hứa hẹn. Cheer nắm chặt tay Ann, miệng không ngừng nhoẻn cười.

- Chúng ta sẽ sống hạnh phúc mãi mãi, phải không chị?

Ann gật đầu, cười nhẹ, nhưng trong lòng trào dâng một cảm giác ấm áp lạ kỳ.

- Ừ, chúng ta sẽ sống hạnh phúc mãi mãi.

Chị ôm cánh tay Cheer, tựa đầu trên vai cô thì thầm, dù biết rằng tình yêu không chỉ đơn thuần là hạnh phúc, mà còn là sự kiên trì và lòng dũng cảm đối mặt với mọi thử thách.

Và trên bầu trời cao, dưới ánh nắng chói chang, hai trái tim như hòa làm một, cùng nhau bước vào một chương mới của cuộc đời.

Ở bang Washington, Ann và Cheer cùng đặt bút ký tên lên hôn thú, Cheer cảm nhận được trái tim mình đập rộn ràng như thể cả thế giới đang xoay quanh khoảnh khắc này. Đôi tay cô khẽ run lên, không phải vì lo lắng, mà vì niềm hạnh phúc quá lớn lao đang tràn ngập. Từng nét chữ của họ hiện lên rõ ràng trên tờ giấy, như một minh chứng vĩnh cửu cho tình yêu và sự gắn kết mà hai người đã xây dựng.

Ngay khi bút của Ann rời khỏi trang giấy, Cheer không thể kìm nén được cảm xúc nữa. Một nụ cười rạng rỡ nở trên môi cô, đôi mắt long lanh ngấn lệ nhưng tràn đầy niềm vui. Cô nhìn Ann, ánh mắt chứa đựng biết bao nhiêu tình yêu và lòng biết ơn. Cô muốn nói điều gì đó, nhưng mọi lời nói dường như quá nhỏ bé so với cảm xúc đang bùng nổ trong cô lúc này.

Cheer cảm thấy như thể cả thế giới đang tỏa sáng xung quanh họ, mọi thứ đều trở nên lung linh và tuyệt đẹp. Cô nhận ra rằng giây phút này chính là khoảnh khắc mà cô đã mơ ước từ lâu – khoảnh khắc mà tình yêu của họ trở thành hiện thực, được pháp luật công nhận và bảo vệ. Trong lòng Cheer tràn đầy niềm hạnh phúc tột cùng, cảm giác như mọi ước mơ, mọi nguyện vọng của cô đã thành hiện thực. Cô thấy mình thật may mắn và diễm phúc khi có Ann bên cạnh, người mà cô yêu thương và sẽ cùng chia sẻ cả phần đời còn lại. Lúc này, Cheer biết rằng họ đã thực sự trở thành "Wives", cùng nhau bước vào một chương mới của cuộc đời, một chương đầy hy vọng, hạnh phúc và tình yêu.

Còn Ann ở tuổi 53, đã trải qua nhiều thăng trầm của cuộc đời, và giờ đây, chị đang đứng trước một cột mốc quan trọng, tái hôn với Cheer, người nhỏ hơn chị 16 tuổi. Mặc dù cuộc đời đã mang đến cho chị những trải nghiệm không ít, nhưng giờ đây, Ann cảm nhận được một niềm hạnh phúc mới mẻ và sâu sắc mà chị chưa từng biết đến. Chị nhìn vào chữ ký của mình, từng nét chữ trên giấy như nhắc nhở chị về hành trình mà chị đã đi qua để đến được đây. Mắt Ann hơi ngấn lệ, không phải vì nỗi buồn, mà vì sự tràn đầy yêu thương và niềm vui khi nghĩ về tương lai với Cheer. Nhìn Cheer, người mà chị yêu thương và đã quyết định cùng chị gắn bó phần đời còn lại, Ann cảm thấy mình như được trẻ lại. Sự khác biệt về tuổi tác không thể làm giảm đi sự kết nối sâu sắc và tình yêu mà họ chia sẻ. Trong khoảnh khắc này, mọi khó khăn và thử thách của quá khứ như tan biến, nhường chỗ cho một tương lai tươi sáng hơn mà chị và Cheer sẽ cùng nhau xây dựng.

Lễ cưới của Ann và Cheer được tổ chức tại biệt thự tuyệt đẹp của họ, nơi có một mặt giáp biển xanh thẳm. Ngày hôm đó, bầu trời trong xanh, gió biển thổi nhẹ nhàng mang theo hương mặn mòi của đại dương, hòa cùng tiếng sóng vỗ rì rào tạo nên một khung cảnh hoàn hảo.

Biệt thự rộng lớn với kiến trúc tinh tế, toát lên vẻ thanh lịch và trang nhã. Khoảng sân trước biệt thự được trang trí bằng những bông hoa trắng tinh khôi, mềm mại vươn mình trong nắng. Những dây đèn lấp lánh được treo khéo léo trên những hàng cây, như hàng ngàn ngôi sao nhỏ đang nhảy múa chào đón niềm hạnh phúc của cặp đôi. Một cánh cổng vòm phủ đầy hoa hướng ra biển, nơi Ann và Cheer sẽ trao lời thề nguyện, đứng sừng sững như một biểu tượng của tình yêu.

Ann trong bộ váy cưới trắng tinh, đơn giản nhưng không kém phần sang trọng, bước từng bước chậm rãi đến bên Cheer. Cheer đôi mắt không rời khỏi Ann, như không thể tin rằng khoảnh khắc này thực sự đang diễn ra. Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, hoà vào tiếng sóng biển như một bản hòa tấu của thiên nhiên và tình yêu.

Khi Ann và Cheer đứng dưới cổng vòm, với biển cả bao la làm nền, họ nắm chặt tay nhau, trao nhau những lời thề nguyện chân thành nhất. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào họ, nhưng trong khoảnh khắc ấy, dường như chỉ có hai người tồn tại trong thế giới của riêng mình. Họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào, nụ hôn đánh dấu một khởi đầu mới, dưới ánh mặt trời ấm áp và trước sự chứng kiến của biển cả bao la. Ann và Cheer đứng đối diện nhau dưới cổng vòm phủ đầy hoa, ánh mắt giao nhau, đầy yêu thương và cảm xúc dâng trào.

Cả hai trao nhau ánh nhìn đầy cảm xúc, mọi lời nói dường như đã gói gọn trong sự im lặng đầy thấu hiểu. Và khi những lời thề nguyện cuối cùng được cất lên, họ cảm nhận được một sự kết nối sâu sắc, như thể hai trái tim đã thực sự hòa làm một. Lời thề nguyện ấy không chỉ là những lời nói, mà là lời cam kết vĩnh cửu, gắn kết hai người lại với nhau mãi mãi.

Ann hít một hơi thật sâu trước khi bắt đầu, đôi mắt chị nhìn thẳng vào Cheer, như muốn khắc sâu khoảnh khắc này vào trái tim. Giọng Ann trầm ấm và dịu dàng, từng lời thốt ra đều chân thành và từ tận đáy lòng:

- Tharn, may mắn cả đời này của tôi là đã gặp đúng được em. Khi chúng ta yêu nhau, tôi biết rằng đó là một sự kỳ diệu, một điều quý giá mà tôi không bao giờ muốn đánh mất. Những tháng ngày chênh vênh khó khăn đã qua đi, và giờ đây, tôi không còn cô đơn nữa vì đã có em bên cạnh. Cùng em, tôi muốn xây dựng một gia đình, một cuộc sống mà chúng ta sẽ luôn yêu thương và bảo vệ lẫn nhau. Em đã đưa tôi ra khỏi bóng tối rối bời, và trong khoảnh khắc đầu tiên tôi nhìn thấy em khi tôi tỉnh lại, tôi biết rằng nửa đời còn lại của mình sẽ dành trọn cho em. Tôi nguyện cầu đến hơn cả tam kiếp nhân sinh về sau, chúng ta vẫn sẽ quấn quýt bên nhau, cùng nhau trải qua mọi thăng trầm, dù cho thời gian có làm tóc chúng ta bạc phơ. Tay trong tay, tôi hứa sẽ mãi yêu em, như chính lời hẹn ước của chúng ta từ trong ánh nhìn đầu tiên.

Mắt Cheer ngấn lệ khi nghe từng lời Ann nói, trái tim cô rung lên bởi tình yêu và sự chân thành toát ra từ từng lời thề. Khi đến lượt mình, Cheer nắm chặt tay Ann, đôi mắt cô ánh lên sự kiên định và tình yêu vô bờ:

- Em muốn được gọi chị bằng cách đã gọi trước đây một chút Khun Bungah! Chị à, diễm phúc cả đời này của em là có thể ở bên chị. Chính chị đã đưa em khỏi những bóng tối của cuộc đời, và em không thể diễn tả hết niềm hạnh phúc mà chị mang đến cho em. Khoảnh khắc đôi ta thấy nhau, em biết rằng đó là định mệnh, là lời hẹn ước từ trong ánh nhìn đầu tiên. Em nguyện cầu rằng đến mãi mãi ngàn kiếp về sau, chúng ta sẽ vẫn ở bên nhau, ngồi trên xích đu ngắm hoàng hôn, cảm nhận từng làn gió nhẹ nhàng lướt qua, và hàn huyên về những kỷ niệm ngây thơ của thuở ban đầu. Dù thời gian có làm mái tóc chúng ta bạc phơ, em hứa sẽ luôn nói những lời thương nhớ, sẽ mãi đan tay vào tay chị, trong sự yên lặng mà đầy ý nghĩa. Khoảnh khắc ấy, chúng ta sẽ biết rằng mình đã trải qua trọn đời cùng nhau, không bao giờ rời xa.

Khoảnh khắc Ann và Cheer trao nhẫn cưới cho nhau diễn ra trong không gian ngập tràn tình yêu và sự ấm áp. Trước mặt họ, con trai và con dâu của Ann đứng lặng lẽ, đôi mắt không rời khỏi cặp đôi. Xung quanh là những người bạn trong giới nghệ sĩ của Ann, những người đã sát cánh cùng chị suốt những năm tháng sự nghiệp, và cả những người đồng nghiệp cũ trong ngành tiếp viên hàng không. Còn có những vị khách đặc biệt Justin, Rose, cả gia đình Narak Tesi và Pana Pukdee nữa.

Cheer đứng trước Ann, tay cô run nhẹ khi cầm chiếc nhẫn cưới, một vật nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Ánh mắt cô hướng thẳng vào Ann, đôi mắt lấp lánh như chứa đựng cả thế giới. Cô không có bạn bè hay người thân bên cạnh, nhưng trong khoảnh khắc ấy, tất cả những gì cô cần là Ann, là tình yêu mà họ đã chia sẻ suốt thời gian qua.

Ann nhẹ nhàng nắm lấy tay Cheer, truyền cho cô sự bình tĩnh và an tâm.

- Em là người duy nhất mà tôi muốn ở bên cạnh mãi mãi.

Ann thì thầm, giọng nói của chị trầm ấm, khiến Cheer cảm thấy mọi thứ xung quanh như tan biến.

Khi Cheer lồng chiếc nhẫn vào ngón tay Ann, một tiếng thở nhẹ nhàng thoát ra từ phía khách mời. Đó là khoảnh khắc thiêng liêng, khi hai người chính thức cam kết gắn bó với nhau. Ann mỉm cười, một nụ cười hiền hòa, dịu dàng. Chị nắm lấy chiếc nhẫn của mình, từ từ lồng vào tay Cheer, ánh mắt chị không rời khỏi cô dù chỉ một giây.

Yo và Organ nhìn họ với niềm xúc động không nói thành lời. Những người bạn của Ann mỉm cười rạng rỡ, vỗ tay chúc mừng, mắt ai cũng ánh lên niềm vui khi thấy Ann cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc.

Trong khoảnh khắc ấy, dù Cheer không có gia đình hay bạn bè bên cạnh, nhưng cô không hề cô đơn. Ann, cùng với tất cả những người xung quanh, đã trở thành gia đình của cô, và tình yêu họ chia sẻ là điều thiêng liêng nhất. Và khi hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào, mọi người đều cảm nhận được một niềm hạnh phúc tràn ngập không gian, như thể chính tình yêu của Ann và Cheer đã biến mọi thứ trở nên ấm áp và tràn đầy ý nghĩa.

Tâm trạng của Ann vừa xúc động vừa tràn đầy hy vọng. Chị biết rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng công bằng và dễ dàng, nhưng bên cạnh Cheer, mọi thứ trở nên có ý nghĩa hơn. Những lời hứa và thề nguyện được đọc và nghe, những ký ức và cảm xúc của quá khứ kết hợp với niềm tin và sự yêu thương trong hiện tại tạo nên một bức tranh hoàn hảo về một tương lai tràn ngập hạnh phúc. Khi Ann nhìn vào Cheer, chị thấy cả một thế giới mới mở ra trước mắt, một thế giới mà tình yêu và sự chân thành đã làm cho mọi khó khăn trở nên nhẹ nhàng hơn. Niềm xúc động này không chỉ là sự kết thúc của một chương cũ, mà là sự khởi đầu của một chương mới, nơi Ann và Cheer sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện tình yêu đầy màu sắc của họ.

Buổi lễ kết thúc với những tiếng cười, những lời chúc phúc và ánh sáng dịu dàng của hoàng hôn bao trùm lấy cả khu biệt thự. Tiệc cưới diễn ra ngoài trời, với những bàn tiệc phủ khăn trắng, hoa tươi và nến lung linh. Tiếng cười nói vui vẻ hòa cùng tiếng sóng biển tạo nên một bầu không khí ấm áp, lãng mạn. Ann và Cheer nắm tay nhau, cùng nhau bước vào tương lai với niềm tin rằng tình yêu của họ sẽ mãi mãi bền vững như chính ngôi biệt thự này, đứng hiên ngang bên biển cả.

Sau khi kết hôn cả hai quay lại Hà Lan, cuộc sống của Ann và Cheer tràn ngập những khoảnh khắc yêu thương, nhẹ nhàng nhưng đong đầy ý nghĩa. Ann, ở tuổi 53, bắt đầu cảm nhận rõ hơn những thay đổi sinh học của cơ thể mình. Những nếp nhăn nơi khóe mắt ngày càng hiện rõ, mái tóc đen tuyền một thời giờ đã lấm tấm bạc, lúc nào không kịp nhuộm sẽ khiến chị thở dài không thôi. Sức khỏe của chị tuy có luyện tập thể thao thường xuyên nhưng đôi khi Ann cảm thấy mệt mỏi, đặc biệt là vào những buổi chiều muộn khi ánh hoàng hôn buông xuống. Khớp xương bắt đầu đau nhức khi thời tiết thay đổi, và giấc ngủ cũng không còn sâu. Tất nhiên những chuyện cá nhân có chút tủi thân này chị sẽ không mang ra than vãn với Cheer.

Cheer hiểu rõ những thay đổi này, luôn chăm sóc Ann với tất cả tình yêu và sự chu đáo. Mỗi buổi sáng, Cheer dậy sớm chuẩn bị bữa ăn sáng dinh dưỡng cho Ann. Cô lựa chọn những thực phẩm tươi ngon, giàu vitamin và chất xơ để đảm bảo Ann có đủ năng lượng cho cả ngày. Trà thảo mộc được nấu mỗi buổi tối để giúp Ann có một giấc ngủ ngon và sâu hơn.

Mỗi khi Ann cảm thấy đau nhức ở các khớp, Cheer nhẹ nhàng massage cho chị bằng dầu dừa ấm, giúp giảm bớt căng thẳng và đau đớn. Cô cũng thường xuyên đưa Ann đi dạo bộ trong công viên, giúp cơ thể Ann vận động nhẹ nhàng và thư giãn. Dặn chị không nên gắng sức với những môn thể thao nặng nhưng Cheer cũng chỉ dám nói tới đó, cô không muốn nói nhiều vì sợ chị nghĩ lung tung lại không vui. Ann gần đây vì ở giai đoạn mãn kinh nên nhạy cảm hơn rất nhiều. Cheer chỉ đành đến sân Tennis cùng Ann hay phòng gym hằng ngày. Hiếm hoi lắm vài lần Ann muốn đi chơi boxing thì Cheer mới có dịp chơi lại môn thể thao yêu thích của mình. Nhưng mà không sao, cũng là luyện tập thể thao, môn nào cũng tốt, quan trọng được chơi cùng Ann là Cheer đều vui cả.

Cheer không chỉ chăm sóc về mặt thể chất, mà còn chú trọng đến tinh thần của Ann. Dần dà cô làm Ann cảm thấy an tâm và hình như ỉ lại mất rồi, những lo lắng về tuổi tác hay những thay đổi của cơ thể làm chị bận lòng đều nói ra với Cheer, bạn nhỏ luôn lắng nghe và an ủi chị bằng những lời dịu dàng ôn nhu. Lúc trái gió trở trời, sợ Ann buồn chán, Cheer thường tạo ra những hoạt động vui vẻ như đọc sách cùng nhau, xem phim hoặc nghe nhạc, tạo nên không gian thư giãn và gắn kết cho hai người.

Mỗi ngày trôi qua, Cheer vẫn luôn bên cạnh Ann, chăm sóc chị một cách tỉ mỉ và ân cần. Sự yêu thương không chỉ thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt mà còn qua ánh mắt, nụ cười và sự quan tâm không ngừng nghỉ. Dù tuổi tác có thể làm Ann thay đổi, nhưng tình yêu của Cheer dành cho chị vẫn luôn bền vững và mãi mãi, như ngày đầu họ đến với nhau. Nói thì nói thế nhưng là do Ann chú trọng nhan sắc nên mọi thay đổi tiểu tiết mới làm chị để bụng, còn bên ngoài thì ai mà biết chị đang ở cái tuổi hàng "5" đâu chứ. Cơ thể với số đo ba vòng chuẩn chỉnh, một chữ S hoàn hảo, sexy quyến rũ chết người của Ann luôn nổi bật trong đám đông. Cheer cùng chị đi đến đâu cũng nắm chặt tay chẳng muốn buông lơi, chụp hình cho chị liền thấy bao nhiêu ánh mắt lướt qua rồi ngoái lại nhìn, cô thật muốn giấu chị đi cho rồi. Tóm lại là vẫn rất ghen và rất chiếm hữu vợ mình, lời hứa duy nhất mà Cheer khó lòng thực hiện.

Happy ending! 🌹
-VLM WRITER-
Facebook.com/vlmwriter
IG: @vlmwriter

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro