10-12/06/2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[10/06/2019]

Chào buổi sáng...

[09:28:50]

________________

Cảm ơn lục nhi ~ cảm ơn đoàn đội của nàng đã cứu ta ~ tối nay mời ăn gà ~ Văn

[12:04:33]

________________

Ai ~ tiểu khả ái không ăn gà ~ còn đang bận rộn thay ta~ hôm nay lại phải chạy lớp lại phải giúp ta ~ ta ta ta ~ quyết định không mời nàng ăn gà ~ chờ sau khi về nước thỉnh nàng ăn Phật nhảy tường*~( ̀⌄ ́) Văn

[*là một loại xúp vi cá mập trong ẩm thực Phúc Kiến]

[21:43:18]

________________

Còn kém một chút là viết xong rồi ~ tranh thủ thời gian ghi âm rồi đi ăn ~ chiều ngày mai lục nhi phải bay ~ hai nàng sẽ không tới nói ngủ ngon ha ~ ngày mai lại phiên ngoại ~ ngủ ngon ~ Văn

[21:47:56]

________________

Ở trong đêm trăng gió lớn ~ năm người chúng ta đi trộm ~ rất nhiều ~ cây rất cao ~ mỗi ngày nhảy lên rất là khó khăn ~ lúc này ngũ gia phát huy tác dụng mạnh mẽ ~ ngó ngó ~ nắm được một bó to ~ hoắc hoắc hoắc ~ Văn

[22:54:55]

________________

[11/06/2019]

Mấy ngày nay ta tới quấy rầy các ngươi, không biết có thể hoan nghênh không ~ Văn

[11:09:42]

________________

Đó là mận ~ mận a ~ không phải quả sung ~ cái này ăn rất ngon ~ ngọt thanh nhiều nước ~ Văn

[11:21:56]

________________

Hôm nay rốt cuộc có thể lấy hơi rồi ~ nửa tháng này mệt game over ~ nhanh chóng biểu diễn xong ta có thể giải phóng rồi ~ Văn

[11:33:36]

________________

Ta muốn thích ứng dùng dấu phẩy một chút, cái điện thoại gõ cái này ~ thuận tiện, máy tính không có thuận tiện. Văn

[11:43:58]

________________

Phiên ngoại Văn

Ngày hôm làm ta sầu chết, phải thu, trước đó đã hẹn dàn nhạc, nhưng bọn họ bên ngoài biểu diễn xuất hiện ngoài ý muốn không thể trở về ngay, chỉ còn khúc cuối cùng chưa ghi âm, làm ra chuyện xấu như vậy làm gấp chết ta rồi. Ngày hôm qua nhất định phải thu xong, nếu không trước 12 giờ sẽ không kịp gửi qua cho bên tổ chức ở nước ngoài.

Có thể cứu ta chỉ có hai nàng, hai nàng rất nhiều tài nguyên, tiếp đến chính là kk. Thứ hai lục nhi bận rộn nhất không dám quấy rầy nàng, ta gọi cho Bảo, Bảo không nhận điện thoại ta, ta lại gọi cho k, đúng là càng gấp là càng khó tìm được người, điện thoại của nàng ở vùng không phục vụ. Ôi trời, ta sốt ruột bấm ngón tay tính, lục nhi hẳn là chạy xong một lớp, thử gọi điện thoại xem.

"Tỷ ~"

"Ô ~~~" Lúc nàng gọi ta một tiếng tỷ, trái tim nhỏ của ta như tìm được chỗ mềm mại dựa vào, nhịn không được rên rỉ khóc khan.

"Làm sao vậy?"

"Ô ô ô ~~~ cứu tớ ~~~" Ta bán manh đáng thương xong liền nói với nàng chuyện của ta.

"Để tớ sắp xếp cho cậu, ngoại trừ đội nhạc cụ dây còn cần gì không?" Nàng không để ta dong dài, cắt ngang lời ta.

"Quên nói đó là crossover cổ điển, phải có trống jazz với điện Ghi-ta điện." Nhanh chóng bổ sung.

"Đã hiểu, chờ điện thoại của tớ." Nàng nói liền cúp điện thoại, giọng điệu đó, bị soái đến, mấu chốt là nghe giọng của nàng ta cảm thấy nàng có thể giúp ta, nàng có đoàn đội của mình, cho dù không rảnh cũng có thể tìm được người, hoắc hoắc ~~

Hiệu suất ~ tại sao lại gọi là hiệu suất ~ trong vòng nửa tiếng nàng liên hệ ta nói dàn nhạc đang trên đường tới phòng thu âm, bảo ta sắp xếp xong nhạc trưởng nhạc phổ và yêu cầu thu âm, không có một câu vô nghĩa.

"Tớ lên xong một lớp liền chạy qua xem một chút."

"A? Cậu đừng tới đây, đi qua đi lại nhiều a." Ta không nỡ để nàng bận rộn như vậy còn phải lo lắng chuyện của ta.

"Không có việc gì, tớ có chút không yên tâm, trước không nói, lên lớp xong tìm cậu."

[12:27:42]

________________

Ta tiếp tục ~ Văn

[12:29:38]

________________

Phiên ngoại Văn

Nàng có thể nhanh như vậy tìm được người, những người đó có thể sảng khoái đồng ý như vậy cũng là hiệu ứng nhân phẩm nhiều năm của nàng, nàng không tuỳ tiện làm phiền người khác, vì ta mà gọi điện nhiều người như vậy, còn đẩy xuống một lớp chạy tới tìm ta lo lắng có thích hợp không, mỗi người nhìn thấy nàng đều rất tôn kính nàng, nàng thay ta nói chút yêu cầu mọi người đều hiểu, ôi mẹ ơi, lúc đó làm ta cảm động đến vỗ bắp đùi, việc này có thể thành công.

Đoàn đội xuất sắc thì khác, ta muốn gì là bọn họ đều hiểu, quỳ lạy ~ kích động tiến lên ôm nàng bẹp một ngụm, hận không thể ôm nàng như công chúa, nàng ở dàn nhạc thử tấu một đoạn thì mới yên tâm rời đi.

"Tớ kêu tiểu G đưa cậu lên lớp, hôm nay Bảo không rảnh cậu còn đi tàu điện ngầm lăn qua lăn lại." Đuổi theo nàng la hét.

"Không cần, lái xe trên đường ngột ngạt, tàu điện ngầm đúng giờ đúng lúc, cậu đừng nói nhảm, tớ đi." Nàng nghiêng người đeo ba lô lên rồi chạy ra ngoài .

"Tối nay mời cậu ăn gà!!!" Ta la lên ở đằng sau, nàng không xoay người, tay phải giơ cao cùng ta phất tay cáo biệt. Ai, oa nhi này như thế nào lại soái tới như vậy, mê chết người, còn có cách ăn mặc như ngự tỷ trung tính, nếu không có Bảo, ta muốn độc chiếm nàng ~~~

Che miệng ~ ngừng lại~

[12:56:16]

________________

Phiên ngoại Văn

Không bao lâu Bảo cùng k còn có lão nhị đều tới tìm ta, có ba nàng trấn thủ trong lòng ta kiên định ~ sau đó ta nói với Bảo phu nhân của nàng hôm nay soái ngây người, giúp việc lớn, ta phải mời nàng ăn ngon.

"Cậu ấy vẫn luôn soái như vậy a, phong cách làm việc tớ vẫn rất yêu thích." Nghe một chút ~ nghe một chút ~ đây là lời của ai? Hả??? Đường đường khen như vậy , ngọt chết ta.

"Mạt nhi sắp tan lớp sao?" kk nhìn đồng hồ.

"Ân, cậu ấy nói trực tiếp ngồi tàu điện ngầm lại đây, giữa trưa không biết ăn gì chưa." Cũng làm Bảo buồn được ~

"Tớ mới vừa gọi pizza, cậu ấy tới là có thể ăn." Nhanh chóng xum xoe.

"Có phải còn có gà chiên tôm chiên không?" Bảo bất đắc dĩ cười nhìn ta.

"Ách ~ cái đó ~ ha ha ~ là phần tặng kèm ~" không dám nói trực tiếp, nàng đặc sợ chúng ta ăn những thứ này.

Nàng vươn tay nhéo lỗ tai ta, xem như một loại trừng phạt, nhưng mà ta sao cảm thấy trừng phạt này thật đáng yêu? Ân ân ân ân ~ mặc âu phục ta thiết kế, ta lại rất muốn độc chiếm nàng ~~~

Miệng ta tiện ~ thỉnh tha thứ ta phát ra từ nội tâm phát điên ~

[13:20:13]

________________

Lão nhị nấu mì cho ta, ta đi phụ một tay, chờ lát nữa lại tới nữa ~ Văn

[13:20:34]

________________

Các ngươi có phải muốn lấy lồng gà bắt ta không? Văn

[13:50:06]

________________

Phiên ngoại Văn

Lục nhi lên lớp xong cùng chúng ta hội hợp, chạy cả ngày làm nàng mệt chết, thấy chúng ta thở dài nhẹ nhõm một hơi, Bảo Nhi nghênh đón thì nàng hung hăng nằm lên người nàng, Bảo xém chút không có công chúa ôm ~ hai nàng cũng không kiêng kỵ, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi vài giây còn nghịch tóc của nhau ~ còn kém là chụp quảng cáo dầu gội đầu ~ chậc chậc ~

Gia hỏa này lên lớp xong không thích nói chuyện, nàng yên lặng ngồi trên ghế sofa dựa vào Bảo nghe dàn nhạc thu âm, yên lặng yên pizza. Ánh mắt của nàng nhìn mấy hộp gà chiên tôm chiên đã lâu không dám xuống tay chủ yếu là do có người trông coi. Chờ Bảo đi gọi cho dàn nhạc, nàng gác chéo chân khoanh tay liếc về hướng ta nháy mắt, ta nhanh chóng đưa một miếng gà chiên cho nàng, nàng trốn ở đằng sau ta bắt đầu ăn ngồm ngoàm, ôi ~ nhìn nàng ăn như vậy thật nghẹn khuất a ~ ta ngồi thẳng người, đây là lúc ta phát huy tác dụng, cái lưng hoàn mỹ che đậy người đằng sau ~

"Miệng tớ sạch sẽ không?" Ăn xong nàng nhanh chóng lau miệng hỏi ta.

"Ôi trời, chút nữa cậu ấy mới quay lại, cậu mau mau ăn thêm mấy miếng nữa đi." Ta lại lén lấy cho nàng một miếng.

"Không được, ăn nhiều quá sẽ bị nghiện, ăn nhiều cũng không tốt, phải tiết chế." Nàng xua tay lắc đầu.

"Nhìn bộ dạng tiểu thụ của cậu, bị quản gắt gao." Ta chịu không nổi bộ dáng ngoan ngoãn của nàng.

"Cậu mới thụ!" Nàng dùng sức đụng bả vai ta, nàng không thích người ta nói nàng thụ.

"Không sai biệt lắm, cậu nghe một chút?" Bảo lại đây cùng ta nói.

Chúng ta cùng nhau đi đến trước rạp nghe kỹ thuật viên ghi âm điều chỉnh hiệu quả* tốt, thật sự rất tuyệt, quả nhiên là người trình diễn hạng nhất, kích động quay đầu muốn nói với các nàng là vô cùng vừa lòng, thì không cẩn thận bị phun đầy cẩu lương lên mặt ta, Bảo ôm Mạt từ phía sau, hai người len lén dán mặt cọ xát ~ cọ xát ~ không ngừng cọ xát ~

[*âm thanh, ánh sáng]

Ta ~ ta thật sự chịu không nổi ~ đừng kéo ta ~ ta muốn chạy ~

[15:14:03]

________________

Phiên ngoại Văn

Không thể để người giúp ta đói bụng được, lúc các nàng ghi âm sắp kết thúc thì kêu bọn họ ngừng lại ăn cơm trước, rất nhiều cơm hộp thịnh soạn ta đã sớm gọi đều lạnh, bọn họ vừa rồi kiên trì nói ghi âm xong rồi ăn, vất vả bọn họ ~

Lúc nghỉ ngơi bọn họ ồn ào Bảo, lão nhị, kk cùng lục nhi đi biểu diễn một đoạn, Bảo không mang cầm về tình cảm có thể tha thứ, lão nhị không ý kiến gì, ngay cả hai yêu tinh xấu hổ kia dong dong dài dài rung đùi đắc ý ~ cuối cùng không thắng nổi mọi người dụ dỗ ~ hai nàng bị đẩy lên "Thần đàn".

"Cậu muốn hát cái gì?" kk lấy điện Ghi-ta điện hỏi lục nhi.

"Không biết!" Nàng ngồi trước trống Jazz trước tùy ý đánh lên tiết tấu, kk ngay sau đó ngẫu hứng đi theo tiết tấu đàn giai điệu tự do, soái chết ta.

"Hai cậu hình như là muốn sửa bài truyền thuyết sói đói sao?" Nhị tỷ ngồi trước piano cười hỏi , mọi người tiếng hô thét chói tai, mỗi lần cùng dàn nhạc chơi là vui vẻ nhất, không khí rất nóng, mọi người luận bàn với nhau, ngẫu hứng phát huy.

Mạt nhi theo bọn họ ồn ào tay trái nhanh chóng tìm lời bài hát rồi hát lên truyền thuyết sói đói, âm thanh gợi cảm hăng say vừa ra, không ai, mọi người thét chói tai, Bảo Nhi cũng hò hét theo, vẻ mặt sùng bái nương tử nhà nàng, ánh mắt nhu hoà kia như dòng nước dịu êm ~

Yêu tinh xấu hổ kia đặc điểm chính là không lên thì không lên, sau khi vừa lên xong là liền khống chế không được sự yên tĩnh, một đoạn ngắn vừa nổi lên, làm mọi người kích động cùng nhau hát, lão nhị cao hứng cùng đàn theo nhịp, cảm giác thật tuyệt, cuối cùng 【 tóc rối loạn 】phong cách jazz Mạt nhi hát êm tai chết, a a a a ~~~~ mấy yêu tinh này ~~~

[16:41:19]

________________

Bồi Doãn ba Lý ba bọn họ xuống lầu đánh bóng bàn ~ đánh không lại bọn họ ~ eo già của ta ~ Văn

[18:43:19]

________________

Hoắc hoắc nhà các nàng thật nhiều đồ ăn, bằng hữu đối với các nàng thật nột ~ trứng muối bay ~ Bảo cho nàng một ăn ở trên máy bay ~ chờ Bảo về chúng ta liền có thể ăn cơm ~ Văn

[18:45:17]

________________

Bảo Nhi đã về rồi ~ tối nay cùng tam nhi còn có con nàng tới nhà các nàng cọ cơm~ ta thích chủ nhiệm làm nước sốt, mỗi lần nàng làm nước sốt chấm thịt đặc biệt đặc biệt ngon ~ thèm chết ta ~ Văn

[19:00:27]

________________

Buổi tối tốt lành, chuẩn bị ăn cơm. yen

[19:06:45]

________________

Bé ngoan tới nơi rồi, tối nay bận chuyện công tác, ngủ ngon mọi người. yen

[22:00:58]

________________

[12/06/2019]

Buổi sáng tốt lành oa ~ đứng lên xoạc chân ~ xoạc không xuống được ~ tiểu Dương miệt liếc một cái ~ hắn xoạc được rồi ~

Cắt ~ có gì để khoe đâu? Xoạc chân cũng không thể múa võ ~ Văn

[09:31:52]

________________

Doãn ba kêu ta qua nhà bọn họ ăn bánh bao, bọn họ sáng sớm bao, rất tươi~ tiểu Dương ăn bốn cái còn muốn ăn ~ nhưng mà lại xấu hổ ~ ôi trời ~ ánh mắt muốn ăn nhưng lại không dám làm ta mắc cười chết mất ~

"Doãn ba, Dương nhà con có thể ăn bảy tám cái, còn đủ không ạ?" Ta cố ý lớn tiếng hỏi, tiểu Dương sợ tới mức nhanh chóng nói: "Không phải không phải , đủ rồi đủ rồi ~" ha ha ha ha ~

Chủ nhiệm lại lấy ra sáu cái bánh bao ~ hắn yên lặng ăn hết ~ ăn xong trở về một bộ dáng thỏa mãn: "Ăn thật ngon, thật đã, giữa trưa không cần ăn cơm ~"

"Thật không? Em kêu anh đừng giả vờ nữa, muốn ăn thì ăn, nếu không buổi trưa còn phải lãng phí tiền ra ngoài ăn." Vỗ cánh tay hắn, hắn không nói gì há miệng kinh ngạc nhìn ta ~ Văn

[10:22:24]

________________

Bánh bao này nhỏ hơn mấy loại bán ở ngoài, bọn họ bao rất nhiều, làm trước cho tất cả mọi người ~

Được rồi ~ bây giờ đi tìm tam nhi ~ phú bà kia đã lâu không mang ta đi phóng túng~ Văn

[10:39:05]

________________

Phiên ngoại Hi

Lý Mạn Văn con chồn này, mùa hè mỗi lần tới công ty ta đều mặc quần đùi ngắn váy ngắn, còn thích mang đôi dép lông chồn, mấy nam nhân kia cứ nhìn chằm chằm vào nàng, chưa từng thấy yêu tinh nào thích trêu chọc người khác như vậy.

[16:54:54]

________________

Mới vừa về đến nhà, các ngươi ngủ rồi sao? Nghỉ ngơi sớm một chút ^_^, ngủ ngon. yen

[22:33:53]


============

Trước hết thì tui chỉ mới có dịch tới nhiêu đây, mấy bạn chịu khó chờ tiếp nhé, văn dài quá, đuổi không kịp, bây giờ ở trong group là có cập nhập mấy hoạt động mới nhất của mấy tỷ, bạn nào muốn theo kịp thì vào nha ~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro