25/06- 13/07/2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[25/06/2019]

Chào buổi sáng, hôm nay nghỉ ngơi. yen

[09:29:12]

______________

Nàng muốn đi chợ rau lớn mua đồ ăn, còn muốn ta đi theo nàng nhất định phải mang dép lê mới có cảm giác, còn phải vác túi đựng đồ ăn trên vai mới cảm thấy bình dân.

Được rồi, xuất phát. yen

[10:21:08]

______________

Về sau ta mẹ khả năng muốn lấy cái này làm chuông báo thức cho ta......

[13:27:22]

______________

Các ngươi đang làm gì a? Nhớ ta không a?

[16:08:59]

______________

Cùng nàng nằm ở trên sô pha trò chuyện trò chuyện liền ngủ mất rồi......

[16:12:39]

______________

Mẹ ta túm ta từ trên ghế salon lên, giống như túm heo, chân ta bị nàng túm muốn gảy, thế nào cũng phải làm chúng ta bồi nàng đi đánh bóng bàn......

"Sao mẹ không túm Bão, cứ túm con!!!" Ta tức chết rồi.

"Sao có thể túm Bảo được? Làm sao mẹ cam lòng túm con bé chứ? Túm con lên Bảo tự nhiên theo con, con nhanh lên a." Mẹ ta thái độ tàn bạo.

Ta đến tột cùng có phải con ruột của nàng không?

[17:03:39]

______________

Tối nay gia trưởng của học sinh nàng tới làm khách, còn đang trò chuyện, ngày mai gặp. yen

[22:10:22]

______________

[26/06/2019]

Sớm an......

[10:41:43]

______________

@ trời nếu không mây ZLY 2019-06-26 21:41:41

Đột nhiên cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh

Lầu sáu cũng đã 8 năm

Ta đều thi đại học xong rồi

-----------------------------

Thi thế nào rồi......

[21:45:48]

______________

@ nhát gan trang dũng cảm 2019-06-26 20:54:08

Bò thang lầu ing... Rất nhớ các ngươi, có bao nhiêu nhớ... Như vậy khắc trong đầu đều là các ngươi

-----------------------------

Ha ha, trách không được luôn cảm giác có người nhớ ta......

[21:46:26]

______________

@ bạc hà diệp tiểu miêu 2019-06-26 16:54:47

Mạt Mạt tỷ đang làm gì?

-----------------------------

Tối nay cùng người nhà đi chơi nhảy dây......

[21:47:59]

______________

Ngày mai nghỉ ngơi, ngày mai trò chuyện, ngủ ngon......

[21:52:51]

______________

[27/06/2019]

Phiên ngoại yen

Mạt: "May là đánh thức tớ, khó chịu muốn chết."

Ta: "Làm sao vậy?"

Mạt: "Trong mơ tớ đi bơi với cậu, cậu không có bơi, ném ta ở trong bể bơi, kết quả bể bơi kia không biết tại sao lại trở nên hỗn loạn, tớ thì dính cháo sềnh sệch ở trong bể bơi, bơi không được tớ liền dứt khoát húp cháo, cháo này tớ lại húp không hết a, vẫn uống vẫn uống, sắp no chết rồi, lúc tớ la hét cậu cứu tớ thì cậu đánh thức tớ."

Ta: "Cậu. . . Cháo vị gì?"

Mạt: "Cháo trứng muối thịt nạc."

Ta: "..."

[12:00:59]

______________

Phiên ngoại yen

Ngày hôm qua buổi trưa tranh thủ đi tham gia salon âm nhạc*, nơi đó còn có bữa trưa tự chọn, cho nên mang nàng theo.

[*音乐沙龙]

Nàng đối với nghiên cứu đồ ăn là vô sự tự thông*, thiên phú dị bẩm, cái gì protein cao dinh dưỡng cao Purine cao nhiệt lượng cao nàng đều biết, cái gì ăn có thể không lập tức no bụng không dầu mỡ cũng biết.

Bởi vậy, nàng không nóng không vội, hai tay thả ở sau người, rất bình tĩnh chậm rãi ở khu tiệc đứng đi dạo hai vòng mới quyết định ăn từ đâu, muốn ăn ra tinh hoa, nếm ra chất lượng, nếm ra không thiệt thòi.

"Thậm chí có sasimi cá voi xanh cá ngừ** ! !" Nàng sau lấy đồ ăn trở về rất hưng phấn nói với ta.

"Vậy cậu có lấy không?" Cười hỏi.

"Lập tức bị người khác lấy, không được, tớ muốn đi đợi, cậu thích ăn cái này, nếu như ba mẹ cũng ở đây thì tốt rồi." Nàng nói xoay người đi ngay.

Nhìn nàng vui vẻ như vậy, tâm tình cũng sẽ trở nên rất tốt, bây giờ chúng ta đi ra ngoài ăn cái gì, có món ngon nàng sẽ nhớ người nhà cùng tỷ muội.

"Thế nào nhanh như vậy liền có?" Không đến vài phút, nàng nhanh chóng trở về.

"Hì hì, tớ bán manh, tiểu ca ca kia lập tức từ sau nhà bếp lấy ra một khối cá còn cắt chỗ nhiều thịt cho tớ." Nàng đắc ý ngồi xuống.

"Bán manh thế nào?"

"Chính là. . . Chính là rất xấu hổ híp mắt cười hỏi hắn lúc nào có cá ngừ. Ta mới vừa đi tới trước mặt hắn, hắn nhìn ta, ta nhìn hắn, ta xấu hổ hỏi, hắn thì cười tủm tỉm gật đầu với ta, ta vừa nhìn hắn cười ta đã cảm thấy hắn là người tốt, cho nên lấy dũng khí hỏi."

"Sau này đừng tùy tiện cười với nam nhân."

"Cái này cậu cũng ghen à?"

"Lúc nào cũng nhất định không thể! Có điều thịt cá ngừ này thật mê người a. . ."

"..."

(*Vô sự tự thông: Không thầy cũng tự hiểu được

**Cá ngừ Thunnus)

[13:43:31]

______________

-Bài dịch của bạn Minh Thi

Phiên ngoại Hạ Mạt

Buổi sáng hôm nọ không có Tịnh Mẹ, mẹ ta muốn đi dạo chợ lớn ở đây, ta rất vui, ta thích đi dạo chợ.

Dạo chợ thì phải mặc đồ bình thường kết hợp thêm một đôi dép lê mới đúng chuẩn, vì thế ta yêu cầu Bảo cũng phải như vậy, còn phối hợp thêm cho nàng một cái túi cá voi con, ta thì tự tay xách theo một cái giỏ xách đựng thức ăn đúng tiêu chuẩn bác gái. Ân, hoàn mỹ!

"Mẹ, chúng ta là đang đi chợ bán thức ăn, ngài biết không?" Đứng ở ban công trước nhà chờ lão phật gia đi ra, ta nhìn thấy một thân trang điểm mà kinh hoàng nhìn mẹ.

"Mẹ biết chứ!" Mẹ mở tủ giày ra bắt đầu lựa giày.

"Vậy tại sao mẹ lại mặc đồ giống đi thủ đô mở họp vậy?" Nhìn thấy mẹ một thân chính trang thẳng tắp, phục! Nghĩ tới mẹ mà giúp ta cầm cái giỏ xách đồ nhiều màu sắc, thật sự cảm giác rất thời thượng.

"Ra ngoài đương nhiên phải chú ý một chút, chợ bán thức ăn thì sao?" Mẹ thật khinh thường, Bảo lại ở một bên cười.

"Đi, đi, đi, chúng ta nhanh chóng xuất phát thôi!" Lập tức mở cửa ra.

"Mẹ nhìn con mang hai cái dép lê tàu sân bay này cũng không vừa, hay là con cho ba của con đi, rồi con lại đi mua đôi khác." Đang đứng đợi thang máy, mẹ vô cùng ghét bỏ nhìn ta từ trên xuống dưới.

"Bảo mang cũng lớn mà!" Ta không phục.

"Bảo người ta mang thì có cảm giác của tiểu thư khuê các, con xem con, mấu chốt là cái bàn chân già của con kìa, năm ngón chân thì tiên phong ở trước, phía sau thì trống không, đây không phải là tàu sân bay thì là gì?" Mẹ ta tinh tế diễn thuyết cho ta một phen.

"Con chỉ là ngẫu hứng thôi, con ăn mặc cũng rất thục nữ." Phiền đến rút gân, còn nói ta già.

"Còn nữa, cái cái áo này của con mẹ thật sự không biết phải nói sao, bảy tám cái lỗ đạn pháo, bả vai còn thiếu một mảnh to như vậy, không muốn nhìn." Mẹ tiếp tục chỉ trích.

"Ai! Người này, khả năng thưởng thức quá mức chênh lệch mà, Tịnh mẹ nói độ đồ này của con rất là bắt mắt, rất là triều*." Ta trả lại mẹ bằng một cái ghét bỏ.

*潮 /cháo/: Triều: có nghĩa giống như người tạo trend.

"Con xem Bảo mặc lại không hề giống, lịch sự nhã nhặn, tiểu thư khuê các, chỉ là đồ bình thường cũng rất đẹp mắt." Mẹ chăm chú nhìn Bảo bằng một ánh mắt đầy thưởng thức.

"Thang máy đến rồi, mẹ, chúng ta định đi mua gì?" Bảo nhanh chóng di dời đề tài.

Đi ra khỏi tiểu khu, phải mất một lát nữa mới đến chợ lớn. Bảo và mẹ ta vừa nói vừa cười, ta đi sau chụp hình cho hai người, nhìn mẹ ta xách cái giỏ xách kia thật là không nhịn được cười, ta thật muốn để mẹ thay lại một bộ quần áo. Nhìn nhìn lại Bảo mà ta yêu thương, ân ân ân ân.... Nàng tại sao lại mặc cái gì cũng đẹp như vậy, khí chất như vậy, ân ân ân ân....

Chợ ở đây bán thức ăn rất sạch, mặt đất rất khô thoáng, gạch lát mới tinh, mỗi ngày đều có người nghiêm ngặt xử lý, về giá cả thì thịt ở đây có giá mắc hơn so với những chợ khác, nhưng đồ ở đây cũng rất nhiều, muốn ăn cá hồi tươi cũng có thể mua được.

Chợ bán thức ăn thật là một nơi rất tốt nha, hai mắt phóng kim quan, nhìn cái gì cũng muốn ăn, tâm tình đặc biệt vui vẻ, kết quả mẹ ta lại mua một thứ mà ta rất không thích ăn, lừa tiên*

*驴鞭*: tự mà tra, tui không biết nói gì, cũng không biết diễn tả sao, tui không biết gì hết huhu, mù mắt tui ;.; Ai muốn tra thử vào cmt copy + paste rồi tra :)))

"Lừa tiên này hầm chung với vỏ cây đỗ trọng, bổ thận, đối với sinh hoạt của hai đứa rất tốt." Mẹ dùng miệng lưỡi lãnh đạo của mình với cho ta.

"..." Ta nhíu mày, hừ mũi, vô cùng cạn lời nhìn mẹ.

"Thận hai đứa mình tốt thì sinh hoạt cũng tốt...." Ngay sau đó Bảo ở bên tai ta cười, lần nữa bổ sung vào câu nói của kia của mẹ ta, sau đó nữa thì theo mẹ ta đi về phía trước.

"..." Ta đứng tại chỗ, vẻ mặt đầy phiền muộn.

309967143

[14:53:50]

[*Là cái ấy ấy của con lừa]

______________

Hì hì... Hì hì...

Tối nay thật vui vẻ, cùng ba mẹ đi ra ngoài ăn cơm, còn mua cho ta và Bảo bánh bông lan sầu riêng và bánh bông lan lòng đỏ trứng ăn...

Mới vừa ra lò, ăn thật ngon oa...

Chưa có về nhà liền không nhịn được bắt đầu ăn, nóng hổi...

[21:10:17]

______________

Vừa đến nhà, ngủ ngon mọi người......

[22:08:13]

______________

[28/06/2019]

Hôm nay xui xẻo một ngày......

[18:32:26]

______________

Ngủ ngon mọi người......

[21:59:17]

______________

[29/06/2019]

Sảng khoái, trời nóng như vậy......

Ta nắm ăn lại tiếp tục lên lớp......

[12:34:46]

______________

Phiên ngoại Hạ Mạt

Ngày hôm qua lên lớp xong đi làm việc, vốn dĩ liền nửa tiếng có thể làm xong chuyện, chính là lăn lộn hơn một tiếng, lăn qua lăn lại đến cuối cùng, thế nhưng còn nói rõ với ta muốn tới một lần......

Việc này lãng phí rất nhiều thời gian, trực tiếp ảnh hưởng tới vé tàu cao tốc, còn ảnh hưởng công tác......

Trước đó nhân viên xử lý thật là làm người sinh khí cùng vô ngữ, ta lần đầu tiên không thể nhịn được nữa gọi điện thoại khiếu nại....

Đầu tiên ta đi vào hỏi thì nàng cau có, bộ dáng không kiên nhẫn, sau đó để cho ta điền bản khai, còn phải viết tay từ đông sang tây, nói chuyện với ta thì mơ hồ không rõ, bản khai rất nhiều nội dung, rất nhiều cái không rõ, vì vậy ta rất lễ phép tươi cười hỏi nàng, nàng lạnh lùng không kiên nhẫn nói: "Tôi không rõ lắm, tự chị xem a!" Sau đó chính là mười hỏi chín không biết.

"Vậy cô nói cho tôi, cô rõ ràng cái gì?" Ta rốt cuộc nhịn không được nghiêm túc nhìn nàng.

"...... Đem ngươi nên điền tư liệu điền đi lên a!" Nàng thấy ta sinh khí, sửng sốt một chút sau tiếp tục mắt lạnh không kiên nhẫn.

"Điền tư liệu của chị lên a!" Nàng thấy ta tức giận, sửng sốt một chút sau đó thờ ơ không kiên nhẫn.

"Nếu biết thì còn cần phối hợp với mấy người sao? Tôi tới đây là để tư vấn sau đó điền vào đơn và lấy xác nhận của mấy người để nộp lên, chẳng lẽ là tôi đến nhầm chỗ?" Ta để bút xuống, không vui nhìn nàng.

"Vậy chị chờ một chút đi!" Sau khi nàng nói xong liền đi gọi điện thoại, nói chuyện điện thoại xong liền không để ý tới ta, nói chuyện với những người khác.

Nhìn thời gian không còn kịp, ta để Bảo giúp ta đổi vé tàu cao tốc......

"Đây là số điện thoại của tổng bộ, cậu gọi cho người này, nàng sẽ hỗ trợ. Trực tiếp khiếu nại người này, làm việc không cật lực, không cần tức giận với nàng." Nàng đang lên lớp, còn vội vàng giúp ta lăn qua lăn lại, nói xong lập tức cúp điện thoại.

Ta gọi điện thoại tới, thái độ và phục vụ của đối phương với nhân viên trước mặt ta chênh lệch rất lớn, nàng lập tức giải đáp tất cả vấn đề của ta, hơn nữa còn giúp ta xem bản khai của ta và trả lời, còn nói cho ta còn phải nộp chứng minh thư, tới lâu như vậy mà nhân viên trước mặt này chưa hề nói đến.

Lúc ta nhanh chóng điền vào và nói chuyện điện thoại, nhân viên thấy có thể là người của tổng bộ, nàng bắt đầu chột dạ, ngữ khí bắt đầu hòa hoãn hỏi ta có cần hỗ trợ không.

"Xin hỏi tại sao lại không nói cho tôi cần phần tài liệu này? Tổng bộ của các ngươi nói cái này là phần quan trọng nhất, hơn nữa là phải nói đầu tiên, nếu không sẽ không thể nào thông qua. Hơn nữa tôi ở chỗ này đợi cô rất lâu, cô tư vấn rất nhiều thứ đều không trả lời ta được, xin hỏi chức trách của cô là gì?" Ta thật sự nhịn không được, nàng làm trễ nãi ta quá nhiều thời gian.

"Cái này đương nhiên là người tổng bộ rõ ràng hơn chúng tôi, bình thường đều là khách nhân lấy đơn về điền rồi trình cho chúng tôi." Nàng đang mạnh mẽ biện giải, đồng nghiệp bên cạnh nàng thấy hai ta đang giằng co không dám đến gần.

"OK, cô có cách làm việc của cô, tôi có cách xử sự của tôi, tôi đối với thái độ phục vụ và năng lực làm việc của cô vô cùng bất mãn, tôi cũng không muốn tranh luận với cô, chỉ mong cô là có thái độ này với tôi mà thôi, nếu không cô sẽ làm trễ nãi thời gian của nhiều người

Thu thập đồ đạc xong, cũng không quay đầu lại bước ra ngoài, bất đắc dĩ hít một hơi thật sâu, trực tiếp gọi điện thoại khiếu nại......

Ta tức giận tại sao lại có người như vậy, hoàn toàn không để ý tới cảm nhận của người khách, đụng đến điểm mấu chốt đến cực hạn còn không cảm thấy có vấn đề gì......

Không riêng không xử lý chuyện tốt, còn ảnh hưởng đến công tác. Hôm nay trực tiếp đi tổng bộ, xử lý trong mười phút, nghĩ lại thật sự dở khóc dở cười, chẳng lẽ sau này ta đều phải lăn qua lăn lại ở tổng bộ? Vậy những phân bộ kia là thùng rỗng kêu to?

[18:17:43]

______________

Đây là hoàng kim bàn đào hoàng mẫu nương nương thích ăn sao?

Ta muốn ăn một cái, còn phải để người ta đồng ý......

[21:49:49]

______________

Hai ngày này có việc bận, lại nóng, nóng chết người, về đến nhà toàn bộ nội y đều ướt đẫm......

[21:52:22]

______________

Tiểu bảo nhìn ta cởi trần, nàng rất hâm mộ......

Ta để nàng nàng noi theo phóng thích thiên tính......

"Cậu còn nhớ rõ lúc đại học cậu là người xấu hổ nhất không? Mấy cậu ấy phóng thích thiên tính của cậu thật sự thấu triệt"

"......"

Cái gì chứ, ngươi không học liền không học, thiết......

[21:54:01]

______________

Ta có rất nhiều chuyện muốn viết, đáng tiếc ta dùng không đủ thời gian, ngày mai xem nha......

Ta đi tắm rửa sạch sẽ trước......

[21:57:06]

______________

[30/06/2019]

Sớm oa......

Ta có phải là hài tử cần cù không?

[07:51:41]

______________

Thời điểm uống nước lạnh tới rồi......

Một mùa hè nhẹ nhàng khoan khoái......

[17:04:35]

______________

| Chia sẻ | Singer Lương Vịnh Kỳ《 mỗi năm giữa mùa hạ 》 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc ) - 某年仲夏

https://youtu.be/GYVW_fvImLc

Đại học đoạn ngắn Hạ Mạt

Mùa hè năm ấy, ban nhạc và ban đồng ca của trường phải đi thành phố kế bên tham gia biểu diễn, lần này sáu tỷ muội cùng nhau tham gia, có thể cùng biểu diễn, rất vui vẻ, giống như đi ra ngoài du lịch.

Trường học bao hết ba chiếc xe buýt, theo quy định, người dàn nhạc ngồi cùng nhau, ban đồng ca ngồi cùng nhau, chúng ta nghe theo chỉ huy.

Tìm được chỗ ngồi sau ta mang tai nghe chờ Tư Khiết, nàng bên hội học sinh phụ trách sắp xếp một ít việc mới có thể lại đây.

Nhìn ngoài cửa sổ, sắc trời âm trầm, phỏng chừng hôm nay sẽ có mưa lớn đi? Mặc kệ như thế nào, không hề có ảnh hưởng tâm trạng, xe phía trước là dàn nhạc, không biết nàng ngồi với ai, nhớ nàng...

"Bận xong rồi sao?......" Bên cạnh đột nhiên có người ngồi xuống, ta cho là Tư Khiết, lập tức quay đầu nói.

"Cậu... Sao cậu lại tới đây?" Thấy là yen, ta rất kinh ngạc, tháo tai nghe xuống, khẽ nhếch miệng thân thể nghiêng đến bên cửa sổ nhìn nàng.

"Tư Khiết ngồi với tiểu X, ra lệnh cho tớ lại đây, cho nên tớ liền tới, thật đúng dịp, sao lại là cậu?" Nàng bướng bỉnh đùa với ta.

"Đúng vậy! Thật đúng dịp a!" Ta phối hợp nàng diễn. Lãnh đạo hội học sinh chính là có đặc quyền a, cảm tạ lão đại, sắp xếp như vậy rất xúc động, trong lòng vui thích

"Tớ muốn uống nước!" Nàng nóng nực nắm tóc dài tán lạc trên vai, lộ ra cái cổ thấu lạnh, động tác liêu nhân kia làm ta động lòng. Nàng mặc váy hai dây denim xanh biển phối hợp với áo thun sọc trắng đỏ, đáng yêu, hồn nhiên hơn trước kia, nhìn rất đẹp, đẹp đến nổi ta luôn nhịn không được nhìn lén nàng.

"...Có!" Ta lại có chút khẩn trương, cuống quít mở ba lô ra.

"Không biết sao mặt của tớ thật nóng." Nàng nhìn ta mang theo làm nũng.

"Làm sao vậy? Có phải không thoải mái không?" Ta khẩn trương để tay lên trán nàng.

"......Bởi vì gặp được cậu..." Nàng mỉm cười ôn nhu lắc đầu với ta, sau đó nói ra năm chữ này.

"......" Ta xấu hổ không biết làm sao, tay di chuyển đến lỗ tai của nàng, nhẹ nhàng nhéo nàng một chút, trái tim rõ ràng nhảy nhanh hai nhịp.

Nàng thân mật mà dựa vào trên vai ta, ta lập tức ngồi thẳng người để nàng dựa một chút, tay cũng mười ngón nắm chặt với nàng, hai người không nói gì, ta lén cười, rất vui vẻ, rất vui vẻ, siêu cấp vui vẻ, có thể cùng xuất phát với nàng, cùng nhau ngồi đến đích, cảm ơn lão đại đã cho ta hồi ức tốt đẹp này.

Nàng lên xe thích ngủ, chúng ta hàn huyên trong chốc lát nàng dựa vào trên người ta ngủ thiếp đi, hành trình hơn hai tiếng, ta cũng dần dần đi vào giấc ngủ.

Tới trạm thu phí, có một cái đèn rất sáng chiếu vào, nàng lo lắng ta sẽ bị chói tỉnh, vì vậy dùng tay chặn hai mắt cho ta, ai biết tài xế phanh gấp một cái, tay nàng một tát đánh vào trên mặt ta, ta cả người bị doạ tỉnh.

"......" Ta dọa ngốc ngồi bật dậy nhìn nàng.

"Xin lỗi! Tớ không phải cố ý." Nàng che miệng cười rộ lên.

"Tớ... Tớ làm sai cái gì? Vừa rồi có phải nói mớ nên cậu đánh tớ thức không?" Ta vẻ mặt ủy khuất, cảm giác hai mắt bị "Đánh" có chút đau.

"Không phải, cậu hiểu lầm." Nàng sốt ruột giải thích với ta vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

"Cậu tốt với tớ quá tớ sẽ không nỡ rời khỏi cậu..." Nghe nàng nói, trong lòng đột nhiên muốn khóc, mắt rưng rưng nhìn nàng.

"Vậy ở với tớ cả đời đi!" Nàng cười nhìn ta, trong ánh mắt mang theo chân thành.

"......" Ta ngơ ngẩn nhìn nàng, tâm tình rất phức tạp.

Nếu cậu nguyện ý, tớ sẽ theo cậu cả đời!

[21:55:56]

______________

À, là sáu chữ......

[22:03:36]

______________

Võng Dịch Vân âm nhạc ta tạm thời đổ bộ không được, ta để lão đại giúp ta phóng bài hát......

[22:06:42]

______________

Ngủ ngon......

[22:11:49]

______________

[01/07/2019]

Còn đang ở studio, ngủ ngon mọi người......

[21:58:40]

______________

[02/07/2019]

Về đến nhà......

Mệt nằm úp sấp......

Trời quá nóng......

[15:24:34]

______________

@ tiền nhi mê 2019-07-01 16:32:08

Hôm nay là Mạt Bảo bận rộn một ngày, chú ý đề phòng trúng gió, Mạt mặc kệ bận rộn bao nhiêu nhất định nhớ rõ bổ sung lương thực cùng năng lượng ~

Năm nay trái cây thật đắt, cũng may trái cây tương đối ngọt. Trái cây phía nam tương đối phong phú tinh xảo, phương bắc cũng ngon miệng, chính mình chính là cái siêu cấp thích ứng người, mặc kệ nơi nào, ta đều rất nhanh thích nghi với nơi ta cảm thấy tốt, bỏ đi những nơi không thích hợp để chiến thắng. Cùng người tương giao, cũng như thế.

-----------------------------

Bây giờ trái cây còn đắt hơn thịt, mỗi lần đi ngang qua tiệm trái cây thấy mấy trái cây tinh xảo lại nhìn giá cả một chút, nghĩ lại, ân... vẫn là trở về uống mật ong ( ̄^ ̄)ゞ......

[15:40:17]

______________

Ở chỗ này muốn nói một chút, đừng hỏi lại ta vấn đề hài tử ha, trước kia nên trả lời cũng đã trả lời......

Làm mọi người lo lắng ^_^......

[15:50:16]

______________

@ hạ lạc ái văn tử 2019-07-02 16:15:35

Ta xem ta cũng muốn ở lầu sáu mua một phòng, để Mạt nhi vinh hạnh ta một chút!!!!!

-----------------------------

Các ngươi tại sao đột nhiên nói muốn ở lầu sáu mua phòng? Chúng ta ở đây không có mái ngói......

[16:17:47]

______________

Đã lâu không có hưởng thụ Bảo mát xa......

Bất quá nàng giúp ta mát xa tay luôn không an phận......

Ba mẹ ở nhà......

Ai......

[16:28:28]

______________

Bảo: "Trong miệng cậu ăn cái gì?"

Ta: "Không nói cho cậu!"

Bảo: "Gan béo?" Dùng sức bóp miệng của ta.

Ta: "Cậu mới gan béo, lại thô bạo với tớ như vậy."

Bảo: "Tớ muốn ăn cậu!"

Ta: "Nhỏ giọng chút, ba mẹ ở đây."

Bảo: "Trở về phòng!"

Ta: "Vào phòng phải mở máy lạnh, phòng khách có máy lạnh, không tốn điện."

Bảo: "......" Ghét bỏ tránh ra.

Ta: "Uy, tớ đi mướn phòng máy lạnh!"

Bảo: "Bây giờ tớ không muốn về phòng, tự cậu đi đi......"

Ta: "......"

[16:36:01]

______________

Đổ mưa xong, không có nóng như vậy, ba mẹ bận thu dọn nói chuyện phiếm, nàng một mình đứng ở sân thượng, hai tay để lên lan can thưởng thức cảnh đêm nơi này. . .

Nàng nhiều khi thích đờ ra, mà ta thích len lén nhìn trộm nàng đờ ra, đứng ở sau lưng nàng lẳng lặng nhìn lưng nàng, đẹp. . .

"Doãn lão sư, cậu không đến cùng nhau thưởng thức khung cảnh đêm sau cơn mưa sao?" Nàng không nhìn ta, tư thế như trước không đổi.

"Cái ót của cậu mọc mắt sao? Làm sao biết tớ ở phía sau cậu?" Ngưỡng mộ độ mẫn cảm của nàng, đi tới bên cạnh nàng, theo nàng cùng nhau nằm úp sấp nhìn.

"Có thể cảm giác được hơi thở của cậu. . ." Nàng nghiêng đầu hướng ta mỉm cười.

"..." Ánh mắt của ta thâm thúy sáng lên, nhìn nàng, động tâm. . .

"Thực sự, tớ có thể cảm giác được cậu ngay đằng sau tớ, trực giác rất mãnh liệt." Nàng cười lộ ra lúm đồng tiền.

". . . Cậu thật là xinh đẹp!" Trong lòng rất ấm áp, nhưng một màn này của nàng mê hoặc, ta thích nàng đối với ta ôn nhu cười, tâm mềm nhũn.

"Cậu luôn nói tớ đẹp, tớ thật sự sợ già rồi, không muốn để cho cậu thấy bộ dáng tớ già đi." Sau khi được khen nàng ngượng ngùng không dám nhìn ta, nhìn về phía trước.

"Vừa vặn ngược lại, tớ muốn thấy bộ dáng già đi của cậu, khi đó cậu chính là xinh đẹp xinh đẹp đi." Nhúc nhích người, thân mật tới gần nàng, ngón chân nhúc nhích bò bò leo lên mu bàn chân của nàng.

"..." Nàng nhìn thấy ta trêu chọc nàng, cũng tới gần ta, quay đầu lại nhìn một chút trong phòng bếp ba mẹ còn đang trò chuyện, sau đó nhanh chóng len lén hôn ta một chút, ta cũng len lén hôn nàng.

"Các tiểu bằng hữu có muốn uống sữa chua không a?" Mẹ của ta thực sự chính là một người cản trở, đột nhiên chui ra giết phong cảnh.

Lúc này Lý Ngữ Yên khẩn trương đứng thẳng người, vốn là tư thế muốn hôn ta bật người đổi thành hai tay sờ tóc của mình, động tác đáng yêu khôi hài này không chỉ một lần như vậy, hai lần trước Tịnh mẹ cùng ta cha cũng là đột nhiên xuất hiện làm cho nàng trở tay không kịp, bản năng của nàng chính là để tay ra sau sờ tóc.

"Ha ha ha ha. . ." Mẹ của ta sau khi rời đi ta uống sữa chua cười nàng.

"Không cho cười!" Nàng thật ác độc giẫm mu bàn chân phải của ta.

"Tớ cũng không có xấu hổ như cậu, thật ra các nàng đều nhìn quen không trách, mở một con mắt nhắm một con mắt." Ta lùi chân.

"Cậu không có tư cách cười tớ, lần trước chúng ta bị mẹ thấy, cậu không phải hù dọa về chỗ cũ lượn vòng sao? Còn lượn ba vòng, còn nói với nàng là cậu đang thổi mắt cho tớ, này ngạnh* quá low rồi."

"..."

Đi!

Phối nhạc: Mỗi ngày ghi nhớ trọng yếu mấy việc nhỏ

[*nói lược qua chuyện gì gọi là ngạnh]

[21:47:26]

______________

Chia sẻ Trình Bích 《 mỗi ngày ghi nhớ quan trọng vài món việc nhỏ 》 (@ võng dễ vân âm nhạc ) - 程璧 - 每天记下重要的几件小事

[21:47:54]

https://youtu.be/7CmLqvIQ7Hc

______________

Tắm rửa sạch sẽ, ngủ ngon......

[22:10:27]

______________

[03/07/2019]

Chào buổi sáng! yen

[09:58:45]

______________

Mới vừa chơi bóng về, đi tắm trước......

[11:33:31]

______________

Phiên ngoại Hạ Mạt

Tắm rửa xong thấy ba đang tháo quạt xuống vệ sinh...

"Ba giỏi quá, cho ba một like!" Nhìn hắn đánh xong cầu trở về ngoan lao động như vậy, cảm động đến không được.

"......" Hắn cười không nói.

"Phiền toái cái khe hở này cũng lau sạch sẽ nha..." Ta rất không khách khí yêu cầu.

"Ba, cậu ấy thật quá phận, đừng để ý tới cậu ấy." Bảo phê bình ta.

"Nhưng mà, quá phận, trà chiều là con bé mời!" Ba ta cười xấu xa.

"A? Tớ không có tiền, thật đó." Ta hướng ba ta mắt lé cho thấy tiền là ai quản.

"Ba lô của cậu có dấu một bao lì xì, đủ trà chiều cho chúng ta, cảm ơn!" Người nào đó rất không cho mặt mũi vỗ vỗ bả vai ta, sau khi nói xong đi đến phòng bếp.

"A? Ta chỉ còn một trăm các ngươi cũng lừa bịp tống tiền ta!!! Trời xanh a, đáng thương đáng thương ta, liền cho ta lần sau mưa tiền lì xì đi!!!" Ta quỳ gối trên sô pha lớn tiếng la hét cầu thần.

"Ông trời có mắt, tối hôm qua báo mộng cho mẹ, nói hộp giày của con còn giấu hai mươi tờ tiền giấy mười tệ mới tinh..." Ta mẹ lại từ phòng bếp nhô đầu ra "trộn phân".

Lúc này Bảo kinh ngạc nhìn ta, sau đó bước nhanh đi đến tủ giày của ta, ta nhảy xuống sô pha, phải trước nàng tìm được tiền thời khắc đó lấy lại.

"Được a! Thế nhưng có tiền riêng." Nàng nhanh chóng mở tủ giày ra lật xem.

"Không có không có!!!" Ta cuống quít đi đến bên cạnh nàng.

"Giải thích chính là che dấu!" Nàng híp mắt bằng trực giác một chút tìm được hộp giày aj của ta.

"Phu nhân, đừng lấy đi, a!!!" Ta đau lòng mà ôm đùi nàng, vẻ mặt thê thảm nhìn nàng.

"......" Nàng cười đến gập cả người.

Kết quả cả nhà đều đi ra xem ta náo nhiệt, toàn bộ người đều thấy ôm nàng đùi nàng...

Địa vị gì đó, không muốn nói...

Nhưng mà ta bảo vệ bao tiền lì xì từ tết âm lịch cho đến bây giờ...

[12:20:12]

______________

Kỳ thực rất nhiều thứ cất cất giấu giấu chính nàng đều quên, sau khi bị chủ nhiệm vạch trần nàng mới nhớ, có đôi khi cố ý đoạt trêu chọc đùa giỡn nàng, bộ dạng nàng khẩn trương phát điên muốn khóc đặc biệt khôi hài. yen

[12:54:45]

______________

Phiên ngoại yen

Chủ nhiệm mỗi ngày đều sẽ vệ sinh sạch sẽ, các ngõ ngách trong nhà nàng đều quét tước rất sạch sẽ, ngày hôm qua lúc nàng giúp chúng ta thu dọn tủ giày, phát hiện có một xấp tiền rất mới, hỏi ta thế nào lại bỏ tiền vào hộp đựng giày, ta nói đùa nhất định là người nào đó len lén giấu. Chủ nhiệm rất ngạc nhiên, nhưng không nhịn được cười cùng ta nói nàng dĩ nhiên hư hỏng như vậy học người giấu tiền để dành rồi.

Nàng không phải cố ý giấu, là đầu năm nay chúng ta sau khi về đến nhà thu dọn tủ giày, nàng nghĩ hộp đựng giày aj cũng rất đẹp, bằng giấy cũng rất dày, nàng và ta nói có thể đem nó làm một cái hộp đựng tiền, sau này như bây giờ có thể để ở trong này tiết kiệm, tiết kiệm đầy thì cầm đi ngân hàng.

Nhưng sau khi nói xong nàng để tiền lì xì hai trăm mới tinh sau đó hai ta đều quên, cho đến khi bị chủ nhiệm phát hiện, nàng nghe được cái này kích động chạy tới.

Hai ta cũng không thích quản lý tiền, hai người đẩy tới đẩy lui, cuối cùng đem nhiệm vụ này giao cho ta. Chúng ta mỗi tháng chi tiêu công tác rất lớn, nhưng ta cho tới bây giờ không có hạn chế nàng dùng tiền, nàng rất ngoan, kiếm được sẽ trước tiên giao rất nhiều chi tiêu và phí dụng, cho nên nàng cả ngày nói không có tiền. yen

[13:12:03]

______________

Tiểu phiên yen

Nàng có một hành động rất đáng yêu, chính là thường thường trở mình nhìn tiền lì xì bên trong ngăn tủ một chút, muốn có kỳ tích xảy ra, muốn chẳng bao lâu sau chính mình quên bên trong bao tiền lì xì có tiền, nghĩ bên trong còn có tiền.

Có một lần mùa hè trong nhà ở trung tâm thành phố, nàng đặc biệt muốn đi mua dưa hấu ướp đá, ta không cho, tịch thu ví tiền của nàng, nàng liền trăm phương nghìn kế đi tìm tiền, vì vậy lục tung, ta rất khẳng định cùng nàng nói trong nhà tiền lì xì đều là trống không, nàng chưa từ bỏ ý định, kết quả thực sự bị nàng tìm ra một bao tiền lì xì, bên trong có một trăm tệ, đây là một năm trước một người bạn học tụ hội chơi game rút được, cầm về để ở đó.

Lúc đó nàng đặc biệt hưng phấn, ở trước mặt ta uốn éo cái mông khiêu vũ được nước*, ta nhịn không được cười ra tiếng, nàng cuối cùng không có đi mua dưa hấu, nghe lời nộp tiền lên, nhưng ta len lén bỏ lại trong túi tiền của nàng.

Trãi qua lần kia, nàng cách một thời gian ngắn sẽ lật xem tiền lì xì trong nhà có còn "Cá lọt lưới" không, nhìn nàng giống như cái hài tử có thể cười vui vẻ như vậy, trong lòng nảy sinh làm tạo truyện cổ tích cho nàng.

Vì vậy bỏ một tờ tiền vào trong bao lì xì trống không, đợi một thời gian ngắn thì nàng tìm được, nàng sẽ rất hưng phấn, ta cũng hài lòng, cảm giác giống như là một bảo tàng cuối cùng được nàng tìm thấy.

Ngày hôm nay đem bí mật này viết ra, xem ra nàng sẽ không tiếp tục tìm kiếm hồng bao, cuộc sống khắp nơi có kinh hỉ, đổi lại khác.

(*thường chỉ thu được không đáng nhắc tới thành tựu hoặc làm thành một cái hạt mè sợi gai đại sự thì đắc ý vênh váo)

[13:31:32]

______________

Ai da ~ sao liền không viết chuyện khiêng túi bao tải~ sáng nay lại ăn một phen cẩu lương ~ Văn

[13:46:03]

______________

Ở nhà các nàng ăn quả đào, ta cắn người miệng mềm, ta viết hay là không viết ~ Văn

[14:49:49]

______________

Bắp rang Văn

Tối hôm qua nói hôm nay nghỉ ngơi hai nàng theo ta đi bơi, nhưng ta đứng lên duỗi người đã lâu cũng không thấy hai nàng tới tìm ta, ta khiêng túi vận động trực tiếp tới nhà các nàng ~ Doãn ba mở cửa, biết được hai con heo kia còn chưa rời giường làm ta tức giận ~

"Uy uy uy ~ mấy giờ rồi? Mau đứng lên ~~~" không gõ cửa liền xông thẳng vào phòng hai nàng ~

Không mắt thấy, tư thế ôm kia làm cay mắt, ta cứng rắn chui vào giữ các nàng mạnh mẽ tách các nàng ra, trứng thúi nắm ngực của ta, nắm hai hạ ~ lại hai cái ~

"Ta đi ~ cậu mở mắt ra nhìn tớ không phải là người của nhà cậu~ Bảo! Tiểu hoàng muội nhà cậu sáng sớm "cường" tớ, cậu đến chịu trách nhiệm~" ta xoay người ôm Bảo Nhi, cơ thể nhỏ bé kia ta lập tức liền ôm hết, chậc ~ đột nhiên cảm giác chính mình thật có ánh sáng mẫu tính~

"Xin cậu~ mười phút ~" nàng đặc biệt khốn khổ nói mấy chữ, con heo bên cạnh ở trạng thái ngủ như chết ~

"Cậu nói ah, mười phút ah ~ mười phút ~" ta loạng choạng lắc vai nàng, nàng dùng sức gật gật đầu ~

Ta cũng không biết sao, ở sau lưng nàng ngửi mùi thơ cơ thể nàng liền ngủ mê mang, ngủ rất ngon, là hai nàng tỉnh dậy kéo quần ta bắn vào bụng ta làm ta tỉnh giấc~

"Ai ~ hai người đừng nháo được không ~" ta xoay người ôm chăn, ngủ hưng phấn rồi, thật muốn tiếp tục ngủ, gối đầu dung dịch kết tủa nhà các nàng gia cùng nệm quá thoải mái ~

"Không phải nói đi bơi sao? Nhanh nhanh~" Trứng thúi dùng sức vỗ mông ta.

"Còn nói còn nói ~ phiền chết hai cậu~ không đúng giờ~" phát điên xoay người ~

"Khó khi được nghỉ ngơi không cần phải đi làm đúng không, tranh thủ lười cũng được, ngoan ~ đứng lên đi~" Bảo nằm ở trên người ta dỗ

Emma này vừa dỗ làm tim gan của ta run rẩy, thật ôn nhu, hảo có mùi vị nữ nhân, nhịn không được dùng hai tay hai chân quấn lấy nàng, xem nàng như thú bông hung hăng ôm thật chặt~

"Cậu tránh ra cho tớ~ cậu ấy là người có thể tùy tiện ôm sao? Cậu buông ra cho tớ có nghe không~~" Xem xem, lập tức có người không vui, ghét bỏ đập ta như ruồi bọ, hận không thể đập chết ta ~ nhưng mà bảo nhi người ta cũng không có không vui mà~ còn ngoan ngoãn ở trong lòng ta~ hoắc hoắc ~

"Lý Ngữ Yên, cậu nhúc nhích đi~ cậu đẩy cậu ấy ra đi~" ha ha ha mắc cười chết ta, nàng sốt ruột ~

"Cậu cảm thấy tỉ lệ cơ thể như con nhện của tớ có thể tránh thoát của cậu ấy sao? Tớ vẫn là tiết kiệm chút khí lực a!" Bảo đang say trong ôm ấp của ta, ha ha ~

"Có thể ~ có thể ~" ha ha ~ Quỷ ấu trĩ bắt đầu dùng sức đẩy tứ chi của ta ra, chúng ta ba người uốn éo cùng nhau, sau đó ở trên giường kéo xé, ba người cười tới tay vô lực, bắt đầu dùng chân ~

Cả ba kéo mệt mỏi không còn sức lực nào nằm ở trên giường thở mạnh, chủ nhiệm đi vào thấy chúng ta như vậy gọi thẳng chúng ta là tâm trí nhi đồng chưa trưởng thành~

"Được rồi ~ cái này cũng như vận động trước khi bơi rồi~ nhanh nhanh rửa mặt thay quần áo đi ~ còn phải ăn một chút tớ sắp chết đói rồi~" Ta nhào lên trước.

"Tỷ, vừa rồi có phải tớ nắm trúng cậu không? Cảm giác đó giống như cầm inox vậy~" Lục nhi đối với ta cười xấu xa.

"Kéo con bê, không thể nào ~ cậu mới vừa nắm chính là lão bà của cậu, lão bà của cậu~" Đè đến ngực đau, chiếm tiện nghi còn hình dung ta như vậy.

"Tớ mới không phải inox, rõ ràng nắm chính là cậu~ còn có cậu Doãn hạ mạt, cảnh cáo cậu đừng sờ loạn, mẹ cậu nói khi còn nhỏ cậu thích sờ ngực của dì cả cô ~" Bảo Nhi nóng nảy ngồi dậy ~

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ~~~~" không được, ta cười muốn nằm bò, này liêu bạo đến hảo nóng bỏng.

"Mới không có ~ các nàng thích ôm tớ, tớ chỉ tiện tay để lên thôi, mẹ của tớ bôi nhọ tớ~" Trứng thúi đứng dậy giẫm chân lên giường, nghẹn đỏ mặt hai tay chống nạnh ~ hai ta ôm chăn cười rút~

"Trần chủ nhiệm, phiền toái mẹ đi vào một chút ~ con có việc hỏi mẹ ~ mẹ phải trả con một cái công đạo ~" Gia hỏa này thật đúng là tích cực, lớn tiếng la hét mommy của nàng.

"Được rồi, đừng náo loạn, đánh răng đi!" Bảo xuống giường lôi kéo tay nàng.

"Chủ nhiệm Trần X~~~ Trần ~~~" nàng hai tay chống nạnh đứng ở trên giường kêu thẳng tên chủ nhiệm, lúc kêu lần thứ hai, Bảo Nhi một cái soái khí kéo lưng nàng, khiêng nàng trên vai như khiêng bao tải, sau đó bước chân vững vàng khiêng nàng đi phòng tắm~

"A a a ~ bỏ tớ xuống~ dồn máu não~" gia hỏa này giống như con gà không hề có sức đánh trả, chỉ biết la ~

Ta sợ ngây người ~ Lý Ngữ Yên quá soái ca~ trước kia trứng thúi nói Bảo có thể khiêng nàng lên nhưng ta không tin ~ cho tới hôm nay ~ ta tin ~ cũng phục ~ gầy nhưng sức lực rắn chắc ~ chồng của ta cũng không khiêng ta được~ lòng ta có như vậy ném một cái nghĩ trong lòng mất thăng bằng ~ tối nay ta cũng muốn chồng của ta khiêng ta như vậy một lần~ nhất định phải~

[16:14:02]

______________

Chuẩn bị đi ra ngoài ăn đồ ăn Đông Bắc, tối nay liên hoan. yen

| Chia sẻ | Singer Pixie Paris 《Es rappelt im Karton》 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

https://youtu.be/RccxdO2C1mI

[17:35:05]

______________

Phiên ngoại ~Văn

Ăn thật ngon ăn thật no ah, tối nay Doãn cha mời chúng ta ăn cơm, vui vẻ đến toe toét ~ cười đến cổ họng ta cũng khàn, may là ở một chỗ hẻo lánh ngoài trời, nếu không ầm ĩ người chết ~ ta cực kỳ thích cách ba mẹ hai nàng ở chung, đều rất ôn nhu đối lập nhau*, vẫn chưa thấy qua bọn họ có gắt gỏng tranh cãi ầm ĩ qua ~

Trong chén của Doãn cha không cẩn thận bị đổ dầu, hắn định đổ vào trong một cái chén, sau đó chủ nhiệm ôn nhu đối với Doãn cha nói: "Heo ngốc, đổ vào trong cái nồi nhỏ đã dùng xong này nè, thì chén của anh vẫn còn có thể dùng được."

Một tiếng ngốc heo xốp giòn đến ta, ngư khí cưng chìu giống như mối tình đầu vậy ~ nếu như đổi lại là mẹ ta, mẹ ta sẽ rất đàn ông hướng ta cha nói: "Có ngốc không a? Đổ ở đây không phải là xong rồi sao ~", còn có mẹ ta sẽ không ôn nhu lấy hạt cơm trên mặt ba ta, nàng sẽ rất khí phách ngắn gọn hướng ta cha nói: "Lão Lý, hạt gạo, bên phải (hoặc bên trái, ở giữa, lỗ mũi, khóe miệng)" ~ sau đó lão Lý nhà chúng ta ngoan ngoãn tự mình lấy ~

[21:43:49]

______________

Cơm nước xong trở lại lão Bì từ trong tủ lạnh lấy một bịch nước trái cây đi tới trước mặt chúng ta, khoe khoang đứng nghiêm nâng mông hai tay cầm nước trái cây giống như quảng cáo hì hì nói với chúng ta: "Tớ có nhiều hạt cây vượng vượng, mấy cậu có không?" ~~ thiết ~ ngươi có ~ ngươi có a ~ bộ dáng thiếu đánh kia thật muốn ấn nàng ngã xuống đất~ Văn

[21:49:02]

______________

Lấy đồ ngủ đi tới phòng tắm đưa cho nàng, vừa đến phòng tắm làm ta giật cả mình, nàng mặc tiểu đế ngồi xổm trên đất nghiêm túc nhìn điện thoại, hình ảnh quá buồn cười, ngẩng đầu hướng a nhếch miệng cười ngây ngô.

Doãn lão sư, chú ý hình tượng của cậu!

Mọi người ngủ ngon. yen

[22:22:16]

______________

[04/07/2019]

Bây giờ đi theo bảo một ngày đánh răng mấy lần, ăn xong liền phải đánh răng, trong khoảng thời gian này nàng lão Đường Tăng ta nhất định phải tích cực đánh răng......

"Tới, đánh răng......"

"Doãn tiểu muội, cậu ăn xong sao lại không đánh răng?"

"Cuối cùng cậu có đánh răng không a?"

"Đánh răng đánh răng, mấy giờ rồi?"

"Cậu đánh răng chưa? Cậu mới vừa ăn đồ ngọt dính răng......"

"Ai! Nói bao nhiêu lần rồi? Sau khi ăn xong mười phút nhớ đánh răng......"

"Tới, nặn kem đánh răng cho cậu rồi, đánh răng nga......"

"Doãn Hạ Mạt! Đánh răng!!!"

"Đánh răng!!!!"

Người ta biết rồi! Không đánh một lần nửa lần không được sao?

[14:23:29]

______________

Bây giờ cùng Bảo ngồi tàu điện ngầm đi tìm ba mẹ, các nàng đang ở cửa hồng tổng hợp chờ chúng ta......

Ngồi ở nàng cách vách một vị đại thúc đánh vài cái ngáp, hơi thở kia thúi ngay cả ta cũng có thể ngửi được, nàng thật sự chịu không nổi, đứng lên đi đến toa khác đứng, ha ha......

[14:29:41]

______________

Ở nhà nàng để ta một ngày đánh ba lần, ăn xong liền đánh, mẹ ta giao phí, người nhà các nàng cũng thích như vậy......

[14:31:55]

______________

Có một lần mùa đông ta cùng Văn Văn buổi tối quên đánh răng, không muốn lại nhảy xuống giường, nàng dùng chân đẩy hai ta xuống giường, hai ta đặc biệt không tình nguyện chống đỡ cơn gió lạnh buốt đi đánh. . .

[14:33:53]

______________

Trong xe của nàng chứa đầy bạc hà không đường, nếu trong xe ta ăn hết nàng sẽ đúng lúc chuẩn bị cho ta, mua cái này nhiều nhất......

[14:37:41]

______________

Một ngày nhiều nhất đánh ba lần là được......

Hàm răng của mấy ba mẹ đều tốt hơn ta......

[14:38:27]

______________

Ta là thuộc về người tổng hợp thích sạch sẽ, nàng là thích sạch sẽ loại khác......

[14:39:10]

______________

Cùng người nhà còn ở bên ngoài, ngày mai gặp, mọi người ngủ ngon......

[21:55:14]

______________

Chào buổi sáng, bảo bối! yen

| Chia sẻ | Singer breed 《 rừng rậm một thân cây ( Cover: Sông nhỏ ) 》 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc ) - 森林里的一棵树 (Cover: 小河

Hà dàn nhạc / Anna / sông nhỏ 《 rừng rậm một thân cây (Live)》 @QQ âm nhạc


[11:09:51]

https://youtu.be/4dzzEc7Ri5U

______________

Nàng ngủ thích để tay trên đầu, có thể để thật lâu. yen

[12:00:24]

______________

@ kêu ta Tam hoàng tử

Hôm nay bằng hữu trong lâu sinh nhật vui vẻ ah! yen

[17:49:27]

______________

Mới vừa cùng các nàng đi đánh cầu, nhìn Hạ Mạt cùng chủ nhiệm đánh cười cười thật lâu. yen

[17:50:06]

______________

Hai người bọn nàng đánh cầu luôn thích la hét: "Ai ya!" Hai bên một hồi cản hồi một đánh liền kêu một tiếng ơ kìa, lúc kích động la lên biến thành: "Ai ya nhéo!" Giọng điệu tiếng thứ ba rất buồn cười, hai mẹ con không ai nhường ai, lúc tìm đúng cơ hội đánh liền kêu: "Giết trứng!" yen

[17:56:24]

______________

Chủ nhiệm cùng Doãn ba quá hai ngày nữa thì phải về, mấy ngày nay rút ra thời gian bồi bồi bọn họ, ngày mai lại phải làm, ngủ ngon mọi người. yen

[22:32:28]

______________

[06/07/2019]

Phiên Ngoại Hạ Mạt

Sau khi điều chỉnh chuông báo thức lúc bảy giờ năm mươi, nàng lập tức nhấn tắt, tiếp tục ngủ sau sau lại chợt tỉnh dậy, may là không có ngủ quên...

Nàng tỉnh dậy đặc biệt mệt rã rời, lung la lung lay đi ra phòng khách, thấy chủ nhiệm ở sân thượng giúp chúng ta giặt tay áo sơmi, nàng nũng nịu nằm ở chủ nhiệm sau lưng, sau đó ôm nàng...

"Tỉnh rồi? Làm nũng a, thật ngoan, đã nấu xong bữa sáng cho hai đứa!" Mẹ của ta lập tức xoay người, ôn nhu nhiệt tình, cười thương yêu nhìn nàng, giúp nàng chỉnh lại tóc.

Nàng đã từng rất xấu hổ đối mặt mẹ ta, đến bây giờ giống như bằng hữu cùng mẹ con, trong lòng rất an tâm, cũng rất cảm động...

"Con cũng muốn làm nũng ..." Giống như chim cánh cụt đi qua cọ mẹ của ta.

"Con xem tóc của con này... Quần này của con có thể mặc tốt một chút không? Đế hồng* đều lộ ra rồi, còn hai đứa nữa sao không mang dép, nói bao nhiêu con gái mà để chân trần không tốt cho cơ thể..." Nàng đối với ta một trận ghét bỏ sau đó thấy hai ta không mang dép kích động...

"Đều do Lý Ngữ Yên, nàng dạy hư con..." Ta nhanh chóng rời đi.

"Cái gì? Cậu lập lại lần nữa? ? ?" Nàng dở khóc dở cười, tiến lên đuổi theo ta, trốn tránh ra khỏi mẹ ta lải nhải...

"Cậu cậu cậu! Là cậu! ! !"

"Đáng giận!"

[09:49:06]

______________

Nàng về đến nhà sớm hơn ta, cùng hai mẹ ở phòng bếp bận việc, một mình nàng làm trứng chiên năm món*, rất tuyệt, một ngày nóng như vậy ăn nó rất ngon...

Thang máy vừa mới mở ra, nàng sẽ ở cửa chờ ta, thật vui vẻ...

[18:53:15]

______________

Đều là đồ ăn ta thích, ăn cơm......

[18:54:58]

______________

Phiên ngoại Hạ Mạt

Ban nãy lúc ăn cơm ba ta nói đến đến rất nhiều năm trước mẹ của ta làm cho chúng ta thịt ếch, thực sự... Rất... Khó ăn! ! !

Bởi vì trong nhà có một cái "Mỹ thực gia", cho nên mẹ của ta rất hạnh phúc, hầu như đều là ba ba của ta làm cơm, nhưng cũng thúc đẩy hiệu quả nấu cơm của nàng càng ngày càng thụt lùi...

Lúc ta tiểu học năm lớp sáu, ăn một lần Tiểu Quân cha nàng làm mỡ bò con ếch thịt (chúng ta kêu ếch) rất khó quên, ăn ngon đến dư vị vô cùng...

Sau khi về đến nhà ta cùng với mẹ nói lần sau đi chợ mua về làm cho ta ăn, nàng nói ếch khủng bố như vậy nàng không dám mua, ba ba của ta nói chợ có người hỗ trợ xử lý, nàng mới miễn cưỡng đáp ứng...

Có một ngày ta tan học về nhà, mẹ cùng ta nói mua ếch tối nay làm cho ta ăn, ta đặc biệt hưng phấn cùng vui vẻ, lòng tràn đầy chờ mong chờ ăn...

Tại ta làm xong bài tập ba cũng trở về, mẹ làm đồ ăn cũng vừa xong, hai ta kích động đi tới trước bàn ăn...

"..." Khi thấy nàng làm món ếch, ta và ba nhất thời hắc tuyến cùng với không có hưng phấn.

"Tại sao là làm thành chén canh rồi? Hơn nữa thật là khủng khiếp! ! ! !" Ta nhìn trong nồi kia như thế nào không chặt nguyên con ếch làm ta sợ muốn chết, thì ra nguyên hình là khủng bố như vậy.

"Ếch bộ dạng vốn là kinh khủng a, mẹ ngay từ đầu đã nói kinh khủng hai người còn muốn ăn!" Mẹ của ta rất bất đắc dĩ nói.

"Nhưng thịt ếch người nhà tiểu Quân làm sao lại đáng yêu và trắng như tuyết như vậy? Người ta là một khối nhỏ một khối nhỏ đây, hoàn toàn nhìn không ra hình dạng, cái này... Quá kinh khủng..." Ta càng nhìn càng nghĩ không dám ăn, hơn nữa nàng dĩ nhiên dùng nước trong để nấu, chỉ để vào chút miếng gừng cùng muối, hai con ếch giống như nổi trong nước, hoàn toàn không có muốn ăn. Người ngoài chợ tùy ý giúp nàng chặt hai khối lớn, nàng liền giữ nguyên hai miếng đó nấu.

"Cái này rất mắc, hai con ếch mẹ mất hết trên dưới một trăm tệ, ăn nhanh, chấm một chút xì dầu là được rồi." Nàng cho chúng ta chén canh nấu ếch.

"..." Ta và ba nhìn lên trước mặt chén nước trong chén canh, chén canh mặt trên nằm nửa thân thể con ếch, không thể nói, hai người khổ sở nhìn nhau.

"Mặc kệ, hai người phải ăn! Không ăn tối nay đều đừng ăn cơm! ! !" Lão phật gia nghiêm túc ra lệnh, nhưng sau đó xoay người đi phòng bếp.

"Muội đầu, không bằng chúng ta đem chén canh uống đi?" Ba nhỏ giọng cùng ta vừa nói.

"Thế nhưng thịt không ăn mẹ nhất định sẽ nổi giận, nhưng mà con thực sự không thể ăn nổi..." Ta vẻ mặt thống khổ nhìn hắn.

"... Đi! Ba ăn thịt, con húp chút nước." Hắn khẽ cắn môi, kẹp lên nửa người thân thể gặm.

"Ba, ăn ngon không?" Ta nhíu mày nhìn hắn.

"Thật là khó ăn, thịt vẫn còn rất già*, thừa dịp người chưa đến, ba phải mau ăn giùm con, nếu không buổi tối có chúng ta đẹp." Hắn vừa nói vừa gặm.

"Ủy khuất ngươi rồi, sau đó ta sẽ đối với ngươi tốt!" Xem ta cha như vậy giảng nghĩa khí, dùng sức làm hắn vui lòng.

"..." Hắn bị ta chọc cười, nhưng ngay sau đó vẻ mặt thần tình thống khổ, có thể nghĩ mẹ của ta làm món ăn này có bao nhiêu khó khăn ăn.

Từ lần kia, ba nghe thấy ếch liền biến sắc, không bao giờ lần nữa muốn ăn ếch, hắn vẫn còn rất cho mẹ ta mặt mũi, lừa gạt nàng nói làm khá tốt, mẹ của ta vẫn còn rất đắc ý nói một câu: "Ta đây sao hiểu được sinh hoạt người, việc này làm khó không được ta, xem nhìn ta có nguyện ý làm hay không!"

Ai cho nàng tự tin? Đáng thương cha ta, đối với nàng là thật yêu a, trời xanh có thể thấy được...

[22:08:28]

______________

[07/07/2019]

Thời gian trôi qua thật nhanh, một cái chớp mắt. Khiết

[08:20:17]

______________

Ta yêu các ngươi! Đằng

[12:53:58]

______________

Hôm nay thời tiết thật tốt, chúc mừng ba học sinh của Bì lão sư ở nước ngoài cầm thưởng, chiếm đầu ba danh. Dk

[17:01:38]

______________

Buổi tối tốt lành! yen

[21:58:20]

______________

Hôm nay bận rộn một ngày, cũng là một ngày đáng giá chúc mừng, 7 tháng 7, cũng là một ngày đặc biệt của chúng ta, cảm ơn các ngươi! yen

[22:00:31]

______________

Cùng nàng xem các ngươi nhắn lại. yen

[22:09:44]

______________

Chúng ta cuối tuần cùng nhau xuất ngoại, cuối tuần này Mạt rất bận, vốn dĩ tối nay muốn bồi ba mẹ, nhưng có xã giao. yen

[22:18:41]

______________

Nàng hôm nay nói giỡn hỏi ta có thể hay không có 7 năm chi ngứa, ta trả lời có, mỗi ngày đều sẽ đối với nàng lòng ngứa ngáy. yen

[22:21:34]

______________

Cổ họng của ta muốn bốc khói...

[22:26:50]

______________

Nhớ các ngươi chết...

[22:27:07] 

______________

Ta thật muốn nghỉ một tháng a, cũng chỉ là muốn mà thôi...

[22:27:35]

______________

Lần này đi công tác vừa lúc cũng có thể thả lỏng một chút, thật chờ mong...

Cảm ơn các ngươi hôm nay tới nhắn lại, thực vui vẻ, ta cùng Bảo xem xong hồi phục liền không hồi phục từng cái, phải chuẩn bị tắm rửa ngủ, ngày mai còn phải chạy lớp một ngày, ngày mai gặp các thân ái, ngủ ngon ^_^...

[22:36:40]

______________

[08/07/2019]

Chúng ta rốt cuộc tan lớp......

Bây giờ về nhà......

[18:14:50]

______________

Chuối sấy các ngươi muốn là Philippines ^_^......

[18:15:35]

______________

Phiên ngoại Hạ Mạt

Buổi trưa rãnh nữa tiếng, DK mời chúng ta qua nhà nàng ăn cơm, vừa vặn có một lớp ở phụ cận nhà nàng, khó có được nàng xuống bếp, ta cùng Bảo liền đồng ý...

Trong thời gian chúng ta đến nhà nàng, Diệp Tử tỷ cùng D ở phòng bếp bận việc, xem ra giống như có ý định làm một trận lớn.

"Hai chị hôm nay sao nghỉ vậy?" Bảo đặt xuống túi xách đi qua nhìn các nàng làm những gì.

"Lúc đầu có việc, tạm thời hủy bỏ, vừa vặn nàng ngày hôm nay cũng có thể không cần đi làm, đã lâu không có nấu ăn, ngày hôm nay đi chợ X mua rất nhiều hải sản và thịt tươi." D đang mở tủ lạnh ra tìm cái gì.

"Oa tắc, có tôm bự ăn!" Ta nhìn thấy tôm lớn bằng hai ngón tay rất là hưng phấn, lúc này Cao muội gọi điện thoại tới cho ta.

"Đến chỗ nào rồi vậy?" Nàng kia lớn tiếng nói.

"Ở đường X, tụi tớ vừa tới nhà DD, buổi trưa hôm nay có ăn ngon."

"A! Sao không gọi tớ?"

"Không phải cậu bề bộn nhiều việc sao?"

"Lăn con bê, tớ bận rộn nữa cũng phải ăn cơm a, tớ còn lo lắng cho hai cậu không có cơm ăn tìm hai cậu đây?"

"Vậy cậu lập tức lại đây, sắp làm xong, rất nhiều đồ ăn."

"Nửa tiếng đến, treo nha!"

Các nàng biết Cao muội muốn qua, rất vui vẻ, cô nàng này rất có thể* tán gẫu...

Hai nàng sinh hoạt là người rất tinh tế, bộ đồ ăn cùng bàn ăn đều rất có cách điệu, rượu đỏ nhất định không thể thiếu, ta và Bảo hỗ trợ dọn cơm...

Ta không nghĩ qua là thấy được cái hình ảnh, D không cẩn thận làm dơ đồ vật, Diệp Tử tỷ len lén bấm mông nàng, sau đó D rất ủy khuất giả bộ đáng thương cong cái mông nhìn Diệp Tử tỷ, ngay sau đó Diệp Tử tỷ lại sờ sờ cái mông của nàng an ủi... (D bây giờ là tóc dài quăn rồi, nàng bây giờ trở nên nữ nhân vị mười phần, không phải cái loại phần lớn người nữ nhân vị này, là cái loại rất cá tính mười phần nữ nhân vị... )

"Hai nàng véo cái mông đều có phong cách như vậy..." Ta nhỏ giọng ở bên tai Bảo nói, nàng nhịn không được cười khúc khích...

Cao muội dùng hỏa tiễn tới, tốc độ kia, không có người nào có...

Nàng nhìn thấy trên mặt bàn cả bàn đồ ăn, kích động đến lớn tiếng kêu: "Oa, kk, chị rốt cục đi làm 'vịt' rồi! ! ! !"

Người nói vô ý, người nghe cố tình, ta sắp cười chết rồi, ha ha, yêu tinh kia...

[18:51:35]

______________

Bạn học phát đồ ăn đều là người xấu......

[19:10:41]

______________

Kẹt xe, cho nên không thích lái xe ở nội thành, đói......

[19:12:44]

______________

Ta cùng Bảo giữa trưa không uống rượu, Bảo hiện tại chống cửa sổ xe hoàn toàn mở ra, thật kẹt a, ta đói đến mông đều chua, nàng đã lái đến không có biểu tình......

[19:21:32]

______________

Chính là đói đến mông ngồi không yên......

[19:24:43]

______________

Rốt cuộc đến gara......

[19:36:40]

______________

Ba mẹ ngày mai trở về, rất luyến tiếc bọn họ, bọn họ tại đây chiếu cố chúng ta, Bảo vài lần nói ra không để cho bọn họ trở về, nhưng không có biện pháp, bọn họ trở về còn có việc phải làm...

Mẹ mới vừa gội đầu xong, ba mượn ghế đặt ở sân thượng, thổi tóc cho nàng...

Trong khoảng thời gian này khí trời quá nóng, các nữ nhân đều rất sợ gội đầu xong rồi thổi tóc, sẽ thổi ra mồ hôi, hai ba ba đều rất chủ động thổi cho chúng ta, Bảo từ vừa mới bắt đầu ngượng ngùng đến bây giờ rất tự nhiên để ba thổi giúp, người một nhà ở chung rất vui vẻ...

Ta thật sự rất thích bọn họ đều ở đây, bây giờ tâm trạng có chút suy sụp...

[20:52:48]

______________

Ngủ ngon mọi người......

[22:05:22]

______________

[09/07/2019]

Mọi người sáng sớm tốt lành......

[06:34:58]

______________ 

Mẹ ta trước khi về nhà còn không quên tổn hại ta một chút: "Con ngủ dậy đầu tóc có thể đá cầu rồi!"

[06:56:42]

______________

Chúng ta mới vừa trở lại nhà ba mẹ Bảo......

[21:50:21]

______________

Lúc ở thư phòng thu thập đồ vật phát hiện một tấm hình nàng chụp hồi cao trung......

Ta yêu thích không buông tay, bảo nàng đưa cho ta......

Ta muốn làm hình nền di động......

[21:52:18]

______________

Một hình ở cao trung vườn trường bị người của club nhiếp ảnh chụp lén lại......

Mùa thu, mặc quần đùi đồng phục, áo thun ngắn thêm một áo khoác đồng phục, tay áo ở hai tay vén lên, mang một cái đồng hồ lặn màu đỏ đen, một đôi giày thể thao cao cổ đỏ trắng AJ, bên vai là túi da violon màu đen, bước nhanh ra vườn trường......

Tóc đuôi ngực gọn gàng, bước đi mang phong cách cảm giác khốc mười phần, đôi chân thon dài thẳng tiếp, tràn đầy hơi thở thanh xuân, ngũ quan tinh xảo lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, khoảnh khách chụp một cái này...... Luân hãm......

Tối nay muốn ôm ngủ......

Ngủ ngon......

[22:10:43]

______________

Không phải ba mẹ ta đi về lập tức chạy về phía ba mẹ Bảo, các nàng vẫn luôn ở bên chúng ta, chẳng qua hôm nay về nhà này, mấy ngày kế tiếp rất nhiều chuyện làm......

[22:19:10]

______________

[10/07/2019]

Sáng sớm tốt lành......

Bận rộn một ngày......

[09:22:50]

______________

Phiên ngoại Hạ Mạt

Vừa mới trong lúc tắm, nói một chút chuyện xuất ngoại...

"Ngày đó cậu đứng trên bục giảng giới thiệu như thế nào vậy?" Ta lấy đi khăn mặt giúp nàng lau lưng hỏi.

"Chào mọi người! Ta là Lý Tiêu Tiểu người gặp người thích, xe gặp xe chở, chim gặp chim ngây ngô!" Nàng rất ôn nhu thong dong bình tĩnh nói.

"..." Ta dừng lại trong tay khăn mặt, kinh ngạc đến ngây người nhìn nàng.

"..." Nàng xoay về phía sau hướng ta cười hì hì.

"Trời ạ Lý giáo thụ, cậu học ai nói lời tùy tiện như vậy? Không hề giống cậu, vẫn còn chim gặp chim ngốc..." Trong lòng ta sắp cười sụp đổ.

"Văn Văn dạy tớ!"

Văn yêu tinh, cậu ra đây! ! ! ! Cảnh cáo cậu, đừng có lại dạy hư nhà ta, manh chết người không đền mạng...

310336153

[*香蕉你个不拿: Chuối tiêu ngươi cầm không]

[21:01:40]

______________

Ngươi còn không lấy lấy ~ cấp tỷ học đáng yêu đi ~ Văn

[21:49:13]

______________

Ngủ ngon mọi người......

[22:21:08]

______________

[11/07/2019]

Ta chỉ đổi chút tiền mà thôi, lăn lộn một tiếng......

[14:59:40]

______________

Mới ăn cái gì......

310356336

[15:39:08]

______________

| Chia sẻ | Singer ROOK1E/khai dreams 《alone together.》 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

https://youtu.be/alxrJ7iOa5A

[18:23:25]

______________

Mấy ngày nay đều rất bận, ngủ ngon mọi người. yen

[22:02:51]

______________

[12/07/2019]

Hôm nay cùng Bảo đi một đoạn đường đi làm việc, kết quả trở về nàng có hơi bị cảm nắng, nghĩ lại thật hối hận, nên lái xe đi......

Nga phải chiếu cố nàng, mọi người ngủ ngon, nhớ các ngươi...

[21:57:57]

______________

[13/07/2019]

Buổi sáng tốt lành! Tối hôm qua ngủ rất sớm, ăn hoắc hương hoàn, sáng nay không có việc gì, cảm ơn mọi người quan tâm ^_^. yen

[10:27:54]

______________

Ban nãy đi phòng tập luyện tìm Bảo, lúc cùng nàng đi toilet xong trở về thì chạm mặt với nam nhân mặt tây trang biểu tình hung ba ba đi tới, ta và Bảo cho là hắn muốn đem chúng ta đi thế nào, khí thế hung hung làm ta theo bản năng chuẩn bị sẵn sàng đối kháng...

"Lý lão sư, có thể thêm wechat không?" Khi hắn đi tới trước mặt chúng ta thì, đột nhiên lộ ra mỉm cười say đắm đối với Bảo. Sợ đến Bảo lui về sau một bước...

"Xin lỗi, nàng là người nguyên thủy, không có wechat!" Không có để cho nàng kịp phản ứng thì ta thay nàng cự tuyệt, dám dưới ban ngày ban mặt đến gần bà xã của ta, lẽ nào có cái lý ấy! ! !

[17:35:04]

______________

A! ! ! ! ! !

Các ngươi không nên phát ăn! ! ! ! !

[17:36:03]

______________

Phiên Ngoại Hạ Mạt

Nữ nhân Đông Bắc nhà chúng ta mỗi lần dùng tiếng địa phương của chúng ta nói hai chữ kia làm ta thật sự muốn đập chết nàng, vĩnh viễn nói không chính xác...

Tối nay tới nhà của ta câu đầu tiên thì hướng ta kêu gào: "Ơ ~ cậu ở đây "Phách phân mảnh nhỏ*" a?"

"Là xem video! Video! ! Video! ! ! !"

310416023

[*"tả em bé" ấy ["Thỉ (屎)" = phân, c*t ; "Phiến (片)" = miếng, mảnh], từ này thì hùi trước người lớn thích dùng để mắng mấy đứa nhóc học hành ko ra gì hay dốt nát.... - Được giải thích bởi bạn Ren Rai trong group]

[20:00:31]

______________

Ta hảo muốn ăn chuối chiên......

Nhìn mà thèm......

[20:11:21]

______________

Muốn hồi phục, nhưng còn phải bận rộn, ngủ ngon mọi người, các ngươi nhắn lại vẫn là thói quen mỗi ngày xem xong mới an tâm......

[21:56:47]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro