Phần Không Tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và em
Hai con người chẳng thuộc về một thế giới
Vốn trong một cuộc tình
Mà chẳng ai hiểu rõ
Tôi bị ám ảnh bởi suy nghĩ của người khác
Em thì lại sống vô tư lạc quan
Tôi ngưỡng mộ em
Em không bị gò bó với suy nghĩ giống tôi
Em khác biệt lắm
Em nổi bật lắm
Và vì vậy tôi đem lòng ghen tị với em
Tôi xấu lắm, tôi biết
Tôi chẳng làm gì nên hồn, tôi biết
Chính tôi còn nói thế
Tại sao em lại khen tôi ?
Thà rằng em cứ để tôi một mình
Để tôi đừng trở nên đáng thương như vậy
Thà rằng em đừng cười với tôi
Để tôi có cái cớ chửi thế giới này
Em cứ thế bước vào cuộc đời tôi
Làm tôi tự hỏi lại các định nghĩa
Rồi lại biến mất bỏ lại tôi
Ngồi một mình viết lách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro