Ngoại truyện: Giam cầm (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mt ngày n, có mt hình bóng bé nh chy vào vườn hng ca hn. V binh báo người đến là hoàng t.

"Người ch đáng kính ca ta có biết không?" Lúc y hn đang lướt mt qua tài liu trước khi vt mnh đng vô dng y lên mt bàn. Lúc ngước lên, hn thy tên v binh s st lc đu, ming hết m hết đóng như có li mun nói ra li thôi. Hn nhướn mày. "Làm sao?"

"Thn nghe li đn đoán thì... t hoàng t không có mi quan h tt vi n hoàng. S vic ln này cũng là đ tránh mt."

"Cũng thú v đy."

Nói vy nhưng hn cũng không quá quan tâm, ch quay sang viên kế toán bên cnh cht vn s sách. Mt m rác rưởi, hình như hn đã nói thế, sau đó vì quá bc bi vi nhng câu tr li p úng mà vt dy khi phòng. Đi hết nhng hành lang gp khúc ri đim mt hết đám hu nơm np cúi chào khi hn lướt qua, mi th lp li và tiếp din cho đến khi hn ra hn ngoài và bước mt chân vào mê cung.

Và phi đến khi hn sp đến trung tâm hn mi nh ra thng nhóc hoàng t có đi lc vào đây, hn mi dng li và cau mày suy tính xem có nên đi tiếp không. Mc dù chưa gp nó bao gi nhưng hn chc mm s không ưa mt bn sao mini ca Enrika. Không, không bao gi. Nghĩ vy hn làm gương mt ghê tm xoay người.

Nhưng nó đã đó, hay nói đúng hơn là khuôn mt bu bĩnh lp ló sau khúc quanh đu tiên dn đến đường ra. Nó rt nh so vi tui sáu hay by gì đy hn không nh quá rõ, ch nh nó trông khá ging m nó, cũng tóc trng mt bc nhưng hn loáng thoáng thy vài đm nâu.

Thng nhóc nhìn thng mt hn my giây ri, như đã quyết đnh mt điu trng đi lm, đi tng bước ưỡn ngc git cc v phía này, hai má như được đp hai nm tuyết nh xíu đ lên. Lúc đng lch s cách hn mt khong còn t v trn tĩnh.

"Ngài là công tước ma qu đúng không?" Nó hi, mt trong hai tay vn treo hai bên eo hi hp co li. Hn thy nó không có v hay lên mt như m nó thì ho cm cũng nhích lên, gt đu, chp nhn làm mt cú tung hng.

"Ngài ghét m con đúng không?" Nó đt ngt bt li. Mt hn nheo nheo.

"Phi." Hn chng thèm chi b. Mt đa nhóc, hơn na còn không phi dòng chính, thì làm được gì hn?

Đôi mt nâu cùng nhng dòng xoáy bc đang nhìn hn rc lên như có la. T hoàng t bng nhiên đng thng, đôi bàn tay nh gin d cun li vào nhau.

"Con... con cũng vy. M, không, n hoàng đã giết vú nuôi ca con."

Tht kỳ l làm sao mu thông tin này không có trong báo cáo. Hn nghĩ trong khi "" lên mt tiếng. Mt bên mày nhướng lên.

"Ta chia bun." V rc la ngay lp tc rút đi, thay thế bng nhng viên trân châu tràn t khoé mt nó cùng tiếng khóc.

Hn đánh "chc" lưỡi mt tiếng ri lưỡng l quỳ mt chân xung đt, ôm nó vào lòng. Mt nó ta vào ngc hn, làm mt mng áo – không, c cái áo – ướt nhp.

"Ngươi biết đy, Enrika cũng đã giết m ca ta."

Người trong ngc hn run lên. Khonh khc nó nhìn thng vào mt hn bng đôi mt sũng nước, hn thy mt góc nh trong tim mình co li.

"N-Ngài... ngài có... bun không?" Nó kéo áo hn, kéo tay hn, ri, không đi hn tr li, nó áp môi lên mu bàn tay hn, lm bm. "Con xin li."

"...Không phi li ca ngươi." Hn nghe mình thu thào.

Nó lc đu.

"Nhưng đó là m ca con. M sinh ra con. Con phi gánh chu thay m."

"Mc dù ngươi ghét Enrika?"

"Vâng..."

Mt ht nước nóng ry t má nó lăn xung tay hn, len li chy vào mt khe nt trong tim hn.

Hn run ry. Li th dài.

"Nhóc con... Cecile? Phi không?" Nó t v bt ng gt đu. Hn mm cười, trí nh ca hn luôn không t. "Cùng ta ăn trưa nhé?" 

—-

Nó luôn trn khi cung đin đ đến ch hn. K cũng kỳ l khi chng ai đ ý đến con ca hoàng tc, nhưng nó bo nó không được mi người yêu quý cho lm. Dù nó không biết ti sao.

Còn hn thì biết. Hn đã quá quen mùi v b gh lnh.

Nhưng hn không nói cho nó. Có l khi thy nó mc va qun áo cũ ca mình, hn nh ti mình hi nh.

"Chú." Nó gi hn như thế. Hn cũng không sa. Lúc cúi xung ôm nó vào lòng, hn nghĩ đây là cm giác có người nhà.

Nhưng ri có mt hôm nó không đến. Ri hai, ba hôm. Mt tun.

Hn nhìn chiếc ghế bên cnh bàn ăn mà ngn ngơ. Vì nó nh nên hn đã kê lên ch ngi thêm my cun sách. Hn ăn không có khu v.

Ri vào mt ti rt mun, có tiếng gõ yếu t t ca phòng hn. Hn vi vã bt dy và bước ti k c khi qun áo còn chưa chnh t.

Ngay khi ca m, nó ngay lp tc nhào vào lòng hn.

"C-Chú..." Mt nó m ướt dính trên khuôn ngc không che chn ca hn. Môi nó mm mi áp vào tim hn. Hn rùng mình nhưng không đy ra, ch ghì ly nó trong khi khoá ca phòng. "C-Chú, con, m ca con...!"

Nó nc li còn nói năng ln xn. Hn đt nó ngi xung giường còn mình thì h người xung bên chân nó.

Ánh đèn ng ri lên khuôn mt bun bã ca nó khiến ngc hn dâng lên cm giác là l.

"Cecile. Bình tĩnh nào." Nó st sùi ly tay chùi mt nhưng vn không nín khóc được. "Cecile, nhìn ta."

Đôi mt nó là mt màu bc tuyt đp. Bc vi nhng gn matte caramel. "Chuyn gì đã xy ra?"

Yết hu nó chuyn đng xung ri lên, t t như trêu ngươi. Như mun nói vi hn điu gì nhưng c kim li. Đôi môi m ướt kh bm.

"Cecile. Nói cho chú đi."

"Hc..."

Nó lc đu, li ly ra t trong ngc mt tm giy nhàu nát. Nhìn qua có v là chiếu ch nhưng đã b ai đó xé rách trong cơn tuyt vng.

Hn đc mà tâm trng trm xung. Mc dù ni dung đã b xé b gn hết, hn vn hiu được cm "cu thân" mang ý nghĩa gì, cũng như biết quc vương Siberia là loi người như thế nào.

"Tun sau... con s phi đi." T hoàng t thu thào. Nó không nhit tình đón ly vòng tay hn như thường l mà ch da mt bên má vào ngc hn vi v vô hn. "Và không bao gi tr li..."

"Con không ng... không, là không hiu ti sao m li ghét con đến thế. Ti sao ch?"

"Con đã luôn c gng mà... k c khi m đã khiến Merrin ca con ri xa mãi mãi..."

"Ti sao mi vic li thành ra như vy? Chú cho con biết đi?" C hng hn như có cái gì chn li. C đến my cũng chng có ch nào thoát ra được.

Có tiếng nó cười nghèn nghn trong ngc hn ri im bt.

"Chú ơi, con phi thế nào đây?" Nó hi. Hn cũng chng biết làm thế nào bi đây vn đâu phi vn đ hn và hn s chng bao gi hiu được...

Nhưng hn tc gin thay cho nó. Ni tc gin chng cht lên hn thù hn dành cho Enrika không có tình thân, cùng vi ni tc gin khi biết nó s tr thành đ chơi cho mt tên già gn đt xa tri. Mà nó có bao nhiêu tui đu, có bao nhiêu s ngây ngô và vô tư mà v thành niên cn phi tri qua và cn được nuôi dưỡng?

Vy mà Enrika, m ca nó, li mun phá hy điu y. Phá hy chính ct nhc ca mình. Tht đáng ghê tm.

"Chú ơi, con không mun đi đâu!" Nó li ngt ngho khóc. "Chú ơi, chú làm gì đ con không đi đi? Con xin chú..."

"Nhóc con à..."

Nhưng nó c đu vào c hn mà nc n. Tay hn bi ri xuôi theo tm lưng gy ca nó đ an i, nhưng áo choàng tm ca hn cũng sp ướt ri mà vn chng có gii pháp nào bt ra c.

Mt hn lơ đãng rơi xung cái gáy trng ngn ca nó. Dng trên du trinh bạch đ tươi.

Không, không phi không có cách. Nhưng mà...

Nhưng mà sao? vi hn chung đâu đến na dòng máu? Hơn na thế còn không tt hơn đ mt lão già cướp mt ln đu ca nó hay sao ? Hn biết cách làm nh nhàng hơn mà ?

Hn nut nước bt mà vn không quyết đnh được.

Nó bng nhiên ngng đu khi ch trn mà ngước lên nhìn hn. Đôi mt long lanh tràn đy tin tưởng.

"Chú ơi, làm thế nào đây ?" Vn là làn môi hng hào y mp máy và hn khát khao làm sao được nếm nó, được xé toc nó ra cho bt máu mút tht sch. "Con không mun ri xa chú đâu."

"...Ti sao con không mun ri xa ta?" Trước câu hi ca hn, nó nhăn nhó vi v không tin được.

"Ti chú rt tt vi con. Con thích chú."

Hn biết nó đang nói đến cm giác bên người thân, nhưng ngoài t "thích" ra thì đu hn chng nghĩ được cái gì na.

"Nm xung đi, Cecile." Hn đã quyết. Hn nghe ging mình khàn khàn.

"Nhưng đ làm gì?" Nó hi vi v bi ri ngây thơ. Nhưng còn được bao lâu?

"Ngoan." Hn d.

Và nó làm theo. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro