Không Tên Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CẢNH ĐỢI TÀU

Thạch Lam là cây bút truyện ngắn suất xắc và tài hoa, truyện ngắn của ông thường không có cốt truyện , chủ yếu khai thách TG nội tâm của nhân vật vs những xúc cảm mong manh mơ hồ tg cuộc sống hàng ngày. "Hai đứa trẻ" in tg tập "nắng trong vườn" là truyện ngắn đặc sắc tiêu biểu cho phong cách truyện ngắn của Thạch Lam, t/p đc ví như "1 bài thơ chữ tình đượm buồn" , là câu truyện cảm động về những kiếp người vs bóng tối bao chùm nhưng họ vẫn hướng về ánh sáng vs khát vọng đổi thay. Cảnh đợi tàu của chị em Liên là đ' sáng rực rỡ thể hiện giá trị nhân đạo sâu sắc của truyện ngắn 2 đứa trẻ.

Câu truyện bắt đầu vs khung cảnh TN phố huyện lúc chiều tàn vs âm thanh của tiếng trống thu không gọi chiều về. Tiếp đến, màn đêm buông xuống, bóng tối "ngập đầy dần cô bé Liên". Đêm tối như bao chùm phố huyện và nó càng dày đặc, mênh mông hơn khi xuất hiện những quầng sáng, vầng sáng,hột sáng leo lét, yếu ớt. Tất cả đc mt bằng thủ pháp đối lập tương phản.Nổi bật giữa không gian bóng tối đầy phố huyện là cuộc sống lam lũ quẩn quanh của con người nơi đây " đám trẻ con nhắt rác ở ven chợ, mẹ con chị Tí vs gánh hàng nước ế ẩm, family bác Sẩm trông chờ vào sự bố thí của những người cùng cơ hàn như mình, bà cự Thi điên và chị em Liên vs gian hàng tập hóa còn cõi. Cuộc sống của họ thật đơn điệu buồn chán. Những Người dân phố huyện vẫn khao khát và hi vọng dù trg bất cứ hoàn cảnh nào. Họ vẫn mong đợi 1 cái j tươi sáng hơn cho sự sống nghèo khổ hàng ngày của họ, đây thực sự là ước mơ , khát vọng của ng dân nơi đây. Đây cũng chính là lí do khiến chị em Liên hàng đêm vẫn cố thức để nhìn chuyến tàu từ HN về. Người dân phố huyện thức đợi chuyến tàu đêm bởi họ mong bán đc thêm chú hàng cũng là vì cuộc sống mưu sinh: như chị Tí, bác phở Siêu hay gia đình bác Sẩm. Còn đối vs Liên và An, chúng không chỉ vâng lời mẹ để bán thêm đc chút hàng bởi học chỉ mua bao diêm hay gói thuốc là cùng nên " Liên ko trông mong ai đến mua nữa".Chuyến tàu đến, đối vs Liên ko có lợi ích vật chất cụ thể mà chuwas đựng những lợi ích tinh thần. Chuyến tàu ấy là hđ cuối cùng của đêm khuya , là h/a' 1 TG khác hẳn vs hiện thực phố huyện đủ làm cho chị em Liên rạo rực và ánh lên niềm vui sướng dù chỉ trg giây lát. Bởi vì thế, đêm nào cũng vậy Liên và An " dù buồn ngủ díu cả mắt vẫn cố thức đợi". Đoàn tàu là hình ảnh đã trở nên quen thuộc trg tâm hồn 2 đứa trẻ. Chờ tàu là 1 khát vọng mãnh liệt, là món ăn tinh thần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng. Trước khi tàu đến , phố huyện hiện lên vs âm thanh của tiếng trống cầm canh khô khan gợi ko gian yên tĩnh. Trên bầu trời, ngàn sao lấp lánh cùng vs ánh sáng của đom đóm, vùng sáng nhỏ xanh nhấp nhánh. Sự xuất hiện của con người ở nơi đây thật ít ỏi, " người vắng mãi", trên hàng ghế chị Tí chỉ mới có 2,3 bác phu ngồi uống nc và út thuốc lào. Tất cả cho ta thấy phố huyện trc khi đoàn tàu đến ao trùm là bóng đêm, sự ảm đạm , yên tĩnh, vắng lặng. Sự xuất hiện của đoàn tàu đc mt tỉ mỉ theo trình tự thời gian, không gian từ xa tới gần, mọi hình ảnh, âm thanh ,a'/s của đoàn tàu đều đc 2 chị em Liên quan sát kĩ. Từ xa, những dấu hiệu đầu tiên ta có thể thấy là "hai ba ng cầm đèn lồng lung lay các bóng dài: mấy ng làm công ở hiệu khách đi đón bà chủ ở tỉnh về". Con tàu từ xa đến vs " ngọn lửa xanh biếc, sát mặt đất như ma chơi" tiếng còi xe lửa từ đâu vang vọng lại trg đêm khua kéo dài ra theo ngọn giá xa xôi. Bác Siêu reo lên thảng thốt mừng rỡ " đèn ghi đã ra kia rồi" . Liên vội vã đánh thức em " dậy đi, An. Tàu đến rồi" – đây là lời giục dã, hối thúc. Ngày nào cũng là con tàu ấy mà ngày nào sự trong đợi của chị em Liên cũng đầy háo hức, mới lạ và thiêng liêng biết bao. Khi tàu đến gần, " tiếng còi đã rít lên, rầm rộ đi tới" – đó làm âm thanh rộn ràng huyên náo.Liên dắt em đứng dậy để nhìn rõ hơn, dồn hết sự chú ý của mình vào các toa tàu: " các toa đèn sáng trưng, chiếu ánh cả xuống đường" trc mắt Liên " những toa hạng trên sang trọng, lố nhố ng , đồng và kền lấp lánh, các cửa kính sáng". Đó là thứ ánh sáng sang trọng và âm thanh náo động,khác xa vs những ánh sáng yếu ớt nhỏ bé và bóng tối tràn ngập ở phố huyện. Sự nhộn nhịp, vui tươi, giàu sàng này đối lập hoàn toàn vs cuộc sống nghèo nàn, mòn mỏi và uồn lặng nơi phố huyện. Hai đứa trẻ cứ mải mê ngắm nhìn trg tâm rạng say sưa, hạnh phúc,trg phút chốc chúng đc sống trg TG của ánh sáng và niềm vui. Chuyến tàu nhanh chóng đi qua, 2 chị em vẫn nhìn theo " những đốm than đỏ bay tung trên đg sắt", " cái chấm nhỏ của chiếc đèn xanh trên toa sau cùng xa mãi rồi khuất sau rặng tre. Đoàn tàu giống như 1 tia chớp, 1 ngôi sao băng vụt qua bầu trời phố huyện rồi mất hút vào đêm tối như ánh sáng của nó là ước mơ, khát vọng của những con ng nhỉ bé. Với Liên, cho dù chuyến tàu đêm nay ko đông, và kém sáng hơn mọi ngày nhưng nó không quan trọng mà quan trọng hơn cả họ ở HN về đánh thức trg chị 1 vùng kỉ niệm HN sáng rực, vui vẻ và huyên náo, đó là hình ảnh HN trg kí ức tuổi thơ, HN của những kỉ niệm đẹp mà bấy lâu chị em Liên vẫn tha thiết hướng về dù chỉ trg giây lát theo dòng mơ tưởng . Xa HN đã lâu r nhưng chị em Liên vẫn nhớ như in những lần đi chơi bờ hồ, đc uống thứ nc xanh đỏ, ăn những thức quà ngon lạ. Những kí ức tươi đẹp thế nhưng chúng lại bị cầm tù giữa những cuộc sống quẩn quanh, mòn mỏi nơi phố huyện. Liên cảm nhận sự tương phản khác hẳn giữa đoàn tàu và phố huyện để r sau đó ko phải bâng khuâng, hối tiếc khi đoàn tàu khuất hẳn vào đêm tối. Vs chị em Liên, chuyến tàu từ HN về không chỉ là kí ức đẹp mà còn là biểu tượng của 1 tương lai, ước mơ về 1 tương lai tươi sáng vs cuộc sống giàu sang, sáng rực mà chị em Liên khao khát tìm kiếm, khao khát đổi thay. Đoàn tàu đi r, Liên gối đầu lên tay và nhắm mắt lại , Liên hấy mình sống giữa bao nhiêu sự xa sôi như bóng đèn của chị Tí chỉ chiếu sáng 1 vùng đất nhỏ. Cuối cùng Liên cũng ngập vào giấc ngủ yên tĩnh như đêm ở trg phố tịch mịch và đầy bóng tối. Đó chính là sự ám ảnh về cuộc sống bế tắc, tù đọng ko lối thoát mà biết đến bh ce Liên và ng dân phố huyện mới có thể đổi thay.

"Hai đứa trẻ" thể hiện chuyện Liên và An đêm đêm thứcđợi chuyến tàu đêm qua phố huyện, Thạch Lam vừa tỏ lòng xót thương những kiếpng nhỏ bé trg kiếp sống vô danh, vô nghĩa lại vừa trân trọng những ước mơ bìnhdị, bé nhỏ của họ. Mượn ánh sáng của đoàn tàu, Thạch Lam muốn thắp lên ở nhữngtâm hồn mệt mỏi, uể oải ngọn lửa của lòng khao khát sống 1 cuộc sống có ý nghĩavượt khỏi cuộc đời tối tăm đang chôn vùi họ, hình ảnh đoàn tàu trở thành 1 đốmsáng tư tưởng chứa đựng 1 thông điệp đầy tính nhân đạo, mới mẻ. Cảnh đợi tàu làđoạn kết của truyện 2 đứa trẻ nhưng là điểm sáng của t/p thể hiện ngòi bút tinhtế giàu chất thơ kết hợp giữa hiện thực và lãng mạn vs vc mt sâu sắc nội tâm nvvà sd thành công thủ pháp đối lập tương phản.                                                                   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro