Đoạn 1 bài thơ Tây Tiến(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai đó đã từng nói " Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ ". Thật vậy, hiện thực cuộc kháng chiến chống P và trái tim chân thành của QD dành cho TT và những người đồng chí đồng đội gắn bó đã chắp cánh cho hồn thơ ông bay cao mãi trên bầu trời văn học Việt. Bằng sự kết hợp tài tình giữa chất hiện thực và lãng mạn với hồn thơ phóng khoáng, hồn hậu, QD đã viết nên bài thơ TT. Tác phẩm là hồi ức đẹp đẽ về những năm tháng gian khổ mà hào hùng của những nguồi chiến sĩ dũng cảm, lãng mạn, trẻ trung, yêu đời. Vẻ đẹp ấy được khắc họa rõ nhất qua đoạn:

 " S. Mã xa rồi TT ơi!

                       Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi

                                        ......

                      Mai Châu mùa em thơm nếp xôi. " 


TT là 1 phân hiệu bộ đội được thành lập vào đầu năm 1947, thành viên chủ yếu là thanh niên trí thức Hà thành với nhiệm vụ phối hợp vs bộ đội Lào để bảo vệ biện giới V-L đồng thời đánh tiêu hao sinh lực địch và tuyên truyền đồng bào kháng chiến. Cuối 1948, QD chuyển đơn vị, rời xa đơn vị cũ ít lâu, tại Phù Lưu Chanh, ông đã viết bài thơ '' Nhớ TT ". Nhan đề bài hướng về mạch cảm xúc chủ đạo của bài thơ, một nỗi nhớ kéo dài suốt những chặng đường hành quân của ng lính TT. Nhan đề nghiêng về nỗi nhớ riêng, chữ " nhớ" hẹp nghĩa, lộ ý thơ. Khi in lại QD đổi tên  thành " TT" , mang 1 nỗi nhớ lặng sâu trong tim, nhan đề hàm súc hơn, khái quát hơn, kiên cường hơn. Đồng thời tên "TT" tạo nên vẻ đẹp rắn rỏi khỏe khoắn, mạnh mẽ như: tiến quân ca, ...

           Vs sự kết hợp tài tình giữa chất hiện thực và lãng mạn cách mạng để viết lên những gian khổ về vật chất, thơ ô bao giờ cũng toát lên vẻ trẻ trung, yêu đời của ng tráng sĩ sắn sáng hi sinh vì nghĩa lớn. Để làm nên thành công của cả bài ta k thể k kể đến QD-1 nhà thơ tài hoa vs hồn thơ phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn.

             Mở đầu bài thơ là btranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang sơ mà thơ mộng, gắn liền vs những bước chân hành quân của ng chiến sĩ TT

                 " S. Mã xa rồi TT ơi !  

                            ..........

                    Mai Châu mùa e thơm nếp xôi"

             Đoạn thơ đâu tiên mở đầu vs 2 câu thơ mang cảm xúc chủ đạo của toàn đoạn, đó là nỗi nhớ của nhà thơ đc thốt lên thành tiếng gọi:

                        " S Mã xa rồi TT ơi!

                           Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi"  

Tác giả đã trực tiếp bộc lộ c.xúc bằng câu cảm thán vô cũng tinh tế" S Mã ... ơi". Bài thơ viết về TT nhưng lại bắt đầu bằng hình ảnh s Mã , bởi s Mã là dòng sông ghi dấu những bước chân quân hành của ng chiến sĩ, gắn bó vs bao kỉ niệm buồn vui và hơn thế nữa, đó còn là dòng s đã bao lần chứng kiến và tiễn đưa anh về vs đất mẹ thân yêu. Dòng s Mã vì thế đã trờ thành dòng s trở nặng nỗi niềm đầy vơi của lòng ng. 

Khi viết bài thơ này, QD đã rời xa miền Tây Tổ Q, và đơn vị TT cũng k còn. Chữ '' xa r'' đặt ở giữa dòng thơ vừa có nghĩa với từ '' TT ơi'' vừa có nghĩa vs từ '' s Mã '' cả về phương diện t.gian và k.gian. Bởi '' xa r'' nên những chặng đường hành quân TT, những ng đồng đội, dáng ng, dáng hoa tất cả đều trở thành kỉ niệm , đều thuộc về kỉ niệm, đều đc gợi lên từ nỗi nhớ. Nỗi nhớ tha thiết để rồi bật lên thành tiếng gọi " TT ơi" đầy nuối tiếc, xót xa, chơi vơi. S.Mã đã xa, TT đã xa, tất cả chỉ còn đc đánh thức trong nỗi nhớ. Vậy nên, thế giới thơ của TT là thế giới của kỉ niệm đc gợi về.

Điệp từ " nhớ" đứng ngay đầu mỗi vế câu thơ, đc lặp đi lặp lại như để tô đậm cung bậc c.xúc, nỗi nhớ như những lớp sóng miên man cuộn trào. Đó là nỗi '' nhớ về rừng núi'', nhớ về địa bàn hoạt động giữa thiên nhiên TB vừa hùng vĩ hiểm trở vừa thơ mộng trữ tình.

Câu thơ thứ2 là sự cụ thể hóa nỗi nhớ, nhớ về ai ( nhớ về rừng núi), nhớ như thế nào? ( nhớ chơi vơi).  Nỗi nhớ đc nhà thơ thể hiện bằng vẻ đẹp riêng. Sự láy lại 3 lần vần ơi ( ơi, chơi vơi) đc coi như là 1 thủ pháp Nghệ Th đắt giá vs 3 thanh bằng mang âm hưởng vọng dài, lan tỏa đc gợi lên bằng nỗi nhớ ngàn trùng của thi sĩ. Ca dao xưa cx từng khắc khoải:

" Ra về nhớ bạn chơi vơi"

hay trong " Nhị Hồ" Xuân D viết:

''  Sương nương theo trăng ngừng lưng trời  

  Tương tư nâng lòng lên chơi vơi"

Còn QD '' nhớ cv'' là cảm giác thật khó tả, khó nắm bắt,... vừa cụ thể, vừa hư ảo, la cảm giác bồng bềnh, bảng lảng, mơ hồ, k rõ nét. Nó là 1 nỗi nhớ về 1 cái gì đó đã xa, k còn nữa nhưng những kỉ niệm về nó thì vẫn vẹn nguyên, thường trực, canh cánh bên lòng khôn nguôi. Nỗi nhớ ấy trải rộng trong k gian, t.gian, mênh mông, mông lung, vừa ám ảnh tâm trí lại vừa có chiều sâu da diết, thiết tha.... Phải người trong cuộc  ms có thể có đc cảm nhận thấm thía như v.

           K chỉ dừng lại ở đó, đó còn là nỗi nhớ về những địa danh vs kỉ niệm trên những chặng đường quân hành.

" Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi

Mường Lát hoa về trong đêm hơi"

'' SK,Ml'' đều là những địa danh ghi dấu bước chân hành quân của người lính TT gợi về miền Tây xa xôi khiến ng đọc có ấn tượng về sự heo hút, hoang vu ở nơi thâm sơn cùng cốc. Những địa danh ấy đc gọi tên từ cõi nhớ gắn vs từng chặng đường hành quân của ng chiến sĩ TT, là những tên đất đã ghi dấu hồn người. Kể từ khoảnh khắc ban đầu của tiếng gọi '' TT ơi'', những địa danh này đã trờ nên hết sức thân thg, là nơi lưu giữ 1 quãng đời kiêu hùng của QD và cũng như những ng lính về TT. 

Trên đỉnh SK sương lấp dày đặc, lấp cả đường đi, lấp cả dáng hình của các a, và chúng như muốn vùi lấp đi cả sinh mạng của họ. Đoàn quân hành quân trong sương dày giữa núi rừng trùng điệp, âm u.

 Chữ '' mỏi'' cuối câu tô đậm thêm sự gian khổ đến tột cùng, bước chân kia như sắp chìm lấp trong màn sg vùng cao. Vs ng lính Hà thành, cái mỏi của những cuộc hành quân lần đầu sẽ chẳng bao giờ phai mờ trong tâm trí. Hay ta cũng có thể hiểu theo nghĩa khác : Thể xác có thể mỏi nhưng tinh thần người lính k bao giờ biết mỏi. Bởi ý chí quyết tâm ra đi vì TQ, " Quyết tử cho TQ quyết sinh"đã làm cho những người lính Hà thành yêu nước trở nên kiên cường bất khuất hơn. Thể hiện ý chí " Đèo cao thì mặc đèo cao trèo lên đến đỉnh ta cao hơn đèo" của người lính.

Đến câu thơ thứ4 ta thật bất ngờ trc sự thơ mộng, lãng mạn của thiên nhiên: 

" ML hoa về trong đêm hơi"

Khác với câu thơ trc đó, âm điệu câu thơ này vút lên nhẹ nhàng vs nhiều thanh bằng khiến chúng trở nên thanh thoát, êm dịu như xóa đi cảm giác mỏi mệt mà thay vào đó là cảm giác thoải mái, lâng lâng trong bước chân ng chiến sĩ.

Câu thơ ảo hóa hiện thực1  cách tài hoa bằng cách sử dụng nhiều hình ảnh lãng mạn: . Chữ "hoa " được viết vs trạng thái cảm xúc thăng hoa. Nhìn từ xa , những người lính cầm những ngọn đuốc trông giống như dòng sông hoa lung linh, ẩn hiện trong đêm sương.  Hoa về trong đêm hơi là cách ns hoa mỹ của các a lính trẻ Hà thành vs tâm hồn thơ mộng, hào hoa, lãng mạn qua cách cảm nhận của núi rừng,1 vẻ đẹp lung linh mà thơ mộng.


                          ____________________________________________________


Hết phần 1.

Mọi người thấy sao? có cần bổ sung hay sửa chữa gì để bài thêm hoàn thiện ko nè?

#KíTên : MaMaOfQQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro