Chương 1.1 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tô Gia Văn ngồi ở bên giường, La Duật hỏi cậu: “Biết phải làm thế nào không?”

Tô Gia Văn do dự gật gật đầu.

“Như vậy thì tự mình đi rửa sạch sẽ” La Duật dặn dò, “Nên làm cái gì thì làm cái đó”

Nhìn dáng vẻ Tô Gia Văn mở to hai mắt, La Duật liền đến gần doạ hắn: “Nếu tôi không hài lòng, liền đem cậu trả về chỗ ấy của Neal.”

Tô Gia Văn bị hắn doạ, lập tức chạy vào buồng tắm, tắm một chút mới ra ngoài.

Cậu mặc áo tắm, đuôi tóc bị nước làm ướt, vài sợi ẩm ướt rũ xuống, đẩy cửa ra, liền không đi ra, ló đầu nhìn La Duật, mắt mở thật to: “La tiên sinh, tôi đã tắm xong”

La Duật bị dáng vẻ của Tô Gia Văn như vậy chọc phát cười, hướng cậu ngoắc ngoắc tay: “Lại đây.”

Tô Gia Văn cũng chậm chạp đi lại, trên người cậu mang theo cổ hơi nước và mùi thơm sảng khoái, nhìn căn phòng cũng vừa ý cực kỳ.

La Duật làm cho cậu quỳ trước mặt mình, vươn tay cởi áo tắm xoa xương quai xanh cùng lồng ngực đơn bạc, đầu ngón tay thăm dò ác ý dừng ở điểm nhỏ trên ngực mà nắn bóp, Tô Gia Văn đỏ mặt, ngẩng đầu nhìn La Duật.

“Đi lên giường” La Duật chỉ chỉ giường lớn cách đó không xa, hỏi cậu, “Mặt sau chính mình đã chuẩn bị tốt sao?”

Tô Gia Văn đôi môi run lên, gật gật đầu.

La Duật nhíu nhíu mày, hỏi cậu: “Thích nam nhân không?”

Tô Gia Văn không trả lời, cậu đỏ mặt đi tới bên giường, ngồi ở phía xa nhìn La Duật, La Duật yêu thích bé ngoan, giống như món đồ chơi nhỏ tinh xảo, cũng không hỏi nhiều nữa, đi tới đem Tô Gia Văn đặt lên trên giường.

La Duật chưa bao giờ cùng người khác hôn môi, bất quá lần này thì khác hắn phá lệ hôn hai má Tô Gia Văn, kéo ra dây lưng áo tắm của cậu, Tô Gia Văn không mặc cái gì khác bên trong, giữa hai chân còn có vật nhỏ mềm mại buông xuống sỉ mao thưa thớt, mặt sau xác thực cũng đã mở rộng, mà không tốt lắm, thuốc bôi trơn ống ánh bị Tô Gia Văn bôi lên toàn bộ.

La Duật bị kích thích, hạ thân có chút rục rà rục rịch, hắn đứng ở bên giường, mở ra khóa quần, nhìn tô Gia Văn nói: “Liếm”

Tô Gia Văn thật biết điều, cậu bò qua quỳ gối trước mặt La Duật, kéo quần La Duật xuống, như liếm kẹo que từng chút từng chút từ gốc rễ liếm đến đỉnh, La Duật cuối đầu nhìn lông mi thật dày của Tô Gia Văn, cùng đôi mắt khép hờ, không lâu lắm liền cứng rồi.

Hắn bảo Tô Gia Văn dùng miệng mang bao cho hắn, Tô Gia Văn lúng túng, khó khăn dùng răng cắn bao đựng, không biết phải làm sao, môi dưới chạm đến đỉnh của La Duật.

La Duật liền cảm thấy được có chút gian nan, thở dài, khoát tay áo, vỗ vỗ mặt Tô Gia Văn: “Nằm úp sấp xuống”

Thân thể Tô Gia Văn trần truồng nằm lỳ trên giường, La Duật không lên giường, hắn đứng ở bên giường, đem chân của Tô Gia Văn kéo đến trước mặt, vươn tay khuấy khuấy trong hậu huyệt Tô Gia Văn, nắm lấy eo của Tô Gia Văn đem của mình từng chút từng chút đẩy vào.

Tô Gia Văn đau đến toàn bộ lưng đều cứng đờ, bên trong cậu rất căn và nóng, La Duật không chút thương cảm mà bắt đầu chuyển động, đem Tô Gia Văn từng chút từng chút thúc thẳng vào, cả người Tô Gia Văn mềm mại quỳ trước người hắn, hậu huyệt non đỏ bị La Duật không ngừng ra vào, cậu bị đau đến một chút khí lực cũng không còn, mặc cho La Duật thao lộng.

Trận giao cấu này, vốn La Duật cho rằng chỉ đơn thuần phát tiết, bởi vì hắn đối với bạn tình một điểm kiên nhẫn cũng không có, hắn chỉ cần *, không cần yêu. Ai biết làm một hồi, hắn đem Tô Gia Văn lặt qua, đồ vật giữa hai chân Tô Gia Văn đã bán cứng, động tác của La Duật có quy luật, anh vỗ vào vùng bụng trắng nõn của cậu, có một ít chất lỏng dính nhớt chảy ra từ phía trên.

Không giống với những bạn giường của La Duật lúc trước đó chỉ có khoái lạc, Tô Gia Văn nhìn chân thật, có một loại trầm mê với mùi vị tình dục, cự vật đang trong cơ thể cậu mẫn cảm bắt đầu vươn mình, cậu phát ra một tiếng rên rỉ rất nhẹ, nghe được âm thanh này La Duật càng cứng hơn mấy phần.

Khi bất kì người đàn ông nào được khẳng định năng lực ở một khía cạnh nào đó, lòng hư vinh sẽ được nâng lên thỏa mãn hơn bình thường.

Trên mặt Tô Gia Văn đỏ ửng từ khóe mắt đến bên tai, bởi vì cao trào gần tới mà đôi môi đỏ tươi khẽ nhếch, ngay cả hơi thở cũng mang vào chút trầm mê, chính La Duật cũng không phản ứng lại, hắn hôn lên đôi môi của Tô Gia Văn.

Mùi vị của Tô Gia Văn cũng rất sạch sẽ, mềm mại ướt át, một bên La Duật hôn cậu, một bên không ngừng lay động hạ thân, âm thanh của Tô Gia Văn bị La Duật chặn ở trong cổ họng, cậu chỉ có thể phát ra tiếng mũi yếu ớt.

La Duật nghe Tô Gia Văn đè nén tiếng kêu, cảm thấy được trên người có chút nóng, đầu óc cũng trở nên mơ màng, mở ra mấy cái nút áo sơ mi, dường như quyết tâm đem Tô Gia Văn làm ở trên giường một cách thô bạo, muốn đem âm thanh Tô Gia Văn bức đến thật dâm mỹ.

Cuối cùng, Tô Gia Văn cũng gần như ngất đi, La Duật mới bắn ra. Hắn từ trong cơ thể Tô Gia Văn lui ra, muốn trực tiếp đi buồng tắm như bình thường, bất quá dáng vẻ của Tô Gia Văn khá là đáng thương, La Duật dừng một chút, thuận thế ôm lấy thân thể của Tô Gia Văn.

Tô Gia Văn không còn khí lực phản kháng, chỉ nhíu mày không dám nói lời nào, La Duật bắt nạt cậu vài giây liền thôi, rồi nằm xuống bên cạnh Tô Gia Văn, để cho Tô gia Văn tựa vào trên bả vai hắn.

Tô Gia Văn dán chặt vào người La Duật, nhắm hai mắt thở dốc.

La Duật rất ít cùng bạn tình ôn nhu như vậy, nhìn cậu dựa vào mình, lòng nói vật nhỏ này ngược lại cũng không tệ lắm, có thể nuôi một quãng thời gian.

Nghỉ ngơi một hồi, La Duật hỏi Tô Gia Văn: “Còn có thể đi không?”

Tô Gia Văn lúc này mới trợn mắt, ngẩng đầu nhìn La Duật một chút, nói: “Còn có thể.”

La Duật để cho cậu đi kiếm bộ quần áo trong tủ mặc vào, chính mình đi phòng tắm.

Quấn khăn tắm đi ra, La Duật lập tức nhìn thấy Tô Gia Văn để hai chân xuống giường, vừa muốn đứng, “rầm” một chút ngã trên đất.

Cậu nằm quỳ úp sấp ở trên sàn nhà nhìn La Duật, có chút thẹn thùng mà nói: “La tiên sinh, tôi giống như đi không nổi.”

La Duật đi đến, nắm lấy tay của Tô Gia Văn muốn kéo cậu đứng lên, bản thân Tô Gia Văn cũng tự mình cố gắn đứng dậy, cũng đem một cái tay khác đưa đến, cũng kéo La Duật.

Không ngờ rằng lần này, La Duật không thể đem cậu kéo lên, đồng thời cũng bị kéo ngã xuống đất.

Khăn tắm trên eo La Duật suýt nữa rơi ra, trong lòng hắn không vui, bất quá nhìn thấy vẻ mặt xin lỗi sợ sệt của Tô Gia Văn, cuối cùng cũng không sinh khí, trực tiếp đem Tô Gia Văn ôm lên giường: “Bé ngoan ngốc nghếch”

Tô Gia Văn đầu tiên là đáp ứng, nhìn La Duật đứng ở trong phòng quần áo thay đồ, lại hỏi: “La tiên sinh muốn đi ra ngoài?”

La Duật không có đóng cửa phòng thay quần áo, đang đeo cà vạt, liếc mắt nhìn Tô Gia Ngôn: “Không nên hỏi thì cũng không nên hỏi.”

“Vậy còn tôi?” Tô Gia Văn gấp gáp hoảng sợ hỏi, cậu sợ La Duật ngủ quên rồi vứt bỏ cậu tại Bạch Sào, trước ánh mắt lạnh như băng của La Duật mà hỏi hắn.

La Duật mặc vào áo khoác, chỉnh tề đi tới, nhìn xuống cậu vài giây, nói: “Một lát nữa ta cho người tới đón cậu.”

Tô Gia Văn thở phào nhẹ nhõm, ngơ ngác nhìn La Duật.

La Duật đưa tay sờ mò hai má mềm mại của Tô Gia Văn, rồi đi ra ngoài.

La Duật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, buổi tối tháng trước có hẹn với mấy vị chính khách mới nhậm chức ở Bình Thị tham dự bữa tiệc. La duật có nhiều liên hệ cùng với giới chính trị nội địa, các quan chức mới điều cùng hắn ăn bữa cơm, xem như là làm quen với nhau.

Vì vậy bữa tiệc vô cùng phí tâm, La Duật ngồi lên xe, Hình Lập Thành liền đưa cho hắn hai phần tư liệu, tài liệu thứ nhất rất dày hắn đã đọc trước đó, một bản điều tra đơn giản về những người tham gia, phía dưới một phần mỏng hơn là về Tô Gia Văn.

La Duật lật qua lật lại qua loa, Tô Gia Văn đang học khoa tiếng Trung, là một sinh viên ngoan, ngoại trừ dáng dấp không tệ thì cũng không có gì đặc biệt. Trong nhà thì cha cậu mất sớm, mẹ thì nghiện cờ bạc, về phần sau La Duật đều biết.

La Duật đem đồ vật ném sang một bên, như vậy Tô Gia Văn không có bối cảnh, làm cho hắn yên tâm chút, cho nên khi Hình Lập Thành hỏi hắn, muốn mang người kia trong Bạch Sào đi chỗ nào, hắn cơ hồ không do dự, lập tức nói: “Trong nhà.”

Nhà hắn nuôi một con chó cỡ lớn hung mãnh, trong sân sau có ba con ngựa thuần chủng, ngoại trừ thiếu một vật nhỏ làm ấm giường vào mùa đông.

Hình Lập Thành đáp một tiếng, sau đó báo cáo với La Duật về hành tung của A.L. A.L vẫn còn chìm đắm với sự ôn nhu của cô nàng châu Á, đến bây giờ còn chưa tỉnh.

Trong lòng La Duật cảm thấy A.L này như là trái bom khói, trên mặt không biểu hiện cái gì, lại hỏi Hình Lập Thành thêm mấy vấn đề, cuối cùng cũng đến điểm hẹn.

Buổi tối như thường, sau trận giao lưu người tới ta đi, La Duật uống say, ban ngày lại có chút uể oải, trên đường về nhà có ngủ thiếp đi.

Xuống xe thì bị gió lạnh thổi, Hình Lập Thành dìu hắn đi vào nhà, Tô Gia Văn đang ngồi trên ghế sô pha, vui vẻ mà nhìn hắn.

La Duật không có lấy lòng người trên giường, mấy tiếng không thấy cũng nhanh quên người này, trước mắt nhìn đến Tô Gia Văn, không thể nói được là cao hứng hay không, liếc cậu một cái rồi đi lên lầu.

Hình Lập Thành mang Tô Gia Văn đi về nhà La Duật, ngược lại cảm thấy lần này La Duật đối với người này bất thường, nói với Tô Gia Văn nhiều hơn vài câu, an bài cho Tô Gia Văn một gian phòng khách, nói cho cậu biết, tiên sinh không cần ngươi bồi bên cạnh, nên đừng quấy rầy hắn.

Tô Gia Văn đem lời Hình Lập Thành ghi nhớ, sau đứng ở dưới lầu nhìn La Duật, La Duật đi được một nửa, mới dừng bước, đối phía dưới nói: “Ngây ngốc làm gì, còn không đi lên?”

Tô Gia Văn và Hình Lập Thành nhìn nhau, Hình Lập Thành mặt không thay đổi khẽ gật đầu với cậu, Tô Gia Văn mới khập khuễnh chạy đến bên người của La Duật.

Tối hôm đó, La Duật không muốn Tô Gia Văn, nhưng là đem Tô Gia Văn làm mệt đến ngất ngư.

La Duật vừa uống say, yêu cầu nhiều vô cùng, một hồi gọi Tô Gia Văn cho hắn pha nước tắm, một hồi muốn Tô Gia Văn cho hắn đấm lưng xoa bóp.

Tô Gia Văn là một học sinh ngoan ngành Trung văn, làm sao biết mấy thứ này, điện thoại di động cũng giao cho Hình Lập Thành, không thể làm gì khác hơn là hỏi La Duật: “La tiên sinh có thể hay không cho tôi mượn điện thoại di động không, tôi cần tra một chút tài liệu.”

La Duật nằm lỳ trên giường, bắp thịt phần lưng cương cứng, nghiên đầu nhìn Tô Gia Văn, nhìn kỹ cậu một lúc mới ngừng lại, nói: “Tra cái gì mà tra, tùy tiện xoa bóp.”

Tô gia Văn hết cách, cưỡi ở trên người La Duật, tay ở trên lưng La Duật xoa bên trái bóp bên phải, mỗi khi cậu cho rằng La Duật đang ngủ, muốn nghỉ ngơi một lúc, thì âm thanh La Duật văn lên, hỏi cậu: “Chết rồi?”

Tô Gia Văn ấn rồi lại ấn chính bản thân cũng buồn ngủ, động tác trên tay chậm lại. Một lát sau, La Duật cảm thấy lực đạo trên lưng càng ngày càng nhẹ, cuối cùng Tô Gia Văn ngã xuống người của hắn, sau đó dùng khủy tay đem cậu đẩy xuống.

La Duật ngồi dậy nhìn Tô Gia Văn, Tô Gia Văn thì đã ngủ, ngủ đến ngon và ngọt, tay còn nắm thành quyền, muốn cho hắn bóp vai.

La Duật lại cảm thấy buồn cười, hắn chưa bao giờ cùng người khác chung giường, bất quá Tô Gia Văn tay trói gà không chặt, không tạo thành uy hiếp, La Duật trực tiếp đem người đẩy xuống đất.

Tô Gia Văn ban ngày chịu kinh hách, lại bị La Duật dằn vặt, rơi trên thảm trải sàn cũng không tỉnh, La Duật thưởng cho cậu một cái chăn, rồi cũng tự mình đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro