Chương 1:Điềm báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày đầu xuân, khí trời oai bức một cách khó chịu, bây giờ đã là 11h55p hầu như là cái giờ mà ai cũng đi ngủ để đủ sức khỏe cho buổi đi làm vào sáng mai, nhưng với đa số sinh viên thì giờ này mới là giờ hoạt động. Đương nhiên tôi vẫn chưa đi ngủ, nếu như là ngày bình thường của phòng tôi thì bây giờ ta sẽ nghe thấy tiếng gõ bàn phím, game, facebook đầy đủ thể loại nhưng tiếc thay hôm nay nó không như vậy.

Tại đây, ngay bây giờ chỉ có một mình tôi ngồi trước màn hình máy tính với bóng tối bao trùm xung quanh mà thôi, vì lũ bạn chung phòng đã về quê hết rồi, thật ra tôi cũng có thể về nhưng thấy sắp tết rồi tôi nghĩ về chi cho tốn tiền nên đành ở lại một mình. Không có gì làm nên tôi ngồi cày game một mạch đến khi tôi thua nhiều quá muốn đi ngủ nhìn đồng hồ thì đã 2h34p, lúc này tôi đứng dậy vươn vai, vươn eo nhìn về phía ban công thì đã thấy tòa nữ phía đối diện tắt hết điện làm cho phía ban công chỉ còn là một khoảng đen làm người cảm thấy rùng mình. Tôi là một tín đồ của phim, truyện, tiểu thuyết ma, kinh dị nên từ lâu tôi đã ngầm bảo với mình rằng trên đời này ma cỏ không đáng sợ bằng lòng người, nên đối với tôi khoảng đen nó rất bình thường cho dù nó có vẻ bất thường đối với những người bình thường.

Vừa ngay lúc định đi "xả nước cứu thân" thì có 1 tiếng: "Tik" , à ra là có thằng bạn cấp 3 lâu không gặp nên pm nói chuyện đến tận 3 giờ sáng thì bất chợt không biết từ đâu một cơn gió lạnh thổi vào gáy tôi, giữa tiết trời oai bức như thế này có một cơn gió mát lạnh thổi vào thì còn gì bằng nhưng cơn gió ấy lại làm tôi lạnh gáy mình một cách kì lạ, theo tình tiết trong phim thì tôi sẽ từ từ quay đầu lại và bắt gặp một thứ gì đó không thuộc về thế gian này. Tôi thiết nghĩ: "Không, đây là ngoài đời mà làm gì có ma.

#NgưngSuyDiễn ", tôi cố lấy hết can đảm mà quay đầu lại một cách thật nhanh, tôi thở phào nhẹ nhỏm vì nó cũng chỉ là một khoảng đen không có gì bất thường cả. Nhưng tôi lại cảm thấy không đúng vì hình như trong khoảng đen ấy giờ đây lại xuất hiện thứ gì đó trắng trắng, tôi nheo mắt cố gắng nhìn thật kĩ rõ ràng là một cái đầu người, tôi thất kinh hồn vía tim như ngừng đập, lúng túng một cách cuống cuồng vì không có ai khác ở đây ngoài mình, nổi sợ hãi đẩy tới tột cùng tôi ngồi nhìn nó suốt 15p đồng hồ nhưng nó vẫn vậy vẫn khuôn mặt hình sọ người chẳng có dấu hiệu nào là nó sẽ tiến tới tôi cả. Tôi đánh liều chạy qua mở cái đèn lên, sự việc trước mắt khiến tôi phải thốt lên:" Đậu xanh ", hóa ra là thằng nào làm rơi cái áo in hình sọ đầu. Sau khi định thần lại, thì bất chợt một cảm giác kì lạ đến khó tả không hiểu sao dưới chân tôi lại có 1 vũng nước, a thì ra lúc tôi thở phào nhẹ nhỏm thì vòi nước nó cũng đã được vặn chảy một cách nhẹ nhàng. Cũng may chả có thằng nào ở phòng không thì chắc đội quần rồi haha. Vội vàng vào thay đồ, đột nhiên đèn nhà tắm tắt:" xui quá vậy ta, để mai kêu trưởng nhà" tôi thầm nhủ, may là đèn nhà VS còn dùng được.

Tôi cố gắng nhanh chóng thay đồ và ra soi gương thoa sữa rửa mặt dưỡng nhan sắc trời cho của mình để đi ngủ. Khi tắt đèn nhà vệ sinh thì ôi thôi tôi thấy một nam thanh niên đứng ngoài ban công cứ tưởng nó sẽ từ từ, từ từ quay đầu lại nhìn tôi cười một cách quỷ dị nhưng không nó vẫn đứng đó nhìn ra ngoài ban công, tôi lấy hết dung cảm để bước vào chăn trùm kín đầu lại mồm luôn niệm: "Nam mô A di đà phật" , Án ma ni bát ri hồng "," Si cô la sữa hột gà", v... V nói chung những câu chú trong phim tôi đều lấy ra để niệm, vẫn tĩnh lặng vẫn không có gì xảy ra vừa thấy an lòng thì chợt thấy có một nguồn ngoại lực nào đó tác động vào chăn và muốn kéo cái chăn ra khỏi tôi, dằn co một hồi đuối sức tôi đã bị nó giật ra được, nó vẫn thế vẫn nhìn tôi cười một cách quỷ dị.

Tôi la lên: "Aaaaaaaa" giật mình tỉnh dậy tôi thấy thằng Hoà nó đang cầm cái chăn tôi và bảo: "Dậy đóng cửa cho tụi tao về quê này" , tui giật mình hỏi lại: "Sao? Giờ tụi mày mới về quê à?" , thằng Di liền bảo: "Bác bị điên à, nay mới về mà" . Tụi nó không ngó ngàng đến tôi nữa mà xách balô lên và đi về, một cảm giác không thể nào tả được của tôi lúc này: "Tại sao mình lại nằm mơ thấy điều đó? Trước giờ đâu có đâu? Phải chăng là một điềm báo?" . Thấp thỏm lo âu vì tối nay chính thức mình ở một mình!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro