Cốt Truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cốt truyện mới bắt đầu từ lúc Su có thai nhaa💗

Warning: Cốt truyện hơi khác một chú so với ban đầu,giải thích một tí là kiểu hắn(NP) sẽ giả vờ như yêu em(BM),nói chung là ngược:-)

.
.
.

//cái gì chứ?! Hai..hai vạch sao..//

//mình..mình có thai sao..//

Mặt em khi nãy đã xanh giờ dần trở nên tím hẳn đi,tay nắm chặt chiếc que,bỗng run lên bần bật.

Chẳng thể tin những gì đang chứng kiến,chợt em thấy bế tắc quá..biết ăn nói như nào với mọi người đây chứ..thật sự là ngoài ý muốn mà..

Cốc cốc

"Minh à,sao rồi ra anh xem"

Cạch

Em ngã nhào ôm chằm lấy Quang Anh những giọt nước mắt chẳng tự chủ lăn dài trên đôi má hai gầy,mất chẳng mở nỗi nữa mà lắng sâu vào lệ hoen.

"Quang Anh ơi..em biết phải làm sao đây..hức.."

"Bình tĩnh nào,làm sao nói anh nghe"

"Em..em có thai rồi.."

"Hả!?"

"Em..em xin lỗi..hức..em xin lỗi.."

Nhìn em khóc mà Quang Anh thương,anh vuốt dọc lưng trấn an em,nhưng dường như rất khó kiềm được cảm xúc của cậu bé ấy.

"Ngoan..không sao cả,mọi thứ sẽ ổn thôi mà"

"Không được khóc,Minh à,em cứ khóc thế thì con em biết sao mà khỏe được."

"Nhưng..nhưng..em không muốn giữ nó.."

"Em có biết mình đang nói gì không hả? Vì Nhật Phát,vì một tên tồi mà đành lòng bỏ đứa bé đi sao? Nó là máu mủ của em đấy!"

Chẳng cần phải nói,Quang Anh thừa biết cái thai đấy của ai.Mặt anh hiện rõ sự tức giận,sao em lại có thể ngốc đến thế cơ chứ!

"Quang Anh..Quang Anh..đừng giận..em..em..hứa sẽ nuôi đứa bé..nó là con em..em thương nó.."

"Bảo Minh,anh biết em nặng tình như nào,biết em chịu khổ ra sao,nhưng bây giờ chuyện cũng đã thể rồi,việc em cần làm là phải giữ sức khỏe ổn định,để còn nuôi con,nuôi mình chứ em"

"Em trai của anh luôn ngoan ngoãn cơ mà,nín không khóc nữa,anh nấu ít cháo gói ăn tạm nhé!"

"Vâng..em mang ơn anh nhiều lắm.."

Cuối cùng những ngày đau đớn nhất của cuộc đời em đã đến,bi thương..bi kịch..rồi sẽ đi về đâu..

.
.
.

Cạch

"Đi đâu đấy,sao giờ mới chịu về?"

"À..em sang nhà Quang Anh..anh ấy có chút chuyện.."

"Em có mua đồ ăn cho anh này,để em hâm nóng lại cho a-"

"Không cần đâu,tôi không đói."

"Về rồi thì lo tắm rửa rồi ngủ trước đi,không cần đợi tôi."

.
.
.

                    Nhiều lúc Bảo Minh nghĩ rằng
      Hắn có thật sự yêu thương gì em hay không?
Hay tất cả chỉ có uẩn khúc gì đấy mà em chưa biết?

"Èo,ca gì mà dài thế..em đói sắp ngất rồi Minh ơi.."-Cậu bạn cùng ca làm với em than vãn,bụng réo lên vì tăng ca lâu chưa về nhà.

Giới thiệu một chút,cậu ấy là Young Ban,vừa du học ở Canada về nước,gia đình cũng thuộc nhà khá giả.Thằng bé ấy nhỏ hơn Minh một tuổi.

Và kể từ ngày kết hôn,Nhật Phát hoàn toàn nghiêm cấm em không được đến công ty làm việc,hắn như sợ ai đó phát hiện ra bí mật gì đã cất giấu rất kĩ vậy.

Nên giờ đây em đang là một nhân viên của quán bánh ngọt có danh tiếng khá nổi ở thành phố,ngoài việc bưng bê ra thì mùi hương ngọt ngào của những chiếc bánh,cũng hợp với sở thích của em.

"Cố lên nào,sắp hết cả rồi!"

"Sao anh bé tí mà làm việc khỏe thế?"

"Đó gọi là nhỏ mà có võ đó!"

Cả hai người cười xoà cho vơi mệt,thì bỗng có chiếc xe đen đến đậu trước tiệm.

"Sắp đóng của rồi,mà vẫn còn người đến mua sao?"

"Ừm,để em ra xem."

//chiếc xe đó..nhìn quen quen..//

Quen thật,một người đàn ông mặc vest đen chỉnh chu bước ra từ bên trong.Không ai khác là Nguyễn Nhật Phát.

"Anh cần gì ạ?"

"Tôi cần gặp Bảo Minh."

//có quen với anh Minh hả ta..//

"À..đ-"

"Ừm..em làm hộ việc giúp anh nhé,anh quay lại ngay!"

"Vâng"

.
.
.

"Anh tìm em có việc gì sao?"

"Khuya muộn rồi sao còn chưa chịu về,em định ngủ ở tiệm luôn à?"

"Lại còn ở cùng với thằng nhóc lúc nãy."

Chuyện sẽ có gì làm hắn cau có nếu như không nhìn thấy cảnh em cười đùa trong lúc làm việc với Young Ban.

Hắn khư khư nắm lấy cổ tay em,nhìn mặt trông như muốn ăn tươi nuốt sống em tại chỗ.

"Em..nay em tăng ca nên ở lại làm với cậu ấy,chỉ là đồng nghiệp thôi m-"

"Đồng nghiệp mà thân thiết thế à,sao lúc làm trong công ty em không thân thiết với những người khác đi?"

"Về nhà ngay cho tôi! Đừng để tôi phải nộp đơn cho em xin thôi việc rồi nhốt em ở nhà!"

Hắn kéo em đi,đẩy em vào ghế sau của xe,vội vụt đi trong trong yên lặng.

Bầu không khí bên trong dần trở nên ngột ngạt,trong khi máy lạnh đang ở nhiệt độ rất thấp,em vẫn có thể cảm thấy hơi nóng từ người hắn hực ra,chỉ dám đưa mắt nhìn qua kính chiếu hậu.

"Bảo Minh,tôi hỏi em,mối quan hệ giữa em và thằng nhóc đó là gì?"

"Em.."

"Làm sao?"

"Tôi bảo em trả lời tôi!"

"Ngày trước em có học chung nhạc viện với cậu ấy..lâu rồi mới gặp lại nên.."

"Nên em vui đến mức ở lại tăng ca cùng nó?"

"Không phải mà.."

"Thật ra..tuần nào vào hôm nay em cũng đều tăng ca..chỉ là do anh không có ở nhà..nên mới không biết thôi.."

                                              ...

Bỗng em thấy hắn im lặng.

//mình nói gì sai hả ta..//

"Anh..anh ơi"

                                               ...

"Về nhà tôi nói chuyện với em sau,tôi cần tập trung lái xe."

Em chẳng nhẹ đi lòng mình một chút nào,đã thế còn căng thẳng hơn,em sợ mỗi lần hắn tức giận,sợ mỗi lần hắn nói là "phạt" em.Nhất là vào thời điểm này..thời điểm mà em đang mang trong mình một sinh linh bé nhỏ chưa chào đời.

Ting Ting

Tiếng chuông báo hiệu tin nhắn đến làm em giật cả mình.

//em ấy nhắn..sao lại vào lúc chứ..em hại anh rồi..//

Nhìn gương mặt hắn dần chuyển sắc lạnh hơn khi nghe tiếng tin nhắn đến từ điện thoại em,khiến em hơi run lên,lấy điện thoại mà chẳng phát ra tiếng động.

YoungBan đã gửi một tin nhắn💬

youngbanrighthere:

Anh Minh anh về chưa đấy?
Sao em không thấy anh đâu vậy?

                                                      thekidminhsu_:

                                                                  Anh về rồi
      Xin lỗi nhé,để em thay ca giúp mất rồi..

Không sao đâu mà
Em cứ tưởng nhìn anh bé quá
nên bị bắt cóc rồi.

                                                           Lại trêu đấy!

Thôi nhé
Em soạn đồ về.

    Hoàng Lê Bảo Minh đã bày tỏ cảm xúc ❤️

_____________________________________

Tui giải thích thêm một tí nữa tại sợ mấy bà bị "lus" đoạn cuối này nè.

Là trong ngoại truyện của tui sẽ xuất hiện thêm một nhân vật mới là YoungBan,và YoungBan và Nhật Phát ở đây hoàn toàn là hai người khác nhau.

Tại tui nghĩ là nếu mấy thêm một thành viên của dgh vào đây nữa thì sẽ hơi ngượng để tả mấy cảnh thân mật í.

Cho nên tui lấy YoungBan vì ngoài đời Dăng Ban là Nhật Phát mà NP và BM là maii ô ti pi của chúng ta,như thế sẽ không ngượng nữaaa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro