12#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian sống cùng hắn,em luôn cảm thấy có gì đó rất khác thường,từ thói quen,tính cách đến cách chiều chuộng em của hắn đều khác biệt hoàn toàn so với trước đây..

Có những hôm trời mưa giăng kín con đường đi,có những hôm nắng gắt gao ông trời ban trao,cơ mà chẳng có hôm nào hắn không xuất hiện trước mắt em hết..

Hắn mua cả thùng bánh gấu,2 3 thùng sữa,thế mà em lại cứ gầy mãi chẳng tăng được cân nào.

Có nhiều đêm em khóc một mình trong căn phòng,nói nhớ con da diết trong trái tim em chưa bao giờ dừng lại..nhưng cớ sao em lại chưa bao giờ hận hắn..có lẽ là vì..

Hắn cũng chả khá hơn đâu,chỉ là không muốn em thấy mình buồn,không muốn em lo,hắn nén cơn đau ấy vào sâu..đến những lúc một mình..có đôi lúc đấm thật mạnh vào lòng ngực mình,uất ức,hối hận cho những gì đã xảy ra từ chính bản thân mình..hắn cũng thương em..thương con em..

.
.
.

"Su ra ăn sáng đi nè!"

"Ưm.."

Em từ từ thoát lưng khỏi chiếc giường,tay đưa lên sắp chạm đến đồng tử.

"Ấy,đừng dụi mà,đau mắt đó!"

"Anh lấy nước ấm cho Su lau mặt nhé!"

Như có sẳn vậy,hắn bưng ra một chậu nước ấm,nhún khăn mềm vào,nhẹ nhàng áp lên mặt xinh của em.

Mắt môi bé con còn ngáy ngủ,môi chu chu ra nhìn mà muốn hôn quá đi thôi!

"Xong rồi,giờ ra ăn nhá!"

"Ui ta!"

Ở chung được một thời gian,em cũng quen với việc hay bế bổng của hắn rồi..

Người em bé tí,lọt thỏm trong vòng tay của hắn,hương thơm cốm dịu bốc lên khiến người ta dễ chịu.

Hắn bế em xuống bếp,thả người nhỏ lên trên ghế,một bát mì ramen thơm lừng ngay trước mắt làm chiếc bụng nhỏ réo lên.

"Su ăn đi,anh làm cho Su đấy!"

"Anh làm thật hả?"

"Hì,thật mà,Su ăn thử đi xem có ngon không?"

...

"Ưm..ngon,ngon lắm!"

Em giơ ngón tay cái lên ra trước mặt hắn,nhìn em ngây ngô mà hắn phì cười..

"Ngon thì ăn nhiều vào nhé,trả vài cân thịt lại cho tui,gầy lắm rồi!"

"Anh không ăn hả?"

"Không,Su ăn đi,anh ăn rồi!"

Em gật gù,quay lại với bát ramen thơm ngon..

.
.
.

Hoặc là có những hôm,hắn bày trò này trò kia để trêu em vui..hay có những hôm hắn rủ em đi đây đó..

"Su,em có muốn đi biển không?"

"Đi biển sao?"

"Ừm"

"Mùa này nắng vàng không quá gắt,Su thích biển mà,đúng chứ?"

"Nhưng mà làm gì có thời gian?"

"Sao lại không có,chỉ cần em muốn đi thì như nào cũng được hết!"

"Đi nhá,ở nhà ngột ngạt,Su cũng phải ra ngoài chơi cho khoay khoả chứ!"

"Nhá"

"Nhá"

"Nhá"

"Được rồi.."

"Hì,yêu em nhất trên đời!"

Hắn ôm lấy em vào lòng,hôn vài cái lên má,bất ngờ khiến em đỏ chín mặt..

"Anh đi soạn đồ,mai ta đi nhé!"

"Gấp vậy sao?"

"Anh muốn nhìn thấy Su cười,càng sớm càng tốt!"

//haizz..trẻ con quá..cơ mà anh ấy như vậy cũng thật tốt..//

.
.
.

Sau một giấc ngủ dài,mở đôi mắt ra,em thấy mình nằm trong một căn phòng khác,có một tấm kính to chiếu rõ lấy view biển tuyệt đẹp..

"Ơ,mới ngủ có tí mà đến rồi?"

"Em ngủ từ 1 giờ sáng đến 12 giờ trưa đấy"

"Thì..thiếu ngủ mà.."

"Ăn đủ bữa,ngủ đủ giấc rồi béo lên cho tui nhờ biết chưa!"

Hắn cụng trán với em,nhìn hai cái má đang phồng lên mà cưng dễ sợ..

"Em tranh thủ ăn gì đấy đi,chiều mát ta đi ngắm biển."

"Phát..đi dạo chợ ẩm thực được không?"

"Su muốn đi sao?"

Em gật gật.

"Thay đồ đi,anh đưa đi ngay"

"Hì,cảm ơn anh!"

Nhìn em cười mà hắn như muốn tan chảy vậy..

---

"Xong ời,đi thôi!"

Một lớn một bé dắt nhau ra xe,hắn kéo chiếc mũ áo hoodie qua đầu em.

"Trời nắng quá,Su không khéo sẽ đen da mất!"

"Anh cũng thế đó!"

Em cố giơ tay với lấy chiếc mũ áo hắn,nhưng mà trớ trêu,ông trời tặng em cái chiều cao "siêu đỉnh" với mãi chẳng tới..huhu

"Anh cuối xuống một chút được không..tôi với hông tới.."

Một lần nữa hắn phì cười,khuỵ chân xuống để bằng với bé con.

"Là do bé quá đấy,ăn uống nhiều vào cho mau lớn"

"Nói chuyện với anh chỉ toàn ăn nhiều vào thôi hả?"

"Chứ Su muốn anh nói gì đây,nói anh yêu em hả?"

"Xía..không thèm cãi với anh!"

"Đi đi..tôi đói lắm rồi.."

"Đi ngay đi ngay,lên xe nào!"

.
.
.

Em và hắn lượn quanh khu chợ,cứ thấy gì ngon là hắn lại mua cho em,còn con mèo nhỏ sau lưng thì lại chẳng đòi hỏi gì cả,ngồi im thin thít,ai đưa gì ăn nấy,ngoan mà khó chịu luôn ấy..

"Su uống soda không? anh mua cho"

"Soda việt quất.."

"Ô tê!"

---

"Của Su này!"

"Cảm ơn anh nhá!"

//nhìn thấy em vui..anh như nào cũng được..//

"Đi tiếp nhá?"

"Ô kê nuôn"

.
.
.

Cả ngày là bạn đồng hành với xe máy,đôi trẻ đã có những phút giây thật ấm áp trước những lúc vui đùa quên mất vòng xoáy của thời gian..Hoàng hôn buông ánh vàng tuyệt đẹp..ánh sương mai hồng phủ lên làn tóc em,gió chiều thổi làn nước sóng sánh đập lên bờ cát vàng đang chuyển sắc..

"Su,anh biết em đang nặng lòng.."

...

"Nếu như thế..hãy viết những gì khiến em buồn lên cát..rồi để sóng biển cuốn nó đi thật xa.."

"Như thế sẽ nhẹ lòng hơn rất nhiều.."

"Anh thì sao?"

"Anh sẽ viết gì lên cát?"

"Anh sẽ viết tên em lên cát"

"Tôi làm anh nặng lòng sao.."

"Không"

"Trong trường hợp này anh không nghĩ thế..anh viết tên em lên cát..để sóng biển cuống đi thật xa..đến nơi chỉ còn yên bình và hạnh phúc của đôi ta.."

...

Em lặng đi,khẽ viết tên hắn lên bờ cát..

"Đừng hỏi tại sao em viết tên anh lên cát.."

"Em muốn biển cuống tên anh đi..hòa vào nước..em yêu biển..nơi đấy có anh.."

...

"Sau rất cả em vẫn yêu anh nhiều như thế sao em?"

"Em chưa bao giờ ngừng yêu anh"

"Và cùng chưa bao giờ nghĩ em sẽ gặp lại anh trong hoàn cảnh này.."

"Anh xin lỗi..Bảo Minh.."

"Anh đã không nhận ra sớm hơn..anh để em khổ..vì anh.."

"Anh.."

"Đấy là chuyện của quá khứ,bây giờ em muốn hai ta bắt đầu một cuộc sống mới tốt hơn cho cả hai.."

"Em..sẽ là tình yêu đẹp nhất trong đời nhau..một lần nữa em nhé?"

"Vâng..đừng lạc nhau thêm một lần nào nữa..em yêu anh sau tất cả.."

Họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào nhất của hạnh phúc,từ nay cuộc sống sẽ trở lại một màu bình yên..đấy là vĩnh cửu..không chia lìa..

_End_

Vậy là kết thúc một chuỗi thời gian của fic này rồi,tớ sẽ gặp lại các đọc giả ở một fic mới nhé!

Cảm ơn vì đã ủng hộ tớ💗💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro