Cus nói về Cộng sản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Má, đến tôi cũng không thể khiến những thứ này bớt nhức đầu. Dù sao thì...

Bạn là một sinh viên, bạn là một học sinh, và từ lúc lớn lên khi được học ở trường, đọc cả chục nghiên cứu, báo cáo, công trình khoa học nhân văn - xã hội, mà vẫn cứ đéo hiểu nổi Cộng sản là gì, và tại sao chúng ta cứ phải học về chủ nghĩa Marx-Lenin, thì thật tuyệt vời, đây sẽ là giải thích đơn giản dễ hiểu dành cho bạn bằng những diễn giải nhí nhảnh của một Cộng con genZ - người yêu nước thế hệ mới, chính là tôi.

Đây là một bài lý luận dài, đã cố gắng để tốn ít neuron thần kinh của bạn nhất có thể. Đây còn có thể coi là một tóm lược bằng văn nói của Cus dựa trên hiểu biết và tri thức iu nước của chính Cus chứ đéo có trích dẫn, là có thể hơi tùy hứng, nhưng tôi sẽ cố gắng bằng những kiến thức lịch sử hèn mọn này của tôi để khai hoang cho mọi người. VÀ ĐỌC ĐỂ HIỂU THÔI CHỨ ĐỪNG TRÍCH DẪN RỒI MANG ĐI TRANH BIỆN, CÁI NÀY KHÔNG PHẢI LÀ MỘT CƠ SỞ VỮNG CHẮC THEO HỌC THUẬT.

Nếu cần source uy tín hơn để trích dẫn, mời bạn tham khảo vào full giáo trình Triết học Marx-Lenin, Tư tưởng Hồ Chí Minh, Lịch sử Đảng, Kinh tế chính trị của đại cương chính trị và full combo sách giáo khoa lịch sử được Bộ giáo dục và đào tạo xuất bản suốt bề dày lịch sử Việt Nam.

Ok, lets get started.

Cấu trúc bài lý luận này sẽ gồm 4 phần được biện giải bởi Cus (người bình thường không phải chính trị gia):

I. Chính trị là gì?

II. Cộng sản là gì? Mối quan hệ giữa Cộng sản chủ nghĩa và Tư bản chủ nghĩa

III. Cộng sản và Chiến tranh ở Việt Nam

IV. Những tiêu cực Cộng sản phải đối mặt trong dòng chảy của thời đại. Ước mơ và lý tưởng

...

I. Chính trị là gì?

Theo định nghĩa của kết quả đầu tiên hiện ra khi search Gu Gồ:

"Hiện nay, trong hệ thống văn bản quy phạm Pháp luật cũng như Hiến Pháp 2013 chưa có quy định cụ thể về khái niệm chính trị. Tuy nhiên, về cơ bản có thể hiểu:

Chính trị là toàn bộ những hoạt động liên quan đến các mối quan hệ giữa các giai cấp, giữa các dân tộc, các tầng lớp xã hội mà cốt lõi của nó là vấn đề giành chính quyền, duy trì và sử dụng quyền lực nhà nước, sự tham gia vào công việc của Nhà nước; sự xác định hình thức tổ chức, nhiệm vụ, nội dung hoạt động của Nhà nước."

- Thư viện Pháp luật

Đọc hơi chán nhưng cũng đéo hiểu gì phải không?

Thế thì để tôi dịch lại theo ngôn ngữ GenZ và ví dụ cụ thể cho mọi người hiểu.

Lớp học của bạn là một đất nước và là một xã hội thu nhỏ. Trong đất nước đó, mấy đứa ban cán sự là mấy đứa lãnh đạo cầm quyền, có thường dân và mấy đứa học ngu ở dưới đáy xã hội. Ban cán sự, thường dân, đáy xã hội là giai cấp - tầng lớp xã hội.

Bóc tách từng câu chữ:

"mà cốt lõi của nó là vấn đề giành chính quyền" -> đầu năm cô chủ nhiệm cho bầu ban cán sự (lãnh đạo) dựa trên biểu quyết tin yêu trong nhân dân. Mấy đứa này có nhiệm vụ: "duy trì và sử dụng quyền lực nhà nước". Và muốn có niềm tin yêu, tụi nó phải tranh cử.

(Ngoài lề xíu: Trong fiction Người Hà Lan bay mà tôi viết, Ari và Lib tranh cãi về việc bầu ra Vua Cướp Biển kiểu chó gì khi đéo có thằng cướp biển nào chịu bầu cho ai khác ngoài chính mình. Lib đã nhún vai và nói: "Chính trị đấy con trai.")

Ok, đó là trong một đất nước - xã hội nhỏ.

Chính trị còn là mối quan hệ giữa xã hội nhỏ đó với những xã hội lớn hơn. Ví dụ: quan hệ giữa lớp 8A và lớp 8B, giữa lớp 8B và cả khối 8. Trong vĩ mô (quy mô lớn), thì là đối ngoại - mối quan hệ - quyền lực giữa nước này và nước khác.

=> Ngoại giao cũng là một phần của Chính trị. Các nước cũng tranh đoạt quyền lực với nhau để có vị thế cao hơn trên trường quốc tế, chẳng hạn như Mỹ và TrunG quốC chạy đua quyền lực với nhau để trở thành bá chủ thế giới.

Thế nhé, các cậu không hiểu gì cứ thoải mái hỏi tôi. Dù tôi biết sẽ đéo ai đọc cái text ngụy học thuật này đâu mà =))))

II. Cộng sản là gì?

Để trả lời Cộng sản là gì, chúng ta nên bắt đầu bằng một khái niệm trái ngược hoàn toàn với Cộng sản, là Tư bản.

Thế Tư bản là gì?

Tôi sẽ minh họa Tư bản bằng một câu chuyện như sau: có 3 nhóm con người ở trên một hòn đảo hoang (chia làm nhóm 1, 2, và 3 có số lượng cá thể bằng nhau), tất cả đều không có bất kì tài sản gì. Cả 3 nhóm cùng đi săn thú. Nhóm 1 săn được 10 con thú, nhóm 2 săn được 5 con và nhóm 3 chỉ săn được 2 con.

Nhóm 3 hiển nhiên sẽ hết thức ăn trước, rồi tới nhóm 2, còn nhóm 1 ăn no đủ thậm chí có cả đồ để dành. Vậy nên, nếu đây là xã hội, nhóm 1 sẽ là nhóm "nhà giàu", săn được nhiều thú nhất nên sẽ có nhiều tiếng nói nhất. Từ việc có nhiều tiếng nói nhất, nhóm 1 cũng trở thành nhóm có quyền lực nhất.

Thế là nhóm 1 bảo: "nếu tụi mày cũng muốn đồ ăn, muốn tài nguyên của tao, thì chúng mày phải nghe lệnh tao, phải làm việc cho tao". Từ đó nếu muốn có nhiều của cải hơn, nhóm 2 và nhóm 3 phải làm việc cho nhóm 1 (người giàu) để đổi lại cuộc sống no đủ, mặc kệ nhóm 1 có yêu cầu gì, nhóm 2 và 3 đều phải đáp ứng để có thể "đảm bảo cuộc sống" vì họ không có nhiều của cải như nhóm 1.

=> Kẻ càng có nhiều tiền bạc, tài nguyên thì càng có tiếng nói, quyền lực.

=> Quyền lực phân cấp theo giàu nghèo. Bạn nghèo thì bị đàn áp, bạn giàu thì bạn có quyền, càng có nhiều tiền thì càng có quyền hơn. Tất nhiên có rất nhiều vấn đề phát sinh, nhưng chúng ta có thể hiểu nôm na bản chất của "Tư bản" là như vậy.

Quay lại với "Cộng sản".

Trong câu chuyện trên, "Cộng sản" được hình thành chủ yếu từ nhóm "nghèo" là nhóm 2 và nhóm 3. Đây là những người nghèo quây quần hạnh phúc bên nhau, họ cho rằng để sống sót, chúng ta hãy gom 5 con thú của nhóm 2 và 2 con thú của nhóm 3 lại để chia đều cho tất cả mọi người. Dưới áp bức phi lý (vd: chế độ nô lệ, chế độ thực dân, chủ nghĩa đế quốc, bóc lột lao động v.v) từ những kẻ tự cho mình quyền lực hơn kẻ khác vì có nhiều tiền hơn, họ phải vùng dậy đấu tranh giành lại công bằng cho chính mình vì họ cho rằng đã sinh ra là con người thì phải có nhân tính, biết san sẻ cho nhau để Nhân loại cùng phát triển, tiến hóa.

Hãy tóm tắt cho dễ hiểu:

Xã hội số đông sống theo Tư bản => Tư bản chủ nghĩa

Xã hội số đông sống theo Cộng sản => Xã hội chủ nghĩa

Theo Marxist, chủ nghĩa xã hội là dạng hình thái đỉnh cao nhất của xã hội loài người. Chủ nghĩa xã hội là nơi dù cả 3 nhóm ở trên săn được bao nhiêu con thú, mỗi người đóng góp nhiều hay ít thì đều được gom chung lại rồi chia đều cho tất cả mọi người mà không sinh ra bất kì đố kị bay bức xúc nào, vì con người sống trong tình đoàn kết và lòng nhân ái. Và tất nhiên, nếu thế giới "công bằng, bình đẳng, bác ái" đó tồn tại thì ai trong chúng ta cũng biết nó chỉ tồn tại trong giấc mơ hoang đường nhất.

Vậy nếu xã hội vẫn hướng đến công bằng bình đẳng không sân si như thế, nhưng chưa đạt được như thế, thì thế nào?

Thì chúng ta có "Xã hội chủ nghĩa" - cũng là hình thái xã hội được định hình của Việt Nam hiện tại. Và theo như những môn đại cương chính trị các bạn được học ở trường, thì các bạn đã nghe thầy cô ra rả đến cụm "quá độ Xã hội chủ nghĩa" hoặc "quá độ LÊN chủ nghĩa xã hội". Nghĩa là cộng đồng tin vào một thế giới lý tưởng nơi mọi người sống bình đẳng công bằng bác ái, chia đều tài sản của cải vật chất cho nhau; tuy tao chưa đạt được nhưng tao SẮP đạt được rồi. Và lại có nghĩa là, khi nào đạt được thì chưa biết, cứ làm thế đã :)))

=> chủ nghĩa xã hội = hoàn hảo

=> xã hội chủ nghĩa = đang hướng đến hoàn hảo/ vẫn chưa thật sự hoàn hảo

Và đó là lí do chúng ta là Cộng hòa XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM.

Thêm một ví von nữa, lấy hình ảnh cái lớp học tôi đã đề cập ở trên kia làm ví dụ, thì một xã hội Cộng sản chân chính là một xã hội mà mấy thằng học ngu dưới đáy xã hội (công nhân, nông dân) kia được bảo hộ, được chăm lo và iu thương nhất, vì tụi nó đông nhất, và là lực lượng lao động thi đua chủ chốt của lớp. Ban cán sự lớp (chính quyền nhà nước) thuần khiết nhất sống theo châm ngôn "Vì nước quên thân, vì dân phục vụ", sống và làm việc, trung thành tuyệt đối với đất nước và nhân dân.

Người Cộng sản chân chính là một người Vô sản, nghĩa là đéo có tài sản gì hết. Mọi tài sản của người Cộng sản đều là của nước, của dân. Người Cộng sản không có chủ nghĩa cá nhân, cống hiến toàn bộ cho xã hội.

=> Đây là lí do Đảng viên phải kê khai toàn bộ tài sản và tham nhũng hoàn toàn không được tha thứ, vì nó đi ngược lại với lời thề vào đạo đức của một người Cộng sản.

=> Một khi đã tham nhũng, vụ lợi cá nhân thì kể từ giây phút đó mày không còn là người Cộng sản nữa.

Nếu bàn về tính triết học và những thảo luận xung quanh XHCN và CNXH thì chúng ta mất con mẹ cả đời mất, nhưng nói tóm lại, Việt Nam là một đất nước XHCN, vậy nên cũng đừng cảm thấy khó hiểu và cảm thấy bất công khi sau Giải phóng, nhà nước "cướp của người giàu chia cho người nghèo". Khi hiểu được sứ mệnh chúng ta muốn hướng đến, tôi mong các bạn có một góc nhìn tri thức và sáng suốt hơn, và đừng so chúng ta với phương Tây hay các đất nước Tư bản khác, nó kệch cỡm lắm.

Dù cho công bằng mà nói, chính việc áp dụng cứng nhắc, áp đặt và cực đoan ý thức hệ này mà thiếu đi sự mềm dẻo, tinh tế và lắng nghe đã khiến Đảng Cộng sản Liên Xô sụp đổ vì bạo loạn xã hội, mất lòng và bức xúc, thậm chí đổ máu trong nhân dân trong thời kì Đảng Cộng sản Việt Nam còn non trẻ.

III. CỘNG SẢN và CHIẾN TRANH Ở VIỆT NAM

Lý thuyết vĩ mô như thế là đủ rồi, chúng ta hãy cùng thu hẹp bối cảnh lại để suy ngẫm về một câu chuyện cụ thể hơn: chiến tranh ở Việt Nam.

Bỏ qua những lý giải nguyên căn và tầng tầng lớp lớp lí do lí trấu là tại sao Việt Nam lại bị chiến tranh, thì tôi bắt đầu bằng Chiến tranh hiện đại kể từ khi Pháp xâm lược Việt Nam vào giữa thế kỷ 17. Tôi sẽ đéo nhắc đến con ml TrunG quốC vì battle giữa chúng ta và con mặt l ấy là cả một hệ tư tưởng khác.

Thực dân phương Tây là những kẻ giàu có phía bên kia lục địa. Họ cho rằng để củng cố quyền lực là tài nguyên của mình, và vì họ giàu vãi cả đái nên họ có quyền hạn (theo tư tưởng cốt lõi của Tư bản chủ nghĩa) đàn áp và mở rộng lãnh thổ, nói thẳng ra là xâm chiếm những đất nước không mạnh (cũng có nghĩa là không có tiếng nói, có quyền như họ). Thế là nổ phát súng đầu tiên, thực dân Pháp xâm lược Việt Nam. Để hợp lý hóa cho lý do mà bùm một phát, mày mang quân sang đánh một đất nước xa lạ chẳng liên quan con mẹ gì đến mày, Pháp nói rằng tụi tao đi truyền đạo.

Biết ai là người đã khởi xướng cho ý tưởng "địt con mẹ Đại Nam phải là của tao" không? Đó chính là Napoleon Đệ tam. Còn lý do thật sự Pháp muốn Việt Nam, tự tìm hiểu đi vì ở đây tôi chỉ đang bàn về Triết học.

Pháp nói: tụi tao là những kẻ cao quý, đi đến một vùng đất mới mà thấy dân ở đây nó sống mọi rợ và ngu dốt quá, nên tụi tao sẽ "khai phá văn minh nhân loại cho tụi nó" bằng cách dạy cho tụi nó về Chúa, và làm cho bọn nó tin vào Chúa để tụi nó văn minh được như tụi tao.

Nhưng nên nhớ Pháp là một đất nước xa xôi ở bên kia bán cầu, có hình thái xã hội, hệ tư tưởng, quan điểm triết học và đức tin khác rất xa so với Việt Nam (vốn là người chơi theo hệ Nho học và Phật giáo), nên khi lần đầu triều đình nhà Nguyễn nghe sứ giả phương tây nói về Chúa - một hệ tư tưởng trái ngược hoàn toàn với những thứ đó giờ người Việt Nam biết, thì người Việt Nam đã thốt lên: "thật xàm lồn!" và triều đình cũng nghĩ vậy: "thật xàm lồn!"

Vì cứ đi ra rả khắp nơi thu gom tín đồ cho những tư tưởng "kì lạ và xàm lồn" vốn tiềm ẩn rất nhiều nguy cơ phản động và lật đổ các giá trị Nho học và Phật giáo này, các giáo sĩ truyền đạo phương tây đã bị triều đình đánh đýt, chặt tay, và thậm chí giết chết.

Khi các giáo sĩ này bị giết chết, Pháp đã có một cái cớ rõ ràng và hợp tình hợp lý để tấn công Việt Nam, với lý do và tư cách "tụi tao phải trả thù cho những nhà truyền giáo".

Để nói thêm về việc "tại sao lại là tôn giáo"? Thì tôi có thể giải thích sơ lược. Hãy đặt trường hợp mình là Pháp - một cường quốc đang đi vòng quanh thế giới để thâu tóm lãnh thổ làm thuộc địa vào thời điểm đó.

Để thôn tính một quốc gia (lấy 1000 năm bắc thuộc của trunG quốC làm ví dụ cho chiến lược này), thì chúng ta phải chinh phục trái tim và linh hồn của quốc gia đó, là con người. Ta phải làm họ ăn theo ta, mặc như ta, nghĩ giống ta, tin vào những thứ ta tin, làm theo cái cách mà ta làm, cư xử hệt như ta, hoặc, nếu chưa làm được thì ít nhất phải làm họ tôn thờ ta, cúi đầu trước ta, không dám phản kháng ta, xem ta như đấng như thánh, đặt ta trên cả cha mẹ, cả đất nước.

Và làm sao để ta làm được như thế? Ta không thể cứ thế đến nơi, khơi khơi bảo họ hãy ăn theo ta, mặc như ta, nghĩ giống ta, tin vào những thứ ta tin, làm theo cái cách mà ta làm, cư xử hệt như ta được. Ta làm được bằng quyền lực và tiền bạc của mình đấy, nhưng nó sẽ không triệt để và thật gượng ép. Thế thì để họ "giống" ta, chúng ta phải khiến họ "tin" trước. Nhưng chúng ta cũng chỉ là con người, họ sẽ không cúi đầu trước con người. Vậy thì hãy cho họ một thực thể tối cao hơn hẳn con người mà họ chưa bao giờ thấy, và làm họ tin. Đó là Chúa.

Và đây, "tôn giáo" - một công cụ tẩy não đáng khinh của chiến tranh xâm lược ra đời. Và cũng là lí do sâu xa mà tới tận bây giờ người theo đạo Công giáo không được thi Công an, hoặc là rất khó. Tôi đéo racist gì đâu, nhưng vấp đau một lần thì phải rút kinh nghiệm chứ mọi người =))))

Tôi cũng sẽ không bàn luận về bản chất của Công giáo là tốt hay xấu, tôi chỉ đơn thuần thuật lại cách thực dân Pháp đã sử dụng tôn giáo như một công cụ thôn tính nước ta theo diễn biến của lịch sử mà thôi.

Và cuộc chiến tranh thời Pháp thuộc diễn biến như thế nào, chúng ta đã dành cả thanh xuân để học rồi, nên tôi sẽ không đào sâu, ở đây tôi sẽ chỉ bàn đến tính triết học và chính trị của các thế lực thôi nhé.

Vậy tại sao Việt Nam lại theo XHCN?

Từ xa xưa, vua là một thực thể đứng đầu một nước, chúng ta gọi là chế độ Quân chủ. Qua thời gian phân hóa và tiến hóa của loài người, tổ chức xã hội theo kiểu Quân chủ tồn tại nhiều hạn chế, chuyên quyền, nên theo lẽ đương nhiên mà dần đi vào bế tắc, dẫn đến sụp đổ. Qua những định nghĩa về Tư bản và Cộng sản tôi đã giải thích ở trên, chế độ Quân chủ chuyên chế không có bất kì một điểm tương đồng nào, và tôi nghĩ các bạn cũng hiểu cơ chế của hình thái này, nên tôi không đi sâu.

Vậy một vùng lãnh thổ mà không có bất kì tổ chức xã hội nào phù hợp đặc điểm hình thái của vùng lãnh thổ ấy, rồi sẽ ra sao? Chả lẽ lại là phi chính phủ? Vậy thì chả lẽ chúng ta sẽ phải quay lại thời kì đồ đá, mò mẫm tìm lại hình thái xã hội của mình ư?

Trong bối cảnh Việt Nam lúc ấy, không có hình thái xã hội nào cụ thể đồng nghĩa với việc mất trắng vùng lãnh thổ này vào tay thực dân vừa có quyền vừa có lực, lại còn rất bài bản và full giáp trong mọi mặt. Một khi xã hội này lung lay, chỉ cần có một điểm sáng, Tư bản chủ nghĩa sẽ được áp đặt vào ngay. Cụ thể hơn: Thực dân Pháp đã đàn áp triều đình thành bù nhìn, còn Đế quốc Mỹ đã can dự vào chính quyền của Việt Nam (Bảo Đại thoái vị, chính quyền ngụy quyền Ngô Đình Diệm và sau này là Nguyễn Văn Thiệu).

Nhưng Tư bản thì cũng tốt mà, tại sao Việt Nam lại không theo Tư bản?

Câu trả lời: vì Tư bản không phải là chúng ta, mà là người Pháp. Mục tiêu chính của Pháp là đến Việt Nam để khai thác tài nguyên mang về đất mẹ, hoặc nếu phát triển đất nước này, thì cũng là để phục vụ người Pháp, không phải người Việt Nam (lúc đó là An Nam - tên thuộc địa). Người Việt Nam hỏi: ủa what the fuck tại sao tụi tao không được tự do và hưởng lợi trên chính đất nước của mình, mà phải đi phục vụ cái lũ xa lạ bọn mày? Tụi tao nghèo thì sao, ngu thì sao, liên quan ccg đến bọn mày?

So sánh nôm na: Đông Dương là một châu Phi thứ hai. Đây chỉ là một lũ nô lệ và mỏ khoáng chất để đế quốc đục khoét mà thôi. Vì sao? vì chúng ta không giàu, không mạnh bằng họ. Đến đây hãy nhớ lại ví dụ nhóm 1 2 3 trên ví dụ của tôi, có thể mường tượng ra hình thái rõ ràng và xu hướng bản chất cực đoan này của Tư bản.

Thế thì chúng ta đã có lí do để đấu tranh chưa ạ?

Rồi, thế thì Cộng sản liên quan gì?

Hãy chú ý đến chi tiết "đi tìm hình thái xã hội" mà tôi đề cập ở trên. Một người thanh niên tên Nguyễn Tất Thành nổi tiếng đến mức người Việt Nam đời đời kiếp kiếp sau cũng biết, cũng phải nghiêng mình thành kính đã chủ động đi tìm cách giải quyết cho vấn đề này.

Nguyễn Tất Thành đi khắp thế giới, quan sát và nghiên cứu đủ thứ kiểu xã hội từ tây sang đông, bắc đến nam xem có cái gì giống giống, na ná, hay có ai nhắc đến cái thứ kiểu kiểu như Việt Nam không. Đi đến chỗ này "hmm, không phải", đến chỗ kia "hmm, không giống lắm", chỗ nọ "nah".

Cho đến một ngày đẹp trời, Nguyễn Tất Thành nghe giang hồ đồn đến ba ông bạn cũng rất quen thuộc với chúng ta, đó là: Karl Marx, Friedrich Engels và Vladimir Ilyich Lenin đang bàn luận đến một thứ gì đó khá giống với Việt Nam lúc đó. Họ Nguyễn yêu nước này đã lặn lội đường xá xa xôi đến chỗ mấy ông bạn, và chúng ta có một giây phút rúng động trong nước mắt và xúc động vang danh ngàn đời mà năm nào học sử cũng nghe mấy ông thầy bà cô lải nhải đi lải nhải lại mà chẳng biết là nó chấn động đến mức nào (vì bạn ngoo, đùa đấy) : năm 1919, Nguyễn Ái Quốc đã đọc "Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa" của V.I.Lênin.

Để tôi so sánh cái sự vỡ òa này cho mọi người dễ hình dung, nó giống như một người đang chật vật muốn cứu một tập đoàn đang kề cận phá sản mà không biết phải làm sao, tự dưng tìm được một cuốn tài liệu "cách cứu sống tập đoàn sắp chết từ A-Z" và cái case study của nó đưa ra fit 100% với vấn đề mà bạn đang gặp phải.

Nguyễn yêu nước đã khóc, anyway...

Ôn tập lại chút về Cộng sản và LeninMarxEngels, với những hiểu biết và Cộng sản mà tôi đã phổ cập ở trên, thì mấy ông bạn này đã lãnh đạo một phong trào xoay chuyển 180 độ trật tự thế giới vào thời điểm đó, gây nên một cơn địa chấn lớn chưa từng có của nhân loại, có tên là Cách mạng tháng 10 Nga, 1917.

Trước đây, nhận thức của nhân loại được định hình đóng đinh trong tư tưởng "mạnh được yếu thua", và tất cả đều cho rằng sức mạnh và quyền lực sẽ luôn chiến thắng, người lao động nghèo sẽ mãi mãi bị người giàu áp bức đè đầu cưỡi cổ. Nhưng mấy ông bạn này đã thay đổi hoàn toàn nhận thức tuyệt đối đó của nhân loại, bằng cách lãnh đạo công nhân, nông dân và các tầng lớp bần cùng của xã hội đứng lên, đấu tranh đòi lại quyền làm người trong Cách mạng tháng 10 Nga. Thế giới đã ngỡ ngàng, đã xịt keo cứng ngắc, khi lần đầu tiên, kẻ yếu lại chiến thắng.

Và điều này khiến cho những kẻ giàu, đế quốc, thực dân và tất cả các thực thể ngàn đời đã ngang ngược đứng vững nhờ quyền lực sợ mất mật. Để so sánh sự khủng khiếp của cơn địa chấn này, nó giống như lần đầu tiên, con người dám đứng lên lật đổ Chúa trời, và con người đã làm được. Bức tường thành bất bại đã sụp đổ, lần đầu tiên, tiền bạc và quyền lực không còn mang sự bảo hộ tuyệt đối nữa.

Rồi, giờ thì biết tại sao phương tây ghét, bài trừ và cực đoan về Cộng sản chưa? :)))) Vì tụi tui đã giật đi miếng bánh ngon của tụi nó, dù miếng bánh đó thuộc về tụi tui.

Nói sơ sơ trước khi tôi quá sa đà vào mặt triết học, thì về định nghĩa, Tư bản chủ nghĩa và xã hội chủ nghĩa là một dạng phủ định của nhau, nhưng không thể bài trừ nhau, và luôn tồn tại cùng nhau. Cái cực đoan của Cộng sản chủ nghĩa là muốn hướng đến Chủ nghĩa xã hội, có nghĩa là triệt tiêu hoàn toàn Tư bản.

Kiểu: đéo mua bán, đéo thằng nào giàu hơn thằng nào cái l gì hết cả, vì Cộng sản nghĩa là tài-sản-công-cộng mà, nhớ không?

Nhưng điều đó là không thể.

Và ngay chính Tư bản chủ nghĩa cũng không thể triệt tiêu XHCN. Vì nếu đi theo hệ tư tưởng cốt lõi như thế, sẽ không có an sinh xã hội, không có "Công lập", không có bảo hộ hay trợ cấp gì hết. Vì vốn là "mạnh được yếu thua" mà, mày nghèo thì mày cứ việc chết đi.

Các cậu sẽ không thể lấy cục diện và góc nhìn hiện đại về Cộng sản hay Tư bản hiện tại để mường tượng được về thứ tụi nó từng là trong quá khứ. Cục diện bây giờ là kết quả của rất nhiều đấu tranh, cải cách, trung hòa và nhượng bộ rồi. Ngày xưa thì cứ lấy ý thức hệ ra để ướm vào. Các cậu thấy nó cực đoan và có vẻ phiến diện quá đúng không? Xin thưa đúng vậy, nó như thế đấy.

Và khi bạn đã hiểu, thì câu nói "Tư bản không thể xuất hiện từ lưu thông và cũng không thể xuất hiện ở bên ngoài lưu thông. Nó phải xuất hiện trong lưu thông và đồng thời không phải trong lưu thông" trong môn Marx-Lenin không còn có thể làm khó bạn nữa.

Cả Cộng sản và Tư bản đều đã học hỏi từ nhau rất nhiều.

Chúng ta - Việt Nam đã mở rộng tư tưởng và nhìn thẳng vào thực tế chứ không thể mãi chìm sâu và bảo thủ trong cái tư tưởng "làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu" gây bức xúc lòng người vì thiếu công bằng cho người giàu ấy nữa. Chúng ta mở cửa giao thương, thực hiện "Kinh tế thị trường định hướng Xã hội chủ nghĩa" vì chúng ta cũng cần ăn, chứ không phải chỉ cần tin vào Đảng là đã sống được =)))

Và Tư bản cũng thế, họ cũng cần lo cho những tầng lớp bần cùng, bảo hộ người lao động để tăng cao "nhân quyền" và giảm khoảng cách giữa người giàu và người nghèo.

Thế giới vẫn đang từng ngày đấu tranh để tiến hóa đến đỉnh của lý tưởng mà họ đang tin vào, cốt cũng là để thế giới tốt đẹp hơn, để dân giàu nước mạnh hơn.

Quay lại với Nguyễn yêu nước vào năm 1920, thì Nguyễn nhận ra "a đù, đây đúng là thứ mình cần, và Việt Nam thân iu của mình đúng là cái kiểu này rồi chứ sai làm sao được!". Thì để làm rõ hơn, Việt Nam đã sống đúng với hình thái xã hội chủ nghĩa, trước cả khi xã hội chủ nghĩa được ba ông bạn kia định nghĩa.

Tại sao tôi dám khẳng định? Chúng ta ai đã từng nghe mấy câu như "tất cả vì anh em" trên bàn nhậu hay bất cứ đâu thoát ra từ miệng người Việt Nam chưa? Ừ, nó xuất hiện từ xa xưa và nó hiển nhiên rồi. Nếu đối với người tây, tiền bạc mua được mọi thứ, tiền bạc định nghĩa mọi thứ, thì ở Việt Nam chúng ta có lời chóp lưỡi đầu môi" "mày đừng tưởng mày có tiền, có quyền là muốn làm gì thì làm! Đập chết cha mày giờ! Trên có cha mẹ, dưới có anh em!"

Rõ ràng tiền bạc ở Việt Nam đa phần đều được đặt sau con người. Với một xã hội đặt con người lên trước nhất, thì Nguyễn iu nước lại khóc một lần nữa, vì cái "Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa" của V.I.Lênin này sinh ra đúng là dành cho người Việt Nam rồi!

Hồi trước tìm lòi mắt nghĩ nát óc cũng chưa nghĩ ra làm sao để một đám cừu mà đòi cắn lại được sói, làm sao để những kẻ yếu thế như người Việt Nam có thể đấu tranh đây? đừng lo! Chúng ta đã có một tấm gương chói lòa để noi theo, đó là Cách mạng tháng 10 Nga.

Tại sao phòng trào cách mạng của Cộng sản lại lan rộng và trở nên nóng hơn bao giờ hết trên toàn hành tinh vào thời điểm đó?

Vì hơn một nửa bản đồ thế giới được vẽ nên bằng thuộc địa.

Thuộc địa kiểu: tụi kia làm được, tao cũng làm được! Tụi kia được làm người rồi, tao cũng muốn làm người! They can do it, i can do it! Thế là bắt trend, tự giải phóng chính mình. Nào bây giờ thì ai phải sợ Sao đỏ nào? :)))))

Và Việt Nam phải đu trend ngay khi trend còn hot, nếu không thì muộn mất! Và qua 7799 diễn biến gay cấn căng cực kình kịch kình kịch, qua n dramu, qua vô số bể máu, thì năm 1930, ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM được thành lập à húuuuuu!!

Nãy giờ đọc lại tôi nhận ra mình chưa nói rõ về "rốt cuộc Cộng sản là cái gì? Là người hay là cái gì?" Thì Cộng sản có thể hiểu là danh từ chỉ người tin vào chủ nghĩa xã hội. Và Đảng Cộng sản là một đám người đấu tranh với mong muốn, sứ mệnh mang thế giới đến CNXH, từ đó họ sẽ giải phóng dân tộc, họ muốn thành siêu nhân cứu thế giới, họ sẽ làm những gì mà phương tây buộc tội "Cộng sản sẽ làm" hay "tất cả là tại Cộng sản" (vì nhớ không, Cộng sản hất đổ miếng ăn của tụi nó mà =)))))

Rồi nhờ có Đảng Cộng sản, chúng ta đã combat căng cực với thực dân, và chiến thắng. Đảng Cộng sản ở Việt Nam còn có vai trò cầm quyền như ban cán sự lớp, lèo lái và định hướng cái lớp đông học sinh này giàu mạnh, phát triển theo tư tưởng của Chủ nghĩa Marx, nhưng trên hết là Tư tưởng Hồ Chí Minh.

IV. Những tiêu cực Cộng sản phải đối mặt trong dòng chảy của thời đại. Ước mơ và lý tưởng

Tôi biết các cậu cũng thấy ngứa đít khi nghe thấy là Cộng sản chân chính thì phải chia hết tài sản cho mấy đứa đéo làm ra nhiều của cải như các cậu, cũng như cái cụm "làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu".

Kiểu, các cậu làm bài nhóm gánh sml nhưng cuối cùng điểm số chia đều, cậu bằng điểm mấy đứa đéo làm gì cả.

Các cậu có cay không?

Cay vl ra chứ.

Một đứa cày như trâu, một đứa ỳ ra níu chân nhân loại. Nếu thế thì tại sao phải cày nữa, dù mình không làm đi nữa thì cũng được ăn mà? Mình không làm thì để đứa khác làm, có mẹ gì phải xoắn?

Thế đã tiêu cực chưa ạ?

Nếu cả xã hội nghĩ thế, ai sẽ làm đây? Cha chung không ai khóc.

Đó là bước đầu tiên trong tiêu cực và cũng là lỗ hổng lớn cần ban cán sự lớp giải quyết.

Thế thì ban cán sự của từng lớp Cộng sản thời điểm đó gồm ai?

Người anh cả, "thành trì Cách mạng Đỏ" Liên Xô có Joseph Stalin - Kẻ vừa đấm vỡ mồm Đức Quốc xã Adolf Hitler trong WWII.

Đỉ chó Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa có Mao Trạch Đông.

Người anh em như thể tay chân lúc nào cũng chĩa vũ khí hạt nhân vào fuckboy Hoa Kỳ của chúng ta, Cộng hòa Cuba có Fidel Castro.

Tổ quốc Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam yêu dấu có vị cha già dân tộc: Hồ Chí Minh.

Và rất nhiều đất nước khác nữa. Khi đó một nửa địa cầu khoác lên mình tấm áo Sao đỏ cùng Búa Liềm. Sau khi Liên Xô tan rã và sụp đổ, mất đi bảo kê, vì sợ các đế quốc quay lại tàn sát nên đã quay xe trở về với Tư bản. Nhưng đó là chuyện của sau này.

Chủ nghĩa Marx-Lenin giống như xương sống, còn cách sử dụng, áp dụng và lãnh đạo vào thực tiễn sẽ đi theo tư tưởng của từng lãnh tụ. Như ở Việt Nam, chúng ta áp dụng chủ nghĩa Marx, nhưng là theo tư tưởng Hồ Chí Minh. Đảng của chúng ta sẽ khác với Đảng của trunG quốC theo tư tưởng Mao Trạch Đông và sau này là biến thể theo Tập Cận Bình. Còn Việt Nam chỉ mãi mãi noi theo tấm gương đạo đức và tư tưởng của vị cha già dân tộc mà thôi!

Ngoài ra còn có những liên minh Cộng sản lớn mạnh khác, mà ở đây tôi sẽ chỉ kể đến những bên có ảnh hưởng đến Việt Nam: đó chính là Đảng Cộng Sản Liên Xô và Quốc tế Cộng sản.

Tôi không dám bàn luận sâu về Đảng Cộng sản Liên Xô, vì trong thâm tâm tôi vẫn giữ một lòng thành kính nhất định đối với Đảng này.

Còn Quốc tế Cộng sản? Ptfff, fuck you.

ĐCS Liên Xô là một thành trì Cách mạng, tiền thân của Nga bây giờ, các cậu đã biết rồi. Nhưng Quốc tế Cộng sản thì có thể các cậu còn nhiều điều không rõ.

1. Quốc tế Cộng sản và Nguyễn Ái Quốc:

Quốc tế Cộng sản, còn gọi là Quốc tế III hay Đệ tam Quốc tế, là một tổ chức chính trị cực tả theo đường lối chủ nghĩa Marx-Lenin. Tổ chức được thành lập vào tháng 3 năm 1919 ở Moskva và giải tán vào năm 1943. Cương lĩnh hoạt động của Quốc tế Cộng sản là đấu tranh lật đổ chủ nghĩa tư bản, xây dựng chủ nghĩa xã hội bằng hình thức bạo lực cách mạng, thiết lập chuyên chính vô sản. Dưới sự lãnh đạo của Vladimir Lenin, Quốc tế Cộng sản đã tiến hành 7 lần đại hội, qua đó vạch ra chiến lược, sách lược chỉ đạo phong trào cộng sản và công nhân quốc tế, hậu thuẫn các phong trào giải phóng dân tộc và đề ra biện pháp chống chủ nghĩa phát xít.

- Wiki

Nghĩa là sao?

Nghĩa là như tôi đã đề cập ở phần III, Cộng sản cực đoan chính là cái lũ l này. Sau khi V.Lenin qua đời vào năm 1924, 1928 đàn áp Stalin, tức người kế thừa V.Lenin ở Liên Xô.

Bỏ qua câu chuyện của QTCS đối với Liên Xô và Stalin, chúng ta hãy nói đến cách mà QTCS đối xử với Nguyễn Ái Quốc.

Dramu bắt nguồn từ vai trò của QTCS đối với phong trào cách mạng quốc tế. QTCS là nơi chỉ đạo đường lối và đề ra đường lối, chiến lược cho những nước theo Cộng sản, trong đó có Việt Nam.

Hiểu thế này cho đơn giản, QTCS là văn phòng Đoàn, đề ra những phong trào và chính sách cần thực hiện, và Hồ Chí Minh là Bí thư lớp, phải phổ cập cho lớp phòng Đoàn bảo phải làm gì, và dẫn dắt lớp làm theo.

Và những đường lối của QTCS đề ra có vấn đề, nên Hồ Chí Minh đéo muốn lớp mình làm theo vì nó đéo phù hợp với lớp Việt Nam vào thời điểm đó. Đường lối là đường lối chung, phòng Đoàn QTCS áp đặt mọi lớp phải làm theo mà thiếu suy xét xem mấy thứ đó có phù hợp với tình hình mỗi lớp hay không. Và đây còn là một tổ chức bạo lực cách mạng, nên các cậu có thể đoán được hình thức thực hiện ra sao rồi đó. Đó là áp chế và bạo lực.

Và sau khi biết được bí thư lớp Hồ Chí Minh làm sai chỉ thị của mình, phòng Đoàn QTCS đã ngầm đình chỉ công tác của Hồ Chí Minh.

Vào thời điểm đó, Hồ Chí Minh đã đệ đơn lên QTCS và hỏi thẳng lí do tại sao mình lại bị gạt ra ngoài Đảng? Tại sao Đảng không phân công và cô lập tôi?

Trong khi đó nói cho rõ ràng, vị thế của Hồ Chí Minh lúc đó không chỉ là một Đảng viên, mà còn là lãnh đạo tối cao của một đất nước có chủ quyền, khi đó là Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa.

2. Sự khác biệt giữa chủ nghĩa Marx-Lenin theo tư tưởng Hồ Chí Minh và đường lối tư tưởng của Quốc tế Cộng sản

Đây là một chủ đề rất rộng và nội dung bàn luận rất phức tạp. Tới bây giờ nội tình của sự việc này vẫn luôn là đề tài phân tích của giới nghiên cứu lý luận chính trị, nên tôi sẽ chỉ nói bật lên một chủ đề cực kì nổi cộm và nhiều bạn, nhiều gia đình đã từng trải qua - chứng kiến vào thời điểm ngày xưa.

Đó chính là: CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT

Các bạn ở miền Bắc hẳn đã từng nghe phong phanh ông bà cha mẹ nhắc đến.

Đó là một cuộc cải cách đẫm máu, tan nhà nát cửa, tán gia bại sản khiến lòng dân thê lương, căm phẫn.

Đặc biệt là đối với những nhà từng là địa chủ, dân buôn.

Cuộc cải cách ruộng đất này nghĩa là tịch thu mọi của cải và ruộng đất của nhân dân để xung vào công quỹ, sau đó chia đều cho tất cả mọi người, đúng theo tư tưởng cốt lõi của ý thức hệ Cộng sản chủ nghĩa.

Nếu phản kháng, xử bắn.

Khoảng thời gian đó không luận công, chỉ buộc tội. Không cần biết nhà mày có từng phục vụ Cách mạng hay không, nếu nhà mày đã từng thuê người cày thuê hay buôn bán, mày sẽ bị xử bắn vì mày đã trở thành Tư bản.

Trơ mắt nhìn tất cả của cải gây dựng cả đời bị tịch thu từng thứ một, các cậu có thể bình tĩnh hay không?

Nếu các cậu phản kháng, các cậu sẽ bị dẫn độ ngay ra pháp trường. Có tới 172.000 trường hợp bị kết án. Lòng dân sợ hãi, bất an.

Đây là nội dung chính của chính sách: CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT được đề ra bởi Quốc tế Cộng sản. Hình thức thực hiện: cưỡng chế và đàn áp.

Thế thì chủ tịch Hồ Chí Minh ở đâu?

Các cậu hãy nhớ lại ở phần trên kia, tôi đã nhắc đến Hồ Chí Minh bị QTCS gạt ra ngoài Đảng vì dám đối kháng với Đảng.

Các cậu phải hiểu là Hồ Chí Minh dẫn dắt một đoàn cán bộ cùng vào QTCS. Đó là những người trực tiếp đến QTCS nghe chỉ thị, và mang về Việt Nam triển khai. Lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam lúc đó không phải chỉ có mỗi mình Hồ Chí Minh, và triển khai thế nào, hình thức ra sao không phải là chuyện Hồ Chí Minh có thể toàn quyền quyết định.

Khoảng thời gian đó, không chỉ Việt Nam, mà tới bản thân nhân dân Liên Xô cũng điên loạn vì chính sách cải cách đẫm máu này.

Trong phim tài liệu Mùa đông 1991, người cán bộ trẻ Mikhail Gorbachev (sau này là Tổng bí thư cuối cùng của ĐCS Liên Xô) khi về địa phương phổ biến phương thức cải cách cho dân, bị dân hỏi lại rất bối rối. Một cán bộ già dặn hơn đã nói nhỏ vào tai Gorbachev rằng:

"Tôi nói thẳng với anh như những người bạn thế này nhé, họ (QTCS) chẳng biết mình đang làm gì đâu. Họ đang lạc lối."

Và cũng trong tập phim tài liệu Mùa đông 1991, đồng chí chỉ huy Trung tướng Nguyễn Quốc Thước, một nhân chứng cải cách ruộng đất đã nói trong nước mắt:

"Bản thân tôi lúc bấy giờ đã là cán bộ rồi, Đại đội - Tiểu đoàn rồi; đang chỉ huy ở mặt trận thì được gọi về để mà xử trí... để mà gỡ rối xử trí cải cách vì nói rằng gia đình tôi - Gia đình tôi toàn Đảng viên cả. Anh tôi là Đảng ủy viên. Mẹ tôi là Đảng ủy viên. Tham gia vào Đảng, vào kỳ họp đó. Nói rằng là gia đình Nguyễn Quốc Thước là gia đình phản động, theo Quốc dân Đảng, gọi về!

Về mẹ tôi nói rằng: con ơi, tưởng rằng cho con đi theo Cách mạng để cứu lấy dân, bây giờ không ngờ, nó lại bắt gia đình mình...

Tôi... tôi xúc động quá... không... không thể chịu nổi!

Tôi nói mẹ ơi, cái này không phải chủ trương của Đảng đâu.

Họ làm sai rồi! Mẹ cứ yên tâm!"

Đụ mẹ tụi chó luôn đó! Lần nào tôi coi khúc này cũng khóc sml vì hận. Ngay chính nhà Ari của tôi nè mọi người, nhà nó làm cán bộ giáo dục ở miền Nam cũng to vãi, được chính quyền cấp nhà với cho nguyên con xe Jeep mà bị tịch thu, tới giờ nó vẫn thù Cộng sản mà. (Nhưng lại quen trúng con Cộng sản im so sowy)

Nhưng Đảng khi đó có tranh đấu nội bộ. Sau vụ đó, khi cuối cùng cũng nhất quán quan điểm trong nội bộ Đảng, bản thân Chủ tịch Hồ Chí Minh và toàn Bộ Chính trị đã phải cúi đầu xin lỗi dân và thay máu gần như gần hết Bộ Chính trị vì sai phạm.

Vì chúng ta có tư tưởng Hồ Chí Minh soi đường dẫn lối. Đó phải là một đường lối ôn hòa, tiên quyết nhất vẫn là "của dân, do dân và vì dân". Không thể vì bảo thủ và cứng nhắc mà khiến dân khổ đau, lầm than. Đó mới chính là phẩm chất trong sáng của người Cộng sản yêu nước, của tư tưởng Hồ Chí Minh.

"Ông Hồ không, và sẽ không bao giờ là một nhà Cách mạng theo khuôn mẫu của Tây phương. Ông sử dụng chủ nghĩa Lenin như một phương cách để chống lại chủ nghĩa Thực dân. Chủ nghĩa Quốc tế Cộng sản của ông luôn được gắn với lòng yêu nước."

Vào năm 1968, tư tưởng Hồ Chí Minh vẫn là một tư tưởng đột phá ngay chính đối với những người phương Tây tiến bộ. Điều này khiến chúng ta có thể phần nào hiểu được diễn biến phức tạp ngay đối với Liên Xô trong giai đoạn năm 20-30 của thế kỉ 20, nơi mà chất Cộng sản của Nguyễn Ái Quốc bị mang ra chất vấn.

"Hôm nay tôi có mặt ở đây để liên tục nhắc nhở hình ảnh về sự tồn tại của các thuộc địa. Dường như tôi thấy các đồng chí không hiểu hết một thực tế về số phận của giai cấp vô sản thế giới, và đặc biệt là số phận của giai cấp vô sản ở các nước hiếu chiến đã xâm lược các thuộc địa có quan hệ mật thiết với số phận của những người bị áp bức ở các nước thuộc địa."

Đó là mở đầu của một trong những bài phát biểu mà Nguyễn Ái Quốc trình bày trong các phiên chính thức của đại hội V Quốc tế Cộng sản năm 1924. Thậm chí nhà cách mạng trẻ tuổi đã đưa ra nhận định đầy dũng cảm rằng: Mác đã cho xây dựng học thuyết của mình trên một triết lý nhất định của lịch sử.

Nhưng lịch sử nào? Lịch sử Châu Âu.

Mà châu Âu không phải là toàn thể nhân loại!

Và điều này đã chọc điên Quốc tế Cộng sản.

Tạm kết

Bài viết rất dài mà chắc chắn đéo ai đọc được tới đây. Còn tôi chỉ thành kính nghiêng mình đón Quốc tang đồng chí Nguyễn Phú Trọng mà ngồi cặm cụi gõ hết cái đống này.

Tôi yêu Việt Nam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro