Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 33: Bức Tường Thủy Tinh Hoa Lệ Trên Đỉnh Ngọn Gió 

”Không được vô lễ với thầy hiệu trưởng !” 
“Tôi còn tưởng là ai, không phải là giáo. . . . . . Hiệu trưởng? !” Tôi nói không nên lời, quay lại há hốc nhìn lão già béo. 
Đại hiệp hành tẩu giang hồ cũng dựa vào khả năng phán đoán, tôi trợn mắt nhìn, cười hì hì rồi tiến đến phía lão béo, à không thầy hiệu trưởng tôn kính: 
“Ôi, hiệu trưởng, chẳng phải thầy luôn có rất nhiều công việc phải giải quyết đó sao?” 
“a ha ha, không vội không vội, đều là nhờ hội trưởng giúp ta, bọn họ mới là người vất vả.” 
Dịch Lâm Hi đầu bốc khói — lão già này còn khen ngợi bọn hội học sinh khốn kiếp đó ! 
“Ôi, hiệu trưởng, hội học sinh đã đặt ra rất nhiều quy tắc mới, ngài nhất định là chưa biết phải không? Quả thực không thể dùng một lời mà nói hết được sự khổ sở của các học sinh trong trường!” Tôi tiến sát gần lão béo, lấy tay vỗ nhẹ vào cái bụng lão — oa, đúng là một chiêu không tồi! 
“a ha hả, ta đều biết cả rồi, Tiểu Dạ chắc mất không ít tâm huyết mới làm được việc đó .” 
Dịch lâm hi ba cấp cháy – lão béo này, chính là chỗ dựa cho bọn họ, như vậy bọn họ mới dám kiêu ngạo thế! 
“Ôi, hiệu trưởng, ngài nhất định không biết, Thánh Dạ hắn là cái kẻ hai mặt!” 
Béo lão hơi hơi nhìn tôi liếc mắt một cái, đống thịt trên bụng cứ lúc lắc kêu ùng ục. 
“a ha hả, đối với Tiểu Dạ, ta tin tưởng cậu ấy,!” 
Dịch lâm hi lửa giận bùng nổ! 
“Lão báo này!” Tôi đằng đằng sát khí nhảy dựng lên, chỉ thẳng vào mũi ông ta, dù ông ta có là hiệu trưởng: “Ông, ông căn bản là không phân biệt được trắng đen! Ông, ông. . . . . .” 
“a ha hả, ta là tuyệt đối ủng hộ cho Tiểu Dạ, tuyệt đối ủng hộ, a ha hả. . . . . .” 
Oa ! Quả thực muốn làm tôi tức chết mà! Tôi hoa chân múa tay , mặt mày nóng bừng lên gấp trăm độ. 
“Lão béo kia, ông nghe đây!” Tôi chỉ tay về phía Thánh Dạ, ”Tôi sẽ chứng minh cho ông xem, anh ta căn bản là một thứ hỗn đản!” 
Đản đản đản đản đản. . . . . . Đản đản đản đản. . . . . . Đản. . . . . . 
Trước mặt tất cả bọn trong hội học sinh, tôi đưa một lời nói hùng hồn. . . . . . 
5 lực lượng chi chương 
Thủy tinh chi thành đích hoa lệ điên phong chiến 
Ý chí cùng kiên nhẫn, 
Là bạo ngược đích tường vây. 
Đương quyền lực gặp được tà ác đích linh hồn, 
Dục vọng đem thiêu đốt thiện lương đích giấc mộng, 
Ô – 
Kiên cường mới là người tài, 
Đối mặt chính mình mới có thể tìm được chính nghĩa. 
Bùng nổ đi, 
Ngươi đã tụ tập khôn cùng vũ trụ đích lực lượng. . . . . . 
1. 
Bá — bá — bá — bá – 
Lòng tựa tro tàn – Lòng tựa tro tàn – 
Oa nha nha nha nha! ! Tức chết mất ! một ngày cuối tuần đẹp trời, mà lại bị tên Tháng Dạ siêu tồi tệ bắt đi quét dọn sân thể dục! Tôi đồn khí xuống đan điền, tung chổi quay vù vù trên không, nhìn cái sân mà tôi nghĩ ngay đến mặt kiêu căng ngạo mạn của tên khốn Thánh Dạ, cầm chiếc chổi trúc nhằm thẳng giữa mặt hắn nhắm phi chổi vô! diệt! !diệt! đâm!đâm! đâm! 
“Này! ngươi có biết khu kí túc xá của hội trưởng học sinh ở đâu không?” 
Đang lúc tôi đang đắc trí trả thù, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói đầy kiêu ngạo. 
Ây? ! Người nào mà lại có khẩu khí lớn vậy? ! Ở trước mặt bổn đại hiệp ta, cư nhiên còn dám nói một cách kiêu ngạo như vậy sau lưng tôi! 
Tôi nghiến răng nghiến lợi, mắt lộ ra hung quang quay đầu lại nhìn – 
Ây? người nam sinh đó cao lớn quá! ít nhất cũng phải hơn mét tám? Toàn thân là một màu áo xanh giống kiểu áo của Tôn Trung Sơn, trong tay mang theo một cái túi sách bằng vải màu xanh biếc, trên mặt làn da hồng hồng, khuôn mặt các đường cong trên ngũ quan đều như tạc! đôi lông mày cong! không kiềm chế được khi mắt tôi nhìn chiếc mũi thẳng cao cao làm cho mọi nguwoif thấy vẻ kiêu ngạo của anh ta càng tăng! Oa ha ha ha! hết sức khôi hài, thế nhưng trên đàu anh ta là một chiếc mũ lưỡi trai xanh biếc . . . . . . 
Theo góc độ chuyên nghiệp của bổn đại hiệp. . . . . . Người này đích thị là một nhân vật có tầm cỡ đặc biệt . . . . . . 
Namsinh rõ ràng là không vừa lòng với nụ cười trộm của tôi, bỗng nhiên tóm chặt bả vai tôi, dùng ánh mắt đầy kiêu ngạo cùng ngữ khí cao ngất nhìn tôi rống to: 
“Xú nha đầu! Cô không nên ép ta ! Tôi hỏi cô kí túc xá của hội trưởng hội học sinh ở nơi nào !” 
Nghĩ muốn hù dọa ta sao? ! Tiểu tử, ngươi cũng nên nhìn xem ta là ai chứ? ! 
Tôi không chút hoang mang đẩy tay hắn đang nắm chặt vai tôi, dùng tay phủi phủi bụi bảm trên vai, không nhanh không chậm nói: 
“Tiểu tử. . . . . . Anh coi đây là đâu. . . . . . đừng có nhầm lẫn chứ , nơi này là địa bàn của tôi, anh quên không nói chữ ” thỉnh cầu” đấy” 
“Cô nói cái gì? !” Nam sinh ngẩn người ra, mặt nhăn lại như hổ , cái mũi hướng về phía tôi rống to, hai răng lanh như muốn nuốt chửng tôi. 
“Thế nào? Đừng tưởng rằng anh giả bộ ngớ ngẩn thế tôi sẽ sợ anh?” 
“Khốn khiếp! cô nói ai giả bộ hả? Muốn chết sao ? !” Xanh miết hình như cái đầu con tinh tinh dậm dạp,quơ chiếc cặp sách căng phồng hướng tôi kêu to. 
Đột nhiên anh ta thấy được quyển sách trên tay, nhất thời mặt như tượng “bá” đỏ au, cúi đầu than thở nói: “Không biết cô có thể hay không thích, khi tôi thiết kế một kiểu tóc cho cô. . . . . .” 
Kiểu tóc? ! 
Tôi lúc này mới chú ý tới người này trên đầu xanh um tươi tốt, như một sức sống bừng bừng, căn bản là là bởi vì — đầu của anh ta là một màu xanh biếc !! Hơn nữa đặc biệt là bộ dạng ” cao thấp bất đồng” , khó trách tôi không có nhìn nhầm trên đầu anh ta là cái mũ lưỡi chai ! 
Đầu xanh tức giận suy nghĩ trừng con ngươi mắt liếc nhìn tôi một cái , ánh mắt lại bắt đầu tìm tòi ở chung quanh: 
“Xú nha đầu. . . . . . Tôi hỏi lại cô một lần. . . . . .kí túc xá của hội trưởng hội học sinh ở đâu? !” 
Ô hô! ánh mắt thối tha! Có quan hệ với hội học sinh đều là một lũ chán ngắt! Chính là cái kiểu cá mè một lứa. 
“Anh muốn tìm người sao?” 
Đầu Xanh mặt đột nhiên giống như phản xạ có điều kiện , biến thành đèn đỏ: “Ây! Ta là muốn tìm. . . . . .” 
“Vậy anh tìm đúng rồi! Ta sẽ đưa anh đi !” Đầu Xanh trong lời nói có phần lạc đi, tôi thấy trên mặt thình lình thay đổi bất , bắt lấy cơ hội này tôi quay đầu bước đi! Ha hả, xem tôi dọa anh như thế nào!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro