Chương 2: Lần thử nghiệm đầu tiên - Kimhan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở thành bạn đời tương lai của Kimhan là điều Porschay chưa từng tưởng tượng trước đây. Đúng là cậu rất ngưỡng mộ một trong những thành viên Teerapanyakuls trẻ tuổi nhất, vì Kim khá nổi tiếng với vai trò ca sĩ và là một thành viên của gia tộc lớn giàu có tại đất nước - Teerapanyakuls. Ai sẽ không biết anh ta? Và Chay, người cũng có sở thích với âm nhạc, tất nhiên càng ngưỡng mộ Kim hơn. Sau này, khi Chay có cơ hội gặp Kimhan tại một sự kiện ở trường. Kim đến góp mặt với với tư cách khách mời, và tặng cho cậu một món quà - một chiếc gảy đàn guitar do chính tay anh làm - đó là lúc hai người trở nên thân thiết.

Sau sự kiện ngày hôm đó, cả hai thường xuyên trò chuyện trao đổi. Ban đầu là vì Kimhan nhận ra Chay khi trả lời câu hỏi trên mạng xã hội của anh ấy. Một việc mà Chay đã từng làm nhiều lần nhưng lần này cậu thật may mắn vì Kimhan đã nhận ra và nhớ đến cậu là 'cậu bé anh đưa gảy đàn guitar'! Sau đó, cả hai bắt đầu nói chuyện qua mạng xã hội, rồi cuối cùng là trao đổi số điện thoại cá nhân.

Mối quan hệ của họ cũng đang dần tiến triển. Hai người thường xuyên đi chơi cùng nhau, chỉ để đi dạo hoặc chơi nhạc cụ. Dù đã quen nhau được một năm nhưng số lần gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay vì Kimhan quá bận rộn.

Nhưng ít nhất Chay cảm thấy mình đủ thân thiết với Kimhan. Đúng vậy, theo góc nhìn của cậu.

Hơn nữa, khoảng sáu tháng trước, cậu phát hiện ra bạn đời của anh trai mình là Kinn - anh trai của Kimhan. Từ đó hai người họ ngày càng gặp nhau thường xuyên hơn.

Về bản chất, việc kết nối giữa 2 người anh của họ và với Kimhan ban đầu không có gì mới mẻ đối với Chay. Nhưng sau vài ngày gặp Omega tối cao Pete, cậu không biết phải làm gì vì mối quan hệ của họ - cũng liên quan đến Macau - đã trở nên khó xử và đang tiến triển theo chiều hướng ngược lại. Thật sự ngược lại.

Tại sao mình lại có một hình xăm bạn đời mơ hồ như thế này?

Hoạt động thường xuyên trao đổi tin nhắn với Kimhan của cậu đã dừng lại. Dừng hẳn luôn. Ngay cả Kimhan cũng không nhắn gì, và câu trả lời tin nhắn lần cuối cùng là cách đây vài ngày trước.

Trong tin nhắn có nội dung Chay mời Kimhan gặp mặt.

Lần thử đầu tiên của họ.

Cuộc hẹn đầu tiên của họ diễn ra trong bối cảnh lãng mạn, trong bối cảnh họ là bạn đời tiềm năng của nhau.

Và thật ngu ngốc, khi Chay phát hiện ra Kimhan không trả lời tin nhắn, nghĩa là chàng trai trẻ chưa chắc đã đồng ý với lời mời của mình thì Chay đã có mặt tại cuộc hẹn.

Cậu đã ở đây được một tiếng, thậm chí còn gọi thêm một chiếc bánh khác trong thời gian chờ đợi nhưng Kimhan vẫn chưa đến.

"Có lẽ anh ấy không muốn làm bạn đời của mình nhỉ." Cậu lẩm bẩm trong khi hít một hơi thật sâu. Ăn xong chiếc bánh thật nhanh rồi lập tức thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về.

Nhưng cậu vừa bước ra khỏi cửa quán cà phê được vài bước thì có người nắm lấy tay cậu và kéo đi. Tiến về phía bãi đậu xe, đến một chiếc ô tô sang trọng đậu ở đó.

"Phi Kim?" Chay gọi ngay khi nhận ra ai đang kéo mình. Mặc dù người trước mặt đang mặc áo hoodie che đầu, đeo khẩu trang và đeo kính râm nhưng Chay biết đó là Kim đến từ mùi hương hoa cam và gỗ nồng nàn đặc trưng Teerapanyakul và cậu biết đó là mùi hương mà chỉ có Kim mới có. Theo Chay, hương thơm của Kimhan mô tả hương thơm của nghệ nhân. Trần tục gần kề nhưng đồng thời cũng xa vời hư ảo. Thực sự hương thơm cũng mô tả Kim như thế nào trong mắt Chay. Thật gần gũi nhưng cũng giống như một giấc mơ. Kim quay lại gật đầu rồi kéo Chay - chuyển sang nắm ngón tay thay vì tiếp tục nắm cổ tay cậu - mở cửa xe bảo Chay vào trong.

Bị đối xử như vậy thực sự khiến Chay băn khoăn. Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột. Và ồ- cậu cũng chưa quên cảm giác khó chịu khi phải đợi cả tiếng đồng hồ mà không có xác nhận, thậm chí suốt 4 ngày qua không có tin tức gì từ Kim.

Vì vậy, thay vì cảm thấy xấu hổ vì vừa được người mình ngưỡng mộ nắm tay, Porschay thực sự cảm thấy bối rối, có chút ngạc nhiên và cũng có chút khó chịu. Kim thực sự đang làm gì?

"Anh xin lỗi." Đó là câu đầu tiên Kim nói ngay khi Alpha bước vào xe từ phía bên kia cánh cửa. Sau khi kéo nón của áo hodie xuống, cởi kính và khẩu trang. Sau đó anh ném chúng vào ghế sau.

"Tại sao anh phải xin lỗi?" Chay hỏi và cố thể hiện vẻ không quan tâm. Cậu không thích nhận những lời xin lỗi trống rỗng . Cậu đã quen với việc xin lỗi người khác cùng với lý do rõ ràng lỗi lầm của bản thân và người khác cũng phải làm như vậy. Nếu một người nói lời xin lỗi thì người đó phải biết lỗi của bản thân ở đâu.

"Vì đã không trả lời tin nhắn của em mấy ngày qua và để em đợi một mình." Kim trả lời. Tay anh với lấy hộp khăn giấy trên ô tô, rồi dùng khăn lau đi những vụn bánh còn sót lại trên khóe môi Chay. Hành động này khiến Porshay - omega mới trưởng thành cảm thấy khó chịu và ngay lập tức giật lấy khăn giấy từ tay Kim, tự mình lau khóe môi.

"Được rồi, anh nói đi," cậu nói sau khi cố gắng sắp xếp lại hơi thở và sự tỉnh táo gần như tan nát vì Kim. Cậu yêu cầu một lời giải thích cho lời xin lỗi của Kim, và cậu cân nhắc nó để có thể tha thứ cho Alpha hay không.

"Được rồi, có lẽ nó nghe sáo rỗng. I'm sorry i'm busy. Anh đã đọc cuộc tin nhắn của em và đáng lẽ phải trả lời ngay lập tức, nhưng anh quên mất." Kim giải thích. Chay vẫn nhìn anh, không nói gì mà chỉ nhướng mày.

"Ừ, anh đã sai." Kim nói tiếp. "Anh xin lỗi và em có thể không tha thứ, but i'm still sorry, okay?". Cuối cùng Porshay thở dài. Cậu cởi chiếc ba lô đang đeo trên lưng rồi đặt nó vào lòng.

"Phi Kim." Chay gọi với giọng điệu và vẻ mặt nghiêm túc. Nghiêng người nhìn thẳng vào Kimhan. Khi bị nhìn chằm chằm với vẻ mặt nghiêm túc từ người luôn cười rạng rỡ, Kim cũng cảm thấy hơi lo lắng.

"Hửm?"

"Mối quan hệ của chúng ta là gì?"

Kimhan im lặng, Porschay cũng im lặng chờ câu trả lời. Cho đến khi cả hai rơi vào tình huống khó xử vì cả hai đều im lặng.

"Chúng ta là bạn đời tiềm năng mà, phải không?" Cuối cùng Kim cũng lên tiếng "Bây giờ đến lượt anh hỏi, em có câu trả lời chưa. Em sẽ chọn ai?"

Chay lắc đầu, tỏ ý rằng cậu không có câu trả lời cho những lựa chọn được đưa ra. Theo chỉ dẫn của Omega tối cao của họ vài ngày trước.

"Không sao." Kim đưa tay ra, nhẹ nhàng xoa đầu Chay: "...Nếu em vẫn chưa có câu trả lời, chúng ta có thể cứ thế này trước. Em phải tự tin hơn, được chứ?"

Chay gật đầu. Giờ mới nhận ra điều Kimhan nói là sự thật. Nếu bản thân cậu cũng không chắc chắn về lựa chọn của mình thì tại sao cậu lại yêu cầu Kim xác nhận mối quan hệ của mình với anh ấy? Chẳng phải điều đó là bất công với Macau sao? Hơn nữa, Chay chưa có từng thử hẹn hò với Macau nên cậu không nên bất cẩn trong việc lựa chọn.

Hơn nữa, sự lựa chọn này sẽ có tác động lớn.

Chay không biết chính xác nó có ý nghĩa gì, Từ những gì Nữ thần Mặt trăng đã nói qua Omega tối cao Pete với cậu và Kim và Macau vài ngày trước. Một lời nói khiến cả đêm cậu không ngủ được.

-Ta cho con sự lựa chọn như một bước tiến cho sự khởi đầu của thỏa thuận mới mà ta sẽ ký kết với đất nước này-

Ôi, chỉ cần nhớ lại thôi cũng khiến Chay rối bời. Cậu bối rối, tại sao cậu lại phải trải qua tất cả những điều này? Tại sao cậu lại phải là người được lựa chọn? Vận mệnh của cậu không thể bình thường như những omega khác sao? Có một ký hiệu hình xăm của người bạn đời mà cậu sẽ cố gắng yêu thương đến hết cuộc đời.

Điều này thật quá khó khăn đối với Chay. Cậu thậm chí còn không chắc mình sẽ làm gì tiếp theo. Lỡ như cậu chọn sai thì sao?

"Em vẫn muốn đi dạo chứ?" Câu hỏi của Kim làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Chay. Omega vừa tỉnh dậy sau giấc mơ, gật đầu đồng ý với lời mời đi dạo của Kimhan. Bởi vì cậu biết rằng nếu bây giờ cậu từ chối, có lẽ họ sẽ không còn thời gian nữa vì Kimhan bận rộn như thế nào.

"ok then, let's go."

.

.

"Chay!" Porschay lúc đầu đang ngồi học trong phòng bỗng giật mình khi nghe tiếng Porsche la hét từ tầng dưới. Ngay lập tức, cậu chạy xuống lầu. Sợ anh trai mình xảy ra chuyện gì.

Tuy nhiên, khi vừa đến tầng một, thứ cậu thấy là Porsche đang cúi mình trước một chiếc hộp to. Trông giống như một món quà.

"Đó là cái gì vậy anh?" Cậu tò mò hỏi Porsche, tuy nhiên người được hỏi điều này chỉ liếc nhìn Chay rồi nheo mắt lại.

"Anh mới là người hỏi mày. Mày mua gì thế? Trên đó viết gửi Porschay." anh nói.

"Em có đặt gì đâu." Cậu trả lời trong sự ngạc nhiên. Cuối cùng, cậu cũng ngồi xổm xuống cạnh Porsche rồi kiểm tra biên lai. Và đúng là tên cậu được viết ở đó.

"Có lẽ cái này là gửi cho anh của Porschay từ anh Kinn?" Cậu hỏi, và Porsche đáp lại bằng một cái vỗ nhẹ vào đầu.

"Rõ ràng tên trên đó là Porschay. Hơn nữa, tại sao Kinn lại phải viết thế nếu nó thực sự muốn tặng anh thứ gì đó?" anh trả lời "Mau mở nó ra."

Porschay lại cau mày. Cậu thực sự sợ mở gói hàng này, hộp rất lớn. Điều gì sẽ xảy ra nếu có chứa một xác ướp hoặc thứ gì đó rê rợn trong đó?

Ồ-

Chắc tôi đã hơi bị ảnh hưởng bởi sự điên rồ của Phi Pete rồi. Ờ, ý tôi là Omega vĩ đại.

Nhưng sau khi nhận được một cái liếc nhìn từ Porsche, Chay cuối cùng cũng đi lấy dụng cụ từ nhà kho để mở gói hàng. Vì gói hàng là một chiếc hộp gỗ được đóng đinh xung quanh. Cậu đưa một dụng cụ cho Porsche và nhờ anh trai giúp mở nó.

Khi nó được mở ra, cả hai người - Porsche và Porschay - đồng loạt nín thở khi nhìn thấy thứ bên trong.

Một cây đàn guitar acoustic bằng gỗ màu nâu của một thương hiệu nổi tiếng. Dù Porsche không thực sự am hiểu về nhạc cụ nhưng anh biết chắc rằng giá của cây đàn này sẽ rất đắt.

"Ơ, có một lá thư-" Porsche vừa định với lấy mảnh giấy kẹp giữa cây đàn và chiếc hộp gỗ, nhưng Chay đã nhanh tay hơn. Chộp lấy lá thư và cây đàn guitar rồi chạy ngay vào phòng. Không thèm nhìn lại Porsche, cậu để lại anh trai mình vẫn đang trầm ngâm và sốc vì động tác của Chay quá nhanh.

"Eiyy..." Porsche lẩm bẩm ngay khi anh kịp suy nghĩ. Quay đầu về phía tầng hai, về phía Porschay vừa đóng cửa phòng mình khá mạnh rồi lắc đầu.

Dễ dàng đoán được cây đàn guitar đó là từ ai. Anh đã biết về những vấn đề của em trai mình, bao gồm cả việc Porschay phải chọn một trong hai người bạn đời tiềm năng được giao cho em ấy. Và xem xét 2 người bạn đời tiềm năng của em ấy là ai thì chắc chắn cây đàn vừa rồi là của Kimhan tặng.

Porsche lại lắc đầu khi nhận ra sự thật. Em trai của Kinn - người bạn đời của anh hóa ra cũng giống như anh của nó. Cả hai đều thực sự thích tặng những món quà đắt tiền hay sao? Porsche thậm chí còn không biết mình đã nhận được bao nhiêu món quà xa xỉ từ Kinn. Và dù anh không yêu cầu nhưng Kinn luôn ép buộc anh hoặc ít nhất là luôn tìm cách để anh phải nhận.

Porsche khịt mũi. Tuy nhiên, cả hai đều làTeerapanyakul. Đến từ cùng một dòng dõi và thậm chí từ cùng một bụng mẹ.

Two brothers, same personality.
.

.

Anh gửi câu tình ca trong từng nhịp của dây đàn. Anh chúc em có một ngày tuyệt vời và may mắn cho kỳ thi tuyển sinh đại học, Chay.
Ps. Em biết là anh rất yêu quý em mà, phải không?

Và hãy gọi cho anh khi cây đàn này đã được gửi đến em.

- With love, Kimhan.

Chay không khỏi mỉm cười thật tươi khi đọc những dòng chữ viết tay trên tờ giấy màu tím. Đôi mắt cậu híp lại cùng với khoé môi vẫn còn vương nụ cười. Bây giờ, Chay có thể cảm thấy mặt mình nóng bừng và có cảm giác ngứa râm ran trong bụng.

Với sự phấn khích, cậu đặt cây đàn lên bàn, sau đó ngay lập tức ngã xuống giường. Vùi mặt vào gối và chăn rồi vui vẻ đá chân lên đó. Tay cậu đập mạnh vào gối rồi lăn trái phải liên tục trên giường. Vẫn trùm chăn lên mặt, cố giấu đi tiếng hét, tiếng hét vì vui sướng.

Sau vài phút làm trò trẻ con này, cuối cùng Chay cũng bắt đầu lấy lại được hơi thở. Xoa xoa khuôn mặt vẫn còn nóng bừng của mình rồi quay lại lấy lá thư đi kèm với cây đàn ghi-ta ban nãy. Đọc lại một lần rồi tiếp tục đỏ mặt.

Tại sao chỉ những lời nói như thế lại có thể khiến cậu rung động như thế này?

Chay suy nghĩ một lúc. Sau đó cậu đưa tờ giấy lại gần mũi và nhận ra điều gì đó. Chắc chắn, tờ giấy này chứa đầy pheromone của Kimhan.

Dù cố ý hay vô tình nó vẫn vương mùi hương ở đó. Thấy rằng đây là chữ viết của chính Kimhan - Chay biết rất rõ nét chữ của thần tượng mình trông như thế nào - có lẽ chất pheromone của anh đã vô tình bị bỏ lại ở đó.

Nhưng nếu anh ấy cố tình để nó......

Chay lại hét lên trong khi đá chân lên không trung. Tại sao nhìn mình ấy lại giống một thiếu niên đang yêu thế này?

Ồ chờ đã-

Cậu thực sự là một thiếu niên.

"Quên mất, phải báo cho Phi Kim." Thật thú vị khi cậu vừa nhớ ra lời nhắn ở dòng cuối thư của Kimhan. Cậu lập tức đi đến bàn học và chộp lấy chiếc điện thoại di động của mình. Tìm số của Kimhan ở đó.

-Anh ơi, anh bận ạ? Em gọi anh được chứ?-

Chay gửi tin nhắn trước chỉ để xin phép. Sau đó đợi một lúc trước khi nhấn phím quay số.

Sau một lúc chờ đợi, đầu bên kia vang lên tiếng chuông báo hiệu điện thoại đã được kết nối. Nhưng vì lý do nào đó đầu dây bên kia vẫn chưa nhấc máy. Chay cúp máy rồi gọi lại.

Cậu thở dài rồi ném điện thoại di động lên giường, liếc nhìn cây đàn guitar vẫn nằm trên bàn. Sau đó hít một hơi thở.

Thật khó để có mối quan hệ với một nghệ sĩ.

Tránh tâm trạng không tốt, Chay cuối cùng chọn cách tắt đèn phòng rồi trùm chăn đi ngủ.

Bản thân cậu cũng không biết, tại sao tình cảm của anh lại thay đổi nhanh chóng đến thế? Tại sao anh ấy lại có thể thay đổi tâm trạng dễ dàng như vậy nhỉ?

Đã hai ngày trôi qua kể từ khi Kimhan liên lạc với Chay và gửi món quà của anh ấy. Nhưng Alpha vẫn không liên lạc lại với cậu hay chỉ trả lời tin nhắn của cậu. Làm Chay, ban đầu còn nhiệt tình, vui vẻ khi nhận cây đàn, giờ lại thấy khó chịu.

Được rồi, cậu không nên khó chịu vì lý do như vậy. Điều đó thật trẻ con. Nhưng Chay lại thấy khó chịu với chính mình vì lý do nào đó mà cậu không thể kiên nhẫn được với việc này. Cậu luôn kiểm tra điện thoại di động của mình mỗi giờ, hy vọng Kimhan sẽ gọi lại cho cậu hoặc ít nhất là trả lời tin nhắn của cậu đơn giản "Xin lỗi, anh bận." Nhưng thực tế là không có gì cả. Luôn như vậy, anh biến mất không một lời.

Mối quan hệ trước đây của họ là như thế này. Đôi khi Kimhan biến mất không một lời nói và rồi vài ngày sau anh lại trả lời tin nhắn. Và Chay hoàn toàn đồng ý với điều đó. Nhưng bây giờ tình hình đã khác. Mặc dù không thể nói rằng họ bị ràng buộc bởi một cam kết cụ thể, nhưng cả hai đều đồng ý rằng mối quan hệ hiện tại của họ đã tiến thêm một bậc. Đây là số phận do Nữ thần Mặt trăng sắp đặt cho họ, phải không?

Nhưng tại sao Kimhan không coi mối quan hệ của họ tiến lên một tầm cao mới?

Sao cũng được, Chay cố gắng quên nó đi một lúc. Hơn nữa, hôm nay cậu có cuộc hẹn với Macau. Vì vậy, khi ở cạnh Macau, cậu sẽ quên Kimhan và thực sự tận hưởng khoảng thời gian bên người bạn đời tiềm năng khác của mình.

Và quả thật, gần như trọn một ngày ở cạnh Macau thật sự rất thú vị. Cậu hoàn toàn có thể quên đi sự khó chịu của mình đối với Kimhan. Tất nhiên, Cậu không muốn biến Macau thành một lối thoát. Cuộc hẹn hôm nay của cậu với Macau thực sự rất thú vị, bất kể cậu nghĩ gì về Kimhan.

Nhưng khi vừa về đến nhà, nhìn thấy cây đàn đặt ở cuối phòng, cảm giác khó chịu trong cậu quay trở lại. Lần này dường như không  vì lý do gì cả khi Chay nghĩ mình vẫn ổn. Nhưng hình như không thật sự ổn.

Chay dậm chân bước về phía cây đàn, cầm lấy và đặt nó lên chiếc tủ cao trong phòng. Để cây đàn ở xa nhất có thể để cậu không nhìn thấy trực tiếp bằng chính mắt mình. Sau đó đi vào phòng tắm, cậu muốn tắm rửa sạch sẽ.

.

.

Chay nghe thấy điện thoại di động của mình đổ chuông không ngừng. Tuy nhiên, cậu vẫn đang ở trong phòng tắm với cơ thể đầy bọt. Lúc đầu cậu nghĩ đó có thể là Porsche. Vì vậy, cậu lờ nó đi vì anh ấy có thể gọi lại sau. Tuy nhiên, sau khi ra khỏi phòng tắm, trên người vẫn còn ướt và khăn tắm quấn quanh cổ, Chay kiểm tra điện thoại di động và ngay lập tức bị sốc khi nhìn thấy người gọi mình.

Pi Kim, 22 cuộc gọi nhỡ...

Ngay lập tức và không cần suy nghĩ, Chay đã liên lạc lại với Kimhan. Cậu lo lắng vì cuộc gọi cuối cùng của Kim đã cách đây 5 phút, anh sẽ không nhận cuộc gọi của cậu.

Tuy nhiên, trước hồi chuông thứ hai, Kimhan đã trả lời cuộc gọi. Tai cậu được chào đón bởi một giọng nói quen thuộc mà cậu luôn yêu thích.

"Này, em đang ở đâu?"

"Xin lỗi anh, em vừa tắm xong." Chay trả lời.

"Muốn gọi video không?" Kim đề nghị. Sau đó Chay ngay lập tức chuyển chế độ gọi sang face time. Kimhan xuất hiện trong chiếc áo phông trắng khoác ngoài áo khoác jean. Có vẻ như anh ấy đang ở trong phòng thu âm.

"Anh đang ở đâu thế?" Chay hỏi thẳng.

"Phòng thu âm." Câu trả lời là "Anh đang thu âm một bài hát mới." Anh tiếp tục, điều này ngay lập tức thu hút sự nhiệt tình của Porschay.

"Thật sao? Album?"

"Không là single thôi." Kim trả lời "Giống như anh, single." Và Porschay chỉ khịt mũi khi nghe điều đó. Nói vậy có nghĩa là gì?

*single : độc thân cũng có nghĩa là đĩa đơn trong âm nhạc


"Anh xin lỗi Chay." Kimhan lại mở lời. Nhìn thẳng vào Porshay qua màn hình, đảm bảo rằng người đang nói chuyện với anh hiểu chính xác ý anh.

"Gần đây anh rất bận và không thể trả lời tin nhắn của em. Chắc em đang tức giận phải không?" anh ấy hỏi. Chay chỉ gật đầu. Anh ấy sẽ không che giấu bất cứ điều gì và nói những gì anh ấy cảm thấy. Mọi thứ.

"Thật ra em không tức giận, chỉ là... bực mình thôi? Nhưng nếu Pi Kim bận thì em có thể làm gì được." Câu trả lời là ngắn gọn. Đúng vậy, mặc dù cậu vẫn hy vọng rằng ít nhất Kimhan sẽ trả lời cuộc trò chuyện của cậu. Vì thề có Nữ thần Mặt trăng, việc trả lời tin nhắn không mất nhiều thời gian mà, phải không?

Nhưng cậu lại thở dài. Mối quan hệ của họ vẫn còn mơ hồ và cậu thực sự không có quyền yêu cầu điều này hay điều kia từ Kimhan. Đó là lý do tại sao cậu cảm thấy thực sự khó chịu với chính mình hơn.

"That's why I'm sorry, okay cutie?"

Ôi không. Chay bây giờ cảm thấy muốn đánh Kimhan. Làm thế nào cuộc tấn công vừa rồi của anh có thể được thực hiện dễ dàng và không có cảm giác tội lỗi? Vừa rồi anh ấy đã nói gì nhỉ? cutie à?

"T-tại sao lại gọi em như vậy chứ?" Cậu cố gắng giữ cho đôi môi mình không cười tươi vào lúc này. Và điều đó có vẻ khó khăn vì lúc này cậu có thể cảm thấy má và khóe môi đã nâng lên hoàn toàn.

"Look! Your smile is so cute, đó là lý do tại sao anh gọi em là cutie. Gọi thế được chứ?"

Được rồi. Chay không ngốc khi biết Kimhan đang tán tỉnh với em bây giờ. Nhưng, chuyện này thực sự quá đột ngột!

"Sến quá!" cậu hét lên nhưng lại không giấu được nụ cười tươi. Còn Kimhan chỉ đáp lại bằng một nụ cười khúc khích, cho thấy em út chính gia Teerapanyakul đã mỉm cười như thế nào, mắt anh nheo lại.

Hai người vừa cười không lâu, Kim đột nhiên đổi vị trí đặt điện thoại di động. Anh đặt nó tựa vào thứ gì đó, để lộ một nửa cơ thể đang ngồi trên ghế. Và rồi Alpha chộp lấy một cây đàn guitar để đặt trên đùi. Lướt qua một vài dây đàn.

"Guitar thế nào?" anh ấy hỏi. Và Chay chợt nhận ra điều gì đó. Cậu lập tức chạy đến tủ lấy cây đàn mà mình đã để sẵn ở đó rồi quay về cuộc gọi video với Kim.

"Em thích nó!" cậu trả lời một cách hào hứng trong khi khoe cây đàn guitar của mình, rồi ôm nó vào lòng, như Kim đang ôm lấy cây đàn. Mỗi người đều gảy dây đàn guitar của mình, nhưng giờ đây họ đã tạo ra một giai điệu nghe rất hay.

"Chơi nó thoải mái chứ, dùng có tốt không?" Kimhan hỏi sau đó. Chay gật đầu nhiệt tình. Ồ tất nhiên là tốt rồi, cậu biết cây đàn này giá bao nhiêu. và với mức giá đắt như vậy thì chắc chắn người dùng sẽ rất thoải mái khi sử dụng.

"Nhưng nó quá đắt." Chay phàn nàn, mím môi và Kim cười khúc khích.

"Không sao đâu. Một nhạc sĩ giỏi cần có một nhạc cụ tốt, phải không?" Anh ấy hỏi:

"Hơn nữa, anh muốn em mang theo cây đàn đó cho buổi tuyển chọn đầu vào sau này. Tháng sau, phải không?" anh hỏi lại và Chay gật đầu. Cậu sẽ tham gia tuyển chọn vào đại học tháng tới. Bắt đầu bằng việc gửi hồ sơ chơi nhạc cụ của mình vì Chay sẽ đăng ký vào Khoa Nghệ thuật chuyên ngành âm nhạc. Đây là mong muốn của cậu trong một khoảng thời gian dài.

"Chúc may mắn. Anh muốn em mang theo một thứ gì đó của anh để anh có thể trở thành một phần lý do giúp em vượt qua kỳ tuyển chọn."

"Vâng." Porschay đáp lời rồi lắc đầu thích thú. Kimhan hôm nay thực sự rất sến và cậu hơi sốc.

"Sao vậy? Sao em lại cười?" Kimhan hỏi "Em nhận ra rằng anh đang tán tỉnh em phải không?" Anh hỏi mà không báo trước. Và Porschay gật đầu đáp lại. Ngay từ đầu cậu đã biết Kimhan bắt đầu tán tỉnh cậu, nhưng cũng nói lên rằng, mọi chuyện cũng không đi xa đến mức này. Điều này quá quyết liệt.

"Vậy thì đừng ngăn cản anh. Anh đang cố gắng chiếm được trái tim của ai đó."

"Ai vậy?" Porshay hỏi lơ. Bị hỏi như thế thực sự khiến Kimhan phải nheo mắt, rồi rít lên và ôm lấy cây đàn của chính mình.

"Đó là ai?" anh hỏi lại một cách trêu chọc. "Có lẽ là Omega tối cao?"


*Mày gan lắm, t báo Vegas qua nhổ răng mày nà con*


"Này!" Chay kêu lên rồi trừng mắt nhìn. Sao Kimhan dám đùa giỡn khi nhắc đến Omega tối cao? Đúng thế, mặc dù cậu biết rằng Omega tối cao hiện là một phần của gia đình anh ấy, nhưng sao anh ấy dám. Rất phi đạo đức nếu đưa hình tượng Omega tối cao vào cuộc trò chuyện của họ như thế này.

"Anh đùa thôi. Là em đó, Porschay. Còn có thể là ai nữa?" anh ấy trả lời một cách bình thản "Hãy cứ nghĩ rằng bây giờ anh đang thực hiện sứ mệnh khiến ai đó phải lòng." Anh ấy tiếp tục rồi lại cầm cây đàn lên, gảy vài nốt rồi lẩm bẩm theo điệu nhạc mà cây đàn của anh ấy phát ra.

Một bài hát mà Porschay biết rất rõ. Một trong những bài hát trong album đầu tiên của Kimhan. Có vẻ như Kim đã cố tình hát bài hát đó vì cô nhớ Porshay đã nói rằng đó là bài hát yêu thích của cô.

Thế là theo phản xạ, Porschay cũng tự chơi đàn guitar cho mình. Không lâu sau, Mọi người dễ dàng nghe thấy giọng của Kimhan hát được hòa âm bởi Porschay. Hai người họ hiện đang chơi guitar và hát cho nhau nghe qua cuộc gọi video. Hòa hợp giữa giọng hát và nhịp guitar của cả hai, dù bị cản trở bởi khoảng cách nhưng thực sự nghe rất ăn khớp với nhau.

Và đêm đó Chay cuối cùng cũng biết rằng phép thử cậu làm với Kimhan đã tạo ra một hạt giống mới trong trái tim cậu. Hạt giống rất có khả năng phát triển thành chồi nếu được chăm sóc đúng cách.

Và không hiểu sao bản thân Chay cũng nóng lòng chờ đợi những chồi non xuất hiện.

Họ có thể làm cho nó đâm chồi nhanh chóng không?

Không ai biết. Không phải cậu, không phải Kimhan, thậm chí không phải người phụ nữ đang theo dõi hai người họ từ trên đó. Một người phụ nữ luôn mỉm cười với mỗi nụ cười của Porschay.

Mọi chuyện vẫn còn là bí mật. Một bí mật có thể...... thực sự có thể chơi đùa với mọi thứ?

.

.

Lời của tác giả:
Nói thật là tôi rất sợ phải đăng câu chuyện này. Tôi sợ bị đám đông tấn công đặc biệt là về cái kết sau này :')
Nhưng bạn tin tôi phải không?
Nhưng tôi hy vọng bạn thích nó. Macau sẽ xuất hiện ở chương tiếp theo.
Ồ vâng, tôi sẽ hỏi. Nếu bạn ở vị trí của Chay và người bạn thích giống Kimhan, hay còn gọi là anh ấy thích đi lang thang khắp nơi, bạn sẽ làm gì? Chỉ cần đổ xăng hay dừng lại rồi?
——
Tự nhiên t thấy điềm MacauChay :))) Vì truyện này chính tác giả cũng chưa dịch sang tiếng anh cả bộ nên mình ko chắc dịch đúng ý 100%. Cũng tính đọc chap cuối coi thử nhưng thôi🤣 để hồi hộp chung cho vui. Dạo này công việc t ko ổn lắm nên t phải xử lí, có thể sẽ chậm ra hơn trước đây nhưng chắc chắn ko drop nha mn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro