COMPASS (KIMCHAYMACAU SIDE STORY)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối cảnh: Khoảng 1 tuần trước đám cưới hoàng gia

"Dậy đi, dậy đi! Thức dậy nào!!!"

Porschay rên rỉ trong mơ màng với một chút khó chịu. Cậu biết rằng mặt trời vẫn chưa ló dạng hoàn toàn, nhưng giấc ngủ của cậu nhất định phải bị quấy rầy như thế này? Một cách tàn bạo.

Cậu lại rên rỉ khi cậu không chỉ nghe thấy những tiếng la hét lớn mà còn có cả lắc lư cơ thể cậu kéo theo chiếc chăn một cách thô bạo.

Ah!

Nếu cậu không biết rằng thủ phạm chính là anh trai ruột của mình, và là gia đình duy nhất còn lại của cậu, Chay sẽ đá thật mạnh vào kẻ đang gây ồn ào. Nhưng bản thân cậu cũng không thể nổi giận với Porsche được!

Thế là với khuôn mặt hơi cau có, đôi mắt còn chưa mở hẳn, Chay nhổm dậy cố gắng đáp lại Porsche đã đánh thức cậu dậy từ lúc trời còn rất sớm.

Và khi nhìn thấy thứ mà Porsche đang cầm, cậu đã hiểu.

Một chiếc bánh với ngọn nến số 18 được thắp sáng. Đi cùng với một nụ cười tươi hết cỡ và hân hoan của Porsche, người đã mang bánh đến. Ngay lập tức, đôi mắt cậu mở ra hoàn toàn. Tròn mắt nhìn như một con nai.

A, cậu mới nhớ tới, hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của cậu!

"Dậy đi, cậu bé sinh nhật! Thổi nến trước đi." Và cậu ngay lập tức mở hẳn tấm chăn ra, tiến lại gần Porsche lúc này đang ngồi ở mép giường và tay cầm một chiếc bánh sô cô la từ cửa hàng yêu thích của cậu. Chay trề môi dưới, vừa buồn vừa vui khi Porsche hát chúc mừng sinh nhật.

Không phải cậu cảm động vì được ăn mừng như thế này. Nhưng chính vì sinh nhật của cậu LUÔN LUÔN được tổ chức như thế này, nên cậu cảm thấy có chút êm dịu. Theo trí nhớ của cậu, những năm gần đây chỉ có hai người tổ chức sinh nhật, không bóng dáng ba mẹ nữa. Chỉ hai người họ.

Và Chay buồn không phải tủi thân vì mồ côi –à thôi, thực ra cũng có một chút- mà Chay buồn vì thấy có lỗi với Porsche, người luôn chăm sóc và ưu tiên cho Chay đến nỗi quên đi chính mình. Người luôn làm bất cứ điều gì cần thiết cho Chay và đáp ứng mọi mong muốn của cậu, nhưng đồng thời lại phớt lờ mong muốn của chính mình. Người luôn tổ chức sinh nhật cho Chay như thế này nhưng chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho chính mình.

"..yeayy- Giờ thì thổi nến đi." Porsche kết thúc bài hát của mình với nụ cười thật tươi và tiếng hò reo vui vẻ. Rồi đưa chiếc bánh có nến thắp sáng cho Chay, cậu bé sinh nhật thổi ngay không chậm trễ.

"Chúc mừng sinh nhật Chay. Chào mừng đến với tuổi trưởng thành?" Porsche đặt bánh lên chiếc bàn cách đó không xa rồi dang rộng hai tay, Chay lập tức lao vào vòng tay và ôm chầm lấy. Tựa má vào lồng ngực Porsche, cậu cười nhạt khi cảm nhận được Porsche cũng đang ôm mình thật chặt, sau đó hôn nhẹ lên đỉnh đầu cậu.

"Cảm ơn anh." cậu thì thầm, vẫn ôm chặt lấy anh trai mình. Và Porsche thực sự đã cười nhạo điều đó.

"Không cần nói cảm ơn . Em vẫn là em trai của anh." Một nụ hôn nữa đáp xuống đỉnh đầu cậu, rồi Porsche đẩy cậu ra khỏi cái ôm.

"Ngủ tiếp đi, xin lỗi vì cuối tuần mà đánh thức em dậy sớm như vậy. Nhưng anh có việc phải làm nên chỉ có lúc này mới có thời gian để ăn mừng" Porsche đứng dậy "Ở nhà một mình không sao chứ? Anh để tiền trên tủ lạnh, dùng nó mua đồ ăn ngon đi, được không?"

"Anh.." Nhưng ngay khi Porsche chuẩn bị bước đi, Chay đã nắm lấy cánh tay anh. Nhìn anh với đôi mắt tròn trông ngây thơ. Nhưng Porsche biết, thực sự biết rằng đằng sau đôi mắt ngây thơ ấy, Chay có rất nhiều lo lắng. Và đằng sau đôi mắt ngây thơ đó cũng đã có một cách nhìn về thế giới.

"Hửm?" Porsche đã trở lại chỗ ngồi lúc đầu. Đáp lại Chay, người dường như đang nói chuyện nghiêm túc với anh ấy.

"Vẫn còn giận anh Kinn à?".

Ồ-

Cậu không biết phải trả lời như thế nào. Chính xác hơn, không biết phải trả lời gì. Anh ấy nghĩ rằng trong suốt một tuần này, anh ấy đã giấu được mọi thứ với Chay. Nhưng hóa ra Chay thực sự rất thông minh trong việc phân tích mọi thứ.

Porsche chỉ cười ngượng nghịu, không đáp lại lời nào.

"Có phải là về yêu cầu mang thai hộ của anh Kinn không ?"

"Huh?" Một lần nữa, Porsche phải bất ngờ trước độ chính xác trong suy đoán của Chay. Hoàn toàn chính xác mọi thứ, không bỏ lỡ điều gì. Câu nói đó khiến Porsche chỉ có thể chậm rãi gật đầu trả lời câu hỏi của em trai mình.

Mang thai hộ. Thủ tục mang thai hộ cho cặp vợ chồng AlphaxAlpha khác với nhận con nuôi như thế nào? Chà, lý do rất đơn giản, bởi vì Alpha không có tử cung. Vì vậy nếu muốn có con thì phải chọn một trong hai cách này. Sự khác biệt là việc mang thai hộ này cho phép đứa trẻ vẫn có quan hệ huyết thống vì tinh trùng được sử dụng đến từ tinh trùng của một trong hai Alpha, sau đó được kết hợp với các tế bào trứng được hiến tặng và 'giao phó' trong tử cung của một omega cho đến khi chúng được sinh ra.

Khoảng 1 tuần trước, Kinn yêu cầu họ thực hiện thủ tục, đó là điều khiến Porsche bất ngờ vì quá đột ngột. Anh vẫn chưa sẵn sàng, mặc dù anh có niềm tin tuyệt đối vào Kinn. Nhưng để trở thành cha mẹ, đặc biệt là bằng cách thực hiện các thủ tục quan trọng như vậy, Porsche thực sự cảm thấy tâm lý bản thân còn chưa chuẩn bị tốt. Mặc dù, anh cũng ý thức về gia cảnh Alpha của mình, mà theo anh ấy là một trong những trở ngại trong mối quan hệ của họ.

Gia tộc Teeapanyakul cần một người kế vị cho công việc kinh doanh của họ.

Đó là những gì Porsche đã nghe. Tankhun đã nói rằng anh ấy không quan tâm đến việc có con. Vegas sẽ là Vua và gia đình cậu ta chắc chắn sẽ là hoàng gia trong vài thập kỷ tới, trong khi Kim và Macau vẫn chưa có bạn đời. Vì vậy, Kinn có vẻ là niềm hy vọng duy nhất cho Teeapanyakul vào thời điểm này.

Và Porsche cảm thấy một chút gánh nặng, đặc biệt là với quyết định của Alpha của anh, người cùng anh trở thành một cặp đôi AlphaxAlpha.

Vì vậy, anh xin Kinn một thời gian để suy nghĩ. Không không, không phải trốn tránh vấn đề. Chỉ là để những suy nghĩ của anh được thông suốt đôi chút. Anh không muốn Kinn thất vọng, nhưng anh cũng không muốn vội vàng đưa ra quyết định. Trong suốt một tuần, cả hai đều đồng ý giữ khoảng cách trước. Và dường như sự thay đổi đó quá mạnh mẽ, không có gì lạ khi Chay nhận ra vấn đề giữa họ.

"Đừng chia tay với anh Kinn, anh nhé" Chay hỏi. Giọng cậu trầm và buồn. Và cậu ấy có ý đó khi nói ra. Chay rất vui về mối quan hệ của anh trai mình. Vì đây là lần đầu tiên Chay thấy Porsche trở thành một người biết chấp nhận, một người được nuông chiều, một người được thỏa mãn. Chay đã nhiều lần thấy Porsche là người cho đi, đặc biệt là đối với Chay. Và giờ đây Porsche đã có cơ hội được cưng chiều, Chay không muốn anh trai mình bỏ lỡ. Anh ấy không muốn hạnh phúc của Porsche lại biến mất.

Porsche nghe vậy chỉ cười nhẹ. Hai tay anh nhẹ nhàng đẩy đầu Chay ra nhẹ nhưng vẫn thể hiện sự bực tức.

"Đã thành MATE thì không thể chia tay." Anh trả lời "Tụi anh chỉ xa nhau một thời gian, để suy nghĩ cùng nhau về tương lai. Nhưng tụi anh thực sự ổn. Đừng lo lắng" anh ấy tiếp tục.

*Mate có nghĩa là bạn đời, vợ chồng, ở đây t giữ nguyên để thể hiện quyền lực của sự ghép đôi trong thế giới này.

Porsche im lặng một lúc sau khi nói điều đó. Như thể anh ấy đang nhớ ra điều gì đó, cho đến khi cuối cùng anh ấy mở to mắt khi nhận ra mình đang nghĩ gì.

"MATE!" anh kêu lên. Chay ngạc nhiên, nhưng khi nhận ra ý của Porsche, cậu lập tức mở to mắt.

"MATE!" Cậu kêu lên lặp lại sau Porsche. Và vài giây sau, Chay ngay lập tức mò mẫm khắp cơ thể, tìm kiếm dấu hiệu của người bạn đời – được cho là – xuất hiện từ hôm nay, khi anh đã tròn 18 tuổi.

Porsche đã giúp em trai mình tìm kiếm và nhìn vào những nơi mà Porschay không thể nhìn thấy được. Cuối cùng vì quá bực tức, Porsche đã mạnh tay cởi bỏ bộ đồ ngủ của Chay để hai người dễ dàng tìm ra hình xăm.

Và ở đó, trên lưng Chay, anh tìm thấy một biểu tượng bạn đời có hình chiếc la bàn. Một thứ lẽ ra phải làm anh nhẹ nhõm, nhưng giờ lại khiến anh suy tư.

"Anh à, có vấn đề gì sao?" Chay hỏi vì đã thấy Porsche chỉ im lặng. Cậu cố nhìn ra phía sau nhưng thất bại. Cuối cùng, cậu chạy đến chiếc gương lớn trong phòng, soi tấm lưng của mình trước gương. Và điều tương tự cũng xảy ra với chính cậu- sự im lặng. Im lặng trầm ngâm như Porsche đã làm.

"Chay.." Porsche khẽ gọi, đánh thức Chay khỏi thế giới riêng của cậu. Chay vừa sực tỉnh liền nhìn anh trai với ánh mắt dò hỏi. Như thể đang cố thuyết phục chính mình. Và cái gật đầu của Porsche là thứ khiến cậu yên tâm nhưng cũng khiến đôi chân cậu bủn rủn tuột dần đến khi ngồi xuống nền nhà.

"Anh cũng không chắc lắm, tốt nhất hỏi Omega tối cao về nó đi. Khi nào Pete nhận chức thì hỏi cậu ấy."

Chay vẫn trầm ngâm. Phớt lờ câu nói của Porsche, sau đó liếc nhìn tấm gương vẫn còn phản chiếu bóng lưng của mình. Chính xác hơn là biểu tượng bạn đời trên lưng.

Ở đó, một biểu tượng bạn đời có hình la bàn.

Chẳng có gì lạ nếu mũi tên trên đó chỉ về một hướng. Nhưng không may, nó có hai mũi tên lần lượt chỉ về phía nam và phía bắc. Như thể hiện một cái gì đó xa xăm hơn. Một cái gì đó rất đối lập, một cái gì đó phi lý.

Tin xấu – hay nó thực sự là tin tốt?-, Porschay biết Alpha với biểu tượng hình xăm tương tự. Alpha có hình xăm la bàn với hướng kim đang chỉ.

Chỉ có điều, một Alpha có biểu tượng la bàn chỉ hướng bắc và một Alpha khác có biểu tượng la bàn chỉ hướng nam.

Kimhan Teerapanyakul và Macau Teerapanyakul.

Cậu nuốt khan. Ồ, cảm giác không tốt về điều này.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro