4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

————————

TRUYỆN GAY HAY PHI CÔNG TRẺ – CHAP 4

Tôi đần người ra đi xuống canteen dù đã có trà sữa trong tay, nhưng cốc trà hết veo rồi còn đâu. Lần đầu tiên cái canteen vắng tanh như chùa bà đanh như hôm nay. Bình thường ra chơi nếu không xuống kịp thì đừng mơ tranh được đồ ăn vặt giữa buổi. Ngay cả chậu xoài dầm đầy ụ mà chỉ cần sau 3 phút là đã hết veo rồi. Hôm nay thì khác, hôm nay mấy anh mấy chị mấy em đều tụ tập hết ở sân bóng rổ đằng sau trường rồi còn đâu nữa mà ăn với uống.

Nhưng với một thằng có chỉ số IQ khá ổn như tôi, đủ để suy luận ra rằng, sau 4 phút nữa, cái canteen này sẽ đông hơn quân Mông, sẽ náo loạn hơn bao giờ hết, đơn giản, vì lúc đó là đã hết giờ ra chơi, và cũng là lúc phân định thắng bại giữa lớp 10 Toán và lớp 12 Hóa. Nếu không mua nhanh thì đảm bảo hết, và nếu mua kịp đúng lúc cả lũ ruồi ấy xông vào, thì chắc chắn đừng có mơ mà ra ngay được.

Nhanh nhanh chóng chóng mua ngay mới được. Mua cho mình 2 cai bánh mì rau kẹp trứng ốp la, thêm 1 hộp milo và 1 hộp Fami, OK. Hòm hòm rồi. Chắc đủ sống đến tiết cuối.

-Của con 25k.

Bác Lan trông quán vừa nói dứt câu, một âm thanh hỗn độn ầm ĩ, chính xác hơn là một quả boom tiếng ồn nổ cái bùm. Như một bầy ong vỡ tổ, từ sau dãy nhà chính, học sình ùa ra nhốn nháo. Cười nói ầm ĩ, loạn cả lên. Tôi hoảng hồn, thế nào chúng nó nhìn thấy tôi cũng lại rít lên:”THẰNG ĐƯỢC TRÙM KHỦNG BỐ THA BỔNG KÌA” Và thế là tôi toi. Chưa kể đến cái con luyên thuyên to mồm nhất đang đi cạnh 1 trong Ngũ đại Nam vương Amieät nam kia, chính là cái con Chi giời đánh thánh vật cũng không chết, nó mà nhìn thấy tôi lúc này chắc nó lên cơn mất. Tôi rút vội 1 tờ 10k và 1 tờ 20k ra đưa cho bác Lan.

Chưa bao giờ tôi thấy ghét cái bản tính tham tiền của một Kim Ngưu như bây giờ!!!

Tiếc rẻ 5k tiền thừa, tôi nấn ná đừng chờ bác Lan lấy tiền thừa, vừa đứng vừa giục vừa ngoái lại xem cái đám ruồi kia đi đến đâu rồi. Hoảng hồn vô cùng khi có nhiều đứa đã xông thằng vào canteen rồi, còn mấy đứa khác thì cũng sắp đến. Tôi giục bác Lan nhanh lên. Chả hiểu sao hôm nay 5k nó biến đâu mất, bác tìm mãi mới thấy.

Đúng lúc tôi nhận tiền và lao về phía cửa ra vào canteen thì cũng là lúc thằng ku Vương bước vào, sau nó là cả một hội đồng đàn đúm trông ngứa cả mắt. Thằng ku mặt bóng loáng, từng dòng mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt nam tính tuyệt đẹp, cái áo thể dục ướt đẫm mồ hôi. Đùa chứ cho dù nó có trong tình trạng thân tàn ma dại thì tôi thấy nó vẫn cứ lãng tử và đẹp zai một cách…. choáng váng.

Vấn đề là nó chắn ngang đường tôi. Cần phải biết một điều là tôi cao 1m70 Còn nó thì chênh lệch tôi CHỈ CÓ 15CM thôi… Tôi ngước mắt lên nhìn nó. Khẽ nhếch mép cười rồi gật đầu.

-Chào… cậu.

-À… kẻ may mắn được trùm khủng bố Mạnh tha bổng đây rồi…

Đáp trả lời chào của tôi đấy.

Ngay lập tức, cả lũ nhốn nháo ồn ào lên, có mấy đứa đứng sau Vương len lỏi lên phía trước để nhìn thấy tôi. Cả lũ bắt đầu xì xà xì xồ. Sự kiện quá chấn động mà.

Tôi hận không thể cắt lưỡi của cái thằng giời đánh trước mặt mình. Hà cớ gì nó phải nói thế cơ chứ? Cứ im ỉm im ỉm đi rồi lách người ra cho tôi đi ra ngoài chẳng phải tốt hơn sao? Mới sáng sớm còn có cảm tình, giờ đã thấy bực mình rồi.

-À… cảm ơn… – câu cảm ơn thừa thãi hết chỗ nói của tôi.

-Không có gì. Đội tôi thằng đội lớp 12 Hóa, đội thua phải bao đội thằng 1 chầu ở canteen. Có muốn ở lại liên hoan không? – Vương nói, vẫn là cái kiểu nói khá khó nghe với tôi.

-Không. Cảm ơn. Tôi mua đồ ăn rồi. HÌ – bình tĩnh đã nào, nó có làm gì mày đâu hả Linh. Chỉ là trẻ con thôi. – chúc cậu liên hoan vui vẻ. Tôi lên lớp đây.- lịch sự gật đầu, chuồn thôi, đau tim quá.

-TRÁNH ĐƯỜNG XEM NÀO CHẬT CHỘI QUÁ ĐẤY. CỬA RA VÀO NHÀ CHÚNG MÀY À MÀ ÁN NGỮ MÃI?

OK xong film. Đoán xem ai đang ở ngoài cửa hét rống lên kia?

Đúng rồi đấy, trùm khủng bố Mạnh-nghịch-ngầm đã bước vào.

Tôi chết luôn đi cho rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro