chương 103

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa nhắc tới Tiêu Tương Phi, sắc mặt Hiên Viên Vũ liền ảm đạm, hồi lâu không nói nên lời.

"Phi Nhi rốt cuộc như thế nào? Ai gia nghe nói nàng mất tích?" Thái hậu đã sớm biết được tin tức, nhưng vẫn làm ra vẻ quan tâm.

Hiên Viên Vũ gật đầu, thu lại tâm tình: "Mẫu hậu, nhi thần nhất định sẽ tìm Phi Nhi trở về . Lần này Nhi thần tới là muốn hỏi mẫu hậu, có biết hung thủ chưa? Vị Ương Cung có phải có người nào đó chúng ta không biết hay không?" Hắn rất nghi ngờ.

Thái hậu cũng nghiêm túc gật đầu, lời nói ra làm hắn kinh hãi: "Hoàng thượng không cần lo lắng nữa, ai gia đã hạ lệnh xử tử tất cả cung nữ Vị Ương Cung. Mặt khác, tổng quản đã phái người mới tới."

"Chuyện này sao trẫm không biết?" Hiên Viên Vũ giật mình, hơn nữa cảm thấy hành động lần này quá kinh khủng, coi như hắn là nhất quốc chi quân, cũng sẽ không dễ dàng hạ lệnh giết nhiều người như vậy.

"Ai gia cũng là không muốn làm cho ngươi quá lo lắng, sợ ngươi lo lắng an nguy của ai gia, cho nên ai gia liền tự chủ trương." Thái hậu một chút cũng không cảm thấy không ổn, nói rõ là sợ hắn lo lắng, kì thực. . . . . .

Hiên Viên Vũ trầm mặc, hắn tin tưởng chuyện tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, Thái hậu làm như vậy thật là quá khả nghi rồi.Nhưng, bây giờ hắn nói gì cũng đã muộn, người đã giết, hắn còn có thể hỏi ra cái gì?

Ở một một lát, Hiên Viên Vũ vội vã rời đi, hắn còn muốn đến chỗ khác, trừ nơi đó còn có thể tra được cái gì.

Đợi hắn đi rồi, Thái hậu liền từ trên giường ngồi dậy, nhìn theo hướng hắn đi thật lâu, lâu đến mức Tô Uyển Ngữ cũng cảm thấy kỳ quái.

"Cô, thế nào?" Nàng tò mò hỏi.

Thái hậu lặng yên thở dài, bà không biết có nên nói cho nàng biết hay không, nhưng mà chuyện này sớm muộn nàng cũng sẽ biết."Uyển Nhi, cô nói cho ngươi biết." vỗ vỗ bên cạnh giường, ý bảo Tô Uyển Ngữ ngồi xuống, sau đó đuổi tất cả cung nữ ra ngoài tẩm cung.

Tô Uyển Ngữ rất kỳ quái, nhưng vẫn nghe lời ngồi xuống.

Thái hậu ngơ ngác nhìn nàng một lúc lâu, cuối cùng vòng tay ôm lấy nàng nhỏ giọng khóc ồ lên.Nhất thời Tô Uyển Ngữ bị dọa không biết làm sao, không biết nên an ủi như thế nào.

Bên kia, Hiên Viên Vũ không thể tiếp tục chờ đợi, hắn nhất định phải tìm ra hung thủ, nhất định phải hung thủ giết chết kia, như vậy mới có thể không phụ lòng Phi Nhi.

Đêm đến, thay long bào bằng một thân thường phục len lén ra khỏi hoàng cung, đi tới một tòa biệt viện, trước khi vào nhân lúc bốn bề vắng lặng, hắn từ trong ngực lấy ra một thứ đồ, đeo lên mặt. Nếu Tiêu Tương Phi giờ phút này nhìn thấy mặt nạ kia, nàng nhất định có thể nhận ra, Hiên Viên Vũ lại chính là Độc Lang.

Chỉ thấy Độc Lang vào biệt viện, lập tức có không ít người đi theo, bao gồm Hoàn Nhi. Tất cả mọi người cung kính đi tới đại sảnh, nhìn Độc Lang đã ngồi lên ghế chủ vị.

"Thủ lĩnh, có gì phân phó thuộc hạ?" địa vị Hoàn Nhi ở trong tổ chức cũng cao, lúc này cung kính hỏi.

Độc Lang liếc mắt nhìn người phía dưới nói: "Gần đây trong hoàng cung hoàng thượng, Thái hậu cùng Tiêu Tương Phi trúng độc, mọi người có biết chuyện gì xảy ra hay không?"

Mọi người hai mặt nhìn nhau, chuyện này quả thật có nghe thấy, chỉ là cũng giới hạn trong nội bộ, dân chúng bên ngoài căn bản không biết, nếu không thiên hạ sẽ đại loạn.

"Thủ lĩnh, thuộc hạ lấy được một tin, Tây Vực Đột Bát Hỏa hôm nay đến kinh thành, hắn là đến tìm Tiêu Tương Phi ." Đột nhiên một nam tử cao giọng nói.

Đột Bát Hỏa sao lại tới? Độc Lang có chút ngạc nhiên, vậy mà câu tiếp theo càng làm cho hắn kinh ngạc: "Hắn sẽ tìm đến thủ lĩnh." Người nọ đem câu trọng điểm nói ra sau cùng.

Hắn muốn đến tìm mình? Tại sao? Bởi vì hắn hiểu rõ thân phận chân chính của mình? Hay bởi vì tổ chức tình báo Độc Lang này?Độc Lang rơi vào trầm tư.

Lúc này, Hoàn Nhi lại đứng dậy cung kính thưa: "Thủ lĩnh, thuộc hạ đã điều tra, việc Thái hậu, hoàng thượng và Tiêu Tương Phi trúng độc cũng không phải từ bên ngoài truyền vào, càng không phải là người ngoài gây nên. Thuộc hạ nghe nói Thái hậu sau khi giải độc lập tức hạ lệnh đem tất cả người của Vị Ương Cung xử tử, cho nên thuộc hạ lớn mật cho là, Thái hậu có khả năng là hung thủ, bởi vì hành động của bà ta đã quá lộ liễu."

Hoàn Nhi vừa nói xong, lập tức không khí bùng nổ, không ngờ Thái hậu âm độc như thế, sau khi hạ độc thì không lưu một người sống, chỉ sợ tra ra mình .

"Chỉ là, kỳ quái ở chỗ, nếu Thái hậu làm như vậy kì thực tự làm lộ mình, trừ phi đã nắm chắc hoàng thượng sẽ không giết bà ta, hoặc bà ta biết làm như vậy hoàng thượng không làm gì được mình." Hoàn Nhi ngay sau đó phân tích.

Độc Lang vừa nghe, chậm rãi gật đầu, hắn hoàn toàn đồng ý ý kiến của Hoàn Nhi, bởi vì ban đầu hắn cũng là nghĩ như vậy, với lại có một chuyện liên quan đến Tiêu gia mà hắn vẫn không tra được.Thảm án Tiêu gia diệt môn, cũng không phải hoàng thượng hắn hạ chỉ, mà là Thái hậu hạ chỉ, lúc ấy hắn còn cảm thấy kỳ quái, cũng chỉ là một thương nhân giàu có một phương, hơn nữa còn là thân thích của Thái hậu, sao đột nhiên trở mặt, lại còn tru di cả tộc. Vì vậy, hắn liền âm thầm điều tra, nhưng chỉ tìm được chút dấu vết, cũng không thể xác định, xem ra tất cả bí mật đều ở trên người Thái hậu.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ mông lung thì bên ngoài thông báo, Đột Bát Hỏa tới.

"Mời hắn đến thư phòng." Độc Lang hạ lệnh để mọi người đi tra xét còn mình thì mang theo Hoàn Nhi đi tới thư phòng.

Một lát sau, Đột Bát Hỏa xuất hiện trong thư phòng. Không khách khí quan sát căn phòng một chút, Đột Bát Hỏa đi thẳng vào vấn đề: "Độc Lang huynh, đã không phải là lần đầu tiên gặp mặt, lần này ta tới cũng không nói nhảm, ta muốn chỗ của Tiêu Tương Phi."

Độc Lang trầm mặc hồi lâu, phất tay bảo Hoàn Nhi đi ra ngoài, sau đó từ từ quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ bình tĩnh nói: "Tin tức này có thể đưa cho ngươi miễn phí, bởi vì ta trừ cái này ra, cũng không biết đi đâu tìm nàng."

"Ngươi nói đi." Không ngờ Độc Lang không thu tiền, điều này làm Đột Bát Hỏa cảm thấy kinh ngạc, nhưng kinh ngạc chỉ là tạm thời, hắn rất nhanh liền hỏi tới.

"Sau khi nàng trúng độc, thái y trong cung kết luận không có thuốc giải, vì vậy Viên đại nhân cùng Lâm đại nhân đưa nàng đến chỗ Quái Y, được Quái Y tạm thời áp độc nhưng không thể giải độc. Cuối cùng, một quái tăng đã mang nàng đi từ chỗ Quái Y. Quái Tăng kia để lại một câu, nàng không phải người nơi này, cần phải trở về, hữu duyên tự nhiên sẽ trở lại." Độc Lang nói đến đây thì tâm tình vô cùng nặng nề.

Đột Bát Hỏa nghe vậy, trầm mặc không nói, hồi lâu, đứng lên đi ra ngoài. "Vô luận là chân trời góc biển, ta nhất định sẽ tìm được nàng." Trong gió truyền đến lời của hắn.

Dưới mặt nạ Độc Lang đột nhiên cười khổ không thôi, đúng vậy, vô luận chân trời góc biển, hắn cũng sẽ tìm được nàng, chỉ có nàng mới là người duy nhất mình yêu.

Phân phó công việc cho người dưới đâu đấy, hắn vội vàng chạy về hoàng cung, hắn đã biết phải đi tìm ai để có đáp án, trước kia hắn vẫn không muốn cùng người đó xung đột bởi vì hắn cảm ơn, bởi vì không muốn thương tâm, nhưng hôm nay thì khác, tại sao bà ta có thể đối với mình như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro