Chương 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm mờ dần, ánh sáng dịu nhẹ của bình minh dần hiện lên, gió vẫn thổi, khẽ đùa trên mái tóc  đen của cô. Cô nằm trên lưng anh suốt cả đêm ( nói vậy thôi, chứ có chút hà, tại hai người gặp nhau là lúc nửa đêm rồi), vài cơn sóng lăn tăn "làm nũng" dưới chân anh, cô cựa mình đưa tay dụi mắt. Đằng chân trời, mặt trời cũng đang vươn mình chào buổi sáng.
_ Dậy rồi à ! _giọng nói ân cần cất lên giữa không trung.
Đang mơ màng, bị giật mình, vy vy ngã người về phía sau, tay quơ loạn trên không trung. Anh vì tính giữ lại mà " lỡ dại" đưa tay cho cô nắm, chân trên nền cát sáng trượt dài, mất thăng bằng mà ngã nhào xuống. Vy Vy nằm trên cát thấy "tuyệt phẩm nhan sắc trong tiểu thuyết của Như Như sắp đáp xuống" thì trong lòng mơ tưởng về cảnh kiss lãng mạn. Nhắm tịt mắt mà đợi chờ ai đó hôn cô, nhưng hình như thời gian chờ đợi cũng dài hơn bình thường thì phải, một phút trôi qua như là 61s vậy. Trái tim nhỏ bé cũng không yên vị mà muốn lao thẳng ra ngoài hôn ngược lại ai kia. Mà đời làm sao như mơ, Vy Vy mở to đôi mắt, chẳng như mong đợi, anh chống hai tay trên nền cát mịn, khoảng cách giữa hai người còn tới 10cm lận
_ Hình như anh nhìn thấy trong mắt em sự thất vọng._ anh vừa đứng dậy phủi cát trên áo mình, và cả trên tóc cô.
_ Gì chứ _ Vy Vy bị nhìn trúng đỏ mặt qua sang chỗ khác.
_ Không phải sao lại đỏ mặt ?_ Anh không buông tha cho cô
_Tại ánh mặt trời chứ bộ!_Vy Vy lập tức biện hộ. Rồi chỉ tay về phía trước, nơi ánh mặt trời phản chiếu xuống nền biển phát ra những tia sáng lấp lánh. Một và giọt nắng tinh nghịch đùa trên mặt Vy Vy, lộ rõ ra đôi má hồng trắng mịn.
_ Chụt!_ Anh bất ngờ hôn vào đôi má cô.
_Á, anh làm gì vậy chứ_ Mặt cô đã đỏ giờ còn đỏ hơn.
_Chụt! Làm thứ mà em đang mãnh liệt chờ đợi_Anh lại hôn vào má còn lại của cô.
Vy Vy ôm hai mặt mình mà chạy đi. " Gì chứ, biểu cảm mình rõ ràng vậy sao, chết rồi, làm sao đây, mà nếu đã biết tại sao không biết tới cùng, rõ ràng là mình muốn...hôn môi kia mà....Không được không được, mày đang suy nghĩ vậy nè"( trời mê trai thế là cùng) Vừa chạy Vy Vy vừa lắc đầu.
Anh từ phía sau chậm rãi đi về phía cô( chạy cho dữ, ảnh chân dài chỉ cần bước mấy bước là tới)
_ Nè_Anh gọi.
Vy Vy vừa quay mặt ra thì, ào, dòng nước biển mặn đã lao thẳng về phía cô
_ Chữa lửa thôi._Anh cười vô tội
"Cái con người này có cần đáng yêu vậy không, giận cũng không được mà" Vy Vy bực bội. Cô ngồi úp mặt xuống gối giận đỗi.
_ Sao vậy, bị vào mắt à, anh xin lỗi._ anh hốt hoảng, mà không nhìn được, phía sau đó có một nụ cười gian tà.
_Á, em giỏi lắm! _ thì ra là cô đã ngồi dậy tạt nước lại anh.
_ Có giỏi thì đến bắt em nè_ Vy Vy vừa cười vừa chạy.
_ Đợi đó. Đứng lại
_ Em đâu có ngu._ cô nói rồi quay mặt lại lè lưỡi với anh.
Mặt trời cũng dần lên cao, dường như đang muốn tỏa sáng hai con người đang cười đùa vô tư bên dưới. Bước chân dưới làn nước biển đang ấm dần lên, hay chính là trái tim cô đơn của anh đang được sưởi ấm. Một ngày mới lại bắt đầu, và chúng ta sẽ lại bắt đầu một cuộc sống mới.
_Á , Vy Vy lo chạy mà vấp ngã._Huhuhu đau quá
_Đã bảo đừng chạy rồi mà._Anh đi lại cốc vào đầu cô. Một dòng điện chạy dọc qua người cô, một cảm giác thân thuộc, cảm giác mà dường như cô đã muốn tìm lại rất lâu, rất lâu.
        ************************dãy ngăn cách thời gian và không gian
Trên đồng xanh, một cô gái nhỏ, không là một tiểu công chúa nhỏ đang làm nũng với cậu bé bên cạnh.
_Không biết đâu, ai cho cậu cốc đầu tớ, lỡ tớ lùn đi, không còn thông minh nữa thì làm sao tớ cưới chú hoàng tử được.Huhuhu . Không ai nuôi tớ thì sao.
_ Tớ sẽ nuôi cậu.
_Xía ! Ai cần.
_Không cần thì thôi_ai đó giận dữ._cùng lắm cậu thích ai tớ sẽ bắt người đó nuôi cậu.
_Hông, không biết đâu, lúc tớ 18 tuổi cậu phải chịu trách nhiệm đó.
_ Ừm, tớ sẽ nuôi cậu cả đời.
_ Ngoắc tay đi! Hứa là bên tớ mãi mãi.
Khi còn thơ bé người ta thường dễ nói bên nhau cả đời, nói lời mãi mãi. Nhưng đến khi lớn lên ta mới biết được, "mãi mãi là bao xa? "
*******************************************
_ Hứ, ai cho anh cốc đầu em chứ._ Vy Vy giận đỗi, hai mắt ngấn nước.
_Xin lỗi_ Anh lúng túng trước thái độ thay đổi đột ngột của cô, rồi hôn lên trán, lấy tay xoa đầu Vy Vy thật nhẹ nhàng.
Cử chỉ của anh làm Vy Vy cảm động.
_ ọt ọt, đang lãng mạn thì bụng Vy Vy bỗng reo lên, cô đỏ mặt xoay đi.
_ Đi thôi, chúng ta đi ăn sáng_anh lại xoa đầu cô rồi dắt tay cô dậy.
Cả hai nắm tay nhau đi dọc trên bờ biển, ánh mặt trời dường nhìn đang nhìn họ mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro