chap 48: điều tra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kin đưa mary tới bệnh viện, một lúc sau thì nó, hắn, anna, kan, amy chạy tới, thấy kin ngồi thẫn thờ trước cửa phòng thì anna hỏi:

-"chuyện gì thế? mary làm sao?"

-"ngất..."kin nói được đúng một từ rồi im lặng

-"ngất? tại sao lại ngất?" amy chạy tới lay lay người kin hỏi

-"...."đáp lại là sự im lặng

-"cậu..."

Cạch.....tiếng cửa mở cắt đứt những từ ngữ chuẩn bị được amy thốt ra, chị chạy vội tới trước mặt vị bác sĩ, giọng gấp gáp hỏi:

-"bác sĩ...bác sĩ....em tôi sao thế?...nó làm sao vậy?

-"người nhà yên tâm...bệnh nhân chỉ là do bị kiệt sức thôi, không có gì đáng ngại. bệnh nhân có thể xuất viện" bác sĩ nói rồi xoay người bước đi

-"mary..." amy xoay người phi thẳng vào trong phòng nhưng....

-"cậu tránh ra...nó là của tôi" amy tức giận phi tới giường bệnh đẩy kin ra

-"chị" anna thấy vậy thì mau chóng chặn lại

-"để hai người họ có không gian riêng, chúng ta ra ngoài" kan nói rồi hết sức lôi kéo amy ra ngoài

-----------------------------------

trong phòng....

-"tại sao? sao em lại không lo cho mình một chút vậy hả?" kin ôm mary, vùi mặt vào mái tóc mềm mượt của cô, giọng chua xót nói

-"...em ổn" mary giọng yếu ớt nói

-"tại anh...."kin nói

-"không! anh không có lỗi, là em mà" mary phủ nhận

-"tại anh....tại anh không nhớ ra em sớm hơn" kin nói, tay xiết chặt hơn

-"cho em...cảm nhận...chút thôi" mary nghẹn ngào nói, cô muốn mãi ở trong vòng tay ấm áp này, mãi ...cũng không muốn buông

-"anh cho em cả đời" kin nói

-"uk" mary nói, dựa đầu vào ngực kin, kin cũng thả lỏng người để mary thoải mái, hơi thở đều đều mary nói:

-"anh..."

-"sao vậy?" kin cưng chiều hỏi

-"anh có biết? lúc em nhìn thấy ken và sarah tay trong tay ấy, khi sarah trong lòng ken em thấy ngực em rất khó chịu, tim nữa...nó cứ nhói lên ...lúc đó em muốn anh cũng ở bên em...cũng nắm tay em...cũng ôm em như vậy" giọng đều đều, mary nói, nước mắt cứ vậy không nghe lời cô mà rơi xuống

-"vậy anh sẽ dùng cả đời để bù đắp cho em" kin nói

-"anh hứa đi" mary nói

-"anh hứa đó!" kin ngắt mũi cô rồi nói

-"em muốn ngủ, anh ôm em như vậy nhé" mary nói

-"uk" kin đáp nhẹ rồi người con gái trong lòng từ từ đi vào giấc mơ

------------------------------------------------

ở ngoài...

-"chị cũng muốn có oppa " amy nói giọng đáng thương

-"...." mọi người quay lại nhìn chị rồi lắc đầu ngao ngán

-"nè...mấy đứa làm vậy là có ý gì?" amy thấy vậy thì bực bội nói

-"có người đứng ngay trước mặt mà không thèm đếm xỉa thì chị còn muốn oppa nào nữa?"anna nói

-"hể? oppa nào ?" amy mặt ngơ ngác hỏi

-"haizz....chị suy nghĩ đi, đừng hỏi tụi em" anna thở dài nói

----------------------------------------------------------------------------

hôm sau

-" mary đi chơi với anh đi ~~~" kin từ đầu dây bên kia nói

-"oa....anh đang ở đâu? " mary ngái ngủ hỏi

-"anh ở dưới này nè, em vừa ngủ dậy hả?" kin hỏi

-"vâng" mary nói

-"xin lỗi, em ngủ tiếp đi, anh về đây" kin nói

-"vâng...a...khoan...đợi em chút, em ra liền" mary chưa kịp tiêu hóa nói từ "vâng" và sau đó là hét lên rồi phi đi vscn bằng tốc độ ánh sáng

-"..."kin nghe xong thì tắt máy

một lúc sau thấy mary mặc chiếc váy màu đỏ tươi dài tới đầu gối, tung tăng chạy về phía kin, miệng nở cụ cười, khuôn mặt không một chút son phấn nhưng lại toát lên vẻ đẹp ma mị, kin bất động nhìn ngây ngốc cho tới khi mary vỗ "nhẹ"vào lưng cậu một phát, cậu mới trở về bình thường

-"anh làm sao thế?"mary hỏi

-"hơ....không có gì....em xinh thật đó" kin nói

-"hì...đâu có...." mary đỏ mặt nói

-"thôi lên xe ...anh mang em đi chơi" kin nói

-"vâng" mary ngồi vào xe, nhìn ra ngoài cửa kính , ngắm nghía con đường, đột nhiên lại thấy nó đẹp đến kì lạ. có phải là đường đẹp hay trong lòng đang nở hoa để nhìn cái gì, cho dù là tầm thường nhất, quen thuộc nhất, ta cũng cảm thấy đẹp đến kì lạ?

------------------------------------------------------------

ở nhà, trong phòng nó, nó đang ngồi trước máy tính, bàn tay liên tục bấm những kí tự trên bàn phím, khuôn mặt tập trung. hôm nay nó không đi chơi với hắn, những hôm có hắn thì thấy vui, thấy quen thuộc, đột nhiên hôm nay không có hắn, trong lòng lại cảm thấy buồn buồn...phải chăng...nó thực đã yêu hắn? gõ gõ một hồi, nó dừng tay lại, môi cong lên một nụ cười tự giễu

-"không ngờ ghê"

-"alo..."đột nhiên điện thoại nó rung, là kun gọi

-"mai lúc 9 giờ" kun nói

-"em biết" nó trả lời rồi tắt máy

-"cũng không tầm thường" nó nhìn vào màn hình rồi nhếch mép

-----------------------------------------------------------

anna không đi cũng kan vì kan hôm nay phải sang úc giải quyết một số chuyện, nhỏ đi tới cánh đồng hoa

-"đã nói với sarah, vậy hôm nay mình sẽ ở đây" anna nói

------------------------------------------------------------------------

-"anh kid...mai chúng ta về hay ngay bây giờ? dù gì công việc cũng đã giải quyết xong, nếu có gì thì sẽ giải quyết qua mail" hani đứng trước bàn làm việc của kid nói

-"mai chúng ta về" kid nói

-"tại sao?" hani khó hiểu lên tiếng

-"không có gì" kid nói

-"thôi được"hani nói rồi xoay người rời đi

----------------------------------------------------------

chap sau cũng hơi kịch tính chút để bù lại mấy chap nhàm nhàm này nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro